Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên
Chương 50: Đội hình tập hợp! Thử cảm giác trở thành công địch đi nào!
Bên ngoài khán đài, những dân chuyên và anh hùng làm chức vụ bảo vệ cũng thảo luận về vòng thi tiếp theo của tụi nhỏ…
Dearth Arms rít một hơi thuốc lá, thở phì phò trầm giọng nói:
“Hội thao U.A này thiên về việc mô phỏng sự cạnh tranh mà tụi nhỏ phải đối mặt khi làm anh hùng…Hơn là chỉ cho chúng thấy những thứ cần thiết để làm anh hùng.”
“Hở…Ý anh là sao(0,0)?!” – Mount Lady chu môi lại hỏi.
“Trong cái thế giới tràn ngập anh hùng thế này, muốn kiếm miếng ăn cũng không phải là dễ! Đôi khi, cô buộc phải hạ gục người khác chỉ để thể hiện giá trị bản thân.”
“Làm vậy mà anh không cảm thấy đau lòng chút nào hả…?”
(►.◄)!
Shirin Kamui nghẹn nghẹn cổ họng gằn từng chữ:
“Này con kia…Cô chẳng phải cũng rất hơn hở khi cướp công của tôi đấy sao!?”
“Thôi…Khoan nói vụ đó…”
“Kể cả khi là đối thủ cạnh tranh, đôi lúc anh vẫn phải hợp tác với người khác để hạ gục tội phạm và cứu người…!”
“Như vậy trận Mã Chiến này quả thật tương tự quá ha…Tính tương thích này, năng lực này, sự phối hợp giữa các đồng đội nữa chứ…!”
“Chính xác…Hợp tác và phụ tá! Sự ăn ý của các cơ quan cùng với rèn luyện Quirk. Sau khi trở thành dân chuyên thì đời sống nó là như thế…@[email protected]!!!”
…………….
Sân đấu!
Đã qua hơn phân nửa thời gian cho phép, lúc này đây thì phần lớn học sinh đã lựa chọn được team của chính mình.
Team Todoroki…
“Tôi chọn ba người vì nghĩ đây là đội hình ổn nhất…!”
“Kaminari sẽ lo phía cánh trái, giữ cho kẻ địch không tiếp cận nhờ nguồn điện của cậu.”
“Tokoyami sẽ lo cánh phải, Dark Shadow của cậu rất linh hoạt, có thể phòng ngừa được các điểm mù của team ta…Đồng thời cách điện!”
“Lida là nhân tố mấu chốt giúp tăng tính cơ động và phòng thủ vật lý trước mặt.”
“Ừmmm…Tụi này hiểu rồi!”
Lida gật đầu đáp…
“Vậy là Todoroki –kun, cậu sẽ đảm nhiệm phần tấn công và đánh lạc hướng bằng lửa và băng đúng chớ?”
“Không…!”
Todoroki siết chặt nắm tay mình lại…
“Khi chiến đấu, phía bên trái…Tôi tuyệt đối không bao giờ dùng đến…►_◄!”
(0, 0)?!
“Shoji…SHOJI…~~~~T^T~~~~!!!”
Tiếng Mineta gọi nghe mà đau xé lòng. Shoji hơi nhếch thân hình to cao của mình, ngạc nhiên hỏi:
“Sao thế!?”
“Tui muốn chung nhóm với tụi con gái mà không được ಠ,ಥ! Chung nhóm dới tui đi mà…(T.T)!”
“…”
Shoji bước thẳng tắp, đầu không ngoảnh lại!
“Huhu…Vì người quá nhỏ con nên làm ngựa không được. Nhưng trở thành người cưỡi thì chẳng ai chịu tui hết…@[email protected]! Với số xúc tu và thân hình to lớn của cậu, thì cậu có thể thừa sức che chở cả thân hình tui mà…Đúng không(╥.╥)???”
१|˚–˚|५!!!
“Ý kiến hay đó…Mineta!”
Trạng thái của Midoriya lúc này...
[Quả nhiên là ai cũng chỉ lập team cùng người quen mà thôi!]
[Vì chẳng hề biết được năng lực của lớp khác như thế nào cả!]
[Mình cũng phải khẩn trương mới được…Nhất là trong cái tình huống…]
“HOÀN TOÀN BỊ XA LÁNH THẾ NÀ[email protected]@@!!!”
“Ơ…Ojiro – kun!?”
●︿● ~~~
“Xin lỗi nhé…Midoriya!”
⊙▃⊙!!!
Midoriya cảm thấy như bị vạn tiễn xuyên tâm…
Quả nhiên là không người nào muốn lập đội với thằng nhỏ, vì chẳng ai thích phải giữ mình bo bo suốt trận đấu cả.
[Không giống Todoroki –Kun hay Kacchan, năng lực của mình vẫn chưa được thuần thục, vòng đấu thứ nhất, chính mình cũng chưa thể hiện ra cái gì xuất sắc hết…@@@]
[Giờ không ai dám đặt niềm tin lu…]
“Deku – kun!!!”
“U…r…ra…raka –san…(●´ω`●)!”
“Lập đội nào…(^.^)!”
“Uraraka –san…@@@...Thiệt chứ…(T.T)?!”
“Hiện tại mình chỉ là con số mười triệu điểm trong mắt mọi người thôi!”
“Nhưng nếu giữ vững tới hết giờ thì đội chúng ta sẽ thắng mà…(• ε •)!”
“Hic…Cậu tin tưởng và đánh giá mình cao quá đó!”
“Làm gì có…lời nói thật lòng ý…Nhưng…Lập nhóm với người quen thì luôn tốt hơn mà…(▰˘◡˘▰)!”
~~~~Đốn tim~~~(T^T)!!!
“Chuyện chi rứa…Trông mặt cậu xấu kinh hồn luôn đó @[email protected]!”
“Không có gì…Chỉ là cậu chói mắt quá…Tớ không tài nào nhìn thẳng được (♥^.^♥)!!!”
“Lập đội với bạn thân vẫn tốt hơn hẳn…”
“Ừmmm…!”
“Thật ra…với Uraraka –san và một vài thành viên nữa, tớ cũng nghĩ ra được kế hoạch rồi!”
Midoriya nói, trong đầu bỗng thoáng qua hình ảnh một người.
“Lida –kun!”
“Hở (0,0)?”
Midoriya cùng Urarka kéo Lida qua một bên thầm thì...
“Cùng với Lida-kun đứng trước, mình và Uraraka-san đứng kèm hai bên tạo thành con chiến mã…Và rồi, tận dụng năng lực của Uraraka-san làm cho Lida và tớ nhẹ hơn, vậy thì chúng ta sẽ rất linh hoạt đấy!”
“Ra thế!”
“Người cưỡi thì nên để ai có sức mạnh thể chất tốt ngồi lên…Mình đã có nhân tuyển rồi. Nhưng không biết cậu ấy đã lập team chưa?!”
“Nói gì thì nói…Tránh né đến giây phút cuối cùng là phương án duy nhất mình nghĩ ra lúc này…”
“Không hổ là Midoriya –kun!” - Lida chỉnh lại cặp mắt kính một chút, cúi đầu và trầm mặc...
(0,0)!?
“Nhưng xin lỗi, tôi từ chối!”
⊙▃⊙!
“Kể từ khi thi đầu vào đến giờ, tôi cứ liên tục thua kém cậu. Tuy là một người bạn tuyệt vời, nhưng mà, chính vì lý do đó, nếu mãi theo sau cậu, thì tôi sẽ không thể nào tiến bộ được…”
“Người xem cậu là đối thủ, không chỉ có Todoroki – kun và Bakugo – kun đâu. Tôi cũng…tuyên chiến với cậu(`・ω・´)!”
Dứt lời, Lida quay mặt đi và bước tới chỗ team của Todoroki lúc này đã đủ người.
Midoriya sững người, khững lại hồi lâu.
Thằng nhỏ chợt nhận ra, đã bắt đầu rồi…
Ai cũng là thù mà thôi!
Nó không thể ngây thơ chơi trò tình bạn suốt được…Bất chợt…
“Midoriya…!”
Một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên sau lưng thằng bé…
“Muốn lập đội với tụi này không?!”
“Kizari –san (T.T)!” (Midoriya)
“Momo-chan…(^o^)!?” (Uraraka)
(T^T)~~~~….~~~~!!!!
…………………………
“Hitomi bảo đợi hai người xem có lựa team được không…Nhưng mà chờ lâu quá nên tụi này phải tới hỏi vậy!?”
Momo thở dài chỉ vô cậu bạn nói tiếp:
“Cậu ấy nói là muốn thử cái cảm giác độc chiến thiên hạ nó như thế nào…Vậy nên tớ cũng băng lao theo lao luôn…@[email protected]!”
“HẢ…(0O0)!?”
“Kizari-san, cậu nghiêm túc thiệt sao?!”
“Chớ gì…Cậu nghĩ thế nào mà nãy giờ tui không chọn đội. Nếu cậu chọn xong thì thôi, mà tình hình này chắc chả ma nào dám chung vui với hai đứa rồi!”
“Ờ ha…Hic…(╥.╥)!”
“Như vậy…Chúng ta bàn chiến thuật luôn nhá!”
“Yosh…Thẳng tiến đi nào, Deku-kun!”
Việc gia nhập của hai thành viên mới lập tức buff max sĩ khí hai “tráng sĩ” Midoriya và Uraraka.
“Kế hoạch của chúng ta sẽ như thế này…!”
Trong lúc đó, ở lớp B…
“Giờ có vẻ như mọi người đều để mắt đến lớp A cả…Sao lại thế?!”
“Đúng như Tetsut Tetsut đã nói, bọn lớp A khá ảo tưởng về mấy vụ thế này!”
“Quái lạ thật nhỉ…Điểm khắc biệt duy nhất giữa chúng ta, chính là tụi nó đã chiến đấu với tội phạm thôi mà…Lớp B chúng ta hà cớ gì lại chấp nhận một cái vị trí chẳng hề vẻ vang chút nào kia chứ ●︿●!”
“Hãy cho tụi lớp A kiêu ngạo ấy biết tay đi, các thanh niên!”
……………………………………
RENG…! RENG…! RENG…!
Ba hồi chuông liên hồi báo hiệu thời khắc sống còn đã tới.
“HẾT THỜI GIAN MƯỜI LĂM PHÚT!”
“CÁC ĐỘI CHUẨN BỊ VÀO VỊ TRÍ!”
“TRẬN ĐẤU SẮP SỬA BẮT ĐẦU RỒI ĐẤY!”
“Nào dậy đi Eraser…!”
“Hửm…?!”
“Sau mười lăm phút lập nhóm và bàn chiến lược, giờ thì, mười hai đội kỵ binh sẽ trình diễn những tiết mục đặc sắc của họ…!”
“Ồ…!”
Aizawa hơi co giật khóe mắt nhìn về phía các học trò của ông và lẩm bẩm:
“Xem ra, có vài đội khá thú vị đây!”
“NÀO, HÃY CẤT CAO TIẾNG HÉT VANG CỦA CÁC BẠN LÊN HỠI CÁC KHÁN GIẢ…TRẬN HUYẾT CHIẾN CỦA U.A…START!!!”
“Midoriya –kun…!”
“Mình đây ►.◄!”
“Uraraka –san…”
“Có mặt… (►.◄)!!”
“Momo-chan…”
“Đã sẵn sàng… ►_◄!!!”
“Tốt!”
Hitomi nhếch miệng cười…
Vậy chúng ta…Quẩy thôi nào ◤(¬‿¬)◥!
Tích…!
Bảng điện tử nhanh chóng hiện ra tên các team và điểm số từng đội…
Có team hai người, có team ba người, cũng có team bốn người. Đầy đủ các thể loại!
"HỒ HỐ…TRẬN CHIẾN HOANG DÃ TÀN KHỐC…TA SẼ KHÔNG HỎI MẤY ĐỨA ĐÃ SẴN SÀNG HAY CHƯA ĐÂU…!”
“THREE…TWO…”
“ONEEEEE….EEEE….!!!”
“BẮT ĐẦU!!!”
Lời thầy Present mic vừa chấm dứt, cả sân thi đấu yên lặng rồi đột ngột bùng nổ…
“Lên đi…!”
“Mục tiêu…” (Bakugo bẻ tay rắc rắc)
“…Chỉ có một mà thôi!” (Todroki lạnh nhạt nói)
“Trận chiến này…Thực chất, chỉ là cuộc đấu tranh giành con điểm mười triệu►.◄!” (Tetsut la lớn)
[Có cả Midoriya và Kizari, đúng là thuận lợi để cho mình để san bằng kết quả với hai người này
(►.◄)!]
Midoriya phát hoảng khi thấy mấy chục đạo hừng hực khí thế như trâu húc hướng thẳng nó xông tới.
“Kizari- kun…⊙▃⊙?!”
“Bình tĩnh…Uraraka –san, kích hoạt đi!” –Hitomi trấn an Midoriya, quay sang Uraraka nói.
“Mình làm đây…”
“Ý cha…aaa…!”
“Hitomi, dưới chân tụi mình…!”
“Đang lún xuống sao…@[email protected]!”
“Là năng lực của cậu ta à!?”
Một đường tuyến dài màu nâu đậm từ chân của một học sinh cánh trái trải dài một đường hướng team Hitomi bao phủ vào. Biến cả mặt đất trở thành bãi lầy.
“Đừng có hòng chạy thoát, bọn lớp A đáng ghét!”
Người cưỡi hóa ra chính là thanh niên tóc bạc lớp 1-B lúc trước, Tetsut Tetsut. Quirk quỷ dị biến lòng đất thành bùn nhão, chính là của thanh niên nhìn y chang zombie đang chở Tetsut...
Team Todoroki và Team Bakugo chỉ còn cách họ chưa đầy ba mét…Hitomi lúc này mới gằn giọng…
“Sẵn sàng này, bám chặt tớ…!”
“Momo-chan, Uraraka-chan, quay mặt sang một bên…!”
Hitomi chậm rãi nhấc tay lên và bắt chéo thành hình chữ X trước mặt và gầm lớn:
“Firuogan…”
“Reflective…Force (Phản Trọng Lực)!”
Hai tiếng cuối cùng vang vọng khắp cả sân thi…Và rồi…
OÀNH…HHHH….HHHHHHHH…..!!!!!
Gió thổi lay động, một áp lực từ Team của Hitomi, nói đúng hơn là từ chính bản thân cậu mạnh mẽ tỏa ra…
Toàn bộ mặt đất rung rinh như muốn nứt, hàng trăm con người đang quan sát và thi đấu đồng thời cảm giác được sự rung động đến từ sâu trong đại địa.
Gió rít gào khắp nơi, thổi tốc áo cả các khán giả đang ngồi trên trường quay, nhiều người phải lấy tay che mặt...
Nhưng các team đứng chịu trận mới thật là số khổ, bất ngờ phát lực của Hitomi làm nhiều đội té ngã vị không kịp chuẩn bị, thậm chí còn bị các đội khác nhân cơ hội cướp mất băng đeo. Chỉ có một vài team cứng rắn như Todoroki hat Tetsut của lớp A và lớp B là còn trụ vững được nhưng họ cũng phải lui lại rất xa vì áp lực gió ở gần quá mạnh.
Nhưng điều làm mọi người phải sửng sốt còn đang ở phía sau…
Bởi vì…
“BAY… ⊙▃⊙!?”
Cả sân vận động đồng loạt hét lên, tất cả gần như đứng hình…Không chỉ dân thường, học sinh mà ngay đến dân chuyên cũng muốn dụi con mắt để xem chuyện quái quỷ gì đang diễn ra…
“Không có trang bị phụ trợ…Không có ai trong team có Quirk thuộc Không Hệ…!”
“Làm cách nào cơ chứ?!”
Tuy nhiên, vào thời điểm này, những người tỉnh táo trước tiên lại không phải là những anh hùng chuyên nghiệp…Đó là những thanh niên đang thi đấu!
Các thí sinh chỉ thất thần hai, ba giây và tiếp tục truy bắt…
“Đuổi theo chúng…(-.-)!” – Tetsut Tetsut la lớn quay ngược đầu ngựa.
“Jiro –san!” (Ojiro la lớn)
“Mình biết rồi!”
“EAR JACK…!!!”
[Kizari…Những điều cậu đã chỉ mình, mình chắc chắn sẽ áp dụng chúng…Và cho cậu thấy mình có thể làm gì…Cho dù…]
[Cậu là Dawn Knight!]
Jiro mắt lóe sáng bắn hai chiếc tai nghe, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp nhóm Hitomi còn đang lơ lửng trên không.
“Momo…Tạo khiên nhanh…!”
“Có đây!”
PẶC…!
Kizari không hề luống cuống, tay xoay thành vòng tròn, lợi dụng tấm chắn mới hình thành từ Momo, hất văng Ear Jack của Jiro.
“Phòng thủ thành công!”
“Cậu tuyệt thật đấy Kizari…Cậu phối hợp với Yaoyozu –san, quả thật là trời sinh một cặp mà…!”
[Trời sinh một cặp…(♥^.^♥)!]
"Sự phòng ngự của chúng ta còn đang thiếu sót...Với khả năng tấn công đa dạng và sức mạnh thể chất vượt trội của Kizari, đó không còn là vấn đề nữa rồi (^.^)!"
“Cái nàynói sau…Tiếp đất thôi…Uraraka –chan!”
“Momo…Lớp đệm!”
“Sẵn sàng…Chuẩn bị nè mấy cậu…!”
Vù…uuu…uuuu….!
Hitomi dùng lại Reflective Force cường độ nhẹ, dễ dàng giúp bốn người an toàn hạ xuống mặt đất.
“Tiếp đất…Hoàn hảo…!”
~~~~~~~~My Hero Academia~~~~~~~~
Dearth Arms rít một hơi thuốc lá, thở phì phò trầm giọng nói:
“Hội thao U.A này thiên về việc mô phỏng sự cạnh tranh mà tụi nhỏ phải đối mặt khi làm anh hùng…Hơn là chỉ cho chúng thấy những thứ cần thiết để làm anh hùng.”
“Hở…Ý anh là sao(0,0)?!” – Mount Lady chu môi lại hỏi.
“Trong cái thế giới tràn ngập anh hùng thế này, muốn kiếm miếng ăn cũng không phải là dễ! Đôi khi, cô buộc phải hạ gục người khác chỉ để thể hiện giá trị bản thân.”
“Làm vậy mà anh không cảm thấy đau lòng chút nào hả…?”
(►.◄)!
Shirin Kamui nghẹn nghẹn cổ họng gằn từng chữ:
“Này con kia…Cô chẳng phải cũng rất hơn hở khi cướp công của tôi đấy sao!?”
“Thôi…Khoan nói vụ đó…”
“Kể cả khi là đối thủ cạnh tranh, đôi lúc anh vẫn phải hợp tác với người khác để hạ gục tội phạm và cứu người…!”
“Như vậy trận Mã Chiến này quả thật tương tự quá ha…Tính tương thích này, năng lực này, sự phối hợp giữa các đồng đội nữa chứ…!”
“Chính xác…Hợp tác và phụ tá! Sự ăn ý của các cơ quan cùng với rèn luyện Quirk. Sau khi trở thành dân chuyên thì đời sống nó là như thế…@[email protected]!!!”
…………….
Sân đấu!
Đã qua hơn phân nửa thời gian cho phép, lúc này đây thì phần lớn học sinh đã lựa chọn được team của chính mình.
Team Todoroki…
“Tôi chọn ba người vì nghĩ đây là đội hình ổn nhất…!”
“Kaminari sẽ lo phía cánh trái, giữ cho kẻ địch không tiếp cận nhờ nguồn điện của cậu.”
“Tokoyami sẽ lo cánh phải, Dark Shadow của cậu rất linh hoạt, có thể phòng ngừa được các điểm mù của team ta…Đồng thời cách điện!”
“Lida là nhân tố mấu chốt giúp tăng tính cơ động và phòng thủ vật lý trước mặt.”
“Ừmmm…Tụi này hiểu rồi!”
Lida gật đầu đáp…
“Vậy là Todoroki –kun, cậu sẽ đảm nhiệm phần tấn công và đánh lạc hướng bằng lửa và băng đúng chớ?”
“Không…!”
Todoroki siết chặt nắm tay mình lại…
“Khi chiến đấu, phía bên trái…Tôi tuyệt đối không bao giờ dùng đến…►_◄!”
(0, 0)?!
“Shoji…SHOJI…~~~~T^T~~~~!!!”
Tiếng Mineta gọi nghe mà đau xé lòng. Shoji hơi nhếch thân hình to cao của mình, ngạc nhiên hỏi:
“Sao thế!?”
“Tui muốn chung nhóm với tụi con gái mà không được ಠ,ಥ! Chung nhóm dới tui đi mà…(T.T)!”
“…”
Shoji bước thẳng tắp, đầu không ngoảnh lại!
“Huhu…Vì người quá nhỏ con nên làm ngựa không được. Nhưng trở thành người cưỡi thì chẳng ai chịu tui hết…@[email protected]! Với số xúc tu và thân hình to lớn của cậu, thì cậu có thể thừa sức che chở cả thân hình tui mà…Đúng không(╥.╥)???”
१|˚–˚|५!!!
“Ý kiến hay đó…Mineta!”
Trạng thái của Midoriya lúc này...
[Quả nhiên là ai cũng chỉ lập team cùng người quen mà thôi!]
[Vì chẳng hề biết được năng lực của lớp khác như thế nào cả!]
[Mình cũng phải khẩn trương mới được…Nhất là trong cái tình huống…]
“HOÀN TOÀN BỊ XA LÁNH THẾ NÀ[email protected]@@!!!”
“Ơ…Ojiro – kun!?”
●︿● ~~~
“Xin lỗi nhé…Midoriya!”
⊙▃⊙!!!
Midoriya cảm thấy như bị vạn tiễn xuyên tâm…
Quả nhiên là không người nào muốn lập đội với thằng nhỏ, vì chẳng ai thích phải giữ mình bo bo suốt trận đấu cả.
[Không giống Todoroki –Kun hay Kacchan, năng lực của mình vẫn chưa được thuần thục, vòng đấu thứ nhất, chính mình cũng chưa thể hiện ra cái gì xuất sắc hết…@@@]
[Giờ không ai dám đặt niềm tin lu…]
“Deku – kun!!!”
“U…r…ra…raka –san…(●´ω`●)!”
“Lập đội nào…(^.^)!”
“Uraraka –san…@@@...Thiệt chứ…(T.T)?!”
“Hiện tại mình chỉ là con số mười triệu điểm trong mắt mọi người thôi!”
“Nhưng nếu giữ vững tới hết giờ thì đội chúng ta sẽ thắng mà…(• ε •)!”
“Hic…Cậu tin tưởng và đánh giá mình cao quá đó!”
“Làm gì có…lời nói thật lòng ý…Nhưng…Lập nhóm với người quen thì luôn tốt hơn mà…(▰˘◡˘▰)!”
~~~~Đốn tim~~~(T^T)!!!
“Chuyện chi rứa…Trông mặt cậu xấu kinh hồn luôn đó @[email protected]!”
“Không có gì…Chỉ là cậu chói mắt quá…Tớ không tài nào nhìn thẳng được (♥^.^♥)!!!”
“Lập đội với bạn thân vẫn tốt hơn hẳn…”
“Ừmmm…!”
“Thật ra…với Uraraka –san và một vài thành viên nữa, tớ cũng nghĩ ra được kế hoạch rồi!”
Midoriya nói, trong đầu bỗng thoáng qua hình ảnh một người.
“Lida –kun!”
“Hở (0,0)?”
Midoriya cùng Urarka kéo Lida qua một bên thầm thì...
“Cùng với Lida-kun đứng trước, mình và Uraraka-san đứng kèm hai bên tạo thành con chiến mã…Và rồi, tận dụng năng lực của Uraraka-san làm cho Lida và tớ nhẹ hơn, vậy thì chúng ta sẽ rất linh hoạt đấy!”
“Ra thế!”
“Người cưỡi thì nên để ai có sức mạnh thể chất tốt ngồi lên…Mình đã có nhân tuyển rồi. Nhưng không biết cậu ấy đã lập team chưa?!”
“Nói gì thì nói…Tránh né đến giây phút cuối cùng là phương án duy nhất mình nghĩ ra lúc này…”
“Không hổ là Midoriya –kun!” - Lida chỉnh lại cặp mắt kính một chút, cúi đầu và trầm mặc...
(0,0)!?
“Nhưng xin lỗi, tôi từ chối!”
⊙▃⊙!
“Kể từ khi thi đầu vào đến giờ, tôi cứ liên tục thua kém cậu. Tuy là một người bạn tuyệt vời, nhưng mà, chính vì lý do đó, nếu mãi theo sau cậu, thì tôi sẽ không thể nào tiến bộ được…”
“Người xem cậu là đối thủ, không chỉ có Todoroki – kun và Bakugo – kun đâu. Tôi cũng…tuyên chiến với cậu(`・ω・´)!”
Dứt lời, Lida quay mặt đi và bước tới chỗ team của Todoroki lúc này đã đủ người.
Midoriya sững người, khững lại hồi lâu.
Thằng nhỏ chợt nhận ra, đã bắt đầu rồi…
Ai cũng là thù mà thôi!
Nó không thể ngây thơ chơi trò tình bạn suốt được…Bất chợt…
“Midoriya…!”
Một giọng nói quen thuộc bỗng vang lên sau lưng thằng bé…
“Muốn lập đội với tụi này không?!”
“Kizari –san (T.T)!” (Midoriya)
“Momo-chan…(^o^)!?” (Uraraka)
(T^T)~~~~….~~~~!!!!
…………………………
“Hitomi bảo đợi hai người xem có lựa team được không…Nhưng mà chờ lâu quá nên tụi này phải tới hỏi vậy!?”
Momo thở dài chỉ vô cậu bạn nói tiếp:
“Cậu ấy nói là muốn thử cái cảm giác độc chiến thiên hạ nó như thế nào…Vậy nên tớ cũng băng lao theo lao luôn…@[email protected]!”
“HẢ…(0O0)!?”
“Kizari-san, cậu nghiêm túc thiệt sao?!”
“Chớ gì…Cậu nghĩ thế nào mà nãy giờ tui không chọn đội. Nếu cậu chọn xong thì thôi, mà tình hình này chắc chả ma nào dám chung vui với hai đứa rồi!”
“Ờ ha…Hic…(╥.╥)!”
“Như vậy…Chúng ta bàn chiến thuật luôn nhá!”
“Yosh…Thẳng tiến đi nào, Deku-kun!”
Việc gia nhập của hai thành viên mới lập tức buff max sĩ khí hai “tráng sĩ” Midoriya và Uraraka.
“Kế hoạch của chúng ta sẽ như thế này…!”
Trong lúc đó, ở lớp B…
“Giờ có vẻ như mọi người đều để mắt đến lớp A cả…Sao lại thế?!”
“Đúng như Tetsut Tetsut đã nói, bọn lớp A khá ảo tưởng về mấy vụ thế này!”
“Quái lạ thật nhỉ…Điểm khắc biệt duy nhất giữa chúng ta, chính là tụi nó đã chiến đấu với tội phạm thôi mà…Lớp B chúng ta hà cớ gì lại chấp nhận một cái vị trí chẳng hề vẻ vang chút nào kia chứ ●︿●!”
“Hãy cho tụi lớp A kiêu ngạo ấy biết tay đi, các thanh niên!”
……………………………………
RENG…! RENG…! RENG…!
Ba hồi chuông liên hồi báo hiệu thời khắc sống còn đã tới.
“HẾT THỜI GIAN MƯỜI LĂM PHÚT!”
“CÁC ĐỘI CHUẨN BỊ VÀO VỊ TRÍ!”
“TRẬN ĐẤU SẮP SỬA BẮT ĐẦU RỒI ĐẤY!”
“Nào dậy đi Eraser…!”
“Hửm…?!”
“Sau mười lăm phút lập nhóm và bàn chiến lược, giờ thì, mười hai đội kỵ binh sẽ trình diễn những tiết mục đặc sắc của họ…!”
“Ồ…!”
Aizawa hơi co giật khóe mắt nhìn về phía các học trò của ông và lẩm bẩm:
“Xem ra, có vài đội khá thú vị đây!”
“NÀO, HÃY CẤT CAO TIẾNG HÉT VANG CỦA CÁC BẠN LÊN HỠI CÁC KHÁN GIẢ…TRẬN HUYẾT CHIẾN CỦA U.A…START!!!”
“Midoriya –kun…!”
“Mình đây ►.◄!”
“Uraraka –san…”
“Có mặt… (►.◄)!!”
“Momo-chan…”
“Đã sẵn sàng… ►_◄!!!”
“Tốt!”
Hitomi nhếch miệng cười…
Vậy chúng ta…Quẩy thôi nào ◤(¬‿¬)◥!
Tích…!
Bảng điện tử nhanh chóng hiện ra tên các team và điểm số từng đội…
Có team hai người, có team ba người, cũng có team bốn người. Đầy đủ các thể loại!
"HỒ HỐ…TRẬN CHIẾN HOANG DÃ TÀN KHỐC…TA SẼ KHÔNG HỎI MẤY ĐỨA ĐÃ SẴN SÀNG HAY CHƯA ĐÂU…!”
“THREE…TWO…”
“ONEEEEE….EEEE….!!!”
“BẮT ĐẦU!!!”
Lời thầy Present mic vừa chấm dứt, cả sân thi đấu yên lặng rồi đột ngột bùng nổ…
“Lên đi…!”
“Mục tiêu…” (Bakugo bẻ tay rắc rắc)
“…Chỉ có một mà thôi!” (Todroki lạnh nhạt nói)
“Trận chiến này…Thực chất, chỉ là cuộc đấu tranh giành con điểm mười triệu►.◄!” (Tetsut la lớn)
[Có cả Midoriya và Kizari, đúng là thuận lợi để cho mình để san bằng kết quả với hai người này
(►.◄)!]
Midoriya phát hoảng khi thấy mấy chục đạo hừng hực khí thế như trâu húc hướng thẳng nó xông tới.
“Kizari- kun…⊙▃⊙?!”
“Bình tĩnh…Uraraka –san, kích hoạt đi!” –Hitomi trấn an Midoriya, quay sang Uraraka nói.
“Mình làm đây…”
“Ý cha…aaa…!”
“Hitomi, dưới chân tụi mình…!”
“Đang lún xuống sao…@[email protected]!”
“Là năng lực của cậu ta à!?”
Một đường tuyến dài màu nâu đậm từ chân của một học sinh cánh trái trải dài một đường hướng team Hitomi bao phủ vào. Biến cả mặt đất trở thành bãi lầy.
“Đừng có hòng chạy thoát, bọn lớp A đáng ghét!”
Người cưỡi hóa ra chính là thanh niên tóc bạc lớp 1-B lúc trước, Tetsut Tetsut. Quirk quỷ dị biến lòng đất thành bùn nhão, chính là của thanh niên nhìn y chang zombie đang chở Tetsut...
Team Todoroki và Team Bakugo chỉ còn cách họ chưa đầy ba mét…Hitomi lúc này mới gằn giọng…
“Sẵn sàng này, bám chặt tớ…!”
“Momo-chan, Uraraka-chan, quay mặt sang một bên…!”
Hitomi chậm rãi nhấc tay lên và bắt chéo thành hình chữ X trước mặt và gầm lớn:
“Firuogan…”
“Reflective…Force (Phản Trọng Lực)!”
Hai tiếng cuối cùng vang vọng khắp cả sân thi…Và rồi…
OÀNH…HHHH….HHHHHHHH…..!!!!!
Gió thổi lay động, một áp lực từ Team của Hitomi, nói đúng hơn là từ chính bản thân cậu mạnh mẽ tỏa ra…
Toàn bộ mặt đất rung rinh như muốn nứt, hàng trăm con người đang quan sát và thi đấu đồng thời cảm giác được sự rung động đến từ sâu trong đại địa.
Gió rít gào khắp nơi, thổi tốc áo cả các khán giả đang ngồi trên trường quay, nhiều người phải lấy tay che mặt...
Nhưng các team đứng chịu trận mới thật là số khổ, bất ngờ phát lực của Hitomi làm nhiều đội té ngã vị không kịp chuẩn bị, thậm chí còn bị các đội khác nhân cơ hội cướp mất băng đeo. Chỉ có một vài team cứng rắn như Todoroki hat Tetsut của lớp A và lớp B là còn trụ vững được nhưng họ cũng phải lui lại rất xa vì áp lực gió ở gần quá mạnh.
Nhưng điều làm mọi người phải sửng sốt còn đang ở phía sau…
Bởi vì…
“BAY… ⊙▃⊙!?”
Cả sân vận động đồng loạt hét lên, tất cả gần như đứng hình…Không chỉ dân thường, học sinh mà ngay đến dân chuyên cũng muốn dụi con mắt để xem chuyện quái quỷ gì đang diễn ra…
“Không có trang bị phụ trợ…Không có ai trong team có Quirk thuộc Không Hệ…!”
“Làm cách nào cơ chứ?!”
Tuy nhiên, vào thời điểm này, những người tỉnh táo trước tiên lại không phải là những anh hùng chuyên nghiệp…Đó là những thanh niên đang thi đấu!
Các thí sinh chỉ thất thần hai, ba giây và tiếp tục truy bắt…
“Đuổi theo chúng…(-.-)!” – Tetsut Tetsut la lớn quay ngược đầu ngựa.
“Jiro –san!” (Ojiro la lớn)
“Mình biết rồi!”
“EAR JACK…!!!”
[Kizari…Những điều cậu đã chỉ mình, mình chắc chắn sẽ áp dụng chúng…Và cho cậu thấy mình có thể làm gì…Cho dù…]
[Cậu là Dawn Knight!]
Jiro mắt lóe sáng bắn hai chiếc tai nghe, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp nhóm Hitomi còn đang lơ lửng trên không.
“Momo…Tạo khiên nhanh…!”
“Có đây!”
PẶC…!
Kizari không hề luống cuống, tay xoay thành vòng tròn, lợi dụng tấm chắn mới hình thành từ Momo, hất văng Ear Jack của Jiro.
“Phòng thủ thành công!”
“Cậu tuyệt thật đấy Kizari…Cậu phối hợp với Yaoyozu –san, quả thật là trời sinh một cặp mà…!”
[Trời sinh một cặp…(♥^.^♥)!]
"Sự phòng ngự của chúng ta còn đang thiếu sót...Với khả năng tấn công đa dạng và sức mạnh thể chất vượt trội của Kizari, đó không còn là vấn đề nữa rồi (^.^)!"
“Cái nàynói sau…Tiếp đất thôi…Uraraka –chan!”
“Momo…Lớp đệm!”
“Sẵn sàng…Chuẩn bị nè mấy cậu…!”
Vù…uuu…uuuu….!
Hitomi dùng lại Reflective Force cường độ nhẹ, dễ dàng giúp bốn người an toàn hạ xuống mặt đất.
“Tiếp đất…Hoàn hảo…!”
~~~~~~~~My Hero Academia~~~~~~~~
Tác giả :
Phong Trần Lãng Tử