SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du
Chương 4: Rời đi
Lâm Tiêu không thể chờ được nữa và muốn thử xem kỹ năng mới. Nhưng lúc này nhà bếp bỗng mở ra! Lâm Ngọc đang cầm trong tay một bát cháo! Nói là bát cháo thực chất phần lớn là nước chỉ có một số ít là cháo. Bởi vì nhà nghèo mà mấy ngày do Lâm Tiêu không thể hoạt động và Lâm Ngọc thì chăm sóc cho Lâm Tiêu nên không ai đi kiếm tiền nên trong nhà gạo đã không còn bao nhiêu. Lâm Ngọc đi đến bên cạnh giường và đở Lâm Tiêu dựa vào tường.
“ Đệ đệ, ngươi ăn chút cháo đi, mấy ngày hôm nay ngươi chỉ nằm một chỗ không ăn gì có lẽ rất đói đi. Ăn một chút cháo đi”
Chỉ thấy Lâm Ngọc múc từng muỗng cháo đưa lên thổi nhẹ sau đó đưa tới gần cho Lâm Tiêu.
“ Nào đệ đệ, há miệng ra nào, Ahh”
Nhìn đến tỷ tỷ như chăm sóc một đứa trẻ như thế khiến hắn cảm thấy buồn cười.
“ Tỷ à! Ta đã lớn rồi, ngươi không cần làm như vậy đâu a”
“ Hứ! Đối với ta thì ngươi mãi mãi là đệ đệ bé bỗng của ta mà thôi”
Chỉ thấy Lâm Ngọc chu mỏ lên trông rất đáng yêu. Khi thấy tỷ tỷ mình như vậy Lâm Tiêu nhịn không được chỉ hận không thể cắn một cái! Bổng nhiên hắn nhớ đến một chuyện:
“ Đúng rồi tỷ tỷ, về chuyện hôn nhân của ngươi…..”
Chỉ nghe đến đây Lâm Ngọc không tự chủ được toàn thân run rẩy! Trong mắt mang theo vẻ tuyệt vọng cùng không cam lòng! Đây là chuyện mà nàng mãi mãi không muốn nhắc đến nhất. Chuyện là hai năm trước có một vị công tử gia vì say mê sắc đẹp của Lâm Ngọc và muốn nàng làm thiếp của hắn và hắn sẽ chăm lo cho cuộc sống của hai tỷ đệ! Vì cuộc sống của đệ đệ mình, Lâm Ngọc chỉ có thể cam chịu số phận mà gả cho tên đó. Chỉ cần nghĩ đến phải gả cho tên đó mặc hắn chà đạp, Lâm Ngọc khoé mắt không tự chủ được mà chảy xuống hai hàng lệ. Thấy tỷ tỷ mình thương tâm như vậy Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng chua xót. Hắn đưa tay ôm Lâm Ngọc vào lòng an ủi:
“ Tỷ tỷ, ta xin lỗi ngươi, vì ta mà ngươi phải làm như vậy, nhưng ngươi hãy tin tưởng ta, ta nhất định sẽ trở nên cường đại và cho ngươi một cuộc sống sung sướng”
Nếu là Lâm Tiêu trước đây hắn sẽ không bao giờ dám nghỉ đến điều này vì lúc đó hắn không hề có lực lượng nên chỉ có thể cam chịu! Nhưng bây giờ hắn có hệ thống. Chỉ cần cho hắn thời gian hắn có thể đứng trên tất cả mọi người.
Lúc này Lâm Ngọc chỉ nghĩ là đệ đệ đang muốn an ủi mình. Nàng vô cùng cảm động. Khi nàng tính mở miệng thì câu nói tiếp theo khiến nàng gần như chết đứng:
“ Tỷ tỷ, hay là chúng ta rời khỏi nơi này đi”
Điều này như một quả bom thả vào tâm trí của Lâm Ngọc! Nàng giật mình và nhìn kỹ lại khuôn mặt của đệ đệ mình chỉ mong vừa rồi chỉ là lời nói đùa nhưng khuôn mặt của Lâm Tiêu giờ phút này vô cùng quyết tâm và kiên định. Điều này cho thấy hắn không hề đùa giởn. Lâm Ngọc run giọng hỏi:
“ Đệ đệ ngươi có biết ngươi đang nói gì không”
Trong giọng nói không hề che giấu vẻ kinh hoảng. Lâm Tiêu hít một hơi thật sâu và trả lời:
“ Tỷ tỷ, ta biết ta đang nói gì và ta vô cùng nghiêm túc”
Lần này Lâm Ngọc đã biết là đệ đệ mình quyết tâm đi khỏi nơi chỉ. Từ nhỏ đến lớn nàng luôn luôn chiều theo đệ đệ mình ngoài nguyên nhân hắn là đệ đệ mình còn một nguyên nhân khác vô cùng trọng yếu. Đây là bí mật chỉ có một mình nàng biết mà thôi và hiện tại nàng chưa thể nói cho Lâm Tiêu biết được. Biết là phải nghe theo đệ đệ mình nhưng Lâm Ngọc không nhịn được hỏi:
“ Thế sau khi rời khỏi nơi đây chúng ta sẽ đi đâu?”
Nghe đến đó hắn mỉm cười. Hắn biết tỷ tỷ hỏi như thế thì nàng đã chịu nghe theo mình rồi. Nên hắn trả lời:
“ Chúng ta sẽ đi Lauren vương đô”
“ Lauren vương đô!!!”
Lần này nàng lại càng sợ hãi. Không phải vì do khoảng cách xa mà ngược lại Lauren vương đô cách Jep vương đô vô cùng gần chỉ cần đi xe ngựa 4 ngày là tới. Còn nếu đi bộ thì lâu nhất cũng là một tuần. Cho nên có thể nàng không hề lo lắng mà thứ nàng lo lắng là muốn đi tới Lauren vương quốc thì phải đi ngang qua Hung Thú Sâm Lâm. Tên như ý nghĩa, Hung Thú Sâm Lâm là nơi sinh sống của Hung Thú. Nơi đây thậm chí có Hung thú cấp 6 nhưng do Hung Thú trời xinh cơ thể khoẻ mạnh đến biến thái, còn có thể sử dụng ma pháp và Hung Thú vô cùng tàn bạo. Mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chết dưới vuốt của Hung Thú! Trong đó không thiếu các kiếm sĩ và pháp sư. Vì vậy nên nàng vô cùng hoảng sợ khi nghe đệ đệ mình nói như vậy.
“ Đệ đệ ngươi có biết là ngươi đang nói gì không, ngươi có biết là nếu muốn đi Lauren vương quốc thì ngươi phải đi ngang qua Hung Thú Sâm Lâm không?”
Nhìn đến tỷ tỷ như vậy Lâm Tiêu chỉ có thể an ủi:
“ Tỷ tỷ ngươi có tin ta không”
“ Ngươi là người thân duy nhất của ta, ta không tin ngươi thì tin ai?”
Nghe được tỷ tỷ nói như vậy Lâm Tiêu vô cùng xúc động!
“ Nếu ngươi đã tin tưởng ta thì nên nghe theo ta, chúng ta có thể vượt qua được”
Nếu đệ đệ đã nói đến như vậy thì Lâm Ngọc nàng chỉ bất đắt dĩ nghe theo bởi vì nàng không hề lo lắng cho bản thân nàng bời vì nàng vốn không phải con người. Nàng chỉ lo cho đệ đệ mình thôi. Nếu như đệ đệ gặp bất trắt nàng thà hiện nguyên hình cũng không muốn để Lâm Tiêu gặp bất cứ nguy hiểm nào.
“ Đệ đệ, ngươi ăn chút cháo đi, mấy ngày hôm nay ngươi chỉ nằm một chỗ không ăn gì có lẽ rất đói đi. Ăn một chút cháo đi”
Chỉ thấy Lâm Ngọc múc từng muỗng cháo đưa lên thổi nhẹ sau đó đưa tới gần cho Lâm Tiêu.
“ Nào đệ đệ, há miệng ra nào, Ahh”
Nhìn đến tỷ tỷ như chăm sóc một đứa trẻ như thế khiến hắn cảm thấy buồn cười.
“ Tỷ à! Ta đã lớn rồi, ngươi không cần làm như vậy đâu a”
“ Hứ! Đối với ta thì ngươi mãi mãi là đệ đệ bé bỗng của ta mà thôi”
Chỉ thấy Lâm Ngọc chu mỏ lên trông rất đáng yêu. Khi thấy tỷ tỷ mình như vậy Lâm Tiêu nhịn không được chỉ hận không thể cắn một cái! Bổng nhiên hắn nhớ đến một chuyện:
“ Đúng rồi tỷ tỷ, về chuyện hôn nhân của ngươi…..”
Chỉ nghe đến đây Lâm Ngọc không tự chủ được toàn thân run rẩy! Trong mắt mang theo vẻ tuyệt vọng cùng không cam lòng! Đây là chuyện mà nàng mãi mãi không muốn nhắc đến nhất. Chuyện là hai năm trước có một vị công tử gia vì say mê sắc đẹp của Lâm Ngọc và muốn nàng làm thiếp của hắn và hắn sẽ chăm lo cho cuộc sống của hai tỷ đệ! Vì cuộc sống của đệ đệ mình, Lâm Ngọc chỉ có thể cam chịu số phận mà gả cho tên đó. Chỉ cần nghĩ đến phải gả cho tên đó mặc hắn chà đạp, Lâm Ngọc khoé mắt không tự chủ được mà chảy xuống hai hàng lệ. Thấy tỷ tỷ mình thương tâm như vậy Lâm Tiêu cảm thấy vô cùng chua xót. Hắn đưa tay ôm Lâm Ngọc vào lòng an ủi:
“ Tỷ tỷ, ta xin lỗi ngươi, vì ta mà ngươi phải làm như vậy, nhưng ngươi hãy tin tưởng ta, ta nhất định sẽ trở nên cường đại và cho ngươi một cuộc sống sung sướng”
Nếu là Lâm Tiêu trước đây hắn sẽ không bao giờ dám nghỉ đến điều này vì lúc đó hắn không hề có lực lượng nên chỉ có thể cam chịu! Nhưng bây giờ hắn có hệ thống. Chỉ cần cho hắn thời gian hắn có thể đứng trên tất cả mọi người.
Lúc này Lâm Ngọc chỉ nghĩ là đệ đệ đang muốn an ủi mình. Nàng vô cùng cảm động. Khi nàng tính mở miệng thì câu nói tiếp theo khiến nàng gần như chết đứng:
“ Tỷ tỷ, hay là chúng ta rời khỏi nơi này đi”
Điều này như một quả bom thả vào tâm trí của Lâm Ngọc! Nàng giật mình và nhìn kỹ lại khuôn mặt của đệ đệ mình chỉ mong vừa rồi chỉ là lời nói đùa nhưng khuôn mặt của Lâm Tiêu giờ phút này vô cùng quyết tâm và kiên định. Điều này cho thấy hắn không hề đùa giởn. Lâm Ngọc run giọng hỏi:
“ Đệ đệ ngươi có biết ngươi đang nói gì không”
Trong giọng nói không hề che giấu vẻ kinh hoảng. Lâm Tiêu hít một hơi thật sâu và trả lời:
“ Tỷ tỷ, ta biết ta đang nói gì và ta vô cùng nghiêm túc”
Lần này Lâm Ngọc đã biết là đệ đệ mình quyết tâm đi khỏi nơi chỉ. Từ nhỏ đến lớn nàng luôn luôn chiều theo đệ đệ mình ngoài nguyên nhân hắn là đệ đệ mình còn một nguyên nhân khác vô cùng trọng yếu. Đây là bí mật chỉ có một mình nàng biết mà thôi và hiện tại nàng chưa thể nói cho Lâm Tiêu biết được. Biết là phải nghe theo đệ đệ mình nhưng Lâm Ngọc không nhịn được hỏi:
“ Thế sau khi rời khỏi nơi đây chúng ta sẽ đi đâu?”
Nghe đến đó hắn mỉm cười. Hắn biết tỷ tỷ hỏi như thế thì nàng đã chịu nghe theo mình rồi. Nên hắn trả lời:
“ Chúng ta sẽ đi Lauren vương đô”
“ Lauren vương đô!!!”
Lần này nàng lại càng sợ hãi. Không phải vì do khoảng cách xa mà ngược lại Lauren vương đô cách Jep vương đô vô cùng gần chỉ cần đi xe ngựa 4 ngày là tới. Còn nếu đi bộ thì lâu nhất cũng là một tuần. Cho nên có thể nàng không hề lo lắng mà thứ nàng lo lắng là muốn đi tới Lauren vương quốc thì phải đi ngang qua Hung Thú Sâm Lâm. Tên như ý nghĩa, Hung Thú Sâm Lâm là nơi sinh sống của Hung Thú. Nơi đây thậm chí có Hung thú cấp 6 nhưng do Hung Thú trời xinh cơ thể khoẻ mạnh đến biến thái, còn có thể sử dụng ma pháp và Hung Thú vô cùng tàn bạo. Mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chết dưới vuốt của Hung Thú! Trong đó không thiếu các kiếm sĩ và pháp sư. Vì vậy nên nàng vô cùng hoảng sợ khi nghe đệ đệ mình nói như vậy.
“ Đệ đệ ngươi có biết là ngươi đang nói gì không, ngươi có biết là nếu muốn đi Lauren vương quốc thì ngươi phải đi ngang qua Hung Thú Sâm Lâm không?”
Nhìn đến tỷ tỷ như vậy Lâm Tiêu chỉ có thể an ủi:
“ Tỷ tỷ ngươi có tin ta không”
“ Ngươi là người thân duy nhất của ta, ta không tin ngươi thì tin ai?”
Nghe được tỷ tỷ nói như vậy Lâm Tiêu vô cùng xúc động!
“ Nếu ngươi đã tin tưởng ta thì nên nghe theo ta, chúng ta có thể vượt qua được”
Nếu đệ đệ đã nói đến như vậy thì Lâm Ngọc nàng chỉ bất đắt dĩ nghe theo bởi vì nàng không hề lo lắng cho bản thân nàng bời vì nàng vốn không phải con người. Nàng chỉ lo cho đệ đệ mình thôi. Nếu như đệ đệ gặp bất trắt nàng thà hiện nguyên hình cũng không muốn để Lâm Tiêu gặp bất cứ nguy hiểm nào.
Tác giả :
Hayase