Siêu Cấp YY Hệ Thống
Chương 220: Chữa trị chim
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu loli Kohato Azami thấy chỗ ấy của Nobita đứng lên, tò mò lấy tay vuốt vuốt chỗ đó, nói ra; "Cái này là gì vậy anh Nobita? Sao nó cứng vậy?"
Nobita chỗ ấy bị nàng đụng vào, cả thân thể run lên, jj theo bản năng lớn hơn vài cen-ti-mét...
Lúc này, jj của hắn không biết có phải hay không do Nobita (Minh Hạo) nhập vào, đã to bằng một vị thiếu niên, có khả năng chịch gái được, thông cúc được.
Dâm hỏa trong lòng tạm thời áp chế khi nãy lại cháy lên, hơn nửa càng mạnh hơn gấp đôi lần trước.
Đôi mắt Nobita đỏ lên, jj lại tăng thêm vài cen-ti-mét, lúc này jj của Nobita đã to ra cỡ 25~28 centimet.
"Anh Nobita, nó lại to lên nè, con này là con gì vậy, trông ngộ ghê."
Kohato Azami nhìn cái kia lại to hơn lúc trước, nàng kinh ngạc nói ra, tay nàng hứng thú bóp bóp vài cái, thậm chí còn đem mũi đến gần ngửi khịt khịt, chỉ còn kém là chưa đem lưỡi liếm các loại...
"Cái đệt!" Nobita dâm hỏa lần nửa đạt đến đỉnh cao, đôi mắt từng tia màu đỏ xuất hiện, cơ thể càng run hơn nửa, hắn đang cố gắng hết sức để kiềm chế dâm dục trong lòng, nhưng càng kiềm, dâm hỏa càng cháy mạnh hơn, giống như càng phun nước thì lửa càng cháy lan ra nhanh hơn đồng dạng.
"Ồ, còn hơi mềm mại nè anh Nobita." Vừa bóp vài cái xong, Kohato Azami nở nụ cười thuần khiết như thiên sứ nói.
"AAA!!!!" Nobita nghe xong nhịn hết nổi nửa, hắn la lên một tiếng, hai mắt đỏ như máu, tựa như con thú hoang xổng chuồng đồng dạng, tiểu jj như cự binh cầm thương, một đường lao về nơi khu rừng, đem thương đâm vào trong.
"Phốc..."
"A!!! Đau..."
Mỹ lệ máu tươi trinh trắng chảy ra, theo đó tiếng la thê thảm trong phòng vệ sinh vang lên, cũng may bên ngoài không có người, nếu không sẽ phát hiện chuyện kinh dị tại đây.
Một nam hài tử 10 tuổi đang cắm "sừng" vào một cô bé bảy tuổi...hơn nửa nam hài giống như là một con trâu bị bỏ đói lâu ngày, liên tục điên cuồng đem sừng thúc ra đẩy vào như xe máy ủi....
...
10 phút sau.
Trong phòng vệ sinh, bên trong có hai thân thể nhỏ trần truồng nằm lên nhau.
Nam nằm ở trên, nữ nằm ở dưới, cả hai
Nam thì sắc mặt hồng hào, hơi thở đều đặn, nhưng nữ thì ngược lại, sắc mặt trắng bệch, nước mắt còn vươn trên má, phía dưới một mảnh xanh tím, dính đầy màu trắng cùng máu đỏ tươi, "con chim" vẫn còn dư âm sâu việc bị Nobita "ném boom" phá hoại liên tục, tựa như con chim nhỏ bị người nhổ lông, tra tấn đồng dạng.
Nobita mở mắt ra, cảm nhận được "thương" vẫn còn đang nằm bên trong "chim"... hắn vội vàng đem "thương" lấy ra.
"Um..." Kohato Azami rên lên, cơ thể nhỏ giật giật run vài cái.
Nobita thần sắc xấu hổ, hối hận, nhưng tất cả đã muộn màng, nhất thời sung sướng, cả đời hối hận. Đây chính là câu nói để hiện rõ tình cảnh cũng như tâm trạng của hắn.
Mặc dù hắn làm người bá đạo, lạnh lùng, tàn nhẫn, nhưng đó chỉ là đối với kẻ địch, hắn vẫn còn có tính người.
Nói nhẹ nhàng thì hắn "ăn" một tiểu loli vô tội vạ như vậy, nói nặng hơn một chút chính là "râu xanh – hiếp râm" các loại...
Nobita từ trong cửa hàng hệ thống, không tiếc bỏ ra mấy triệu điểm mua sắm chai thuốc chữa thương, sau đó đem thuốc dạng chất lỏng bôi lên ngón tay, hắn chậm rãi đem bàn tay sờ vào con "chim" tàn tạ bị thương nặng nằm dưới đất, ngón tay nhẹ nhàng quét qua quẹt lại "hai bên" - "cánh" nó, kế tiếp vuốt ve, thoa đều đều các nơi mà bị thương tích nặng hiện ra màu tím đỏ.
Làm xong, Nobita chờ đợi nhìn lấy.
Cảnh tượng kỳ diệu hiện ra, con chim nhỏ không động đậy tưởng chừng như chết, vậy mà hiện tại giống như sống dậy, nó bắt đầu "hít ra thở vào" vài cái, trên thân thương tích đầy mình có thể lấy mắt thường thấy nó nhanh chóng lành lại, nhất là hai bên cánh màu tím đỏ nơi đó biến mất, khôi phục khỏe mạnh trở lại như lúc ban đầu.
Không biết có phải là do thuốc của Nobita không hay do "thương" của Nobita tạo nên, mà khi này con chim "hai bên cánh" không những mở rộng thêm, mà còn "xinh" hơn trước, khác với hình dáng của một "con chim nhỏ" có thể có.
Kohato Azami tỉnh dậy, nàng mở mắt ra, ánh mắt mờ mịt nhìn xung quanh.
Khi thấy Nobita đang nhìn mình, trong đầu nàng không tự giác bay lên cảnh tượng hồi nãy cùng với cảm giác đau đớn phía dưới như bị tra tấn.
Trong mắt hiện lên sợ hãi, nước mắt từng giọt rơi xuống, thân thể nhỏ co lại, nàng tay nhỏ run rẩy đưa ra trước xua tay liên tục, giống như đang xua đuổi thứ ghê tởm.
Kohato Azami run sợ, âm thanh mềm mại yếu ớt nói ra: "Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
Trong âm thanh tràn đầy sợ hãi, chán ghét, không muốn tới gần.
Nobita trái tim tan nát, khuôn mặt cứng ngắt, cả thân hình đứng lại.
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
Trong đầu Nobita vang vọng câu nói này vài lần, nhìn về khuôn mặt nhỏ nhắn Kohato Azami, đó là một khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, tay liên tục múa xua đuổi, hắn lần đầu tiên cảm giác bị một người sau khi bị hắn ăn xong chán ghét.
Nếu lúc trước, từng mỹ nữ bị hắn chịch xong là chung tình, dù là tính cách lạnh lùng, nóng nảy, bá đạo cũng phải ngoan ngoãn nằm dưới chân hắn, quỳ lại thổi sáo, nhu thuận như con cừu non.
Còn bé loli trước mắt này tựa như khác đám mỹ nữ kia... Sau khi chịch xong không những nàng không quy thuận, mà còn xua đuổi nửa a.
Nobita nhìn tiểu loli thần sắc sợ hãi, hắn suy nghĩ một chút, mắt sáng lên, từ hệ thống mua cây kem sữa socola tương lai.
Tay phải cầm cây kem sữa, hắn đưa cho Kohato Azami, ôn nhu nói ra: "Kohato Azami, lúc nãy anh không kiềm chế được, cho nên làm hành động cầm thú với em. Anh sau khi tỉnh lại rất hối hận những gì mình đã làm, đây là món quà cho em, coi như là anh xin lỗi, bồi thường."
"Kem?"
Kohato Azami kinh ngạc nói, mặc dù nàng từng có ăn, nhưng chỉ là một màu trắng thôi, không có nửa đen nửa trắng như cái cây kem này, màu nó giống như màu trắng ở dưới đất và màu đen mà nàng mới vừa ăn?
Kohato Azami nhìn cái kia kem trắng đen, ngửi được mùi mùi thơm từ cây kem bay ra, trong bụng lúc này cũng cảm giác có chút đói.
Lại do dự, sợ hãi nhìn Nobita vài giây, Nobita thấy nàng do dự, nở nụ cười thân thiện, tay đem cây kém tiến gần hơn nửa, nói ra: "Ăn đi, coi như quà tạ lỗi với ta lúc nãy đi."
Kohato Azami chần chừ vài giây, rốt cục cũng tiếp nhận cây kem của Nobita đưa, nàng cầm lên, le lưỡi hồng phấn nho nhỏ của nàng liếm một phần kem nhỏ.
Vừa liếm thử, hai mắt Kohato Azami sáng lên, đây là lần đầu tiên trong đời nàng ăn một thứ ngon như vậy, không chút do dự há miệng to ra, đem từng ngụm kem ăn vào, tay cùng miệng nàng lúc này dính đầy kem.
Vài giây sau, Kohato Azami ăn xong, tựa như còn đang thèm thuồng, nàng cúi đầu, đưa lưỡi liếm từng ngón tay dính kem của mình, liếm từng kẽ hở tay, đến khi nguyên bàn tay sạch sẽ không còn kém nửa mới dừng lại.
Kohato Azami ánh mắt cầu xin, nhìn Nobita, âm thanh ôn nhu mềm mại nói ra:"Anh Nobita, em tha thứ hành động khi nãy của anh, nhưng phải đưa em thêm vài cây kem giống nãy nửa nha!"
"Được." Nobita nhìn thấy nàng vui vẻ nở nụ cười nói, bước đầu chinh phục loli đã thành công một nửa...
"Kẹtttt"
Nobia đang định mua thêm kem, nhưng vào lúc này đột biến xảy ra, cửa vệ sinh chầm chậm chuyển động...
...
Chim bị thương ~~~
Tiểu loli Kohato Azami thấy chỗ ấy của Nobita đứng lên, tò mò lấy tay vuốt vuốt chỗ đó, nói ra; "Cái này là gì vậy anh Nobita? Sao nó cứng vậy?"
Nobita chỗ ấy bị nàng đụng vào, cả thân thể run lên, jj theo bản năng lớn hơn vài cen-ti-mét...
Lúc này, jj của hắn không biết có phải hay không do Nobita (Minh Hạo) nhập vào, đã to bằng một vị thiếu niên, có khả năng chịch gái được, thông cúc được.
Dâm hỏa trong lòng tạm thời áp chế khi nãy lại cháy lên, hơn nửa càng mạnh hơn gấp đôi lần trước.
Đôi mắt Nobita đỏ lên, jj lại tăng thêm vài cen-ti-mét, lúc này jj của Nobita đã to ra cỡ 25~28 centimet.
"Anh Nobita, nó lại to lên nè, con này là con gì vậy, trông ngộ ghê."
Kohato Azami nhìn cái kia lại to hơn lúc trước, nàng kinh ngạc nói ra, tay nàng hứng thú bóp bóp vài cái, thậm chí còn đem mũi đến gần ngửi khịt khịt, chỉ còn kém là chưa đem lưỡi liếm các loại...
"Cái đệt!" Nobita dâm hỏa lần nửa đạt đến đỉnh cao, đôi mắt từng tia màu đỏ xuất hiện, cơ thể càng run hơn nửa, hắn đang cố gắng hết sức để kiềm chế dâm dục trong lòng, nhưng càng kiềm, dâm hỏa càng cháy mạnh hơn, giống như càng phun nước thì lửa càng cháy lan ra nhanh hơn đồng dạng.
"Ồ, còn hơi mềm mại nè anh Nobita." Vừa bóp vài cái xong, Kohato Azami nở nụ cười thuần khiết như thiên sứ nói.
"AAA!!!!" Nobita nghe xong nhịn hết nổi nửa, hắn la lên một tiếng, hai mắt đỏ như máu, tựa như con thú hoang xổng chuồng đồng dạng, tiểu jj như cự binh cầm thương, một đường lao về nơi khu rừng, đem thương đâm vào trong.
"Phốc..."
"A!!! Đau..."
Mỹ lệ máu tươi trinh trắng chảy ra, theo đó tiếng la thê thảm trong phòng vệ sinh vang lên, cũng may bên ngoài không có người, nếu không sẽ phát hiện chuyện kinh dị tại đây.
Một nam hài tử 10 tuổi đang cắm "sừng" vào một cô bé bảy tuổi...hơn nửa nam hài giống như là một con trâu bị bỏ đói lâu ngày, liên tục điên cuồng đem sừng thúc ra đẩy vào như xe máy ủi....
...
10 phút sau.
Trong phòng vệ sinh, bên trong có hai thân thể nhỏ trần truồng nằm lên nhau.
Nam nằm ở trên, nữ nằm ở dưới, cả hai
Nam thì sắc mặt hồng hào, hơi thở đều đặn, nhưng nữ thì ngược lại, sắc mặt trắng bệch, nước mắt còn vươn trên má, phía dưới một mảnh xanh tím, dính đầy màu trắng cùng máu đỏ tươi, "con chim" vẫn còn dư âm sâu việc bị Nobita "ném boom" phá hoại liên tục, tựa như con chim nhỏ bị người nhổ lông, tra tấn đồng dạng.
Nobita mở mắt ra, cảm nhận được "thương" vẫn còn đang nằm bên trong "chim"... hắn vội vàng đem "thương" lấy ra.
"Um..." Kohato Azami rên lên, cơ thể nhỏ giật giật run vài cái.
Nobita thần sắc xấu hổ, hối hận, nhưng tất cả đã muộn màng, nhất thời sung sướng, cả đời hối hận. Đây chính là câu nói để hiện rõ tình cảnh cũng như tâm trạng của hắn.
Mặc dù hắn làm người bá đạo, lạnh lùng, tàn nhẫn, nhưng đó chỉ là đối với kẻ địch, hắn vẫn còn có tính người.
Nói nhẹ nhàng thì hắn "ăn" một tiểu loli vô tội vạ như vậy, nói nặng hơn một chút chính là "râu xanh – hiếp râm" các loại...
Nobita từ trong cửa hàng hệ thống, không tiếc bỏ ra mấy triệu điểm mua sắm chai thuốc chữa thương, sau đó đem thuốc dạng chất lỏng bôi lên ngón tay, hắn chậm rãi đem bàn tay sờ vào con "chim" tàn tạ bị thương nặng nằm dưới đất, ngón tay nhẹ nhàng quét qua quẹt lại "hai bên" - "cánh" nó, kế tiếp vuốt ve, thoa đều đều các nơi mà bị thương tích nặng hiện ra màu tím đỏ.
Làm xong, Nobita chờ đợi nhìn lấy.
Cảnh tượng kỳ diệu hiện ra, con chim nhỏ không động đậy tưởng chừng như chết, vậy mà hiện tại giống như sống dậy, nó bắt đầu "hít ra thở vào" vài cái, trên thân thương tích đầy mình có thể lấy mắt thường thấy nó nhanh chóng lành lại, nhất là hai bên cánh màu tím đỏ nơi đó biến mất, khôi phục khỏe mạnh trở lại như lúc ban đầu.
Không biết có phải là do thuốc của Nobita không hay do "thương" của Nobita tạo nên, mà khi này con chim "hai bên cánh" không những mở rộng thêm, mà còn "xinh" hơn trước, khác với hình dáng của một "con chim nhỏ" có thể có.
Kohato Azami tỉnh dậy, nàng mở mắt ra, ánh mắt mờ mịt nhìn xung quanh.
Khi thấy Nobita đang nhìn mình, trong đầu nàng không tự giác bay lên cảnh tượng hồi nãy cùng với cảm giác đau đớn phía dưới như bị tra tấn.
Trong mắt hiện lên sợ hãi, nước mắt từng giọt rơi xuống, thân thể nhỏ co lại, nàng tay nhỏ run rẩy đưa ra trước xua tay liên tục, giống như đang xua đuổi thứ ghê tởm.
Kohato Azami run sợ, âm thanh mềm mại yếu ớt nói ra: "Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
Trong âm thanh tràn đầy sợ hãi, chán ghét, không muốn tới gần.
Nobita trái tim tan nát, khuôn mặt cứng ngắt, cả thân hình đứng lại.
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
"Đừng...đừng tới gần đây, đồ xấu xa!"
Trong đầu Nobita vang vọng câu nói này vài lần, nhìn về khuôn mặt nhỏ nhắn Kohato Azami, đó là một khuôn mặt tràn đầy sợ hãi, tay liên tục múa xua đuổi, hắn lần đầu tiên cảm giác bị một người sau khi bị hắn ăn xong chán ghét.
Nếu lúc trước, từng mỹ nữ bị hắn chịch xong là chung tình, dù là tính cách lạnh lùng, nóng nảy, bá đạo cũng phải ngoan ngoãn nằm dưới chân hắn, quỳ lại thổi sáo, nhu thuận như con cừu non.
Còn bé loli trước mắt này tựa như khác đám mỹ nữ kia... Sau khi chịch xong không những nàng không quy thuận, mà còn xua đuổi nửa a.
Nobita nhìn tiểu loli thần sắc sợ hãi, hắn suy nghĩ một chút, mắt sáng lên, từ hệ thống mua cây kem sữa socola tương lai.
Tay phải cầm cây kem sữa, hắn đưa cho Kohato Azami, ôn nhu nói ra: "Kohato Azami, lúc nãy anh không kiềm chế được, cho nên làm hành động cầm thú với em. Anh sau khi tỉnh lại rất hối hận những gì mình đã làm, đây là món quà cho em, coi như là anh xin lỗi, bồi thường."
"Kem?"
Kohato Azami kinh ngạc nói, mặc dù nàng từng có ăn, nhưng chỉ là một màu trắng thôi, không có nửa đen nửa trắng như cái cây kem này, màu nó giống như màu trắng ở dưới đất và màu đen mà nàng mới vừa ăn?
Kohato Azami nhìn cái kia kem trắng đen, ngửi được mùi mùi thơm từ cây kem bay ra, trong bụng lúc này cũng cảm giác có chút đói.
Lại do dự, sợ hãi nhìn Nobita vài giây, Nobita thấy nàng do dự, nở nụ cười thân thiện, tay đem cây kém tiến gần hơn nửa, nói ra: "Ăn đi, coi như quà tạ lỗi với ta lúc nãy đi."
Kohato Azami chần chừ vài giây, rốt cục cũng tiếp nhận cây kem của Nobita đưa, nàng cầm lên, le lưỡi hồng phấn nho nhỏ của nàng liếm một phần kem nhỏ.
Vừa liếm thử, hai mắt Kohato Azami sáng lên, đây là lần đầu tiên trong đời nàng ăn một thứ ngon như vậy, không chút do dự há miệng to ra, đem từng ngụm kem ăn vào, tay cùng miệng nàng lúc này dính đầy kem.
Vài giây sau, Kohato Azami ăn xong, tựa như còn đang thèm thuồng, nàng cúi đầu, đưa lưỡi liếm từng ngón tay dính kem của mình, liếm từng kẽ hở tay, đến khi nguyên bàn tay sạch sẽ không còn kém nửa mới dừng lại.
Kohato Azami ánh mắt cầu xin, nhìn Nobita, âm thanh ôn nhu mềm mại nói ra:"Anh Nobita, em tha thứ hành động khi nãy của anh, nhưng phải đưa em thêm vài cây kem giống nãy nửa nha!"
"Được." Nobita nhìn thấy nàng vui vẻ nở nụ cười nói, bước đầu chinh phục loli đã thành công một nửa...
"Kẹtttt"
Nobia đang định mua thêm kem, nhưng vào lúc này đột biến xảy ra, cửa vệ sinh chầm chậm chuyển động...
...
Chim bị thương ~~~
Tác giả :
Time