Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 52: Tới nơi
Sáng ngày hôm sau, Minh Hạo đã dậy sớm chuẩn bị, hiện tại đang đứng soi guơng sửa soạn, ngoài thân mặc chiếc áo vest đen, ở giữa ngực có thắt cái nơ con bướm, bên trong mặc cái áo trắng tinh, cái quần cũng là đen để dài đến chân, nhìn vô cùng bảnh bao, lịch sự, kết hợp với khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt sáng như sao, chiều cao cũng là tăng trưởng hơn 1m7, coi như là một cái không tệ đại soái ca.
“Reng Reng Reng!” tiếng chuông cửa vang lên.
Minh Hạo đi tới, không nhanh không chậm mở cửa ra, ở ngoài cửa đang đứng chờ, vẫn là người trung niên ngày hôm qua đến.
Nhưng khác là, hôm qua người trung niên chỉ ăn mặc bộ vest bình thường, hôm nay lại đổi thành một bộ quân nhân trang phục, phía bên phải có thêu 4 sao vàng, tượng trưng cho người trung niên này quân hàm đại tướng.
Người trung niên thấy Minh Hạo đi ra, không khỏi hai mắt tỏa sáng, hắn mỉm cười nói: “Đã chuẩn bị xong?”
Minh Hạo gật đầu nói: “Đã chuẩn bị toàn bộ xong, à mà còn Tuyết Linh Nhi?” hắn nhớ đến Tuyết Linh Nhi vẫn còn ở học viện, nếu mình bỏ nàng lại thì có chút không yên tâm.
“Yên tâm, việc này chúng ta đã tính toán, hôm qua đã liên hệ nữ hoàng tuyết tộc, nàng gật đầu đồng ý cho con gái mình cùng nhiều người hôm nay kết hôm với ngươi, cho nên nàng cũng là theo ngươi đến tổng bộ liên bang, hiện tại đang ngồi ở trên phi thuyền chờ người.” Người trung niên bộ dáng ngươi yên tâm.
Minh Hạo nghe vậy liền yên tâm, sau đó theo vị trung niên dẫn đường đến bến cảnh.
…
15 phút sau, đến bến cảng Bắc Đẩu, hôm nay không còn người đông tấp nập như hồi trước, mà thay vào đó rất tĩnh lặng, khắp nơi đều có quân nhân đứng canh gác, phong tỏa chặn lại tất cả các thông lộ, ngõ ngách hướng về bến cảnh.
Ngước nhìn hơn trăm chiếc phi thuyền khổng lồ, nó kích cỡ bự gấp đôi chiếc titan mà hồi trước hắn đi.
Nhìn hình thể của chúng, Minh Hạo có thể đoán được, mõi chiếc này đều cấp bậc S cấp phi thuyền, không hổ là liên bang, xuất thủ đều khủng bố như thế.
Mà những chiếc này được sơn mang màu trắng, phía bên hông có viết chữ: Liên Bang Quân Đội, hiển nhiên các phi thuyền này đều thuộc về liên bang quân đội.
“Đi thôi” Người trung niên dẫn đường phái trước thúc giục.
“Ừ” Minh Hạo không nhìn nửa, đi vào bên trong chiếc phi thuyền to nhất trong đám phi thuyền, Minh Hạo đoán là, chiếc này thuộc loại cấp SS.
Sau đó, theo hiệu lệnh của người trung niên, mang theo tất cả quân đội rút lui khỏi bến cảng.
Tất cả phi thuyền cấp S bao bọc làm hình vòng tròn quanh phi thuyền cấp SS, sau đó khởi động bay đi…
…
Nhìn từng đám phi thuyền bay đi, phong tỏa liền giải trừ, người thường thấy cảnh này đều sợ hãi, không biết là vị quan quân nào đến Bắc Đẩu Tinh lại làm thanh thế to như vậy.
…
Học Viện Bắc Đẩu, Bắc Nhi Hà đứng trong phòng nhìn ra ngoài cửa sổ, khi thấy Minh Hạo cái này kinh khủng rốt cuộc rời đi, hắn không khỏi thở phào một hơi, tên nhóc này mới ở vài ngày học viện đã gây nhiều chuyện kinh khủng rồi, nếu hắn còn ở lại đây thêm, thì sẽ gây ra chuyện gì kinh khủng nửa đây?
…
Sau khi vào thuyền, Minh Hạo được người dẫn đến căn phòng riêng của hắn.
Căn phòng này không khác gì căn phòng trên thuyền Tuyết Tộc, đầy đủ mọi thứ sinh hoạt trong phòng, có điều nhiệt độ ấm áp hơn, không có lạnh lẽo như phòng của tuyết tộc.
Mà trong phòng hiện tại có một người mỹ nữ, đang nằm trên giường là một mỹ nữ tóc trắng như tuyết, da hình trắng trẻo mềm mại, môi hồng răng trắng, cặp mắt trắng dã, đây không phải là Tuyết Linh Nhi à?
Minh Hạo thấy Tuyết Linh Nhi nằm trong phòng mình, liền vẻ mặt vui vẻ, tiến đến gường, ngồi xuống nói: “Linh Nhi, ngươi khỏe không? Có thấy chỗ nào không ổn không?” tay phải nắm chặt tay nàng, lo lắng hỏi thăm
Nghe Minh Hạo nói, Tuyết Linh Nhi trong lòng vô cùng cảm động, nàng lắc đầu nói: “Ta không sao”
“Ừm, nếu ngươi thấy có gì không ổn thì nói với ta, ta xin lỗi ngày ấy, vì không kiềm chế được mình…” Minh Hạo vẻ mặt thành thật, nói xin lỗi chuyện mấy ngày trước với Tuyết Linh Nhi.
“Không sao, ta hiểu…” Tuyết Linh Nhi mỉm cười dịu dàng nói.
Mặc dù nàng chỉ nói 4 chữ: không sao, ta hiểu;
Nhưng làm Minh Hạo vô cùng cảm động, càng yêu nàng hơn.
Người con gái này, không những xinh đẹp, mà còn dịu dàng hiền lương, biết thông cảm cho chồng mình, biết mình cùng lúc ngự 58 người khác, nàng vẫn không tỏ ra bất mãn với hắn.
Sau đó, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi bắt đầu tâm sự, chỉ là nói đến vài chuyện vụn vặt, sau đó liền mới là tâm sự chính…
“Nhẹ thôi Hạo ca, người ta đang có thai…” Tuyết Linh Nhi cả thân thể trắng lõa, vẻ mặt ửng đỏ, ngượng ngùng nói nhỏ.
“Ừm, ta sẽ nhẹ…” Minh Hạo gật đầu sau đó liền đưa ‘máy khoang’ ‘đút’ vào trong ‘lòng đất’…
“Ah~” trong phòng vang bắt đầu vang lên từng tiếng âm thanh rên rỉ sung sướng của mỹ nữ cùng tiếng thở dốc nam nhân.
…
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
Có kinh nghiệm lần trước, cho nên Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi đang chiến đấu đều ngừng lại, ngoan ngoãn mõi người nằm im trên giường, hắn cùng Tuyết Linh Nhi cũng không muốn cảm giác bị ‘tuột bánh xe’ đâu a…
Ai biết lỡ đang chơi giật mạnh quá jj bị kẹt trong * không lấy ra được thì sao? Mà hồi trước cũng may Minh Hạo jj còn nhỏ, nhưng mà hiện tại mấy ngày qua level tăng lên cùng sử dụng gien cuồng bạo, jj đã dài hơn gấp đôi lần trước, nếu như đang ‘chịch’ mà bị ‘sóc’ một lần nửa, có thể jj bị ‘tuột’ sâu vào ‘trong’, nếu thật như vậy, Minh Hạo tiểu jj có nguy cơ kẹt cứng luôn trong đó a…
“Bùm!”
Tất cả phi thuyền thân sau bắt đầu nhả ra khói xanh, sau đó cả thân thuyền được năng lượng bảo vệ bọc lại, dùng tốc độ siêu việt ánh sáng bay về phía trước, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo nhiễu loạn thành một đoàn.
…
5 ngày sau, cuối cùng đến Liên Bang Tổng Bộ, một đường an toàn không có gì nguy hiểm.
Tất cả phi thuyền hạ xuống nơi hạ cánh.
Vài phút sau, cửa khoang thuyền mở ra, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi sóng vai nhau mà ra ngoài.
Đập vào mắt bọn hắn là một quãng trường rộng lớn, nhưng chỉ có một con đường đi vào bên trong tổng bộ liên bang.
Xung quanh ở đây đều được bức tường thành cao lớn hơn trăm mét bao bọc, mà trên tường thành đứng mấy trăm ngàn quân nhân canh gác, bên cạnh bọn hắn là từng khẩu pháo khổng lồ cao hơn 100m có hơn.
“Đi thôi, chúng ta sắp tới nơi rồi” Người trung niên đi trước dẫn đường nói.
Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi gật đầu, sau đó nhanh chân bước theo vị trung niên.
…
Trải qua hơn 30 trạm kiểm tra trùng trùng điệp điệp, mõi trạm kiểm tra đều có hơn 10 người canh gác, mà mõi trạm kiểm tra rất khắt khe, đưa nhóm máu vào kiểm tra, tóc, vân tay, khuôn mặt, giọng nói…
Trung niên giải thích là, những trạm này thành lập để kiểm tra, loại bỏ những tên chủng tộc Hắc Ám Liên Minh lẫn vào đây.
Cuối cùng, vượt qua nhiều đợt kiểm tra khác nhau, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi đã tới nơi.
...
Ngủ, mai tiếp
“Reng Reng Reng!” tiếng chuông cửa vang lên.
Minh Hạo đi tới, không nhanh không chậm mở cửa ra, ở ngoài cửa đang đứng chờ, vẫn là người trung niên ngày hôm qua đến.
Nhưng khác là, hôm qua người trung niên chỉ ăn mặc bộ vest bình thường, hôm nay lại đổi thành một bộ quân nhân trang phục, phía bên phải có thêu 4 sao vàng, tượng trưng cho người trung niên này quân hàm đại tướng.
Người trung niên thấy Minh Hạo đi ra, không khỏi hai mắt tỏa sáng, hắn mỉm cười nói: “Đã chuẩn bị xong?”
Minh Hạo gật đầu nói: “Đã chuẩn bị toàn bộ xong, à mà còn Tuyết Linh Nhi?” hắn nhớ đến Tuyết Linh Nhi vẫn còn ở học viện, nếu mình bỏ nàng lại thì có chút không yên tâm.
“Yên tâm, việc này chúng ta đã tính toán, hôm qua đã liên hệ nữ hoàng tuyết tộc, nàng gật đầu đồng ý cho con gái mình cùng nhiều người hôm nay kết hôm với ngươi, cho nên nàng cũng là theo ngươi đến tổng bộ liên bang, hiện tại đang ngồi ở trên phi thuyền chờ người.” Người trung niên bộ dáng ngươi yên tâm.
Minh Hạo nghe vậy liền yên tâm, sau đó theo vị trung niên dẫn đường đến bến cảnh.
…
15 phút sau, đến bến cảng Bắc Đẩu, hôm nay không còn người đông tấp nập như hồi trước, mà thay vào đó rất tĩnh lặng, khắp nơi đều có quân nhân đứng canh gác, phong tỏa chặn lại tất cả các thông lộ, ngõ ngách hướng về bến cảnh.
Ngước nhìn hơn trăm chiếc phi thuyền khổng lồ, nó kích cỡ bự gấp đôi chiếc titan mà hồi trước hắn đi.
Nhìn hình thể của chúng, Minh Hạo có thể đoán được, mõi chiếc này đều cấp bậc S cấp phi thuyền, không hổ là liên bang, xuất thủ đều khủng bố như thế.
Mà những chiếc này được sơn mang màu trắng, phía bên hông có viết chữ: Liên Bang Quân Đội, hiển nhiên các phi thuyền này đều thuộc về liên bang quân đội.
“Đi thôi” Người trung niên dẫn đường phái trước thúc giục.
“Ừ” Minh Hạo không nhìn nửa, đi vào bên trong chiếc phi thuyền to nhất trong đám phi thuyền, Minh Hạo đoán là, chiếc này thuộc loại cấp SS.
Sau đó, theo hiệu lệnh của người trung niên, mang theo tất cả quân đội rút lui khỏi bến cảng.
Tất cả phi thuyền cấp S bao bọc làm hình vòng tròn quanh phi thuyền cấp SS, sau đó khởi động bay đi…
…
Nhìn từng đám phi thuyền bay đi, phong tỏa liền giải trừ, người thường thấy cảnh này đều sợ hãi, không biết là vị quan quân nào đến Bắc Đẩu Tinh lại làm thanh thế to như vậy.
…
Học Viện Bắc Đẩu, Bắc Nhi Hà đứng trong phòng nhìn ra ngoài cửa sổ, khi thấy Minh Hạo cái này kinh khủng rốt cuộc rời đi, hắn không khỏi thở phào một hơi, tên nhóc này mới ở vài ngày học viện đã gây nhiều chuyện kinh khủng rồi, nếu hắn còn ở lại đây thêm, thì sẽ gây ra chuyện gì kinh khủng nửa đây?
…
Sau khi vào thuyền, Minh Hạo được người dẫn đến căn phòng riêng của hắn.
Căn phòng này không khác gì căn phòng trên thuyền Tuyết Tộc, đầy đủ mọi thứ sinh hoạt trong phòng, có điều nhiệt độ ấm áp hơn, không có lạnh lẽo như phòng của tuyết tộc.
Mà trong phòng hiện tại có một người mỹ nữ, đang nằm trên giường là một mỹ nữ tóc trắng như tuyết, da hình trắng trẻo mềm mại, môi hồng răng trắng, cặp mắt trắng dã, đây không phải là Tuyết Linh Nhi à?
Minh Hạo thấy Tuyết Linh Nhi nằm trong phòng mình, liền vẻ mặt vui vẻ, tiến đến gường, ngồi xuống nói: “Linh Nhi, ngươi khỏe không? Có thấy chỗ nào không ổn không?” tay phải nắm chặt tay nàng, lo lắng hỏi thăm
Nghe Minh Hạo nói, Tuyết Linh Nhi trong lòng vô cùng cảm động, nàng lắc đầu nói: “Ta không sao”
“Ừm, nếu ngươi thấy có gì không ổn thì nói với ta, ta xin lỗi ngày ấy, vì không kiềm chế được mình…” Minh Hạo vẻ mặt thành thật, nói xin lỗi chuyện mấy ngày trước với Tuyết Linh Nhi.
“Không sao, ta hiểu…” Tuyết Linh Nhi mỉm cười dịu dàng nói.
Mặc dù nàng chỉ nói 4 chữ: không sao, ta hiểu;
Nhưng làm Minh Hạo vô cùng cảm động, càng yêu nàng hơn.
Người con gái này, không những xinh đẹp, mà còn dịu dàng hiền lương, biết thông cảm cho chồng mình, biết mình cùng lúc ngự 58 người khác, nàng vẫn không tỏ ra bất mãn với hắn.
Sau đó, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi bắt đầu tâm sự, chỉ là nói đến vài chuyện vụn vặt, sau đó liền mới là tâm sự chính…
“Nhẹ thôi Hạo ca, người ta đang có thai…” Tuyết Linh Nhi cả thân thể trắng lõa, vẻ mặt ửng đỏ, ngượng ngùng nói nhỏ.
“Ừm, ta sẽ nhẹ…” Minh Hạo gật đầu sau đó liền đưa ‘máy khoang’ ‘đút’ vào trong ‘lòng đất’…
“Ah~” trong phòng vang bắt đầu vang lên từng tiếng âm thanh rên rỉ sung sướng của mỹ nữ cùng tiếng thở dốc nam nhân.
…
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
“ Đing! Đing! Đing!, mời mọi người vì an toàn, nằm im trên giường 5 phút, phi thuyền chuẩn bị bước nhảy alpha!” âm thanh hệ thống trí nhân tạo vang lên cảnh báo.
Có kinh nghiệm lần trước, cho nên Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi đang chiến đấu đều ngừng lại, ngoan ngoãn mõi người nằm im trên giường, hắn cùng Tuyết Linh Nhi cũng không muốn cảm giác bị ‘tuột bánh xe’ đâu a…
Ai biết lỡ đang chơi giật mạnh quá jj bị kẹt trong * không lấy ra được thì sao? Mà hồi trước cũng may Minh Hạo jj còn nhỏ, nhưng mà hiện tại mấy ngày qua level tăng lên cùng sử dụng gien cuồng bạo, jj đã dài hơn gấp đôi lần trước, nếu như đang ‘chịch’ mà bị ‘sóc’ một lần nửa, có thể jj bị ‘tuột’ sâu vào ‘trong’, nếu thật như vậy, Minh Hạo tiểu jj có nguy cơ kẹt cứng luôn trong đó a…
“Bùm!”
Tất cả phi thuyền thân sau bắt đầu nhả ra khói xanh, sau đó cả thân thuyền được năng lượng bảo vệ bọc lại, dùng tốc độ siêu việt ánh sáng bay về phía trước, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo nhiễu loạn thành một đoàn.
…
5 ngày sau, cuối cùng đến Liên Bang Tổng Bộ, một đường an toàn không có gì nguy hiểm.
Tất cả phi thuyền hạ xuống nơi hạ cánh.
Vài phút sau, cửa khoang thuyền mở ra, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi sóng vai nhau mà ra ngoài.
Đập vào mắt bọn hắn là một quãng trường rộng lớn, nhưng chỉ có một con đường đi vào bên trong tổng bộ liên bang.
Xung quanh ở đây đều được bức tường thành cao lớn hơn trăm mét bao bọc, mà trên tường thành đứng mấy trăm ngàn quân nhân canh gác, bên cạnh bọn hắn là từng khẩu pháo khổng lồ cao hơn 100m có hơn.
“Đi thôi, chúng ta sắp tới nơi rồi” Người trung niên đi trước dẫn đường nói.
Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi gật đầu, sau đó nhanh chân bước theo vị trung niên.
…
Trải qua hơn 30 trạm kiểm tra trùng trùng điệp điệp, mõi trạm kiểm tra đều có hơn 10 người canh gác, mà mõi trạm kiểm tra rất khắt khe, đưa nhóm máu vào kiểm tra, tóc, vân tay, khuôn mặt, giọng nói…
Trung niên giải thích là, những trạm này thành lập để kiểm tra, loại bỏ những tên chủng tộc Hắc Ám Liên Minh lẫn vào đây.
Cuối cùng, vượt qua nhiều đợt kiểm tra khác nhau, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi đã tới nơi.
...
Ngủ, mai tiếp
Tác giả :
Time