Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 499: Bước chuyển (7)
Khi Dương Minh tỉnh lại, trong bụng trống rỗng, cảm giác dạ dày trống rỗng cực kỳ khó chịu. Lúc này hắn vừa đúng lúc nhìn thấy thức ăn và nước đặt ở trước người, ngẩn người một lúc rồi vội vàng cầm lấy ăn lấy ăn để.
Lúc này hắn mới chú ý tới tấm thảm trên người mình, trong lòng ấm áp, lại suy nghĩ mấy thứ này rốt cuộc là ai làm. Nghĩ cả nửa ngày cũng không có kết quả, liền quăng vấn đề này sang một bên.
Lão tía Bach đã không còn ở đây, công việc gia cố tàu vũ trụ này đã hoàn toàn hoàn thành.
Sau khi ăn xong, Dương Minh đã khôi phục tinh thần, hắn mở máy liên lạc, báo cáo lên trên: “Kỹ sư duy tu số hiệu W47236 Dương Minh nghỉ ngơi hoàn tất, tàu Hải tinh duy tu hoàn tất, vị trí hiện tại, tàu Hải tinh, thỉnh cầu chỉ thị tiếp theo.”
Rất nhanh, cấp trên liền có trả lời: “W47236, đối với thái độ và thành quả công việc của các hạ, trừ tích lũy bản thân anh nên có được ra, chúng tôi sẽ thưởng cho anh 5% tích lũy ngoài định mức. Bây giờ, xin chi viện tàu vũ trụ Duy Lý Liên Khoa, tàu con thoi nhỏ đã chuẩn bị hoàn tất, đang ở cửa thông đạo số năm chờ anh, chúc anh may mắn.”
Dương Minh hành lễ: “Cám ơn, tôi sẽ lập tức tới tàu Duy Lý Liên Khoa.” Trong hạm đội, tích lũy là một trong những căn cứ quan trọng nhất để thăng tiến chức vụ, đãi ngộ, vân vân. Dương Minh mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ duy tu thì sẽ nhận được tích lũy tương ứng, mà nếu như nỗ lực làm việc hoàn thành vượt mức thì sẽ thu được thưởng ngoài định mức. Trong hạm đội, người hoàn thành mỗi một hạng mục công việc đều sẽ thu được tích lũy tương ứng, tiêu chuẩn cụ thể đều ở trong “Quy định chi tiết về tích lũy” mà Kiệt đại nhân công bố.
“Quy định chi tiết về tích lũy” chi tiết vô bì, đối với mỗi công tác đều đưa ra tiêu chuẩn tích lũy rõ ràng, chính xác, với lại, nếu như nhân viên công tác chết trận hoặc vì công việc mà mất mạng, vậy thì tất cả tích lũy của hắn sẽ căn cứ theo một công thức nhất định để đổi thành tiền bạc hoặc bồi thường khác, đưa cho người kế thừa di chúc của hắn.
Nhưng tích lũy hiện giờ với mọi người mà nói, căn bản là thuộc về thứ chẳng có bao nhiêu tác dụng. Vật tư của hạm đội chịu sự quản lý nghiêm khắc, trong thù lao công việc của bọn họ căn bản không có tiền bạc, cho dù có tiền cũng không có cách nào tiêu. Cho nên đối với mấy tích lũy này, mọi người đều không để ý, Dương Minh cũng như vậy. Điểm tích lũy của hắn hiện giờ đã cao tới tám trăm hai mươi điểm. Điểm này là cao nhất xung quanh hắn.
Chỉ là bọn họ có lẽ ai cũng không ngờ, sau này, bọn họ sẽ vì mấy điểm tích lũy mà bọn họ chưa bao giờ coi trọng này mà thu được chỗ tốt làm người ta không ngờ tới, cũng là chỗ tốt mà vô số người vì nó mà đỏ mắt.
Tiến vào thông đạo số năm, quả nhiên đã có một tàu con thoi nhỏ đang ở đó chờ hắn.
Sau khi xác nhận thân phận, con tàu chở Dương Minh bay ra khỏi tàu Hải tinh, bay về phía tàu Duy Lý Liên Khoa. Tàu con thoi nhỏ là một loại phi hành khí có thể tích cực kỳ nhỏ. Số người chở lớn nhất của nó là mười người, chỉ dài năm mét, dáng vẻ rất giống xe bay, chủ yếu là dùng để qua lại giữa tàu vũ trụ trong hạm đội.
Rất mau, bọn họ đã tới tàu Duy Lý Liên Khoa.
Kỹ sư duy tu trong tàu Duy Lý Liên Khoa gần như chỉ có một mình hắn, bởi vì hắn không nhìn thấy bất cứ dấu vết đã tiến hành gia cố nào.
Hắn bắt đầu kiểm tra kết cấu chủ yếu của nó để xác định chỗ nào cần thực hiện gia cố.
Đột nhiên, hắn nghe thấy tiếng ầm vang đặc hữu của súng hàn laser, có kỹ sư duy tu? Hắn vộ vàng theo tiếng mà đi, hai kỹ sư duy tu tiến hành chút giao lưu trước, như vậy có lợi cho tốc độ hoàn thành công trình, cũng không dễ dàng xảy ra sơ suất.
Quả nhiên, hắn ở một góc ngoặt nhìn thấy một kỹ sư duy tu đang quỳ trên đất, cố gắng làm việc.
Do đối phương xoay lưng với hắn, hắn không cách nào nhìn rõ diện mạo của kỹ sư duy tu này, nhưng thủ pháp của vị kỹ sư duy tu này cực kỳ chính xác, làm trước mắt Dương Minh sáng lên.
Đi tới trước, Dương Minh chào hỏi đầy thiện ý: “À, người anh em, làm tới bước nào rồi?”
Người đó xoay mặt lại: “Vừa mới bắt đầu.”
Khi nhìn rõ gương mặt người đó, Dương Minh giống như bị một tia sét đánh trúng, ngớ ra tại chỗ, phải nửa phút sau mới lắp ba lắp bắp, không thể tin được nói: “Kiệt… Kiệt đại nhân!”
Biểu tình của Diệp Trùng không có chút biến hóa, gật đầu, lạnh nhạt nói: “Ừm, bắt đầu công việc đi.”
- Vâng. Dương Minh luýnh quýnh lấy ra công cụ của mình.
Diệp Trùng đã rất lâu không có tự mình đi làm công việc phương diện duy tu, lần này quả thật hết cách. Thời gian quá gấp rút, mỗi chút lực lượng đều đầy quý giá. Ở phương diện duy tu, Diệp Trùng có thực lực kha khá, nhớ năm đó, hắn chính là một người đa tài, gần như các loại công việc đều đã làm qua. Việc giống như xử lý gia cố thế này, với hắn, hàm lượng kỹ thuật không hề cao, so với công trình cải tạo thân thể tàu Hoa hoa công tử mà hắn từng làm qua lúc trước, chẳng qua chỉ là trò con nít.
Dương Minh khâm phục liếc Kiệt đại nhân, không ngờ Kiệt đại nhân ngay cả phương diện này cũng biết, với lại động tác trên tay so với mình còn linh hoạt hơn. Nói thật, điều này làm hắn kinh ngạc vô cùng. Trong lòng hầu hết mọi người, Kiệt đại nhân là người cao cao tại thượng, làm người ta tôn kính. Còn Kiệt đại nhân ở trước mắt, cực kỳ mất hình tượng ngồi trên cái ngạch cửa hợp kim, dáng vẻ chăm chú, giống như một kỹ sư duy tu bình thường.
Rất mau, Dương Minh liền thu hồi ánh mắt, bắt đầu tập trung vào công việc trên tay.
Hai giờ, hai người một câu cũng không nói, nhưng tốc độ trên tay lại nhanh như gió, tiến độ công trình cũng khá thuận lợi.
Dương Minh xoa xoa cánh tay, bỏ súng hàn laser xuống. Sử dụng súng hàn laser cực kỳ tổn hao tinh thần, mà tay người cũng không thoải mái như tay máy, cho nên sau khi trải qua một khoảng thời gian làm việc, kỹ sư duy tu thông thường đều sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi. Điều này cũng là vì để cho tinh thần vẫn luôn tập trung cao độ được nghỉ ngơi.
Ánh mắt của hắn không tự chủ được mà rơi lên người Kiệt đại nhân, vừa đúng lúc nhìn thấy Kiệt đại nhân bỏ súng hàn laser xuống. Nhưng lượng công việc hoàn thành trước mặt hắn lại nhiều hơn mình nhiều.
- Kiệt đại nhân, ngài nói chúng ta có thể sống sót không? Ma xui quỷ khiến, Dương Minh đột nhiên hỏi một vấn đề mà bản thân cũng cảm thấy ngu ngốc.
Diệp Trùng ngẩng đầu, nhìn Dương Minh, vô cùng lạnh nhạt nhưng lại kiên định nói: “Đương nhiên có thể sống.”
Hai người lại rơi vào yên lặng.
Trong thời gian mười lăm ngày, cả hạm đội đều hừng hực khí thế thực hiện công trình gia cố khổng lồ.
Cũng trong mười lăm ngày này, Hôi cốc lại lưu truyền một tin tức, tin tức này có quan hệ trực tiếp với Diệp Trùng.
Số lượng những người lựa chọn rời khỏi đó khổng lồ. Có vài người trong số họ sẽ lập thành một hạm đội lần nữa, nhưng hầu hết vẫn lựa chọn đi một mình.
Tin tức liên quan tới Kiệt đại nhân trong truyền thuyết cũng là từ bọn họ mà lưu truyền ra ngoài. Khi bọn họ ở trong hạm đội, liên lạc với bên ngoài của hạm đội đều nằm dưới sự khống chế của Thương. Nhưng mấy người này vừa rời khỏi hạm đội, liên lạc của bọn họ liền khôi phục như thường.
Bất quá, do số người truyền đi quá nhiều, làm cho xuất hiện rất nhiều phiên bản, thêm vào một số người đặt điều thêm bớt, càng thật giả khó phân. Điều này cũng làm cho Kiệt đại nhân hư thực lẫn lộn, càng có màu sắc truyền kỳ.
Đồng thời, một đề tài khác cũng bị cả Hôi cốc bàn tán xôn xao. Đó chính là liên quan tới phán đoán đối với cục thế của Kiệt đại nhân. Trong số những thuyền trưởng lựa chọn rời đi đó, không thiếu thuyền trưởng già từng tham gia buổi hội nghị do Kiệt đại nhân chủ trì đó. Chính là thông qua bọn họ, phán đoán liên quan tới cục thế Hôi cốc của Diệp Trùng cũng được mau chóng được truyền tới mỗi một ngóc ngách của Hôi cốc.
Liên quan tới phán đoán của Diệp Trùng, người có thái độ nào cũng có, có tán đồng, có phản đối, có đứng xem. Nhưng trong mấy ngày liên tiếp, số lượng tàu vũ trụ đi qua khu vực phụ cận hành tinh Ca Sâm Đặc tăng mạnh.
Alvar cũng nhận được tình báo như vậy, nhưng tình báo hắn có được càng xác thực hơn. Trong số tàu vũ trụ mới mà hạm đội của hắn thu nhận hai ngày này, thuyền trưởng một tàu vũ trụ trong đó là người quen ngày xưa của hắn. Mà vị thuyền trưởng này là một trong những thuyền trưởng từng tham gia buổi hội nghị mà Diệp Trùng chủ trì.
Dưới sự chất vấn cặn kẽ của Alvar, vị thuyền trưởng này mang tất cả những điều lão biết nói với Alvar, không chỉ có phán đoán đối với cục thế của Kiệt đại nhân, thậm chí ngay cả tọa độ của địa điểm bước nhảy không gian ở trong vành đai toái tinh tử vong, lão cũng nhớ rõ ràng.
Alvar hỏi cực kỳ chi tiết. Đối với vị Kiệt đại nhân hoành không xuất thế này, Alvar cực kỳ quan tâm. Trước đó, chưa từng có ai có thể có được thắng lợi huy hoàng trên tay Xích vĩ thú như vậy, điều này không phải may mắn thì có thể làm được. Thông qua chất vấn vị thuyền trưởng già này, Alvar càng lúc càng kinh hãi trong lòng, năng lực của vị Kiệt đại nhân này so với trong truyền thuyết càng xuất sắc hơn. Vô luận là biên chế đặc biệt, hay là chiến thuật sáng tạo đối phó Xích vĩ thú, vân vân, vị Kiệt đại nhân thần bí này đều biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ vô bì. Hắn giống một người không gì không làm được. Với lại, xử sự bình tĩnh, gần như chưa hề phạm sai lầm.
Thật là một người đáng sợ!
Hắn và Tiêu Uyển hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy một sự hoảng sợ trong mắt nhau. Ngoài ra, hai người còn phát hiện một đặc điểm khác của vị Kiệt đại nhân này, hắn dường như không hề có tâm lý e sợ đối với Xích vĩ thú. Mà sự thật cũng chứng minh, hắn cũng có thể chiến thắng mấy sinh vật xấu xí này. Mấy tên gà mờ chỉ được dạy dỗ chút thời gian trên tay hắn đó lại có thể đối kháng với Xích vĩ thú, điều này đủ làm cho mấy nhân vật ở trên cao đó toát mồ hôi đầy mặt, trong đó bao gồm cả bản thân Alvar.
Hạm đội của Alvar hiện giờ vẫn không sao đối kháng được với tiểu đội Xích vĩ thú hơi có chút quy mô. Hắn vẫn luôn rất nghi hoặc, vị Kiệt đại nhân đó làm sao chiến thắng loại sinh vật hung tàn mà lại giảo hoạt, vô luận là sức mạnh hay là linh hoạt đều xuất sắc dị thường như Xích vĩ thú này. Nếu như là cá nhân, Alvar còn tin tưởng, dù sao trên đời này thường không thiếu sư sĩ cường đại. Có vài sư sĩ thậm chí có thể lấy một địch nhiều. Điều này Alvar tin.
Nhưng trong chiến đấu quy mô lớn, sức lực cá nhân là nhỏ bé, nhỏ không đủ để nói tới. Không có một người nào có thể chỉ dựa vào võ lực mạnh mẽ của cá nhân mà có thể thay đổi cả chiến cục. Điều này cũng là tại sao đội ngũ bình thường ở trước mặt đại quân Xích vĩ thú vừa đụng liền tan rã.
Trước giờ, Alvar đều chỉ tin, chỉ có đội ngũ do mấy sư sĩ cường đại đó tạo thành mới có thể chiến thắng Xích vĩ thú có số lượng tương đương. Nhưng vị Kiệt đại nhân đó lại triệt để đánh đổ tất cả nhận định trong lòng hắn. Hắn lúc đó vẫn không hề biết, chủ lực trong hạm đội được truyền tụng là vô cùng thần kỳ này thật ra chẳng qua chỉ là thiếu niên mới trải qua mấy tháng huấn luyện chính quy. Lần này, từ chỗ lão thuyền trưởng mới biết được tình huống này, hắn lúc đó còn cho rằng mình nghe lầm.
Thành tựu mà hạm đội này có được, toàn bộ đều có liên quan tới vị thủ lĩnh tên gọi là Kiệt đó. Hạm đội này là do một tay hắn dựng nên, tất cả chế độ của nó đều thẩm thấu bóng dáng hắn. Mà mấy cách đánh tạo thành trường phái riêng đó càng làm người ta lạ mắt lạ tai, cũng làm cho Alvar khâm phục sâu sắc. Alvar có xưng hiệu là thiên tài chiến thuật, nhưng lúc này hắn mới rành rành phát hiện, có người đi ở trước mặt hắn.
Hưng phấn, khâm phục, kính trọng, còn có một tia sợ hãi, đối với vị Kiệt đại nhân thần bí này, cảm tình của Alvar rất phức tạp.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Lúc này hắn mới chú ý tới tấm thảm trên người mình, trong lòng ấm áp, lại suy nghĩ mấy thứ này rốt cuộc là ai làm. Nghĩ cả nửa ngày cũng không có kết quả, liền quăng vấn đề này sang một bên.
Lão tía Bach đã không còn ở đây, công việc gia cố tàu vũ trụ này đã hoàn toàn hoàn thành.
Sau khi ăn xong, Dương Minh đã khôi phục tinh thần, hắn mở máy liên lạc, báo cáo lên trên: “Kỹ sư duy tu số hiệu W47236 Dương Minh nghỉ ngơi hoàn tất, tàu Hải tinh duy tu hoàn tất, vị trí hiện tại, tàu Hải tinh, thỉnh cầu chỉ thị tiếp theo.”
Rất nhanh, cấp trên liền có trả lời: “W47236, đối với thái độ và thành quả công việc của các hạ, trừ tích lũy bản thân anh nên có được ra, chúng tôi sẽ thưởng cho anh 5% tích lũy ngoài định mức. Bây giờ, xin chi viện tàu vũ trụ Duy Lý Liên Khoa, tàu con thoi nhỏ đã chuẩn bị hoàn tất, đang ở cửa thông đạo số năm chờ anh, chúc anh may mắn.”
Dương Minh hành lễ: “Cám ơn, tôi sẽ lập tức tới tàu Duy Lý Liên Khoa.” Trong hạm đội, tích lũy là một trong những căn cứ quan trọng nhất để thăng tiến chức vụ, đãi ngộ, vân vân. Dương Minh mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ duy tu thì sẽ nhận được tích lũy tương ứng, mà nếu như nỗ lực làm việc hoàn thành vượt mức thì sẽ thu được thưởng ngoài định mức. Trong hạm đội, người hoàn thành mỗi một hạng mục công việc đều sẽ thu được tích lũy tương ứng, tiêu chuẩn cụ thể đều ở trong “Quy định chi tiết về tích lũy” mà Kiệt đại nhân công bố.
“Quy định chi tiết về tích lũy” chi tiết vô bì, đối với mỗi công tác đều đưa ra tiêu chuẩn tích lũy rõ ràng, chính xác, với lại, nếu như nhân viên công tác chết trận hoặc vì công việc mà mất mạng, vậy thì tất cả tích lũy của hắn sẽ căn cứ theo một công thức nhất định để đổi thành tiền bạc hoặc bồi thường khác, đưa cho người kế thừa di chúc của hắn.
Nhưng tích lũy hiện giờ với mọi người mà nói, căn bản là thuộc về thứ chẳng có bao nhiêu tác dụng. Vật tư của hạm đội chịu sự quản lý nghiêm khắc, trong thù lao công việc của bọn họ căn bản không có tiền bạc, cho dù có tiền cũng không có cách nào tiêu. Cho nên đối với mấy tích lũy này, mọi người đều không để ý, Dương Minh cũng như vậy. Điểm tích lũy của hắn hiện giờ đã cao tới tám trăm hai mươi điểm. Điểm này là cao nhất xung quanh hắn.
Chỉ là bọn họ có lẽ ai cũng không ngờ, sau này, bọn họ sẽ vì mấy điểm tích lũy mà bọn họ chưa bao giờ coi trọng này mà thu được chỗ tốt làm người ta không ngờ tới, cũng là chỗ tốt mà vô số người vì nó mà đỏ mắt.
Tiến vào thông đạo số năm, quả nhiên đã có một tàu con thoi nhỏ đang ở đó chờ hắn.
Sau khi xác nhận thân phận, con tàu chở Dương Minh bay ra khỏi tàu Hải tinh, bay về phía tàu Duy Lý Liên Khoa. Tàu con thoi nhỏ là một loại phi hành khí có thể tích cực kỳ nhỏ. Số người chở lớn nhất của nó là mười người, chỉ dài năm mét, dáng vẻ rất giống xe bay, chủ yếu là dùng để qua lại giữa tàu vũ trụ trong hạm đội.
Rất mau, bọn họ đã tới tàu Duy Lý Liên Khoa.
Kỹ sư duy tu trong tàu Duy Lý Liên Khoa gần như chỉ có một mình hắn, bởi vì hắn không nhìn thấy bất cứ dấu vết đã tiến hành gia cố nào.
Hắn bắt đầu kiểm tra kết cấu chủ yếu của nó để xác định chỗ nào cần thực hiện gia cố.
Đột nhiên, hắn nghe thấy tiếng ầm vang đặc hữu của súng hàn laser, có kỹ sư duy tu? Hắn vộ vàng theo tiếng mà đi, hai kỹ sư duy tu tiến hành chút giao lưu trước, như vậy có lợi cho tốc độ hoàn thành công trình, cũng không dễ dàng xảy ra sơ suất.
Quả nhiên, hắn ở một góc ngoặt nhìn thấy một kỹ sư duy tu đang quỳ trên đất, cố gắng làm việc.
Do đối phương xoay lưng với hắn, hắn không cách nào nhìn rõ diện mạo của kỹ sư duy tu này, nhưng thủ pháp của vị kỹ sư duy tu này cực kỳ chính xác, làm trước mắt Dương Minh sáng lên.
Đi tới trước, Dương Minh chào hỏi đầy thiện ý: “À, người anh em, làm tới bước nào rồi?”
Người đó xoay mặt lại: “Vừa mới bắt đầu.”
Khi nhìn rõ gương mặt người đó, Dương Minh giống như bị một tia sét đánh trúng, ngớ ra tại chỗ, phải nửa phút sau mới lắp ba lắp bắp, không thể tin được nói: “Kiệt… Kiệt đại nhân!”
Biểu tình của Diệp Trùng không có chút biến hóa, gật đầu, lạnh nhạt nói: “Ừm, bắt đầu công việc đi.”
- Vâng. Dương Minh luýnh quýnh lấy ra công cụ của mình.
Diệp Trùng đã rất lâu không có tự mình đi làm công việc phương diện duy tu, lần này quả thật hết cách. Thời gian quá gấp rút, mỗi chút lực lượng đều đầy quý giá. Ở phương diện duy tu, Diệp Trùng có thực lực kha khá, nhớ năm đó, hắn chính là một người đa tài, gần như các loại công việc đều đã làm qua. Việc giống như xử lý gia cố thế này, với hắn, hàm lượng kỹ thuật không hề cao, so với công trình cải tạo thân thể tàu Hoa hoa công tử mà hắn từng làm qua lúc trước, chẳng qua chỉ là trò con nít.
Dương Minh khâm phục liếc Kiệt đại nhân, không ngờ Kiệt đại nhân ngay cả phương diện này cũng biết, với lại động tác trên tay so với mình còn linh hoạt hơn. Nói thật, điều này làm hắn kinh ngạc vô cùng. Trong lòng hầu hết mọi người, Kiệt đại nhân là người cao cao tại thượng, làm người ta tôn kính. Còn Kiệt đại nhân ở trước mắt, cực kỳ mất hình tượng ngồi trên cái ngạch cửa hợp kim, dáng vẻ chăm chú, giống như một kỹ sư duy tu bình thường.
Rất mau, Dương Minh liền thu hồi ánh mắt, bắt đầu tập trung vào công việc trên tay.
Hai giờ, hai người một câu cũng không nói, nhưng tốc độ trên tay lại nhanh như gió, tiến độ công trình cũng khá thuận lợi.
Dương Minh xoa xoa cánh tay, bỏ súng hàn laser xuống. Sử dụng súng hàn laser cực kỳ tổn hao tinh thần, mà tay người cũng không thoải mái như tay máy, cho nên sau khi trải qua một khoảng thời gian làm việc, kỹ sư duy tu thông thường đều sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi. Điều này cũng là vì để cho tinh thần vẫn luôn tập trung cao độ được nghỉ ngơi.
Ánh mắt của hắn không tự chủ được mà rơi lên người Kiệt đại nhân, vừa đúng lúc nhìn thấy Kiệt đại nhân bỏ súng hàn laser xuống. Nhưng lượng công việc hoàn thành trước mặt hắn lại nhiều hơn mình nhiều.
- Kiệt đại nhân, ngài nói chúng ta có thể sống sót không? Ma xui quỷ khiến, Dương Minh đột nhiên hỏi một vấn đề mà bản thân cũng cảm thấy ngu ngốc.
Diệp Trùng ngẩng đầu, nhìn Dương Minh, vô cùng lạnh nhạt nhưng lại kiên định nói: “Đương nhiên có thể sống.”
Hai người lại rơi vào yên lặng.
Trong thời gian mười lăm ngày, cả hạm đội đều hừng hực khí thế thực hiện công trình gia cố khổng lồ.
Cũng trong mười lăm ngày này, Hôi cốc lại lưu truyền một tin tức, tin tức này có quan hệ trực tiếp với Diệp Trùng.
Số lượng những người lựa chọn rời khỏi đó khổng lồ. Có vài người trong số họ sẽ lập thành một hạm đội lần nữa, nhưng hầu hết vẫn lựa chọn đi một mình.
Tin tức liên quan tới Kiệt đại nhân trong truyền thuyết cũng là từ bọn họ mà lưu truyền ra ngoài. Khi bọn họ ở trong hạm đội, liên lạc với bên ngoài của hạm đội đều nằm dưới sự khống chế của Thương. Nhưng mấy người này vừa rời khỏi hạm đội, liên lạc của bọn họ liền khôi phục như thường.
Bất quá, do số người truyền đi quá nhiều, làm cho xuất hiện rất nhiều phiên bản, thêm vào một số người đặt điều thêm bớt, càng thật giả khó phân. Điều này cũng làm cho Kiệt đại nhân hư thực lẫn lộn, càng có màu sắc truyền kỳ.
Đồng thời, một đề tài khác cũng bị cả Hôi cốc bàn tán xôn xao. Đó chính là liên quan tới phán đoán đối với cục thế của Kiệt đại nhân. Trong số những thuyền trưởng lựa chọn rời đi đó, không thiếu thuyền trưởng già từng tham gia buổi hội nghị do Kiệt đại nhân chủ trì đó. Chính là thông qua bọn họ, phán đoán liên quan tới cục thế Hôi cốc của Diệp Trùng cũng được mau chóng được truyền tới mỗi một ngóc ngách của Hôi cốc.
Liên quan tới phán đoán của Diệp Trùng, người có thái độ nào cũng có, có tán đồng, có phản đối, có đứng xem. Nhưng trong mấy ngày liên tiếp, số lượng tàu vũ trụ đi qua khu vực phụ cận hành tinh Ca Sâm Đặc tăng mạnh.
Alvar cũng nhận được tình báo như vậy, nhưng tình báo hắn có được càng xác thực hơn. Trong số tàu vũ trụ mới mà hạm đội của hắn thu nhận hai ngày này, thuyền trưởng một tàu vũ trụ trong đó là người quen ngày xưa của hắn. Mà vị thuyền trưởng này là một trong những thuyền trưởng từng tham gia buổi hội nghị mà Diệp Trùng chủ trì.
Dưới sự chất vấn cặn kẽ của Alvar, vị thuyền trưởng này mang tất cả những điều lão biết nói với Alvar, không chỉ có phán đoán đối với cục thế của Kiệt đại nhân, thậm chí ngay cả tọa độ của địa điểm bước nhảy không gian ở trong vành đai toái tinh tử vong, lão cũng nhớ rõ ràng.
Alvar hỏi cực kỳ chi tiết. Đối với vị Kiệt đại nhân hoành không xuất thế này, Alvar cực kỳ quan tâm. Trước đó, chưa từng có ai có thể có được thắng lợi huy hoàng trên tay Xích vĩ thú như vậy, điều này không phải may mắn thì có thể làm được. Thông qua chất vấn vị thuyền trưởng già này, Alvar càng lúc càng kinh hãi trong lòng, năng lực của vị Kiệt đại nhân này so với trong truyền thuyết càng xuất sắc hơn. Vô luận là biên chế đặc biệt, hay là chiến thuật sáng tạo đối phó Xích vĩ thú, vân vân, vị Kiệt đại nhân thần bí này đều biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ vô bì. Hắn giống một người không gì không làm được. Với lại, xử sự bình tĩnh, gần như chưa hề phạm sai lầm.
Thật là một người đáng sợ!
Hắn và Tiêu Uyển hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy một sự hoảng sợ trong mắt nhau. Ngoài ra, hai người còn phát hiện một đặc điểm khác của vị Kiệt đại nhân này, hắn dường như không hề có tâm lý e sợ đối với Xích vĩ thú. Mà sự thật cũng chứng minh, hắn cũng có thể chiến thắng mấy sinh vật xấu xí này. Mấy tên gà mờ chỉ được dạy dỗ chút thời gian trên tay hắn đó lại có thể đối kháng với Xích vĩ thú, điều này đủ làm cho mấy nhân vật ở trên cao đó toát mồ hôi đầy mặt, trong đó bao gồm cả bản thân Alvar.
Hạm đội của Alvar hiện giờ vẫn không sao đối kháng được với tiểu đội Xích vĩ thú hơi có chút quy mô. Hắn vẫn luôn rất nghi hoặc, vị Kiệt đại nhân đó làm sao chiến thắng loại sinh vật hung tàn mà lại giảo hoạt, vô luận là sức mạnh hay là linh hoạt đều xuất sắc dị thường như Xích vĩ thú này. Nếu như là cá nhân, Alvar còn tin tưởng, dù sao trên đời này thường không thiếu sư sĩ cường đại. Có vài sư sĩ thậm chí có thể lấy một địch nhiều. Điều này Alvar tin.
Nhưng trong chiến đấu quy mô lớn, sức lực cá nhân là nhỏ bé, nhỏ không đủ để nói tới. Không có một người nào có thể chỉ dựa vào võ lực mạnh mẽ của cá nhân mà có thể thay đổi cả chiến cục. Điều này cũng là tại sao đội ngũ bình thường ở trước mặt đại quân Xích vĩ thú vừa đụng liền tan rã.
Trước giờ, Alvar đều chỉ tin, chỉ có đội ngũ do mấy sư sĩ cường đại đó tạo thành mới có thể chiến thắng Xích vĩ thú có số lượng tương đương. Nhưng vị Kiệt đại nhân đó lại triệt để đánh đổ tất cả nhận định trong lòng hắn. Hắn lúc đó vẫn không hề biết, chủ lực trong hạm đội được truyền tụng là vô cùng thần kỳ này thật ra chẳng qua chỉ là thiếu niên mới trải qua mấy tháng huấn luyện chính quy. Lần này, từ chỗ lão thuyền trưởng mới biết được tình huống này, hắn lúc đó còn cho rằng mình nghe lầm.
Thành tựu mà hạm đội này có được, toàn bộ đều có liên quan tới vị thủ lĩnh tên gọi là Kiệt đó. Hạm đội này là do một tay hắn dựng nên, tất cả chế độ của nó đều thẩm thấu bóng dáng hắn. Mà mấy cách đánh tạo thành trường phái riêng đó càng làm người ta lạ mắt lạ tai, cũng làm cho Alvar khâm phục sâu sắc. Alvar có xưng hiệu là thiên tài chiến thuật, nhưng lúc này hắn mới rành rành phát hiện, có người đi ở trước mặt hắn.
Hưng phấn, khâm phục, kính trọng, còn có một tia sợ hãi, đối với vị Kiệt đại nhân thần bí này, cảm tình của Alvar rất phức tạp.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Tác giả :
Phương Tưởng