Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ Tu
Chương 33
Chương 33:
Đôi lúc, không phải ai chột dạ thì người đó vô lí, một khi người đó đạt đến cảnh giới cây ngay không sợ chết đứng như Sư Vô Cữu thì dù có vô lý cũng có thể tranh luận với người ta ba phần. Huống chi, hắn nói cũng không sai.
Yêu tộc không phải nhân tộc, không hiểu tri thức nhân tộc là chuyện đương nhiên. Dù cùng là nhân tộc, ngôn ngữ giao tiếp với nhau cũng chưa chắc hiểu rõ hoàn toàn.
“Chuyện của nhân tộc các ngươi, bản tọa không nhúng tay vào.” Sư Vô Cữu thấy mình đã làm cho Chu Trường Dung phát sốc, trong lòng có chút đắc ý. Trước đây hắn không ra tay thì thôi, vừa ra tay một cái chỉ cần nói một câu thôi thì ai nấy cũng phải kinh ngạc. Nhìn xem, chẳng phải tên tiểu tử lừa đảo Chu Trường Dung này đã bị hắn làm cho á khẩu không nói lên lời rồi sao, chắc chắn trong lòng cũng đã bội phục bản tọa lắm rồi chứ gì!
Sư Vô Cữu thấy đủ rồi thì thôi, tiêu sái rời đi, để lại cho Chu Trường Dung và Phong Tế Tế một bóng lưng vĩ đại.
Phong Tế Tế chết lặng tại chỗ hồi lâu, mới khởi động miệng nói, “Tuy sư phụ ta cũng là yêu tộc, nhưng tuyệt đối không có tính khí như vậy đâu.”
“Sư tiền bối là độc nhất thiên hạ.” Chu Trường Dung bao che nói, “Hơn nữa, hắn nói cũng không sai. Phong cô nương, thứ cô đã dạy ta, ta không thể không báo đáp. Nếu cô có việc gì cần hỗ trợ, cứ việc nói thẳng ra càng tốt.”
Nhân quả không thể tùy tiện nợ, lúc trước Chu Trường Dung có thể gài bẫy Sư Vô Cữu, chính là dùng hai chữ nhân quả.
“Ta muốn biết chân tướng, muốn hoàn thành ý nguyện của cha ta, muốn tìm Điểm Phong Quyết.” Chuyện này đã lởn vởn quanh quẩn trong đầu cô nhiều năm, nếu không giải quyết, cô sẽ vĩnh viễn không vượt qua nổi rào cản, dĩ nhiên cũng không cách nào an tâm tu luyện phi thăng.
“Được, ta giúp cô.” Chu Trường Dung sảng khoái đáp ứng, “Bây giờ kỳ hạn mười ngày đã đến, trận pháp đã khắc xong, chúng ta có thể bắt đầu dò hỏi về chuyện hồn phách người phàm kia rồi.”
Phong Tế Tế khẽ gật đầu, “Ta sẽ thông báo cho mấy người Phong gia.”
Các trưởng lão Phong gia biết trận pháp đã khắc thành công, nhất thời vui mừng khôn xiết. Ban đầu bọn họ còn lo lắng có xảy ra sự cố gì hay không, nhưng bây giờ trận pháp đã hoàn thành, tảng đá lớn trong lòng cũng đã được đặt xuống.
“Trận pháp khắc có chút nhanh chóng, không ổn định, ta cần Chu trưởng lão đi với ta ổn định trận pháp này.” Phong Tế Tế nói, “Trong trận pháp không thể chứa quá một người sống, khí tức người sống sẽ ảnh hưởng đến trận pháp. Nếu có thể, chỉ cần một người sống đi theo bọn ta tiến vào trận pháp.”
“Lão quỷ, sao lúc trước ngươi không nói chỉ có một người sống được đi vào?” Các trưởng lão Phong gia có chút tức giận. Đối với những kẻ bên ngoài này, trong lòng bọn họ vẫn luôn kiêng kỵ. Bây giờ trận pháp chỉ có một người sống được vào, lỡ đâu bọn hắn động tay động chân, vậy thì bọn họ cũng quá bị động rồi.
“Nếu các ngươi không tin, vậy tìm người khác giỏi hơn đi.” Phong Tế Tế biết nên uy hiếp bọn họ chỗ nào, hiển nhiên không cần sợ hãi, “Giúp các ngươi khắc trận pháp chỉ trong mười ngày, bộ các ngươi thật sự cho rằng ta là tiên nhân hạ phàm, muốn gì có đó hả?”
“Chu trưởng lão, ngươi nói xem?” Người Phong gia di chuyển ánh mắt nhìn về phía Chu Trường Dung.
“Trận pháp là do vị lão quỷ tiên sinh này khắc, hắn đã nói như vậy, thì chính là như vậy.” Chu Trường Dung làm bộ khách quan công chính nói, “Cái gọi là dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người, nếu chư vị đã tin bọn ta, tại sao không tin đến cùng?”
Phong Tiểu Lâu từ nãy đến giờ không nói chuyện cuối cùng cũng mở miệng, “Ngươi nói có lý, dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người. Nhưng mà Chu trưởng lão, sư huynh của ngươi đâu?”
“Sư huynh của ta vốn không thích nhúng tay vào những chuyện này. Ở đây có ta và lão quỷ tiên sinh là đủ rồi, đa tạ gia chủ quan tâm.” Chu Trường Dung ân cần đáp, “Trận pháp này khắc không dễ, kính xin chư vị mau chóng quyết định ai sẽ là người tiến vào trận pháp. Xin thứ cho tại hạ thất lễ, bọn ta đã đứng trong địa giới Phong gia, nếu thật sự mang ý đồ xấu gì, sợ là chính mình cũng trốn không thoát, cho nên chư vị cần gì phải căng thẳng như vậy?”
Chu Trường Dung nói vô cùng hợp tình hợp lý.
Chỉ mấy câu như vậy, mà người Phong gia cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
“Chu trưởng lão đúng là khéo mồm khéo miệng.” Phong Tiểu Lâu cười như không cười nhìn Chu Trường Dung, “Các ngươi chuẩn bị mở trận pháp đi, ta sẽ vào.”
“Gia chủ!”
“Gia chủ, không thể, hay là để ta đi vào đi.”
Các trưởng lão bắt đầu lo lắng, “Gia chủ, Phong gia chúng ta không thể mất ngươi.”
“Không cần nhiều lời.” Phong Tiểu Lâu nhẹ nâng tay, những âm thanh này lập tức biến mất không còn tăm tích, có thể thấy uy thế ở Phong gia rất cao, “Ý ta đã quyết. Hơn nữa, hồn phách người kia còn ở trong tay ta, nếu ta không đi, chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao?”
Phong Tiểu Lâu đã quyết, không ai có thể xen vào.
Dù trong lòng những người khác có tiếp tục phản đối như thế nào, thì cũng đã vậy.
Chu Trường Dung giả vờ lơ đãng nhìn Phong Tế Tế một cái, không biết bây giờ cô nhìn thấy cảnh tượng này sẽ có cảm tưởng gì? Tuy không biết rốt cuộc Phong gia đã xảy ra chuyện gì, nhưng sự thật là Phong Tiểu Lâu đã phát triển Phong gia huy hoàng thịnh vượng, hơn nữa người Phong gia từ trên xuống dưới đối với hắn đều tâm phục khẩu phục.
Đây đại khái cũng là một nguyên nhân khiến Phong Tế Tế khăng khăng tìm kiếm sự thật.
Quỷ trận này, vốn dĩ không đơn giản như vậy.
“Vậy bắt đầu đi.” Trận kỳ chữ lệnh đỏ tươi lần thứ hai xuất hiện trong tay Phong Tế Tế, “Kính xin gia chủ bước vào trong trận pháp, thả hồn phách ra.”
“Được.” Phong Tiểu Lâu cũng muốn nhìn xem trong bình hai tên quỷ tu này rốt cuộc đang bán thứ thuốc gì. Hắn đối với tu vi của mình coi như có chút tự tin, nếu hai người kia thật sự có ý đồ bất chính mà hắn không ngăn cản được, thì từ trên xuống dưới Phong gia cũng không có người thứ hai có thể ngăn cản bọn họ.
Phong Tiểu Lâu lấy ra một cái bình nhỏ từ trong chuỗi tràng hạt của mình.
Chuỗi tràng hạt này rõ ràng là một pháp bảo cấp cao, đã nhận chủ, khi chủ nhân gặp bất trắc, chuỗi tràng hạt này sẽ triệt để khóa kín, một khi dùng ngoại lực phá vỡ, cũng chỉ có thể làm cho đồ vật bên trong biến mất. Bởi vậy, đối với nhiều tu sĩ đỉnh cấp, chuỗi tràng hạt là một thứ không thể thiếu.
Mấy ai sẽ vui vẻ tình nguyện để gia sản mình tích lũy cả đời cứ như vậy tặng không cho người khác sử dụng?
Bình sứ vừa mở, Chu Trường Dung ngay lập tức phát hiện cái bình này cũng là một pháp bảo quỷ tu.
Cũng đúng, thứ có thể giữ hồn phách một phàm nhân lại thế gian nhiều năm như vậy, sao có thể là một pháp bảo tầm thường chứ?
Phong Tiểu Lâu vừa vào trong trận, đã mở nắp bình sứ ra.
Bên trong bình cũng chậm rãi xuất hiện một linh hồn suy yếu.
Phong Tế Tế cũng lập tức đi vào trận pháp.
Chu Trường Dung theo sát phía sau.
Tức khắc, bốn phía trận pháp đã tập trung vô số tử khí, triệt để ngăn cách những người Phong gia khác ở bên ngoài, cả thần thức cũng không thể điều tra.
Người Phong gia xanh mặt, nhưng cũng chỉ có thể lặng yên ở bên ngoài chờ đợi.
Sau khi Phong Tiểu Lâu thả hồn phách nữ nhân người phàm kia ra, cũng phát hiện nơi mình đang đứng đã hoàn toàn thay đổi.
Rõ ràng hắn đang đứng ở phần đất trống bên trong trạch viện Phong gia, nhưng cảnh tượng trước mắt lại không phải cảnh tượng trống trải như lúc trước.
Hiện trước mặt hắn, là một hỉ đường được bố trí hồng hồng đỏ đỏ vô cùng vui mừng.
Khách mời chung quanh ra vào không dứt, trên mặt mỗi người đều mang nụ cười, hình như đây thật sự là một tiệc cưới được ông trời tác hợp, mà không phải là một buổi thông gia đơn thuần trao đổi lợi ích.
Phong Tiểu Lâu cười lạnh.
Sao hắn có thể không biết đây là nơi nào?
Trận pháp này làm gì còn là quỷ trận giúp người ngưng tụ hồn phách nữa, rõ ràng là một trận pháp ảo cảnh.
Đối phương nghĩ với thủ đoạn như vậy, đã có thể khiến hắn chịu thua?
Buồn cười!
Phong Tiểu Lâu trực tiếp đẩy cửa, đi từ phòng lớn ra ngoài.
Mỗi ảo cảnh đều có mắt trận của nó, chỉ cần phá hư mắt trận, ảo cảnh sẽ tự biến mất.
Phong Tiểu Lâu bước vào hỉ đường, nhìn thấy người đứng trước mặt mình là quỷ tu che kín hết người kia.
“Lão quỷ tiên sinh, trận pháp này của ngươi đúng là thú vị.” Phong Tiểu Lâu thẳng thắn nói, “Ảo cảnh như vậy, khiến ta phải khen một câu tinh xảo.”
“Ngươi nhìn chỗ này, một chút cảm giác cũng không có?” Đây là lần đầu tiên Phong Tế Tế nhìn chính diện đứa em trai của mình như thế. Từ khi cô biết Phong Tiểu Lâu đối với anh chị em Phong gia thấy chết không cứu, thậm chí còn đổ dầu vào lửa, đã có khúc mắc đối với hắn.
Nhưng Phong Tế Tế càng hiếu kỳ hơn tại sao Phong Tiểu Lâu lại làm như thế?
Nó có thể dùng sức một người tiêu diệt Lôi gia, nó có bản lĩnh như vậy, từ trên xuống dưới Phong gia gộp lại cũng không phải đối thủ của nó, tội gì phải đuổi tận gϊếŧ tuyệt? Nó chỉ cần thoáng bộc lộ chút tài năng, sinh tồn ở Phong gia gian nan như vậy, ai sẽ tranh với nó chứ?
Phong Tế Tế tái hiện lại cảnh tượng lúc trước, chính là muốn tìm kiếm một đáp án.
Chuyện này cô và Chu Trường Dung đã thương lượng qua.
“Việc xưa không thể truy, có gì tốt để hoài niệm?” Phong Tiểu Lâu đứng khoanh tay, “Ngược lại là lão quỷ tiên sinh ngươi, cứ che che giấu giấu, nên hiện nguyên hình đi thôi.”
Vẻ mặt Phong Tế Tế phức tạp, nhưng vẫn tháo mặt nạ của mình ra, để lộ một gương mặt cực kỳ giống Phong Tiểu Lâu.
“Đã lâu không gặp, em trai.” Phong Tế Tế hỏi thăm một chút.
Thân là quỷ tu, cô vẫn luôn duy trì vẻ ngoài trước đây. Cô chết khi còn là thiếu nữ, sau khi trở thành quỷ tu, thì cũng duy trì bộ dáng tuổi trẻ khi còn sống.
Tuy cô và Phong Tiểu Lâu nhìn tương tự, nhưng thực tế càng giống cha con hơn, chứ không phải chị em.
Sau khi Phong Tiểu Lâu nhìn thấy Phong Tế Tế, con ngươi co rút, tựa hồ không thể tin được. Nhưng rất nhanh, trên mặt của hắn cũng lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.
“Thì ra là tỷ, đáng lẽ, ta nên sớm nghĩ đến.” Phong Tiểu Lâu trầm mặc hồi lâu, rồi tự đưa ra đáp án của mình, “Tỷ khi còn sống tư chất bình thường, mà sau khi trở thành quỷ tu hình như rất có thiên phú.”
“Ta còn nghĩ là ngươi sẽ không nhận ra ta.” Phong Tế Tế nhìn bộ dáng Phong Tiểu Lâu như vậy, trong lòng ngược lại không có bao nhiêu thù hận, phần lớn chỉ là tiếc nuối.
Cô đã chết nhiều năm, sau khi trở thành quỷ tu cũng tỉnh tỉnh mê mê rất lâu. Nếu trong lòng không có nghi vấn, nói không chừng cô cũng không đến Phong gia.
“Vì sao ta không thể nhận ra?” Phong Tiểu Lâu hơi hấc cằm, “Ở Phong gia này, tỷ đây đối với ta cũng không tệ lắm. Lúc trước ta cũng khuyên tỷ đừng gả, nhưng tỷ không nghe ta. Nếu tỷ nguyện ý ở lại Phong gia, chức gia chủ Phong gia này, ta cũng có thể để cho tỷ làm.”
Lúc trước đúng là Phong Tiểu Lâu đã từng khuyên Phong Tế Tế đừng lập gia đình.
Nhưng khi đó Phong Tế Tế chỉ đơn thuần cho là Phong Tiểu Lâu không nỡ rời xa cô mà thôi, còn trấn an hắn một lúc lâu, nói dù mình lấy chồng cũng sẽ thường xuyên trở về. Ai biết, lúc đó Phong Tiểu Lâu là thật muốn cứu nàng?
“Lúc đó ngươi, chẳng lẽ muốn cứu ta?” Phong Tế Tế nói có chút gian nan.
“Không sai.” Phong Tiểu Lâu gật đầu nói.
“Vậy tại sao ngươi không nói thẳng cho ta biết? Còn có đại ca, anh hai, chị ba tại sao ngươi không khuyên bọn họ đừng nên tới?” Phong Tế Tế tiến lên một bước, nhìn chằm chằm vào mắt Phong Tiểu Lâu.
Sắc mặt cô rất trắng, hoặc là nói, sắc mặt quỷ tu đều không có huyết sắc, dù cho vô cùng tức giận, bộ dạng bên ngoài của cô vẫn chỉ lành lạnh nhàn nhạt.
“Tỷ, tỷ tra ra được chuyện gì?” Phong Tiểu Lâu đột nhiên nở nụ cười, hình như nghĩ tới chuyện gì vui, “Để ta đoán thử xem, đừng nói tỷ cảm thấy ta và người Lôi gia hợp tác với nhau, muốn gϊếŧ sạch hết anh chị em để thượng vị? Ha ha ha.”
“Chẳng lẽ không đúng?” Phong Tế Tế cắn chặt răng chất vấn.
“Tỷ của ta ơi, tỷ có biết tại sao bọn mình ở Phong gia tư chất giống nhau nhưng chỉ có một mình tỷ là được yêu thương nhất không? Trong mấy anh chị em chúng ta, tuy rằng mỗi người đều có hoài bão của riêng mình, đều có chút tâm tư suy nghĩ, nhưng khi đó tất cả mọi người ai ai cũng đối xử với tỷ rất tốt.”
“Đúng vậy, các ngươi đều đối với ta rất tốt.” Cho nên ta mới không thể nào tiếp thu được, ở tiệc cưới của ta, nhìn anh chị em của mình chết oan uổng!
“Đương nhiên là bởi vì tỷ ngu ngốc ngây thơ đến đáng yêu đó tỷ của ta.” Phong Tiểu Lâu liên tục cảm thán, “Nếu không phải mặt của tỷ, vẻ ngoài của tỷ giống ta, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra quan hệ máu mủ, thì ta cũng phải hoài nghi tỷ có phải nữ nhân Phong gia bọn ta hay không nữa đó? Lúc đó Phong gia có cái gì? Đáng tự hào nhất chỉ có nửa quyển Điểm Phong Quyết, vị trí Bắc Phong Thành hẻo lánh, linh khí hỗn tạp, gần như không có bất kỳ tài nguyên gì có thể tăng tốc tu luyện. Một Phong gia như vậy, ai sẽ để ý đến? Phong gia bây giờ, ở Tu Chân giới cũng chẳng có chút danh tiếng gì, dù là ta đã khổ tâm phát triển nó nhiều năm. Nói chi đến Phong gia trước đây, càng nhỏ bé hơn, vốn dĩ không đáng nhắc tới!”
“Ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta.” Đương nhiên Phong Tế Tế biết trước đây Phong gia có bộ dáng gì. Cô và sư phụ ngao du tứ phương nhiều năm, cũng biết Phong gia đối với thế giới này mà nói cũng chỉ là một hạt bụi nhỏ. Trước đây cô cho rằng Phong gia là ông trời, là mặt đất của mình, nhưng đợi đến sau này cô mới phát hiện suy nghĩ của mình buồn cười đến cỡ nào.
“Lúc trước trừ tỷ và cha ra, tất cả anh chị em gồm cả ta, kỳ thực không có một người nào muốn chấn chỉnh lại Phong gia.” Phong Tiểu Lâu lạnh lùng trần thuật lại sự thật, “Ngốc ở Phong gia có cái gì tốt, trên danh nghĩa chúng ta là chủ nhân, nhưng lại sống còn không bằng người hầu. Công pháp chúng ta luyện vốn dĩ không có tương lai, cả ngày lẫn đêm đều phải đi vào cuồng phong huấn luyện, mà tiến bộ cũng không chẳng bằng tu sĩ bên ngoài cầm một khối linh thạch tu luyện. Phong gia nghèo, Bắc Phong Thành cằn cỗi, chúng ta không biết bản thân khát khao ra bên ngoài bao nhiêu, nhưng chúng ta bị vây ở một nơi nhỏ bé như vậy, sao có thể tâm cam?”
Tư chất của bọn họ không tốt hơn so với người khác, đầu óc cũng không ngu hơn so với người khác, thế nhưng cũng không cần phải cống hiến cả đời cho một gia tộc không có tiền đồ.
Ngoại trừ cô gái ngu xuẩn như Phong Tế Tế, làm gì có ai thật tâm muốn Phong gia tốt hơn đâu?
Cũng chỉ là mong muốn đơn phương của cha con bọn họ mà thôi.
“Lôi gia và Phong gia lúc trước, cùng lắm đều là cá mè một lứa.” Phong Tiểu Lâu nhìn Phong Tế Tế một cái, tự mình nói, “Cha muốn đưa Điểm Phong Quyết làm đồ cưới đến Lôi gia, đổi lấy sự trợ giúp từ Lôi gia, đồng thời yêu cầu con cháu chúng ta, phải đi cùng người Lôi gia tìm nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại. Tư chất người Lôi gia vốn dĩ không sánh được với chúng ta, thế nhưng tu sĩ cao cấp so với chúng ta nhiều hơn, vì ngoại trừ nhánh chính ở Bắc Phong Thành, bọn họ còn có một số nhánh phụ ở bên ngoài chống đỡ. Bởi vậy, bọn họ mới có thể vững vàng đè chúng ta một đầu.”
Lôi gia muốn dựa vào thông gia lấy nửa quyển Điểm Phong Quyết, sau khi tìm đủ toàn bản thì có thể mở rộng thế lực gia tộc, có thể giúp Lôi gia thực sự trở thành một tu chân thế gia, muốn vậy bọn họ nhất định phải có một tiên nhân phi thăng mới được.
Một khi thông gia thành công, đệ tử Phong gia muốn đi sẽ càng không đi được nữa rồi.
“Lúc trước chúng ta tham gia tiệc cưới của tỷ, kỳ thực đã đánh chủ ý muốn công kích Lôi gia. Chỉ cần có thể hạ gục Lôi gia, thu toàn bộ tài nguyên của bọn họ, đệ tử Phong gia đương nhiên có thể thoải mái hơn rất nhiều, cũng có một chút vốn riêng rời khỏi Bắc Phong Thành ra ngoài ngao du. Chỉ là Lôi gia tàn ác hơn so với những gì chúng ta tưởng tượng một chút, bọn họ cũng muốn nuốt chửng Phong gia. Lúc đó đêm trước đại hôn, Lôi gia đã có được tung tích nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại, một quyển công pháp hoàn chỉnh hiện ra trước mắt. Hai gia tộc cùng chia sẻ một bộ công pháp, sao có thể sảng khoái bằng việc độc hưởng một mình?”
Bởi vậy Lôi gia mới tình nguyện gϊếŧ địch một ngàn tự hại tám trăm.
“Ta không hiểu…” Phong Tế Tế lẩm bẩm, dường như cô không muốn tin lời Phong Tiểu Lâu nói, nhưng trong lòng lại xác định điều hắn nói mới là thật, “Thông gia lợi nhiều hơn hại, chỉ cần ngồi xuống cùng nhau thảo luận, vốn dĩ không cần nháo loạn đến nước này.”
Thế hệ tuổi trẻ Phong gia gần như chết hết, còn Lôi gia trực tiếp tuyệt diệt, Điểm Phong Quyết đến nay vẫn chưa hoàn chỉnh, tất cả những thứ này thật sự đáng giá sao?
“Tỷ, tỷ vẫn ngây thơ như vậy.” Ánh mắt Phong Tiểu Lâu nhìn Phong Tế Tế mang vẻ thương hại, “Dù cho thành quỷ tu, tỷ vẫn không có chút tiến bộ.”
“Tỷ hãy nhìn cho cẩn thận, Bắc Phong Thành này nhỏ như thế nào? Nhỏ đến mức, ngay cả một đạo trường cũng không bằng. Ở một nơi cằn cỗi như thế, lại còn có hai gia tộc Phong Lôi tồn tại, à, chuyện thông gia, chuyện hợp tác, từ lúc bắt đầu cũng chỉ là dối mình gạt người mà thôi.” Phong Tiểu Lâu nói chuyện không khách khí, “Nơi càng ít tài nguyên, càng sẽ vì một ít đồ vật mà ra tay đánh nhau, thậm chí chém gϊếŧ lẫn nhau.”
“Vậy tại sao ngươi còn ở đây?” Phong Tế Tế hỏi, “Lúc trước ngươi đã có thể tự do, tại sao còn muốn tiêu diệt Lôi gia, tại sao tiếp nhận vị trí gia chủ Phong gia? Công pháp ngươi tu luyện bây giờ, căn bản không phải Điểm Phong Quyết, ngươi đã là tu sĩ Đại Thừa, đi tới đâu cũng sẽ có người trọng đãi ngươi, tôn kính ngươi, dựa theo lời ngươi nói, cần gì phải ở lại nơi này?”
Phong Tiểu Lâu há miệng, không thể nói ra cái gì.
“Tiểu Lâu, chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, dù không phải cùng một mẹ sinh ra, đệ chính là đứa em trai ta thương nhất.” Đôi mắt Phong Tế Tế có chút ướt, “Khi đó đệ muốn cứu ta, có phải đệ đã hối hận rồi không, cho nên đệ mới đến đây làm gia chủ Phong gia, mới tận hết sức lực tìm kiếm Điểm Phong Quyết?”
“Tỷ bớt tưởng bở!” Phong Tiểu Lâu trực tiếp phủ nhận, “Tỷ muốn biết chân tướng ta đã nói cho tỷ biết, như vậy bây giờ tỷ cũng nên thực hiện cam kết của mình đi. Tỷ là quỷ tu, vậy thì mau tìm ký ức của hồn phách người phàm kia trở về, rồi nói cho ta biết nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại ở đâu?”
“Đệ yên tâm, Chu Trường Dung đã đi hỏi thăm, ta sẽ nói cho đệ biết đáp án.” Phong Tế Tế trả lời, “Ta đã xem qua hồn phách nữ tử kia, chỉ bị suy yếu mà thôi, muốn chữa trị không hề khó.”
Bọn họ vốn đã là binh hai đường.
Tu vi Phong Tiểu Lâu không thấp, ảo cảnh này cũng giữ không nổi hắn, bởi vậy mới cần Phong Tế Tế đứng ra ngăn cản Phong Tiểu Lâu, thuận tiện dò hỏi đáp án mà thôi.
“Tỷ dự định chữa trị hồn phách cho nữ tử kia? Không phải ta đã nói, chỉ cần đáp án, mặc kệ sống chết sao?” Phong Tiểu Lâu càng nghĩ càng cảm thấy lo lắng, sắc mặt đột biến, giọng nói cũng rất gấp gáp, “Mau dẫn ta đến chỗ Chu Trường Dung.”
Phong Tế Tế mẫn cảm nhận ra thái độ Phong Tiểu Lâu có chút quái lạ, “Chu Trường Dung cũng là quỷ tu, hắn tìm kiếm ký ức hồn phách chỉ bằng một tay, đệ yên tâm đi.”
“Tỷ thì biết cái gì?” Phong Tiểu Lâu bắt đầu kích động, rốt cuộc hắn không còn biện pháp bảo trì dáng vẻ bình tĩnh ung dung như lúc nãy nữa, ngược lại vồ tới Phong Tế Tế, “Dẫn ta đi ngay lập tức, trừ phi tỷ thật sự muốn chết một lần nữa!”
Chu Trường Dung mang theo hồn phách nữ nhân người phàm vào trong quỷ trận thật sự.
Trận pháp này thật ra là trận trong trận.
Bên ngoài là trận pháp ảo cảnh, bên trong mới là trận pháp ổn định thần hồn.
Thần hồn nữ nhân người phàm rất mỏng manh, tựa như gió vừa thổi một chút thôi sẽ tan biến ngay lập tức.
Mãi đến khi Chu Trường Dung để nàng vào trong quỷ trận, hồn phách của nàng mới bắt đầu từ từ trở nên đậm dần, không còn vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể hồn phi phách tán.
Tử khí không ngừng ngưng tụ xung quanh quỷ trận, chậm rãi chuyển âm thành khí dành cho quỷ hồn truyền vào bên trong hồn phách nữ nhân này.
Nữ tử người phàm cũng bắt đầu từ từ khôi phục thần trí.
Chu Trường Dung phát hiện tốc độ tử khí tiêu hao của trận pháp hình như có hơi nhanh.
Mà hồn phách của nữ nhân người phàm, cũng càng ngày càng mạnh mẽ, khôi phục càng ngày càng tốt.
Khoảng chừng chưa tới một canh giờ, nàng đã có thể mở mắt.
“Cô có thể nghe được lời ta nói?” Chu Trường Dung thử hỏi một câu.
Nữ nhân khi còn sống thật sự rất xinh đẹp, dù bây giờ chỉ là một u hồn, cũng có thể khiến cho người ta cảm nhận được phong thái của nàng.
Còn đối với Chu Trường Dung, cô ta lớn lên trông như thế nào cũng không ảnh hưởng gì đến câu hỏi của hắn.
Muốn nói tới đẹp, trong nhà còn có một Sư Vô Cữu sừng sững ở đó đấy.
Sau khi gặp hắn, những người khác đều nhìn giống nhau.
“Công tử muốn hỏi gì?” Nữ nhân người phàm đáp lại một câu.
Có thể nói chuyện lưu loát như vậy?
Chu Trường Dung hơi thắc mắc một chút.
Nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn chính thức sử dụng quỷ trận, đối với uy lực của nó cũng không rõ ràng lắm.
“Nửa quyển Điểm Phong Quyết còn lại ở đâu?”
“Công tử thật sự muốn hỏi điều này?” Nữ tử nhìn về phía Chu Trường Dung mĩm cười, trong mắt phảng phất như mang theo lực hút, “Dù hỏi những điều khác, thiếp cũng sẽ trả lời. Chỉ là nửa quyển công pháp, lẽ nào còn quý giá hơn so với thiếp sao?”
Chu Trường Dung nhìn nàng.
Nữ nhân cười càng dịu dàng, ánh mắt như làn nước mùa nhu, làm cho người nhìn không tự chủ được chìm đắm vào đó.
Tuy sau khi tỉnh lại ở đây chỉ có một người này thôi, nhưng hình như tu vi đối phương là quỷ tu thượng thừa, kiểu gì cũng là nàng kiếm lời.
“Cô chết đã nhiều năm, mắt có tật cũng là chuyện bình thường.” Chu Trường Dung nhẹ giọng nói, “Mắt của cô hình như không thể tập trung nhìn vào một chỗ, nếu cô trả lời được vấn đề của ta, ta có thể tìm người chữa cho cô.”
Phong Tế Tế đã làm quỷ tu nhiều năm, trận pháp chữa trị thần hồn này là do cô khắc chính, hẳn chỉ có một chút bản lĩnh trị liệu quỷ hồn thôi.
Hắn còn chưa kịp học luyện chế quỷ đan nữa chứ.
Chu Trường Dung có chút tiếc nuối, mười ngày quá ngắn!
Nữ tử thiếu chút nữa cắn nát một cái răng.
Tu sĩ này rốt cuộc bị gì vậy?
Nàng xinh đẹp như vậy, còn trực tiếp thi triển mị thuật, sao một chút tác dụng cũng không có?
Tác giả có lời muốn nói:
Sư Vô Cữu: Hừ! Yêu tinh từ đâu tới, dám ở trước mặt bổn tọa tự xưng mỹ nhân?