Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ
Chương 57: Vạn Độc Trùy Tâm Thủ
Huyền Tâm tông có một Thánh tử và một thánh nữ, đây là sự tình tất cả mọi người đều biết.
Mà Thánh tử Huyền Tâm tông đã mất tích nhiều năm, trong tông chỉ còn dư lại một thánh nữ, những năm nay đây cũng là sự tình huyên náo nhốn nháo khắp nơi. Hầu như chuyện này, xung quanh Nguyệt Thai thành ai ai cũng biết, Huyền Tâm tông chỉ có một Tử Kỳ thánh nữ, cũng không có cái Thánh tử gì.
Bây giờ lại có người hô lên hai chữ "Thánh tử", thực sự là chấn kinh không ít người rồi.
Quan trọng nhất chính là, cái "Thánh tử" mất tích nhiều năm này, lúc này vừa xuất hiện một cái liền là đến ám sát tông chủ Huyền Tâm tông Vương Thiên Lâm.
"Nghiệt đồ, lại là ngươi! !" Vương Thiên Lâm biến sắc, có chút khó mà tin nổi quát lên.
Nghe được thanh quát mắng này của Vương Thiên Lâm, tất cả mọi người lúc này liền bừng tỉnh, cái tên thích khách này lại đúng là Thánh tử Huyền Tâm tông.
"Thánh Tử điện hạ, ngươi đây là. . ." Cách đó không xa, có đệ tử Huyền Tâm tông không nhịn được mở miệng nói.
Thánh tử Huyền Tâm tông, Tử Phong, chính là thiên kiêu một đời, từ bên trong mấy trăm thánh đồ bộc lộ ra tài năng của chính mình, trở thành Thánh tử Huyền Tâm tông.
Mà em gái của hắn Tử Kỳ cũng là dính ánh sáng của hắn, mới có thể trở thành thánh nữ.
Cái tên Tử Phong này là có thiên tư hơn người, mười ba tuổi đột phá đến luyện khí cảnh giới, mười bảy tuổi đột phá đến luyện khí đỉnh phong, tốc độ tu luyện cực kỳ kinh người.
Đáng tiếc là ngay khi hắn vừa mới mười bảy tuổi, hắn lại đột nhiên mất tích, dường như là đã bốc hơi khỏi thế gian, một khoáng thế kỳ tài liền như vậy mai danh ẩn tích.
Vương Thiên Lâm lạnh lùng nhìn Tử Phong, trong ánh mắt lộ ra một tia ác liệt, quát lên: "Nghiệt đồ, bản tông năm đó đối với ngươi đều là chăm sóc ân cần, thậm chí còn đưa ngươi lên làm người thừa kế cho chức vị tông chủ, thế nhưng ngươi lại dám phản bội bản tông!"
"Ngày hôm nay ngay ở trước mặt rất nhiều anh hùng hào kiệt nơi đây, bản tông liền tự mình thanh lý môn hộ, đưa ngươi triệt để xoá bỏ trên thế gian a! !"
Tử Phong mặt đầy trào phúng, cười lạnh nói: "Vương Thiên Lâm, ngươi mau thu hồi cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa của ngươi lại đi, ngươi nó là đối với ta chăm sóc sao? Còn để ta lên kế thừa Huyền Tâm tông? Chó má nhà ngươi! !"
"Năm đó ngươi để ba trăm thánh đồ chúng ta tu luyện Thiên Y Quyết, không phải là muốn đem chúng ta biến thành đỉnh lô, vì tương lai đem chúng ta nuốt chửng đề cao thực lực của ngươi sao?"
"Thiên Y Quyết, ha ha, sau khi ta tu luyện nhiều năm như vậy mới biết, Thiên Y Quyết này ý tứ chính là vì người khác làm giá y!"
"Triệu sư đệ, Hồ sư huynh. . . Những người đệ tử tu luyện Thiên Y Quyết của Huyền Tâm tông kia, một người lại một người đều biến mất một cách bí ẩn, toàn bộ đều bị ngươi cắn nuốt mất rồi."
"Ngươi không phải người, ngươi chính là ma quỷ!"
Nghe được lời nói này của Tử Phong, vô số người xung quanh đều là một mặt ngơ ngác, mặc kệ lời nói của Tử Phong này là thật hay giả, cũng làm cho mọi người nơi đây đối với Vương Thiên Lâm có chút kiêng kỵ nhất định.
Hơn nữa căn cứ theo tình huống ở hiện trường đến mà xem, cái tên Thánh tử Huyền Tâm tông này không thể nào bắn tên không đích, rất có thể đó là sự thực.
Hổ dữ còn không ăn thịt con, nếu thật sự là cái tên Vương Thiên Lâm này dựa vào nuốt chửng đệ tử để đề thăng tu vi, như vậy thật đúng là ma quỷ cũng không bằng, quá mức ác độc.
"Hoàn toàn là lời nói bậy! !" Vương Thiên Lâm giận dữ, bỗng nhiên vung một chưởng về phía Tử Phong đánh ra.
Vương Thiên Lâm này chính là một cao thủ thông thần cảnh hàng thật giá thật, tu vị có thể nói là kinh thế hãi tục, một chưởng vừa vung ra, nhất thời khiến xung quanh gió nổi mây vần, có một luồng cuồng bạo khí tức bắn ra.
Tất cả mọi người đều theo bản năng lui về phía sau môt bước, bởi vì luồng khí thế này thật quá mức cường thịnh, căn bản không phải là người bình thường có thể chống đối được.
Liền ngay cả những tông chủ của hạ phẩm tông môn kia, đều là không nhịn được từ trên ghế nhảy lên, không cách chịu đựng được lâu.
Tử Phong một mặt điên cuồng, giận dữ hét lớn: "Muốn giết ta sao, nằm mơ!!"
"Ngày hôm nay ta dám đứng ở chỗ này, đương nhiên không phải là đơn thuần là đi tìm chết. Vương Thiên Lâm, ngươi lẽ nào không có cảm giác được trong cơ thể ngươi có dị thường gì sao?"
Nghe được lời nhắc nhở này của Tử Phong, động tác của Vương Thiên Lâm bỗng nhiên dừng lại.
"Ầm!" Hắn chưởng thế liền ngừngphát, rồi bỗng nhiên thu lại.
Một bên khác, Tử Kỳ thánh nữ liền đi tới, che chở ở trước mặt Tử Phong.
Tử Kỳ, Tử Phong, chính là đôi anh em ruột, trước mắt Vương Thiên Lâm còn đang hoài nghi đến tột cùng là người phương nào lại có thể giựt giây được Tử Kỳ, bây giờ khi nhìn thấy Tử Phong hắn tự nhiên là không còn nghi hoặc một chút nào.
Nếu như trên thế giới này có một người có thể sai khiến được Tử Kỳ, như vậy thì chỉ có thể là thân ca ca của nàng mà thôi!
"Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, không ngờ ngươi lại luyện thành cái tà vật này?" Vương Thiên Lâm đứng ở một bên, cực kỳ kinh hãi mở miệng nói.
"Chẳng trách ngươi có thể làm được chuyện ngu xuẩn trốn ở trong rương đánh lén, nguyên lai là có cái chỗ dựa là Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này! !"
Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, đây rốt cuộc là thứ đồ vật gì?
Trong đại điện nhất thời có người kinh ngạc bật thốt lên, đồ vật như thế nào lại có thể làm cho Vương Thiên Lâm kiêng kỵ như vậy?
Cách đó không xa trên mặt Diệp Thần liền lộ ra một tia bừng tỉnh, biết được nguyên nhân vì sao Tử Phong lại trốn ở bên trong rương đánh lén Vương Thiên Lâm rồi.
Trước đây khi nhìn thấy Tử Phong đánh lén, hắn tuy rằng vỗ được một chưởng lên trên ngực Vương Thiên Lâm, thế nhưng lại bị lực phản chấn ra mười mấy mét, Diệp Thần liền cho rằng tên này đánh lén đã thất bại.
Bây giờ xem ra, một chưởng kia quả thật là có huyền cơ khác trong đó!
Tử Phong đứng bên trong cung điện, ánh mắt của hắn lúc này mang theo sự thù hận, lạnh lùng nói: "Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, đây chính là lễ vật mà ta đưa cho ngươi trong đấy, ta đây liền cảm tạ ngươi những năm gần đây đã chăm sóc ta, cảm tạ ngươi truyền thụ cho ta Thiên Y quyết!"
"Năm năm trước, thời điểm ngươi nuốt chửng Triệu sư đệ, ta đã núp ở trong bóng tối nhìn thấy được tất cả. Triệu sư đệ cả người hóa thành một vũng máu, ta cả đời đều khó mà quên được cảnh tượng kinh khủng ấy!"
"Năm năm qua, ta ngày đêm bị độc vật dằn vặt, chính là vì muốn đem Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này khắc ở trên người ngươi!"
Vương Thiên Lâm nhàn nhạt nhìn Tử Phong, tuy rằng hắn đã tận lực giữ vững bình tĩnh, thế nhưng trong ánh mắt hắn vẫn lộ ra vẻ lo lắng.
Bởi vì Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này chính là một loại bí kỹ của Huyền Tâm tông bọn họ, rất ít người có thể tu luyện được loại bí kỹ này, bởi vì khi tu luyện nó người luyện cần phải chịu đựng những thống khổ giằn vặt mà người thường không thể tưởng tượng được! Rất nhiều người khi tu luyện loại bí kĩ này chỉ vì không chịu được loại dằn vặt này, đang sống sờ sờ liền bị cắn trả thống khổ đến chết.
Hơn nữa Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này một khi đã luyện thành, thì chỉ có thể triển khai được một lần mà thôi!
Bỏ ra cái giá nặng nề như thế, để đổi lấy một cơ hội duy nhất triển khai, vì vậy Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này có uy lực tự nhiên là khủng bố đến cực điểm.
Một khi bị bắn trúng Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, người bị trúng sẽ nhiễm phải một loại kịch độc, loại kịch độc này không có thuốc giải, chỉ có thể dựa vào tu vi áp chế nó không khuếch tán ra trong cơ thể.
Đây là một loại độc dược mãn tính không có giải được, trừ phi tu vi của ngươi nghịch thiên, mới có thể bức được loại kịch độc này ra khỏi cơ thể, nếu không thì chỉ có thể nằm chờ chết mà thôi.
Mà sau khi nhiễm loại kịch độc này, nếu như ngươi cùng người khác động thủ, chân khí bạo phát càng mạnh mẽ, thì độc tính trong người sẽ lan ra càng nhanh.
Nếu như ngươi ra tay toàn lực, thì loại kịch độc này sẽ làm ngươi trong thời gian rất ngắn chết oan chết uổng.
"Hoàn toàn là nói bậy, hết thảy đều là nói bậy!" Vương Thiên Lâm đầy mặt lãnh khốc, cả giận nói: "Kim trưởng lão, ta ra lệnh cho ngươi đem cái tên nghiệt đồ này bắt giữ lại, nếu như hắn dám phản kháng, thì trực tiếp giết chết không cần luận tội! !"
Lần này Vương Thiên Lâm cũng không có ý định để chính mình lại ra tay nữa, mà quay về phía Đại trưởng lão Huyền Tâm tông ra lệnh.
Lấy tu vi thông thần cảnh của hắn, mặc dù không cách nào bức kịch độc Vạn Độc Trùy Tâm Thủ ra, thế nhưng vẫn có thể áp lại. Chỉ cần hắn tận lực không ra tay, sớm muộn gì cũng có ngày hắn có thể đem loại độc dược này bức ra ngoài.
Tử Phong đột nhiên lạnh nở nụ cười, hắn lớn tiếng nói: "Vương Thiên Lâm, ngươi biết ta vì sao ta lại ẩn giấu nhiều năm như vậy, một mực mới vào lúc này đi ra đối nghịch với ngươi không?"
Nghe được lời nói của Tử Phong, Vương Thiên Lâm nội tâm bỗng nhiên nhảy lên một cái.
Bởi vì đoạn thời gian gần đây, xác thực hắn có làm một chuyện rất trọng yếu, chuyện này là hắn đã chuẩn bị trong nhiều năm, đủ khiến cho Huyền Tâm tông thoát thai hoán cốt một lần!
. . .
Mà Thánh tử Huyền Tâm tông đã mất tích nhiều năm, trong tông chỉ còn dư lại một thánh nữ, những năm nay đây cũng là sự tình huyên náo nhốn nháo khắp nơi. Hầu như chuyện này, xung quanh Nguyệt Thai thành ai ai cũng biết, Huyền Tâm tông chỉ có một Tử Kỳ thánh nữ, cũng không có cái Thánh tử gì.
Bây giờ lại có người hô lên hai chữ "Thánh tử", thực sự là chấn kinh không ít người rồi.
Quan trọng nhất chính là, cái "Thánh tử" mất tích nhiều năm này, lúc này vừa xuất hiện một cái liền là đến ám sát tông chủ Huyền Tâm tông Vương Thiên Lâm.
"Nghiệt đồ, lại là ngươi! !" Vương Thiên Lâm biến sắc, có chút khó mà tin nổi quát lên.
Nghe được thanh quát mắng này của Vương Thiên Lâm, tất cả mọi người lúc này liền bừng tỉnh, cái tên thích khách này lại đúng là Thánh tử Huyền Tâm tông.
"Thánh Tử điện hạ, ngươi đây là. . ." Cách đó không xa, có đệ tử Huyền Tâm tông không nhịn được mở miệng nói.
Thánh tử Huyền Tâm tông, Tử Phong, chính là thiên kiêu một đời, từ bên trong mấy trăm thánh đồ bộc lộ ra tài năng của chính mình, trở thành Thánh tử Huyền Tâm tông.
Mà em gái của hắn Tử Kỳ cũng là dính ánh sáng của hắn, mới có thể trở thành thánh nữ.
Cái tên Tử Phong này là có thiên tư hơn người, mười ba tuổi đột phá đến luyện khí cảnh giới, mười bảy tuổi đột phá đến luyện khí đỉnh phong, tốc độ tu luyện cực kỳ kinh người.
Đáng tiếc là ngay khi hắn vừa mới mười bảy tuổi, hắn lại đột nhiên mất tích, dường như là đã bốc hơi khỏi thế gian, một khoáng thế kỳ tài liền như vậy mai danh ẩn tích.
Vương Thiên Lâm lạnh lùng nhìn Tử Phong, trong ánh mắt lộ ra một tia ác liệt, quát lên: "Nghiệt đồ, bản tông năm đó đối với ngươi đều là chăm sóc ân cần, thậm chí còn đưa ngươi lên làm người thừa kế cho chức vị tông chủ, thế nhưng ngươi lại dám phản bội bản tông!"
"Ngày hôm nay ngay ở trước mặt rất nhiều anh hùng hào kiệt nơi đây, bản tông liền tự mình thanh lý môn hộ, đưa ngươi triệt để xoá bỏ trên thế gian a! !"
Tử Phong mặt đầy trào phúng, cười lạnh nói: "Vương Thiên Lâm, ngươi mau thu hồi cái bộ mặt giả nhân giả nghĩa của ngươi lại đi, ngươi nó là đối với ta chăm sóc sao? Còn để ta lên kế thừa Huyền Tâm tông? Chó má nhà ngươi! !"
"Năm đó ngươi để ba trăm thánh đồ chúng ta tu luyện Thiên Y Quyết, không phải là muốn đem chúng ta biến thành đỉnh lô, vì tương lai đem chúng ta nuốt chửng đề cao thực lực của ngươi sao?"
"Thiên Y Quyết, ha ha, sau khi ta tu luyện nhiều năm như vậy mới biết, Thiên Y Quyết này ý tứ chính là vì người khác làm giá y!"
"Triệu sư đệ, Hồ sư huynh. . . Những người đệ tử tu luyện Thiên Y Quyết của Huyền Tâm tông kia, một người lại một người đều biến mất một cách bí ẩn, toàn bộ đều bị ngươi cắn nuốt mất rồi."
"Ngươi không phải người, ngươi chính là ma quỷ!"
Nghe được lời nói này của Tử Phong, vô số người xung quanh đều là một mặt ngơ ngác, mặc kệ lời nói của Tử Phong này là thật hay giả, cũng làm cho mọi người nơi đây đối với Vương Thiên Lâm có chút kiêng kỵ nhất định.
Hơn nữa căn cứ theo tình huống ở hiện trường đến mà xem, cái tên Thánh tử Huyền Tâm tông này không thể nào bắn tên không đích, rất có thể đó là sự thực.
Hổ dữ còn không ăn thịt con, nếu thật sự là cái tên Vương Thiên Lâm này dựa vào nuốt chửng đệ tử để đề thăng tu vi, như vậy thật đúng là ma quỷ cũng không bằng, quá mức ác độc.
"Hoàn toàn là lời nói bậy! !" Vương Thiên Lâm giận dữ, bỗng nhiên vung một chưởng về phía Tử Phong đánh ra.
Vương Thiên Lâm này chính là một cao thủ thông thần cảnh hàng thật giá thật, tu vị có thể nói là kinh thế hãi tục, một chưởng vừa vung ra, nhất thời khiến xung quanh gió nổi mây vần, có một luồng cuồng bạo khí tức bắn ra.
Tất cả mọi người đều theo bản năng lui về phía sau môt bước, bởi vì luồng khí thế này thật quá mức cường thịnh, căn bản không phải là người bình thường có thể chống đối được.
Liền ngay cả những tông chủ của hạ phẩm tông môn kia, đều là không nhịn được từ trên ghế nhảy lên, không cách chịu đựng được lâu.
Tử Phong một mặt điên cuồng, giận dữ hét lớn: "Muốn giết ta sao, nằm mơ!!"
"Ngày hôm nay ta dám đứng ở chỗ này, đương nhiên không phải là đơn thuần là đi tìm chết. Vương Thiên Lâm, ngươi lẽ nào không có cảm giác được trong cơ thể ngươi có dị thường gì sao?"
Nghe được lời nhắc nhở này của Tử Phong, động tác của Vương Thiên Lâm bỗng nhiên dừng lại.
"Ầm!" Hắn chưởng thế liền ngừngphát, rồi bỗng nhiên thu lại.
Một bên khác, Tử Kỳ thánh nữ liền đi tới, che chở ở trước mặt Tử Phong.
Tử Kỳ, Tử Phong, chính là đôi anh em ruột, trước mắt Vương Thiên Lâm còn đang hoài nghi đến tột cùng là người phương nào lại có thể giựt giây được Tử Kỳ, bây giờ khi nhìn thấy Tử Phong hắn tự nhiên là không còn nghi hoặc một chút nào.
Nếu như trên thế giới này có một người có thể sai khiến được Tử Kỳ, như vậy thì chỉ có thể là thân ca ca của nàng mà thôi!
"Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, không ngờ ngươi lại luyện thành cái tà vật này?" Vương Thiên Lâm đứng ở một bên, cực kỳ kinh hãi mở miệng nói.
"Chẳng trách ngươi có thể làm được chuyện ngu xuẩn trốn ở trong rương đánh lén, nguyên lai là có cái chỗ dựa là Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này! !"
Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, đây rốt cuộc là thứ đồ vật gì?
Trong đại điện nhất thời có người kinh ngạc bật thốt lên, đồ vật như thế nào lại có thể làm cho Vương Thiên Lâm kiêng kỵ như vậy?
Cách đó không xa trên mặt Diệp Thần liền lộ ra một tia bừng tỉnh, biết được nguyên nhân vì sao Tử Phong lại trốn ở bên trong rương đánh lén Vương Thiên Lâm rồi.
Trước đây khi nhìn thấy Tử Phong đánh lén, hắn tuy rằng vỗ được một chưởng lên trên ngực Vương Thiên Lâm, thế nhưng lại bị lực phản chấn ra mười mấy mét, Diệp Thần liền cho rằng tên này đánh lén đã thất bại.
Bây giờ xem ra, một chưởng kia quả thật là có huyền cơ khác trong đó!
Tử Phong đứng bên trong cung điện, ánh mắt của hắn lúc này mang theo sự thù hận, lạnh lùng nói: "Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, đây chính là lễ vật mà ta đưa cho ngươi trong đấy, ta đây liền cảm tạ ngươi những năm gần đây đã chăm sóc ta, cảm tạ ngươi truyền thụ cho ta Thiên Y quyết!"
"Năm năm trước, thời điểm ngươi nuốt chửng Triệu sư đệ, ta đã núp ở trong bóng tối nhìn thấy được tất cả. Triệu sư đệ cả người hóa thành một vũng máu, ta cả đời đều khó mà quên được cảnh tượng kinh khủng ấy!"
"Năm năm qua, ta ngày đêm bị độc vật dằn vặt, chính là vì muốn đem Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này khắc ở trên người ngươi!"
Vương Thiên Lâm nhàn nhạt nhìn Tử Phong, tuy rằng hắn đã tận lực giữ vững bình tĩnh, thế nhưng trong ánh mắt hắn vẫn lộ ra vẻ lo lắng.
Bởi vì Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này chính là một loại bí kỹ của Huyền Tâm tông bọn họ, rất ít người có thể tu luyện được loại bí kỹ này, bởi vì khi tu luyện nó người luyện cần phải chịu đựng những thống khổ giằn vặt mà người thường không thể tưởng tượng được! Rất nhiều người khi tu luyện loại bí kĩ này chỉ vì không chịu được loại dằn vặt này, đang sống sờ sờ liền bị cắn trả thống khổ đến chết.
Hơn nữa Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này một khi đã luyện thành, thì chỉ có thể triển khai được một lần mà thôi!
Bỏ ra cái giá nặng nề như thế, để đổi lấy một cơ hội duy nhất triển khai, vì vậy Vạn Độc Trùy Tâm Thủ này có uy lực tự nhiên là khủng bố đến cực điểm.
Một khi bị bắn trúng Vạn Độc Trùy Tâm Thủ, người bị trúng sẽ nhiễm phải một loại kịch độc, loại kịch độc này không có thuốc giải, chỉ có thể dựa vào tu vi áp chế nó không khuếch tán ra trong cơ thể.
Đây là một loại độc dược mãn tính không có giải được, trừ phi tu vi của ngươi nghịch thiên, mới có thể bức được loại kịch độc này ra khỏi cơ thể, nếu không thì chỉ có thể nằm chờ chết mà thôi.
Mà sau khi nhiễm loại kịch độc này, nếu như ngươi cùng người khác động thủ, chân khí bạo phát càng mạnh mẽ, thì độc tính trong người sẽ lan ra càng nhanh.
Nếu như ngươi ra tay toàn lực, thì loại kịch độc này sẽ làm ngươi trong thời gian rất ngắn chết oan chết uổng.
"Hoàn toàn là nói bậy, hết thảy đều là nói bậy!" Vương Thiên Lâm đầy mặt lãnh khốc, cả giận nói: "Kim trưởng lão, ta ra lệnh cho ngươi đem cái tên nghiệt đồ này bắt giữ lại, nếu như hắn dám phản kháng, thì trực tiếp giết chết không cần luận tội! !"
Lần này Vương Thiên Lâm cũng không có ý định để chính mình lại ra tay nữa, mà quay về phía Đại trưởng lão Huyền Tâm tông ra lệnh.
Lấy tu vi thông thần cảnh của hắn, mặc dù không cách nào bức kịch độc Vạn Độc Trùy Tâm Thủ ra, thế nhưng vẫn có thể áp lại. Chỉ cần hắn tận lực không ra tay, sớm muộn gì cũng có ngày hắn có thể đem loại độc dược này bức ra ngoài.
Tử Phong đột nhiên lạnh nở nụ cười, hắn lớn tiếng nói: "Vương Thiên Lâm, ngươi biết ta vì sao ta lại ẩn giấu nhiều năm như vậy, một mực mới vào lúc này đi ra đối nghịch với ngươi không?"
Nghe được lời nói của Tử Phong, Vương Thiên Lâm nội tâm bỗng nhiên nhảy lên một cái.
Bởi vì đoạn thời gian gần đây, xác thực hắn có làm một chuyện rất trọng yếu, chuyện này là hắn đã chuẩn bị trong nhiều năm, đủ khiến cho Huyền Tâm tông thoát thai hoán cốt một lần!
. . .
Tác giả :
Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử