Sống Lại, Độc Đế Đuổi Thê
Chương 36
Con hồng điểu kia đã hạ xuống trong sân, khi Tô Y Nhân chạy tới chân tường biệt viện Kỷ phủ, liền nghe đến bên trong truyền tới tiếng nam nữ trẻ tuổi nói đùa.
“Ha ha ha, Dương ca, mới vừa rồi một chiêu kia ngươi không có tiếp lấy nga ~~”
“Ai, Ngọc nhi, ngươi một chiêu này quá tinh diệu, vi phu cam bái hạ phong.”
“Nhớ ta cùng ngươi đã đánh cuộc nga. ”
“Nguyện thua cuộc. Tối nay, Ngọc nhi có thể đối với bổn phu quân muốn làm gì thì làm.”
“Ghét,”
“A a a a ……”
“……”
Tô Y Nhân nghe mặt mũi quẫn bách 囧囧. Nghe thanh âm, là tỷ tỷ mình Tô Khả Nhi, nhưng cái giọng nói này, cái mật ngữ tiểu vợ chồng với tình cảm nồng phải hóa không ra này, thế nào lại là tỷ tỷ mình nói ra được? Tỷ tỷ ôn nhu hiền thục, là cái loại nữ nhân đem ngươi yêu ở trong lòng nha!
Bất kể có phải là tỷ tỷ hay không, xem trước một chút lại nói.
Tô Y Nhân mũi chân một chút, nhẹ phiêu phiêu nhảy lên ba bốn thước cao tường viện nhìn hướng chỗ thanh âm.
Đây là một tòa vườn hoa nhỏ trồng năm sáu bụi cây hoa đào, thiếu nữ cầm kiếm mặc xiêm áo màu vàng đúng là tỷ tỷ mình Tô Khả Nhi. Trước mặt nàng đứng một tên nam tử áo lam. Nam tử kia đang biểu diễn kiếm chiêu, mà tỷ tỷ mặt tươi cười chỉ điểm yếu quyết kiếm chiêucho hắn. Một con chim nhỏ màu đỏ đứng ở một trên bụi hoa đào cắt tỉa lông vũ, bên cạnh cây đứng một tên nữ đồng bộ dáng bảy tám tuổi. Nữ đồng trêu chọc chim nhỏ màu đỏ chơi, chim nhỏ tư thái cao ngạo, không thế nào để ý tới nàng.
Tô Y Nhân còn không có nhiều động tác hơn, chỉ thấy Tô Khả Nhi xoay mặt hướng mình, lớn tiếng quát:“Hạng tiểu nhân phương nào tới, dám đến trộm sư học nghệ?” Thân ảnh nàng vừa động, như con bướm màu vàng một dạng bay về phía mình.
Tô Y Nhân không dám tin tưởng tỷ tỷ sẽ nói lời như vậy, thất thanh kêu lên:“Tỷ tỷ, ta là muội muội ngươi Y Nhân a!” Chẳng lẽ mình nhận lầm người? Không thể nào, tỷ tỷ Tô Khả Nhi là nhân vật chính của cái thế giới này, dung mạo của nàng bị thiết định là xinh đẹp nhất, độc nhất vô nhị.
Tên nữ tử này tuyệt đối là tỷ tỷ của mình Tô Khả Nhi! Nếu như trí nhớ thân thể nguyên chủ không có vấn đề, tỷ tỷ dạy nam tử áo lam kiếm chiêu là thức thứ ba của Cửu Thiên kiếm pháp ông trời vô tình mà sư phụ Thanh Nguyên tiên quân truyền cho tỷ muội các nàng.
Thiếu nữ tuyệt mỹ y phục màu vàng bay đến trước mặt Tô Y Nhân, nghe Tô Y Nhân gọi mình tỷ tỷ, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ, liên tiếp hỏi tới:“Ngươi kêu ta tỷ tỷ, ngươi là muội muộiruột của ta sao? Ngươi biết ta là ai, là người nơi nào, từ đâu tới đây? Nga, ta muốn đứng lên, trong đầu ta có lúc sẽ xuất hiện cảnh tượng về ngươi. Ngươi nhất định là muội muội của ta.” Thấy Tô Y Nhân, trong lòng nàng không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác thân cận mãnh liệt, cho nên căn bản cũng không hoài nghi Tô Y Nhân có thể là lừa gạt nàng.
Nha?
Tô Y Nhân kinh ngạc trên dưới cẩn thận quan sát Tô Khả Nhi. Tô Khả Nhi búi kiểu tóc đọa mã kế mà phụ nhân Vĩnh Thái đế quốc thường hay búi, trên búi tóc cắm một con kim phượng bộ diêu, khí sắc trên mặt tốt vô cùng, nộn gò má đỏ thắm như hoa đào. Đây rõ ràng là một vị tiểu phụ nhân trẻ tuổi đang đắm chìm ở trong tân hôn!
Tỷ tỷ đã thành thân? Tỷ phu …… Mộng quỷ?
“Ngọc nhi.”
Nam tử áo lam cũng nhảy lên tường viện, mặt ôn hòa nhìn sang Tô Y Nhân, nói, “Cô nương là muội muội vợ? Tiểu sinh Kỷ Xuân Dương, Kỷ gia con thứ năm. Đứng ở trên tường viện nói chuyện không quá phương tiện, cô nương mời vào nội viện ngồi xuống nói chuyện.”
Vừa nói chuyện, hắn cầm bảo kiếm trong tay đưa về vỏ kiếm, sau đó ngay trước mặt Tô Khả Nhi nhét vào trong Bạch Ngọc Hoàn treo bên hông.
Giọng nói hắn bình thản, nhưng như cũ để cho Tô Y Nhân phát hiện được vẻ khẩn trương. Hắn ở học tập kiếm kỹ của tỷ tỷ, hắn cũng là tu sĩ, dường như linh lực chỉ so với các nàng tỷ muội kém một chút ……
Tô Y Nhân một tay bắt lại tay của Tô Khả Nhi, không dám tin kêu lên:“Tỷ tỷ, hắn là tỷ phu của ta?” Cau mày nhìn nam tử trẻ tuổi trước mắt. Hắn hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, thân hình rất là to lớn, mặt mũi dương cương anh tuấn, ngũ quan đường nét rõ ràng tựa như điêu khắc, cặp mắt sáng ngời tinh thần, đôi môi không mỏng không dầy, cả người tràn đầy dương cương chính khí.
Là người, tuyệt đối là người!
Tô Y Nhân kể từ thoát đi Tĩnh Lâm trang sau liền chui vào trong bầy người bình thường, lấy thân phận nữ hiệp hành tẩu giang hồ. Hai tháng này tới, nàng kiến thức không ít người, thỉnh thoảng xem một chút đến phi nhân vô hại, đã có mấy phần năng lực phân biệt chính, tà, người, phi nhân. Vị tỷ phu này tuyệt đối là người, trên người không có nửa điểm khí âm trầmcủa quỷ, hắn mặc dù giữa hai lông mày lộ ra một vẻ khẩn trương, nhưng cặp mắt thanh minh, không giống như là người làm thua thiệt tâm sự.
Trong đại cương《Tô Khả Nhi 》nói đều không có nhắc tới nam nhân này, tỷ phu …… cái tỷ phu này làmệnh định nam nhân của tỷ tỷ, còn là một nam xứng trong《Tô Khả Nhi 》, nam xứng tương lai sẽ bị pháo thí?
Xem một chút tiểu vợ chồng trước mắt dáng ngoài tuổi tác tính tình cũng rất đăng đối, Tô Y Nhân nhất thời lo lắng.
Nghe Tô Y Nhân gọi mình tỷ tỷ, Tô Khả Nhi cao hứng đồng ý, lôi kéo tay của Tô Y Nhân giới thiệu, “Hắn là phu quân ta Kỷ Xuân Dương. Muội muội, tới, chúng ta đi xuống nói chuyện.” Có thân nhân tìm được mình, nàng cuối cùng không phải là có lục bình không có rễ, mình không còn phải khủng hoảng không biết mình là người thế nào.
Tô Y Nhân cảm thấy cần lập tức giải quyết vấn đề rối loạn trí nhớ của tỷ tỷ, mà tỷ tỷ lại tuyệt đối sẽ không hãm hại mình, tỷ phu mới xem từ dáng ngoài khí chất cũng không giống như là người xấu, liền theo lời của Tô Khả Nhi cùng Kỷ Xuân Dương nhảy vào Kỷ phủ.
Hồng điểu đứng ở trên nhánh cây hoa đào cắt tỉa lông vũ vỗ cánh bay tới, ở trên đầu Tô Y Nhân vòng vo hai vòng, nói, “Chủ nhân, nàng là người nào? Ta cảm giác có chút quen thuộc.”
Tuyệt đối là Phượng Hoàng, mặc dù đầu của nó trọc lông lốc, không có lông vũ của phượng hoàng, cái đuôi dài lông rất lưa thưa, không giống từ trước lúc thân hình thu nhỏ lại bộ cánh cũng nồng đậm diễm lệ.
Tô Y Nhân lần nữa khiếp sợ ở. Không chỉ trí nhớ tỷ tỷ có vấn đề, trí nhớ Phượng Hoàng cũng có vấn đề, đây là chuyện gì xảy ra?
“Oa, Ngũ ca ca Ngũ tẩu tẩu, cái tỷ tỷ này cũng biết bay nha.” Nữ đồng đi theo hồng điểu Phượng Hoàng chạy tới vui mừng gọi.
“Linh nhi ngoan, nàng là muội muội của ta, ngươi có thể gọi nàng tỷ tỷ.” Tô Khả Nhi cười cười, khom lưng nói với nàng, “Ngũ ca Ngũ tẩu hôm nay có khách, ngươi ngày mai tới cùng tiểu Hồng chơi tiếp có được hay không? Ta nhất định để cho nó cùng ngươi nói chuyện rất nhiều.”
“Tốt. Ngũ tẩu tẩu, ngươi nhất định phải bảo tiểu Hồng thích ta nga.” Nữ đồng mặt mũi không thôi nhìn sang hồng điểu đã rơi vào trên bả vai Ngũ tẩu tẩu, hướng mọi người phất tay một cái, được ba bước lại quay đầu rời đi.
Tỷ tỷ quả nhiên đã lập gia đình.
Tô Y Nhân nhìn đối thoại giữa Tô Khả Nhi cùng Kỷ gia tiểu muội muội, trong lòng đột nhiên sinh ra một cái ý niệm:Nếu như tỷ tỷ không khôi phục được trí nhớ, hơn nữa cho là cuộc sống bây giờ rất hạnh phúc, nàng cũng không cần phá vỡ.
Kỷ Xuân Dương, bất kể hắn là tham luyến sắc đẹp tỷ tỷ, vẫn là vì thân thể thuần âmcủa tỷ tỷ, hoặc là vì sư môn tuyệt học của tỷ tỷ, chỉ cần hắn không làm chuyện có lỗi với tỷ tỷ, nàng liền thừa nhận thân phận tỷ phu của hắn.
Trong tiểu tứ hợp việncủa Ngũ công tử tạibiệt viện Kỷ phủ, nha hoàn đem nước trà lên, cung kính thối lui ra phòng khách.
Ba người hàn huyên mấy câu, đi thẳng vào vấn đề.
“Tỷ tỷ, ngươi tại sao không nhớ nổi ta? Ngươi thật không nhớ ta sao?” Tô Y Nhân thương tâm hỏi. Nàng ngàn dặm tìm tỷ, mặc dù cũng coi là du lịch giang hồ, nhưng thời khắc không quên tỷ tỷ, trong lòng luôn nghĩ vì tỷ tỷ vốn rất nhiều nam nhân gạt rơi mấy nam nhân không cần thiết, để cho tỷ tỷ không cần cả ngày triền miên trên giường, trải qua tình yêu cuộc sống có chất lượng.
“Ta chẳng qua là trong lúc nhất thời nhớ không nổi ngươi.” Tô Khả Nhi kích động nói, “Nhưng ta vừa thấy được ngươi, nghe ngươi gọi ta tỷ tỷ, ta cũng biết ngươi là muội muội ruột của ta.”
“Ngươi đã sinh bệnh nặng, vẫn bị người đả thương đầu?” Tô Y Nhân vội vàng hỏi, lo lắng trong quá trình ở chỗ này, tỷ tỷ đã trải qua tình kiếp tương tự cùng độc đế như trong đại cương《Tô Khả Nhi》.
“Ta không biết,thời điểm ta có trí nhớ, chính là Dương ca đang chiếu cố ta.” Tô Khả Nhi nhớ lại nói, “Tiểu Hồng đang ở bên cạnh ta, khi đó nó tựa như con gà con ra vỏ trứng không lâu, biết nói, sẽ công kích người muốn tổn thương nó. Có lúc trong đầu ta sẽ còn xuất hiện một ít ảo giác, những đoạn trí nhớ, nó cũng là cái gì cũng nghĩ không ra.”
Con gà con ra khỏi vỏ!
Tô Y Nhân cơ hồ muốn đấm ngực dậm chân, phượng hoàng niết bàn a, Phượng Hoàng niết bàn sau cư nhiên cái gì đều quên, đem người yêu của chủ nhân ban đầu làm chủ nhân.
Hồng điểu tiểu Phượng Hoàng đứng ở bên trên khay trà chỗ tay nàng nghẹo đầu nhỏ hỏi: “Ngươi biết ta cùng chủ nhân là ai chăng?” Tư tưởng đơn giản nó cảm thấy bây giờ ngày rất tốt, đối với trí nhớ đi qua không có cố chấp quá nhiều.
Tô Khả Nhi không trả lời, mà là xoay mặt hỏi thăm Kỷ Xuân Dương đang lắng nghe tỷ muội các nàng nói chuyện, “Ngươi biết nó là linh điểu gì?” Ngón tay chỉ hướng Phượng Hoàng.
“Phượng hoàng.” Kỷ Xuân Dương hơi kích động nói, “Ta chỉ nhìn qua trên sách có miêu tả cùng vẽ tranh phượng hoàng, nhưng chưa từng nghĩ đến khi còn sống có thể chính mắt thấy phượng hoàng, còn có thể vuốt ve nó, cùng nó trao đổi.”
“khi đó, trên người nó có linh sủng khế ước hay không?” Tô Y Nhân hỏi tới. Nàng nhớ độc đế nói qua, phượng hoàng niết bàn tương đương với phượng hoàng hồi sinh, trên người tất cả cấm chế cùng khế ước cũng sẽ biến mất.
“Không có.” Kỷ Xuân Dương rất thản nhiên nói, “Phượng hoàng non nếu xuất hiện ở bên người Ngọc nhi, chính là cùng Ngọc nhi hữu duyên.” Quân tử, không đoạt vật người khác. Nếu như bên người tiểu Hồng không có người tu chân, hắn sẽ thử cùng nó ký linh sủng khế ước.
Tô Khả Nhi đã đoán được Tô Y Nhân là ở khảo nghiệm phẩm tính phu quân mình, ôn nhu nói, “Muội muội, hắn là thành thực chính trực quân tử, nếu không ta cũng sẽ không giao phó chung thân.”
Nàng nhớ lại nói, “Những thời điểm kia, tiểu Hồng kề cận ta, nhưng cũng không cự tuyệt Dương ca đến gần. Sau lúc ấy ta ngay cả tiểu Hồng tại sao kề cận ta cũng không biết, vẫn là hắn nói cho ta biết tiểu Hồng nhưng thật ra là một con phượng hoàng non, trên người còn không có linh sủng khế ước, nếu như không muốn tiểu Hồng bị người lừa gạt đi ký linh sủng khế ước, trước hết ký.”
“Lúc ấy đầu ta rất đau, đầu óc một mảnh hỗn loạn, là hắn dạy ta phương thức ký linh sủng, ta mới thành công cùng tiểu Hồng ký xuống linh sủng khế ước.” Nàng vuốt ve đầu tiểu Phượng Hoàng, mà tiểu Phượng Hoàng đối với nàng dị thường thân mật, thuận thế cọ tay của nàng.
Biết là phượng hoàng non mà không bị cám dỗ, để cho Tô Khả Nhi trí nhớ hỗn loạn ký, quả thật cho thấy tính tình cao khiết thành thực.
Tô Y Nhân cười đứng lên, cúi chào hướng Kỷ Xuân Dương ngồi ở đối diện, thân thiết kêu lên, “Tỷ phu.” Kiều nhan tựa như hoa đào trong gió xuân, hai tròng mắt lưu chuyển quyến rũ động lòng người.
“Muội muội.” Kỷ Xuân Dương cười hoàn lễ. Tròng mắt đen trong suốt chống lại hai tròng mắt lấp lánh rực rỡ của Tô Y Nhân, không có nửa điểm si mê cùng ảo tưởng.
Nam nhân cùng NP nữ chủ Tô Khả Nhi từng có da thịt tương thân, quả nhiên sẽ không lại bị những nữ nhân khác mê hoặc.
Trong lòng Tô Y Nhân rất hài lòng, nói, “Tỷ phu, tỷ tỷ, ta tên là Tô Y Nhân.”
“Ha ha ha, Dương ca, mới vừa rồi một chiêu kia ngươi không có tiếp lấy nga ~~”
“Ai, Ngọc nhi, ngươi một chiêu này quá tinh diệu, vi phu cam bái hạ phong.”
“Nhớ ta cùng ngươi đã đánh cuộc nga. ”
“Nguyện thua cuộc. Tối nay, Ngọc nhi có thể đối với bổn phu quân muốn làm gì thì làm.”
“Ghét,”
“A a a a ……”
“……”
Tô Y Nhân nghe mặt mũi quẫn bách 囧囧. Nghe thanh âm, là tỷ tỷ mình Tô Khả Nhi, nhưng cái giọng nói này, cái mật ngữ tiểu vợ chồng với tình cảm nồng phải hóa không ra này, thế nào lại là tỷ tỷ mình nói ra được? Tỷ tỷ ôn nhu hiền thục, là cái loại nữ nhân đem ngươi yêu ở trong lòng nha!
Bất kể có phải là tỷ tỷ hay không, xem trước một chút lại nói.
Tô Y Nhân mũi chân một chút, nhẹ phiêu phiêu nhảy lên ba bốn thước cao tường viện nhìn hướng chỗ thanh âm.
Đây là một tòa vườn hoa nhỏ trồng năm sáu bụi cây hoa đào, thiếu nữ cầm kiếm mặc xiêm áo màu vàng đúng là tỷ tỷ mình Tô Khả Nhi. Trước mặt nàng đứng một tên nam tử áo lam. Nam tử kia đang biểu diễn kiếm chiêu, mà tỷ tỷ mặt tươi cười chỉ điểm yếu quyết kiếm chiêucho hắn. Một con chim nhỏ màu đỏ đứng ở một trên bụi hoa đào cắt tỉa lông vũ, bên cạnh cây đứng một tên nữ đồng bộ dáng bảy tám tuổi. Nữ đồng trêu chọc chim nhỏ màu đỏ chơi, chim nhỏ tư thái cao ngạo, không thế nào để ý tới nàng.
Tô Y Nhân còn không có nhiều động tác hơn, chỉ thấy Tô Khả Nhi xoay mặt hướng mình, lớn tiếng quát:“Hạng tiểu nhân phương nào tới, dám đến trộm sư học nghệ?” Thân ảnh nàng vừa động, như con bướm màu vàng một dạng bay về phía mình.
Tô Y Nhân không dám tin tưởng tỷ tỷ sẽ nói lời như vậy, thất thanh kêu lên:“Tỷ tỷ, ta là muội muội ngươi Y Nhân a!” Chẳng lẽ mình nhận lầm người? Không thể nào, tỷ tỷ Tô Khả Nhi là nhân vật chính của cái thế giới này, dung mạo của nàng bị thiết định là xinh đẹp nhất, độc nhất vô nhị.
Tên nữ tử này tuyệt đối là tỷ tỷ của mình Tô Khả Nhi! Nếu như trí nhớ thân thể nguyên chủ không có vấn đề, tỷ tỷ dạy nam tử áo lam kiếm chiêu là thức thứ ba của Cửu Thiên kiếm pháp ông trời vô tình mà sư phụ Thanh Nguyên tiên quân truyền cho tỷ muội các nàng.
Thiếu nữ tuyệt mỹ y phục màu vàng bay đến trước mặt Tô Y Nhân, nghe Tô Y Nhân gọi mình tỷ tỷ, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ, liên tiếp hỏi tới:“Ngươi kêu ta tỷ tỷ, ngươi là muội muộiruột của ta sao? Ngươi biết ta là ai, là người nơi nào, từ đâu tới đây? Nga, ta muốn đứng lên, trong đầu ta có lúc sẽ xuất hiện cảnh tượng về ngươi. Ngươi nhất định là muội muội của ta.” Thấy Tô Y Nhân, trong lòng nàng không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác thân cận mãnh liệt, cho nên căn bản cũng không hoài nghi Tô Y Nhân có thể là lừa gạt nàng.
Nha?
Tô Y Nhân kinh ngạc trên dưới cẩn thận quan sát Tô Khả Nhi. Tô Khả Nhi búi kiểu tóc đọa mã kế mà phụ nhân Vĩnh Thái đế quốc thường hay búi, trên búi tóc cắm một con kim phượng bộ diêu, khí sắc trên mặt tốt vô cùng, nộn gò má đỏ thắm như hoa đào. Đây rõ ràng là một vị tiểu phụ nhân trẻ tuổi đang đắm chìm ở trong tân hôn!
Tỷ tỷ đã thành thân? Tỷ phu …… Mộng quỷ?
“Ngọc nhi.”
Nam tử áo lam cũng nhảy lên tường viện, mặt ôn hòa nhìn sang Tô Y Nhân, nói, “Cô nương là muội muội vợ? Tiểu sinh Kỷ Xuân Dương, Kỷ gia con thứ năm. Đứng ở trên tường viện nói chuyện không quá phương tiện, cô nương mời vào nội viện ngồi xuống nói chuyện.”
Vừa nói chuyện, hắn cầm bảo kiếm trong tay đưa về vỏ kiếm, sau đó ngay trước mặt Tô Khả Nhi nhét vào trong Bạch Ngọc Hoàn treo bên hông.
Giọng nói hắn bình thản, nhưng như cũ để cho Tô Y Nhân phát hiện được vẻ khẩn trương. Hắn ở học tập kiếm kỹ của tỷ tỷ, hắn cũng là tu sĩ, dường như linh lực chỉ so với các nàng tỷ muội kém một chút ……
Tô Y Nhân một tay bắt lại tay của Tô Khả Nhi, không dám tin kêu lên:“Tỷ tỷ, hắn là tỷ phu của ta?” Cau mày nhìn nam tử trẻ tuổi trước mắt. Hắn hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, thân hình rất là to lớn, mặt mũi dương cương anh tuấn, ngũ quan đường nét rõ ràng tựa như điêu khắc, cặp mắt sáng ngời tinh thần, đôi môi không mỏng không dầy, cả người tràn đầy dương cương chính khí.
Là người, tuyệt đối là người!
Tô Y Nhân kể từ thoát đi Tĩnh Lâm trang sau liền chui vào trong bầy người bình thường, lấy thân phận nữ hiệp hành tẩu giang hồ. Hai tháng này tới, nàng kiến thức không ít người, thỉnh thoảng xem một chút đến phi nhân vô hại, đã có mấy phần năng lực phân biệt chính, tà, người, phi nhân. Vị tỷ phu này tuyệt đối là người, trên người không có nửa điểm khí âm trầmcủa quỷ, hắn mặc dù giữa hai lông mày lộ ra một vẻ khẩn trương, nhưng cặp mắt thanh minh, không giống như là người làm thua thiệt tâm sự.
Trong đại cương《Tô Khả Nhi 》nói đều không có nhắc tới nam nhân này, tỷ phu …… cái tỷ phu này làmệnh định nam nhân của tỷ tỷ, còn là một nam xứng trong《Tô Khả Nhi 》, nam xứng tương lai sẽ bị pháo thí?
Xem một chút tiểu vợ chồng trước mắt dáng ngoài tuổi tác tính tình cũng rất đăng đối, Tô Y Nhân nhất thời lo lắng.
Nghe Tô Y Nhân gọi mình tỷ tỷ, Tô Khả Nhi cao hứng đồng ý, lôi kéo tay của Tô Y Nhân giới thiệu, “Hắn là phu quân ta Kỷ Xuân Dương. Muội muội, tới, chúng ta đi xuống nói chuyện.” Có thân nhân tìm được mình, nàng cuối cùng không phải là có lục bình không có rễ, mình không còn phải khủng hoảng không biết mình là người thế nào.
Tô Y Nhân cảm thấy cần lập tức giải quyết vấn đề rối loạn trí nhớ của tỷ tỷ, mà tỷ tỷ lại tuyệt đối sẽ không hãm hại mình, tỷ phu mới xem từ dáng ngoài khí chất cũng không giống như là người xấu, liền theo lời của Tô Khả Nhi cùng Kỷ Xuân Dương nhảy vào Kỷ phủ.
Hồng điểu đứng ở trên nhánh cây hoa đào cắt tỉa lông vũ vỗ cánh bay tới, ở trên đầu Tô Y Nhân vòng vo hai vòng, nói, “Chủ nhân, nàng là người nào? Ta cảm giác có chút quen thuộc.”
Tuyệt đối là Phượng Hoàng, mặc dù đầu của nó trọc lông lốc, không có lông vũ của phượng hoàng, cái đuôi dài lông rất lưa thưa, không giống từ trước lúc thân hình thu nhỏ lại bộ cánh cũng nồng đậm diễm lệ.
Tô Y Nhân lần nữa khiếp sợ ở. Không chỉ trí nhớ tỷ tỷ có vấn đề, trí nhớ Phượng Hoàng cũng có vấn đề, đây là chuyện gì xảy ra?
“Oa, Ngũ ca ca Ngũ tẩu tẩu, cái tỷ tỷ này cũng biết bay nha.” Nữ đồng đi theo hồng điểu Phượng Hoàng chạy tới vui mừng gọi.
“Linh nhi ngoan, nàng là muội muội của ta, ngươi có thể gọi nàng tỷ tỷ.” Tô Khả Nhi cười cười, khom lưng nói với nàng, “Ngũ ca Ngũ tẩu hôm nay có khách, ngươi ngày mai tới cùng tiểu Hồng chơi tiếp có được hay không? Ta nhất định để cho nó cùng ngươi nói chuyện rất nhiều.”
“Tốt. Ngũ tẩu tẩu, ngươi nhất định phải bảo tiểu Hồng thích ta nga.” Nữ đồng mặt mũi không thôi nhìn sang hồng điểu đã rơi vào trên bả vai Ngũ tẩu tẩu, hướng mọi người phất tay một cái, được ba bước lại quay đầu rời đi.
Tỷ tỷ quả nhiên đã lập gia đình.
Tô Y Nhân nhìn đối thoại giữa Tô Khả Nhi cùng Kỷ gia tiểu muội muội, trong lòng đột nhiên sinh ra một cái ý niệm:Nếu như tỷ tỷ không khôi phục được trí nhớ, hơn nữa cho là cuộc sống bây giờ rất hạnh phúc, nàng cũng không cần phá vỡ.
Kỷ Xuân Dương, bất kể hắn là tham luyến sắc đẹp tỷ tỷ, vẫn là vì thân thể thuần âmcủa tỷ tỷ, hoặc là vì sư môn tuyệt học của tỷ tỷ, chỉ cần hắn không làm chuyện có lỗi với tỷ tỷ, nàng liền thừa nhận thân phận tỷ phu của hắn.
Trong tiểu tứ hợp việncủa Ngũ công tử tạibiệt viện Kỷ phủ, nha hoàn đem nước trà lên, cung kính thối lui ra phòng khách.
Ba người hàn huyên mấy câu, đi thẳng vào vấn đề.
“Tỷ tỷ, ngươi tại sao không nhớ nổi ta? Ngươi thật không nhớ ta sao?” Tô Y Nhân thương tâm hỏi. Nàng ngàn dặm tìm tỷ, mặc dù cũng coi là du lịch giang hồ, nhưng thời khắc không quên tỷ tỷ, trong lòng luôn nghĩ vì tỷ tỷ vốn rất nhiều nam nhân gạt rơi mấy nam nhân không cần thiết, để cho tỷ tỷ không cần cả ngày triền miên trên giường, trải qua tình yêu cuộc sống có chất lượng.
“Ta chẳng qua là trong lúc nhất thời nhớ không nổi ngươi.” Tô Khả Nhi kích động nói, “Nhưng ta vừa thấy được ngươi, nghe ngươi gọi ta tỷ tỷ, ta cũng biết ngươi là muội muội ruột của ta.”
“Ngươi đã sinh bệnh nặng, vẫn bị người đả thương đầu?” Tô Y Nhân vội vàng hỏi, lo lắng trong quá trình ở chỗ này, tỷ tỷ đã trải qua tình kiếp tương tự cùng độc đế như trong đại cương《Tô Khả Nhi》.
“Ta không biết,thời điểm ta có trí nhớ, chính là Dương ca đang chiếu cố ta.” Tô Khả Nhi nhớ lại nói, “Tiểu Hồng đang ở bên cạnh ta, khi đó nó tựa như con gà con ra vỏ trứng không lâu, biết nói, sẽ công kích người muốn tổn thương nó. Có lúc trong đầu ta sẽ còn xuất hiện một ít ảo giác, những đoạn trí nhớ, nó cũng là cái gì cũng nghĩ không ra.”
Con gà con ra khỏi vỏ!
Tô Y Nhân cơ hồ muốn đấm ngực dậm chân, phượng hoàng niết bàn a, Phượng Hoàng niết bàn sau cư nhiên cái gì đều quên, đem người yêu của chủ nhân ban đầu làm chủ nhân.
Hồng điểu tiểu Phượng Hoàng đứng ở bên trên khay trà chỗ tay nàng nghẹo đầu nhỏ hỏi: “Ngươi biết ta cùng chủ nhân là ai chăng?” Tư tưởng đơn giản nó cảm thấy bây giờ ngày rất tốt, đối với trí nhớ đi qua không có cố chấp quá nhiều.
Tô Khả Nhi không trả lời, mà là xoay mặt hỏi thăm Kỷ Xuân Dương đang lắng nghe tỷ muội các nàng nói chuyện, “Ngươi biết nó là linh điểu gì?” Ngón tay chỉ hướng Phượng Hoàng.
“Phượng hoàng.” Kỷ Xuân Dương hơi kích động nói, “Ta chỉ nhìn qua trên sách có miêu tả cùng vẽ tranh phượng hoàng, nhưng chưa từng nghĩ đến khi còn sống có thể chính mắt thấy phượng hoàng, còn có thể vuốt ve nó, cùng nó trao đổi.”
“khi đó, trên người nó có linh sủng khế ước hay không?” Tô Y Nhân hỏi tới. Nàng nhớ độc đế nói qua, phượng hoàng niết bàn tương đương với phượng hoàng hồi sinh, trên người tất cả cấm chế cùng khế ước cũng sẽ biến mất.
“Không có.” Kỷ Xuân Dương rất thản nhiên nói, “Phượng hoàng non nếu xuất hiện ở bên người Ngọc nhi, chính là cùng Ngọc nhi hữu duyên.” Quân tử, không đoạt vật người khác. Nếu như bên người tiểu Hồng không có người tu chân, hắn sẽ thử cùng nó ký linh sủng khế ước.
Tô Khả Nhi đã đoán được Tô Y Nhân là ở khảo nghiệm phẩm tính phu quân mình, ôn nhu nói, “Muội muội, hắn là thành thực chính trực quân tử, nếu không ta cũng sẽ không giao phó chung thân.”
Nàng nhớ lại nói, “Những thời điểm kia, tiểu Hồng kề cận ta, nhưng cũng không cự tuyệt Dương ca đến gần. Sau lúc ấy ta ngay cả tiểu Hồng tại sao kề cận ta cũng không biết, vẫn là hắn nói cho ta biết tiểu Hồng nhưng thật ra là một con phượng hoàng non, trên người còn không có linh sủng khế ước, nếu như không muốn tiểu Hồng bị người lừa gạt đi ký linh sủng khế ước, trước hết ký.”
“Lúc ấy đầu ta rất đau, đầu óc một mảnh hỗn loạn, là hắn dạy ta phương thức ký linh sủng, ta mới thành công cùng tiểu Hồng ký xuống linh sủng khế ước.” Nàng vuốt ve đầu tiểu Phượng Hoàng, mà tiểu Phượng Hoàng đối với nàng dị thường thân mật, thuận thế cọ tay của nàng.
Biết là phượng hoàng non mà không bị cám dỗ, để cho Tô Khả Nhi trí nhớ hỗn loạn ký, quả thật cho thấy tính tình cao khiết thành thực.
Tô Y Nhân cười đứng lên, cúi chào hướng Kỷ Xuân Dương ngồi ở đối diện, thân thiết kêu lên, “Tỷ phu.” Kiều nhan tựa như hoa đào trong gió xuân, hai tròng mắt lưu chuyển quyến rũ động lòng người.
“Muội muội.” Kỷ Xuân Dương cười hoàn lễ. Tròng mắt đen trong suốt chống lại hai tròng mắt lấp lánh rực rỡ của Tô Y Nhân, không có nửa điểm si mê cùng ảo tưởng.
Nam nhân cùng NP nữ chủ Tô Khả Nhi từng có da thịt tương thân, quả nhiên sẽ không lại bị những nữ nhân khác mê hoặc.
Trong lòng Tô Y Nhân rất hài lòng, nói, “Tỷ phu, tỷ tỷ, ta tên là Tô Y Nhân.”
Tác giả :
Dịch Năm