Sói Vương Bất Bại
Chương 341: Đoàn sử của Đại Hoa, Ngao Tuấn Thần vào hoàng thành
Mười giờ sáng!
Ở phía bắc Hoàng Thành!
Yến Đông Dương dẫn đầu ngự lâm vệ chờ ở đây, từ xa thì đã nhìn thấy một đội xe sang trọng hối hả lái tới bên này, tất cả mười một chiếc, phía trước năm chiếc, đằng sau năm chiếc, bảo vệ một chiếc ở giữa!
Hiển nhiên!
Người ngồi trong chiếc xe ở giữa chính là người dẫn đầu của đoàn sứ của Đại Hoa lần này, Kỳ Lân đại tướng quân của nước Đại Hoa, kẻ địch của
Tiêu Nhất Thiên!
Ngao Tuấn Thần!
Trước đó, bên phía nước Đại Hạ đã nhận được danh sách thành viên cụ thể của đoàn sứ của Đại Hoa, Ngao Tuấn Thần dẫn đầu, đồng thời có hai mươi cao thủ ám cảnh viên mãn đi theo!
Mặc dù nói hai quân giao chiến thì không chém sứ thần!
Nhưng mà!
Đại Hoa và Đại Hạ chiến tranh không ngừng, trống trận ở Bắc Cảnh kéo dài không thôi. Giữa hai bên không hề tin tưởng nhau chút nào!
Cho nên!
Ngao Tuấn Thần là tướng lĩnh chủ yếu của Đại Hoa, phụ trách chinh phạt Đại Hạ, thân phận không bình thường, lần này tự mình dẫn đội xâm nhập hang hố, đi vào thủ đô của Đại Hạ, đương nhiên phải đề phòng Đại
Hạ đùa nghịch âm mưu thủ đoạn! ít nhất!
Một khi xuất hiện tình huống bất ngờ, đàm phán không thành. Bọn người Ngao Tuấn Thần phải có năng lực tự bảo vệ mình, có thể bình yên trở về Đại Hoa!
Năm phút sau!
Đội xe chậm rãi ngừng lại ở cách bọn người Yến Đông Dương chừng hơn mười mét, tuy nhiên người ngồi trong xe cũng không ai đi ra, Yến Đông
Dương cũng không có đi lên, đứng tại chỗ chắp tay nói: "Đại thống lĩnh ngự lâm vệ của nước Đại Hạ, Yến Đông Dương, hân hạnh đón tiếp Ngao tướng quân!" "Làm phiền thống lĩnh Yến!"
Một lát sau, một giọng đàn ông vô cùng hùng hậu từ trong chiếc xe ở giữa truyền ra, đáp lại: "Bản tướng quân người mang việc nước, không thích những lễ nghi phiền phức này!" "Phía trước dẫn đường đi!"
Yến Đông Dương hơi đổi sắc mặt, ra hiệu: "Ngao tướng quân, mời!"
Nói xong!
Cũng không có nhăn nhó, xoay người dẫn lĩnh ngự lâm vệ đi ở phía trước dẫn đường, đi vào thành, thẳng đến hướng hoàng thành! Đội xe của đoàn sứ thần của Đại Hoa hấp dẫn không ít dân chúng trong thành phố vây xem, nhất là sau khi biết thân phận của những người
Trên đường đi! này thì càng khiếp sợ không thôi, tin tức cấp tốc truyền ra, chấn động toàn thành!
Hôm nay!
Nhất định là một ngày không bình thường!
Đầu tiên là cái chết của Đế Hạo, đông cung gặp nguy hiểm! Sau là tội của Tiêu Nhất Thiên, họa của phủ Sói Vương! Bây giờ, đoàn sứ thần của Đại Hoa lại đột nhiên vào thủ đô!
Dưa lớn!
Hết trái này đến trái khác, bách tính ở thủ đô đều sắp ăn không nổi nữa!
Chuyện lớn!
Lần lượt từng chuyện, chuyện nào cũng là kinh thiên động địa, toàn bộ thủ đô dường như đều bị bao phủ trong một mảnh mây đen, gió nổi mây phun, đồ đần cũng có thể nhận ra, vương triều Đại Hạ ổn định rất nhiều năm, sợ là sẽ đón lấy một trận biến đổi lớn!
Khoảng mười giờ rưỡi!
Đội xe sang trọng đi vào hoàng thành, trước cửa Vĩnh Hòa, Ngao Tuấn Thần ngồi ở trong xe vẫn không có ý muốn xuống xe. Đội xe lái đi thắng, đúng là trực tiếp lái từ cửa Vĩnh Hòa vào trong hoàng thành!
Cảnh tượng này!
Khiến dân chúng đi theo vây xem sợ đến ngây người!
Phải biết!
Chưa được hoàng chủ Đế Uyên cho phép thì cho dù là hoàng tử hoàng tôn cũng không có quyền lái xe vào hoàng thành!
Xem ra!
Chiến trường Bắc Cảnh gây bất lợi cho Đại Hạ, nếu không thì đoàn sứ của Đại Hoa vào thủ đô, tuyệt đối sẽ không dám ngông cuồng như thế, hoàng chủ Đế Uyên cũng tuyệt đối sẽ không nhường nhịn như thế, mặc cho bọn họ giương oai ở hoàng thành Đại Hạ!
Trong lúc nhất thời!
Bách tính ở thủ đô bàn tán ầm ĩ, tin đồn lan ra khắp nơi!!!
Trong hoàng thành!
Lúc này sớm đã giới nghiêm, gần như tất cả ngự lâm vệ đều xuất động, trên đường từ cửa Vĩnh Hòa đến điện Hùng Loan đều có vô số ngự lâm vệ trấn giữ, chính là ba bước một tốp, năm bước một trạm! Bầu không khí trang nghiêm túc mục!
Thậm chí!
Có mấy phần giương cung bạt kiếm!
Có vẻ như!
Chỉ cần hoàng chủ Đế Uyên ra lệnh một tiếng thì sẽ tru diệt đoàn sứ của Đại Hoa ở nơi này!
Đặt mình vào trong đó!
Để cho người ta không rét mà run!
Nhưng mà!
Ngao Tuấn Thần cũng là nhân vật phong vân, thân kinh bách chiến, liếm máu trên mũi đao, đã dám đến thì hiển nhiên là đã chuẩn bị hết tất cả, sẽ không bị loại chiến trận trước mắt này hù dọa!
Sau khi đội xe đi vào hoàng thành, một đường đi thẳng cho đến khi đến chín mươi lăm bậc thang bằng ngọc thạch trước cửa điện Hùng Loan thì rốt cuộc mới chậm rãi ngừng lại!
Ngay sau đó!
Cửa xe đồng loạt mở ra, hai mươi cao thủ ám cảnh viên mãn từ trong xe chui ra!
Sau đó!
Không hẹn mà cùng đi tới chiếc xe ở giữa!
Cuối cùng, Ngao Tuấn Thần cũng xuống xe!
Người khoác chiến giáp!
Eo đeo chiến đao!
Dáng người khôi ngô gần hai mét đứng ở nơi đó, sống lưng thẳng tắp như cây tùng. Khí thế mạnh mẽ như nắng gắt, bên dưới đôi mày kiếm là hai con ngươi lạnh như thép nguội!
Không giận tự uy!
Nhất là một vết sẹo như rắn và bò cạp quấn lấy nhau ở phía bên phải gương mặt của Ngao Tuấn Thần, kéo dài từ phía bên phải thái dương tới cổ, sau đó bị chiến giáp ngăn lại, không biết cụ thể dài bao nhiêu!
Chót nhìn lên!
Thật sự giống một con rắn độc. Hoặc là một con bò cạp độc gục ở chỗ này, nhìn thấy mà giật mình!
Thật tình không biết!
Cái sẹo to lớn trên mặt Ngao Tuấn Thần này là do Tiêu Nhất Thiên ban tặng!
Đại khái là một năm trước. Trong một trận chiến ở Bắc Cảnh, Tiêu Nhất Thiên và Ngao Tuấn Thần gặp nhau trên chiến trường, oan gia gặp nhau, trong lúc kịch chiến, Ngao Tuấn Thần bị Tiêu Nhất Thiên bổ trúng một đao, suýt nữa mất mạng dưới bảo đao Lang Đồ!
Thù này!
Ngao Tuấn Thần vẫn luôn khắc trong tâm khảm! "Đại Hạ!" "Hoàng thành!"
Ngao Tuấn Thần đứng trước xe, ánh mắt như đuốc, liếc nhìn một vòng bên trong hoàng thành, cuối cùng, ánh mắt lạnh như băng rơi vào điện Hùng Loan trước mặt mình, trầm giọng nói: "Không hổ là điện lớn nhất Đại Hạ, phủ của đế vương!" "Đúng là khí thế bất phàm!"
Ngao Tuấn Thần dẫn binh chinh phạt Đại Hạ mấy năm. Mục tiêu lớn nhất cuộc gã ta chính là một ngày nào đó có thể công phá được phòng thủ của Đại Hạ, đánh thẳng vào thủ đô, chiếm lấy hoàng thành hùng vĩ này! đời
Hôm nay!
Là lần đầu tiên gã ta tới Đại Hạ, vào hoàng thành!
Đáng tiếc!
Cũng không phải là đi vào với cách mà gã ta mơ ước! "Ngao tướng quân!"
Yến Đông Dương ra hiệu: "Hoàng chủ bệ hạ chờ đã lâu, xin mời đi theo tôi!"
Nói xong!
Yến Đông Dương quay người đi đến chín mươi lăm bậc thang bảng ngọc thạch. Đi thẳng tới điện Hùng Loan!
Ngao Tuấn Thần gật gật đầu!
Nếu như vào lúc bình thường, sứ đoàn nước khác đến đây thì hoàng chủ Để Uyên sẽ tự mình đón tiếp, mà bây giờ, tình huống của Để Uyên hơi đặc thù, không thể đi ra khỏi điện Hùng Loan!
Thậm chí!
Không cách nào đi ra khỏi tế đàn dưới mặt đất!
Cho nên!
Khi Yến Đông Dương dẫn theo bọn người Ngao Tuấn Thần từng bước đi qua chín mươi lăm bậc thang bằng ngọc thạch, đi vào cửa điện Hùng Loan thì Yến Đông Dương cung kính hô: "Bẩm hoàng chủ bệ hạ!" "Đoàn sứ của Đại Hoa!" "Ngao tướng quân đến!"
Một lát sau!
Giọng Đế Uyên truyền ra: "Để cho bọn họ vào đi!" "Vào trong rồi nói!"
Cửa lớn của điện Hùng Loan mở rộng ra, đứng ở ngoài cửa thì có thể nhìn thấy trong điện không có một ai! "Không cần!"
Không đợi Yến Đông Dương mở miệng, Ngao Tuấn Thần đã giành nói trước: "Bản tướng quân nghe nói, có vẻ như là cơ thể của hoàng chủ bệ hạ nước Đại Hạ không tốt lắm, không thể gặp người!" "Nếu vậy thì!" "Bên trong điện hay bên ngoài điện cũng như nhau thôi, không cần thiết phải đi vào bên trong nữa!"
Không thể gặp người!
Đối với chuyện mấy năm qua Đế Uyên vẫn luôn bể quan không ra, hiển nhiên là bên phía Đại Hoa cũng biết, Ngao Tuấn Thần nói một câu mà có tới hai ý nghĩa, trong lời nói còn có mấy phần bất kính với Đế Uyên!
Hơn nữa!
Ngao Tuấn Thần cũng không ngốc, đối mặt với một cao thủ minh cảnh hàng thật giá thật như Để Uyên thì đứng ở bên ngoài điện mới là an toàn nhất! "Không sao cả!"
Giọng nói của Đế Uyên vẫn bình thản như nước, không nghe được là vui hay giận trong đó!
Ngao Tuấn Thần nói thẳng vào điểm chính: "Lần này bản tướng quân đến là mang theo một phong quốc thư do hoàng đế của Đại Hoa tôi đích thân viết, mong hoàng chủ bệ nước Đại Hạ xem thư!"
Nói xong!
Bên cạnh có người đưa tới một cặp tài liệu, Ngao Tuấn Thần dâng lên bằng hai tay!
Nói là quốc thư!
Thật ra đây chính là hiệp nghị đình chiến do nước Đại Hoa đơn phương định ra, trên đó có viết điều kiện ngưng chiến của nước Đại Hoa!
Ở phía bắc Hoàng Thành!
Yến Đông Dương dẫn đầu ngự lâm vệ chờ ở đây, từ xa thì đã nhìn thấy một đội xe sang trọng hối hả lái tới bên này, tất cả mười một chiếc, phía trước năm chiếc, đằng sau năm chiếc, bảo vệ một chiếc ở giữa!
Hiển nhiên!
Người ngồi trong chiếc xe ở giữa chính là người dẫn đầu của đoàn sứ của Đại Hoa lần này, Kỳ Lân đại tướng quân của nước Đại Hoa, kẻ địch của
Tiêu Nhất Thiên!
Ngao Tuấn Thần!
Trước đó, bên phía nước Đại Hạ đã nhận được danh sách thành viên cụ thể của đoàn sứ của Đại Hoa, Ngao Tuấn Thần dẫn đầu, đồng thời có hai mươi cao thủ ám cảnh viên mãn đi theo!
Mặc dù nói hai quân giao chiến thì không chém sứ thần!
Nhưng mà!
Đại Hoa và Đại Hạ chiến tranh không ngừng, trống trận ở Bắc Cảnh kéo dài không thôi. Giữa hai bên không hề tin tưởng nhau chút nào!
Cho nên!
Ngao Tuấn Thần là tướng lĩnh chủ yếu của Đại Hoa, phụ trách chinh phạt Đại Hạ, thân phận không bình thường, lần này tự mình dẫn đội xâm nhập hang hố, đi vào thủ đô của Đại Hạ, đương nhiên phải đề phòng Đại
Hạ đùa nghịch âm mưu thủ đoạn! ít nhất!
Một khi xuất hiện tình huống bất ngờ, đàm phán không thành. Bọn người Ngao Tuấn Thần phải có năng lực tự bảo vệ mình, có thể bình yên trở về Đại Hoa!
Năm phút sau!
Đội xe chậm rãi ngừng lại ở cách bọn người Yến Đông Dương chừng hơn mười mét, tuy nhiên người ngồi trong xe cũng không ai đi ra, Yến Đông
Dương cũng không có đi lên, đứng tại chỗ chắp tay nói: "Đại thống lĩnh ngự lâm vệ của nước Đại Hạ, Yến Đông Dương, hân hạnh đón tiếp Ngao tướng quân!" "Làm phiền thống lĩnh Yến!"
Một lát sau, một giọng đàn ông vô cùng hùng hậu từ trong chiếc xe ở giữa truyền ra, đáp lại: "Bản tướng quân người mang việc nước, không thích những lễ nghi phiền phức này!" "Phía trước dẫn đường đi!"
Yến Đông Dương hơi đổi sắc mặt, ra hiệu: "Ngao tướng quân, mời!"
Nói xong!
Cũng không có nhăn nhó, xoay người dẫn lĩnh ngự lâm vệ đi ở phía trước dẫn đường, đi vào thành, thẳng đến hướng hoàng thành! Đội xe của đoàn sứ thần của Đại Hoa hấp dẫn không ít dân chúng trong thành phố vây xem, nhất là sau khi biết thân phận của những người
Trên đường đi! này thì càng khiếp sợ không thôi, tin tức cấp tốc truyền ra, chấn động toàn thành!
Hôm nay!
Nhất định là một ngày không bình thường!
Đầu tiên là cái chết của Đế Hạo, đông cung gặp nguy hiểm! Sau là tội của Tiêu Nhất Thiên, họa của phủ Sói Vương! Bây giờ, đoàn sứ thần của Đại Hoa lại đột nhiên vào thủ đô!
Dưa lớn!
Hết trái này đến trái khác, bách tính ở thủ đô đều sắp ăn không nổi nữa!
Chuyện lớn!
Lần lượt từng chuyện, chuyện nào cũng là kinh thiên động địa, toàn bộ thủ đô dường như đều bị bao phủ trong một mảnh mây đen, gió nổi mây phun, đồ đần cũng có thể nhận ra, vương triều Đại Hạ ổn định rất nhiều năm, sợ là sẽ đón lấy một trận biến đổi lớn!
Khoảng mười giờ rưỡi!
Đội xe sang trọng đi vào hoàng thành, trước cửa Vĩnh Hòa, Ngao Tuấn Thần ngồi ở trong xe vẫn không có ý muốn xuống xe. Đội xe lái đi thắng, đúng là trực tiếp lái từ cửa Vĩnh Hòa vào trong hoàng thành!
Cảnh tượng này!
Khiến dân chúng đi theo vây xem sợ đến ngây người!
Phải biết!
Chưa được hoàng chủ Đế Uyên cho phép thì cho dù là hoàng tử hoàng tôn cũng không có quyền lái xe vào hoàng thành!
Xem ra!
Chiến trường Bắc Cảnh gây bất lợi cho Đại Hạ, nếu không thì đoàn sứ của Đại Hoa vào thủ đô, tuyệt đối sẽ không dám ngông cuồng như thế, hoàng chủ Đế Uyên cũng tuyệt đối sẽ không nhường nhịn như thế, mặc cho bọn họ giương oai ở hoàng thành Đại Hạ!
Trong lúc nhất thời!
Bách tính ở thủ đô bàn tán ầm ĩ, tin đồn lan ra khắp nơi!!!
Trong hoàng thành!
Lúc này sớm đã giới nghiêm, gần như tất cả ngự lâm vệ đều xuất động, trên đường từ cửa Vĩnh Hòa đến điện Hùng Loan đều có vô số ngự lâm vệ trấn giữ, chính là ba bước một tốp, năm bước một trạm! Bầu không khí trang nghiêm túc mục!
Thậm chí!
Có mấy phần giương cung bạt kiếm!
Có vẻ như!
Chỉ cần hoàng chủ Đế Uyên ra lệnh một tiếng thì sẽ tru diệt đoàn sứ của Đại Hoa ở nơi này!
Đặt mình vào trong đó!
Để cho người ta không rét mà run!
Nhưng mà!
Ngao Tuấn Thần cũng là nhân vật phong vân, thân kinh bách chiến, liếm máu trên mũi đao, đã dám đến thì hiển nhiên là đã chuẩn bị hết tất cả, sẽ không bị loại chiến trận trước mắt này hù dọa!
Sau khi đội xe đi vào hoàng thành, một đường đi thẳng cho đến khi đến chín mươi lăm bậc thang bằng ngọc thạch trước cửa điện Hùng Loan thì rốt cuộc mới chậm rãi ngừng lại!
Ngay sau đó!
Cửa xe đồng loạt mở ra, hai mươi cao thủ ám cảnh viên mãn từ trong xe chui ra!
Sau đó!
Không hẹn mà cùng đi tới chiếc xe ở giữa!
Cuối cùng, Ngao Tuấn Thần cũng xuống xe!
Người khoác chiến giáp!
Eo đeo chiến đao!
Dáng người khôi ngô gần hai mét đứng ở nơi đó, sống lưng thẳng tắp như cây tùng. Khí thế mạnh mẽ như nắng gắt, bên dưới đôi mày kiếm là hai con ngươi lạnh như thép nguội!
Không giận tự uy!
Nhất là một vết sẹo như rắn và bò cạp quấn lấy nhau ở phía bên phải gương mặt của Ngao Tuấn Thần, kéo dài từ phía bên phải thái dương tới cổ, sau đó bị chiến giáp ngăn lại, không biết cụ thể dài bao nhiêu!
Chót nhìn lên!
Thật sự giống một con rắn độc. Hoặc là một con bò cạp độc gục ở chỗ này, nhìn thấy mà giật mình!
Thật tình không biết!
Cái sẹo to lớn trên mặt Ngao Tuấn Thần này là do Tiêu Nhất Thiên ban tặng!
Đại khái là một năm trước. Trong một trận chiến ở Bắc Cảnh, Tiêu Nhất Thiên và Ngao Tuấn Thần gặp nhau trên chiến trường, oan gia gặp nhau, trong lúc kịch chiến, Ngao Tuấn Thần bị Tiêu Nhất Thiên bổ trúng một đao, suýt nữa mất mạng dưới bảo đao Lang Đồ!
Thù này!
Ngao Tuấn Thần vẫn luôn khắc trong tâm khảm! "Đại Hạ!" "Hoàng thành!"
Ngao Tuấn Thần đứng trước xe, ánh mắt như đuốc, liếc nhìn một vòng bên trong hoàng thành, cuối cùng, ánh mắt lạnh như băng rơi vào điện Hùng Loan trước mặt mình, trầm giọng nói: "Không hổ là điện lớn nhất Đại Hạ, phủ của đế vương!" "Đúng là khí thế bất phàm!"
Ngao Tuấn Thần dẫn binh chinh phạt Đại Hạ mấy năm. Mục tiêu lớn nhất cuộc gã ta chính là một ngày nào đó có thể công phá được phòng thủ của Đại Hạ, đánh thẳng vào thủ đô, chiếm lấy hoàng thành hùng vĩ này! đời
Hôm nay!
Là lần đầu tiên gã ta tới Đại Hạ, vào hoàng thành!
Đáng tiếc!
Cũng không phải là đi vào với cách mà gã ta mơ ước! "Ngao tướng quân!"
Yến Đông Dương ra hiệu: "Hoàng chủ bệ hạ chờ đã lâu, xin mời đi theo tôi!"
Nói xong!
Yến Đông Dương quay người đi đến chín mươi lăm bậc thang bảng ngọc thạch. Đi thẳng tới điện Hùng Loan!
Ngao Tuấn Thần gật gật đầu!
Nếu như vào lúc bình thường, sứ đoàn nước khác đến đây thì hoàng chủ Để Uyên sẽ tự mình đón tiếp, mà bây giờ, tình huống của Để Uyên hơi đặc thù, không thể đi ra khỏi điện Hùng Loan!
Thậm chí!
Không cách nào đi ra khỏi tế đàn dưới mặt đất!
Cho nên!
Khi Yến Đông Dương dẫn theo bọn người Ngao Tuấn Thần từng bước đi qua chín mươi lăm bậc thang bằng ngọc thạch, đi vào cửa điện Hùng Loan thì Yến Đông Dương cung kính hô: "Bẩm hoàng chủ bệ hạ!" "Đoàn sứ của Đại Hoa!" "Ngao tướng quân đến!"
Một lát sau!
Giọng Đế Uyên truyền ra: "Để cho bọn họ vào đi!" "Vào trong rồi nói!"
Cửa lớn của điện Hùng Loan mở rộng ra, đứng ở ngoài cửa thì có thể nhìn thấy trong điện không có một ai! "Không cần!"
Không đợi Yến Đông Dương mở miệng, Ngao Tuấn Thần đã giành nói trước: "Bản tướng quân nghe nói, có vẻ như là cơ thể của hoàng chủ bệ hạ nước Đại Hạ không tốt lắm, không thể gặp người!" "Nếu vậy thì!" "Bên trong điện hay bên ngoài điện cũng như nhau thôi, không cần thiết phải đi vào bên trong nữa!"
Không thể gặp người!
Đối với chuyện mấy năm qua Đế Uyên vẫn luôn bể quan không ra, hiển nhiên là bên phía Đại Hoa cũng biết, Ngao Tuấn Thần nói một câu mà có tới hai ý nghĩa, trong lời nói còn có mấy phần bất kính với Đế Uyên!
Hơn nữa!
Ngao Tuấn Thần cũng không ngốc, đối mặt với một cao thủ minh cảnh hàng thật giá thật như Để Uyên thì đứng ở bên ngoài điện mới là an toàn nhất! "Không sao cả!"
Giọng nói của Đế Uyên vẫn bình thản như nước, không nghe được là vui hay giận trong đó!
Ngao Tuấn Thần nói thẳng vào điểm chính: "Lần này bản tướng quân đến là mang theo một phong quốc thư do hoàng đế của Đại Hoa tôi đích thân viết, mong hoàng chủ bệ nước Đại Hạ xem thư!"
Nói xong!
Bên cạnh có người đưa tới một cặp tài liệu, Ngao Tuấn Thần dâng lên bằng hai tay!
Nói là quốc thư!
Thật ra đây chính là hiệp nghị đình chiến do nước Đại Hoa đơn phương định ra, trên đó có viết điều kiện ngưng chiến của nước Đại Hoa!
Tác giả :
Văn Huy