Show Ân Ái Đều Phải Chết
Quyển 3 - Chương 45: Anh em hồ Lô! Anh em hồ Lô!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lầu 6879 (lâu chủ trả lời): Tổ đội bồ hóng thân mến, buổi tối vui vẻ! Mới một ngày không lên diễn đàn thôi mà bình loạn của các thím quả thực… chọc mù con mắt tôi rồi.
Các chị em hủ nữ nằm vùng bên trong topic ơi, lúc bung lụa có thể giữ lại một chút lễ tiết được không? Mấy cái cầm tù, trói buộc, mất không chế hay là giả trang tiểu bạch thỏ tôi đều có thể miễn cưỡng nhẫn nhịn, nhưng mà @Lầu 6823 nhé, cái câu “Phó bang chủ đột nhiên mọc ra tám cái xúc tu, nhanh chóng xâm chiếm toàn thân lâu chủ” của thím thật sự dọa tôi muốn xỉu luôn rồi! Nếu phó bang chủ thật sự mọc ra bằng ấy cái xúc tu, nhất định tôi sẽ sợ tới mức vừa điên cuồng hét lên vừa khỏa thân chạy ra ngoài báo cảnh sát, chứ tuyệt đối không “Mở to đôi mắt tròn lấp lánh hơi nước, vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh hoan nghênh sự xâm chiếm của đối phương”. Tình tiết này dị quá rồi, cạn cmn lời luôn. Hơn nữa, tôi sẽ không phát ra một tiếng”Ưm” giữa những hơi thở gấp, tôi chỉ sẽ bật ra một câu “Đậu má” giữa từng nhịp thở mà thôi! Mấy thím tác giả à, tính bóp méo nhân vật trong nguyên tác của các thím rất là nghiêm trọng đấy.
Còn nữa… Cái vị đại gia phát thưởng cho tất cả các rịp lai bung lụa là muốn làm giề đấy! Nếu thừa tiền không có chỗ đốt có thể thưởng cho tôi đây này! Tôi ra quán ăn bánh trứng cuộn(*) cũng không dám gọi thêm một quả trứng gà đâu!
(*) Bánh trứng cuộn nà:
Được rồi, nói về chuyện của hôm nay.
Chuyện quan trọng nhất chính là, phó bang chủ… có khả năng sẽ đón năm mới ở nhà tôi.
Vốn dĩ mấy người tới thành phố tôi ở tham dự offline sẽ ra về vào ngày hôm nay, phó bang chủ và hai em gái đặt vé máy bay lúc xế chiều, ba em gái khác đi chuyến xe lửa thời điểm sâm sẩm tối. Hai ngày này cả đám đã đi thăm thú những địa điểm tham quan du lịch nổi tiếng, vì thế cho nên sáng nay tôi liền dẫn bọn họ tới khu phố thương mại để dạo chơi.
Hôm nay, lúc vừa thấy phó bang chủ tôi còn cảm thấy rất xấu hổ, bởi vì cứ nhìn anh ấy tôi liền nhớ tới chuyện tối qua, tất cả đầu óc đều là bộ dáng không mặc một cái gì của anh, quả thực như muốn phát điên lên vậy. Khi đó, phó bang chủ đứng ở chỗ hẹn chờ tôi, tôi xuống khỏi xe bus đi về phía anh ấy, càng đi mặt lại càng đỏ, thời điểm dừng chân trước mặt anh, hai bên tai gần như nóng tới bốc cháy rồi. Phó bang chủ thế nhưng vẫn luôn chăm chú nhìn tôi không hề rời mắt, quan sát trọn vẹn một màn đổi màu từ trắng sang đỏ trên khuôn mặt tôi. Tôi vì thế mà quẫn bách vô cùng, còn anh thì lại nở nụ cười cực kỳ nhiều hàm ý!
Sáu em gái kia nói không muốn làm bóng đèn, sau đó dắt nhau đi dạo phố, để lại hai người chúng tôi.
Phó bang chủ cúi đầu nhìn tôi một cái, thản nhiên vươn tay ra dắt tay tôi. Tôi né tránh, nói: “Đừng làm bừa, ban ngày ban mặt đấy.”
Phó bang chủ: “Thì kệ ban ngày ban mặt thôi.”
Nói xong anh ấy lại muốn dắt tay tôi, động thái này khiến cho tôi hoảng sợ vội vàng bỏ chạy. Phó bang chủ lập tức đuổi theo, vừa đuổi vừa cười nói tôi đừng chạy, tôi thoáng quay đầu, ha ha ha mấy tiếng rồi thách thức: “Có giỏi thì bắt em đi. Em đứng đầu hạng mục chạy năm mươi mét đấy!”.
Thấp, nhưng nhanh nhẹn! Nhỏ mà có võ nha!
Song, tôi còn chưa chạy được mười mét phó bang chủ đã đuổi tới nơi, một tay tóm lấy cánh tay tôi, một tay ghì vào gáy tôi, một phen đè tôi lên tường, cứ thế hung hăng hôn đến một phút đồng hồ.
Hình ảnh ấy, phi thường giống một đôi cẩu nam nữ anh đuổi em trốn giữa một biển hoa trong phim điện ảnh…
Hôn xong phó bang chủ mới dùng giọng điệu như thể dạy dỗ bé con để hỏi tôi: “Còn dám chạy nữa không?”
Tôi thở hồng hộc: “Chân nhũn ra rồi, chạy không nổi.”
Phó bang chủ mạnh mẽ đan tay vào giữa những ngón tay tôi, nói: “Đi.”
Và cứ thế, tôi phải đối mặt với một áp lực cực lớn từ những ánh mắt như kiểu “Ồ ra thế, tình gei” của đám người qua lại trên đường. Tay trong tay đi vào trung tâm thương mại, tuy lòng tôi có hơi thấp thỏm, thế nhưng cũng thực ngọt ngào.
Chúng tôi đi dạo trong khu thương mại tới buổi trưa, lúc này tôi mới phát hiện bạn trai tôi kỳ thực là một đại gia tiêu tiền không chớp mắt, nhìn thấy cái gì cũng muốn mua về cho tôi. Song từ đầu tới cuối tôi vẫn luôn uyển chuyển từ chối, dù sao bản thân cũng là một học trò ngoan, tôi sẽ thực ngại nếu được anh ấy tặng cho những món đồ đắt giá. Đó cũng là lý do suốt cả hành trình hôm nay tôi đều liên tục lặp lại mấy câu — “Em không muốn, cảm ơn”, “Em tự mua”, “Ba ba tiêu pha hoang phí quá”, “Không, không, em không muốn chơi phụ – tử – play, chẳng qua gọi nhiều thành quen thôi, sau này sẽ sửa” …
Phó bang chủ thở dài: “Tiêu tiền vì em anh thấy rất vui, đừng xem anh như người xa lạ, được không?”
Tôi: “Được, em biết rồi.”
Phó bang chủ: “Ngoan, muốn cái gì cứ nói với anh một tiếng.”
Tôi: “Vậy anh mua kem ly cho em đi.”
Phó bang chủ sâu kín mà liếc tôi một cái.
Tôi vươn ba cái ngón tay ra, nói: “Em muốn ba cục kem, Matcha, Hạt dẻ và Rum nho.”
Phó bang chủ híp mắt nhìn tôi, triệt để đứng yên bất động.
Tôi chớp chớp mắt, nói cho anh ấy biết: “Một cục hai mươi bốn đồng, đắt lắm đấy.”
Hoàn toàn có thể thỏa mãn xúc động muốn vung tiền như rác vì tôi của anh ấy rồi đấy chứ.
Phó bang chủ lắc lắc đầu, lộ ra một nụ cười rất đỗi ôn nhu, xoa nhẹ lên đầu tôi mấy cái, sau đó đi mua sáu cục kem về, chúng tôi cầm tay vừa ăn vừa hoán đổi cho nhau.
Yêu đương rất tuyệt, rất hạnh phúc nha.
Thời điểm đi ngang qua cửa hàng bán mỹ phẩm chăm sóc da XX, phó bang chủ lại hỏi tôi có muốn mua một bộ chăm sóc da dành cho nam mới tung ra thị trường hay không.
Mấy ngày hôm trước đích thực là tôi đã dùng mặt nạ nhãn hiệu XX mà các thím đề cử, còn cảm thấy rất thích hợp, nhưng mà đồ của hãng này quá đắt, một bộ chăm sóc da đủ để tôi ăn cơm trong căng tin trường suốt một tháng rồi, vì thế tôi liền nói với anh ấy: “Em chẳng bao giờ chăm sóc da cả.”
Phó bang chủ ý vị sâu xa mà liếc mắt nhìn tôi một cái: “Ồ.”
Sau đó anh ấy đi vào mua hai bộ, nói là để anh ấy dùng.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy cái này anh ấy mua cho tôi, tôi có ngốc đíu đâu…
Bạn trai nghiện tiêu tiền vì tôi, tôi cực kỳ hoảng sợ, phải nàm thao đâyyyyyyy~ Đành chờ tư vấn trực tuyến từ các thím.
——————————————
Lầu 6883:Lâu chủ, thím đây là trắng trợn khoe khoang đấy phỏng? Làm sao à? Đương nhiên là chia tay ngay lập tức, sau đó chuyển nhượng người bạn trai này cho mị oy, cảm ơn.
——————————————
Lầu 6889:Tôi cũng muốn được soái ca một mét tám bảy chặn vào vách tường nhaaaaaaa! Tôi cũng muốn có bạn trai nhiều tiền không chỗ đốt vắt óc nghĩ cách tiêu tiền vì tôi nhaaaaaaa! Một anh giai có chất lượng cao cấp như thế, vậy mà bị bé gei thanh thuần thành thực lâu chủ câu đi mất tiêu rồi! Tức giận! Tức giận nhaaaaa!
——————————————
Lầu 6892:Đừng khách khí với anh ta.
——————————————
Lầu 6921 (lâu chủ trả lời): Giữa trưa chúng tôi tìm một nhà hàng rồi ghé vào ăn cơm, tôi hỏi anh ấy giờ bay, anh ấy trả lời là năm giờ chiều nay. Sau đó tôi lại nói nếu hai giờ mới ra sân bay thì có ổn không, phó bang chủ tỉnh bơ đáp: “Không ổn cho lắm.”
Tôi: “Vậy một rưỡi?”
Phó bang chủ: “…”
Tôi: “Giờ đó không kẹt xe, một rưỡi khẳng định kịp chuyến.”
Phó bang chủ nắm cằm tôi, bóp nhẹ một cái lại hỏi: “Chiều anh phải đi rồi, em không nhớ anh à?”
Tôi thừa nhận: “Nhớ.”
Phó bang chủ: “Cho nên?”
Tôi vô cùng ngượng ngùng đáp: “Cho nên sau khi anh về nhớ phải gọi điện cho em mỗi ngày, phải nhắn tin nhiều hơn, gửi ảnh chụp nhiều hơn… em… chắc chắn là sẽ rất nhớ anh.”
Aaaaa!!!!! Sao tôi có thể nói ra những lời tình tứ ngọt ngào như vậy chứ! Quả thực là quá cmn giỏi rồi đi!
Thế nhưng phó bang chủ lại không hề cảm kích, thậm chí dường như còn có phần tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh thật sự chỉ hận không thể đè chết em ngay bây giờ.”
Trong lúc nhất thời, mặt tôi nóng bừng như muốn bốc cháy.
Sau đó tôi cúi đầu nhìn đồng hồ: “Nhưng mà không kịp, đã mười hai rưỡi rồi…”
Phó bang chủ: “…”
Tôi: “Trừ khi anh xuất nhanh.”
Phó bang chủ hít sâu một hơi, tôi bỗng nhiên có cảm giác anh ấy rất muốn bóp chết tôi.
——————————————
Lầu 6924: Má ơi, giết mị điiiiiiii! Phó bang chủ là muốn thím bảo ổng đừng đi kìa! Lâu chủ là một tên ngu ngốc có chỉ số EQ bằng không!
——————————————
Lầu 6928: .
——————————————
Lầu 6940 (lâu chủ trả lời):Phó bang chủ trầm mặc một hồi sau đó thay đổi đề tài, nói: “Còn năm ngày nữa là tết âm lịch.”
Tôi: “Đúng vậy.”
Phó bang chủ khoanh tay trước ngực dựa lưng vào ghế tựa: “Năm nay ba mẹ anh không về nước ăn tết, anh chỉ có một mình.”
Tôi: “…”
Phó bang chủ lại đổi giọng, buồn bã nói: “Trong phòng trống rỗng, một mình ăn sủi cảo, một mình xem chương trình chào xuân, một mình nghe tiếng pháo nổ vang bên ngoài, một mình không có gì có thể làm, đành phải thiết kế để giết thời gian…”
Tôi nghe anh ấy nói mà thương tâm sắp khóc rồi!
Nghĩ tới bộ dáng cô đơn của anh ấy trong suốt chuỗi ngày lễ tết, đậu má, lòng tôi đau muốn chết!
Vì thế máu nóng bất chợt dâng tới đỉnh đầu, tôi một phen nắm chặt tay anh ấy, nói: “Chi bằng năm nay anh đón tết âm lịch ở nhà em đi, em sẽ nói với ba mẹ anh là bạn của em.”
Phó bang chủ nhanh chóng đáp lời: “Được.”
Tôi: “Nhưng…”
Phó bang chủ bá đạo cắt lời: “Không nhưng nhị gì cả.”
Tôi nghẹn họng một chút, sau đó ngoan cường nói tiếp: “Em chỉ muốn nói anh ở khách sạn đắt quá, nếu ở đến tết thì cũng phí tiền, không bằng ngày mai anh chuyển qua nhà em luôn đi…”
Phó bang chủ nhanh chóng tán thành một lần nữa: “Được.”
Chuyện sau đó thì các thím cũng biết rồi, hôm nay phó bang chủ không rời đi nữa, trái lại còn chạy sang nhà tôi đón tết âm.
Tôi muốn nói trước với ba mẹ một tiếng, sau đó thu dọn phòng ốc một chút, vì vậy hiện tại anh ấy vẫn ở khách sạn, ngày mai mới tới nhà tôi.
Ban nãy tôi đã thưa chuyện với ba mẹ rồi, bọn họ đều không có ý kiến gì, mẹ tôi còn giúp tôi thu dọn phòng, ba tôi thì xắn tay cọ bồn tắm và bồn cầu một lượt…
Không biết có phải ảo giác hay không, thế đíu nào tôi cứ cảm thấy ba mẹ tôi hình như… có chút hân hoan chờ đợi?
Đúng rồi, bọn họ không hỏi dấu hôn trên cổ tôi nữa, hôm nay tôi cố ý mặc áo len cao cổ, che đậy phi thường cẩn thận rồi, có thể bọn họ không nhìn thấy cho nên cũng đã quên luôn.
——————————————
Lầu 6945:Ha ha ha chiêu khổ nhục kế của phó bang chủ rất không tồi, mị cho điểm tối đa luôn đấy.
——————————————
Lầu 6952:Cứ cảm giác ba mẹ lâu chủ đã đánh hơi thấy cái gì rồi ấy? Hy vọng thời điểm lâu chủ come out với người nhà sẽ sóng yên biển lặng.
——————————————
Lầu 7180 (lâu chủ trả lời): Hai ngày không gặp, các đồng chí bồ hóng thân mến, các thím có nhớ tôi không.
Về nguyên nhân tôi lặn không sủi tăm thì mọi người cũng biết rồi đấy – hiện tại phó bang chủ đã chuyển tới nhà tôi, cho nên ban đêm tôi không có cơ hội mò lên topic. Cái chuyện chạy tới diễn đàn chém gió này không thể để phó bang chủ phát hiện được, tôi viết nhiều chuyện về anh ấy như vậy, nếu bị thấy chắc chắn sẽ xấu hổ vô cmn cùng luông!
Còn chuyện bây giờ anh ấy đâu ấy à… Đang tắm.
Nhà tôi có ba phòng nhỏ và một phòng khách, ba phòng nhỏ phân thành hai phòng ngủ cùng một phòng đọc sách, tất nhiên phòng đọc sách là gian có diện tích nhỏ nhất, hơn nữa hai mặt tường đều là giá sách, còn có một cái bàn học đặc biệt to, giường gấp cũng không kê vào được mà ngủ đất thì quá lạnh, cho nên phó bang chủ liền ở trong phòng ngủ của tôi, cùng tôi nằm trên một chiếc giường.
Kích thích lắm nha, hê hê hê, tôi vừa nghĩ tới chuyện tối nay có thể ôm anh ấy đi ngủ liền nhịn không được mà lộ ra một nụ cười rất “râm rê”.
Ba mẹ tôi cũng đặc biệt thích anh, tối qua mẹ tôi nấu mấy món sở trường để chào mừng, ba tôi còn uống với anh ấy vài chén rượu. Biết làm sao được, mị lực mà người đàn ông của tôi tỏa ra đích xác là rất khó chối từ, bộ dáng đẹp, tiền lại nhiều, trước mặt phụ huynh thì lễ phép khôn khéo, còn có danh hiệu nhà thiết kế trang sức lợi hại điểm tô thêm, quả thực cực kỳ hoàn mỹ!
Ngày hôm qua, sau khi cơm nước xong xuôi chúng tôi đi vào phòng ngủ, tôi còn cẩn thận khóa cửa lại. Chúng tôi mỗi người một máy tính xách tay, đặt song song trên chiếc bàn học cũ kỹ tôi dùng từ thời trung học cho tới tận bây giờ, mấy món đồ giữ ấm và thỏi son dưỡng môi anh ấy gửi tặng lúc trước đều được tôi đặt trên một cái giá trên bàn, để tiện lấy ra dùng bất cứ lúc nào.
Phó bang chủ nhìn thỏi son nọ, lông mày khe khẽ nhướng lên, với tay cầm lấy.
Tôi đột nhiên nhớ tới một vấn đề, liền lên tiếng hỏi: “Anh cố ý bóc son dùng thử rồi mới gửi cho em, có phải muốn gián tiếp hôn môi với em không hả?”
Anh ấy thẳng thắn gật đầu: “Ừ.”
Tôi: “Quả nhiên.”
Anh ấy cười cười nhìn tôi, lại hỏi: “Khi vừa có suy nghĩ như thế, tâm tình của em thế nào?”
Tôi: “… Xấu hổ, nhưng vẫn tự nói với mình rằng đừng có đoán mò.”
Anh ấy: “Môi em hơi khô kìa.”
Nói xong, anh ấy tự bôi một ít son lên môi mình sau đó ghé sát lại hôn tôi, tựa như Châu Tinh Trì lấy cớ thoa son dưỡng để hôn Trương Bá Chi ở trong phim 《Vua hài kịch》vậy… Cái kiểu dùng môi chậm rãi cọ cọ như gần mà lại như xa này quả thực rất đáng chết, đầu óc tôi kích động như muốn bốc cháy lên, chỉ hận không thể há miệng cắn cho anh ấy một phát.
Vì thế cho nên, dự định cùng chơi game một lúc đã đi đời nhà ma, chúng tôi ngay cả máy tính cũng chưa bật đã vừa hôn vừa lăn lên giường cmn rồi.
Cơ bụng của phó bang chủ rất đẹp, tôi có thể liếm đi liếm lại suốt một trăm năm.
Sau đó chúng tôi vẫn như đêm trước đó, có chút chuyện không thể miêu tả tỉ mỉ được…
Xong việc chúng tôi vọt đi tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, ôm nhau đi ngủ. Tôi lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên ngủ chung với người yêu, bởi vậy mà kích động đến không tài nào ngủ được. Sau khi tắt đèn tôi liền dùng đôi mắt sáng ngời quan sát anh ấy, chốc chốc tại sờ mặt, sờ người rồi ôm ôm anh ấy, nói chung là cảm giác giống như nằm mơ vậy, hạnh phúc đến mức không thể nào tin. Hơn nữa, cảm giác lén lút giấu diếm ba mẹ khiến cho tôi càng nghĩ càng kích thích, vì thế mà thoáng chốc đã cứng lên…
Nói ngắn gọn lại là, chúng tôi lăn qua lộn lại đến hai giờ sáng mới ngủ, mà dưới đất là một đống giấy vệ sinh.
Nếu dùng một ca khúc để diễn tả tất cả thì chính là, anh em hồ lô, anh em hồ lô, một cây mọc bảy đóa hoa(*)…
(*) Bài hát chủ đề của cái phim hoạt hình bảy anh em hồ lô đó
——————————————
Lầu 7191:Phụt, cho nên nói chính là hỗ lỗ đi, anh em hỗ lỗ(*), hiểu hiểu.
(*) Hỗ lỗ đồng âm với Hồ lô, hỗ = hỗ trợ, lỗ = quay tay -_-
——————————————
Lầu 7196: Phó bang chủ thực là thông minh cơ trí, cứ như vậy mà đánh thẳng tới nhà vợ rồi, lại còn tạo quan hệ rất tốt với bộ mẹ vợ. Trước cứ để lại một ấn tượng đẹp, sau này come out cũng bớt trở ngại đi nhiều.
Lầu 6879 (lâu chủ trả lời): Tổ đội bồ hóng thân mến, buổi tối vui vẻ! Mới một ngày không lên diễn đàn thôi mà bình loạn của các thím quả thực… chọc mù con mắt tôi rồi.
Các chị em hủ nữ nằm vùng bên trong topic ơi, lúc bung lụa có thể giữ lại một chút lễ tiết được không? Mấy cái cầm tù, trói buộc, mất không chế hay là giả trang tiểu bạch thỏ tôi đều có thể miễn cưỡng nhẫn nhịn, nhưng mà @Lầu 6823 nhé, cái câu “Phó bang chủ đột nhiên mọc ra tám cái xúc tu, nhanh chóng xâm chiếm toàn thân lâu chủ” của thím thật sự dọa tôi muốn xỉu luôn rồi! Nếu phó bang chủ thật sự mọc ra bằng ấy cái xúc tu, nhất định tôi sẽ sợ tới mức vừa điên cuồng hét lên vừa khỏa thân chạy ra ngoài báo cảnh sát, chứ tuyệt đối không “Mở to đôi mắt tròn lấp lánh hơi nước, vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh hoan nghênh sự xâm chiếm của đối phương”. Tình tiết này dị quá rồi, cạn cmn lời luôn. Hơn nữa, tôi sẽ không phát ra một tiếng”Ưm” giữa những hơi thở gấp, tôi chỉ sẽ bật ra một câu “Đậu má” giữa từng nhịp thở mà thôi! Mấy thím tác giả à, tính bóp méo nhân vật trong nguyên tác của các thím rất là nghiêm trọng đấy.
Còn nữa… Cái vị đại gia phát thưởng cho tất cả các rịp lai bung lụa là muốn làm giề đấy! Nếu thừa tiền không có chỗ đốt có thể thưởng cho tôi đây này! Tôi ra quán ăn bánh trứng cuộn(*) cũng không dám gọi thêm một quả trứng gà đâu!
(*) Bánh trứng cuộn nà:
Được rồi, nói về chuyện của hôm nay.
Chuyện quan trọng nhất chính là, phó bang chủ… có khả năng sẽ đón năm mới ở nhà tôi.
Vốn dĩ mấy người tới thành phố tôi ở tham dự offline sẽ ra về vào ngày hôm nay, phó bang chủ và hai em gái đặt vé máy bay lúc xế chiều, ba em gái khác đi chuyến xe lửa thời điểm sâm sẩm tối. Hai ngày này cả đám đã đi thăm thú những địa điểm tham quan du lịch nổi tiếng, vì thế cho nên sáng nay tôi liền dẫn bọn họ tới khu phố thương mại để dạo chơi.
Hôm nay, lúc vừa thấy phó bang chủ tôi còn cảm thấy rất xấu hổ, bởi vì cứ nhìn anh ấy tôi liền nhớ tới chuyện tối qua, tất cả đầu óc đều là bộ dáng không mặc một cái gì của anh, quả thực như muốn phát điên lên vậy. Khi đó, phó bang chủ đứng ở chỗ hẹn chờ tôi, tôi xuống khỏi xe bus đi về phía anh ấy, càng đi mặt lại càng đỏ, thời điểm dừng chân trước mặt anh, hai bên tai gần như nóng tới bốc cháy rồi. Phó bang chủ thế nhưng vẫn luôn chăm chú nhìn tôi không hề rời mắt, quan sát trọn vẹn một màn đổi màu từ trắng sang đỏ trên khuôn mặt tôi. Tôi vì thế mà quẫn bách vô cùng, còn anh thì lại nở nụ cười cực kỳ nhiều hàm ý!
Sáu em gái kia nói không muốn làm bóng đèn, sau đó dắt nhau đi dạo phố, để lại hai người chúng tôi.
Phó bang chủ cúi đầu nhìn tôi một cái, thản nhiên vươn tay ra dắt tay tôi. Tôi né tránh, nói: “Đừng làm bừa, ban ngày ban mặt đấy.”
Phó bang chủ: “Thì kệ ban ngày ban mặt thôi.”
Nói xong anh ấy lại muốn dắt tay tôi, động thái này khiến cho tôi hoảng sợ vội vàng bỏ chạy. Phó bang chủ lập tức đuổi theo, vừa đuổi vừa cười nói tôi đừng chạy, tôi thoáng quay đầu, ha ha ha mấy tiếng rồi thách thức: “Có giỏi thì bắt em đi. Em đứng đầu hạng mục chạy năm mươi mét đấy!”.
Thấp, nhưng nhanh nhẹn! Nhỏ mà có võ nha!
Song, tôi còn chưa chạy được mười mét phó bang chủ đã đuổi tới nơi, một tay tóm lấy cánh tay tôi, một tay ghì vào gáy tôi, một phen đè tôi lên tường, cứ thế hung hăng hôn đến một phút đồng hồ.
Hình ảnh ấy, phi thường giống một đôi cẩu nam nữ anh đuổi em trốn giữa một biển hoa trong phim điện ảnh…
Hôn xong phó bang chủ mới dùng giọng điệu như thể dạy dỗ bé con để hỏi tôi: “Còn dám chạy nữa không?”
Tôi thở hồng hộc: “Chân nhũn ra rồi, chạy không nổi.”
Phó bang chủ mạnh mẽ đan tay vào giữa những ngón tay tôi, nói: “Đi.”
Và cứ thế, tôi phải đối mặt với một áp lực cực lớn từ những ánh mắt như kiểu “Ồ ra thế, tình gei” của đám người qua lại trên đường. Tay trong tay đi vào trung tâm thương mại, tuy lòng tôi có hơi thấp thỏm, thế nhưng cũng thực ngọt ngào.
Chúng tôi đi dạo trong khu thương mại tới buổi trưa, lúc này tôi mới phát hiện bạn trai tôi kỳ thực là một đại gia tiêu tiền không chớp mắt, nhìn thấy cái gì cũng muốn mua về cho tôi. Song từ đầu tới cuối tôi vẫn luôn uyển chuyển từ chối, dù sao bản thân cũng là một học trò ngoan, tôi sẽ thực ngại nếu được anh ấy tặng cho những món đồ đắt giá. Đó cũng là lý do suốt cả hành trình hôm nay tôi đều liên tục lặp lại mấy câu — “Em không muốn, cảm ơn”, “Em tự mua”, “Ba ba tiêu pha hoang phí quá”, “Không, không, em không muốn chơi phụ – tử – play, chẳng qua gọi nhiều thành quen thôi, sau này sẽ sửa” …
Phó bang chủ thở dài: “Tiêu tiền vì em anh thấy rất vui, đừng xem anh như người xa lạ, được không?”
Tôi: “Được, em biết rồi.”
Phó bang chủ: “Ngoan, muốn cái gì cứ nói với anh một tiếng.”
Tôi: “Vậy anh mua kem ly cho em đi.”
Phó bang chủ sâu kín mà liếc tôi một cái.
Tôi vươn ba cái ngón tay ra, nói: “Em muốn ba cục kem, Matcha, Hạt dẻ và Rum nho.”
Phó bang chủ híp mắt nhìn tôi, triệt để đứng yên bất động.
Tôi chớp chớp mắt, nói cho anh ấy biết: “Một cục hai mươi bốn đồng, đắt lắm đấy.”
Hoàn toàn có thể thỏa mãn xúc động muốn vung tiền như rác vì tôi của anh ấy rồi đấy chứ.
Phó bang chủ lắc lắc đầu, lộ ra một nụ cười rất đỗi ôn nhu, xoa nhẹ lên đầu tôi mấy cái, sau đó đi mua sáu cục kem về, chúng tôi cầm tay vừa ăn vừa hoán đổi cho nhau.
Yêu đương rất tuyệt, rất hạnh phúc nha.
Thời điểm đi ngang qua cửa hàng bán mỹ phẩm chăm sóc da XX, phó bang chủ lại hỏi tôi có muốn mua một bộ chăm sóc da dành cho nam mới tung ra thị trường hay không.
Mấy ngày hôm trước đích thực là tôi đã dùng mặt nạ nhãn hiệu XX mà các thím đề cử, còn cảm thấy rất thích hợp, nhưng mà đồ của hãng này quá đắt, một bộ chăm sóc da đủ để tôi ăn cơm trong căng tin trường suốt một tháng rồi, vì thế tôi liền nói với anh ấy: “Em chẳng bao giờ chăm sóc da cả.”
Phó bang chủ ý vị sâu xa mà liếc mắt nhìn tôi một cái: “Ồ.”
Sau đó anh ấy đi vào mua hai bộ, nói là để anh ấy dùng.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy cái này anh ấy mua cho tôi, tôi có ngốc đíu đâu…
Bạn trai nghiện tiêu tiền vì tôi, tôi cực kỳ hoảng sợ, phải nàm thao đâyyyyyyy~ Đành chờ tư vấn trực tuyến từ các thím.
——————————————
Lầu 6883:Lâu chủ, thím đây là trắng trợn khoe khoang đấy phỏng? Làm sao à? Đương nhiên là chia tay ngay lập tức, sau đó chuyển nhượng người bạn trai này cho mị oy, cảm ơn.
——————————————
Lầu 6889:Tôi cũng muốn được soái ca một mét tám bảy chặn vào vách tường nhaaaaaaa! Tôi cũng muốn có bạn trai nhiều tiền không chỗ đốt vắt óc nghĩ cách tiêu tiền vì tôi nhaaaaaaa! Một anh giai có chất lượng cao cấp như thế, vậy mà bị bé gei thanh thuần thành thực lâu chủ câu đi mất tiêu rồi! Tức giận! Tức giận nhaaaaa!
——————————————
Lầu 6892:Đừng khách khí với anh ta.
——————————————
Lầu 6921 (lâu chủ trả lời): Giữa trưa chúng tôi tìm một nhà hàng rồi ghé vào ăn cơm, tôi hỏi anh ấy giờ bay, anh ấy trả lời là năm giờ chiều nay. Sau đó tôi lại nói nếu hai giờ mới ra sân bay thì có ổn không, phó bang chủ tỉnh bơ đáp: “Không ổn cho lắm.”
Tôi: “Vậy một rưỡi?”
Phó bang chủ: “…”
Tôi: “Giờ đó không kẹt xe, một rưỡi khẳng định kịp chuyến.”
Phó bang chủ nắm cằm tôi, bóp nhẹ một cái lại hỏi: “Chiều anh phải đi rồi, em không nhớ anh à?”
Tôi thừa nhận: “Nhớ.”
Phó bang chủ: “Cho nên?”
Tôi vô cùng ngượng ngùng đáp: “Cho nên sau khi anh về nhớ phải gọi điện cho em mỗi ngày, phải nhắn tin nhiều hơn, gửi ảnh chụp nhiều hơn… em… chắc chắn là sẽ rất nhớ anh.”
Aaaaa!!!!! Sao tôi có thể nói ra những lời tình tứ ngọt ngào như vậy chứ! Quả thực là quá cmn giỏi rồi đi!
Thế nhưng phó bang chủ lại không hề cảm kích, thậm chí dường như còn có phần tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh thật sự chỉ hận không thể đè chết em ngay bây giờ.”
Trong lúc nhất thời, mặt tôi nóng bừng như muốn bốc cháy.
Sau đó tôi cúi đầu nhìn đồng hồ: “Nhưng mà không kịp, đã mười hai rưỡi rồi…”
Phó bang chủ: “…”
Tôi: “Trừ khi anh xuất nhanh.”
Phó bang chủ hít sâu một hơi, tôi bỗng nhiên có cảm giác anh ấy rất muốn bóp chết tôi.
——————————————
Lầu 6924: Má ơi, giết mị điiiiiiii! Phó bang chủ là muốn thím bảo ổng đừng đi kìa! Lâu chủ là một tên ngu ngốc có chỉ số EQ bằng không!
——————————————
Lầu 6928: .
——————————————
Lầu 6940 (lâu chủ trả lời):Phó bang chủ trầm mặc một hồi sau đó thay đổi đề tài, nói: “Còn năm ngày nữa là tết âm lịch.”
Tôi: “Đúng vậy.”
Phó bang chủ khoanh tay trước ngực dựa lưng vào ghế tựa: “Năm nay ba mẹ anh không về nước ăn tết, anh chỉ có một mình.”
Tôi: “…”
Phó bang chủ lại đổi giọng, buồn bã nói: “Trong phòng trống rỗng, một mình ăn sủi cảo, một mình xem chương trình chào xuân, một mình nghe tiếng pháo nổ vang bên ngoài, một mình không có gì có thể làm, đành phải thiết kế để giết thời gian…”
Tôi nghe anh ấy nói mà thương tâm sắp khóc rồi!
Nghĩ tới bộ dáng cô đơn của anh ấy trong suốt chuỗi ngày lễ tết, đậu má, lòng tôi đau muốn chết!
Vì thế máu nóng bất chợt dâng tới đỉnh đầu, tôi một phen nắm chặt tay anh ấy, nói: “Chi bằng năm nay anh đón tết âm lịch ở nhà em đi, em sẽ nói với ba mẹ anh là bạn của em.”
Phó bang chủ nhanh chóng đáp lời: “Được.”
Tôi: “Nhưng…”
Phó bang chủ bá đạo cắt lời: “Không nhưng nhị gì cả.”
Tôi nghẹn họng một chút, sau đó ngoan cường nói tiếp: “Em chỉ muốn nói anh ở khách sạn đắt quá, nếu ở đến tết thì cũng phí tiền, không bằng ngày mai anh chuyển qua nhà em luôn đi…”
Phó bang chủ nhanh chóng tán thành một lần nữa: “Được.”
Chuyện sau đó thì các thím cũng biết rồi, hôm nay phó bang chủ không rời đi nữa, trái lại còn chạy sang nhà tôi đón tết âm.
Tôi muốn nói trước với ba mẹ một tiếng, sau đó thu dọn phòng ốc một chút, vì vậy hiện tại anh ấy vẫn ở khách sạn, ngày mai mới tới nhà tôi.
Ban nãy tôi đã thưa chuyện với ba mẹ rồi, bọn họ đều không có ý kiến gì, mẹ tôi còn giúp tôi thu dọn phòng, ba tôi thì xắn tay cọ bồn tắm và bồn cầu một lượt…
Không biết có phải ảo giác hay không, thế đíu nào tôi cứ cảm thấy ba mẹ tôi hình như… có chút hân hoan chờ đợi?
Đúng rồi, bọn họ không hỏi dấu hôn trên cổ tôi nữa, hôm nay tôi cố ý mặc áo len cao cổ, che đậy phi thường cẩn thận rồi, có thể bọn họ không nhìn thấy cho nên cũng đã quên luôn.
——————————————
Lầu 6945:Ha ha ha chiêu khổ nhục kế của phó bang chủ rất không tồi, mị cho điểm tối đa luôn đấy.
——————————————
Lầu 6952:Cứ cảm giác ba mẹ lâu chủ đã đánh hơi thấy cái gì rồi ấy? Hy vọng thời điểm lâu chủ come out với người nhà sẽ sóng yên biển lặng.
——————————————
Lầu 7180 (lâu chủ trả lời): Hai ngày không gặp, các đồng chí bồ hóng thân mến, các thím có nhớ tôi không.
Về nguyên nhân tôi lặn không sủi tăm thì mọi người cũng biết rồi đấy – hiện tại phó bang chủ đã chuyển tới nhà tôi, cho nên ban đêm tôi không có cơ hội mò lên topic. Cái chuyện chạy tới diễn đàn chém gió này không thể để phó bang chủ phát hiện được, tôi viết nhiều chuyện về anh ấy như vậy, nếu bị thấy chắc chắn sẽ xấu hổ vô cmn cùng luông!
Còn chuyện bây giờ anh ấy đâu ấy à… Đang tắm.
Nhà tôi có ba phòng nhỏ và một phòng khách, ba phòng nhỏ phân thành hai phòng ngủ cùng một phòng đọc sách, tất nhiên phòng đọc sách là gian có diện tích nhỏ nhất, hơn nữa hai mặt tường đều là giá sách, còn có một cái bàn học đặc biệt to, giường gấp cũng không kê vào được mà ngủ đất thì quá lạnh, cho nên phó bang chủ liền ở trong phòng ngủ của tôi, cùng tôi nằm trên một chiếc giường.
Kích thích lắm nha, hê hê hê, tôi vừa nghĩ tới chuyện tối nay có thể ôm anh ấy đi ngủ liền nhịn không được mà lộ ra một nụ cười rất “râm rê”.
Ba mẹ tôi cũng đặc biệt thích anh, tối qua mẹ tôi nấu mấy món sở trường để chào mừng, ba tôi còn uống với anh ấy vài chén rượu. Biết làm sao được, mị lực mà người đàn ông của tôi tỏa ra đích xác là rất khó chối từ, bộ dáng đẹp, tiền lại nhiều, trước mặt phụ huynh thì lễ phép khôn khéo, còn có danh hiệu nhà thiết kế trang sức lợi hại điểm tô thêm, quả thực cực kỳ hoàn mỹ!
Ngày hôm qua, sau khi cơm nước xong xuôi chúng tôi đi vào phòng ngủ, tôi còn cẩn thận khóa cửa lại. Chúng tôi mỗi người một máy tính xách tay, đặt song song trên chiếc bàn học cũ kỹ tôi dùng từ thời trung học cho tới tận bây giờ, mấy món đồ giữ ấm và thỏi son dưỡng môi anh ấy gửi tặng lúc trước đều được tôi đặt trên một cái giá trên bàn, để tiện lấy ra dùng bất cứ lúc nào.
Phó bang chủ nhìn thỏi son nọ, lông mày khe khẽ nhướng lên, với tay cầm lấy.
Tôi đột nhiên nhớ tới một vấn đề, liền lên tiếng hỏi: “Anh cố ý bóc son dùng thử rồi mới gửi cho em, có phải muốn gián tiếp hôn môi với em không hả?”
Anh ấy thẳng thắn gật đầu: “Ừ.”
Tôi: “Quả nhiên.”
Anh ấy cười cười nhìn tôi, lại hỏi: “Khi vừa có suy nghĩ như thế, tâm tình của em thế nào?”
Tôi: “… Xấu hổ, nhưng vẫn tự nói với mình rằng đừng có đoán mò.”
Anh ấy: “Môi em hơi khô kìa.”
Nói xong, anh ấy tự bôi một ít son lên môi mình sau đó ghé sát lại hôn tôi, tựa như Châu Tinh Trì lấy cớ thoa son dưỡng để hôn Trương Bá Chi ở trong phim 《Vua hài kịch》vậy… Cái kiểu dùng môi chậm rãi cọ cọ như gần mà lại như xa này quả thực rất đáng chết, đầu óc tôi kích động như muốn bốc cháy lên, chỉ hận không thể há miệng cắn cho anh ấy một phát.
Vì thế cho nên, dự định cùng chơi game một lúc đã đi đời nhà ma, chúng tôi ngay cả máy tính cũng chưa bật đã vừa hôn vừa lăn lên giường cmn rồi.
Cơ bụng của phó bang chủ rất đẹp, tôi có thể liếm đi liếm lại suốt một trăm năm.
Sau đó chúng tôi vẫn như đêm trước đó, có chút chuyện không thể miêu tả tỉ mỉ được…
Xong việc chúng tôi vọt đi tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, ôm nhau đi ngủ. Tôi lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên ngủ chung với người yêu, bởi vậy mà kích động đến không tài nào ngủ được. Sau khi tắt đèn tôi liền dùng đôi mắt sáng ngời quan sát anh ấy, chốc chốc tại sờ mặt, sờ người rồi ôm ôm anh ấy, nói chung là cảm giác giống như nằm mơ vậy, hạnh phúc đến mức không thể nào tin. Hơn nữa, cảm giác lén lút giấu diếm ba mẹ khiến cho tôi càng nghĩ càng kích thích, vì thế mà thoáng chốc đã cứng lên…
Nói ngắn gọn lại là, chúng tôi lăn qua lộn lại đến hai giờ sáng mới ngủ, mà dưới đất là một đống giấy vệ sinh.
Nếu dùng một ca khúc để diễn tả tất cả thì chính là, anh em hồ lô, anh em hồ lô, một cây mọc bảy đóa hoa(*)…
(*) Bài hát chủ đề của cái phim hoạt hình bảy anh em hồ lô đó
——————————————
Lầu 7191:Phụt, cho nên nói chính là hỗ lỗ đi, anh em hỗ lỗ(*), hiểu hiểu.
(*) Hỗ lỗ đồng âm với Hồ lô, hỗ = hỗ trợ, lỗ = quay tay -_-
——————————————
Lầu 7196: Phó bang chủ thực là thông minh cơ trí, cứ như vậy mà đánh thẳng tới nhà vợ rồi, lại còn tạo quan hệ rất tốt với bộ mẹ vợ. Trước cứ để lại một ấn tượng đẹp, sau này come out cũng bớt trở ngại đi nhiều.
Tác giả :
Lữ Thiên Dật