Sư Sĩ Truyền Thuyết
Chương 317: Thần tượng
Mọi thứ xảy ra ở hành tinh Chu Gian lúc này đang được người của cả thiên hà Hà Việt quan tâm tới, trong thời gian này, toàn bộ tất cả tiết mục giải trí đều dừng lại, thay vào đó là toàn lực phát sóng một màn đang xảy ra ở hành tinh Chu Gian. Hành tinh Chu Gian là một thành thị thương nghiệp, trình độ khoa học kỹ thuật khá cao, ống kính nổi trên hành tinh nhiều không kể xiết, mà chính mấy ống kính nổi này giúp mọi người hiểu được thảm kịch hiện đang xảy ra ở hành tinh Chu Gian.
Gần như toàn bộ người của thiên hà đều xem, đây là tai họa lớn nhất của thiên hà Hà Việt năm trăm năm trở lại đây.
Toàn bộ lực lượng của cả thiên hà được động viên, các thế gia nhao nhao lên tiếng thanh minh, ba đại thế gia gần như đồng thời phái ra lực lượng cứu viện, hơn nữa toàn bộ đều là cao thủ dẫn đội. Tiểu tổ cứu viện của Hy Phượng bộ lạc do một vạn sư sĩ chiến đấu trong biên chế tạo thành, do đệ nhất cao thủ trong tộc Hoàng Cực Minh dẫn đội, đã lập tức lao tới hành tinh Chu Gian. Diệp gia cũng là một vạn sư sĩ trong biên chế, do đệ nhất cao thủ trong tộc Diệp Nhân dẫn đội. Tuyết Lai tộc điều động tám ngàn sư sĩ, người dẫn đội là một cô gái không ai biết rõ, tên là Tuyết Nặc Lam. Rất nhiều người sôi nổi suy đoán Tuyết Nặc Lam này ở trong Tuyết Lai tộc có thân phận gì, hành động quan trọng thế này, theo lý nên là đệ nhất cao thủ Tuyết Lai tộc Phạn Vẫn dẫn đội.
Ba đại thế gia đồng thời hành động, đây có lẽ là hành động quân sự quy mô lớn nhất của thiên hà Hà Việt trong mấy năm gần đây.
Nhưng, nước xa cứu không được lửa gần, hành động của ba đại thế gia đã cực kỳ nhanh chóng, nhưng tới được hành tinh Chu Gian đã là ba mươi ngày sau, sau ba mươi ngày, hành tinh Chu Gian còn lại cái gì? Đống hoang tàn ư?
Lực lượng chiến đấu của hành tinh gần hành tinh Chu Gian cực kỳ yếu ớt, chỉ có vài sư sĩ đoàn cỡ lớn đang tập kết nhân viên. Kẻ thống trị của hành tinh xung quanh không ai ngoại lệ tuyên bố mệnh lệnh không cho phép kẻ bỏ trốn khỏi hành tinh Chu Gian bước vào lãnh địa của mình. Cách làm này gây nên một cơn sóng to gió lớn trong dân chúng, thảo luận liên quan tới mệnh lệnh này kể từ thời gian đầu tiên nó được tuyên bố thì chưa từng có ngừng nghỉ qua.
Rất nhiều chuyên gia suy đoán đây chắc là biến dị do loại BD nào đó gây ra, nếu như mấy chuyên gia dự đoán thật sự chính xác, vậy nếu như trên người kẻ bỏ trốn có mang theo loại BD này thì sẽ lại gây nên một trận tại họa.
Nhưng cách ly cũng có nghĩa là đường lui của người hành tinh Chu Gian bị đóng kín rồi, đem hy vọng sống sót của bọn họ đập nát sờ sờ ra đó, thế giới này thật là tàn khốc!
Các chuyên gia biến dị học và chuyên gia BD học của các tổng hội y học và học viện nổi tiếng đã nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tập kết, rồi dưới sự bảo vệ của quân đội ba đại thế gia mà tiến vào hành tinh Chu Gian.
Trên đời này, có lúc, thương hại và đồng tình đều là yếu ớt, vô lực như thế, mà chỉ có sự phấn đấu của bản thân mới có thể mang lại một tia hy vọng cuối cùng cho mình.
Nhìn thấy trên màn hình vô số người bị sinh vật biến dị như thủy triều vô tình cắn nuốt, rất nhiều người đã rơi lệ, tính mạng con người trong giờ phút này lại mỏng manh như vậy. Ống kính độ phân giải cao chộp được rõ ràng mỗi một chi tiết, máu, tay chân gãy, tiếng gào, bơ vơ, tuyệt vọng, từng cảnh tượng máu chảy lênh láng một hiện ra trước mặt mọi người.
Đây là địa ngục làm người ta tuyệt vọng.
Hoa Bách yếu ớt tỉnh lại, ngước mắt nhìn xung quanh, bên cạnh ngồi một đứa bé gái, bên ngoài truyền tới tiếng chiến đấu kịch liệt. Vừa nhỏm người, Hoa Bách lập tức ngồi dậy, cô bé ngồi bên cạnh đó vừa thấy hắn tỉnh lại, không khỏi cao hứng nói: "Anh tỉnh rồi, quá tốt rồi!"
- Đây là chỗ nào? Hoa Bách không khỏi mở miệng hỏi, đồng thời tỉ mỉ đánh giá cô bé trước mặt. Tóc ngắn tới trái tai, lông mày thanh tú cong cong, trong cặp mắt lớn đầy vẻ hoảng sợ, trên người mặc đồng phục học viện Jersey, chắc là một học sinh. Hoa Bách là một ký giả, ánh mắt sắc bén, trong lòng lập tức đưa ra phán đoán.
Ánh mắt của học sinh nữ này lập tức ảm đạm: "Nơi này là tòa nhà học đường, vừa rồi anh bị một cục gạch đụng hôn mê, sau đó mấy con chuột đáng ghét đó tới, tôi vừa may đi ngang qua, liền mang anh kéo tới đây."
- Cám ơn! Lời cảm ơn này Hoa Bách phát ra thật lòng, hắn có thể tưởng tượng, một cô bé yếu ớt thế này, kéo tên to lớn như mình thế này thì sẽ tốn sức thế nào. Hơn nữa, ở trong giờ phút nguy cấp như thế, nàng ta vẫn có thể muốn cứu người cũng có thể thấy được sự thiện lương trong lòng nàng. Thấy quen lừa gạt lẫn nhau như Hoa Bách không khỏi sinh ra hảo cảm rất lớn với cô bé thế này.
Thấy Hoa Bách nhìn chằm chằm mình, mặt cô bé thoáng cái đỏ rực lên, lắp bắp nói: "Không... không có gì."
Hoa Bách cười nhẹ, lập tức nghĩ tới cái gì, không khỏi hỏi: "Tình hình bên ngoài thế nào rồi?" Thấy túi của mình vẫn ở bên cạnh, vội vàng mở ra, máy ghi hình nổi trong túi vẫn nguyên vẹn không bị hư hại, hắn không khỏi mừng rỡ.
- Rất không ổn, đã có rất nhiều người bị thương rồi. Cô bé nhíu chặt mày, vẻ mặt buồn bã.
Lấy máy ghi hình nổi ra, Hoa Bách lập tức kết nối với tổng bộ. Năng lực đưa tin và năng lực truyền hình ảnh của máy ghi hình nổi cực kỳ mạnh mẽ, mà cái máy trên tay hắn này có thể trực tiếp liên hệ với tổng bộ.
Tổng bộ tập đoàn truyền thông Lục Tinh, một nhân viên công tác đột nhiên hưng phát la to: "Sếp, A Bách truyền tín hiệu về rồi, hắn vẫn còn sống."
- A, tên tiểu tử đó mạng tốt thật!
- Thật là quá tốt rồi! Trong phòng làm việc lập tức thành một biển vui mừng, thảm kích phát sóng đã một ngày, hiện giờ cuối cùng có một tin tức tốt, thế nào mà không làm mọi người cảm thấy cao hứng.
Trong lời nói của giám đốc có mang theo chút run run: "Mau, kết nối đi, mẹ nó, còn phí lời gì nữa?" Là một người kinh doanh, hắn lập tức mẫn cảm nắm bắt được cơ hội kinh doanh khổng lồ bên trong này. Hiện giờ thứ phát trên mọi tần số là hình ảnh ống kính nổi của thành phố ghi được, nếu như có một ký giả thực sự ghi hình, phỏng vấn, vậy...
Hình ảnh Hoa Bách có đôi chút tiều tụy xuất hiện trên màn hình của tổng bộ. Hoa Bách dáng vẻ vô cùng đẹp trai, gương mặt vuông vức, ánh mắt có thần, lông mày đen như kiếm, luôn cho người ta cảm giác đầy anh khí.
- A Bách, ngươi không sao chứ?
- A Bách, ngươi nhất định phải cẩn thận a! Lời quan tâm của đồng nghiệp làm trong lòng Hoa Bách ấm áp.
Đằng hắng một tiếng, giám đốc lên tiến: "A Bách à, không bị thương chứ." Giám đốc lên tiếng, người khác tự nhiên ngậm miệng.
- Không sao. Đối với cấp trên này, Hoa Bách cực kỳ không thích.
Giám đốc nói: "Kế hoạch phỏng vấn ban đầu hủy bỏ, ngươi bây giờ chỉ cần ghi hình mọi thứ đang xảy ra chỗ đó. Mọi hoạt động ngươi tự do quyết định, một điểm này ta quyết không can thiệp, ta chỉ yêu cầu một điểm, mấy ghi hình trên tay người một mực không được đóng, ngươi thấy thế nào?" Kế hoạch phỏng vấn ban đầu mà giám đốc nói là phỏng vấn một hạng mục quan trọng với học viện Jersey. Hoa Bách cũng chính vì hạng mục này mà tới hành tinh Chu Gian.
Ngừng một lát, giám đốc nói tiếp: "A Bách, chỉ cần ngươi lần này làm tốt, nếu ngươi còn có thể sống trở về, ghế này của ta sẽ nhường cho ngươi."
Hoa Bách trên màn hình trầm mặc một hồi rồi mới mở miệng nói: "Tôi rõ rồi, tôi nhất định làm tốt." Mình có thể sống sao? Xác suất này nhỏ tới mức đáng thương, Hoa Bách đã không có tham vọng này rồi, vị trí giám đốc này đối với hắn hiện giờ mà nói cũng vô nghi chẳng qua chỉ là một cái bánh vẽ trên đất mà thôi. Nhưng, ghi hình hắn lại nhất định sẽ làm, đây là đạo đức nghề nghiệp của một ký giả, hắn phải mang mọi thứ xảy ra ở chỗ này nói với mọi người, cho dù giám đốc không nói gì, hắn cũng sẽ làm như thế.
Cô bé bụm miệng, kinh ngạc nói: "Anh là ký giả?"
Hoa Bách quay đầu lại, cười nhẹ: "Đúng vậy." Tiếp đó hắn vừa đứng dậy vừa nói: "Tôi phải đi ra ngoài, cô tự mình cẩn thận." Cầm máy ghi hình, Hoa Bách đi ra phía ngoài. Máy ghi hình cực kỳ nhỏ, chỉ cỡ bàn tay, công năng lại vô cùng mạnh mẽ.
Cô bé nhìn bóng lưng Hoa Bách, cắn môi, lưỡng lự một lát rồi cũng đi ra theo.
Hoa Bách vừa đi ra thì bị chiến đấu thảm liệt chấn động, gần như trên tay những người biết võ thuật đều cầm các loại vũ khí lạnh, liều mạng tấn công mấy con gián biến dị đó, mấy con gián đáng ghét đó hung hăng vô cùng, các loại tiếng kêu chói tai tràn ngập tai mọi người, mùi tanh hôi xông thẳng tới.
Trong này có một người nổi bật nhất, hắn chiếm vị trí chính giữa nhất cũng là ở trước nhất. Một thanh trường thương kiểu cổ trên tay xuất thần nhập hóa. Hầu hết toàn bộ công kích bị một mình hắn cản lại. Rất rõ ràng, cũng chính vì có một nhân vật siêu mạnh như vậy tồn tại, tuyến phòng thủ mỏng manh này giờ đây mới không có tan vỡ toàn bộ.
Hoa Bách lại một lần nữa bị chấn động.
- Đây là kênh Lục Tinh, hoan nghênh quý vị thưởng thức. Bất luận các vị là nghề nghiệp gì, bất luận các vị hiện giờ đang ở đâu, tôi tin rằng, các vị nhất định đang quan tâm sâu sắc tình hình hiện giờ của hành tinh Chu Gian. Ở đây, chúng tôi sẽ dùng một góc nhìn khác để cùng các vị theo dõi mọi thứ xảy ra của hành tinh Chu Gian. Ký giả Hoa Bách của kênh chúng tôi do vốn dĩ có kế hoạch phỏng vấn mà đang ở hành tinh Chu Gian. Trong làn sóng tấn công đầu tiên của sinh vật biến dị, anh ta may mắn sống sót. Hiện giờ, anh ta cố gắng mở ra một màn chân thật nhất của hành tinh Chu Gian cho chúng ta. Ở đây, bản thân tôi biểu thị sự kính trọng từ tận đáy lòng đối với đạo đức nghề nghiệp cao quý của anh ta.
Màn hình, rõ ràng làm một trận chiến đấu kịch liệt, mà hạch tâm nhất của chiến đấu chính là một thanh niên sử dụng trường thương, tiếng chiến đấu cũng được truyền tới rõ ràng.
Thảm liệt, không ai có thể hình dung sự thảm liệt của trận chiến này.
- Theo tin tức truyền về của Hoa Bách, vị trí của bọn họ hiện giờ là một tòa nhà học đường của học viện Jersey. Cục thế hiện giờ của bọn họ cực kỳ không ổn, bọn họ bị vây ở chỗ này, tới hiện giờ, bọn họ vẫn không phát hiện ra bất cứ lực lượng cứu viện nào. Mấy chiến sĩ này đang nỗ lực chống chọi này đều là giáo viên và học viên của học viện Jersey. Hãy để chúng ta biểu thị sự kính trọng của chúng ta đối với dũng khí của bọn họ. Giọng nói ngọt ngào của người chủ trì mang theo chút trầm trọng.
Tỉ lệ xem của kênh Lục Tinh điên cuồng tăng lên, đây là loạt báo cáo hiện trường đầu tiên tới tận bây giờ. Mà các kênh khác xôn xao gửi tới yêu cầu chia sẻ, giám đốc điều hành tập đoàn không có bất cứ do dự nào, lập tức sảng khoái đồng ý.
Vô số người nhìn chằm chằm màn hình, bọn họ đều quan tâm vận mệnh của đám người này.
Thương pháp kinh người của Diệp Trùng cũng dẫn tới sự chú ý của mọi người, trên thực tế, ống kính của Hoa Bách hầu hết đều đặt trên người Diệp Trùng.
Thương pháp kinh diễm, lực chiến đấu cá nhân siêu mạnh, biểu tình trước sau lãnh khốc không hề động dung, một thương trên tay, chống chọi với sóng lớn làm cho Diệp Trùng trong thời gian cực ngắn trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều thanh niên. Trong giờ phút cần anh hùng này, một vị anh hùng vô danh dũng cảm đứng ra. Mà gương mặt có lực sát thương của hắn lúc này lại dẫn tới sự mơ màng của vô số người.
- Thật lợi hại!
- Trời ơi, trên đời này còn có thương pháp cường hãn thế này sao!
- Quá tuyệt! Ta muốn bái sư! Thảo luận liên quan tới Diệp Trùng dậy lên khắp nơi.
- Chúng ta có thể nhìn ra, chính là vị tiên sinh này, hic, từ trang phục của anh ta mà xét, anh ta chắc là một học viên của học viện Jersey, phòng thủ, sức chiến đấu siêu mạnh của bạn học này có thể nói là vững như bàn thạch a! Chính vì sự tồn tại của bạn học này, cục diện mới có thể được bình ổn, trong giờ phút này, anh hùng lộ hết bản sắc! Lời bình luận sục sôi của người chủ trì càng làm mọi người xem máu nóng sục sôi.
- Học viện Jersey quả nhiên là ngọa hổ tàng long a, một học viên đã có trình độ thế này, quả thật là quá lợi hại. Đây là cao thủ tuyệt thế thật sự, rất có khả năng là một giới giả, trẻ tuổi thế này mà có thể có thân thủ thế này, gọi là thiên tài tuyệt không quá đáng. Trong khách mời đặc biệt không thiếu cao thủ võ thuật.
- Đúng vậy, hơn nữa thương cổ là một loại binh khí lạnh, đã suy sụp nhiều năm, hiện giờ người biết sử dụng nó cực kỳ ít, mà người có thể đạt tới cảnh giới thế này chỉ e cũng chỉ có mỗi người này thôi. Từ trên người bạn học này, chúng ta có thể hơi lãnh hội được phong phạm một thương nơi tay, tung hoành thiên hạ của cao thủ dùng thương cổ đại, làm người ta khao khát a. Một khác mời khác nói.
- Mọi người không nên chỉ chú ý tới thương pháp của bạn học này, bước đi của bạn học này cũng xảo diệu vô bì, anh ta trước sau thực hiện đổi vị trí trong phạm vi nhỏ, có thể nhìn ra, đây là một võ thuật gia rất có kinh nghiệm thực chiến. Đáng tiếc ở đây không có giới thiệu bạn học này, tôi cũng vô cùng tò mò đối với bạn học này. Các vị, bạn học này dường như khá hiểu rõ nhược điểm của sinh vật này, điểm tấn công của anh ta không cái nào không phải là chỗ yếu hại của mấy sinh vật này. Lợi hại a! Với lại, mọi người lại chú ý hô hấp của bạn học này, vô cùng bình ổn, vẻ mặt thong dong, rõ ràng thể lực của anh ta vẫn vô cùng tràn trề. Vị khách mời giải thích này so với hai người trước càng có chân tài thực học hơn.
Người xem không ai không ngừng hô hấp, mắt không chớp nhìn chằm chằm Diệp Trùng. Một điểm sáng phiêu hốt ngụy dị của mũi thương đó, bóng lưng hơi đơn bạc của Diệp Trùng, từ lúc này in dấu trong lòng tất cả mọi người xem. Kể từ ngày hôm nay trở đi, trường thương kiểu cổ lại một lần nữa trở thành vũ khí được ưa chuộng. Ghi hình chiến đấu của Diệp Trùng lại được điên cuồng tải xuống, trở thành giáo trình phải xem của mỗi một vị võ thuật gia học tập thương pháp.
Diệp Trùng đối với việc bên ngoài của mình hoàn toàn không biết, trong lòng hắn hiện giờ chỉ có chiến đấu, trường thương giống như có linh tính, câu dẫn hồn phách người ta, mỗi một thương chắc chắn sẽ kết thúc một con gián.
Các loại gián bên cạnh hắn đã chất như núi, mà cặp mắt lạnh băng của hắn, lúc này lại lấp lánh một loại quang mang yêu dị.
Truyền thuyết, mỗi một võ thuật gia sau khi đạt tới giới giả sẽ có được một loại năng lực đặc biệt. Lần đột phá này, Diệp Trùng cuối cùng đã có được năng lực mới thuộc về chính mình.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Gần như toàn bộ người của thiên hà đều xem, đây là tai họa lớn nhất của thiên hà Hà Việt năm trăm năm trở lại đây.
Toàn bộ lực lượng của cả thiên hà được động viên, các thế gia nhao nhao lên tiếng thanh minh, ba đại thế gia gần như đồng thời phái ra lực lượng cứu viện, hơn nữa toàn bộ đều là cao thủ dẫn đội. Tiểu tổ cứu viện của Hy Phượng bộ lạc do một vạn sư sĩ chiến đấu trong biên chế tạo thành, do đệ nhất cao thủ trong tộc Hoàng Cực Minh dẫn đội, đã lập tức lao tới hành tinh Chu Gian. Diệp gia cũng là một vạn sư sĩ trong biên chế, do đệ nhất cao thủ trong tộc Diệp Nhân dẫn đội. Tuyết Lai tộc điều động tám ngàn sư sĩ, người dẫn đội là một cô gái không ai biết rõ, tên là Tuyết Nặc Lam. Rất nhiều người sôi nổi suy đoán Tuyết Nặc Lam này ở trong Tuyết Lai tộc có thân phận gì, hành động quan trọng thế này, theo lý nên là đệ nhất cao thủ Tuyết Lai tộc Phạn Vẫn dẫn đội.
Ba đại thế gia đồng thời hành động, đây có lẽ là hành động quân sự quy mô lớn nhất của thiên hà Hà Việt trong mấy năm gần đây.
Nhưng, nước xa cứu không được lửa gần, hành động của ba đại thế gia đã cực kỳ nhanh chóng, nhưng tới được hành tinh Chu Gian đã là ba mươi ngày sau, sau ba mươi ngày, hành tinh Chu Gian còn lại cái gì? Đống hoang tàn ư?
Lực lượng chiến đấu của hành tinh gần hành tinh Chu Gian cực kỳ yếu ớt, chỉ có vài sư sĩ đoàn cỡ lớn đang tập kết nhân viên. Kẻ thống trị của hành tinh xung quanh không ai ngoại lệ tuyên bố mệnh lệnh không cho phép kẻ bỏ trốn khỏi hành tinh Chu Gian bước vào lãnh địa của mình. Cách làm này gây nên một cơn sóng to gió lớn trong dân chúng, thảo luận liên quan tới mệnh lệnh này kể từ thời gian đầu tiên nó được tuyên bố thì chưa từng có ngừng nghỉ qua.
Rất nhiều chuyên gia suy đoán đây chắc là biến dị do loại BD nào đó gây ra, nếu như mấy chuyên gia dự đoán thật sự chính xác, vậy nếu như trên người kẻ bỏ trốn có mang theo loại BD này thì sẽ lại gây nên một trận tại họa.
Nhưng cách ly cũng có nghĩa là đường lui của người hành tinh Chu Gian bị đóng kín rồi, đem hy vọng sống sót của bọn họ đập nát sờ sờ ra đó, thế giới này thật là tàn khốc!
Các chuyên gia biến dị học và chuyên gia BD học của các tổng hội y học và học viện nổi tiếng đã nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tập kết, rồi dưới sự bảo vệ của quân đội ba đại thế gia mà tiến vào hành tinh Chu Gian.
Trên đời này, có lúc, thương hại và đồng tình đều là yếu ớt, vô lực như thế, mà chỉ có sự phấn đấu của bản thân mới có thể mang lại một tia hy vọng cuối cùng cho mình.
Nhìn thấy trên màn hình vô số người bị sinh vật biến dị như thủy triều vô tình cắn nuốt, rất nhiều người đã rơi lệ, tính mạng con người trong giờ phút này lại mỏng manh như vậy. Ống kính độ phân giải cao chộp được rõ ràng mỗi một chi tiết, máu, tay chân gãy, tiếng gào, bơ vơ, tuyệt vọng, từng cảnh tượng máu chảy lênh láng một hiện ra trước mặt mọi người.
Đây là địa ngục làm người ta tuyệt vọng.
Hoa Bách yếu ớt tỉnh lại, ngước mắt nhìn xung quanh, bên cạnh ngồi một đứa bé gái, bên ngoài truyền tới tiếng chiến đấu kịch liệt. Vừa nhỏm người, Hoa Bách lập tức ngồi dậy, cô bé ngồi bên cạnh đó vừa thấy hắn tỉnh lại, không khỏi cao hứng nói: "Anh tỉnh rồi, quá tốt rồi!"
- Đây là chỗ nào? Hoa Bách không khỏi mở miệng hỏi, đồng thời tỉ mỉ đánh giá cô bé trước mặt. Tóc ngắn tới trái tai, lông mày thanh tú cong cong, trong cặp mắt lớn đầy vẻ hoảng sợ, trên người mặc đồng phục học viện Jersey, chắc là một học sinh. Hoa Bách là một ký giả, ánh mắt sắc bén, trong lòng lập tức đưa ra phán đoán.
Ánh mắt của học sinh nữ này lập tức ảm đạm: "Nơi này là tòa nhà học đường, vừa rồi anh bị một cục gạch đụng hôn mê, sau đó mấy con chuột đáng ghét đó tới, tôi vừa may đi ngang qua, liền mang anh kéo tới đây."
- Cám ơn! Lời cảm ơn này Hoa Bách phát ra thật lòng, hắn có thể tưởng tượng, một cô bé yếu ớt thế này, kéo tên to lớn như mình thế này thì sẽ tốn sức thế nào. Hơn nữa, ở trong giờ phút nguy cấp như thế, nàng ta vẫn có thể muốn cứu người cũng có thể thấy được sự thiện lương trong lòng nàng. Thấy quen lừa gạt lẫn nhau như Hoa Bách không khỏi sinh ra hảo cảm rất lớn với cô bé thế này.
Thấy Hoa Bách nhìn chằm chằm mình, mặt cô bé thoáng cái đỏ rực lên, lắp bắp nói: "Không... không có gì."
Hoa Bách cười nhẹ, lập tức nghĩ tới cái gì, không khỏi hỏi: "Tình hình bên ngoài thế nào rồi?" Thấy túi của mình vẫn ở bên cạnh, vội vàng mở ra, máy ghi hình nổi trong túi vẫn nguyên vẹn không bị hư hại, hắn không khỏi mừng rỡ.
- Rất không ổn, đã có rất nhiều người bị thương rồi. Cô bé nhíu chặt mày, vẻ mặt buồn bã.
Lấy máy ghi hình nổi ra, Hoa Bách lập tức kết nối với tổng bộ. Năng lực đưa tin và năng lực truyền hình ảnh của máy ghi hình nổi cực kỳ mạnh mẽ, mà cái máy trên tay hắn này có thể trực tiếp liên hệ với tổng bộ.
Tổng bộ tập đoàn truyền thông Lục Tinh, một nhân viên công tác đột nhiên hưng phát la to: "Sếp, A Bách truyền tín hiệu về rồi, hắn vẫn còn sống."
- A, tên tiểu tử đó mạng tốt thật!
- Thật là quá tốt rồi! Trong phòng làm việc lập tức thành một biển vui mừng, thảm kích phát sóng đã một ngày, hiện giờ cuối cùng có một tin tức tốt, thế nào mà không làm mọi người cảm thấy cao hứng.
Trong lời nói của giám đốc có mang theo chút run run: "Mau, kết nối đi, mẹ nó, còn phí lời gì nữa?" Là một người kinh doanh, hắn lập tức mẫn cảm nắm bắt được cơ hội kinh doanh khổng lồ bên trong này. Hiện giờ thứ phát trên mọi tần số là hình ảnh ống kính nổi của thành phố ghi được, nếu như có một ký giả thực sự ghi hình, phỏng vấn, vậy...
Hình ảnh Hoa Bách có đôi chút tiều tụy xuất hiện trên màn hình của tổng bộ. Hoa Bách dáng vẻ vô cùng đẹp trai, gương mặt vuông vức, ánh mắt có thần, lông mày đen như kiếm, luôn cho người ta cảm giác đầy anh khí.
- A Bách, ngươi không sao chứ?
- A Bách, ngươi nhất định phải cẩn thận a! Lời quan tâm của đồng nghiệp làm trong lòng Hoa Bách ấm áp.
Đằng hắng một tiếng, giám đốc lên tiến: "A Bách à, không bị thương chứ." Giám đốc lên tiếng, người khác tự nhiên ngậm miệng.
- Không sao. Đối với cấp trên này, Hoa Bách cực kỳ không thích.
Giám đốc nói: "Kế hoạch phỏng vấn ban đầu hủy bỏ, ngươi bây giờ chỉ cần ghi hình mọi thứ đang xảy ra chỗ đó. Mọi hoạt động ngươi tự do quyết định, một điểm này ta quyết không can thiệp, ta chỉ yêu cầu một điểm, mấy ghi hình trên tay người một mực không được đóng, ngươi thấy thế nào?" Kế hoạch phỏng vấn ban đầu mà giám đốc nói là phỏng vấn một hạng mục quan trọng với học viện Jersey. Hoa Bách cũng chính vì hạng mục này mà tới hành tinh Chu Gian.
Ngừng một lát, giám đốc nói tiếp: "A Bách, chỉ cần ngươi lần này làm tốt, nếu ngươi còn có thể sống trở về, ghế này của ta sẽ nhường cho ngươi."
Hoa Bách trên màn hình trầm mặc một hồi rồi mới mở miệng nói: "Tôi rõ rồi, tôi nhất định làm tốt." Mình có thể sống sao? Xác suất này nhỏ tới mức đáng thương, Hoa Bách đã không có tham vọng này rồi, vị trí giám đốc này đối với hắn hiện giờ mà nói cũng vô nghi chẳng qua chỉ là một cái bánh vẽ trên đất mà thôi. Nhưng, ghi hình hắn lại nhất định sẽ làm, đây là đạo đức nghề nghiệp của một ký giả, hắn phải mang mọi thứ xảy ra ở chỗ này nói với mọi người, cho dù giám đốc không nói gì, hắn cũng sẽ làm như thế.
Cô bé bụm miệng, kinh ngạc nói: "Anh là ký giả?"
Hoa Bách quay đầu lại, cười nhẹ: "Đúng vậy." Tiếp đó hắn vừa đứng dậy vừa nói: "Tôi phải đi ra ngoài, cô tự mình cẩn thận." Cầm máy ghi hình, Hoa Bách đi ra phía ngoài. Máy ghi hình cực kỳ nhỏ, chỉ cỡ bàn tay, công năng lại vô cùng mạnh mẽ.
Cô bé nhìn bóng lưng Hoa Bách, cắn môi, lưỡng lự một lát rồi cũng đi ra theo.
Hoa Bách vừa đi ra thì bị chiến đấu thảm liệt chấn động, gần như trên tay những người biết võ thuật đều cầm các loại vũ khí lạnh, liều mạng tấn công mấy con gián biến dị đó, mấy con gián đáng ghét đó hung hăng vô cùng, các loại tiếng kêu chói tai tràn ngập tai mọi người, mùi tanh hôi xông thẳng tới.
Trong này có một người nổi bật nhất, hắn chiếm vị trí chính giữa nhất cũng là ở trước nhất. Một thanh trường thương kiểu cổ trên tay xuất thần nhập hóa. Hầu hết toàn bộ công kích bị một mình hắn cản lại. Rất rõ ràng, cũng chính vì có một nhân vật siêu mạnh như vậy tồn tại, tuyến phòng thủ mỏng manh này giờ đây mới không có tan vỡ toàn bộ.
Hoa Bách lại một lần nữa bị chấn động.
- Đây là kênh Lục Tinh, hoan nghênh quý vị thưởng thức. Bất luận các vị là nghề nghiệp gì, bất luận các vị hiện giờ đang ở đâu, tôi tin rằng, các vị nhất định đang quan tâm sâu sắc tình hình hiện giờ của hành tinh Chu Gian. Ở đây, chúng tôi sẽ dùng một góc nhìn khác để cùng các vị theo dõi mọi thứ xảy ra của hành tinh Chu Gian. Ký giả Hoa Bách của kênh chúng tôi do vốn dĩ có kế hoạch phỏng vấn mà đang ở hành tinh Chu Gian. Trong làn sóng tấn công đầu tiên của sinh vật biến dị, anh ta may mắn sống sót. Hiện giờ, anh ta cố gắng mở ra một màn chân thật nhất của hành tinh Chu Gian cho chúng ta. Ở đây, bản thân tôi biểu thị sự kính trọng từ tận đáy lòng đối với đạo đức nghề nghiệp cao quý của anh ta.
Màn hình, rõ ràng làm một trận chiến đấu kịch liệt, mà hạch tâm nhất của chiến đấu chính là một thanh niên sử dụng trường thương, tiếng chiến đấu cũng được truyền tới rõ ràng.
Thảm liệt, không ai có thể hình dung sự thảm liệt của trận chiến này.
- Theo tin tức truyền về của Hoa Bách, vị trí của bọn họ hiện giờ là một tòa nhà học đường của học viện Jersey. Cục thế hiện giờ của bọn họ cực kỳ không ổn, bọn họ bị vây ở chỗ này, tới hiện giờ, bọn họ vẫn không phát hiện ra bất cứ lực lượng cứu viện nào. Mấy chiến sĩ này đang nỗ lực chống chọi này đều là giáo viên và học viên của học viện Jersey. Hãy để chúng ta biểu thị sự kính trọng của chúng ta đối với dũng khí của bọn họ. Giọng nói ngọt ngào của người chủ trì mang theo chút trầm trọng.
Tỉ lệ xem của kênh Lục Tinh điên cuồng tăng lên, đây là loạt báo cáo hiện trường đầu tiên tới tận bây giờ. Mà các kênh khác xôn xao gửi tới yêu cầu chia sẻ, giám đốc điều hành tập đoàn không có bất cứ do dự nào, lập tức sảng khoái đồng ý.
Vô số người nhìn chằm chằm màn hình, bọn họ đều quan tâm vận mệnh của đám người này.
Thương pháp kinh người của Diệp Trùng cũng dẫn tới sự chú ý của mọi người, trên thực tế, ống kính của Hoa Bách hầu hết đều đặt trên người Diệp Trùng.
Thương pháp kinh diễm, lực chiến đấu cá nhân siêu mạnh, biểu tình trước sau lãnh khốc không hề động dung, một thương trên tay, chống chọi với sóng lớn làm cho Diệp Trùng trong thời gian cực ngắn trở thành thần tượng trong lòng rất nhiều thanh niên. Trong giờ phút cần anh hùng này, một vị anh hùng vô danh dũng cảm đứng ra. Mà gương mặt có lực sát thương của hắn lúc này lại dẫn tới sự mơ màng của vô số người.
- Thật lợi hại!
- Trời ơi, trên đời này còn có thương pháp cường hãn thế này sao!
- Quá tuyệt! Ta muốn bái sư! Thảo luận liên quan tới Diệp Trùng dậy lên khắp nơi.
- Chúng ta có thể nhìn ra, chính là vị tiên sinh này, hic, từ trang phục của anh ta mà xét, anh ta chắc là một học viên của học viện Jersey, phòng thủ, sức chiến đấu siêu mạnh của bạn học này có thể nói là vững như bàn thạch a! Chính vì sự tồn tại của bạn học này, cục diện mới có thể được bình ổn, trong giờ phút này, anh hùng lộ hết bản sắc! Lời bình luận sục sôi của người chủ trì càng làm mọi người xem máu nóng sục sôi.
- Học viện Jersey quả nhiên là ngọa hổ tàng long a, một học viên đã có trình độ thế này, quả thật là quá lợi hại. Đây là cao thủ tuyệt thế thật sự, rất có khả năng là một giới giả, trẻ tuổi thế này mà có thể có thân thủ thế này, gọi là thiên tài tuyệt không quá đáng. Trong khách mời đặc biệt không thiếu cao thủ võ thuật.
- Đúng vậy, hơn nữa thương cổ là một loại binh khí lạnh, đã suy sụp nhiều năm, hiện giờ người biết sử dụng nó cực kỳ ít, mà người có thể đạt tới cảnh giới thế này chỉ e cũng chỉ có mỗi người này thôi. Từ trên người bạn học này, chúng ta có thể hơi lãnh hội được phong phạm một thương nơi tay, tung hoành thiên hạ của cao thủ dùng thương cổ đại, làm người ta khao khát a. Một khác mời khác nói.
- Mọi người không nên chỉ chú ý tới thương pháp của bạn học này, bước đi của bạn học này cũng xảo diệu vô bì, anh ta trước sau thực hiện đổi vị trí trong phạm vi nhỏ, có thể nhìn ra, đây là một võ thuật gia rất có kinh nghiệm thực chiến. Đáng tiếc ở đây không có giới thiệu bạn học này, tôi cũng vô cùng tò mò đối với bạn học này. Các vị, bạn học này dường như khá hiểu rõ nhược điểm của sinh vật này, điểm tấn công của anh ta không cái nào không phải là chỗ yếu hại của mấy sinh vật này. Lợi hại a! Với lại, mọi người lại chú ý hô hấp của bạn học này, vô cùng bình ổn, vẻ mặt thong dong, rõ ràng thể lực của anh ta vẫn vô cùng tràn trề. Vị khách mời giải thích này so với hai người trước càng có chân tài thực học hơn.
Người xem không ai không ngừng hô hấp, mắt không chớp nhìn chằm chằm Diệp Trùng. Một điểm sáng phiêu hốt ngụy dị của mũi thương đó, bóng lưng hơi đơn bạc của Diệp Trùng, từ lúc này in dấu trong lòng tất cả mọi người xem. Kể từ ngày hôm nay trở đi, trường thương kiểu cổ lại một lần nữa trở thành vũ khí được ưa chuộng. Ghi hình chiến đấu của Diệp Trùng lại được điên cuồng tải xuống, trở thành giáo trình phải xem của mỗi một vị võ thuật gia học tập thương pháp.
Diệp Trùng đối với việc bên ngoài của mình hoàn toàn không biết, trong lòng hắn hiện giờ chỉ có chiến đấu, trường thương giống như có linh tính, câu dẫn hồn phách người ta, mỗi một thương chắc chắn sẽ kết thúc một con gián.
Các loại gián bên cạnh hắn đã chất như núi, mà cặp mắt lạnh băng của hắn, lúc này lại lấp lánh một loại quang mang yêu dị.
Truyền thuyết, mỗi một võ thuật gia sau khi đạt tới giới giả sẽ có được một loại năng lực đặc biệt. Lần đột phá này, Diệp Trùng cuối cùng đã có được năng lực mới thuộc về chính mình.
Phản hồi và góp ý:
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:
Tác giả :
Phương Tưởng