Sống Lại Về Một Nhà
Chương 75
Chuyện Trần Chính Minh chọn trúng kịch bản của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân, cho đến trên lễ trao giải sau khai giảng mới chính thức công bố. Lễ trao giải của cuộc thi mức độ này vốn cũng sẽ không có bao nhiêu truyền thông chú ý, nhiều nhất là một số truyền thông tương đối lớn sẽ cử đi một vài phóng viên thực tập tới hiện trường, đến hôm sau viết một tin ngắn mấy trăm chữ đăng ở mục giáo dục, cũng xem như là đã kết thúc. Ai cũng không ngờ, cuộc thi biên kịch sinh viên vậy mà lại có liên quan tới đạo diễn Trần Chính Minh nổi danh nhất nước, mà đại đạo diễn Trần thậm chí còn cùng những đạo diễn trẻ của kịch bản đoạt giải khác cùng nhau tới hội trường lớn của học viện điện ảnh tham gia lễ trao giải.
Điều đó đã khiến một một đám các ký giả nhỏ tới đây tiêu pha thời gian kích động vô cùng, vốn cho là nhiệm vụ ra bên ngoài nhàm chán chợt bỗng nhiên bắt đầu le lói hi vọng. Cũng không nhìn xem bây giờ là lễ trao giải của cuộc thi biên kịch sinh viên, tranh nhau mà hỏi chuyện Trần Chính Minh, còn các vai chính của lễ trao giải chớp mắt toàn bộ đều trở thành phông nền.
Cuối cùng Trần Chính Minh cũng biết mình cứ ở lại mãi phỏng chừng lễ trao giải sẽ không có cách nào tiếp tục tiến hành suông sẻ, vì thế sau khi tuyên bố mình chọn《Giang Sơn》của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân làm kịch bản bộ điện ảnh kế tiếp, công việc tuyển vai đã chính thức bắt đầu liền vội vàng rời khỏi hội trường lớn.
Thế là hôm sau, đủ loại tin tức linh tinh về cuộc thi biên kịch sinh viên kinh động đạo diễn Trần xuất hiện, biên kịch học sinh bất ngờ giành được sự ưu ái của đạo diễn lớn quang vinh đăng lên trang đầu, mà suy đoán vì sao đạo diễn Trần lại chọn một bộ tác phẩm dự thi của học sinh năm nhất làm kịch bản phim điện ảnh cũng ùn ùn kéo tới.
Hàn Duyệt xuất thân danh gia, chồng chưa cưới là cậu ba của Chu thị và Tinh Hạo, cho nên một bộ phận truyền thông rất lớn đã ra định luận: Tác phẩm có thể giành giải chẳng qua là con nhà giàu có lấy tiếng, đạo diễn Trần có thể chọn trúng tác phẩm của Hàn Duyệt chẳng qua là một cuộc giao dịch giữa ông ấy và Tinh Hạo. Tiếp đó, một bộ phận người bắt đầu lấy《Giang Sơn》chê đến mức không đáng một xu, cho rằng giành được giải thưởng không phải là thật, một bộ phận khác thì cho rằng 《Giang Sơn》là tác phẩm viết hộ, sau lưng Hàn Duyệt che giấu một đoàn đội chiêu trò viết thay cho cậu. Cũng may ID của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân trên Cửu Châu đã sớm được bản thân bọn họ tiết lộ ra, nếu không chắc chắn sẽ có người nói là bọn họ sao chép tiểu thuyết trên mạng, không thể thiếu thêm một trận chiến. Nhưng sóng gió sao chép tiểu thuyết mạng còn chưa dấy lên, tiểu thuyết hai người viết trước đây lại bị người ta lấy ra phê phán đủ điều, nói chung, chính là người có thể viết ra thứ tiểu thuyết não tàn, thiếu lo-gic, rác rưởi này sao có thể viết ra được kịch bản khiến đạo diễn Trần Chính Minh nhìn trúng được? Cho nên nói đây chắc chắn là chiêu trò đã chuẩn bị cùng nhau từ trước!
Dưới loại dư luận khẳng định《Giang Sơn》chắc chắn đã đi cửa sau nào đó này, ngay cả Mã Trí Hân cũng bị người ta thêu dệt ra đủ loại thân thế và bối cảnh bá đến vô đối, chốc thì nói cậu ta có dòng máu của quý tộc hoàng gia nước Châu Âu nào đó, hồi thì nói cậu là cậu chủ của tập đoàn tài chính lớn nào đó, lát lại bảo cậu ta là con trai của bà vợ thứ n của ông trùm dầu mỏ nào đó ở vùng Trung Đông. Đủ thứ phỏng đoán ùn ùn kéo tới, ban đầu Mã Trí Hân quả thực còn sợ hãi một chút, nhìn thấy có người dùng đủ loại ngôn từ không chịu nổi công kích mình ở trên mạng thậm chí còn buồn bã rơi không ít nước mắt, nhưng sau khi được Hàn Duyệt dùng một tuần tiệc hải sản cẩn thận dỗ dành một hồi, Mã Trí Hân dần dẫn đã bình tĩnh lại. Đến lúc này thậm chí mỗi sáng thức dậy còn sẽ đi lướt đủ mọi diễn đàn và trang tin tức, xem thử hôm nay ai lại đăng mấy bài linh tinh như 《818 về thân thế không muốn ai biết của biên kịch học sinh Mã Trí Hân》, tự mình xem đến vui vẻ, lại vì thế kích phát ra không ít linh cảm, quyết định viết một quyển tiểu thuyết trọng sinh về danh gia vọng tộc.
Loại chuyện này không phải lần đầu tiên Hàn Duyệt trải qua, khi sớm đã cùng Chu Bác Nghị cùng nhau chống lại sự vu hãm của truyền thông vào dịp tết và sau đó khi thân thế của mình bị các truyền thông lớn làm lộ, đầu đường cuối ngõ không có người không ở thảo luận, cậu cũng đã điều chỉnh xong tâm thái của mình, bình thản đối mặt với tất cả nghi ngờ và suy đoán ác ý. Cậu và Chu Bác Nghị đều giống nhau, bởi vì vấn đề xuất thân mà có thêm nhiều lối tắt, có thể giành được nhiều cơ hội hơn so với người khác, cho nên cũng thế, nỗ lực trả giá cũng sẽ nhận được nhiều nghi ngờ hơn, dù sao trên thế giới này cũng chẳng có chuyện gì có thể thập toàn thập mĩ.
Biên kịch Trần Chính Minh tìm tới giúp bọn họ sửa chữa kịch bản là Văn Ngạn người bạn nối khố nhiều năm của ông ta, vị biên kịch chỉnh sửa kịch bản này tính chất thương mại rất đậm, cho nên giống như Trần Chính Minh, bàn luận tương đối nhiều. Văn Ngạn là một người tự do, không thuộc về công ty nào hết, tuy nhiên trái lại có một công việc chính thức là dạy học ở học viện điện ảnh, dẫn dắt mấy nghiên cứu sinh. Vợ ông ấy xây một phòng làm việc cho ông ấy, cũng chỉ là để quản lý mọi công việc của riêng ông ấy. Làm biên kịch số một số hai cả nước, kịch bản mà ông ấy viết chưa bao giờ lo không có người muốn quay.
Khi mẹ Chu còn trẻ đã từng hợp tác với Văn Ngạn rất nhiều lần, cũng là bạn bè cũ, khi biết Trần Chính Minh định tìm Văn Ngạn giúp đỡ mẹ Chu lập tức làm chủ mời Trần Chính Minh và Văn Ngạn ăn cơm; Cũng dẫn theo Hàn Duyệt, Mã Trí Hân và Chu Bác Nghị đi cùng. Trên mâm rượu, đương trường giao hai người Hàn Duyệt và Mã Trí Hân cho Văn Ngạn, nửa đùa nửa thật nói: “Hôm nay để hai đứa bé này bái nhập vào dưới trướng của anh, Lão Văn à, tôi thấy hai đứa nhóc này đều khá là có tiềm năng, anh dạy dỗ cẩn thận hai ba năm, tương lai Tinh Hạo sẽ không thiếu kịch bản có thể kiếm tiền quay rồi.”
Văn Ngạn đã hơn sáu mươi tuổi, nhìn qua rất nghiêm túc, mày in dấu một chữ ‘sông’* rất rõ nét, hai bên cánh mũi đều có một đường nếp gấp sâu hoắm, khóe miệng trễ xuống, nhìn có chút đáng sợ, Hàn Duyệt và Mã Trí Hân đứng ở trước mặt ông ấy, cúi đầu rụt cổ, cứ giống như hai con chim cút nhỏ sắp bị vặt lông xâu lên lò nướng ngay lập tức.
*(chữ Xuyên 川)
Văn Ngạn nhìn xoi mói từ trên xuống dưới hai người vài lần, sau đó nở ra một nụ cười nhìn qua hoàn toàn không giống cười nói: “Về tiềm năng của hai đứa nhỏ này, mắt nhìn của bà tôi vẫn là rất tin tưởng, không tính đến chuyện học hỏi này, muốn học tốt thì sẽ không có dễ dàng lắm, chỉ cần bà không đau lòng thì đơn giản thôi.”
“Nên thế, nên thế mà.” mẹ Chu nói liền miệng, “Tự hai đứa nhỏ này cũng rất có lòng cầu tiến, tôi cũng là biết bọn chúng là đứa trẻ chịu khó mới giới thiệu cho anh. Tuy bề ngoài mỏng manh yếu ớt, nhưng trước nay đều không sợ chịu khổ, Lão Văn anh hãy yên tâm thoải mái sai bảo, không cần lo lắng gì khác, anh dẫn dắt những học sinh khác của anh thế nào thì cứ dẫn dắt chúng nó như thế.”
Kể từ đó, cuộc sống học tập đầy cực khổ và tối tăm của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân lại lần nữa bắt đầu. Văn Ngạn cũng không trông coi bọn họ lắm, nhưng mỗi ngày sắp xếp rất nhiều nhiệm vụ, chỉ riêng sách cần xem trong thư mục đã có hơn mấy trăm cuốn, còn phải đi theo mấy đàn anh đàn chị đi những chỗ khác nhau trải nghiệm cuộc sống, trải nghiệm xong phải viết cảm tưởng và tổng kết. Văn Ngạn mắng người rất độc, cũng rất trực tiếp, khi lần đầu tiên giao bài tập, ông ấy dùng một phút đồng hồ xem xong cảm tưởng mà bọn họ tốn thời gian một tuần thức đêm viết, sau đó dùng thời gian mười phút mắng bọn họ tới máu chó đầy đầu, không có lấy một điểm tốt, hận không thể nhảy khỏi cửa sổ, đỡ ở đấy mất mặt.
Đàn anh đàn chị trái lại đã quen thuộc từ lâu, vỗ vai hai người nói: “Quen là được, đợi quen rồi, em sẽ nhận ra mình đã luyện thành thân thể kim cương bất hoại và da mặt còn dày hơn so với tường thành, từ đó thế giới mở ra cho em một cánh cửa mới, không còn có thứ gì có thể làm tổn thương đến trái tim em được nữa.”
Hàn Duyệt và Mã Trí Hân ở bên này học tập than khổ không ngớt, Chu Bác Nghị cũng không rảnh rang. Sau khi Trần Chính Minh xuất hiện trên lễ trao giải công bố kịch bản mới mà ông ấy đã chọn chưa đến một tuần, người đại diện của anh liền tiết lộ tin anh có ý định cạnh tranh vai nam chính. Tuy trước đó Trần Chính Minh đã nói cạnh tranh công bằng, cũng không có xác định diễn viên nội bộ nào, nhưng vì mối quan hệ đặt biệt giữa anh và Hàn Duyệt, rất nhiều người cho rằng cái gọi là cạnh tranh công bằng chẳng qua là vì dễ nghe mà thôi. Vì ngăn miệng của công chúng, Chu Bác Nghị phải đưa ra thành tích thật tốt vào ngay khi thử vai mới được, do đó trong khoảng thời gian này cũng đang rất chịu khó nghiêm túc rèn luyện kĩ năng diễn xuất của mình, nghiền ngẫm kịch bản và vai diễn.
Hai người vừa bắt đầu bận bịu, ‘hoạt động về đêm’ vốn giữ vững ở tần suất xấp xỉ mỗi tuần liền không thể không ngừng lại giữa chừng. Mỗi tối hai người đều mệt tới mức vừa dính đầu vào gối là ngủ mê mệt, nhưng sáng sớm khi thức dậy vẫn luôn kiên trì biểu diễn hoạt động ‘chào cờ’, thế nhưng sáng sớm không có bao nhiêu thời gian mặc cho bọn họ triền miên, chỉ có thể ngắn ngủi an ủi lẫn nhau một chút, kết thúc qua loa. Mà điều đó không chỉ không khiến bọn họ cảm thấy được thư thả gì, trái lại càng phát hỏa hơn. Hàn Duyệt còn tạm, chỉ là cảm thấy có chút bức rứt, Chu Bác Nghị lại nhiệt đến mức khoang miệng viêm ba chỗ, cổ và sau lưng mọc ra hơn mấy mụn đỏ lớn có chút đáng sợ, mấy ngày cũng chưa xẹp xuống. Người quản lý của anh nhìn thấy không khỏi vui mừng: May mà không nổi ở trên mặt. Lại gửi cho anh một bao hoa cúc và hoa kim ngân lớn để anh ngâm nước uống, nói an ủi: “Đợi thử vai kết thúc, tôi cho cậu nghỉ một tuần, lại mang cho cậu thức ăn dành cho một tuần lễ, cậu và Tiểu Duyệt hãy ở trong nhà tâm sự với nhau thật mỹ mãn, tôi tuyệt đối sẽ không làm phiền cậu, kiên trì kiên trì nào! Cố lên!”
Chu Bác Nghị nghe thấy quản lý nói thế, trong đầu lập tức hiện ra đủ loại hình ảnh 18+. Cơn nóng liền bừng lên, trên trán lại nhảy ra hai mụn đỏ, cũng may ở ngay đường mép tóc, có thể dùng tóc mái che đi. Lúc này người quản lý cũng không dám nhắc thêm một chữ nào nữa, chỉ là không ngừng cho anh uống đủ thứ nước thảo dược ngâm hạ hỏa, không để mụn lan ra đến trên mặt.
Công việc thử vai tiến hành công khai khiến phim điện ảnh 《Giang Sơn》 mới của Trần Chính Minh liên tục giữ vững độ nóng, những diễn viên có khả năng giành được vai nhất cũng tiện thể được kéo nổi theo. Trong đó, Chu Bác Nghị tranh cãi lớn nhất, cũng có hi vọng chiến thắng nhất, trở thành con cưng của các tạp chí giải trí và mục giải trí trên trang web lớn, độ nổi tiếng không ngừng tăng vọt, số lượng fan và antifan cũng đang không ngừng tăng lên. Nhưng Chu Bác Nghị cũng không hẳn để ý những chuyện này cho lắm, hiện giờ anh chỉ có hai suy nghĩ, một là tranh thủ có thể giành được vai nam chính 《Giang Sơn》 khiến tất cả mọi người tâm phục khẩu phục, cái còn lại chính là sau khi kết thúc giai đoạn làm việc này phải khiến Hàn Duyệt một tuần lễ cũng không xuống được giường.
Điều đó đã khiến một một đám các ký giả nhỏ tới đây tiêu pha thời gian kích động vô cùng, vốn cho là nhiệm vụ ra bên ngoài nhàm chán chợt bỗng nhiên bắt đầu le lói hi vọng. Cũng không nhìn xem bây giờ là lễ trao giải của cuộc thi biên kịch sinh viên, tranh nhau mà hỏi chuyện Trần Chính Minh, còn các vai chính của lễ trao giải chớp mắt toàn bộ đều trở thành phông nền.
Cuối cùng Trần Chính Minh cũng biết mình cứ ở lại mãi phỏng chừng lễ trao giải sẽ không có cách nào tiếp tục tiến hành suông sẻ, vì thế sau khi tuyên bố mình chọn《Giang Sơn》của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân làm kịch bản bộ điện ảnh kế tiếp, công việc tuyển vai đã chính thức bắt đầu liền vội vàng rời khỏi hội trường lớn.
Thế là hôm sau, đủ loại tin tức linh tinh về cuộc thi biên kịch sinh viên kinh động đạo diễn Trần xuất hiện, biên kịch học sinh bất ngờ giành được sự ưu ái của đạo diễn lớn quang vinh đăng lên trang đầu, mà suy đoán vì sao đạo diễn Trần lại chọn một bộ tác phẩm dự thi của học sinh năm nhất làm kịch bản phim điện ảnh cũng ùn ùn kéo tới.
Hàn Duyệt xuất thân danh gia, chồng chưa cưới là cậu ba của Chu thị và Tinh Hạo, cho nên một bộ phận truyền thông rất lớn đã ra định luận: Tác phẩm có thể giành giải chẳng qua là con nhà giàu có lấy tiếng, đạo diễn Trần có thể chọn trúng tác phẩm của Hàn Duyệt chẳng qua là một cuộc giao dịch giữa ông ấy và Tinh Hạo. Tiếp đó, một bộ phận người bắt đầu lấy《Giang Sơn》chê đến mức không đáng một xu, cho rằng giành được giải thưởng không phải là thật, một bộ phận khác thì cho rằng 《Giang Sơn》là tác phẩm viết hộ, sau lưng Hàn Duyệt che giấu một đoàn đội chiêu trò viết thay cho cậu. Cũng may ID của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân trên Cửu Châu đã sớm được bản thân bọn họ tiết lộ ra, nếu không chắc chắn sẽ có người nói là bọn họ sao chép tiểu thuyết trên mạng, không thể thiếu thêm một trận chiến. Nhưng sóng gió sao chép tiểu thuyết mạng còn chưa dấy lên, tiểu thuyết hai người viết trước đây lại bị người ta lấy ra phê phán đủ điều, nói chung, chính là người có thể viết ra thứ tiểu thuyết não tàn, thiếu lo-gic, rác rưởi này sao có thể viết ra được kịch bản khiến đạo diễn Trần Chính Minh nhìn trúng được? Cho nên nói đây chắc chắn là chiêu trò đã chuẩn bị cùng nhau từ trước!
Dưới loại dư luận khẳng định《Giang Sơn》chắc chắn đã đi cửa sau nào đó này, ngay cả Mã Trí Hân cũng bị người ta thêu dệt ra đủ loại thân thế và bối cảnh bá đến vô đối, chốc thì nói cậu ta có dòng máu của quý tộc hoàng gia nước Châu Âu nào đó, hồi thì nói cậu là cậu chủ của tập đoàn tài chính lớn nào đó, lát lại bảo cậu ta là con trai của bà vợ thứ n của ông trùm dầu mỏ nào đó ở vùng Trung Đông. Đủ thứ phỏng đoán ùn ùn kéo tới, ban đầu Mã Trí Hân quả thực còn sợ hãi một chút, nhìn thấy có người dùng đủ loại ngôn từ không chịu nổi công kích mình ở trên mạng thậm chí còn buồn bã rơi không ít nước mắt, nhưng sau khi được Hàn Duyệt dùng một tuần tiệc hải sản cẩn thận dỗ dành một hồi, Mã Trí Hân dần dẫn đã bình tĩnh lại. Đến lúc này thậm chí mỗi sáng thức dậy còn sẽ đi lướt đủ mọi diễn đàn và trang tin tức, xem thử hôm nay ai lại đăng mấy bài linh tinh như 《818 về thân thế không muốn ai biết của biên kịch học sinh Mã Trí Hân》, tự mình xem đến vui vẻ, lại vì thế kích phát ra không ít linh cảm, quyết định viết một quyển tiểu thuyết trọng sinh về danh gia vọng tộc.
Loại chuyện này không phải lần đầu tiên Hàn Duyệt trải qua, khi sớm đã cùng Chu Bác Nghị cùng nhau chống lại sự vu hãm của truyền thông vào dịp tết và sau đó khi thân thế của mình bị các truyền thông lớn làm lộ, đầu đường cuối ngõ không có người không ở thảo luận, cậu cũng đã điều chỉnh xong tâm thái của mình, bình thản đối mặt với tất cả nghi ngờ và suy đoán ác ý. Cậu và Chu Bác Nghị đều giống nhau, bởi vì vấn đề xuất thân mà có thêm nhiều lối tắt, có thể giành được nhiều cơ hội hơn so với người khác, cho nên cũng thế, nỗ lực trả giá cũng sẽ nhận được nhiều nghi ngờ hơn, dù sao trên thế giới này cũng chẳng có chuyện gì có thể thập toàn thập mĩ.
Biên kịch Trần Chính Minh tìm tới giúp bọn họ sửa chữa kịch bản là Văn Ngạn người bạn nối khố nhiều năm của ông ta, vị biên kịch chỉnh sửa kịch bản này tính chất thương mại rất đậm, cho nên giống như Trần Chính Minh, bàn luận tương đối nhiều. Văn Ngạn là một người tự do, không thuộc về công ty nào hết, tuy nhiên trái lại có một công việc chính thức là dạy học ở học viện điện ảnh, dẫn dắt mấy nghiên cứu sinh. Vợ ông ấy xây một phòng làm việc cho ông ấy, cũng chỉ là để quản lý mọi công việc của riêng ông ấy. Làm biên kịch số một số hai cả nước, kịch bản mà ông ấy viết chưa bao giờ lo không có người muốn quay.
Khi mẹ Chu còn trẻ đã từng hợp tác với Văn Ngạn rất nhiều lần, cũng là bạn bè cũ, khi biết Trần Chính Minh định tìm Văn Ngạn giúp đỡ mẹ Chu lập tức làm chủ mời Trần Chính Minh và Văn Ngạn ăn cơm; Cũng dẫn theo Hàn Duyệt, Mã Trí Hân và Chu Bác Nghị đi cùng. Trên mâm rượu, đương trường giao hai người Hàn Duyệt và Mã Trí Hân cho Văn Ngạn, nửa đùa nửa thật nói: “Hôm nay để hai đứa bé này bái nhập vào dưới trướng của anh, Lão Văn à, tôi thấy hai đứa nhóc này đều khá là có tiềm năng, anh dạy dỗ cẩn thận hai ba năm, tương lai Tinh Hạo sẽ không thiếu kịch bản có thể kiếm tiền quay rồi.”
Văn Ngạn đã hơn sáu mươi tuổi, nhìn qua rất nghiêm túc, mày in dấu một chữ ‘sông’* rất rõ nét, hai bên cánh mũi đều có một đường nếp gấp sâu hoắm, khóe miệng trễ xuống, nhìn có chút đáng sợ, Hàn Duyệt và Mã Trí Hân đứng ở trước mặt ông ấy, cúi đầu rụt cổ, cứ giống như hai con chim cút nhỏ sắp bị vặt lông xâu lên lò nướng ngay lập tức.
*(chữ Xuyên 川)
Văn Ngạn nhìn xoi mói từ trên xuống dưới hai người vài lần, sau đó nở ra một nụ cười nhìn qua hoàn toàn không giống cười nói: “Về tiềm năng của hai đứa nhỏ này, mắt nhìn của bà tôi vẫn là rất tin tưởng, không tính đến chuyện học hỏi này, muốn học tốt thì sẽ không có dễ dàng lắm, chỉ cần bà không đau lòng thì đơn giản thôi.”
“Nên thế, nên thế mà.” mẹ Chu nói liền miệng, “Tự hai đứa nhỏ này cũng rất có lòng cầu tiến, tôi cũng là biết bọn chúng là đứa trẻ chịu khó mới giới thiệu cho anh. Tuy bề ngoài mỏng manh yếu ớt, nhưng trước nay đều không sợ chịu khổ, Lão Văn anh hãy yên tâm thoải mái sai bảo, không cần lo lắng gì khác, anh dẫn dắt những học sinh khác của anh thế nào thì cứ dẫn dắt chúng nó như thế.”
Kể từ đó, cuộc sống học tập đầy cực khổ và tối tăm của Hàn Duyệt và Mã Trí Hân lại lần nữa bắt đầu. Văn Ngạn cũng không trông coi bọn họ lắm, nhưng mỗi ngày sắp xếp rất nhiều nhiệm vụ, chỉ riêng sách cần xem trong thư mục đã có hơn mấy trăm cuốn, còn phải đi theo mấy đàn anh đàn chị đi những chỗ khác nhau trải nghiệm cuộc sống, trải nghiệm xong phải viết cảm tưởng và tổng kết. Văn Ngạn mắng người rất độc, cũng rất trực tiếp, khi lần đầu tiên giao bài tập, ông ấy dùng một phút đồng hồ xem xong cảm tưởng mà bọn họ tốn thời gian một tuần thức đêm viết, sau đó dùng thời gian mười phút mắng bọn họ tới máu chó đầy đầu, không có lấy một điểm tốt, hận không thể nhảy khỏi cửa sổ, đỡ ở đấy mất mặt.
Đàn anh đàn chị trái lại đã quen thuộc từ lâu, vỗ vai hai người nói: “Quen là được, đợi quen rồi, em sẽ nhận ra mình đã luyện thành thân thể kim cương bất hoại và da mặt còn dày hơn so với tường thành, từ đó thế giới mở ra cho em một cánh cửa mới, không còn có thứ gì có thể làm tổn thương đến trái tim em được nữa.”
Hàn Duyệt và Mã Trí Hân ở bên này học tập than khổ không ngớt, Chu Bác Nghị cũng không rảnh rang. Sau khi Trần Chính Minh xuất hiện trên lễ trao giải công bố kịch bản mới mà ông ấy đã chọn chưa đến một tuần, người đại diện của anh liền tiết lộ tin anh có ý định cạnh tranh vai nam chính. Tuy trước đó Trần Chính Minh đã nói cạnh tranh công bằng, cũng không có xác định diễn viên nội bộ nào, nhưng vì mối quan hệ đặt biệt giữa anh và Hàn Duyệt, rất nhiều người cho rằng cái gọi là cạnh tranh công bằng chẳng qua là vì dễ nghe mà thôi. Vì ngăn miệng của công chúng, Chu Bác Nghị phải đưa ra thành tích thật tốt vào ngay khi thử vai mới được, do đó trong khoảng thời gian này cũng đang rất chịu khó nghiêm túc rèn luyện kĩ năng diễn xuất của mình, nghiền ngẫm kịch bản và vai diễn.
Hai người vừa bắt đầu bận bịu, ‘hoạt động về đêm’ vốn giữ vững ở tần suất xấp xỉ mỗi tuần liền không thể không ngừng lại giữa chừng. Mỗi tối hai người đều mệt tới mức vừa dính đầu vào gối là ngủ mê mệt, nhưng sáng sớm khi thức dậy vẫn luôn kiên trì biểu diễn hoạt động ‘chào cờ’, thế nhưng sáng sớm không có bao nhiêu thời gian mặc cho bọn họ triền miên, chỉ có thể ngắn ngủi an ủi lẫn nhau một chút, kết thúc qua loa. Mà điều đó không chỉ không khiến bọn họ cảm thấy được thư thả gì, trái lại càng phát hỏa hơn. Hàn Duyệt còn tạm, chỉ là cảm thấy có chút bức rứt, Chu Bác Nghị lại nhiệt đến mức khoang miệng viêm ba chỗ, cổ và sau lưng mọc ra hơn mấy mụn đỏ lớn có chút đáng sợ, mấy ngày cũng chưa xẹp xuống. Người quản lý của anh nhìn thấy không khỏi vui mừng: May mà không nổi ở trên mặt. Lại gửi cho anh một bao hoa cúc và hoa kim ngân lớn để anh ngâm nước uống, nói an ủi: “Đợi thử vai kết thúc, tôi cho cậu nghỉ một tuần, lại mang cho cậu thức ăn dành cho một tuần lễ, cậu và Tiểu Duyệt hãy ở trong nhà tâm sự với nhau thật mỹ mãn, tôi tuyệt đối sẽ không làm phiền cậu, kiên trì kiên trì nào! Cố lên!”
Chu Bác Nghị nghe thấy quản lý nói thế, trong đầu lập tức hiện ra đủ loại hình ảnh 18+. Cơn nóng liền bừng lên, trên trán lại nhảy ra hai mụn đỏ, cũng may ở ngay đường mép tóc, có thể dùng tóc mái che đi. Lúc này người quản lý cũng không dám nhắc thêm một chữ nào nữa, chỉ là không ngừng cho anh uống đủ thứ nước thảo dược ngâm hạ hỏa, không để mụn lan ra đến trên mặt.
Công việc thử vai tiến hành công khai khiến phim điện ảnh 《Giang Sơn》 mới của Trần Chính Minh liên tục giữ vững độ nóng, những diễn viên có khả năng giành được vai nhất cũng tiện thể được kéo nổi theo. Trong đó, Chu Bác Nghị tranh cãi lớn nhất, cũng có hi vọng chiến thắng nhất, trở thành con cưng của các tạp chí giải trí và mục giải trí trên trang web lớn, độ nổi tiếng không ngừng tăng vọt, số lượng fan và antifan cũng đang không ngừng tăng lên. Nhưng Chu Bác Nghị cũng không hẳn để ý những chuyện này cho lắm, hiện giờ anh chỉ có hai suy nghĩ, một là tranh thủ có thể giành được vai nam chính 《Giang Sơn》 khiến tất cả mọi người tâm phục khẩu phục, cái còn lại chính là sau khi kết thúc giai đoạn làm việc này phải khiến Hàn Duyệt một tuần lễ cũng không xuống được giường.
Tác giả :
Thủ Bản Kỳ Tử