Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 456: Chiến thuật giao thoa
Một vạn cái quang giáp tông ủi giống như một vạn cây đinh sắp xếp chỉnh tề mà dày đặc, tốc độ vượt quá hai mươi Hz làm chúng có sức phá hoại kinh người, không có một cái quang giáp, không có một tàu vũ trụ nào dưới công kích thế này mà có thể bình thản, ung dung.
Người nhìn thấy một màn trước mắt cũng không có ai tin rằng có thứ gì có thể hoàn hảo vô tổn dưới công kích thế này! Khoảng cách giữa hai cái quang giáp tông ủi kế cạnh là hai mươi lăm mét, trong vũ trụ, đây là con số gần như có thể bỏ qua không kể tới.
Điều làm người ta cảm thấy không thể tin được nhất lại là mấy ngàn cái quang giáp tông ủi đang lao tới chính diện đám quang giáp to lớn này, bọn họ đã điên rồi sao? Hai bên dùng tốc độ vượt quá hai mươi Hz lao vào nhau. Mỗi một người hơi có chút thường thức đều biết, cho dù là quang giáp do vật chất có tính năng cường hãn hơn tạo thành dưới va chạm thế này cũng sẽ nổ thành vô số mảnh vỡ.
Không muốn sống rồi sao? Hay là công kích kiểu tự sát?
Ngay khi mọi người đều không biết việc này là sao, đám quang giáp tông ủi này lại có thay đổi. Phân tổ, sắp xếp, điều chỉnh khoảng cách, trong năm giây, một loạt động tác này một hơi là xong, tuyệt không có chút trúc trắc nào.
Cách biệt năm giây, quang giáp tông ủi vừa rồi vẫn y chang tổ ong xông ra từ trong sương tím, đã nghiễm nhiên hóa thành mấy mươi tiểu đội xếp hàng chỉnh tề, mà mọi thứ này, toàn bộ hoàn thành dưới trạng thái tốc độ vượt quá hai mươi Hz.
Trong kênh liên lạc yên ắng không tiếng động, không ai phát ra chút âm thanh nào, chỉ có ngẫu nhiên vài tiếng thở dốc nặng nề. Trong năm giây quý báu này, Tang Phổ không ra bất cứ mệnh lệnh nào, hắn tin rằng, mỗi người Tang tộc đối với ý đồ chiến đấu của mình đều hiểu rõ thấu đáo. Trong Tang tộc vốn dĩ không có chiến sĩ tầm thường. Mà có thể được phái ra Tang gia thôn càng là kẻ xuất sắc trong đó. Sự tín nhiệm đối với chiến hữu là niềm tin đã khắc ghi trong đáy lòng từ nhỏ của mỗi người Tang tộc.
Năm giây! Đây là năm giây làm người ta khẩn trương tới mức thở không ra hơi, cũng là năm giây làm người ta không sao quên được. Khi cả ngàn cả vạn cái quang giáp đồng thời xảy ra va chạm, sẽ là một cảnh tượng hoành tráng đến thế nào? Mỗi người mắt không dám nháy, nhìn chằm chằm màn hình, thở mạnh cũng không dám. Vô luận ở chỗ nào, quán rượu, quảng trường, trường học, trong nhà gia đình ba người… chỉ cần là chỗ có màn hình mở, trong năm giây này toàn bộ đều lâm vào im lặng.
Ngay cả vị ký giả vẫn luôn lảm nhảm không ngừng ở tiền phương đó, lúc này cũng không nói được gì, vẻ mặt ngây ngốc nhìn về phía trước.
Đây rốt cuộc là mấy người thế nào?
Tang Phổ nhìn chằm chằm màn hình, vào lúc này, hắn và Tang tộc bình thường không hề khác biệt, hắn cần dùng sức mạnh của mình, dùng kỹ xảo mình đã sớm quen thuộc vô cùng để cứu vận mệnh của mình.
Sau khi xông phá sương tím, hệ thống quét hình trên quang giáp tông ủi lập tức khôi phục bình thường.
Đám quang giáp to lớn do biên đội đầu tiên tới biên đội thứ mười tạo thành mau chóng phóng lớn trên màn hình. Cho dù đã không phải là lần đầu tiên làm việc thế này, nhưng một luồng hưng phấn, sợ hãi khó nói nên lời vẫn giống như tia chớp quét qua toàn thân hắn. Hắn thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng hơi thở nặng nề của mình!
Đã gần rồi… gần thêm rồi… Quang giáp tông ủi kín trời kín đất trên màn hình dùng thế dời non lấp biển đè tới mình. Trong khoảnh khắc này, Tang Phổ cảm giác mình giống như là một cái lá khô trôi nổi trong sóng to gió lớn, thêm một khoảnh khắc nữa thì sẽ tan xương nát thịt! Tang Phổ không biết người ngồi trong cái quang giáp tông ủi ở ngay trước mặt mình đó rốt cuộc là ai, nhưng đây không hề là trọng điểm, trọng điểm là, nếu như mình thật sự tông vào nó, vậy không chút nghi vấn, hai cái quang giáp sẽ lập tức bị vỡ nát, mà cơ thể của minh cũng sẽ giống như quang giáp, trong chớp mắt tan nát! Đối phương không có bất cứ ý trốn tránh, tông thẳng về phía hắn. Quang giáp của đối phương gần như chiếm hai phần ba màn hình, từ chỗ này cũng có thể thấy được khoảng cách của hai bên đã gần cỡ nào! Hắn thậm chí có thể nhìn rõ lốm đốm đặc hữu của vật liệu xương trên bề mặt cái quang giáp tông ủi đó.
Oành, máu bắt đầu nóng lên bị đốt cháy ngay lúc này, hưng phấn trước giờ chưa từng có bao vây lấy Tang Phổ.
Chính là lúc này!
Đồng tử đột nhiên trợn trừng bỗng bắn ra chiến ý sục sôi, đôi tay đặt trên cần điều khiển giật giật gân xanh.
Nhích sang bên cạnh, đẩy tới trước, đôi tay nắm trên cần điều khiển ổn định không có ý ngập ngừng, mỗi động tác hoàn thành lưu loát vô bì.
Giống như một con cá bơi lội, vặn mình một cái vô cùng uyển chuyển. Quang giáp tông ủi của Tang Phổ liền dán sát vào quang giáp của đối phương, kề vai mà qua! Không kịp suy nghĩ, quang giáp bay với tốc độ vượt quá hai mươi Hz mang theo Tang Phổ chui qua khe hở hai mươi lăm mét của hai cái quang giáp, xoáy tít bay ra xa.
Không có bất cứ cảm giác va chạm nào! Tang Phổ không cần xem thì đã biết được kết quả, trái tim đang treo chặt lập tức thả lỏng ra, mệt mỏi sau đại chiến kéo tới dồn dập.
Đối với quang giáp tông ủi, mỗi một người Tang tộc đều quen thuộc tới mức không thể quen thuộc hơn, giống như một bộ phận của thân thể mình vậy. Không giống sư sĩ của thiên hà Hà Việt, quang giáp tông ủi là vũ khí duy nhất hiện giờ của bọn họ, bọn họ không có bất cứ lựa chọn nào khác, bọn họ chỉ có thể dồn hết tâm tư để sáng tạo mỗi một loại cách dùng mới cho quang giáp tông ủi. Bọn họ không cần suy nghĩ thăng cấp quang giáp, bọn họ không cần suy nghĩ đổi vũ khí cho quang giáp, bọn họ càng không cần suy nghĩ mua quang giáp kiểu mới, trong thế giới của bọn họ, quang giáp tông ủi là bạn đồng hành với bọn họ, là đối tượng duy nhất có thể dựa vào khi chiến đấu của bọn họ. Cũng chính vì như vậy, mỗi một người Tang tộc có quang giáp tông ủi đều đối với quang giáp của hắn chăm sóc tỉ mỉ, đối với quang giáp của mình, có thể quen thuộc tới từng linh kiện nhỏ nhất của nó!
Đây cũng là tại sao không dùng bất cứ kiểm tra nào, Tang Phổ liền biết quang giáp của mình và đối phương không hề cọ xát.
Nhưng giờ không hề là lúc nghỉ ngơi, cổ vũ tinh thần, đè nén sự mừng rỡ sống sót sau kiếp nạn, Tang Phổ ép mình dùng tốc độ nhanh nhất bình tĩnh lại, hắn rất rõ chức trách của mình, chính là người chỉ huy của cả Tang tộc, mà không phải là một chiến sĩ bình thường. Đối với chiến sĩ mà nói, hưng phấn thường có thể làm cho họ phát huy một cách phi thường. Nhưng đối với người chỉ huy mà nói, hưng phấn không hề là một việc tốt, thứ bọn họ càng cần hơn là bình tĩnh, chỉ có bình tĩnh mới có thể làm cho bọn họ đưa ra phán đoán và ứng phó chính xác.
Tang Phổ không biết, cánh xương quang giáp của hắn và cánh xương quang giáp đối phương cách nhau không tới mười cm. Dưới tốc độ vượt quá hai mươi Hz, bất cứ chút tiếp xúc nào đều bị phóng đại vô hạn, nếu như hắn vừa rồi hơi lệch năm cm, vậy thì thứ hắn sẽ đối mặt chính là một loại kết quả khác.
Đầu óc Tang Phổ rất mau liền bình tĩnh lại. Quan sát xung quanh một cái, quang giáp vừa rồi cùng hắn xông ra khỏi sương tím đều thành công xuyên qua khe hở giữa những quang giáp bay tới trước mặt. Tang Phổ lúc bắt đầu không hề dự tính mấy người Tang Thiết sẽ vừa khéo tới nơi, hắn chỉ là định dẫn dụ mấy sinh vật bất minh này ra khỏi sương tím. Như vậy, nhân tố bất lợi đối với bọn họ liền sẽ giảm rất nhiều, đã có sự hỗ trợ của hệ thống liên lạc, phối hợp chiến thuật của bọn họ liền có thể thực thi tới mức càng thêm hoàn mỹ. Bất lợi về mặt số lượng chỉ có thể dùng phối hợp chiến thuật càng tốt hơn để bổ sung. Càng huống chi, ngoài sương tím, hệ thống quét hình không chỉ có thể làm cho bọn họ nhìn thấy càng thêm rõ ràng, càng có thể làm bọn họ có nắm bắt càng tốt hơn đối với cục thế chỉnh thể.
Không ngờ, bọn họ vừa xông ra liền gặp được mấy người Tang Thiết vừa chỉnh xong đội hình, chuẩn bị tiến vào trong. Rất nhạy bén, Tang Phổ liền nghĩ tới một loại phối hợp chiến thuật bọn họ thường làm khi ở Tang gia thôn: bay giao thoa. Đây là một loại phối hợp chiến thuật tự Tang tộc sáng tạo, chủ yếu là hai tiểu đội quang giáp, mượn khoảng cách giữa quang giáp, chính diện giao thoa bay xuyên qua nhau. Đây là một loại chiến thuật cực kỳ cao cấp, yêu cầu đối với điều khiển quang giáp của người thực hiện rất cao, dù sao tốc độ của hai bên đều cực nhanh, thời gian dành cho sư sĩ ứng biến rất ít. Phải chính xác xuyên qua từ khe hở giữa quang giáp, nếu không, không chỉ mình mất mạng mà còn cực có khả năng làm cho đồng bạn quang giáp tiêu, người chết. Loại chiến thuật này chủ yếu là dùng để đối phó kẻ địch đeo bám sát phía sau đội ngũ quang giáp, Tang Phổ dùng ở chỗ này thì thích hợp vô cùng.
Nhưng trong lòng Tang Phổ cũng không yên, tuy loại phối hợp chiến thuật này mọi người đều khá là thuần thục, nhưng cả ngàn, cả vạn cái quang giáp đồng thời bay giao thoa với quy mô lớn thế này, đây vẫn là lần đầu tiên. Với lại, phối hợp chiến thuật này không hề trải qua kinh nghiệm thực chiến, khi huấn luyện bình thường, quang giáp bay hướng vào nhau cũng không có khủng bố như hôm nay. Hắn không thể nào bảo đảm mỗi cái quang giáp tông ủi đều có thể thuận lợi hoàn thành, nhưng hiện giờ xem ra kết quả dường như so với tưởng tượng của hắn tốt hơn nhiều, chỉ có mấy cái quang giáp linh tinh xảy ra va chạm.
Tang Phổ biết, thời cơ nghịch chuyển chân chính đã tới, thời cơ rất dễ trôi qua, hắn không dám có chút do dự nào: “Biên đội thứ mười một tới thứ ba mươi chuẩn bị sẵn sàng xuất kích dạng sóng, quang giáp còn lại nhường tuyến đường an toàn, tập kết ở hậu phương.”
Lời vừa dứt, quang giáp vừa xông ra khỏi sương tím, thành công hoàn thành bay giao thoa lập tức nhường tuyến đường an toàn, mau chóng bay về phía hậu phương đám quang giáp đã chỉnh xong đội hình, bọn họ phải hoàn toàn tập kết ở chỗ đó. Kế tiếp, biên đội thứ mười một tới biên đội thứ hai mươi đã bắt đầu khởi động, sau lưng bọn họ, biên đội thứ hai mươi mốt tới biên đội thứ ba mươi đã chuẩn bị sẵn sàng đợt tấn công thứ ba.
Cho dù có vô số cặp mắt đang chăm chú nhìn chiến trường này, nhưng hành động khẩn trương mà có trật tự này vào giờ phút này lại không có ai chú ý tới.
Ánh mắt mọi người lúc này toàn bộ đều tập trung vào vòng ngoài đám sương tím ở không xa.
Một vạn cái quang giáp tông ủi lập tức đụng phải sinh vật bất minh đuổi sát không bỏ ngay sau lưng mấy người Tang Phổ. Tuy chưa từng gặp qua loại sinh vật này, nhưng đối với mấy người Tang Thiết mà nói, đây chẳng qua chỉ là một loại sinh vật mà thôi. Không thể trách bọn họ không suy nghĩ quá nhiều, phải biết rằng, ở Thiên vực trì, các loại dã thú không nói ra được tên chưa từng gặp qua quả thật nhiều không kể xiết. Không hề sợ hãi về mặt tinh thần cũng làm cho xung kích của bọn họ kiên quyết vô cùng!
Tang Phổ đã tới rồi, tảng đá trong lòng Tang Thiết cũng bỏ xuống. So với chỉ huy chiến đấu, hắn càng thích xông pha tiền tuyến chém giết hơn, hắn hiện giờ có thể không chút cố kỵ mà ở đầu chiến tuyến!
Cái chùy tông ủi sắc bén dưới tốc độ tương đối gần như tương đương với bốn mươi Hz, quả thật là một hung khí đồ sát làm người ta phải giơ ngón tay. Mấy sinh vật bất minh đó đã sớm giết tới mức bản tính nổi lên, nào phòng bị đột nhiên gặp phải tập kích? Tốc độ hai bên quả thật quá nhanh, đợi khi bọn chúng phát hiện mấy kẻ địch đó gấp rút biến lớn trong mắt chúng thì đã trễ rồi.
Lực lượng khổng lồ lập tức xé thân thể của chúng thành mấy mảnh. Mắt đỏ ké từ từ ảm đạm, mất đi sự rực rỡ, tinh không mênh mông, sương tím ấm áp, nó cũng không còn cách nào đụng tới.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Người nhìn thấy một màn trước mắt cũng không có ai tin rằng có thứ gì có thể hoàn hảo vô tổn dưới công kích thế này! Khoảng cách giữa hai cái quang giáp tông ủi kế cạnh là hai mươi lăm mét, trong vũ trụ, đây là con số gần như có thể bỏ qua không kể tới.
Điều làm người ta cảm thấy không thể tin được nhất lại là mấy ngàn cái quang giáp tông ủi đang lao tới chính diện đám quang giáp to lớn này, bọn họ đã điên rồi sao? Hai bên dùng tốc độ vượt quá hai mươi Hz lao vào nhau. Mỗi một người hơi có chút thường thức đều biết, cho dù là quang giáp do vật chất có tính năng cường hãn hơn tạo thành dưới va chạm thế này cũng sẽ nổ thành vô số mảnh vỡ.
Không muốn sống rồi sao? Hay là công kích kiểu tự sát?
Ngay khi mọi người đều không biết việc này là sao, đám quang giáp tông ủi này lại có thay đổi. Phân tổ, sắp xếp, điều chỉnh khoảng cách, trong năm giây, một loạt động tác này một hơi là xong, tuyệt không có chút trúc trắc nào.
Cách biệt năm giây, quang giáp tông ủi vừa rồi vẫn y chang tổ ong xông ra từ trong sương tím, đã nghiễm nhiên hóa thành mấy mươi tiểu đội xếp hàng chỉnh tề, mà mọi thứ này, toàn bộ hoàn thành dưới trạng thái tốc độ vượt quá hai mươi Hz.
Trong kênh liên lạc yên ắng không tiếng động, không ai phát ra chút âm thanh nào, chỉ có ngẫu nhiên vài tiếng thở dốc nặng nề. Trong năm giây quý báu này, Tang Phổ không ra bất cứ mệnh lệnh nào, hắn tin rằng, mỗi người Tang tộc đối với ý đồ chiến đấu của mình đều hiểu rõ thấu đáo. Trong Tang tộc vốn dĩ không có chiến sĩ tầm thường. Mà có thể được phái ra Tang gia thôn càng là kẻ xuất sắc trong đó. Sự tín nhiệm đối với chiến hữu là niềm tin đã khắc ghi trong đáy lòng từ nhỏ của mỗi người Tang tộc.
Năm giây! Đây là năm giây làm người ta khẩn trương tới mức thở không ra hơi, cũng là năm giây làm người ta không sao quên được. Khi cả ngàn cả vạn cái quang giáp đồng thời xảy ra va chạm, sẽ là một cảnh tượng hoành tráng đến thế nào? Mỗi người mắt không dám nháy, nhìn chằm chằm màn hình, thở mạnh cũng không dám. Vô luận ở chỗ nào, quán rượu, quảng trường, trường học, trong nhà gia đình ba người… chỉ cần là chỗ có màn hình mở, trong năm giây này toàn bộ đều lâm vào im lặng.
Ngay cả vị ký giả vẫn luôn lảm nhảm không ngừng ở tiền phương đó, lúc này cũng không nói được gì, vẻ mặt ngây ngốc nhìn về phía trước.
Đây rốt cuộc là mấy người thế nào?
Tang Phổ nhìn chằm chằm màn hình, vào lúc này, hắn và Tang tộc bình thường không hề khác biệt, hắn cần dùng sức mạnh của mình, dùng kỹ xảo mình đã sớm quen thuộc vô cùng để cứu vận mệnh của mình.
Sau khi xông phá sương tím, hệ thống quét hình trên quang giáp tông ủi lập tức khôi phục bình thường.
Đám quang giáp to lớn do biên đội đầu tiên tới biên đội thứ mười tạo thành mau chóng phóng lớn trên màn hình. Cho dù đã không phải là lần đầu tiên làm việc thế này, nhưng một luồng hưng phấn, sợ hãi khó nói nên lời vẫn giống như tia chớp quét qua toàn thân hắn. Hắn thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng hơi thở nặng nề của mình!
Đã gần rồi… gần thêm rồi… Quang giáp tông ủi kín trời kín đất trên màn hình dùng thế dời non lấp biển đè tới mình. Trong khoảnh khắc này, Tang Phổ cảm giác mình giống như là một cái lá khô trôi nổi trong sóng to gió lớn, thêm một khoảnh khắc nữa thì sẽ tan xương nát thịt! Tang Phổ không biết người ngồi trong cái quang giáp tông ủi ở ngay trước mặt mình đó rốt cuộc là ai, nhưng đây không hề là trọng điểm, trọng điểm là, nếu như mình thật sự tông vào nó, vậy không chút nghi vấn, hai cái quang giáp sẽ lập tức bị vỡ nát, mà cơ thể của minh cũng sẽ giống như quang giáp, trong chớp mắt tan nát! Đối phương không có bất cứ ý trốn tránh, tông thẳng về phía hắn. Quang giáp của đối phương gần như chiếm hai phần ba màn hình, từ chỗ này cũng có thể thấy được khoảng cách của hai bên đã gần cỡ nào! Hắn thậm chí có thể nhìn rõ lốm đốm đặc hữu của vật liệu xương trên bề mặt cái quang giáp tông ủi đó.
Oành, máu bắt đầu nóng lên bị đốt cháy ngay lúc này, hưng phấn trước giờ chưa từng có bao vây lấy Tang Phổ.
Chính là lúc này!
Đồng tử đột nhiên trợn trừng bỗng bắn ra chiến ý sục sôi, đôi tay đặt trên cần điều khiển giật giật gân xanh.
Nhích sang bên cạnh, đẩy tới trước, đôi tay nắm trên cần điều khiển ổn định không có ý ngập ngừng, mỗi động tác hoàn thành lưu loát vô bì.
Giống như một con cá bơi lội, vặn mình một cái vô cùng uyển chuyển. Quang giáp tông ủi của Tang Phổ liền dán sát vào quang giáp của đối phương, kề vai mà qua! Không kịp suy nghĩ, quang giáp bay với tốc độ vượt quá hai mươi Hz mang theo Tang Phổ chui qua khe hở hai mươi lăm mét của hai cái quang giáp, xoáy tít bay ra xa.
Không có bất cứ cảm giác va chạm nào! Tang Phổ không cần xem thì đã biết được kết quả, trái tim đang treo chặt lập tức thả lỏng ra, mệt mỏi sau đại chiến kéo tới dồn dập.
Đối với quang giáp tông ủi, mỗi một người Tang tộc đều quen thuộc tới mức không thể quen thuộc hơn, giống như một bộ phận của thân thể mình vậy. Không giống sư sĩ của thiên hà Hà Việt, quang giáp tông ủi là vũ khí duy nhất hiện giờ của bọn họ, bọn họ không có bất cứ lựa chọn nào khác, bọn họ chỉ có thể dồn hết tâm tư để sáng tạo mỗi một loại cách dùng mới cho quang giáp tông ủi. Bọn họ không cần suy nghĩ thăng cấp quang giáp, bọn họ không cần suy nghĩ đổi vũ khí cho quang giáp, bọn họ càng không cần suy nghĩ mua quang giáp kiểu mới, trong thế giới của bọn họ, quang giáp tông ủi là bạn đồng hành với bọn họ, là đối tượng duy nhất có thể dựa vào khi chiến đấu của bọn họ. Cũng chính vì như vậy, mỗi một người Tang tộc có quang giáp tông ủi đều đối với quang giáp của hắn chăm sóc tỉ mỉ, đối với quang giáp của mình, có thể quen thuộc tới từng linh kiện nhỏ nhất của nó!
Đây cũng là tại sao không dùng bất cứ kiểm tra nào, Tang Phổ liền biết quang giáp của mình và đối phương không hề cọ xát.
Nhưng giờ không hề là lúc nghỉ ngơi, cổ vũ tinh thần, đè nén sự mừng rỡ sống sót sau kiếp nạn, Tang Phổ ép mình dùng tốc độ nhanh nhất bình tĩnh lại, hắn rất rõ chức trách của mình, chính là người chỉ huy của cả Tang tộc, mà không phải là một chiến sĩ bình thường. Đối với chiến sĩ mà nói, hưng phấn thường có thể làm cho họ phát huy một cách phi thường. Nhưng đối với người chỉ huy mà nói, hưng phấn không hề là một việc tốt, thứ bọn họ càng cần hơn là bình tĩnh, chỉ có bình tĩnh mới có thể làm cho bọn họ đưa ra phán đoán và ứng phó chính xác.
Tang Phổ không biết, cánh xương quang giáp của hắn và cánh xương quang giáp đối phương cách nhau không tới mười cm. Dưới tốc độ vượt quá hai mươi Hz, bất cứ chút tiếp xúc nào đều bị phóng đại vô hạn, nếu như hắn vừa rồi hơi lệch năm cm, vậy thì thứ hắn sẽ đối mặt chính là một loại kết quả khác.
Đầu óc Tang Phổ rất mau liền bình tĩnh lại. Quan sát xung quanh một cái, quang giáp vừa rồi cùng hắn xông ra khỏi sương tím đều thành công xuyên qua khe hở giữa những quang giáp bay tới trước mặt. Tang Phổ lúc bắt đầu không hề dự tính mấy người Tang Thiết sẽ vừa khéo tới nơi, hắn chỉ là định dẫn dụ mấy sinh vật bất minh này ra khỏi sương tím. Như vậy, nhân tố bất lợi đối với bọn họ liền sẽ giảm rất nhiều, đã có sự hỗ trợ của hệ thống liên lạc, phối hợp chiến thuật của bọn họ liền có thể thực thi tới mức càng thêm hoàn mỹ. Bất lợi về mặt số lượng chỉ có thể dùng phối hợp chiến thuật càng tốt hơn để bổ sung. Càng huống chi, ngoài sương tím, hệ thống quét hình không chỉ có thể làm cho bọn họ nhìn thấy càng thêm rõ ràng, càng có thể làm bọn họ có nắm bắt càng tốt hơn đối với cục thế chỉnh thể.
Không ngờ, bọn họ vừa xông ra liền gặp được mấy người Tang Thiết vừa chỉnh xong đội hình, chuẩn bị tiến vào trong. Rất nhạy bén, Tang Phổ liền nghĩ tới một loại phối hợp chiến thuật bọn họ thường làm khi ở Tang gia thôn: bay giao thoa. Đây là một loại phối hợp chiến thuật tự Tang tộc sáng tạo, chủ yếu là hai tiểu đội quang giáp, mượn khoảng cách giữa quang giáp, chính diện giao thoa bay xuyên qua nhau. Đây là một loại chiến thuật cực kỳ cao cấp, yêu cầu đối với điều khiển quang giáp của người thực hiện rất cao, dù sao tốc độ của hai bên đều cực nhanh, thời gian dành cho sư sĩ ứng biến rất ít. Phải chính xác xuyên qua từ khe hở giữa quang giáp, nếu không, không chỉ mình mất mạng mà còn cực có khả năng làm cho đồng bạn quang giáp tiêu, người chết. Loại chiến thuật này chủ yếu là dùng để đối phó kẻ địch đeo bám sát phía sau đội ngũ quang giáp, Tang Phổ dùng ở chỗ này thì thích hợp vô cùng.
Nhưng trong lòng Tang Phổ cũng không yên, tuy loại phối hợp chiến thuật này mọi người đều khá là thuần thục, nhưng cả ngàn, cả vạn cái quang giáp đồng thời bay giao thoa với quy mô lớn thế này, đây vẫn là lần đầu tiên. Với lại, phối hợp chiến thuật này không hề trải qua kinh nghiệm thực chiến, khi huấn luyện bình thường, quang giáp bay hướng vào nhau cũng không có khủng bố như hôm nay. Hắn không thể nào bảo đảm mỗi cái quang giáp tông ủi đều có thể thuận lợi hoàn thành, nhưng hiện giờ xem ra kết quả dường như so với tưởng tượng của hắn tốt hơn nhiều, chỉ có mấy cái quang giáp linh tinh xảy ra va chạm.
Tang Phổ biết, thời cơ nghịch chuyển chân chính đã tới, thời cơ rất dễ trôi qua, hắn không dám có chút do dự nào: “Biên đội thứ mười một tới thứ ba mươi chuẩn bị sẵn sàng xuất kích dạng sóng, quang giáp còn lại nhường tuyến đường an toàn, tập kết ở hậu phương.”
Lời vừa dứt, quang giáp vừa xông ra khỏi sương tím, thành công hoàn thành bay giao thoa lập tức nhường tuyến đường an toàn, mau chóng bay về phía hậu phương đám quang giáp đã chỉnh xong đội hình, bọn họ phải hoàn toàn tập kết ở chỗ đó. Kế tiếp, biên đội thứ mười một tới biên đội thứ hai mươi đã bắt đầu khởi động, sau lưng bọn họ, biên đội thứ hai mươi mốt tới biên đội thứ ba mươi đã chuẩn bị sẵn sàng đợt tấn công thứ ba.
Cho dù có vô số cặp mắt đang chăm chú nhìn chiến trường này, nhưng hành động khẩn trương mà có trật tự này vào giờ phút này lại không có ai chú ý tới.
Ánh mắt mọi người lúc này toàn bộ đều tập trung vào vòng ngoài đám sương tím ở không xa.
Một vạn cái quang giáp tông ủi lập tức đụng phải sinh vật bất minh đuổi sát không bỏ ngay sau lưng mấy người Tang Phổ. Tuy chưa từng gặp qua loại sinh vật này, nhưng đối với mấy người Tang Thiết mà nói, đây chẳng qua chỉ là một loại sinh vật mà thôi. Không thể trách bọn họ không suy nghĩ quá nhiều, phải biết rằng, ở Thiên vực trì, các loại dã thú không nói ra được tên chưa từng gặp qua quả thật nhiều không kể xiết. Không hề sợ hãi về mặt tinh thần cũng làm cho xung kích của bọn họ kiên quyết vô cùng!
Tang Phổ đã tới rồi, tảng đá trong lòng Tang Thiết cũng bỏ xuống. So với chỉ huy chiến đấu, hắn càng thích xông pha tiền tuyến chém giết hơn, hắn hiện giờ có thể không chút cố kỵ mà ở đầu chiến tuyến!
Cái chùy tông ủi sắc bén dưới tốc độ tương đối gần như tương đương với bốn mươi Hz, quả thật là một hung khí đồ sát làm người ta phải giơ ngón tay. Mấy sinh vật bất minh đó đã sớm giết tới mức bản tính nổi lên, nào phòng bị đột nhiên gặp phải tập kích? Tốc độ hai bên quả thật quá nhanh, đợi khi bọn chúng phát hiện mấy kẻ địch đó gấp rút biến lớn trong mắt chúng thì đã trễ rồi.
Lực lượng khổng lồ lập tức xé thân thể của chúng thành mấy mảnh. Mắt đỏ ké từ từ ảm đạm, mất đi sự rực rỡ, tinh không mênh mông, sương tím ấm áp, nó cũng không còn cách nào đụng tới.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Tác giả :
Phương Tưởng