Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)
Chương 2: Lời mời gọi
Khi đồng hồ điểm 12 giờ là lúc trong giấc mơ xuất của những người bạn pháp sư ở xứ sở Sky (tên của 12 vương quốc và đế đô, gọi chung là tên nước)nhận được 1 món quà huyền bí.Đó chính là, lời mời của nữ hoàng selene và điều đặc biệt ở đây là chỉ những ai có pháp thuật ở độ học nghề (pháp sư nghiệp dư 10 —20 tuổi) mới có được giấc mơ này. Ai cũng ngỡ là mơ nhưng bên cạnh họ đã xuất hiện tấm kim bài cùng với tên mình được khắc trên đó từ lúc nào.
Trong đêm —##
Ở 1 hang động tối,nó tối đến mức scor vô đây quay phim mà cũng lạc đường,tội chơi ngu này là thuộc về Scor, mà trong đây tối đến nữa mình mở mắt mà cũng ko biết mình mở hay chưa chỉ nghe tiếng nước nhỏ.giọt róc rách róc rách cùng với tiếng kêu man rợ sột soạt sột soạt.À scor đang ngãi ngứa,muỗi chích quá mà scor gãi chỉ nghe tiếng soạt soạt thui mà.Được rồi đã có camera scor đây—trong màn hình nơi góc tối nhất của hang là 1 Cô gái, khuôn mặt vô cảm trên người cô là 1 chiếc váy trắng tả tơi, Scor đã nhận ra rùi, cô ấy chính là Ari.
Vào truyện thui, Ari ngồi đó thỉnh thoảng lại cấu xé làn da mình tơi tả thậm chí cô đã dùng dao tạo ra cho mình những vết thương sâu.Máu máu chảy rất nhiều mà tại sao trong cô lại bình tĩnh đến thế,cô ko như bao cô gái khác dù chỉ là 1 vết thương nhỏ thôi thì nước mắt của họ đã cung cấp cho trái đất 1 con sông mới rồi nhưng tại sao cô ko khóc,
Cô cũng đang muốn hỏi mình điều đó đây, hàng ngày cô đã từng hỏi mình câu đó cả trăm lần và trong 10 năm qua cô vẫn luôn hỏi mình như thế.
Tại sao, tại sao trong 10 năm qua cô cứ sống như 1 con rối ko cảm xúc chứ.Khi nói đến chuyện này thì nó lại gợi nhớ cho cô lại câu chuyện khủng khiếp năm đó mà cô ko thể nào quên đc,.
Nhiều rất nhiều tiếng la hét xung quanh, có lẽ chăng ngày hạnh phúc nhất lại là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời cô chăng.Vào lúc, cô tròn 5 tuổi, cái ngày định mệnh đó chính Cô, chính là cô đã tự tay cướp đi hạnh phúc của riêng mình.
Trước mắt cô có trại trẻ mồ côi thân quen ngày nào và còn có
Máu và những đứa trẻ xung quanh nhìn cô và la hét, nhiều đứa bật khóc.Ánh mắt đó nhìn Cô đầy sợ hãi và giọng nói đó cô ko thể nào nghe đc vì nhiều tạp âm lấn áp nhưng có thể nó muốn nói rằng «đồ quái vật»
Trong phút chốc, cây cỏ đã đc tắm mới tươi của bọn trẻ ban nãy và giờ đây trước mắt cô là 1 người phụ nữ, khuôn mặt của bà đã khuất trong mà đêm nên cô ko thấy đc biểu hiện của bà nhưng như vậy cũng tốt vì Cô sợ nếu cái nhìn bà dành cho cô đầy khinh rẻ và kinh tởm như Cô là 1 thứ dơ bẩn nên Cô rất sợ khi biết đc, cô sợ lắm, rất sợ...
Thoáng tỉnh dậy sau hồi ức, nhìn mặt Cô vẫn bình thản sau tất cả nhưng điều chứng minh Cô vừa hoảng loạn là giọt mồ hôi lăn trên má Cô.
Ari nói với giọng mệt mỏi "Làm ơn, ai đó hãy cho tôi biết đi.Tại sao số phận lại trêu ngươi tôi đến thế"
Selene nói với chất giọng mê hoặc và khuôn mặt thanh tú đi cùng với thân hình «bằng phẳng »ko kém gì con nít.
"Ari, cháu là 1 trong những người ta chọn lựa.Hãy bước ra khỏi hang động này và trở thành 1 trong những người trị vì,cháu sẽ có đc câu trả lời"
———®$%°^°
Trong 1 căn nhà gỗ mục nát, có 1 cô bé tóc vàng kim xinh xắn đang ôm trong tay 1 con thỏ và đôi mắt của nó thì...eo ơi tỏa sát khí nồng nặc nên Scor ko thể truyền hình trực tiếp đc(Báo cáo chỉ huy,trung sĩ Scor đã tiếp cận mục tiêu thành công)
Tau giương đôi mắt màu champang long lanh nhìn xa xăm nơi nào đó
"Pyon à, bao..giờ mẹ..mới về..b..bên Tau"
Pyon, nhìn nhỏ,1 thoáng sau đôi mắt đã bớt đi vẻ kinh dị (Scor:sao rồng hóa thành chim sẻ nhanh thế),nó dùng thần giao cách cảm để nói chuyện với Tau
[Tau, đã 10 năm rồi. Bỏ cuộc đi.Bà ấy chết rồi]
Tau nói như mếu "ko đ..đâu, mẹ đã h..hứa là mẹ sẽ về mà.Tau ngoan..nên...nên mẹ sẽ về với Tau"
Trong ánh sáng là thân hình non choẹt của Selene""Tau à, cháu hãy bước ra khỏi đây,trở thành 1 người trên vạn người thì mẹ cháu mới thấy đc cháu chứ"
Selene mỉm cười tỏa nắng, mắt pyon hơi nheo lại.
Trong đêm —##
Ở 1 hang động tối,nó tối đến mức scor vô đây quay phim mà cũng lạc đường,tội chơi ngu này là thuộc về Scor, mà trong đây tối đến nữa mình mở mắt mà cũng ko biết mình mở hay chưa chỉ nghe tiếng nước nhỏ.giọt róc rách róc rách cùng với tiếng kêu man rợ sột soạt sột soạt.À scor đang ngãi ngứa,muỗi chích quá mà scor gãi chỉ nghe tiếng soạt soạt thui mà.Được rồi đã có camera scor đây—trong màn hình nơi góc tối nhất của hang là 1 Cô gái, khuôn mặt vô cảm trên người cô là 1 chiếc váy trắng tả tơi, Scor đã nhận ra rùi, cô ấy chính là Ari.
Vào truyện thui, Ari ngồi đó thỉnh thoảng lại cấu xé làn da mình tơi tả thậm chí cô đã dùng dao tạo ra cho mình những vết thương sâu.Máu máu chảy rất nhiều mà tại sao trong cô lại bình tĩnh đến thế,cô ko như bao cô gái khác dù chỉ là 1 vết thương nhỏ thôi thì nước mắt của họ đã cung cấp cho trái đất 1 con sông mới rồi nhưng tại sao cô ko khóc,
Cô cũng đang muốn hỏi mình điều đó đây, hàng ngày cô đã từng hỏi mình câu đó cả trăm lần và trong 10 năm qua cô vẫn luôn hỏi mình như thế.
Tại sao, tại sao trong 10 năm qua cô cứ sống như 1 con rối ko cảm xúc chứ.Khi nói đến chuyện này thì nó lại gợi nhớ cho cô lại câu chuyện khủng khiếp năm đó mà cô ko thể nào quên đc,.
Nhiều rất nhiều tiếng la hét xung quanh, có lẽ chăng ngày hạnh phúc nhất lại là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời cô chăng.Vào lúc, cô tròn 5 tuổi, cái ngày định mệnh đó chính Cô, chính là cô đã tự tay cướp đi hạnh phúc của riêng mình.
Trước mắt cô có trại trẻ mồ côi thân quen ngày nào và còn có
Máu và những đứa trẻ xung quanh nhìn cô và la hét, nhiều đứa bật khóc.Ánh mắt đó nhìn Cô đầy sợ hãi và giọng nói đó cô ko thể nào nghe đc vì nhiều tạp âm lấn áp nhưng có thể nó muốn nói rằng «đồ quái vật»
Trong phút chốc, cây cỏ đã đc tắm mới tươi của bọn trẻ ban nãy và giờ đây trước mắt cô là 1 người phụ nữ, khuôn mặt của bà đã khuất trong mà đêm nên cô ko thấy đc biểu hiện của bà nhưng như vậy cũng tốt vì Cô sợ nếu cái nhìn bà dành cho cô đầy khinh rẻ và kinh tởm như Cô là 1 thứ dơ bẩn nên Cô rất sợ khi biết đc, cô sợ lắm, rất sợ...
Thoáng tỉnh dậy sau hồi ức, nhìn mặt Cô vẫn bình thản sau tất cả nhưng điều chứng minh Cô vừa hoảng loạn là giọt mồ hôi lăn trên má Cô.
Ari nói với giọng mệt mỏi "Làm ơn, ai đó hãy cho tôi biết đi.Tại sao số phận lại trêu ngươi tôi đến thế"
Selene nói với chất giọng mê hoặc và khuôn mặt thanh tú đi cùng với thân hình «bằng phẳng »ko kém gì con nít.
"Ari, cháu là 1 trong những người ta chọn lựa.Hãy bước ra khỏi hang động này và trở thành 1 trong những người trị vì,cháu sẽ có đc câu trả lời"
———®$%°^°
Trong 1 căn nhà gỗ mục nát, có 1 cô bé tóc vàng kim xinh xắn đang ôm trong tay 1 con thỏ và đôi mắt của nó thì...eo ơi tỏa sát khí nồng nặc nên Scor ko thể truyền hình trực tiếp đc(Báo cáo chỉ huy,trung sĩ Scor đã tiếp cận mục tiêu thành công)
Tau giương đôi mắt màu champang long lanh nhìn xa xăm nơi nào đó
"Pyon à, bao..giờ mẹ..mới về..b..bên Tau"
Pyon, nhìn nhỏ,1 thoáng sau đôi mắt đã bớt đi vẻ kinh dị (Scor:sao rồng hóa thành chim sẻ nhanh thế),nó dùng thần giao cách cảm để nói chuyện với Tau
[Tau, đã 10 năm rồi. Bỏ cuộc đi.Bà ấy chết rồi]
Tau nói như mếu "ko đ..đâu, mẹ đã h..hứa là mẹ sẽ về mà.Tau ngoan..nên...nên mẹ sẽ về với Tau"
Trong ánh sáng là thân hình non choẹt của Selene""Tau à, cháu hãy bước ra khỏi đây,trở thành 1 người trên vạn người thì mẹ cháu mới thấy đc cháu chứ"
Selene mỉm cười tỏa nắng, mắt pyon hơi nheo lại.
Tác giả :
scor scor