[Đồng Nhân Harry Potter] Sinh Mà Cao Quý
Chương 35
Quy tắc hành vi thứ hai mươi chín của Slytherin: coi trọng việc tăng cường kỹ xảo, còn hơn sau này bị vạch trần dễ dàng.
Trước hết, Harry được Draco chuẩn bị sao cho thật giống một Slytherin, không chỉ có về vấn đề quần áo sạch sẽ, cử chỉ tao nhã mà mấy thứ trang sức trên người Harry đều có dạng hình rắn, như là kim băng cùng với cổ tay áo, thậm chí trên tóc cậu còn có một cái kẹp tóc hình con rắn nhỏ có mắt là đá quý khảm vào, sau đó Draco bắt cậu ngoan ngoãn đứng ở trong góc phòng kèm theo một cái bùa Che Tai.
“Trong kì nghỉ, chúng ta không thể sử dụng pháp thuật nha!” Harry bởi vì ác dụng của bùa Che Tai nên cậu nói những lời này đặc biệt lớn. Draco thì chỉ lo lắng cậu hoa tay múa chân làm hỏng — tư thế, bức họa của phu nhân Black bị đánh thức, màn che kéo sang một bên, nhanh chóng chào đón bằng một màn thét đinh tai nhức óc, “Đồ nghiệt tử cặn bã, đồ phản bội, sự sỉ nhục của máu trong tinh khiết — ”
Draco nhanh chóng trang bị cho mình một cái bùa Che Tai sau đó trực tiếp đi đến trước bức tranh, bình tĩnh đánh giá bức tranh của phu nhân Black, lẳng lặng chờ đợi. Không lâu sau đó, phu nhân Black liền ngừng việc chửi rủa bởi vì Draco đang đứng trước mặt bà, mà bà lại nhịn không được mà nghi ngờ đánh giá anh. Hiển nhiên, cách ăn mặc và khí chất hài hòa của Draco đều rất phù hợp, cũng đúng là một Slytherin xuất sắc.
Nhìn thấy phu nhân Black đã thôi chửi rủa, Draco thu hồi bùa Che Tai thì nghe thấy phu nhân Black hỏi: “Mi là ai?”
Draco mỉm cười, “Con cho rằng bộ dáng của con cùng cha con rất giống nhau, mà phu nhân ắt hẳn là đã có gặp qua ông ấy rồi. Xin cho phép con được tự giới thiệu, con tên là Draco Malfoy. Cha của con là gia chủ đương nhiệm, Lucius Malfoy, mà mẹ của con thì phu nhân chắc là quen thuộc hơn, Narcissa Malfoy, đương nhiên, trước khi bà ấy lấy chồng thì gọi là Narcissa Black. Rất hân hạnh được gặp phu nhân Black đây.”
“Xin chào, Draco.” Người đàn bà độc ác luôn không ngừng mắng chửi trong bức tranh dường như trong nháy mắt biến thành một vị phu nhân, không được tự nhiên lắm hướng về phía Draco gật gật đầu.
“Con là được cậu Sirius mời đến nhà Black cũ đón Giáng Sinh, từ khi còn nhỏ con đã đối với nơi này tràn ngập kính trọng cùng chờ mong. Gia tộc Black cổ xưa cao quý nhất, nó thiếu chút nữa vì Sirius chịu án oan vào tù mà mất đi vinh quang và huy hoàng của nhiều thế kỷ qua. Con nghĩ là, khiến cho cậu Sirius về lại nơi này, thề rằng sau này sẽ khôi phục lại gia tộc Black, ngôi nhà này sẽ hoan nghênh cậu, dù sao thì cậu cũng là huyết mạch duy nhất và cuối cùng của nhà Black.”
“Tên nghiệt tử kia…Nó, nó nói phải khôi phục lại nhà Black sao?” Black phu nhân hoàn toàn hoài nghi.
“Nếu người thân của cậu Sirius đều là Slytherin thuần túy, cho như cậu Sirius có bảy năm là Gryffindor, thì trong lòng nhất định cũng có phẩm chất vĩ đại của Slytherin. Slytherin chưa bao giờ trốn tránh trách nhiệm, Slytherin vĩnh viễn có can đảm đối mặt với sai lầm, cũng cố gắng sửa chữa.” Draco mỉm cười, “Nếu phu nhân còn chưa tin lời của con, chờ mẹ con sau khi nghỉ lễ từ Thụy Điển trở về, phu nhân có thể tự mình hỏi bà ấy.”
“Cissy? Cô ấy sẽ nói gì?” Phu nhân Black nhíu mày.
“Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi điều dưỡng ở trang viên Malfoy, chính miệng cậu Sirius nói ra hứa hẹn. Đúng vậy, mẹ của con là người chứng kiến, lấy trăm năm vinh quang gia tộc Black mà thề.”
“Cái tên nghiệt tử kia …phản bội gia tộc… không, không —” Phu nhân Black vẫn dùng từ ngữ hung ác như cũ nhưng rõ ràng ngữ khí cũng bắt đầu thay đổi, “Nó…làm sao có thể sẽ nguyện ý về đây, nó trốn còn không kịp nữa là…Nó, nó đem về đây một tên người sói, nó còn…”
“Cậu còn đem về một Slytherin chân chính!” Draco nhanh chóng tiếp lời.
“Con, con có ý gì?” Phu nhân Black hoàn hoàn khiếp sợ, nhưng vẫn cẩn thận bảo trì thái độ của mình, bà ấy không biết rõ hàm ý trong câu nói ‘Slytherin chân chính’ của Draco.
Draco búng tay, hạ giọng ra lệnh, “Kreacher, biến ra một con rắn khiến cho nó tấn công ta.”
“Không, Kreacher không thể! Cậu chủ Malfoy…”
“Phu nhân Black, làm ơn chấp thuận!”
Bức hoạ phu nhân Black hiển nhiên cho rằng việc chứng thực một Slytherin chân chính là vô cùng quan trọng, bà ta trực tiếp lấy thân phận chủ nhân hạ lệnh, “Kreacher, mau làm ngay!”
Mênh lệnh của nhà Black không thể bỏ qua, rơi vào đường cùng Kreacher búng tay một cái, một giây sau từ trong không khí hiện ra một con rắn lớn màu sắc rực rỡ có hoa văn đen trắng dọc thân nằm trên sàn nhà, nó ngẩng đầu lên, há to miệng lộ ra hai cái răng nanh đầy nọc độc trườn tới chỗ Draco, hơn nữa còn luôn kêu tê tê uy hiếp.
Trong trường hợp này, Draco cũng nhịn được mà lui từng bước nhỏ.
Harry không nghe được Draco nói gì với phu nhân Black, chỉ có thể nhìn bọn họ một mực nói chuyện với nhau, dường như Draco đang cố gắng khuyên giải phu nhân Black. Nhưng mà bọn họ nói qua nói lại thì bỗng nhiên sắc mặt phu nhân Black trở nên nghiêm khắc, hướng về phía Kreacher mà ra lệnh, sau đó thì lão gia tinh gian ác, miệng lưỡi đầy lời thô tục kia liền biến ra một con rắn độc bày ra tư thế tấn công về phía Draco.
Tình huống này khiến cho sự phẫn nộ cùng sợ hãi của Harry tăng đến mức cao nhất, cậu không hề nghĩ ngợi trực tiếp tiến tới, cầm đũa phép chỉ vào con rắn kia, “Tránh xa cậu ấy ra!”, cậu không biết miệng mình đang nói chính là xà ngữ phẫn nộ tê tê, “Lập tức cút ngay cho tôi, mau cút xa ra! ”
Con rắn mình đầy hoa văn sợ hãi, co rúm lui lại phía sau, thu lại răng đầy nọc độc của mình, mềm nhũn cuộn lại trên mặt đất.
Sau đó, Harry lại ra mệnh lệnh [Không được đến đây!], con rắn kia ủy khuất nâng thân lên chui đầu dưới thân thể. Harry bổ nhào qua chộp lấy Draco, Draco giúp cậu hủy bỏ bùa Che Tai đi.
“Draco, cậu vừa rồi không có sao chứ?”
“Không sao,” Draco cười đến khoái trá, thấp giọng nói bên ta Harry, “Tôi đã nói là tôi phải chờ cậu cứu tôi ra rồi mà …Giờ thì đừng có nói lung tung.”
Kreacher búng tay thu hồi con rắn độc kia, ánh mắt của phu nhân black nhìn về phía Harry đã tràn ngập khiếp sợ cùng hoài nghi — có lẽ tên thuần huyết bại hoại Potter kia cưới người vợ cũng không phải thật sự là một Máu Bùn, mà chính là con cháu của một tên Squib có xuất thân từ dòng tộc Slytherin?
Dĩ nhiên khả năng này cũng có thể! Sau khi phu nhân Black đấu tranh tư tưởng đưa ra kết luận là khả năng này có thể xảy ra, nếu không một ả Máu Bùn sao có thể xinh đẹp, tao nhã, và lại có pháp thuật mạnh mẽ như vậy được?
Draco là cố ý làm như vậy, nhưng anh lại mặc kệ phu nhân Black sẽ nghĩ như thế nào, dù sao Harry cũng mang danh là (một trong những) người thừa kế mà Salazar đã thừa nhận!
Anh hướng về phía bức chân dung phu nhân Black mỉm cười, “Bây giờ, phu nhân Black, phu nhân hẳn là nên giúp ngôi nhà cổ xưa cao quý của gia tộc Black khôi phục lại sự tôn quý cùng thanh lịch vốn có của nó, dù sao thì vị khách quý giá này đến ở nơi này nên được tiếp đãi cho thật tốt.” Anh vuốt vuốt mái tóc đen của Harry, để cho cậu ta lễ phép chào hỏi phu nhân Black, “Tuy là bây giờ Harry còn nhỏ tuổi, bất quá Nón Phân Loại ở Hogwarts có tầm nhìn xa trông rộng đã đánh giá rằng, cậu ta vào nhà Slytherin sẽ đạt được thành tựu huy hoàng.”
Lúc Harry nhỏ giọng nhưng lễ phép chào hỏi thì biểu tình của phu nhân Black kích động muốn ngất luôn.
Chờ đến khi Sirius và Remus mang theo túi lớn túi nhỏ từ Hẻm Xéo Độn thổ trở về nhà thì Sirius đã thấy món ngon nóng hổi đã bày ra đầy bàn, thiếu chút nữa kích động đến rơi nước mắt!
Trong vòng một ngày ngắn ngủi, nhà Black cũ đã rực rỡ hẳn lên, không có một hạt bụi nào, ánh sáng từ đèn treo làm bằng đá thạch anh chiếu lên những đồ vật trang trí bằng bạc làm chúng tỏa sáng lấp lánh; những bức màn màu xanh cùng với giấy dán tường xanh nhạt có hoa văn trang trí làm cho cả ngôi nhà đều toát lên vẻ nhẹ nhàng, khoan khoái; những bức chân dung của các vị tổ tiên gia tộc Black treo ở hành lang và cầu thang, mỗi người đều có dáng vẻ cao quý, cằm nâng lên đầy tự hào và kiêu ngạo, thậm chí phu nhân Black cũng thay đổi, bỏ cái mũ đen lúc đầu kia đi trở thành một quý phu nhân hoàn mỹ.
Tuy rằng lão gia tinh Kreacher kia vẫn có chút cố chấp như cũ, gặp Sirius và Remus cũng là miễn cưỡng, nhưng khẳng định nó đã làm được những hành vi bình thường của một gia tinh, hơn nữa không thể phủ nhận, Kreacher là một kẻ làm việc nhà rất giỏi, rất lão luyện.
Bất quá đối với Harry mà nói, kết quả như thế này hiển nhiên là một sự trào phúng lớn đối với cha đỡ đầu không có khuôn phép Sirius, hình tượng Sirius ở trong lòng Harry ngày càng trở nên không còn cách cứu vãn.
“Chính là nhà của mình mà lại phải nhờ Draco đi khuyên giải phu nhân Black, mà Draco mới có mười hai tuổi thôi! Còn suýt chút nữa bị phu nhân Black thả rắn cắn nữa kìa!” Khi bị hỏi lúc sáng đã xảy ra chuyện gì, Harry ngồi trong lòng Remus bắt đầu cáo trạng, hơn nữa toàn là quở trách Đại Cẩu đang ngồi bên cạnh, “Remus, chú thật sự không nên mềm lòng, chú Sirius sẽ gây rắc rối cho chú đó, lúc trước rõ ràng là thân thể của chú thoạt nhìn cũng không được tốt lắm nhưng hầu như mỗi ngày đều nấu cơm cho chú ấy!” Harry vuốt vuốt tóc có vài sợi bạc của Remus, đau lòng lo lắng, nhất định cuộc sống trước kia của chú Remus không tốt, nếp nhăn của chú ấy so với người khác đều nhiều hơn, lại còn gầy nữa cộng thêm sắc mặt luôn không được tốt.
Harry toàn bộ đều chê trách Sirius, sau đó đưa ra kết luận chắc như đinh đóng cột, “Từ lúc khai giảng, cái lần bị cây Liễu Roi đánh thì con đã biết, đàn ông như chú Sirius căn bản không đáng tin cậy!”
~*~
Một kì nghỉ lễ Giáng Sinh vui vẻ, bất luận là ai có nói gì đi nữa thì không thể nghi ngờ lễ Giáng Sinh này bọn họ ai cũng nhận được ‘món quà’ vừa ý.
Nhà Black cũ đã nhặt lại được ‘đứa con bỏ nhà đi hoang’ của mình, mà ‘đứa con bỏ nhà đi hoang’ đó và người sói của hắn rốt cuộc thì cũng có một ngôi nhà tiện nghi — sau khi lập gia đình, bọn họ mới an tâm mà xây dựng sự nghiệp.
Sau khi Harry biết được bùa bảo vệ của nhà Black cùng với việc ở chung với phù thủy trưởng thành có thể đánh lừa bùa chú giám sát phù thủy vị thành niên sử dụng pháp thuật ở ngoài trường, liền vui như điên cả ngày cầm đũa phép ngồi ở nhà Black luyện tập Bùa Nới Rộng, lúc mới bắt đầu đã hủy đi phân nửa số quần áo trong tủ của chú Sirius, càng về sau cậu càng tiến bộ và đã có thể nới rộng được tủ chứa đồ của Kreacher.
Mục tiêu kế tiếp của Harry chính là muốn tự nới rộng không gian trong túi sách của mình!
“Con cần túi sách lớn như vậy để làm gì? Mang trên lưng sẽ rất nặng!”
“Con cần mang theo mấy quyển sách tham khảo ngoài chương trình, Draco nói hiểu biết của con về thế giới phù thủy quá ít, dù sao trước đó mười một năm con đều là ở thế giới Muggle …A, có lẽ là do nó quá lớn đi, sao lại không nhỏ như cái mặt bàn ấy!” Harry thực căm giận đối với loại sách cổ này.
“Thật đáng thương!” Sirius vô cùng đồng cảm, “Học cho giỏi, Chân Nhồi Bông cho con tiền để thực nghiệm!”
Remus cảm thấy kỳ quái, vì sao bọn nhóc không nghĩ đến việc dùng Bùa Thu Nhỏ như vậy so với Bùa Nới Rộng dễ hơn nhiều, nhưng hắn cũng không nói gì.
Draco sau khi được sự đồng ý của chú Sirius, mang theo một số tư liệu tham khảo thêm đem tới trường từ từ nghiên cứu.
Sau đó kì nghỉ lễ Giáng Sinh liền kết thúc, Draco và Harry an toàn trở lại trường học, trong kì nghỉ cũng không xuất hiện thêm cuộc tấn công nào ở trường học, trên người giáo sư Lockhart xuất hiện những dấu hiệu của bệnh lạ không vì những món quà thăm bệnh của đông đảo người hâm mộ mà giảm bớt. Ông ta bị bà Pomfrey giữ lại Bệnh thất, cho nên môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám vẫn do giáo sư Snape dạy thay như trước, mọi chuyện dường như đều tiến triển theo hướng tốt.
Bởi vì chất lượng phục vụ cùng việc bảo mật tốt, quan hệ giữa Harry và hai anh em song sinh nhà Weasley ngày càng tốt.
Bất quá…
Một lần ngẫu nhiên ‘khách hàng chính’ Harry cùng Fred và George cả bọn ngồi canh chừng cái vạc đang nấu, chờ đợi sản phẩm kẹo đùa, cậu hoảng sợ phát hiện:
“Khuấy 13 lần theo chiều kim đồng hồ! Mười ba lần, anh phải đảm bảo nó phải đều tay theo hình xoắn ốc!” Harry cầm cuốn sách Độc dược dày cộm mang theo bên mình đập lên George (hoặc Fred), “Các anh đi học pha chế Độc dược như thế sao? Giáo sư Snape không cho bài tập của các anh toàn điểm T quả thật là Merlin phù hộ à!”
“Trên thực tế không có điểm T bết bát như thế.”
“Chúng ta thông thường đều là D!”
Vậy mà hai người họ còn ưỡn mặt ra nói!
Bỏ sách xuống, Harry tiếp nhận việc pha chế dược, cậu chỉ muốn trả thù nho nhỏ đối với giáo sư Lockhart thôi, cho tới bây giờ vẫn không nghĩ đến chuyện giết người a!
Harry ‘cộng sự pha chế dược’ hoàn toàn lo lắng, hơn nữa không làm gì thì sẽ giám sát:
“Nếu anh muốn phao phấn có tác dụng ổn định dược liệu thì ít nhất phải khiến nó tan hết! Anh mà làm như vậy sẽ làm cho đầu óc người ta nổ phình ra đó!” Harry một phen đoạt lấy thìa khuấy của Fred (hoặc George), “Em thiệt không thể tin được, loại trình độ như mấy anh lại còn vọng tưởng sang năm thi đậu O.W.Ls? Ở trước mặt giám khảo mà dám làm như vậy, Viện trưởng Snape sẽ đem mấy anh băm ra rồi ném vô vạc nấu lại đó!”
“Oa nga!” Cặp song sinh đứng một chỗ ôm nhau mở to mắt mà cảm thán!
“Mình giống như gặp được lão dơi già.”
“Lão dơi già nuôi bé dơi con.”
“Bé dơi con độc miệng …”
‘Bộp! Bộp!’
Cuốn ‘Luyện kim thuật nhập môn’ dày như gạch ngói hạ xuống đầu hai tên tóc đỏ làm bọn họ câm miệng lại.
Harry nghiến răng nghiến lợi làm xong dung dịch ổn định trong suốt, rồi ném cho Fred, hoặc là George.
‘Người chủ yếu pha chế dược’ Harry không thể không lãnh lấy phần lớn việc nấu dược, nhưng không thể giúp đỡ hoàn toàn được:
“Gryffindor ngu xuẩn giống quỷ khổng lồ! Đến gốc cây còn hiểu được tầm quan trọng của độ ấm nhiều hơn mấy anh nữa!” Harry đầu đổ đầy mồ hôi tiêu phí sức lực gấp đôi đi cứu lại cái vạc bị hai anh em sinh đôi làm cho có nguy cơ nổ mạnh.
“Mình giống như gặp được lão dơi già.”
“Lão dơi già nuôi bé dơi con.”
“Bé dơi con độc miệng.”
“Nhưng đã cứu túi tiền của chúng ta.”
“Nguyên liệu cần dùng thật là mắc.”
“Mà chúng ta lại không có tiền.”
“Harry Potter, em quả nhiên là Kẻ Được Chọn vĩ đại đã cứu giúp bọn anh!” Cặp sonh sinh lần này thừa dịp Harry không rảnh tay, sôi nổi nói tiếp, hơn nữa hoàn toàn không biết xấu hổ cùng hợp xướng một câu cuối cùng.
Bất quá sau khi cứu lại cái vạc, Harry lập tức giơ cuốn ‘Những sinh vật pháp thuật huyền bí ’ bìa cứng to bằng nửa cái bàn lên uy hiếp, hai anh em song sinh Weasley nhấc tay cam đoan không tiếp tục sự nghiệp nổ vạc nữa bởi vì bọn họ đã quyết định đem Harry kéo vào! Sau khi quá trình chế tạo kẹo đùa hoàn tất mọi thành phẩm đều giao cho bảo bối mắt xanh Slytherin — đây đúng là bánh nướng từ trên trời rơi xuống, có một bé dơi con vĩ đại độc mồm độc miệng có thể giải quyết quá trình ngao chế độc dược làm người đau đầu đúng là chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
Harry không còn cách nào, nếu cậu thật sự không muốn gây ra đại họa bị Viện trưởng đem nấu dược, thì ít nhất cậu phải đảm bảo kẹo đùa có tính an toàn và ổn định, cho nên ba người phân công hợp tác, ăn khớp với nhau.
Lúc Harry dùng kính hai mặt tán gẫu với chú Sirius có nhắc đến chuyện này, nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của chú Sirius từ vật chất cho đến tinh thần, hơn nữa xét về chiến tích năm xưa của chú Sirius cũng làm cho cặp song sinh sùng bái không thôi. Vì nhân tố bên ngoài và bên trong đều tác động cùng một lúc, cửa hàng chuyên chuyên bán đồ phục vụ việc đùa giỡn được ra đời. Phòng Cần Thiết trở thành nơi chế tạo kiêm phòng nghiên cứu của bọn họ, còn Draco thì đang đắm chìm trong việc nghiên cứu của chính mình cũng có nói với Harry là Slytherin làm việc luôn dứt khoát.
Sau đó, loại tĩnh lặng này ẩn dấu sự bùng nổ lớn cứ từng ngày trôi qua lòng xuân phơi phới.
~*~
Trước hết, Harry được Draco chuẩn bị sao cho thật giống một Slytherin, không chỉ có về vấn đề quần áo sạch sẽ, cử chỉ tao nhã mà mấy thứ trang sức trên người Harry đều có dạng hình rắn, như là kim băng cùng với cổ tay áo, thậm chí trên tóc cậu còn có một cái kẹp tóc hình con rắn nhỏ có mắt là đá quý khảm vào, sau đó Draco bắt cậu ngoan ngoãn đứng ở trong góc phòng kèm theo một cái bùa Che Tai.
“Trong kì nghỉ, chúng ta không thể sử dụng pháp thuật nha!” Harry bởi vì ác dụng của bùa Che Tai nên cậu nói những lời này đặc biệt lớn. Draco thì chỉ lo lắng cậu hoa tay múa chân làm hỏng — tư thế, bức họa của phu nhân Black bị đánh thức, màn che kéo sang một bên, nhanh chóng chào đón bằng một màn thét đinh tai nhức óc, “Đồ nghiệt tử cặn bã, đồ phản bội, sự sỉ nhục của máu trong tinh khiết — ”
Draco nhanh chóng trang bị cho mình một cái bùa Che Tai sau đó trực tiếp đi đến trước bức tranh, bình tĩnh đánh giá bức tranh của phu nhân Black, lẳng lặng chờ đợi. Không lâu sau đó, phu nhân Black liền ngừng việc chửi rủa bởi vì Draco đang đứng trước mặt bà, mà bà lại nhịn không được mà nghi ngờ đánh giá anh. Hiển nhiên, cách ăn mặc và khí chất hài hòa của Draco đều rất phù hợp, cũng đúng là một Slytherin xuất sắc.
Nhìn thấy phu nhân Black đã thôi chửi rủa, Draco thu hồi bùa Che Tai thì nghe thấy phu nhân Black hỏi: “Mi là ai?”
Draco mỉm cười, “Con cho rằng bộ dáng của con cùng cha con rất giống nhau, mà phu nhân ắt hẳn là đã có gặp qua ông ấy rồi. Xin cho phép con được tự giới thiệu, con tên là Draco Malfoy. Cha của con là gia chủ đương nhiệm, Lucius Malfoy, mà mẹ của con thì phu nhân chắc là quen thuộc hơn, Narcissa Malfoy, đương nhiên, trước khi bà ấy lấy chồng thì gọi là Narcissa Black. Rất hân hạnh được gặp phu nhân Black đây.”
“Xin chào, Draco.” Người đàn bà độc ác luôn không ngừng mắng chửi trong bức tranh dường như trong nháy mắt biến thành một vị phu nhân, không được tự nhiên lắm hướng về phía Draco gật gật đầu.
“Con là được cậu Sirius mời đến nhà Black cũ đón Giáng Sinh, từ khi còn nhỏ con đã đối với nơi này tràn ngập kính trọng cùng chờ mong. Gia tộc Black cổ xưa cao quý nhất, nó thiếu chút nữa vì Sirius chịu án oan vào tù mà mất đi vinh quang và huy hoàng của nhiều thế kỷ qua. Con nghĩ là, khiến cho cậu Sirius về lại nơi này, thề rằng sau này sẽ khôi phục lại gia tộc Black, ngôi nhà này sẽ hoan nghênh cậu, dù sao thì cậu cũng là huyết mạch duy nhất và cuối cùng của nhà Black.”
“Tên nghiệt tử kia…Nó, nó nói phải khôi phục lại nhà Black sao?” Black phu nhân hoàn toàn hoài nghi.
“Nếu người thân của cậu Sirius đều là Slytherin thuần túy, cho như cậu Sirius có bảy năm là Gryffindor, thì trong lòng nhất định cũng có phẩm chất vĩ đại của Slytherin. Slytherin chưa bao giờ trốn tránh trách nhiệm, Slytherin vĩnh viễn có can đảm đối mặt với sai lầm, cũng cố gắng sửa chữa.” Draco mỉm cười, “Nếu phu nhân còn chưa tin lời của con, chờ mẹ con sau khi nghỉ lễ từ Thụy Điển trở về, phu nhân có thể tự mình hỏi bà ấy.”
“Cissy? Cô ấy sẽ nói gì?” Phu nhân Black nhíu mày.
“Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi điều dưỡng ở trang viên Malfoy, chính miệng cậu Sirius nói ra hứa hẹn. Đúng vậy, mẹ của con là người chứng kiến, lấy trăm năm vinh quang gia tộc Black mà thề.”
“Cái tên nghiệt tử kia …phản bội gia tộc… không, không —” Phu nhân Black vẫn dùng từ ngữ hung ác như cũ nhưng rõ ràng ngữ khí cũng bắt đầu thay đổi, “Nó…làm sao có thể sẽ nguyện ý về đây, nó trốn còn không kịp nữa là…Nó, nó đem về đây một tên người sói, nó còn…”
“Cậu còn đem về một Slytherin chân chính!” Draco nhanh chóng tiếp lời.
“Con, con có ý gì?” Phu nhân Black hoàn hoàn khiếp sợ, nhưng vẫn cẩn thận bảo trì thái độ của mình, bà ấy không biết rõ hàm ý trong câu nói ‘Slytherin chân chính’ của Draco.
Draco búng tay, hạ giọng ra lệnh, “Kreacher, biến ra một con rắn khiến cho nó tấn công ta.”
“Không, Kreacher không thể! Cậu chủ Malfoy…”
“Phu nhân Black, làm ơn chấp thuận!”
Bức hoạ phu nhân Black hiển nhiên cho rằng việc chứng thực một Slytherin chân chính là vô cùng quan trọng, bà ta trực tiếp lấy thân phận chủ nhân hạ lệnh, “Kreacher, mau làm ngay!”
Mênh lệnh của nhà Black không thể bỏ qua, rơi vào đường cùng Kreacher búng tay một cái, một giây sau từ trong không khí hiện ra một con rắn lớn màu sắc rực rỡ có hoa văn đen trắng dọc thân nằm trên sàn nhà, nó ngẩng đầu lên, há to miệng lộ ra hai cái răng nanh đầy nọc độc trườn tới chỗ Draco, hơn nữa còn luôn kêu tê tê uy hiếp.
Trong trường hợp này, Draco cũng nhịn được mà lui từng bước nhỏ.
Harry không nghe được Draco nói gì với phu nhân Black, chỉ có thể nhìn bọn họ một mực nói chuyện với nhau, dường như Draco đang cố gắng khuyên giải phu nhân Black. Nhưng mà bọn họ nói qua nói lại thì bỗng nhiên sắc mặt phu nhân Black trở nên nghiêm khắc, hướng về phía Kreacher mà ra lệnh, sau đó thì lão gia tinh gian ác, miệng lưỡi đầy lời thô tục kia liền biến ra một con rắn độc bày ra tư thế tấn công về phía Draco.
Tình huống này khiến cho sự phẫn nộ cùng sợ hãi của Harry tăng đến mức cao nhất, cậu không hề nghĩ ngợi trực tiếp tiến tới, cầm đũa phép chỉ vào con rắn kia, “Tránh xa cậu ấy ra!”, cậu không biết miệng mình đang nói chính là xà ngữ phẫn nộ tê tê, “Lập tức cút ngay cho tôi, mau cút xa ra! ”
Con rắn mình đầy hoa văn sợ hãi, co rúm lui lại phía sau, thu lại răng đầy nọc độc của mình, mềm nhũn cuộn lại trên mặt đất.
Sau đó, Harry lại ra mệnh lệnh [Không được đến đây!], con rắn kia ủy khuất nâng thân lên chui đầu dưới thân thể. Harry bổ nhào qua chộp lấy Draco, Draco giúp cậu hủy bỏ bùa Che Tai đi.
“Draco, cậu vừa rồi không có sao chứ?”
“Không sao,” Draco cười đến khoái trá, thấp giọng nói bên ta Harry, “Tôi đã nói là tôi phải chờ cậu cứu tôi ra rồi mà …Giờ thì đừng có nói lung tung.”
Kreacher búng tay thu hồi con rắn độc kia, ánh mắt của phu nhân black nhìn về phía Harry đã tràn ngập khiếp sợ cùng hoài nghi — có lẽ tên thuần huyết bại hoại Potter kia cưới người vợ cũng không phải thật sự là một Máu Bùn, mà chính là con cháu của một tên Squib có xuất thân từ dòng tộc Slytherin?
Dĩ nhiên khả năng này cũng có thể! Sau khi phu nhân Black đấu tranh tư tưởng đưa ra kết luận là khả năng này có thể xảy ra, nếu không một ả Máu Bùn sao có thể xinh đẹp, tao nhã, và lại có pháp thuật mạnh mẽ như vậy được?
Draco là cố ý làm như vậy, nhưng anh lại mặc kệ phu nhân Black sẽ nghĩ như thế nào, dù sao Harry cũng mang danh là (một trong những) người thừa kế mà Salazar đã thừa nhận!
Anh hướng về phía bức chân dung phu nhân Black mỉm cười, “Bây giờ, phu nhân Black, phu nhân hẳn là nên giúp ngôi nhà cổ xưa cao quý của gia tộc Black khôi phục lại sự tôn quý cùng thanh lịch vốn có của nó, dù sao thì vị khách quý giá này đến ở nơi này nên được tiếp đãi cho thật tốt.” Anh vuốt vuốt mái tóc đen của Harry, để cho cậu ta lễ phép chào hỏi phu nhân Black, “Tuy là bây giờ Harry còn nhỏ tuổi, bất quá Nón Phân Loại ở Hogwarts có tầm nhìn xa trông rộng đã đánh giá rằng, cậu ta vào nhà Slytherin sẽ đạt được thành tựu huy hoàng.”
Lúc Harry nhỏ giọng nhưng lễ phép chào hỏi thì biểu tình của phu nhân Black kích động muốn ngất luôn.
Chờ đến khi Sirius và Remus mang theo túi lớn túi nhỏ từ Hẻm Xéo Độn thổ trở về nhà thì Sirius đã thấy món ngon nóng hổi đã bày ra đầy bàn, thiếu chút nữa kích động đến rơi nước mắt!
Trong vòng một ngày ngắn ngủi, nhà Black cũ đã rực rỡ hẳn lên, không có một hạt bụi nào, ánh sáng từ đèn treo làm bằng đá thạch anh chiếu lên những đồ vật trang trí bằng bạc làm chúng tỏa sáng lấp lánh; những bức màn màu xanh cùng với giấy dán tường xanh nhạt có hoa văn trang trí làm cho cả ngôi nhà đều toát lên vẻ nhẹ nhàng, khoan khoái; những bức chân dung của các vị tổ tiên gia tộc Black treo ở hành lang và cầu thang, mỗi người đều có dáng vẻ cao quý, cằm nâng lên đầy tự hào và kiêu ngạo, thậm chí phu nhân Black cũng thay đổi, bỏ cái mũ đen lúc đầu kia đi trở thành một quý phu nhân hoàn mỹ.
Tuy rằng lão gia tinh Kreacher kia vẫn có chút cố chấp như cũ, gặp Sirius và Remus cũng là miễn cưỡng, nhưng khẳng định nó đã làm được những hành vi bình thường của một gia tinh, hơn nữa không thể phủ nhận, Kreacher là một kẻ làm việc nhà rất giỏi, rất lão luyện.
Bất quá đối với Harry mà nói, kết quả như thế này hiển nhiên là một sự trào phúng lớn đối với cha đỡ đầu không có khuôn phép Sirius, hình tượng Sirius ở trong lòng Harry ngày càng trở nên không còn cách cứu vãn.
“Chính là nhà của mình mà lại phải nhờ Draco đi khuyên giải phu nhân Black, mà Draco mới có mười hai tuổi thôi! Còn suýt chút nữa bị phu nhân Black thả rắn cắn nữa kìa!” Khi bị hỏi lúc sáng đã xảy ra chuyện gì, Harry ngồi trong lòng Remus bắt đầu cáo trạng, hơn nữa toàn là quở trách Đại Cẩu đang ngồi bên cạnh, “Remus, chú thật sự không nên mềm lòng, chú Sirius sẽ gây rắc rối cho chú đó, lúc trước rõ ràng là thân thể của chú thoạt nhìn cũng không được tốt lắm nhưng hầu như mỗi ngày đều nấu cơm cho chú ấy!” Harry vuốt vuốt tóc có vài sợi bạc của Remus, đau lòng lo lắng, nhất định cuộc sống trước kia của chú Remus không tốt, nếp nhăn của chú ấy so với người khác đều nhiều hơn, lại còn gầy nữa cộng thêm sắc mặt luôn không được tốt.
Harry toàn bộ đều chê trách Sirius, sau đó đưa ra kết luận chắc như đinh đóng cột, “Từ lúc khai giảng, cái lần bị cây Liễu Roi đánh thì con đã biết, đàn ông như chú Sirius căn bản không đáng tin cậy!”
~*~
Một kì nghỉ lễ Giáng Sinh vui vẻ, bất luận là ai có nói gì đi nữa thì không thể nghi ngờ lễ Giáng Sinh này bọn họ ai cũng nhận được ‘món quà’ vừa ý.
Nhà Black cũ đã nhặt lại được ‘đứa con bỏ nhà đi hoang’ của mình, mà ‘đứa con bỏ nhà đi hoang’ đó và người sói của hắn rốt cuộc thì cũng có một ngôi nhà tiện nghi — sau khi lập gia đình, bọn họ mới an tâm mà xây dựng sự nghiệp.
Sau khi Harry biết được bùa bảo vệ của nhà Black cùng với việc ở chung với phù thủy trưởng thành có thể đánh lừa bùa chú giám sát phù thủy vị thành niên sử dụng pháp thuật ở ngoài trường, liền vui như điên cả ngày cầm đũa phép ngồi ở nhà Black luyện tập Bùa Nới Rộng, lúc mới bắt đầu đã hủy đi phân nửa số quần áo trong tủ của chú Sirius, càng về sau cậu càng tiến bộ và đã có thể nới rộng được tủ chứa đồ của Kreacher.
Mục tiêu kế tiếp của Harry chính là muốn tự nới rộng không gian trong túi sách của mình!
“Con cần túi sách lớn như vậy để làm gì? Mang trên lưng sẽ rất nặng!”
“Con cần mang theo mấy quyển sách tham khảo ngoài chương trình, Draco nói hiểu biết của con về thế giới phù thủy quá ít, dù sao trước đó mười một năm con đều là ở thế giới Muggle …A, có lẽ là do nó quá lớn đi, sao lại không nhỏ như cái mặt bàn ấy!” Harry thực căm giận đối với loại sách cổ này.
“Thật đáng thương!” Sirius vô cùng đồng cảm, “Học cho giỏi, Chân Nhồi Bông cho con tiền để thực nghiệm!”
Remus cảm thấy kỳ quái, vì sao bọn nhóc không nghĩ đến việc dùng Bùa Thu Nhỏ như vậy so với Bùa Nới Rộng dễ hơn nhiều, nhưng hắn cũng không nói gì.
Draco sau khi được sự đồng ý của chú Sirius, mang theo một số tư liệu tham khảo thêm đem tới trường từ từ nghiên cứu.
Sau đó kì nghỉ lễ Giáng Sinh liền kết thúc, Draco và Harry an toàn trở lại trường học, trong kì nghỉ cũng không xuất hiện thêm cuộc tấn công nào ở trường học, trên người giáo sư Lockhart xuất hiện những dấu hiệu của bệnh lạ không vì những món quà thăm bệnh của đông đảo người hâm mộ mà giảm bớt. Ông ta bị bà Pomfrey giữ lại Bệnh thất, cho nên môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám vẫn do giáo sư Snape dạy thay như trước, mọi chuyện dường như đều tiến triển theo hướng tốt.
Bởi vì chất lượng phục vụ cùng việc bảo mật tốt, quan hệ giữa Harry và hai anh em song sinh nhà Weasley ngày càng tốt.
Bất quá…
Một lần ngẫu nhiên ‘khách hàng chính’ Harry cùng Fred và George cả bọn ngồi canh chừng cái vạc đang nấu, chờ đợi sản phẩm kẹo đùa, cậu hoảng sợ phát hiện:
“Khuấy 13 lần theo chiều kim đồng hồ! Mười ba lần, anh phải đảm bảo nó phải đều tay theo hình xoắn ốc!” Harry cầm cuốn sách Độc dược dày cộm mang theo bên mình đập lên George (hoặc Fred), “Các anh đi học pha chế Độc dược như thế sao? Giáo sư Snape không cho bài tập của các anh toàn điểm T quả thật là Merlin phù hộ à!”
“Trên thực tế không có điểm T bết bát như thế.”
“Chúng ta thông thường đều là D!”
Vậy mà hai người họ còn ưỡn mặt ra nói!
Bỏ sách xuống, Harry tiếp nhận việc pha chế dược, cậu chỉ muốn trả thù nho nhỏ đối với giáo sư Lockhart thôi, cho tới bây giờ vẫn không nghĩ đến chuyện giết người a!
Harry ‘cộng sự pha chế dược’ hoàn toàn lo lắng, hơn nữa không làm gì thì sẽ giám sát:
“Nếu anh muốn phao phấn có tác dụng ổn định dược liệu thì ít nhất phải khiến nó tan hết! Anh mà làm như vậy sẽ làm cho đầu óc người ta nổ phình ra đó!” Harry một phen đoạt lấy thìa khuấy của Fred (hoặc George), “Em thiệt không thể tin được, loại trình độ như mấy anh lại còn vọng tưởng sang năm thi đậu O.W.Ls? Ở trước mặt giám khảo mà dám làm như vậy, Viện trưởng Snape sẽ đem mấy anh băm ra rồi ném vô vạc nấu lại đó!”
“Oa nga!” Cặp song sinh đứng một chỗ ôm nhau mở to mắt mà cảm thán!
“Mình giống như gặp được lão dơi già.”
“Lão dơi già nuôi bé dơi con.”
“Bé dơi con độc miệng …”
‘Bộp! Bộp!’
Cuốn ‘Luyện kim thuật nhập môn’ dày như gạch ngói hạ xuống đầu hai tên tóc đỏ làm bọn họ câm miệng lại.
Harry nghiến răng nghiến lợi làm xong dung dịch ổn định trong suốt, rồi ném cho Fred, hoặc là George.
‘Người chủ yếu pha chế dược’ Harry không thể không lãnh lấy phần lớn việc nấu dược, nhưng không thể giúp đỡ hoàn toàn được:
“Gryffindor ngu xuẩn giống quỷ khổng lồ! Đến gốc cây còn hiểu được tầm quan trọng của độ ấm nhiều hơn mấy anh nữa!” Harry đầu đổ đầy mồ hôi tiêu phí sức lực gấp đôi đi cứu lại cái vạc bị hai anh em sinh đôi làm cho có nguy cơ nổ mạnh.
“Mình giống như gặp được lão dơi già.”
“Lão dơi già nuôi bé dơi con.”
“Bé dơi con độc miệng.”
“Nhưng đã cứu túi tiền của chúng ta.”
“Nguyên liệu cần dùng thật là mắc.”
“Mà chúng ta lại không có tiền.”
“Harry Potter, em quả nhiên là Kẻ Được Chọn vĩ đại đã cứu giúp bọn anh!” Cặp sonh sinh lần này thừa dịp Harry không rảnh tay, sôi nổi nói tiếp, hơn nữa hoàn toàn không biết xấu hổ cùng hợp xướng một câu cuối cùng.
Bất quá sau khi cứu lại cái vạc, Harry lập tức giơ cuốn ‘Những sinh vật pháp thuật huyền bí ’ bìa cứng to bằng nửa cái bàn lên uy hiếp, hai anh em song sinh Weasley nhấc tay cam đoan không tiếp tục sự nghiệp nổ vạc nữa bởi vì bọn họ đã quyết định đem Harry kéo vào! Sau khi quá trình chế tạo kẹo đùa hoàn tất mọi thành phẩm đều giao cho bảo bối mắt xanh Slytherin — đây đúng là bánh nướng từ trên trời rơi xuống, có một bé dơi con vĩ đại độc mồm độc miệng có thể giải quyết quá trình ngao chế độc dược làm người đau đầu đúng là chỉ có thể gặp mà không thể cầu!
Harry không còn cách nào, nếu cậu thật sự không muốn gây ra đại họa bị Viện trưởng đem nấu dược, thì ít nhất cậu phải đảm bảo kẹo đùa có tính an toàn và ổn định, cho nên ba người phân công hợp tác, ăn khớp với nhau.
Lúc Harry dùng kính hai mặt tán gẫu với chú Sirius có nhắc đến chuyện này, nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của chú Sirius từ vật chất cho đến tinh thần, hơn nữa xét về chiến tích năm xưa của chú Sirius cũng làm cho cặp song sinh sùng bái không thôi. Vì nhân tố bên ngoài và bên trong đều tác động cùng một lúc, cửa hàng chuyên chuyên bán đồ phục vụ việc đùa giỡn được ra đời. Phòng Cần Thiết trở thành nơi chế tạo kiêm phòng nghiên cứu của bọn họ, còn Draco thì đang đắm chìm trong việc nghiên cứu của chính mình cũng có nói với Harry là Slytherin làm việc luôn dứt khoát.
Sau đó, loại tĩnh lặng này ẩn dấu sự bùng nổ lớn cứ từng ngày trôi qua lòng xuân phơi phới.
~*~
Tác giả :
Thiên Vọng