Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!
Chương 229: Tư thế chính cung nương nương
Thật sự là oan gia ngõ hẹp.
Hạ Tiểu Nịnh lật ra cái không chút khách khí xem thường, “Bạch tiểu thư, cô thật đúng là âm hồn không tan.”
Ngày hôm qua chỉnh cô không thành công như vậy, lại bị Phong Thanh Ngạn trước mặt mọi người vả mặt, hôm nay Bạch Nhu Gia còn có thể có tinh thần cùng tâm tư để đi mua sắm, không thể không nói cô ta quả thực là nữ chiến binh.
“Xem ra Hạ tiểu thư có chút gấp không chờ nổi ha, hôm qua mới tuyên bố kim chủ tồn tại, hôm nay liền bắt đầu trắng trợn đi mua sắm. Con gái từ trong gia đình bình dân đi ra, chính là như thế.”
Xé toang ngụy trang lương thiện, Bạch Nhu Gia châm chọc lên người đến cũng là một phen báo thù.
“Kim chủ? À, cô nói chính là người đàn ông của tôi?” Hạ Tiểu Nịnh gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, “Xin lỗi, khi chúng tôi ở chung, tôi mới là nữ vương. Anh ấy chẳng qua là tiểu tuỳ tùng của tôi mà thôi.”
Tuy rằng quan hệ của bọn họ là giả, nhưng cô giờ phút này phần đáp lại người kia khoái ý lại thật sự quá thoải mái.
Phong Thanh Ngạn? Tuỳ tùng? Bạch Nhu Gia cảm thấy cuối cùng sức tưởng tượng cả đời của mình cũng không có biện pháp nghĩ ra hình ảnh như vậy, “Cô nói cái gì vậy? Hôm nay anh ấy cũng không đi mua sắm cùng cô sao?”
“À……” Hạ Tiểu Nịnh vô tội mà chớp chớp mắt, “Anh ấy vừa nãy ôm chân tôi lại, nhất định phải đi theo tôi, cô cũng biết đấy, đàn ông khi đang ở trong tình yêu biểu hiện đến mức tương đối ấu trĩ, đáng tiếc, bị tôi vô tình cự tuyệt. Dù sao 24 giờ dính ở bên nhau không tốt lắm, mọi người đều cần một chút không gian riêng để có thể giữ tình cảm tươi mới!”
Còn không phải là khoác lác sao? Ai mà không biết? Cô chưa yêu đương qua, chẳng lẽ còn không thấy qua mấy quyển sách ngọt nị?
“……”
Bạch Nhu Gia vẻ mặt không thể tin tưởng.
Cách đó không xa nhân viên cửa hàng cầm một cái cái váy màu trắng đi tới, “Bạch tiểu thư, đây là style mới buổi sáng vừa đến, cả nước chỉ có một cái, vừa lúc là số đo của ngài.”
“Thật không?” Bạch Nhu Gia ưu nhã mà xoay người đi qua, một ngón tay nhẹ nhàng mà chạm vào cái váy kia, “Cũng không tệ lắm.”
Có hy vọng! Nhân viên cửa hàng ánh mắt sáng lên, “Ngài mặc cái váy này có thể nói có thể nói đem khí chất phát huy đạt đến đỉnh cao, hơn nữa cái váy này trắng đến vô cùng này mặc vào, quả thực chính là tư thế chính cung nương nương!”
Chính cung nương nương…… Bạch Nhu Gia sắc mặt biến đổi, đã có vài phần không vui.
Cô là con gái ngoài giá thú, mẹ cô tự nhiên cũng không phải chính cung nương nương gì, thậm chí ngay cả cửa Bạch gia đều cũng chưa từng vào lần nào.
Nhân viên cửa hàng thấy cô ta không nói lời nào, lại ngó trái ngó phải, nhìn đến Hạ Tiểu Nịnh bên người cô ta, lập tức như nắm được sợi rơm cứu mạng nóng lòng cùng ân cần đi lên, “Ngài là bạn của Bạch tiểu thư phải không? Thật sự là khuê mật tốt mới có thể cùng nhau đi mua sắm. Không bằng ngài giúp cô ấy mặc thử xem cái váy này?”
“Tôi không phải cô ấy —”
“Như thế nào? Không dám thử?” Bạch Nhu Gia nhướng mày, lạnh lùng cười, “Cũng là, cái váy này đoan trang đại khí như vậy, chỗ nào có thể bị người gia đình bình dân mặc ra được chứ? Xem ra cô cũng không phải cái gì cũng sai. Tốt xấu, cô coi như có chút tự mình hiểu lấy.”
MD! Nhịn cô ta một lần thật đúng là nhịn không nổi lần thứ hai! Hạ Tiểu Nịnh cũng cười lạnh, “Vừa lúc Thanh Ngạn nói thích nhất nhìn thấy tôi mặc màu đỏ đấy! Thử xem cũng không sao! Nhưng mà cái váy này màu không quá nổi, nếu là muốn mặc cái khí thế, vậy đưa chiếc váy đỏ chót trong tủ kính các người cho tôi!”
Cái kia? Nhân viên cửa hàng kinh sợ.
Cái váy kia là ngôi sao của năm của cửa hàng bọn họ, giá trị sáu con số, là tác phẩm tự hào nhất của nhà thiết kế hàng đầu, rất nhiều người mặc vào không chỉ không ra bất luận hiệu ứng gì, ngược lại sẽ trông rất thổ!
Hạ Tiểu Nịnh lật ra cái không chút khách khí xem thường, “Bạch tiểu thư, cô thật đúng là âm hồn không tan.”
Ngày hôm qua chỉnh cô không thành công như vậy, lại bị Phong Thanh Ngạn trước mặt mọi người vả mặt, hôm nay Bạch Nhu Gia còn có thể có tinh thần cùng tâm tư để đi mua sắm, không thể không nói cô ta quả thực là nữ chiến binh.
“Xem ra Hạ tiểu thư có chút gấp không chờ nổi ha, hôm qua mới tuyên bố kim chủ tồn tại, hôm nay liền bắt đầu trắng trợn đi mua sắm. Con gái từ trong gia đình bình dân đi ra, chính là như thế.”
Xé toang ngụy trang lương thiện, Bạch Nhu Gia châm chọc lên người đến cũng là một phen báo thù.
“Kim chủ? À, cô nói chính là người đàn ông của tôi?” Hạ Tiểu Nịnh gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, “Xin lỗi, khi chúng tôi ở chung, tôi mới là nữ vương. Anh ấy chẳng qua là tiểu tuỳ tùng của tôi mà thôi.”
Tuy rằng quan hệ của bọn họ là giả, nhưng cô giờ phút này phần đáp lại người kia khoái ý lại thật sự quá thoải mái.
Phong Thanh Ngạn? Tuỳ tùng? Bạch Nhu Gia cảm thấy cuối cùng sức tưởng tượng cả đời của mình cũng không có biện pháp nghĩ ra hình ảnh như vậy, “Cô nói cái gì vậy? Hôm nay anh ấy cũng không đi mua sắm cùng cô sao?”
“À……” Hạ Tiểu Nịnh vô tội mà chớp chớp mắt, “Anh ấy vừa nãy ôm chân tôi lại, nhất định phải đi theo tôi, cô cũng biết đấy, đàn ông khi đang ở trong tình yêu biểu hiện đến mức tương đối ấu trĩ, đáng tiếc, bị tôi vô tình cự tuyệt. Dù sao 24 giờ dính ở bên nhau không tốt lắm, mọi người đều cần một chút không gian riêng để có thể giữ tình cảm tươi mới!”
Còn không phải là khoác lác sao? Ai mà không biết? Cô chưa yêu đương qua, chẳng lẽ còn không thấy qua mấy quyển sách ngọt nị?
“……”
Bạch Nhu Gia vẻ mặt không thể tin tưởng.
Cách đó không xa nhân viên cửa hàng cầm một cái cái váy màu trắng đi tới, “Bạch tiểu thư, đây là style mới buổi sáng vừa đến, cả nước chỉ có một cái, vừa lúc là số đo của ngài.”
“Thật không?” Bạch Nhu Gia ưu nhã mà xoay người đi qua, một ngón tay nhẹ nhàng mà chạm vào cái váy kia, “Cũng không tệ lắm.”
Có hy vọng! Nhân viên cửa hàng ánh mắt sáng lên, “Ngài mặc cái váy này có thể nói có thể nói đem khí chất phát huy đạt đến đỉnh cao, hơn nữa cái váy này trắng đến vô cùng này mặc vào, quả thực chính là tư thế chính cung nương nương!”
Chính cung nương nương…… Bạch Nhu Gia sắc mặt biến đổi, đã có vài phần không vui.
Cô là con gái ngoài giá thú, mẹ cô tự nhiên cũng không phải chính cung nương nương gì, thậm chí ngay cả cửa Bạch gia đều cũng chưa từng vào lần nào.
Nhân viên cửa hàng thấy cô ta không nói lời nào, lại ngó trái ngó phải, nhìn đến Hạ Tiểu Nịnh bên người cô ta, lập tức như nắm được sợi rơm cứu mạng nóng lòng cùng ân cần đi lên, “Ngài là bạn của Bạch tiểu thư phải không? Thật sự là khuê mật tốt mới có thể cùng nhau đi mua sắm. Không bằng ngài giúp cô ấy mặc thử xem cái váy này?”
“Tôi không phải cô ấy —”
“Như thế nào? Không dám thử?” Bạch Nhu Gia nhướng mày, lạnh lùng cười, “Cũng là, cái váy này đoan trang đại khí như vậy, chỗ nào có thể bị người gia đình bình dân mặc ra được chứ? Xem ra cô cũng không phải cái gì cũng sai. Tốt xấu, cô coi như có chút tự mình hiểu lấy.”
MD! Nhịn cô ta một lần thật đúng là nhịn không nổi lần thứ hai! Hạ Tiểu Nịnh cũng cười lạnh, “Vừa lúc Thanh Ngạn nói thích nhất nhìn thấy tôi mặc màu đỏ đấy! Thử xem cũng không sao! Nhưng mà cái váy này màu không quá nổi, nếu là muốn mặc cái khí thế, vậy đưa chiếc váy đỏ chót trong tủ kính các người cho tôi!”
Cái kia? Nhân viên cửa hàng kinh sợ.
Cái váy kia là ngôi sao của năm của cửa hàng bọn họ, giá trị sáu con số, là tác phẩm tự hào nhất của nhà thiết kế hàng đầu, rất nhiều người mặc vào không chỉ không ra bất luận hiệu ứng gì, ngược lại sẽ trông rất thổ!
Tác giả :
Minh Nguyệt Khuynh Thành