[Đồng Nhân Harry Potter] Sinh Mà Cao Quý
Chương 8
Quy tắc hành vi thứ bảy của Slytherin: thích ứng hoàn cảnh, thay đổi hoàn cảnh.
Tinh khiết hóa pháp lực, ý nghĩa đề cao tiềm lực của bản thân, việc tăng cường lực lượng cũng như có thể liều chết trong chiến tranh tương lai cũng là kế hay, đầu đề nghiên cứu này, ngoại trừ thân mình đối sự tín ngưỡng tôn sùng với máu trong, cũng là mục tiêu phấn đấu to lớn trong tương lai của Draco, cho nên vì tìm ra huyền bí trong đó, tìm ra một kế hoạch khả thi, Draco đã đâm đầu vào phòng sách, đối với lần này đã đầu nhập đến 120% nhiệt tình.
Draco – người thừa kế máu trong vĩ đại – Malfoy sống thêm một đời xấu hổ phát hiện phòng sách trong nhà mình không hề thua kém thư viện ở Hogwarts, thậm chí một phần sách về Nghệ tuật Hắc ám nguy hiểm, thần bí, cổ xưa chỉ sợ sẽ khiến thư viện ở Hogwarts phải tự hổ thẹn. Kiếp trước anh chính là một tên đần chết trên một đống vàng mà không biết!
Ngày đó, Draco ở trong thư phòng tìm tư liệu mình cần, vô ý nhặt lên một tấm da dê, lúc ấy một bức họa của một vị tằng tổ phụ trên tường dùng giọng điệu chẳng thèm ngó tới đem bọn chúng hình dung thành ‘ý nghĩ kỳ lạ của đồ mọt sách Ravenclaw’, cũng khuyên anh ‘đem loại đồ này ném đi là tốt hơn’.
Được rồi, Draco thừa nhận anh đối với bản ghi chép về ma pháp trận hư hư thực thực này hoàn toàn xem không hiểu, nhưng vẫn đặt chúng lên giá sách như cũ, một chuyện vô cùng hí kịch đã xảy ra.
Draco làm một người thừa kế của một đại gia tộc đương nhiên phải học rất nhiều thứ rắc rối gì đó, tỷ như ngôn ngữ, kiếm thuật, giám định và thưởng thức, lễ nghi, thậm chí là học quản lý cùng Nghệ thuật Hắc ám. Đời trước, dưới sự cưng chiều cùng mềm lòng của cha, Draco đối tương lai của chính mình rất lạc quan, lại đối rất nhiều việc mà chủ nhân phải học cái được cái không, nhưng lúc này đây, sự thành thục cùng kiêu ngạo của anh đã không cho phép anh không có lý tưởng. Cho nên, xế chiều nay theo thường lệ, Draco tiếp tục cùng một quý bà đến từ Tây Ban Nha học tập bốn mươi tám bước nhảy có từ trong hoàng cung thời xa xưa như Cơ Đặc Vũ.
Cảm giác như đã từng quen biết luôn luôn quanh quẩn, điều này làm cho Draco ngay sau giờ học liền chạy vội đến phòng sách, mở ra tấm da dê kia. Sau đó, anh phát ra một trận cười to khiến toàn thể gia tinh sững sờ, khiến bức họa tổ tiên xấu hổ đến nhéo râu, lại tuyệt không phù hợp phong cách Malfoy — anh đã phát hiện bí mật của nó, kỳ thật cũng không có thâm ảo gì, chẳng qua chúng lấy Cơ Đặc Vũ, một trong những bước nhảy không quá lưu hành trong cung đình làm ngôn ngữ viết thành, Draco đem chúng dịch ra, ở dưới sự trợ giúp của cha liền thử một cái ma pháp trận đơn giản trong đó, hầm băng nhà bọn họ vĩnh viễn được giữ ở 0 độ, dùng nguyên lý trao đổi ma pháp của Morgan, nếu không sẽ dùng lời nguyền đông đặc của gia tinh phóng vào hầm băng.
Cho đến này nay, theo một loại ánh mắt thành thục dao động, cho dù vứt đi danh hiệu gia tộc Malfoy từ xưa, Draco vẫn có tư chất ‘hạc trong bầy gà’ như cũ, điều kiện học tập cùng ưu thế thể chất trời sinh, cùng phong cách đặc biệt hấp dẫn. Đáng tiếc, Draco trong quá khứ giống như một thiếu gia bị quầng sáng của gia tộc phá hủy, gánh vác thanh danh gia tộc mà đắc chí, tự mãn, làm mất đi sự phong phú của chính bản thân. May mắn, được sống lại lần nữa, khiến cho anh cũng học xong quý trọng.
Ngày trở nên bận rộn cùng phong phú, vấn đề tinh khiết hóa pháp lực quá thâm ảo, không thể tránh gặp phải khó khăn, sau khi Draco phủ định phương pháp một trăm tám mươi bảy, anh vẫn không lục lọi ra quy luật hữu hiệu an toàn nào, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cho anh bắt chước phương pháp nguy hiểm lại thành công như lần đầu tiên.
Hiện tại Draco nhờ vào việc tự nâng cao độ tinh thuần phép thuật, hoàn toàn có năng lực lấy lực lượng của một phù thủy thiếu niên chống lại Bùa Chú cao thâm của phù thủy trưởng thành mà không hề có cảm giác thoát lực gì, có thể đoán được theo tuổi tăng lên, chờ anh được mười bảy tuổi trưởng thành, anh sẽ có được trình độ pháp thuật không thua kém gì lão già điên Dumbledore trăm tuổi cùng Chúa tể Hắc ám – một kẻ điên cuồng và cố chấp.
Nhưng này còn chưa đủ, Draco ở trong thời gian tăng cường lực lượng, anh vẫn hy vọng có thể tim được từ trong những quyển sách được gia tộc cất dấu… tranh thủ trước khi Chúa tể Hắc ám mà tìm thấy phương pháp xử lý hắn, đem nguy hiểm ngăn chặn ở giai đoạn nảy sinh, không thể nghi ngờ chờ sau khi hắn cường đại sau mới bắt đầu cố gắng thì chuyện này bây giờ là một việc thông minh đơn giản hơn nhiều.
Thời gian trong lúc Draco nỗ lực vì bảo vệ mạng sống người nhà cùng vinh quang của máu trong mà phấn đấu yên lặng trôi qua, cho nên, khi Draco nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts, so với sự đần độn trước kia, anh bỗng nhiên giật mình thời gian thì ra có thể thật nhanh trôi qua như vậy.
Năm nay tiệc sinh nhật của Draco hủy bỏ, không chỉ bởi vì diễn viên chính không kiên trì, cũng bởi vì các bạn bè của anh cũng đã đến tuổi nhập học, các gia tộc đều đang vội vàng. A, đây là lúc ngời thừa kế của các gia tộc bắt đầu học tập phép thuật, đương nhiên là một trong những sự kiện lớn của gia tộc, huống hồ những tiểu bảo bối chưa từng rời khỏi cha mẹ kia lại rời khỏi gia tộc, vừa đi chính là mấy tháng, thẳng đến Lễ Giáng sinh mới có thể trở về. Loại địa phương như trường học đối với nhiều gia tộc cổ xưa giàu có mà nói càng giống với một nơi tu hành khó khăn gian khổ, nếu có thể, các gia trưởng đại khái sẽ đem cả gia tộc đóng gói đến trường học.
Đường nhiên, Draco đối với tình huống gia tộc người ta không có quyền lên tiếng, nhưng mẹ của anh lại bắt đầu liệt kê thật dài sanh sách “xuất kho”, trong ‘vật phẩm chuẩn bị’ còn có bảy bộ huân hương lô luôn đặt trong phòng ngủ của mình.
Ngày sinh nhật này, bữa tối trên bàn cơm, trừ bỏ thức ăn mỹ vị ngon miệng, ngoài ba người nhà Malfoy còn có thêm một vị khách, giáo sư Severus Snape, cha đỡ đầu của anh.
”Nga, Sev, chẳng lẽ cậu không thể châm chước một chút sao?” Narcissa xuất cả lời nói lẫn hành động nhưng vẫn chưa có được hứa hẹn mà cô muốn, sao cô có thể để cho bảo bối của mình đi chỗ đó chịu khổ a!
”Cái gọi là quy củ chính là quy củ, Narcissa.” Thái độ của Snape thực kiên quyết, hắn đã thẩm tra danh sách ‘kho hàng’ mà Narcissa đưa cho Draco mang đến trường, hơn nữa còn dùng viết gạch hai mục, đừng hiểu lầm, không phải xóa hai thứ, mà là ở trong danh sách thật dài, Xà Vương chỉ chân chính cho phép Draco mang vật có ‘phẩm chất nhất định’ đến trường học, thứ nhất là tàng thư của gia tộc Malfoy, cái khác là rương có không gian mở rộng cỡ lớn chứa những tài liệu Độc dược cao cấp.
Cự tuyệt yêu cầu của Narcissa, sau khi Snape dùng dao cắt một miếng thịt bò mới giương mắt nhìn Draco, ”Draco, con cũng muốn ta mắt nhắm mắt mở sao?”
Đậu phụ trong thìa của Draco suýt nữa rơi xuống, chỉ cần khuôn mặt kia của cha đỡ đầu, cái loại diễn cảm kia, anh dám nói “muốn” sao?
”Sev,” Tiếp nhận ánh mắt cầu cứu của vợ, Lucius quyết định dùng sách lược để đạt mục đích đưa ra, ”Lúc nào mà học viện Slytherin có quy củ – không hợp với đạo làm người như vậy?”
”Đương nhiên, là từ sau khi tôi lên làm viện trưởng.” Khóe miệng của giáo sư Snape cơ hồ mím thành một đường thẳng tắp, hiển nhiên là đối với phong cách tiền nhiệm của mình, con buôn mập mạp, giáo sư Slughorn kia không dám khen tặng.
Khóe miệng Lucius run rẩy nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì độ cong 15 độ như cũ, ”Ta nghĩ đến Slytherin luôn là tao nhã cao quý.”
Giáo sư Snape dùng mũi hừ một cái, ”Cũng là do phải duy trì cái loại tao nhã có hoa không có quả trong miệng cậu, Slytherin mới phải nhất định trả giá gian khổ gấp đôi so với người bình thường. Để cho bọn họ ở lại trường, chính là vì tránh cho những người giám hộ giống như cậu không chút nguyên tắc đem bọn nhỏ cưng chìu sinh hư, làm cho cái đầu vốn chỉ lớn bằng quả dưa Riese của họ chứa càng nhiều ganh đua so sánh, khoe khoang, tự cho là đúng, hoặc là…” Giáo sư Snape liếc mắt đảo qua kim cài có tạo hình duyên dáng trên cổ áo, vòng cổ có hoa văn trước ngực, vòng tay ngà voi, còn có nút thắt tinh xảo trên tay áo của con đỡ đầu của mình… ”ham thích thảo luận cái gì gọi là trang sức hoặc kim cài lưu hành.”
Draco suýt nữa bị một miếng thức ăn làm sặc, anh căn bản chưa hề nói gì mà!
Draco biết mình không thể tiếp tục im lặng, nếu anh không muốn chọc giận cha đỡ đầu, lại bị phạt sao chép hai trăm lần quy tắc hành vi của Slytherin, anh nhất định phải tỏ rõ lập trường. Draco buông dao nĩa, ”Cha, mẹ, cha đỡ đầu, xin đừng tranh cãi nữa, con tự tin với năng lực của con hoàn toàn có thể thích ứng với yêu cầu nghiêm khắc của Slytherin, cho dù có khó khăn gì, con cũng sẽ cố gắng giải quyết. Không được lùi bước trước khó khăn, quy tắc hành vi thứ mười bảy của Slytherin.”
Mẹ Narcissa nhịn không được mà thấp giọng nghẹn ngào một chút, cha Lucius phát ra tiếng than nhẹ, giáo sư Snape phát ra một âm mũi thõa mãn như có như không — bởi vì hai năm qua trình độ các vấn đề mà Draco thỉnh giáo không ngừng tăng lên, hiển nhiên lời này của Draco không bị cha đỡ đầu nghiêm khắc của anh liệt vào hàng ngũ lời nói cuồng vọng tự đại.
Chuyện chính là như vậy, bởi vì đề cao máu trong, chọn lựa nghiêm khắc, cho nên người có thể đi vào Slytherin đều là người ưu tú, gia cảnh xuất sắc, loại bầu không khí hơn người này khiến phần hoàn cảnh cứng của Slytherin luôn ưu tú nhất trong bốn học viện. Có không ít gia tộc cổ xưa thậm chí còn vui với việc tự móc tiền túi cải thiện điều kiện nơi dừng chân trong bảy năm ở tương lai của con cái, sau đó cứ truyền lưu, cho nên trong hầm ngầm Slytherin, phòng ngủ vô cùng hoa lệ, bài trí vô cùng tinh xảo, lò sưởi nơi phòng nghỉ công cộng luôn sáng hơn so với các nhà khác…
Tóm lại, chính là điều kiện thực thoải mái.
Nhưng tất cả những chuyện này đều là tình huống trước khi giáo sư Severus Snape tới làm viện trưởng Slytherin.
Nói ngắn gọn, sau khi giáo sư Snape lên làm viện trưởng, phát hiện mình không thể chịu đựng được việc mỗi ngày phải xử lý việc các tiểu thư, thiếu gia được nuông chiều tận trời châm chọc lẫn nhau, ganh đua lẫn nhau mà tạo thành các vụ tổn thương ngoài ý muốn; mà hắn lại chán ghét một cách cực đoan những phế vật có đầu óc trống trơn lại cố tình tự cho mình là siêu phàm, cho nên hoàn cảnh trong tầng hầm Slytherin, sau khi giáo sư Snape nhậm chức được một tháng, trong vòng một đêm, long trời lở đất.
Tình huống của hầm hiện tại âm lãnh như tên của nó, phảng phất giống như nơi dành cho tu sĩ bần khổ tu hành, ván giường thô sáp, trang sức biến mất, bếp lò không còn vĩnh viễn cháy, thậm chí tủ quần áo đều nhỏ hẹp đến mức khiến người oán hận, tóm lại hết thảy đều trở về nguyên thủy, sơ sài như vườn thảo dược của Hufflepluff, cả hầm trừ bỏ phòng nghỉ, hết thảy đều có vẻ khô cằn cũ kỹ.
Như vậy, còn có thể gọi là Slytherin tao nhã cao quý sao?
Đương nhiên, không thể! Vậy phải làm thế nào?
Lực lượng quyết định tương lai — quy tắc hành vi thứ hai của Slytherin.
Nếu mọi người muốn khôi phục cuộc sống tỉ mỉ tinh tế ngày trước, như vậy mời mọi người tự mình ra tay.
Muốn một chiếc giường lớn mềm mại?
Không thành vấn đề! Bùa phình to, thần chú triệu hồi, bùa hóa lông chim… rất nhiều phương pháp để giải quyết.
Quần áo quá nhiều không có chỗ để? Không thành vấn đề!
Một, học phép thu nhỏ, đem toàn toàn bộ quần áo thu nhỏ lại rồi cất vào.
Hai, đi nghiên cứu pháp thuật không gian, cho dù chỉ là một ngăn tủ nhỏ, số lượng tài liệu tham khảo khổng lồ trong Hogwarts có thể giúp ngươi cất vào một cái cây khổng lồ.
Muốn có một pho tượng xinh đẹp, trang trí mặt tường trong ký túc xá?
Học tốt môn biến hình của mình đi!
Quá lạnh? Bùa giữ ấm.
Còn chờ gì nữa? Mau mau học thần chú đi!
…
Nếu tôi không muốn vất vả như vậy, tôi không học cũng không làm thì sao?
Vậy cút ra khỏi Slytherin, Slytherin vĩnh viễn không chào đón đồ phế vật vô dụng!
Loại giáo dục nghiêm khắc này của giáo sư Snape, khiến con rắn nhỏ cùng nhóm con rắn lớn Slytherin phẫn nộ đến tột đỉnh, lúc ấy có mấy gia tộc có sức ảnh hưởng liên hợp lại gây áp lực cho Hiệu trưởng, cần đem tên sỉ nhục Slytherin, hủy diệt quang vinh của Slytherin này trục xuất ra khỏi tầng hầm của Slytherin, đáp lại sự phẫn nộ của bọn họ chính là cái mỉm cười lạnh lùng của đại sư Độc Dược.
Sau đó một năm học qua đi, Nhà Slytherin ở năm đó đã lấy được Cúp Nhà đã xa cách từ lâu, hoàn toàn là bởi vì biểu hiện trên lớp của nhóm con rắn nhỏ thật sự khiến người trố mắt. Còn biểu hiện về sau của nhóm con rắn nhỏ khiến rất nhiều con rắn lớn cuối cùng quyết định bí mật ủng hộ Viện trưởng của bọn họ, cho dù vị viện trưởng mới này vẫn đối nhóm con rắn nhỏ phun nọc độc ở kỳ nghĩ, đối người xung quanh nghiêm túc đáng sợ, âm trầm ác độc như cũ.
Sau đó, Slytherin chưa từng bỏ qua một lần Cúp Nhà.
Cuối cùng, giáo sư Severus Snape, Bậc thầy Độc Dược kiệt xuất nhất thời đại, người đạt được huân chương Hiệp sĩ Merlin, dùng sự nghiêm khắc ngoan lệ nhất tạo nên những người vĩ đại đều tốt nghiệp từ Slytherin, hoàn toàn xứng đáng trở thành Xà Vương Slytherin.
Hiện tại, nọc độc của Xà Vương Snape đang văng lên người con đỡ đầu của hắn, cho nên đại Malfoy – người cha gương mẫu liền đứng ngồi không yên, trực tiếp mời người đến dùng cơm, biến thành yêu cầu được châm chước.
Draco biết tuyệt không cần tranh chấp với cha đỡ đầu về điểm này — giáo huấn xương máu đời trước a, anh làm nũng, cầu xin, chỉ còn thiếu lăn lộn trên mặt đất, tất cả thủ đoạn đạt được không phải là sự mềm lòng của cha đỡ đầu mà là trừng phạt sao chép hai trăm lần quy tắc hành vi Slytherin, thêm liên tục một tháng sau khai giảng xử lý sâu lông bọc mủ, một tháng kia, anh thấy cái gì cũng cảm thấy có mùi thối hoắc của nước mủ.
Lúc này người thắng sau cùng vẫn là Xà Vương Slytherin, điều duy nhất khác biệt chính là thái độ của Draco đã thay đổi. Sau khi kết thúc bữa tối, giáo sư Snape để lại quà sinh nhật cho Draco, sau đó rời đi bằng lò sưởi trong tường. Vợ chồng Malfoy có chút thất vọng, nhưng bất kể thế nào, con rắn nhỏ cũng phải đến Hogwarts học, chính thức đi vào thế giới phép thuật ảo diệu, là việc lớn khiến người ta hưng phấn.
”Draco, con muốn ngày nào đi mua đồ dùng cho khai giảng? Mẹ và cha sẽ đi cùng con, mua đũa phép thuộc về riêng mình, vui không?”
”Mẹ, cho dù con không có đũa phép,” Draco cười lớn ôm lấy Narcissa, kiêu ngạo tuyên bố, ”Con vẫn là một phù thủy cường đại vĩ đại!” Anh không nói dối, không phải sao?
”Một phù thủy phải có đũa phép thuộc về riêng mình, đũa phép chính là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời.” Narcissa không đem tuyên bố kiêu ngạo của Draco tin là thật, ”Draco, đối với đũa phép của mình, con có khờ mong gì không?”
Đũa phép 11 tấc Anh, gỗ táo gai, lông đuôi bạch kỳ mã, độ mềm và dai vừa phải, đại biểu thuần khiết, kiên trinh lại cường đại. Đúng vậy, Draco đồng ý với lời của mẹ, đũa phép giống như một nửa thân thể khác của anh, nhiều năm xa cách, khiến anh đối với nó ngày nhớ đêm mong. Có đũa phép, chẳng khác nào anh được vũ trang đến tận răng, giống như một con rồng cao ngạo cường đại, uy hiếp bốn phương… Draco vuốt vòng tay ngà voi hình rồng trên cổ tay, anh hi vọng mình có thể giống như tên trở thành một con rồng kiên cường, uy nghiêm, cường tráng thậm chí… nguy hiểm.
Malfoy, sinh ra đã cao quý, không nên hạ mình trước kẻ khác.
~*~
Tinh khiết hóa pháp lực, ý nghĩa đề cao tiềm lực của bản thân, việc tăng cường lực lượng cũng như có thể liều chết trong chiến tranh tương lai cũng là kế hay, đầu đề nghiên cứu này, ngoại trừ thân mình đối sự tín ngưỡng tôn sùng với máu trong, cũng là mục tiêu phấn đấu to lớn trong tương lai của Draco, cho nên vì tìm ra huyền bí trong đó, tìm ra một kế hoạch khả thi, Draco đã đâm đầu vào phòng sách, đối với lần này đã đầu nhập đến 120% nhiệt tình.
Draco – người thừa kế máu trong vĩ đại – Malfoy sống thêm một đời xấu hổ phát hiện phòng sách trong nhà mình không hề thua kém thư viện ở Hogwarts, thậm chí một phần sách về Nghệ tuật Hắc ám nguy hiểm, thần bí, cổ xưa chỉ sợ sẽ khiến thư viện ở Hogwarts phải tự hổ thẹn. Kiếp trước anh chính là một tên đần chết trên một đống vàng mà không biết!
Ngày đó, Draco ở trong thư phòng tìm tư liệu mình cần, vô ý nhặt lên một tấm da dê, lúc ấy một bức họa của một vị tằng tổ phụ trên tường dùng giọng điệu chẳng thèm ngó tới đem bọn chúng hình dung thành ‘ý nghĩ kỳ lạ của đồ mọt sách Ravenclaw’, cũng khuyên anh ‘đem loại đồ này ném đi là tốt hơn’.
Được rồi, Draco thừa nhận anh đối với bản ghi chép về ma pháp trận hư hư thực thực này hoàn toàn xem không hiểu, nhưng vẫn đặt chúng lên giá sách như cũ, một chuyện vô cùng hí kịch đã xảy ra.
Draco làm một người thừa kế của một đại gia tộc đương nhiên phải học rất nhiều thứ rắc rối gì đó, tỷ như ngôn ngữ, kiếm thuật, giám định và thưởng thức, lễ nghi, thậm chí là học quản lý cùng Nghệ thuật Hắc ám. Đời trước, dưới sự cưng chiều cùng mềm lòng của cha, Draco đối tương lai của chính mình rất lạc quan, lại đối rất nhiều việc mà chủ nhân phải học cái được cái không, nhưng lúc này đây, sự thành thục cùng kiêu ngạo của anh đã không cho phép anh không có lý tưởng. Cho nên, xế chiều nay theo thường lệ, Draco tiếp tục cùng một quý bà đến từ Tây Ban Nha học tập bốn mươi tám bước nhảy có từ trong hoàng cung thời xa xưa như Cơ Đặc Vũ.
Cảm giác như đã từng quen biết luôn luôn quanh quẩn, điều này làm cho Draco ngay sau giờ học liền chạy vội đến phòng sách, mở ra tấm da dê kia. Sau đó, anh phát ra một trận cười to khiến toàn thể gia tinh sững sờ, khiến bức họa tổ tiên xấu hổ đến nhéo râu, lại tuyệt không phù hợp phong cách Malfoy — anh đã phát hiện bí mật của nó, kỳ thật cũng không có thâm ảo gì, chẳng qua chúng lấy Cơ Đặc Vũ, một trong những bước nhảy không quá lưu hành trong cung đình làm ngôn ngữ viết thành, Draco đem chúng dịch ra, ở dưới sự trợ giúp của cha liền thử một cái ma pháp trận đơn giản trong đó, hầm băng nhà bọn họ vĩnh viễn được giữ ở 0 độ, dùng nguyên lý trao đổi ma pháp của Morgan, nếu không sẽ dùng lời nguyền đông đặc của gia tinh phóng vào hầm băng.
Cho đến này nay, theo một loại ánh mắt thành thục dao động, cho dù vứt đi danh hiệu gia tộc Malfoy từ xưa, Draco vẫn có tư chất ‘hạc trong bầy gà’ như cũ, điều kiện học tập cùng ưu thế thể chất trời sinh, cùng phong cách đặc biệt hấp dẫn. Đáng tiếc, Draco trong quá khứ giống như một thiếu gia bị quầng sáng của gia tộc phá hủy, gánh vác thanh danh gia tộc mà đắc chí, tự mãn, làm mất đi sự phong phú của chính bản thân. May mắn, được sống lại lần nữa, khiến cho anh cũng học xong quý trọng.
Ngày trở nên bận rộn cùng phong phú, vấn đề tinh khiết hóa pháp lực quá thâm ảo, không thể tránh gặp phải khó khăn, sau khi Draco phủ định phương pháp một trăm tám mươi bảy, anh vẫn không lục lọi ra quy luật hữu hiệu an toàn nào, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cho anh bắt chước phương pháp nguy hiểm lại thành công như lần đầu tiên.
Hiện tại Draco nhờ vào việc tự nâng cao độ tinh thuần phép thuật, hoàn toàn có năng lực lấy lực lượng của một phù thủy thiếu niên chống lại Bùa Chú cao thâm của phù thủy trưởng thành mà không hề có cảm giác thoát lực gì, có thể đoán được theo tuổi tăng lên, chờ anh được mười bảy tuổi trưởng thành, anh sẽ có được trình độ pháp thuật không thua kém gì lão già điên Dumbledore trăm tuổi cùng Chúa tể Hắc ám – một kẻ điên cuồng và cố chấp.
Nhưng này còn chưa đủ, Draco ở trong thời gian tăng cường lực lượng, anh vẫn hy vọng có thể tim được từ trong những quyển sách được gia tộc cất dấu… tranh thủ trước khi Chúa tể Hắc ám mà tìm thấy phương pháp xử lý hắn, đem nguy hiểm ngăn chặn ở giai đoạn nảy sinh, không thể nghi ngờ chờ sau khi hắn cường đại sau mới bắt đầu cố gắng thì chuyện này bây giờ là một việc thông minh đơn giản hơn nhiều.
Thời gian trong lúc Draco nỗ lực vì bảo vệ mạng sống người nhà cùng vinh quang của máu trong mà phấn đấu yên lặng trôi qua, cho nên, khi Draco nhận được thư thông báo nhập học của Hogwarts, so với sự đần độn trước kia, anh bỗng nhiên giật mình thời gian thì ra có thể thật nhanh trôi qua như vậy.
Năm nay tiệc sinh nhật của Draco hủy bỏ, không chỉ bởi vì diễn viên chính không kiên trì, cũng bởi vì các bạn bè của anh cũng đã đến tuổi nhập học, các gia tộc đều đang vội vàng. A, đây là lúc ngời thừa kế của các gia tộc bắt đầu học tập phép thuật, đương nhiên là một trong những sự kiện lớn của gia tộc, huống hồ những tiểu bảo bối chưa từng rời khỏi cha mẹ kia lại rời khỏi gia tộc, vừa đi chính là mấy tháng, thẳng đến Lễ Giáng sinh mới có thể trở về. Loại địa phương như trường học đối với nhiều gia tộc cổ xưa giàu có mà nói càng giống với một nơi tu hành khó khăn gian khổ, nếu có thể, các gia trưởng đại khái sẽ đem cả gia tộc đóng gói đến trường học.
Đường nhiên, Draco đối với tình huống gia tộc người ta không có quyền lên tiếng, nhưng mẹ của anh lại bắt đầu liệt kê thật dài sanh sách “xuất kho”, trong ‘vật phẩm chuẩn bị’ còn có bảy bộ huân hương lô luôn đặt trong phòng ngủ của mình.
Ngày sinh nhật này, bữa tối trên bàn cơm, trừ bỏ thức ăn mỹ vị ngon miệng, ngoài ba người nhà Malfoy còn có thêm một vị khách, giáo sư Severus Snape, cha đỡ đầu của anh.
”Nga, Sev, chẳng lẽ cậu không thể châm chước một chút sao?” Narcissa xuất cả lời nói lẫn hành động nhưng vẫn chưa có được hứa hẹn mà cô muốn, sao cô có thể để cho bảo bối của mình đi chỗ đó chịu khổ a!
”Cái gọi là quy củ chính là quy củ, Narcissa.” Thái độ của Snape thực kiên quyết, hắn đã thẩm tra danh sách ‘kho hàng’ mà Narcissa đưa cho Draco mang đến trường, hơn nữa còn dùng viết gạch hai mục, đừng hiểu lầm, không phải xóa hai thứ, mà là ở trong danh sách thật dài, Xà Vương chỉ chân chính cho phép Draco mang vật có ‘phẩm chất nhất định’ đến trường học, thứ nhất là tàng thư của gia tộc Malfoy, cái khác là rương có không gian mở rộng cỡ lớn chứa những tài liệu Độc dược cao cấp.
Cự tuyệt yêu cầu của Narcissa, sau khi Snape dùng dao cắt một miếng thịt bò mới giương mắt nhìn Draco, ”Draco, con cũng muốn ta mắt nhắm mắt mở sao?”
Đậu phụ trong thìa của Draco suýt nữa rơi xuống, chỉ cần khuôn mặt kia của cha đỡ đầu, cái loại diễn cảm kia, anh dám nói “muốn” sao?
”Sev,” Tiếp nhận ánh mắt cầu cứu của vợ, Lucius quyết định dùng sách lược để đạt mục đích đưa ra, ”Lúc nào mà học viện Slytherin có quy củ – không hợp với đạo làm người như vậy?”
”Đương nhiên, là từ sau khi tôi lên làm viện trưởng.” Khóe miệng của giáo sư Snape cơ hồ mím thành một đường thẳng tắp, hiển nhiên là đối với phong cách tiền nhiệm của mình, con buôn mập mạp, giáo sư Slughorn kia không dám khen tặng.
Khóe miệng Lucius run rẩy nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì độ cong 15 độ như cũ, ”Ta nghĩ đến Slytherin luôn là tao nhã cao quý.”
Giáo sư Snape dùng mũi hừ một cái, ”Cũng là do phải duy trì cái loại tao nhã có hoa không có quả trong miệng cậu, Slytherin mới phải nhất định trả giá gian khổ gấp đôi so với người bình thường. Để cho bọn họ ở lại trường, chính là vì tránh cho những người giám hộ giống như cậu không chút nguyên tắc đem bọn nhỏ cưng chìu sinh hư, làm cho cái đầu vốn chỉ lớn bằng quả dưa Riese của họ chứa càng nhiều ganh đua so sánh, khoe khoang, tự cho là đúng, hoặc là…” Giáo sư Snape liếc mắt đảo qua kim cài có tạo hình duyên dáng trên cổ áo, vòng cổ có hoa văn trước ngực, vòng tay ngà voi, còn có nút thắt tinh xảo trên tay áo của con đỡ đầu của mình… ”ham thích thảo luận cái gì gọi là trang sức hoặc kim cài lưu hành.”
Draco suýt nữa bị một miếng thức ăn làm sặc, anh căn bản chưa hề nói gì mà!
Draco biết mình không thể tiếp tục im lặng, nếu anh không muốn chọc giận cha đỡ đầu, lại bị phạt sao chép hai trăm lần quy tắc hành vi của Slytherin, anh nhất định phải tỏ rõ lập trường. Draco buông dao nĩa, ”Cha, mẹ, cha đỡ đầu, xin đừng tranh cãi nữa, con tự tin với năng lực của con hoàn toàn có thể thích ứng với yêu cầu nghiêm khắc của Slytherin, cho dù có khó khăn gì, con cũng sẽ cố gắng giải quyết. Không được lùi bước trước khó khăn, quy tắc hành vi thứ mười bảy của Slytherin.”
Mẹ Narcissa nhịn không được mà thấp giọng nghẹn ngào một chút, cha Lucius phát ra tiếng than nhẹ, giáo sư Snape phát ra một âm mũi thõa mãn như có như không — bởi vì hai năm qua trình độ các vấn đề mà Draco thỉnh giáo không ngừng tăng lên, hiển nhiên lời này của Draco không bị cha đỡ đầu nghiêm khắc của anh liệt vào hàng ngũ lời nói cuồng vọng tự đại.
Chuyện chính là như vậy, bởi vì đề cao máu trong, chọn lựa nghiêm khắc, cho nên người có thể đi vào Slytherin đều là người ưu tú, gia cảnh xuất sắc, loại bầu không khí hơn người này khiến phần hoàn cảnh cứng của Slytherin luôn ưu tú nhất trong bốn học viện. Có không ít gia tộc cổ xưa thậm chí còn vui với việc tự móc tiền túi cải thiện điều kiện nơi dừng chân trong bảy năm ở tương lai của con cái, sau đó cứ truyền lưu, cho nên trong hầm ngầm Slytherin, phòng ngủ vô cùng hoa lệ, bài trí vô cùng tinh xảo, lò sưởi nơi phòng nghỉ công cộng luôn sáng hơn so với các nhà khác…
Tóm lại, chính là điều kiện thực thoải mái.
Nhưng tất cả những chuyện này đều là tình huống trước khi giáo sư Severus Snape tới làm viện trưởng Slytherin.
Nói ngắn gọn, sau khi giáo sư Snape lên làm viện trưởng, phát hiện mình không thể chịu đựng được việc mỗi ngày phải xử lý việc các tiểu thư, thiếu gia được nuông chiều tận trời châm chọc lẫn nhau, ganh đua lẫn nhau mà tạo thành các vụ tổn thương ngoài ý muốn; mà hắn lại chán ghét một cách cực đoan những phế vật có đầu óc trống trơn lại cố tình tự cho mình là siêu phàm, cho nên hoàn cảnh trong tầng hầm Slytherin, sau khi giáo sư Snape nhậm chức được một tháng, trong vòng một đêm, long trời lở đất.
Tình huống của hầm hiện tại âm lãnh như tên của nó, phảng phất giống như nơi dành cho tu sĩ bần khổ tu hành, ván giường thô sáp, trang sức biến mất, bếp lò không còn vĩnh viễn cháy, thậm chí tủ quần áo đều nhỏ hẹp đến mức khiến người oán hận, tóm lại hết thảy đều trở về nguyên thủy, sơ sài như vườn thảo dược của Hufflepluff, cả hầm trừ bỏ phòng nghỉ, hết thảy đều có vẻ khô cằn cũ kỹ.
Như vậy, còn có thể gọi là Slytherin tao nhã cao quý sao?
Đương nhiên, không thể! Vậy phải làm thế nào?
Lực lượng quyết định tương lai — quy tắc hành vi thứ hai của Slytherin.
Nếu mọi người muốn khôi phục cuộc sống tỉ mỉ tinh tế ngày trước, như vậy mời mọi người tự mình ra tay.
Muốn một chiếc giường lớn mềm mại?
Không thành vấn đề! Bùa phình to, thần chú triệu hồi, bùa hóa lông chim… rất nhiều phương pháp để giải quyết.
Quần áo quá nhiều không có chỗ để? Không thành vấn đề!
Một, học phép thu nhỏ, đem toàn toàn bộ quần áo thu nhỏ lại rồi cất vào.
Hai, đi nghiên cứu pháp thuật không gian, cho dù chỉ là một ngăn tủ nhỏ, số lượng tài liệu tham khảo khổng lồ trong Hogwarts có thể giúp ngươi cất vào một cái cây khổng lồ.
Muốn có một pho tượng xinh đẹp, trang trí mặt tường trong ký túc xá?
Học tốt môn biến hình của mình đi!
Quá lạnh? Bùa giữ ấm.
Còn chờ gì nữa? Mau mau học thần chú đi!
…
Nếu tôi không muốn vất vả như vậy, tôi không học cũng không làm thì sao?
Vậy cút ra khỏi Slytherin, Slytherin vĩnh viễn không chào đón đồ phế vật vô dụng!
Loại giáo dục nghiêm khắc này của giáo sư Snape, khiến con rắn nhỏ cùng nhóm con rắn lớn Slytherin phẫn nộ đến tột đỉnh, lúc ấy có mấy gia tộc có sức ảnh hưởng liên hợp lại gây áp lực cho Hiệu trưởng, cần đem tên sỉ nhục Slytherin, hủy diệt quang vinh của Slytherin này trục xuất ra khỏi tầng hầm của Slytherin, đáp lại sự phẫn nộ của bọn họ chính là cái mỉm cười lạnh lùng của đại sư Độc Dược.
Sau đó một năm học qua đi, Nhà Slytherin ở năm đó đã lấy được Cúp Nhà đã xa cách từ lâu, hoàn toàn là bởi vì biểu hiện trên lớp của nhóm con rắn nhỏ thật sự khiến người trố mắt. Còn biểu hiện về sau của nhóm con rắn nhỏ khiến rất nhiều con rắn lớn cuối cùng quyết định bí mật ủng hộ Viện trưởng của bọn họ, cho dù vị viện trưởng mới này vẫn đối nhóm con rắn nhỏ phun nọc độc ở kỳ nghĩ, đối người xung quanh nghiêm túc đáng sợ, âm trầm ác độc như cũ.
Sau đó, Slytherin chưa từng bỏ qua một lần Cúp Nhà.
Cuối cùng, giáo sư Severus Snape, Bậc thầy Độc Dược kiệt xuất nhất thời đại, người đạt được huân chương Hiệp sĩ Merlin, dùng sự nghiêm khắc ngoan lệ nhất tạo nên những người vĩ đại đều tốt nghiệp từ Slytherin, hoàn toàn xứng đáng trở thành Xà Vương Slytherin.
Hiện tại, nọc độc của Xà Vương Snape đang văng lên người con đỡ đầu của hắn, cho nên đại Malfoy – người cha gương mẫu liền đứng ngồi không yên, trực tiếp mời người đến dùng cơm, biến thành yêu cầu được châm chước.
Draco biết tuyệt không cần tranh chấp với cha đỡ đầu về điểm này — giáo huấn xương máu đời trước a, anh làm nũng, cầu xin, chỉ còn thiếu lăn lộn trên mặt đất, tất cả thủ đoạn đạt được không phải là sự mềm lòng của cha đỡ đầu mà là trừng phạt sao chép hai trăm lần quy tắc hành vi Slytherin, thêm liên tục một tháng sau khai giảng xử lý sâu lông bọc mủ, một tháng kia, anh thấy cái gì cũng cảm thấy có mùi thối hoắc của nước mủ.
Lúc này người thắng sau cùng vẫn là Xà Vương Slytherin, điều duy nhất khác biệt chính là thái độ của Draco đã thay đổi. Sau khi kết thúc bữa tối, giáo sư Snape để lại quà sinh nhật cho Draco, sau đó rời đi bằng lò sưởi trong tường. Vợ chồng Malfoy có chút thất vọng, nhưng bất kể thế nào, con rắn nhỏ cũng phải đến Hogwarts học, chính thức đi vào thế giới phép thuật ảo diệu, là việc lớn khiến người ta hưng phấn.
”Draco, con muốn ngày nào đi mua đồ dùng cho khai giảng? Mẹ và cha sẽ đi cùng con, mua đũa phép thuộc về riêng mình, vui không?”
”Mẹ, cho dù con không có đũa phép,” Draco cười lớn ôm lấy Narcissa, kiêu ngạo tuyên bố, ”Con vẫn là một phù thủy cường đại vĩ đại!” Anh không nói dối, không phải sao?
”Một phù thủy phải có đũa phép thuộc về riêng mình, đũa phép chính là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời.” Narcissa không đem tuyên bố kiêu ngạo của Draco tin là thật, ”Draco, đối với đũa phép của mình, con có khờ mong gì không?”
Đũa phép 11 tấc Anh, gỗ táo gai, lông đuôi bạch kỳ mã, độ mềm và dai vừa phải, đại biểu thuần khiết, kiên trinh lại cường đại. Đúng vậy, Draco đồng ý với lời của mẹ, đũa phép giống như một nửa thân thể khác của anh, nhiều năm xa cách, khiến anh đối với nó ngày nhớ đêm mong. Có đũa phép, chẳng khác nào anh được vũ trang đến tận răng, giống như một con rồng cao ngạo cường đại, uy hiếp bốn phương… Draco vuốt vòng tay ngà voi hình rồng trên cổ tay, anh hi vọng mình có thể giống như tên trở thành một con rồng kiên cường, uy nghiêm, cường tráng thậm chí… nguy hiểm.
Malfoy, sinh ra đã cao quý, không nên hạ mình trước kẻ khác.
~*~
Tác giả :
Thiên Vọng