Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 437: Trùng phùng (Trung)
Trong nháy mắt, Diệp Trùng giống như bị sét đánh trúng, trơ ra như con tò he, nhưng sự yên ả ngắn ngủi này bỗng bị sự hăng hái dâng lên khắp người đánh vỡ, lỗ chân lông toàn thân đột nhiên mở rộng.
- Mục… Thương… Ngữ khí của Diệp Trùng dường như vẫn bình tĩnh như thế, nhưng mỗi người trong phòng thuyền trưởng đều có thể nghe thấy sự kích động mạnh mẽ dị thường lộ ra trong giọng nói của hắn. Thuyền trưởng Eric rất khó tin nhìn thiếu niên này, hắn quả thật không sao tưởng tượng được, một thiếu niên lạnh lùng thế này lại có thể nói ra lời mang theo sắc thái tình cảm nồng đậm thế này.
Màn hình trầm mặc nửa phút, tiếp đó trên màn hình xuất hiện hình ảnh một cái quang giáp gẫy tay. Cho dù cái quang giáp này đã gãy một tay, nhưng sự mỹ lệ và cao nhã của màu lam trắng đan xen vẫn làm người ta không cách nào nhìn thẳng.
- Là ta! Tiếng điện tử của Mục Thương rất khó nghe ra tình cảm của nó, mắt điện tử màu lam tối không ngừng nhấp nháy. Đương nhiên, đối với một cái quang giáp mà nói, cái từ tình cảm này quả thật cũng có chút kỳ quái.
- Cuối cùng đã tìm thấy ngươi rồi! Diệp Trùng thở phào một hơi mang theo vài phần cảm khái.
Trùng phùng với Mục Thương làm tâm tình có chút sa sút vì vấn đề hành tinh Dật Cúc của Diệp Trùng lập tức trở nên cao hứng. Cảm tình giữa hắn và Mục Thương vượt xa tình bạn bình thường.
Nhưng vô luận là Mục Thương hay là Diệp Trùng đều không phải loại người thích lãng phí thời gian nói về kỷ niệm xưa. Diệp Trùng lập tức mang hoàn cảnh hiện giờ của mình kể lại một lượt.
- Hiểu rồi. Chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tụ họp với ngươi. Thời gian tới nơi sau mười lăm ngày, sai lệch lớn nhất khoảng bảy giờ. Mục Thương không hề cho Diệp Trùng kiến nghị gì, mà nói ra thời gian tới nơi của mình cực kỳ ngắn gọn. Nhưng điều này cũng làm Diệp Trùng rất cao hứng, từ sau khi thất lạc với Mục Thương, hắn rất nhớ nó.
Nhuế Băng kinh ngạc nhìn cái quang giáp cụt tay trên màn hình đó, nàng mang máng có chút ấn tượng.
Mục đột nhiên mở miệng: “Ừm, Thương muốn nói chuyện với ngươi, tuy hiện giờ không hề là thời gian đổi ca của hắn, nhưng do tình huống đặc thù, ta đã đồng ý!”
Trong lúc Diệp Trùng sững sờ, giọng nói trên màn hình liền thay đổi: “Tiểu Diệp tử, hì hì, đã lâu không gặp a! Ngươi ngược lại càng lúc càng đẹp trai đó. À ừm, tiểu tử ngươi nhanh như vậy thì đã nắm Băng Băng trong tay rồi?” Giọng nói của Thương vẫn đáng ghét như trong ký ức của hắn.
Mặt Nhuế Băng soạt cái đỏ lên.
Nhuế Băng đỏ mặt lập tức làm Thương càng trở nên hứng thú: “Băng Băng à, hiện giờ cô và tiểu Diệp tử đã phát triển tới mức độ nào rồi? Tiến triển ra sao? Này, ta nói nè Băng Băng, có vài phương diện cô phải chú ý chút, tiểu Diệp tử cái gì cũng không hiểu. A, lại to ra rồi, có sai lệch với số liệu trong kho số liệu của ta, xem ra phải sửa kho số liệu lần nữa rồi. Không thể không nói a, Băng Băng phát dục thật là…”
Thương một mực huyên thuyên không ngớt trêu chọc Nhuế Băng, lời nói cực kỳ hưng phấn, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của Diệp Trùng.
Nhuế Băng vốn dĩ vẫn chỉ là hiện lên vài ráng đỏ thì hiện giờ trên mặt đỏ giăng đầy mây đỏ.
Mấy người khác trong phòng thuyền trưởng vẻ mặt sững sờ nhìn màn hình. Ai cũng không ngờ sự biến hóa của phong cách quang giáp vừa rồi hãy còn lạnh như đá lại kịch liệt như vậy.
Nhìn Thương huyên thuyên không ngớt, Diệp Trùng không có chút phiền hà nào, một sự ấm áp chảy qua đầu, ừm, rất ấm áp.
Ở hành tinh Dật Cúc, sư sĩ đoàn Parpart đã trở thành thế lực lớn nhất chỗ này. Từ sau khi sư sĩ đoàn Parpart tới hành tinh Dật Cúc, hải tặc khu vực phụ cận liền triệt để im hơi lặng tiếng. Không giống sư sĩ đoàn khác, sư sĩ đoàn Parpart trước giờ đều đóng kín cửa, từ chối sự tham quan của mọi người. Ngay cả yêu cầu tới tham quan của chấp hành quan hành chính của hành tinh Dật Cúc Todd Revees cũng bị bọn họ từ chối mà không chút do dự.
Nhưng lại không có ai dám có chút bất mãn. Bởi vì chỉ có một điểm, thực lực của bọn họ quả thật quá mạnh mẽ!
Tất cả việc đối ngoại của bọn họ đều do một người gọi là Quả lão đại xử lý.
Tất cả cư dân hành tinh Dật Cúc đều biết, chỉ cần mang ủy thác giao cho sư sĩ đoàn Parpart thì không có việc bọn họ làm không được. Từ lúc bắt đầu tới giờ, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ của sư sĩ đoàn Parpart cao tới 98%. Ngoài ra, thứ làm người ta ca tụng còn có kỷ luật nghiêm ngặt của sư sĩ đoàn Parpart, cho dù là cư dân địa phương thành phố Terry cũng chưa từng thấy sư sĩ trong căn cứ bước ra khỏi cửa, càng đừng nói có việc quấy rối dân chúng gì.
Điều duy nhất làm người ta khó hiểu là, một sư sĩ đoàn cỡ trung có thực lực mạnh mẽ thế này lại làm tổ ở một nơi xa xăm là hành tinh Dật Cúc này. Hơn nữa, điều càng kỳ quái là bọn họ trước giờ chỉ nhận nhiệm vụ ủy thác khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc. Vô luận phe ủy thác ra giá cao thế nào, một khi khu vực hoạt động của nhiệm vụ rời khỏi khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc, bọn họ đều từ chối.
Cứ qua một khoảng thời gian thì sẽ có lượng lớn vật tư vận chuyển tới căn cứ, đội tàu buôn khổng lồ đó, mang lại cho kinh tế của thành phố Terry tác dụng thúc đẩy khá lớn.
Sư sĩ đoàn đóng kín cửa này ở trong mắt cư dân tràn đầy khí tức thần bí.
Nhưng chính là hôm nay, mọi thứ đều đã thay đổi!
Cửa chính vẫn luôn đóng kín của căn cứ sư sĩ đoàn Parpart đột nhiên mở ra. Vô số phi hành khí kiểu dáng quái dị bay lên không, căn cứ vốn dĩ bình lặng lập tức bắt đầu trở nên bận bịu.
Tất cả khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc đều lập tức bị sư sĩ đoàn Parpart tiếp quản, tất cả tàu vũ trụ và quang giáp đều bị ép hạ cánh. Trong một ngày, bầu không khí của hành tinh Dật Cúc liền trở nên khẩn trương trước giờ chưa từng có.
Mồ hôi trên trán Todd Reeves bắt đầu từ tám giờ sáng hôm nay thì đã chưa từng ngừng chảy. Trời thu mát mẻ phảng phất như đột nhiên trở nên nóng nực vô bì, quần áo trên người đã bị mồ hôi thấm ướt. Trên gương mặt trắng lóa dày đặc mồ hôi, trong cặp mắt nhỏ đầy sự hoảng sợ và bất an.
- Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Todd Reeves cắn răng nói. Sau khi nghe thấy dị động của sư sĩ đoàn Parpart, hắn lập tức liền đáp tàu vũ trụ của mình định tới thành phố Terry. Phải biết rằng, sư sĩ đoàn Parpart tuy trước giờ thấp giọng nhưng vị trí thế lực số một hành tinh Dật Cúc của bọn họ đã sớm nhận được sự thừa nhận của gần như tất cả người dân hành tinh Dật Cúc.
Trong phạm vi quản hạt của mình có một thế lực cường đại như vầy, điều này làm hắn rất đau đầu, nhưng lại không làm gì được. Vị trí hành tinh Dật Cúc xa xôi, kinh tế lạc hậu, nhân khẩu cũng cực kỳ ít ỏi, là chấp hành quan dân chúng cử ra, trên tay Todd Reeves không hề có bao nhiêu lực lượng tác chiến. Mà chức vụ này về nguyên tắc cũng thuộc về chức vụ rảnh rỗi, không có bao nhiêu việc.
Điều ra ngoài ý liệu của hắn là, sư sĩ đoàn Parpart tới ngược lại làm hắn càng thêm thoải mái. Do sư sĩ đoàn Parpart tới, khu vực phụ cận vốn dĩ ngẫu nhiên còn có hải tặc xuất hiện thì giờ đã sớm mất tăm mất dạng. Mà kỷ luật của sư sĩ đoàn Parpart cực tốt, chưa từng nghe nói có việc tà ác gì xảy ra, bọn họ còn chủ động bảo hộ trị an địa phương. Đối với sư sĩ đoàn thần bí này, hắn vẫn luôn đầy hảo cảm.
Nhưng hôm nay hắn đột nhiên nhận được tin tức của thủ hạ, sư sĩ đoàn Parpart có hành động lớn. Điều này làm hắn bỗng nhiên hoảng sợ, trải qua sự phát triển lâu như vậy, ảnh hưởng của sư sĩ đoàn Parpart đối với cả hành tinh Dật Cúc đã sớm không phải lúc bọn họ vừa tới có thể so sánh được. Nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ tạo ra ảnh hưởng sâu xa tới cả hành tinh Dật Cúc.
Nhưng hắn ngược lại cũng không quá lo lắng. Không có ai hiểu hành tinh Dật Cúc hơn hắn, nơi này căn bản không có chút dầu mỡ nào, càng huống chi sư sĩ đoàn Parpart ở phương diện này không có ghi chép xấu xa nào.
Hắn vốn dĩ chỉ định đi gặp người phụ trách đối ngoại của sư sĩ đoàn Parpart là Quả lão đại, làm rõ chuyện thế nào. Nào biết phi thuyền của hắn ở dọc đường thì gặp phải đám quang giáp của sư sĩ đoàn Parpart, cho dù trên màn hình không có thứ gì.
Hắn lại bị yêu cầu lập tức hạ cánh khẩn cấp!
- Bổn đoàn đã cưỡng chế tiếp quản tất cả vùng trời hành tinh Dật Cúc! Tất cả phi hành khí xin lập tức hạ cánh! Tất cả phi hành khí xin lập tức hạ cánh! Sau năm phút, tất cả mục tiêu trên không sẽ bị tấn công! Năm phút đếm ngược, bắt đầu! Trong tần số liên lạc truyền tới giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông, ý sát phạt quả quyết làm Todd Reeves tin rằng, nếu như mình không hạ cánh, đối phương sẽ không chút do dự mà tấn công! Đã có thể làm tới vị trí này, Todd Reeves vẫn có chút năng lực.
- Trưởng quan! Hệ thống quét hình của chúng ta không hề phát hiện bất cứ mục tiêu nào! Trong lời nói của thuyền viên pha lẫn sự hoảng sợ sâu sắc, Todd Reeves thậm chí có thể nghe được tiếng răng hắn đánh lập cập.
- Đếm ngược ba phút! Giọng nói lạnh lẽ không có chút dao động nào lại một lần nữa vang lên trong kênh liên lạc.
Toàn thân thuyền viên run rẩy.
Todd Reeves cắn răng, từ kẽ răng thốt ra một câu: “Lập tức hạ cánh!”
Thuyền viên lộ ra vẻ như trút được gánh nặng, dùng tốc độ nhanh nhất điều khiển phi thuyền hạ cánh, dáng vẻ đó, giống như hận mình mọc thiếu một đôi tay!
Con tàu của Todd Reeves an toàn hạ cánh, Todd Reeves vừa muốn giao thiệp với mấy sư sĩ đoàn Parpart này, mấy tên này lại vứt lại một câu rồi điều khiển phi hành khí quái dị vèo cái bay mất.
- Nếu như bay lên lần nữa, bên ta sẽ không cảnh cáo, trực tiếp tiêu diệt! Trân trọng tính mạng, xin đừng thử! Cám ơn hợp tác!
Todd Reeves nhìn quang giáp càng lúc càng nhỏ trong mắt hắn, biến mất trên không. Mặt hắn trầm như nước, xoay người dặn dò: “Chuẩn bị xe, chúng ta phải tới thành phố Terry sớm chút.” Sự phẫn nộ trong lòng Todd Reeves biến mất tăm, mà thay vào đó là sự bất an mãnh liệt. Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
Trong thời gian cực ngắn, bầu trời của cả hành tinh Dật Cúc trừ sư sĩ đoàn Parpart cũng không có thêm một cái quang giáp của thế lực khác nào.
Hành vi bất thường của sư sĩ đoàn Parpart cũng làm rộ lên lời đồn trên cả hành tinh Dật Cúc, lòng người hoảng loạn. Nhưng lại không có ai dám đứng lên nói gì, bởi vì có tin tức ngầm nói, có một tàu vũ trụ vì không đồng ý hạ cánh mà bị bắn hạ. Cho dù sư sĩ đoàn Parpart trước giờ thấp giọng, nhưng lại không có ai có bất cứ hoài nghi nào đối với thực lực của bọn họ.
Mỗi cư dân của hành tinh Dật Cúc đều biết, nhất định có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra. Nếu không, sư sĩ đoàn Parpart vẫn luôn thấp giọng tại sao lại lớn tiếng như thế?
Rốt cuộc sẽ xảy ra việc gì? Mỗi người đều hoảng sợ chờ đợi! Chuyện lớn sắp xảy ra này, sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào đối với người dân ở đây? Cuộc sống bọn họ sẽ chịu thay đổi thế nào?
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
- Mục… Thương… Ngữ khí của Diệp Trùng dường như vẫn bình tĩnh như thế, nhưng mỗi người trong phòng thuyền trưởng đều có thể nghe thấy sự kích động mạnh mẽ dị thường lộ ra trong giọng nói của hắn. Thuyền trưởng Eric rất khó tin nhìn thiếu niên này, hắn quả thật không sao tưởng tượng được, một thiếu niên lạnh lùng thế này lại có thể nói ra lời mang theo sắc thái tình cảm nồng đậm thế này.
Màn hình trầm mặc nửa phút, tiếp đó trên màn hình xuất hiện hình ảnh một cái quang giáp gẫy tay. Cho dù cái quang giáp này đã gãy một tay, nhưng sự mỹ lệ và cao nhã của màu lam trắng đan xen vẫn làm người ta không cách nào nhìn thẳng.
- Là ta! Tiếng điện tử của Mục Thương rất khó nghe ra tình cảm của nó, mắt điện tử màu lam tối không ngừng nhấp nháy. Đương nhiên, đối với một cái quang giáp mà nói, cái từ tình cảm này quả thật cũng có chút kỳ quái.
- Cuối cùng đã tìm thấy ngươi rồi! Diệp Trùng thở phào một hơi mang theo vài phần cảm khái.
Trùng phùng với Mục Thương làm tâm tình có chút sa sút vì vấn đề hành tinh Dật Cúc của Diệp Trùng lập tức trở nên cao hứng. Cảm tình giữa hắn và Mục Thương vượt xa tình bạn bình thường.
Nhưng vô luận là Mục Thương hay là Diệp Trùng đều không phải loại người thích lãng phí thời gian nói về kỷ niệm xưa. Diệp Trùng lập tức mang hoàn cảnh hiện giờ của mình kể lại một lượt.
- Hiểu rồi. Chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất tụ họp với ngươi. Thời gian tới nơi sau mười lăm ngày, sai lệch lớn nhất khoảng bảy giờ. Mục Thương không hề cho Diệp Trùng kiến nghị gì, mà nói ra thời gian tới nơi của mình cực kỳ ngắn gọn. Nhưng điều này cũng làm Diệp Trùng rất cao hứng, từ sau khi thất lạc với Mục Thương, hắn rất nhớ nó.
Nhuế Băng kinh ngạc nhìn cái quang giáp cụt tay trên màn hình đó, nàng mang máng có chút ấn tượng.
Mục đột nhiên mở miệng: “Ừm, Thương muốn nói chuyện với ngươi, tuy hiện giờ không hề là thời gian đổi ca của hắn, nhưng do tình huống đặc thù, ta đã đồng ý!”
Trong lúc Diệp Trùng sững sờ, giọng nói trên màn hình liền thay đổi: “Tiểu Diệp tử, hì hì, đã lâu không gặp a! Ngươi ngược lại càng lúc càng đẹp trai đó. À ừm, tiểu tử ngươi nhanh như vậy thì đã nắm Băng Băng trong tay rồi?” Giọng nói của Thương vẫn đáng ghét như trong ký ức của hắn.
Mặt Nhuế Băng soạt cái đỏ lên.
Nhuế Băng đỏ mặt lập tức làm Thương càng trở nên hứng thú: “Băng Băng à, hiện giờ cô và tiểu Diệp tử đã phát triển tới mức độ nào rồi? Tiến triển ra sao? Này, ta nói nè Băng Băng, có vài phương diện cô phải chú ý chút, tiểu Diệp tử cái gì cũng không hiểu. A, lại to ra rồi, có sai lệch với số liệu trong kho số liệu của ta, xem ra phải sửa kho số liệu lần nữa rồi. Không thể không nói a, Băng Băng phát dục thật là…”
Thương một mực huyên thuyên không ngớt trêu chọc Nhuế Băng, lời nói cực kỳ hưng phấn, hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của Diệp Trùng.
Nhuế Băng vốn dĩ vẫn chỉ là hiện lên vài ráng đỏ thì hiện giờ trên mặt đỏ giăng đầy mây đỏ.
Mấy người khác trong phòng thuyền trưởng vẻ mặt sững sờ nhìn màn hình. Ai cũng không ngờ sự biến hóa của phong cách quang giáp vừa rồi hãy còn lạnh như đá lại kịch liệt như vậy.
Nhìn Thương huyên thuyên không ngớt, Diệp Trùng không có chút phiền hà nào, một sự ấm áp chảy qua đầu, ừm, rất ấm áp.
Ở hành tinh Dật Cúc, sư sĩ đoàn Parpart đã trở thành thế lực lớn nhất chỗ này. Từ sau khi sư sĩ đoàn Parpart tới hành tinh Dật Cúc, hải tặc khu vực phụ cận liền triệt để im hơi lặng tiếng. Không giống sư sĩ đoàn khác, sư sĩ đoàn Parpart trước giờ đều đóng kín cửa, từ chối sự tham quan của mọi người. Ngay cả yêu cầu tới tham quan của chấp hành quan hành chính của hành tinh Dật Cúc Todd Revees cũng bị bọn họ từ chối mà không chút do dự.
Nhưng lại không có ai dám có chút bất mãn. Bởi vì chỉ có một điểm, thực lực của bọn họ quả thật quá mạnh mẽ!
Tất cả việc đối ngoại của bọn họ đều do một người gọi là Quả lão đại xử lý.
Tất cả cư dân hành tinh Dật Cúc đều biết, chỉ cần mang ủy thác giao cho sư sĩ đoàn Parpart thì không có việc bọn họ làm không được. Từ lúc bắt đầu tới giờ, tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ của sư sĩ đoàn Parpart cao tới 98%. Ngoài ra, thứ làm người ta ca tụng còn có kỷ luật nghiêm ngặt của sư sĩ đoàn Parpart, cho dù là cư dân địa phương thành phố Terry cũng chưa từng thấy sư sĩ trong căn cứ bước ra khỏi cửa, càng đừng nói có việc quấy rối dân chúng gì.
Điều duy nhất làm người ta khó hiểu là, một sư sĩ đoàn cỡ trung có thực lực mạnh mẽ thế này lại làm tổ ở một nơi xa xăm là hành tinh Dật Cúc này. Hơn nữa, điều càng kỳ quái là bọn họ trước giờ chỉ nhận nhiệm vụ ủy thác khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc. Vô luận phe ủy thác ra giá cao thế nào, một khi khu vực hoạt động của nhiệm vụ rời khỏi khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc, bọn họ đều từ chối.
Cứ qua một khoảng thời gian thì sẽ có lượng lớn vật tư vận chuyển tới căn cứ, đội tàu buôn khổng lồ đó, mang lại cho kinh tế của thành phố Terry tác dụng thúc đẩy khá lớn.
Sư sĩ đoàn đóng kín cửa này ở trong mắt cư dân tràn đầy khí tức thần bí.
Nhưng chính là hôm nay, mọi thứ đều đã thay đổi!
Cửa chính vẫn luôn đóng kín của căn cứ sư sĩ đoàn Parpart đột nhiên mở ra. Vô số phi hành khí kiểu dáng quái dị bay lên không, căn cứ vốn dĩ bình lặng lập tức bắt đầu trở nên bận bịu.
Tất cả khu vực xung quanh hành tinh Dật Cúc đều lập tức bị sư sĩ đoàn Parpart tiếp quản, tất cả tàu vũ trụ và quang giáp đều bị ép hạ cánh. Trong một ngày, bầu không khí của hành tinh Dật Cúc liền trở nên khẩn trương trước giờ chưa từng có.
Mồ hôi trên trán Todd Reeves bắt đầu từ tám giờ sáng hôm nay thì đã chưa từng ngừng chảy. Trời thu mát mẻ phảng phất như đột nhiên trở nên nóng nực vô bì, quần áo trên người đã bị mồ hôi thấm ướt. Trên gương mặt trắng lóa dày đặc mồ hôi, trong cặp mắt nhỏ đầy sự hoảng sợ và bất an.
- Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì? Todd Reeves cắn răng nói. Sau khi nghe thấy dị động của sư sĩ đoàn Parpart, hắn lập tức liền đáp tàu vũ trụ của mình định tới thành phố Terry. Phải biết rằng, sư sĩ đoàn Parpart tuy trước giờ thấp giọng nhưng vị trí thế lực số một hành tinh Dật Cúc của bọn họ đã sớm nhận được sự thừa nhận của gần như tất cả người dân hành tinh Dật Cúc.
Trong phạm vi quản hạt của mình có một thế lực cường đại như vầy, điều này làm hắn rất đau đầu, nhưng lại không làm gì được. Vị trí hành tinh Dật Cúc xa xôi, kinh tế lạc hậu, nhân khẩu cũng cực kỳ ít ỏi, là chấp hành quan dân chúng cử ra, trên tay Todd Reeves không hề có bao nhiêu lực lượng tác chiến. Mà chức vụ này về nguyên tắc cũng thuộc về chức vụ rảnh rỗi, không có bao nhiêu việc.
Điều ra ngoài ý liệu của hắn là, sư sĩ đoàn Parpart tới ngược lại làm hắn càng thêm thoải mái. Do sư sĩ đoàn Parpart tới, khu vực phụ cận vốn dĩ ngẫu nhiên còn có hải tặc xuất hiện thì giờ đã sớm mất tăm mất dạng. Mà kỷ luật của sư sĩ đoàn Parpart cực tốt, chưa từng nghe nói có việc tà ác gì xảy ra, bọn họ còn chủ động bảo hộ trị an địa phương. Đối với sư sĩ đoàn thần bí này, hắn vẫn luôn đầy hảo cảm.
Nhưng hôm nay hắn đột nhiên nhận được tin tức của thủ hạ, sư sĩ đoàn Parpart có hành động lớn. Điều này làm hắn bỗng nhiên hoảng sợ, trải qua sự phát triển lâu như vậy, ảnh hưởng của sư sĩ đoàn Parpart đối với cả hành tinh Dật Cúc đã sớm không phải lúc bọn họ vừa tới có thể so sánh được. Nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ tạo ra ảnh hưởng sâu xa tới cả hành tinh Dật Cúc.
Nhưng hắn ngược lại cũng không quá lo lắng. Không có ai hiểu hành tinh Dật Cúc hơn hắn, nơi này căn bản không có chút dầu mỡ nào, càng huống chi sư sĩ đoàn Parpart ở phương diện này không có ghi chép xấu xa nào.
Hắn vốn dĩ chỉ định đi gặp người phụ trách đối ngoại của sư sĩ đoàn Parpart là Quả lão đại, làm rõ chuyện thế nào. Nào biết phi thuyền của hắn ở dọc đường thì gặp phải đám quang giáp của sư sĩ đoàn Parpart, cho dù trên màn hình không có thứ gì.
Hắn lại bị yêu cầu lập tức hạ cánh khẩn cấp!
- Bổn đoàn đã cưỡng chế tiếp quản tất cả vùng trời hành tinh Dật Cúc! Tất cả phi hành khí xin lập tức hạ cánh! Tất cả phi hành khí xin lập tức hạ cánh! Sau năm phút, tất cả mục tiêu trên không sẽ bị tấn công! Năm phút đếm ngược, bắt đầu! Trong tần số liên lạc truyền tới giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông, ý sát phạt quả quyết làm Todd Reeves tin rằng, nếu như mình không hạ cánh, đối phương sẽ không chút do dự mà tấn công! Đã có thể làm tới vị trí này, Todd Reeves vẫn có chút năng lực.
- Trưởng quan! Hệ thống quét hình của chúng ta không hề phát hiện bất cứ mục tiêu nào! Trong lời nói của thuyền viên pha lẫn sự hoảng sợ sâu sắc, Todd Reeves thậm chí có thể nghe được tiếng răng hắn đánh lập cập.
- Đếm ngược ba phút! Giọng nói lạnh lẽ không có chút dao động nào lại một lần nữa vang lên trong kênh liên lạc.
Toàn thân thuyền viên run rẩy.
Todd Reeves cắn răng, từ kẽ răng thốt ra một câu: “Lập tức hạ cánh!”
Thuyền viên lộ ra vẻ như trút được gánh nặng, dùng tốc độ nhanh nhất điều khiển phi thuyền hạ cánh, dáng vẻ đó, giống như hận mình mọc thiếu một đôi tay!
Con tàu của Todd Reeves an toàn hạ cánh, Todd Reeves vừa muốn giao thiệp với mấy sư sĩ đoàn Parpart này, mấy tên này lại vứt lại một câu rồi điều khiển phi hành khí quái dị vèo cái bay mất.
- Nếu như bay lên lần nữa, bên ta sẽ không cảnh cáo, trực tiếp tiêu diệt! Trân trọng tính mạng, xin đừng thử! Cám ơn hợp tác!
Todd Reeves nhìn quang giáp càng lúc càng nhỏ trong mắt hắn, biến mất trên không. Mặt hắn trầm như nước, xoay người dặn dò: “Chuẩn bị xe, chúng ta phải tới thành phố Terry sớm chút.” Sự phẫn nộ trong lòng Todd Reeves biến mất tăm, mà thay vào đó là sự bất an mãnh liệt. Bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
Trong thời gian cực ngắn, bầu trời của cả hành tinh Dật Cúc trừ sư sĩ đoàn Parpart cũng không có thêm một cái quang giáp của thế lực khác nào.
Hành vi bất thường của sư sĩ đoàn Parpart cũng làm rộ lên lời đồn trên cả hành tinh Dật Cúc, lòng người hoảng loạn. Nhưng lại không có ai dám đứng lên nói gì, bởi vì có tin tức ngầm nói, có một tàu vũ trụ vì không đồng ý hạ cánh mà bị bắn hạ. Cho dù sư sĩ đoàn Parpart trước giờ thấp giọng, nhưng lại không có ai có bất cứ hoài nghi nào đối với thực lực của bọn họ.
Mỗi cư dân của hành tinh Dật Cúc đều biết, nhất định có chuyện lớn gì đó sắp xảy ra. Nếu không, sư sĩ đoàn Parpart vẫn luôn thấp giọng tại sao lại lớn tiếng như thế?
Rốt cuộc sẽ xảy ra việc gì? Mỗi người đều hoảng sợ chờ đợi! Chuyện lớn sắp xảy ra này, sẽ tạo ra ảnh hưởng thế nào đối với người dân ở đây? Cuộc sống bọn họ sẽ chịu thay đổi thế nào?
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Tác giả :
Phương Tưởng