Sinh Tồn Trong Tận Thế
Chương 170 Mùi Vị Giống Nhau
Nhìn thấy cao thủ của liên minh phía Nam đuổi tới, nhóm sát thủ còn sống lúc này vội vàng ném lại vũ khí dài, sau đó phân tán di chuyển vào bên trong những khu vực có nhiều cây cối để tẩu thoát.
Dù sao các loại phương tiện chỉ có thể di chuyển ở địa hình thông thoáng mà thôi, đi vào các khu vực nhỏ hẹp thì nó lập tức bị hạn chế.
Nhóm người bác Tấn nhìn thấy bọn sát thủ chạy vào những nơi nhỏ hẹp thì cũng không đuổi theo nữa, bọn họ lúc này quay trở về đội ngũ.
Trên đường trở về bọn họ không quên thu gom vũ khí mà bọn sát thủ bỏ lại.
Trong khi quay về bác Tấn liên lạc với Thiên Anh, nói với hắn nguy cơ đã giải trừ, nên quay trở về đội ngũ.
Thiên Anh ở bên kia nghe được lời này của bác Tấn thì vẫn tiếp tục quan sát.
Hắn muốn nhìn xem bọn sát thủ kia ở đâu, sau đó tiêu diệt.
Thiên Anh là kẻ rất tàn nhẫn, một khi đã có ai đối đầu với hắn thì hắn nhất định sẽ dồn kẻ kia vào đường chết, mà không cho bất kỳ đường lui nào cả.
…
Hơn mười phút sau.
Thiên Anh lúc này cũng đã dừng lại việc truy sát con mồi.
Hắn lúc này quan sát vị trí của đám quỷ lùn xanh, sau khi xác định được vị trí bọn quỷ lùn đang ở đâu thì hắn mới trở về đội ngũ.
Có được Thiên Lang làm thú cưỡi, Thiên Anh chẳng mấy chốc đã đuổi kịp đội ngũ của liên minh phía Nam.
Ánh mắt nhìn quanh một hồi, Thiên Anh phát hiện sau cuộc tập kích, liên minh chết đi không ít người.
Bên cạnh đó còn có rất nhiều người bị thương nữa.
Nhìn thấy cảnh này thì Thiên Anh biết chuyện này còn chưa dừng lại ở đây, những thế lực kia đã quyết tâm trở mặt thì không thể chỉ làm ra một vài hành động như vậy được.
Kiểu gì bọn hắn cũng có động tác lớn hơn.
Ngay vào thời điểm Thiên Anh đang suy nghĩ xem, các thế lực lớn khác dùng phương pháp gì để đối phó với liên minh phía Nam thì Thiên Lang đột nhiên lên tiếng.
“Có rất nhiều biến dị nhân từ khu trung tâm thành phố đang di chuyển tới đây, số lượng rất nhiều lên tới hàng ngàn con chứ không ít.”
Thiên Lang có được thính giác của kỳ nhạy bén, nó có thể nghe thấy những âm thanh mà tai người không cách nào nghe thấy.
Kết hợp với trí nhớ săn mồi, Thiên Lang dễ dàng biết được các mối nguy hiểm đang đến gần.
Thiên Anh đang ngồi ở trên lưng Thiên Lang, nghe được lời này của nó thì lâm vào suy tư.
Biến dị nhân ở trung tâm thành phố rất hiếm khi đi ra khu vực khác kiếm ăn, vì nơi kia đã đủ đồ ăn cho bọn nó rồi.— QUẢNG CÁO —
Bây giờ bọn nó đột ngột xuất hiện, hơn nữa còn đúng thời khắc quan trọng thế này, chứng tỏ là có kẻ âm thầm làm trò ở phía sau.
Thông qua bộ đàm, Thiên Anh lúc này liên lạc với bác Tấn cùng Lệ Vi, hắn nói:
“Có một đàn lớn biến dị nhân đang di chuyển về phía bên này, mọi người lên tinh thần chuẩn bị chiến đấu.”
Nghe được lời này của Thiên Anh, hai người khác cũng không có ai hỏi lại vì sao hắn lại biết mà chỉ nói:
“Đã rõ.”
Lệ Vi cùng bác Tấn không phải nhân vật tầm thường, những gì Thiên Anh có thể đoán ra thì hai người bọn họ cũng có thể.
Tiếp đó hai người kia bắt đầu điều chỉnh lại đội hình di chuyển để sẵn sàng chiến đấu cùng bè lũ biến dị nhân đang kéo tới.
Ngay khi đoàn xe của liên minh phía Nam di chuyển tới ngã ba Thái Hiệp thì phát hiện có một đoạn đường dài bị phá hủy.
Những thành viên của liên minh đứng gác ở nơi này cũng đều bị ám sát.
Chứng kiến cảnh này thì sắc mặt mọi người không khỏi trở nên khó coi.
Ai nhìn thấy cảnh này cũng biết rõ đây là gì.
Những thế lực thù địch muốn phá hủy đường đi của bọn họ, ngăn không cho bọn họ di chuyển về căn cứ.
Sau đó dùng đàn biến dị nhân cùng đàn quỷ lùn xanh tiêu diệt bọn họ.
Vỗ nhẹ vào lưng Thiên Lang, Thiên Anh nói:
“Đi Ngáo!”
Thiên Lang nghe được lời này lập tức lùi về phía sau đội ngũ, tiếp ẩn vào bên trong rừng rậm.
Chứng kiến Thiên Anh cùng với chiến thú của hắn rời đi thì Lệ Vi thông qua bộ đàm nói:
“Đi một mình nguy hiểm lắm, quay lại đi Thiên Anh.”
Không giống như người bình thường thấy Thiên Anh rời đi sẽ nghĩ rằng hắn chạy trốn, Lệ Vi vừa thấy hắn rời đi liền biết hắn muốn làm cái gì.
Thiên Anh đang ngồi trên lưng Thiêng Lang, nghe được giọng nói của Lệ Vi từ tai nghe thì đáp:— QUẢNG CÁO —
“Yên tâm, sẽ không có chuyện gì.
Có điều tôi sẽ không giúp được gì khi bọn quỷ lùn xanh đến đâu, cô cùng bác Tấn tự lo liệu bọn nó nhé, à tôi nhờ cô chú ý tới cô nàng Alisa kia, đừng để nàng ta làm cái gì đó ngu ngốc.”
Lệ Vi biết không khuyên được Thiên Anh, lúc này cô nàng chỉ nói:
“Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý đến Alisa, anh cũng phải cẩn thận đấy.”
Sau câu này thì hai người không nói chuyện với nhau nữa.
Tiếp đó Thiên Anh cùng với Thiên Lang nhanh chóng tiếp cận bầy biến dị nhân.
Cũng không mất quá nhiều thời gian Thiên Anh đã thấy được bọn kia.
Lúc này bọn nó vẫn đang đuổi theo một chiếc xe vượt địa hình.
Ngồi ở trên xe lúc này không chỉ người của các thế lực đối địch mà còn có một vài nhân vật quan trọng của liên minh phía Nam.
Thiên Anh thực ra cũng chưa từng nhìn thấy những người kia, có điều thấy bọn họ bị trói lại, còn bị bịt miệng, đã vậy còn có người ở bên cạnh dí súng vào đầu, Thiên Anh đoán rằng bọn họ là nhân vật quan trọng của liên minh phía Nam.
Là bia đỡ đạn để tí nữa đám này sử dụng.
Có điều bọn hắn thật không may khi lại gặp Thiên Anh ở đây, khác với những người khác, Thiên Anh sẽ không quan tâm đến mấy người ở trên xe kia làm gì.
Chết thì chết, hắn không quan tâm, với hy sinh một vài người để cứu vớt hàng trăm người cũng đáng.
Nâng lên súng năng lượng, Thiên Anh ngắm ngay về phía bình xăng của chiếc xe.
“Đoàng!”“Ầm!”
Chỉ một phát súng, bình xăng của chiếc xe đã bị bắn nổ.
Chiếc xe đang chạy băng băng trên đường lúc này nổ bay lên trời, sau đó rơi xuống mặt đường.
Những người ở bên trong xe lúc này cũng rơi ra bên ngoài.
Phải nói đám phần tử vũ trang kia cực kỳ khôn lanh, ngay khi bị rớt xuống đường, bọn hắn lập tức đứng dậy đi tìm chỗ trốn.
Cũng không có tên nào la hét, hay chửi bới, càng không có tên nào kêu rên.
Bọn hắnlúc này chỉ chăm chăm đi tìm nơi ẩn nấp, có tên thì tranh thủ chạy trốn.
“Phanh!”— QUẢNG CÁO —
Có điều bọn hắn chạy đâu cho thoát, Thiên Anh đứng ở một bên như hổ rình mồi, thằng nào chạy thằng đó xác định.
Thiên Anh không có bắn chết đối phương, hắn chỉ bắn cho đối phương đứt một chân để hạn chế tốc độ di chuyển của bọn hắn.
Dù sao kết liễu bọn hắn đã có đàn biến dị nhân rồi, không cần tới hắn phải ra tay làm gì.
Với thú thật là Thiên Anh muốn nhìn thấy cảnh bọn hắn bị đàn biến dị nhân xé xác hơn.
Nhìn bọn hắn la hét thảm thiết, từng bộ phận trên cơ thể bị kéo xuống nhìn vô cùng kích thích.
“Phanh phanh…”“Phanh phanh…”
Liên tiếp là những tiếng súng vang lên, đám phần tử vũ trang bị Thiên Anh bắn nát bàn chân, cùng hai tay.
Đến lúc này rồi thì đám kia không thể không gào lên.
Nguyên một đám nằm ở trên đường rú lên thảm thiết, đồng thời không ngừng nguyền rủa Thiên Anh, nói hắn là súc sinh gì đó, có điều Thiên Anh nghe quen rồi nên cũng không để tâm.
Sau khi giải quyết xong nhóm phần từ vũ trang Thiên Anh liền quyết định rời đi, có điều ngay vào lúc này Thiên Lang lại nói:
“Hai người bị trùm túi đen lên đầu kia có mùi vị khá giống với Lệ Vi cùng với Văn Luyện.
Hình như giữa bọn họ có liên quan gì với nhau.”
Thiên Anh nghe vậy thì có điểm ngạc nhiên, khẽ nhếch môi lên hắn cười nói:
“Xem như bọn hắn may mắn nên mới gặp được Ngáo.
Đi qua mang hai tên đó về đây đi.”
Thiên Lang nghe vậy thì nhẹ gật đầu, sau đó như một tia chớp phóng tới bên cạnh hai người kia.
Đám phần tử vũ trang vốn đang không ngừng chửi bởi Thiên Anh, nhưng vào lúc này nhìn thấy Thiên Lang thì đái ra máu.
Cả đám không tên nào dám lên tiếng, bọn hắn lúc này còn nằm bất động giả chết nữa.
Thiên Lang thấy vậy thì cười nhạt, nó thừa biết là cái bọn này giả chết, nhưng nó cũng không có quan tâm, giờ cứu người rồi rời đi thôi, còn bọn này cứ kệ đó..