Say Nắng Gia Sư Của Em Trai
Chương 18
Nằm 1 lúc thì em gia sư trở ra với cái khăn mặt màu cam cầm trên tay, có vẻ mới. Mình không biết em định làm gì, em nói mình nằm yên.
Rồi em chậm rãi lau mặt mình, em lau cẩn thận lắm. Lau xong 1 chỗ, em lại hun lên đó, không thể tưởng tượng nổi mình phấn khích và sung sướng cỡ nào, trong người mình nóng rần lên. Em chăm sóc mình còn hơn mình tưởng tượng.
…
Em gia sư nằm xuống cạnh mình, mình quàng tay ôm em, hai đứa nằm ôm nhau chẳng nói gì, mình đang định trò chuyện với em thì quay sang em thấy em ngủ rồi. Em dễ ngủ thật, em quay người vào mình, 1 tay ôm mình và ngủ. Ngủ rất ngon lành. Chắc sáng nay dậy sớm nên buồn ngủ. Mình có cảm giác em đáng thương, em mong manh và cần được yêu thương nhiều thật nhiều
Mắt em nhắm, em đang thở và em ở cạnh mình. Mình đưa tay chạm vào mặt em, da em mềm lắm và nó đang thở. Đúng là heo, rủ người ta đi cắm trại rồi nằm đây ngủ.
…
Tới trưa, mình vẫn đang nhìn em ngủ, mình muốn quan sát mọi chi tiết của em, để mình nhớ thật kĩ.
- ‘hooooo’, em vươn vai ngáp, rồi mở mắt nhìn thấy mình đang nhìn em.
- ‘ngủ ngon quá, anh sướng ghê, nằm bên ng đẹp, haha’, sau giấc ngủ em trở lại nét tinh nghịch của em.
- ‘uhm, người đẹp ngủ như heo’, mình nói rồi cười
- ‘thương tật còn nói nhiều’, em đưa nắm đấm lên nói, rồi hăm dọa mình.
- ‘hung dữ quá, chồng mình còn ko tha’, mình nói. Thấy em mỉm cười ranh mãnh.
- ‘ăn cháo nha’, em nói với mình,
Rồi em đứng lên lại balo mang cái ly giữ nhiệt, em đổ cháo ra cái cà men cho mình. Mình ngạc nhiên vì sự chuẩn bị chu đáo của em. Chắc em nấu ở nhà mang đi, cháo thịt bằm, nhìn ngon lành lắm. Còn khá nóng
- ‘cháo em nấu hả?’, mình hỏi em, mình vẫn ngồi trên giường.
- ‘tất nhiên, ngon lắm nha’, em nói rồi bước lại giường cạnh mình
- ‘để anh tự ăn’, mình còn tay và ngại được đút lắm. Mình nghĩ giống trong phim và em sẽ đòi đút cho mình.
- ‘haha, chẳng lẽ anh đòi em đút nữa, haha’, em nói rồi cười sặc sụa. Em làm mình phát ngại. Mình im luôn
- ‘haha, giống em bé quá, muốn được đút hả?’, em hỏi mình. Biết cách trêu chọc mình quá
- ‘ai thèm’, mình nói tức tối, em càng cười
- ‘đút nha?’, em hỏi rồi cười thêm. Nhìn em cười mình càng thấy quê, ai biểu lúc nãy ham hố tưởng tượng. Mình giằng lấy cái muỗng đòi tự ăn, em kêu mình ra bàn ngồi ăn. Em cũng lôi đồ ăn ra ăn, toàn những món ăn em tự làm, nhìn ngon mà mình thèm. Mình chẳng muốn ăn cháo nữa. Mà mình có bị gãy răng đâu mà phải ăn cháo, ăn gì ngon là được mà. Mình tự hỏi tự lí giải tất cả cũng vì những thứ ngon lành em báy trước mắt mình.
- ‘anh ăn với’, mình nói
- ‘ăn hết cháo đi, mau khỏe’, em nói với mình. Cháo em gia sư nấu rất ngon, ngon hơn cháo mẹ mình nấu
Mình ăn xong thì cũng no căng, em gia sư gọt cam cho mình ăn. Buổi cắm trại này mình rất thích. Mình thấy em cũng ăn rất ngon những món ăn em làm.
Mình tự dưng muốn nói cho em việc nhỏ Nhung, nhưng cũng cân nhắc lắm, không muốn em nghĩ ngợi rồi nản chí. Nhưng mình không nói thì sớm muộn gì em cũng biết, em sẽ cho là mình không thành thật và giấu em. Liệu lúc đó em còn buồn thảm hơn.
Em gia sư vẫn đang ăn cam, em lấy điện thoại mở nhạc, sao mình vẫn có cái cảm giác em muốn nói nhiều thứ lắm nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu và nên nói gì
“hạnh phúc một quân cờ” là tên bài hát mà điện thoại em đang phát, sao em thích nghe thể loại nhạc của Phạm Quỳnh Anh đến thế, nghe cứ buồn não nề. Em nhìn khoảng không trước mặt và nghe, mình thấy em khác mọi ngày lắm, em cứ thinh lặng dù em là người che giấu cảm xúc rất giỏi
‘ Điều anh mong chẳng phải điều em có, vậy làm gì còn sau đó, anh quay lưng ra đi như làn gió’, tiếng em hát theo cô ca sĩ. Mình có thể hiểu không cái tâm trạng đó. Nó cứ ai oán thế nào.
…
Sao không khí lại trở nên trầm mặc đến thế??? Tại mình hay đã có chuyện gì đã xảy ra?
- ‘ủa anh, quân tốt trên bàn cờ là chỉ đi tới không được lùi hả?’, em hỏi mình
- ‘uhm, quân tốt chỉ tiến ko lùi’, mình trả lời. Nãy giờ mình có nghe bài hát ấy, nói về cô gái ví tình yêu của cô giống như quân tốt trên bàn cờ.
“quân tốt trên bàn cờ đó đã yêu anh, đã muốn trọn đời này mãi mãi bên anh, chỉ bước tới không lùi, thì đó cũng là hạnh phúc của em rồi, đâu có ai chọn được kết thúc cho mình, đâu biết trên bàn cờ đó thắng hay thua, chỉ biết lòng yêu là yêu”, tiếng em đọc chậm chậm. Mình lắng nghe chăm chú, con gái muốn cùng mình nghe 1 bài hát chứng tỏ muốn nói gì đó với mình?
- ‘hay ha?’, em hỏi mình. Mình gật đầu.
- ‘em thích nhạc của Phạm Quỳnh Anh ha?’, mình hỏi em, muốn xua tan cái không khí này.
- ‘không phải, ai hát hay hợp tâm trạng là em nghe àh, Quỳnh Anh có nhiều bài em nghe thấy giống em’, em lí giải.
- ‘uhm,toàn nhạc buồn không àh’, mình nói
- ‘anh, mình có kết quả không?’, em tự dưng hỏi mình thế. Có phải là em yêu và em lo sợ?
- ‘nếu em muốn có kết quả, chắc chắn có kết quả’, mình nói chắc nịch. Mình nhìn bộ dạng hai đứa mình, 1 đứa thương tích đầy mình 1 đứa ngồi nhìn khoảng không trước mặt. Hai đứa là người yêu
- ‘em yếu đuối quá hả?’, em nói, tâm trạng em gia sư nhiều mâu thuẫn quá. Lần đầu mình thấy em ở trạng thái này, thấy em cứ sợ sệt gì đó
- ‘ko, em muốn nói gì đó mà em cân nhắc không biết nên nói không’, mình nói, cũng chẳng biết sao mình lại nghĩ như thể rồi nói như thế. Chỉ thấy em nhìn mình ngạc nhiên, có lẽ mình nói đúng.
- ‘ohm, mấy hn em điên điên’, em nói. Kiểu như tâm trạng em thế nhưng em không cho phép tâm trạng em như thế nên em mâu thuẫn.
- ‘em nói đi, anh nghe’, mình nói, giờ thứ duy nhất mình có thể làm là lắng nghe.
Em chẳng nói gì, leo lên giường nằm, mình cũng leo lên giường nằm kế em. Giờ mình chẳng thấy ngại nữa, có lẽ mình hiểu tình hình.
- ‘mình yêu đơn giản thôi mà cũng khó ha’, em nói rồi cười. Chắc chắn chuyện gì đã xảy ra với em.
- ‘em đừng buông tay anh ra là đc’, mình nói. Thấy buồn quá.
- ‘em có chết cũng ko buông đâu, đeo anh suốt đời, đào mỏ, haha’,em cười nói, em chẳng muốn mình lo lắng
- ‘em muốn gì cũng đc, trừ việc bỏ anh’, mình nói chắc nịch
- ‘trời, thôi lo xa quá, về thôi’, em nói, cuộc nói chuyện cũng chẳng đi tới đâu. Giờ là hơn 2h rồi
- ‘anh yêu em’, mình nói, trong khoảnh khắc đó mình muốn nói lời yêu đó, cái tình yêu mình chất chứa thật nhiều nhưng chưa từng nói trực tiếp với em gia sư
Mình thấy em cười, nụ cười em tươi lắm,có phải là em luôn chờ lời yêu đó từ mình? Hay lời yêu đó như liều thuốc làm em bớt những đau đớn? Mình quá ảo tưởng rồi.
- ‘đi theo em’, em gia sư nói rồi bỏ vào trong toilet, mình chẳng biết em rủ mình vào toilet làm gì, mình nghe lời đi theo.
Cái toilet ở khách sạn này không to lắm, nhưng cũng sạch sẽ và đầy đủ các tiện nghi cần thiết
- ‘đứng đây nè’, em gia sư ngoắc mình vào chỗ em đang đứng và nói vì thấy mình đứng tần ngần mãi, em chỉ mình lại chỗ vòi nước em đang đứng. Đầu óc mình đúng là điên khùng, mình không hiểu em định làm gì và mình nghĩ là em rủ mình tắm chung mình cũng kịp nhận ra mình bệnh hoạn lắm vì với thân thể này thì tắm rửa gì chứ
Mình bước vào chỗ cái vòng nước, đứng ngay chỗ em chỉ. Rồi em gia sư ngồi xuống, em nói với mình
- ‘đứng yên nha’, mình tò mò xem em sẽ làm gì lắm nhưng mình không hỏi em định làm gì vì mình biết là hỏi em cũng không nói nên mình yên lặng chờ đợi. Em gia sư cẩn thận xắn từng ống quần của mình lên cao, mình tò mò đến mức người nóng rực. Chưa bao giờ mình ở trong hoàn cảnh này.
- ‘chân anh trắng quá ta’, em gia sư nói, mình hơi thấy lạ, tại hôm mình và em mặc quần short tắm biển, em gia sư chê mình đen mà.
- ‘anh xài kem đó’, mình đùa. Mình đứng, em ngồi, nhìn em từ trên xuống dưới, em ngồi xổm, tóc em được vén vào hai bên tai.
- ‘đồ ngựa trời’, em nói rồi ngẩng mặt lên cười, mình cũng cười vì thấy em dễ thương quá.
Em cầm lấy vòi nước rồi em xịt vào chân mình, mình cảm nhận cái mát lạnh của nước chạm vào da mình. Em xịt nước ướt sũng chân mình, mình đứng yên nhìn em. Rồi em với 1 tay cầm vòi nước, 1 tay em kì vào chân mình, mình hoảng hồn, chẳng lẽ em định rửa chân cho mình? Sao em hành động lạ lùng quá. Mình lùi người ra, nhưng em gia sư kịp lấy ta giữ lấy chân mình
- ‘em làm gì vậy?’, tới lúc này mình mới hỏi em
- ‘chân anh dơ quá, thúi lên rồi’, em nói, mình bỗng thấy ngại
- ‘để anh tự làm, lát về anh rửa’, mình nói, mình ngại kinh khủng khi để em rửa chân cho mình
- ‘đứng yên, cơ thể anh là của em, em muốn làm gì làm’, em nói dứt khoát rồi em bỏ lơ mình. Mình nghe lời em đứng yên.
Em gia sư xịt nước tiếp, tay em kì chân mình, em luồn mấy ngón tay nhỏ của em vào kẽ hở ở mấy ngón chân mình kì rửa, em làm mọi thứ tỉ mẩn và cẩn thận lắm. Mình thấy yêu em lắm, sao em biết cách khiến mình khắc khoải yêu thương nhiều như thế
Tay em chạm vào chân mình, mình thấy lạ lắm, cứ yêu thương tràn ngập. Mình hoàn toàn không hiểu sao em làm thế? Mình từng rất nhiều lần nghĩ rằng là mình yêu em gia sư nhiều hơn em gia sư yêu mình,nhưng hành động của em gia sư cho mình thấy tình yêu của mình quá nhỏ bé so với em. Mình xét cho cùng chưa từng làm được gì cho em, chỉ yêu em một cách vô dụng. Em rửa chân cho mình, mình không thể tin nổi người đang làm việc đó là em gia sư. Em cẩn thận và chăm chú làm cái việc mà hồi bé mẹ làm cho mình nhưng từ khi mình tới tới bây giờ có ai làm đâu. Em làm đơn thuần là vì tau mình đau và em muốn thế, mình không biết với những hành động này cảu em gia sư là vì gì? Chỉ biết mình vừa yêu vừa sợ, liệu trên đời này còn cô gái nào tình nguyện rửa chân cho mình 1 cách vui vẻ. Mình sợ khi không còn nhau nữa mình sao có đủ khả năng có thể yêu 1 ai khác nếu đó không phải là em gia sư?
Em càng làm nhiều thứ cho mình, mình càng ngây ngất và lo sợ vuột mất em. Nếu trò chơi 49 ngày có tồn tại thì mình ắt hẳn đã phải tu tâm tích đức nhiều lắm mới được chơi trò chơi ấy, được nhận những thứ mình đang được em gia sư làm cho với yêu thương và tình cảm chất đầy
- ‘em tốt quá’, mình buột miệng nói
- ‘haha’, em cười to rồi em nói
- ‘gì cười?’, mình hỏi em, mình đang thấy thương và thương vô hạn.
- ‘em không tốt đâu, chân anh dơ quá với lại em làm nhiều thứ cho anh, để tới chết anh cũng bị em ám ảnh, haha’, em nói thế, mình hơi ngỡ ngàng nhưng mình biết ngay em nói vậy là vì em không thích nói lời ngọt ngào và màu mè. Mình đủ thông minh để biết em không rảnh tới mức làm những việc cho thằng như mình chỉ vì trò đùa nào đó. Dù lời em nói có là thật, thì em vì yêu mà sợ mình quên mất em.
Em rửa chân cho mình xong em đứng lên, mình định nói 1 thứ với em gia sư, nhưng em cười và để ngón tay lên miệng mình, ra hiệu mình im lặng. Rồi mình và em ra ngoài, mình ngồi trên giường, em nhìn chân mình chăm chú nói
- ‘sạch hẳn’
- ‘cám ơn heo nha’, mình nói vụng về
- ‘đồ ở dơ’, em nói
- ‘chửi anh, anh bị gãy tay mà, sao sạch được’, mình nói, rồi cười
- ‘vậy cần em tắm cho luôn ko?’, em ranh mãnh hỏi mình. Em nháy mắt.
- ‘cần chứ’, mình nói lại, nói xong cũng thấy ngại quá.
- ‘haha, thiên thần cũng ghê quá hen’, em nói, mình lại nghe cái chữ thiên thần, mình chẳng thích xíu nào. Mình nhìn em, em hiểu ý mình. Em gia sư lè lưỡi như biết lỗi, em nói
- ‘ko nói, ko nói, hihi’, rồi em cười
Sau đó mình và em về nhà, buổi cắm trại trong khách sạn đầy thoải mái, mình được bên em gia sư cả ngày, mình thấy ấm áp, hạnh phúc và lo sợ. Càng yêu người ta càng sợ mất nhau. Mình cũng thế, mình chẳng sợ bão tố, mình chỉ sợ em buông tay. Chỉ cần em còn bên mình, mình sẽ trải qua mọi chuyện, sẽ cố gắng dùng hết sức để giải quyết.
…
Tối hôm đó, em gia sư tới dạy bình thường. Hiện tại vẫn yên ổn.
Tới lúc em gia sư gần về, mình nhờ thằng em mình rót nước, mình muốn đưa 1 thứ cho em, đó là những cây kẹo mình mua
- ‘cho heo nè’, mình nói rồi đưa kẹo cho em
- ‘trời, bữa nay lãng mạn quá’, em gia sư nói rồi cười, có vẻ em vui lắm. Mình ko ngờ hành động nhỏ vậy cũng làm em vui như thế
- ‘ohm, anh bị đau nên ít gặp em, khi nhớ anh thì ăn kẹo’, mình nói xong tự thấy sến, cũng chẳng biết sao nói được như thế
- ‘sến quá, nghỉ đi heo’, em nói. Biết ngay em nói sến, nhưng cái sến đó làm em vui.
…
1 ngày vui, anh lại nhớ em.
Say nắng gia sư của em trai
Update ngày 16/08/2012:thứ năm, ngày thứ 18 yêu nhau
Sáng hôm nay em gia sư đi học, buổi sáng mình thức dậy thì thấy tin nhắn của em gia sư như mọi ngày: ‘dậy đi ngủ như heo’, giờ mình mới thấy cái tin nhắn đó có tác dụng với tinh thần mình như thế nào, nó làm mình phấn chấn và sảng khoái.
- ‘anh dậy rồi nè, bữa này anh ngoan, dậy sớm ha’, mình nhắn tin cho em gia sư, mình sắp đi học lại rồi, hôm bữa mới đăng kí môn học trực tuyến xong. Học kì này mình học gần 20 chỉ. Học kì vừa rồi mình chẳng rớt môn nào nên chẳng phải học lại.
- ‘em đang đi học, mà hơi buồn ngủ’, mình nhận tin liền.
- ‘lo học đi, kêu ra trường sớm nuôi anh mà’, mình nhắn tin
- ‘uhm, biết oy, nghỉ đi em học đây, lát về em ghé qua đưa bánh cho anh’, mình mừng lắm khi em nói thế nhưng mình hơi lo vì nếu em đi học về là trùng giờ mẹ mình về ăn trưa, mình sẽ khó ra ngoài rồi mẹ mình hỏi nữa
- ‘uhm, mấy giờ em về?’, mình hỏi để biết đường tính
- ‘9h em về rồi, anh đừng lo, không gặp mẹ đâu’, em nói thế mình nghe mà xót lòng, sao em khổ thế hả. Mình thấy tội nghiệp cả mình và em
- ‘anh xin lỗi nha, em ráng đi anh sẽ cố gắng thuyết phục mẹ’, mình nói, câu nói an ủi vô dụng.
- ‘uay, học đây, có gì đâu, lo mà yêu mình em thôi’, em nhắn tin liền tta61n an mình
- ‘uhm, học ngoan đi, anh ko yêu ai ngoài em đâu’, mình nói với em
…
Sáng hôm nay có trung tâm gia sư tài năng gọi điện cho mình nói là cần dạy lớp 8, kêu mình tới nhận lớp, mà yêu cầu là nam sinh viên dạy vì học sinh là nam, chị ở trung tâm còn yêu cầu là phải to con. Vì mẹ thằng học trò yêu cầu là phải to con vì thằng học trò to lắm, sợ nhỏ con quá nói nó không nghe. Mình thì chắc đạt yêu cầu, mình cao gần mét 8 chỉ hơi gầy nhưng ko gầy lắm, nhưng vấn đề là mình đang gãy tay thì làm sao có thể dạy được. Mình khỏe hơn nhiều rồi, nếu qua tuần thì mình có thể đi xe rồi nhưng sợ phụ huynh họ không chịu.
Mình thuyết phục chị ở trung tâm về tình hình của mình, mình nói quá nên chị nói là để chị nói lại với phụ huynh, chị nói là sẽ nói tốt là mình dạy tốt chắc phụ huynh sẽ chịu. Thật ra do mình học ở cái trường khá uy tín nên chắc cũng thuyết phục được chị. Mình muốn kiếm việc làm như em gia sư, mình sẽ ra đời rồi nên đôc lập. Vấn đề là sẽ nói với mẹ như thế nào?
…
Tới khoảng 9h30, thì mình nhận được điện thoại của em gia sư, em nói là em tới rồi và kêu mình xuống chỗ bậc đá, em đang ở đó đợi. Do biết sẵn là giờ đó em tới nên mình đã thay đồ sẵn rồi, mình đi xuống dưới gặp em. Mình khỏe nhiều rồi
Hôm nay trời nắng nhưng có gió mát lắm, hay tâm trạng mình vui vẻ và thấy thế
- ‘linh’, mình gọi em khi gần tới, thấy em quay nhìn mình cười. Cứ mỗi lần gọi tên em mình thấy lạ lạ, chẳng hiểu sao?
Mình lại chỗ em đang ngồi, xe em dựng gần đó. Hôm nay em mặc cái quần jeans đen rách lung tung với áo dây màu đen, có thêm cái áo khoác nhiều màu sắc bên ngoài
- ‘em mua mấy cái bánh mềm mại lắm, ăn ngon tuyệt cú mèo’, em nói với mình khi mình vừa ngồi xuống. Sau hôm cắm trại ở khách sạn, tình cảm mình và em gia sư vui vẻ lắm. Mình buồn cười về cái chữ mềm mại em nói về bánh, mình thấy em mua vài cái bánh bông lan nho nhỏ cho mình, thêm 2 li trà sữa. Thế đủ thành buổi hẹn hò thú vị.
- ‘có thứ tuyệt cú mèo hơn’, mình nói, em nhìn mình tò mò
- ‘gì hả anh què’, em nói với mình rồi cười
- ‘hôn, cứ hôn là anh thấy tuyệt nhất’, mình nói, càng ngày mình thấy mình càng dạn dĩ, nhiều thứ nói không biết ngại.
- ‘áh, bữa này ghê quá rồi, đứa nào dạy hư anh, em tới đốt nhà nó’, em ra bộ nghiêm trọng, chọc ghẹo mình. Mình buồn cười khi thấy nét mặt em
- ‘ăn thui’, mình giật lấy cái bánh ăn, mấy hôm nay ăn cháo thấy ngán rồi.
- ‘ăn đi heo’, em nói rồi lấy trà sữa uống. Mình và em chỉ uống trà sữa sô cô la, lần nào cũng uống và chưa đổi vị khác bao giờ
Mình đang ăn ngon lành và ngắm gió đùa giỡn tóc em, em thả nó mềm mại bay lất phất. Em ngắm mây trời, em nhìn gì đó rồi cười. Yêu đời lắm
- ‘anh T’, mình nghe tiếng gọi của ai ở xa xa, mình giật cả mình. Tiếng đó không phải của em gia sư mà của nhỏ Nhung. Mình chưa kịp nói cho em gia sư về sự hiện diện của nhỏ Nhung thì nhỏ đã xuất hiện, nhỏ Nhung với nhỏ H có đặc điểm chung là giống như là oan gia ngõ hẹp với mình.
Em gia sư cũng nhìn nhỏ Nhung đang đi lại chỗ mình, em cũng có vẻ hơi bất ngờ vì nhỏ Nhung.
- ‘em lên đó tìm anh mà ko thấy, nên đi tìm nè’, nhỏ nói như kiểu mình và nhỏ thân thiết lắm vậy, mình nghe nhỏ nói mà phát ngại với em gia sư. Nhỏ Nhung và em gia sư kịp nhìn nhau, mình bối rối
Mình chớp cơ hội nói ngay, mình ko muốn có hiểu lầm gì ở đây
- ‘giới thiệu với em đây là người yêu anh, tên Linh’, mình nói với nhỏ Nhung. Em gia sư lịch sự cười với nhỏ, nhưng mặt nhỏ đơ đơ. Nhỏ biết sự tồn tại của em gia sư, còn em gia sư thì không. Mình đang định dùng từ bạn gái, nhưng cân nhắc mình dùng từ người yêu cho chắc.
- ‘còn đây là Nhung, con gái của cô hai, sếp mẹ anh’, mình nói với em gia sư. Em gia sư rất nhanh nhẹn nói
- ‘chào Nhung’, em cười tươi lắm. Mình đang lo lắng ko biết cuộc gặp mặt tai hại này nhỏ Nhung có báo cáo lại cho mẹ mình không, sẽ phiền lắm nếu mẹ mình biết.
- ‘ohm’, nhỏ Nhung đáp, không cười, mặt lạnh băng. Có lẽ nhỏ hơi quê, mình chẳng quan tâm, mình chỉ lo em gia sư nghĩ ngợi gì thôi.
- ‘mẹ anh kêu em tới chơi với anh cho vui đó’, nhỏ nói ranh mãnh, cười với mình. Mình bực mình rồi vì sợ em gia sư buồn, em biết rõ mẹ mình không thích em quen với mình, nhưng chưa ra mặt rõ ràng cấm đoán thôi.
- ‘cám ơn Nhung nha, mình bận học nên lâu lâu mới tới thăm ảnh được, có gì Nhung tới nói chuyện với ảnh cho vui’, em gia sư đáp lại, mình ngạc nhiên lắm, em cũng ko phải hiền, em chắc hiểu ý nhỏ Nhung nên đáp lại thế. Nhỏ Nhung sượng hẳn. Nhỏ đứng thêm lát rồi nói về. Có lẽ nhỏ khá tức.
Nhỏ Nhung đi khuất rồi thì em gia sư cầm trà sữa uống tiếp, mình đợi em nói gì đó. Nhưng em im lặng, mình nghĩ em giận, nên mình nói
- ‘nhỏ đó mẹ anh dẫn về nhà chơi’, mình nói, chẳng biết nói gì nhiều hơn
- ‘anh thích nó àh?’, em hỏi mình. Mình ngạc nhiên, tất nhiên là không rồi
- ‘điên àh, anh mắc gì thích nó’, mình nói bức xúc.
- ‘nó thích anh đó, sướng nha’, em gia sư nói làm mình bực mình luôn
- ‘em nói gì kì vậy, sướng gì sướng’, mình nói, muốn khẳng định với em là mình không có thích nhỏ.
- ‘em giỡn thui’, em nói rồi cười tươi. Mình thở phào nhẹ nhõm vì em chẳng có tỏ ra khó chịu hay buồn bực vì chuyện nhỏ Nhung.
- ‘cấm giỡn thế’, mình nói. Chẳng muốn chuyện tình yêu của mình dính dáng tới nhỏ Nhung.
- ‘uhm, biết rồi, anh là của em, nên con nào đụng em đá chết’, em nói chuyện tỏ vẻ đanh đá. Mình cười khi em nói thế, ít nhất em không tỏ ra yếu đuối, dù mình tin em đủ tinh tế để nhận ra nhỏ Nhung là người mẹ mình làm mai cho mình, nhưng em không quan tâm lắm.
- ‘em dữ quá, nhưng anh thích’, mình nói. Hai đứa mình tiếp tục ăn bánh và đùa giỡn. Em gia sư cười suốt, em vui lắm
Ở em có hai trạng thái mình nhận ra giữa rất nhiều trạng thái của em
+ em hay cười nhiều, khi em vui
+ em hay cười thật nhiều, khi em bất ổn.
Hôm nay em gia sư chỉ cười nhiều, có lẽ em có lăn tăn, nhưng em vui.
…
Trưa hôm ấy sau khi em gia sư về, mình cũng lên nhà. Sau đó thì mẹ mình về, mình đang lo lắng ko biết mẹ sẽ tỏ thái độ như thế nào, nhỏ Nhung ko khéo đã nói hết cho mẹ nghe. Nhưng mẹ mình chẳng tỏ thái độ gì, mẹ mình vẫn vui vẻ và thoải mái, mẹ mình vừa ăn cơm vừa hỏi mình mấy thứ lặt vặt như mọi ngày. Mấy hôm nay vì gãy tay nên mình chẳng phải rửa chén. Mẹ mình làm hết.
Tại mẹ mình không nói hay nhỏ Nhung chưa kịp méc. Mình kệ, tới đâu tới, trước sau gì cũng phải nói chuyện rõ ràng mà.
…
Ngày thứ năm trôi qua khá êm ả, mình và em gia sư nhắn tin, mình cũng hẹn là qua tuần mình đi tới trung tâm gia sư. Giờ mong mình khỏe nhanh để đi làm, rồi trở lại cuộc sống bình thường.
Tình cảm của mình và em gia sư ngày càng gắn bó và đang theo chiều hướng tốt đẹp. Mình biết là nhiều phong ba chờ mình, nhưng vui được ngày nào mình sẽ vui, sẽ tận hưởng hạnh phúc. Tay mình gãy và đó là cơ hội để mình và em hiểu nhau hơn
…
Mình nhớ tới lời bài hát mà mấy hôm nay mình nghe, bài hát ở trong khách sạn em mở lên cho mình nghe
‘ Dù bước tới không lùi thì đó cũng là hạnh phúc’. Khi yêu đơn thuần thế thôi, dù thiệt thòi thì còn được yêu cũng cam tâm. Ngay cả không còn đường để lùi. Càng nghe càng thấy tình cảm của cô gái trong bài hát rất nhiều.
…
Rồi em chậm rãi lau mặt mình, em lau cẩn thận lắm. Lau xong 1 chỗ, em lại hun lên đó, không thể tưởng tượng nổi mình phấn khích và sung sướng cỡ nào, trong người mình nóng rần lên. Em chăm sóc mình còn hơn mình tưởng tượng.
…
Em gia sư nằm xuống cạnh mình, mình quàng tay ôm em, hai đứa nằm ôm nhau chẳng nói gì, mình đang định trò chuyện với em thì quay sang em thấy em ngủ rồi. Em dễ ngủ thật, em quay người vào mình, 1 tay ôm mình và ngủ. Ngủ rất ngon lành. Chắc sáng nay dậy sớm nên buồn ngủ. Mình có cảm giác em đáng thương, em mong manh và cần được yêu thương nhiều thật nhiều
Mắt em nhắm, em đang thở và em ở cạnh mình. Mình đưa tay chạm vào mặt em, da em mềm lắm và nó đang thở. Đúng là heo, rủ người ta đi cắm trại rồi nằm đây ngủ.
…
Tới trưa, mình vẫn đang nhìn em ngủ, mình muốn quan sát mọi chi tiết của em, để mình nhớ thật kĩ.
- ‘hooooo’, em vươn vai ngáp, rồi mở mắt nhìn thấy mình đang nhìn em.
- ‘ngủ ngon quá, anh sướng ghê, nằm bên ng đẹp, haha’, sau giấc ngủ em trở lại nét tinh nghịch của em.
- ‘uhm, người đẹp ngủ như heo’, mình nói rồi cười
- ‘thương tật còn nói nhiều’, em đưa nắm đấm lên nói, rồi hăm dọa mình.
- ‘hung dữ quá, chồng mình còn ko tha’, mình nói. Thấy em mỉm cười ranh mãnh.
- ‘ăn cháo nha’, em nói với mình,
Rồi em đứng lên lại balo mang cái ly giữ nhiệt, em đổ cháo ra cái cà men cho mình. Mình ngạc nhiên vì sự chuẩn bị chu đáo của em. Chắc em nấu ở nhà mang đi, cháo thịt bằm, nhìn ngon lành lắm. Còn khá nóng
- ‘cháo em nấu hả?’, mình hỏi em, mình vẫn ngồi trên giường.
- ‘tất nhiên, ngon lắm nha’, em nói rồi bước lại giường cạnh mình
- ‘để anh tự ăn’, mình còn tay và ngại được đút lắm. Mình nghĩ giống trong phim và em sẽ đòi đút cho mình.
- ‘haha, chẳng lẽ anh đòi em đút nữa, haha’, em nói rồi cười sặc sụa. Em làm mình phát ngại. Mình im luôn
- ‘haha, giống em bé quá, muốn được đút hả?’, em hỏi mình. Biết cách trêu chọc mình quá
- ‘ai thèm’, mình nói tức tối, em càng cười
- ‘đút nha?’, em hỏi rồi cười thêm. Nhìn em cười mình càng thấy quê, ai biểu lúc nãy ham hố tưởng tượng. Mình giằng lấy cái muỗng đòi tự ăn, em kêu mình ra bàn ngồi ăn. Em cũng lôi đồ ăn ra ăn, toàn những món ăn em tự làm, nhìn ngon mà mình thèm. Mình chẳng muốn ăn cháo nữa. Mà mình có bị gãy răng đâu mà phải ăn cháo, ăn gì ngon là được mà. Mình tự hỏi tự lí giải tất cả cũng vì những thứ ngon lành em báy trước mắt mình.
- ‘anh ăn với’, mình nói
- ‘ăn hết cháo đi, mau khỏe’, em nói với mình. Cháo em gia sư nấu rất ngon, ngon hơn cháo mẹ mình nấu
Mình ăn xong thì cũng no căng, em gia sư gọt cam cho mình ăn. Buổi cắm trại này mình rất thích. Mình thấy em cũng ăn rất ngon những món ăn em làm.
Mình tự dưng muốn nói cho em việc nhỏ Nhung, nhưng cũng cân nhắc lắm, không muốn em nghĩ ngợi rồi nản chí. Nhưng mình không nói thì sớm muộn gì em cũng biết, em sẽ cho là mình không thành thật và giấu em. Liệu lúc đó em còn buồn thảm hơn.
Em gia sư vẫn đang ăn cam, em lấy điện thoại mở nhạc, sao mình vẫn có cái cảm giác em muốn nói nhiều thứ lắm nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu và nên nói gì
“hạnh phúc một quân cờ” là tên bài hát mà điện thoại em đang phát, sao em thích nghe thể loại nhạc của Phạm Quỳnh Anh đến thế, nghe cứ buồn não nề. Em nhìn khoảng không trước mặt và nghe, mình thấy em khác mọi ngày lắm, em cứ thinh lặng dù em là người che giấu cảm xúc rất giỏi
‘ Điều anh mong chẳng phải điều em có, vậy làm gì còn sau đó, anh quay lưng ra đi như làn gió’, tiếng em hát theo cô ca sĩ. Mình có thể hiểu không cái tâm trạng đó. Nó cứ ai oán thế nào.
…
Sao không khí lại trở nên trầm mặc đến thế??? Tại mình hay đã có chuyện gì đã xảy ra?
- ‘ủa anh, quân tốt trên bàn cờ là chỉ đi tới không được lùi hả?’, em hỏi mình
- ‘uhm, quân tốt chỉ tiến ko lùi’, mình trả lời. Nãy giờ mình có nghe bài hát ấy, nói về cô gái ví tình yêu của cô giống như quân tốt trên bàn cờ.
“quân tốt trên bàn cờ đó đã yêu anh, đã muốn trọn đời này mãi mãi bên anh, chỉ bước tới không lùi, thì đó cũng là hạnh phúc của em rồi, đâu có ai chọn được kết thúc cho mình, đâu biết trên bàn cờ đó thắng hay thua, chỉ biết lòng yêu là yêu”, tiếng em đọc chậm chậm. Mình lắng nghe chăm chú, con gái muốn cùng mình nghe 1 bài hát chứng tỏ muốn nói gì đó với mình?
- ‘hay ha?’, em hỏi mình. Mình gật đầu.
- ‘em thích nhạc của Phạm Quỳnh Anh ha?’, mình hỏi em, muốn xua tan cái không khí này.
- ‘không phải, ai hát hay hợp tâm trạng là em nghe àh, Quỳnh Anh có nhiều bài em nghe thấy giống em’, em lí giải.
- ‘uhm,toàn nhạc buồn không àh’, mình nói
- ‘anh, mình có kết quả không?’, em tự dưng hỏi mình thế. Có phải là em yêu và em lo sợ?
- ‘nếu em muốn có kết quả, chắc chắn có kết quả’, mình nói chắc nịch. Mình nhìn bộ dạng hai đứa mình, 1 đứa thương tích đầy mình 1 đứa ngồi nhìn khoảng không trước mặt. Hai đứa là người yêu
- ‘em yếu đuối quá hả?’, em nói, tâm trạng em gia sư nhiều mâu thuẫn quá. Lần đầu mình thấy em ở trạng thái này, thấy em cứ sợ sệt gì đó
- ‘ko, em muốn nói gì đó mà em cân nhắc không biết nên nói không’, mình nói, cũng chẳng biết sao mình lại nghĩ như thể rồi nói như thế. Chỉ thấy em nhìn mình ngạc nhiên, có lẽ mình nói đúng.
- ‘ohm, mấy hn em điên điên’, em nói. Kiểu như tâm trạng em thế nhưng em không cho phép tâm trạng em như thế nên em mâu thuẫn.
- ‘em nói đi, anh nghe’, mình nói, giờ thứ duy nhất mình có thể làm là lắng nghe.
Em chẳng nói gì, leo lên giường nằm, mình cũng leo lên giường nằm kế em. Giờ mình chẳng thấy ngại nữa, có lẽ mình hiểu tình hình.
- ‘mình yêu đơn giản thôi mà cũng khó ha’, em nói rồi cười. Chắc chắn chuyện gì đã xảy ra với em.
- ‘em đừng buông tay anh ra là đc’, mình nói. Thấy buồn quá.
- ‘em có chết cũng ko buông đâu, đeo anh suốt đời, đào mỏ, haha’,em cười nói, em chẳng muốn mình lo lắng
- ‘em muốn gì cũng đc, trừ việc bỏ anh’, mình nói chắc nịch
- ‘trời, thôi lo xa quá, về thôi’, em nói, cuộc nói chuyện cũng chẳng đi tới đâu. Giờ là hơn 2h rồi
- ‘anh yêu em’, mình nói, trong khoảnh khắc đó mình muốn nói lời yêu đó, cái tình yêu mình chất chứa thật nhiều nhưng chưa từng nói trực tiếp với em gia sư
Mình thấy em cười, nụ cười em tươi lắm,có phải là em luôn chờ lời yêu đó từ mình? Hay lời yêu đó như liều thuốc làm em bớt những đau đớn? Mình quá ảo tưởng rồi.
- ‘đi theo em’, em gia sư nói rồi bỏ vào trong toilet, mình chẳng biết em rủ mình vào toilet làm gì, mình nghe lời đi theo.
Cái toilet ở khách sạn này không to lắm, nhưng cũng sạch sẽ và đầy đủ các tiện nghi cần thiết
- ‘đứng đây nè’, em gia sư ngoắc mình vào chỗ em đang đứng và nói vì thấy mình đứng tần ngần mãi, em chỉ mình lại chỗ vòi nước em đang đứng. Đầu óc mình đúng là điên khùng, mình không hiểu em định làm gì và mình nghĩ là em rủ mình tắm chung mình cũng kịp nhận ra mình bệnh hoạn lắm vì với thân thể này thì tắm rửa gì chứ
Mình bước vào chỗ cái vòng nước, đứng ngay chỗ em chỉ. Rồi em gia sư ngồi xuống, em nói với mình
- ‘đứng yên nha’, mình tò mò xem em sẽ làm gì lắm nhưng mình không hỏi em định làm gì vì mình biết là hỏi em cũng không nói nên mình yên lặng chờ đợi. Em gia sư cẩn thận xắn từng ống quần của mình lên cao, mình tò mò đến mức người nóng rực. Chưa bao giờ mình ở trong hoàn cảnh này.
- ‘chân anh trắng quá ta’, em gia sư nói, mình hơi thấy lạ, tại hôm mình và em mặc quần short tắm biển, em gia sư chê mình đen mà.
- ‘anh xài kem đó’, mình đùa. Mình đứng, em ngồi, nhìn em từ trên xuống dưới, em ngồi xổm, tóc em được vén vào hai bên tai.
- ‘đồ ngựa trời’, em nói rồi ngẩng mặt lên cười, mình cũng cười vì thấy em dễ thương quá.
Em cầm lấy vòi nước rồi em xịt vào chân mình, mình cảm nhận cái mát lạnh của nước chạm vào da mình. Em xịt nước ướt sũng chân mình, mình đứng yên nhìn em. Rồi em với 1 tay cầm vòi nước, 1 tay em kì vào chân mình, mình hoảng hồn, chẳng lẽ em định rửa chân cho mình? Sao em hành động lạ lùng quá. Mình lùi người ra, nhưng em gia sư kịp lấy ta giữ lấy chân mình
- ‘em làm gì vậy?’, tới lúc này mình mới hỏi em
- ‘chân anh dơ quá, thúi lên rồi’, em nói, mình bỗng thấy ngại
- ‘để anh tự làm, lát về anh rửa’, mình nói, mình ngại kinh khủng khi để em rửa chân cho mình
- ‘đứng yên, cơ thể anh là của em, em muốn làm gì làm’, em nói dứt khoát rồi em bỏ lơ mình. Mình nghe lời em đứng yên.
Em gia sư xịt nước tiếp, tay em kì chân mình, em luồn mấy ngón tay nhỏ của em vào kẽ hở ở mấy ngón chân mình kì rửa, em làm mọi thứ tỉ mẩn và cẩn thận lắm. Mình thấy yêu em lắm, sao em biết cách khiến mình khắc khoải yêu thương nhiều như thế
Tay em chạm vào chân mình, mình thấy lạ lắm, cứ yêu thương tràn ngập. Mình hoàn toàn không hiểu sao em làm thế? Mình từng rất nhiều lần nghĩ rằng là mình yêu em gia sư nhiều hơn em gia sư yêu mình,nhưng hành động của em gia sư cho mình thấy tình yêu của mình quá nhỏ bé so với em. Mình xét cho cùng chưa từng làm được gì cho em, chỉ yêu em một cách vô dụng. Em rửa chân cho mình, mình không thể tin nổi người đang làm việc đó là em gia sư. Em cẩn thận và chăm chú làm cái việc mà hồi bé mẹ làm cho mình nhưng từ khi mình tới tới bây giờ có ai làm đâu. Em làm đơn thuần là vì tau mình đau và em muốn thế, mình không biết với những hành động này cảu em gia sư là vì gì? Chỉ biết mình vừa yêu vừa sợ, liệu trên đời này còn cô gái nào tình nguyện rửa chân cho mình 1 cách vui vẻ. Mình sợ khi không còn nhau nữa mình sao có đủ khả năng có thể yêu 1 ai khác nếu đó không phải là em gia sư?
Em càng làm nhiều thứ cho mình, mình càng ngây ngất và lo sợ vuột mất em. Nếu trò chơi 49 ngày có tồn tại thì mình ắt hẳn đã phải tu tâm tích đức nhiều lắm mới được chơi trò chơi ấy, được nhận những thứ mình đang được em gia sư làm cho với yêu thương và tình cảm chất đầy
- ‘em tốt quá’, mình buột miệng nói
- ‘haha’, em cười to rồi em nói
- ‘gì cười?’, mình hỏi em, mình đang thấy thương và thương vô hạn.
- ‘em không tốt đâu, chân anh dơ quá với lại em làm nhiều thứ cho anh, để tới chết anh cũng bị em ám ảnh, haha’, em nói thế, mình hơi ngỡ ngàng nhưng mình biết ngay em nói vậy là vì em không thích nói lời ngọt ngào và màu mè. Mình đủ thông minh để biết em không rảnh tới mức làm những việc cho thằng như mình chỉ vì trò đùa nào đó. Dù lời em nói có là thật, thì em vì yêu mà sợ mình quên mất em.
Em rửa chân cho mình xong em đứng lên, mình định nói 1 thứ với em gia sư, nhưng em cười và để ngón tay lên miệng mình, ra hiệu mình im lặng. Rồi mình và em ra ngoài, mình ngồi trên giường, em nhìn chân mình chăm chú nói
- ‘sạch hẳn’
- ‘cám ơn heo nha’, mình nói vụng về
- ‘đồ ở dơ’, em nói
- ‘chửi anh, anh bị gãy tay mà, sao sạch được’, mình nói, rồi cười
- ‘vậy cần em tắm cho luôn ko?’, em ranh mãnh hỏi mình. Em nháy mắt.
- ‘cần chứ’, mình nói lại, nói xong cũng thấy ngại quá.
- ‘haha, thiên thần cũng ghê quá hen’, em nói, mình lại nghe cái chữ thiên thần, mình chẳng thích xíu nào. Mình nhìn em, em hiểu ý mình. Em gia sư lè lưỡi như biết lỗi, em nói
- ‘ko nói, ko nói, hihi’, rồi em cười
Sau đó mình và em về nhà, buổi cắm trại trong khách sạn đầy thoải mái, mình được bên em gia sư cả ngày, mình thấy ấm áp, hạnh phúc và lo sợ. Càng yêu người ta càng sợ mất nhau. Mình cũng thế, mình chẳng sợ bão tố, mình chỉ sợ em buông tay. Chỉ cần em còn bên mình, mình sẽ trải qua mọi chuyện, sẽ cố gắng dùng hết sức để giải quyết.
…
Tối hôm đó, em gia sư tới dạy bình thường. Hiện tại vẫn yên ổn.
Tới lúc em gia sư gần về, mình nhờ thằng em mình rót nước, mình muốn đưa 1 thứ cho em, đó là những cây kẹo mình mua
- ‘cho heo nè’, mình nói rồi đưa kẹo cho em
- ‘trời, bữa nay lãng mạn quá’, em gia sư nói rồi cười, có vẻ em vui lắm. Mình ko ngờ hành động nhỏ vậy cũng làm em vui như thế
- ‘ohm, anh bị đau nên ít gặp em, khi nhớ anh thì ăn kẹo’, mình nói xong tự thấy sến, cũng chẳng biết sao nói được như thế
- ‘sến quá, nghỉ đi heo’, em nói. Biết ngay em nói sến, nhưng cái sến đó làm em vui.
…
1 ngày vui, anh lại nhớ em.
Say nắng gia sư của em trai
Update ngày 16/08/2012:thứ năm, ngày thứ 18 yêu nhau
Sáng hôm nay em gia sư đi học, buổi sáng mình thức dậy thì thấy tin nhắn của em gia sư như mọi ngày: ‘dậy đi ngủ như heo’, giờ mình mới thấy cái tin nhắn đó có tác dụng với tinh thần mình như thế nào, nó làm mình phấn chấn và sảng khoái.
- ‘anh dậy rồi nè, bữa này anh ngoan, dậy sớm ha’, mình nhắn tin cho em gia sư, mình sắp đi học lại rồi, hôm bữa mới đăng kí môn học trực tuyến xong. Học kì này mình học gần 20 chỉ. Học kì vừa rồi mình chẳng rớt môn nào nên chẳng phải học lại.
- ‘em đang đi học, mà hơi buồn ngủ’, mình nhận tin liền.
- ‘lo học đi, kêu ra trường sớm nuôi anh mà’, mình nhắn tin
- ‘uhm, biết oy, nghỉ đi em học đây, lát về em ghé qua đưa bánh cho anh’, mình mừng lắm khi em nói thế nhưng mình hơi lo vì nếu em đi học về là trùng giờ mẹ mình về ăn trưa, mình sẽ khó ra ngoài rồi mẹ mình hỏi nữa
- ‘uhm, mấy giờ em về?’, mình hỏi để biết đường tính
- ‘9h em về rồi, anh đừng lo, không gặp mẹ đâu’, em nói thế mình nghe mà xót lòng, sao em khổ thế hả. Mình thấy tội nghiệp cả mình và em
- ‘anh xin lỗi nha, em ráng đi anh sẽ cố gắng thuyết phục mẹ’, mình nói, câu nói an ủi vô dụng.
- ‘uay, học đây, có gì đâu, lo mà yêu mình em thôi’, em nhắn tin liền tta61n an mình
- ‘uhm, học ngoan đi, anh ko yêu ai ngoài em đâu’, mình nói với em
…
Sáng hôm nay có trung tâm gia sư tài năng gọi điện cho mình nói là cần dạy lớp 8, kêu mình tới nhận lớp, mà yêu cầu là nam sinh viên dạy vì học sinh là nam, chị ở trung tâm còn yêu cầu là phải to con. Vì mẹ thằng học trò yêu cầu là phải to con vì thằng học trò to lắm, sợ nhỏ con quá nói nó không nghe. Mình thì chắc đạt yêu cầu, mình cao gần mét 8 chỉ hơi gầy nhưng ko gầy lắm, nhưng vấn đề là mình đang gãy tay thì làm sao có thể dạy được. Mình khỏe hơn nhiều rồi, nếu qua tuần thì mình có thể đi xe rồi nhưng sợ phụ huynh họ không chịu.
Mình thuyết phục chị ở trung tâm về tình hình của mình, mình nói quá nên chị nói là để chị nói lại với phụ huynh, chị nói là sẽ nói tốt là mình dạy tốt chắc phụ huynh sẽ chịu. Thật ra do mình học ở cái trường khá uy tín nên chắc cũng thuyết phục được chị. Mình muốn kiếm việc làm như em gia sư, mình sẽ ra đời rồi nên đôc lập. Vấn đề là sẽ nói với mẹ như thế nào?
…
Tới khoảng 9h30, thì mình nhận được điện thoại của em gia sư, em nói là em tới rồi và kêu mình xuống chỗ bậc đá, em đang ở đó đợi. Do biết sẵn là giờ đó em tới nên mình đã thay đồ sẵn rồi, mình đi xuống dưới gặp em. Mình khỏe nhiều rồi
Hôm nay trời nắng nhưng có gió mát lắm, hay tâm trạng mình vui vẻ và thấy thế
- ‘linh’, mình gọi em khi gần tới, thấy em quay nhìn mình cười. Cứ mỗi lần gọi tên em mình thấy lạ lạ, chẳng hiểu sao?
Mình lại chỗ em đang ngồi, xe em dựng gần đó. Hôm nay em mặc cái quần jeans đen rách lung tung với áo dây màu đen, có thêm cái áo khoác nhiều màu sắc bên ngoài
- ‘em mua mấy cái bánh mềm mại lắm, ăn ngon tuyệt cú mèo’, em nói với mình khi mình vừa ngồi xuống. Sau hôm cắm trại ở khách sạn, tình cảm mình và em gia sư vui vẻ lắm. Mình buồn cười về cái chữ mềm mại em nói về bánh, mình thấy em mua vài cái bánh bông lan nho nhỏ cho mình, thêm 2 li trà sữa. Thế đủ thành buổi hẹn hò thú vị.
- ‘có thứ tuyệt cú mèo hơn’, mình nói, em nhìn mình tò mò
- ‘gì hả anh què’, em nói với mình rồi cười
- ‘hôn, cứ hôn là anh thấy tuyệt nhất’, mình nói, càng ngày mình thấy mình càng dạn dĩ, nhiều thứ nói không biết ngại.
- ‘áh, bữa này ghê quá rồi, đứa nào dạy hư anh, em tới đốt nhà nó’, em ra bộ nghiêm trọng, chọc ghẹo mình. Mình buồn cười khi thấy nét mặt em
- ‘ăn thui’, mình giật lấy cái bánh ăn, mấy hôm nay ăn cháo thấy ngán rồi.
- ‘ăn đi heo’, em nói rồi lấy trà sữa uống. Mình và em chỉ uống trà sữa sô cô la, lần nào cũng uống và chưa đổi vị khác bao giờ
Mình đang ăn ngon lành và ngắm gió đùa giỡn tóc em, em thả nó mềm mại bay lất phất. Em ngắm mây trời, em nhìn gì đó rồi cười. Yêu đời lắm
- ‘anh T’, mình nghe tiếng gọi của ai ở xa xa, mình giật cả mình. Tiếng đó không phải của em gia sư mà của nhỏ Nhung. Mình chưa kịp nói cho em gia sư về sự hiện diện của nhỏ Nhung thì nhỏ đã xuất hiện, nhỏ Nhung với nhỏ H có đặc điểm chung là giống như là oan gia ngõ hẹp với mình.
Em gia sư cũng nhìn nhỏ Nhung đang đi lại chỗ mình, em cũng có vẻ hơi bất ngờ vì nhỏ Nhung.
- ‘em lên đó tìm anh mà ko thấy, nên đi tìm nè’, nhỏ nói như kiểu mình và nhỏ thân thiết lắm vậy, mình nghe nhỏ nói mà phát ngại với em gia sư. Nhỏ Nhung và em gia sư kịp nhìn nhau, mình bối rối
Mình chớp cơ hội nói ngay, mình ko muốn có hiểu lầm gì ở đây
- ‘giới thiệu với em đây là người yêu anh, tên Linh’, mình nói với nhỏ Nhung. Em gia sư lịch sự cười với nhỏ, nhưng mặt nhỏ đơ đơ. Nhỏ biết sự tồn tại của em gia sư, còn em gia sư thì không. Mình đang định dùng từ bạn gái, nhưng cân nhắc mình dùng từ người yêu cho chắc.
- ‘còn đây là Nhung, con gái của cô hai, sếp mẹ anh’, mình nói với em gia sư. Em gia sư rất nhanh nhẹn nói
- ‘chào Nhung’, em cười tươi lắm. Mình đang lo lắng ko biết cuộc gặp mặt tai hại này nhỏ Nhung có báo cáo lại cho mẹ mình không, sẽ phiền lắm nếu mẹ mình biết.
- ‘ohm’, nhỏ Nhung đáp, không cười, mặt lạnh băng. Có lẽ nhỏ hơi quê, mình chẳng quan tâm, mình chỉ lo em gia sư nghĩ ngợi gì thôi.
- ‘mẹ anh kêu em tới chơi với anh cho vui đó’, nhỏ nói ranh mãnh, cười với mình. Mình bực mình rồi vì sợ em gia sư buồn, em biết rõ mẹ mình không thích em quen với mình, nhưng chưa ra mặt rõ ràng cấm đoán thôi.
- ‘cám ơn Nhung nha, mình bận học nên lâu lâu mới tới thăm ảnh được, có gì Nhung tới nói chuyện với ảnh cho vui’, em gia sư đáp lại, mình ngạc nhiên lắm, em cũng ko phải hiền, em chắc hiểu ý nhỏ Nhung nên đáp lại thế. Nhỏ Nhung sượng hẳn. Nhỏ đứng thêm lát rồi nói về. Có lẽ nhỏ khá tức.
Nhỏ Nhung đi khuất rồi thì em gia sư cầm trà sữa uống tiếp, mình đợi em nói gì đó. Nhưng em im lặng, mình nghĩ em giận, nên mình nói
- ‘nhỏ đó mẹ anh dẫn về nhà chơi’, mình nói, chẳng biết nói gì nhiều hơn
- ‘anh thích nó àh?’, em hỏi mình. Mình ngạc nhiên, tất nhiên là không rồi
- ‘điên àh, anh mắc gì thích nó’, mình nói bức xúc.
- ‘nó thích anh đó, sướng nha’, em gia sư nói làm mình bực mình luôn
- ‘em nói gì kì vậy, sướng gì sướng’, mình nói, muốn khẳng định với em là mình không có thích nhỏ.
- ‘em giỡn thui’, em nói rồi cười tươi. Mình thở phào nhẹ nhõm vì em chẳng có tỏ ra khó chịu hay buồn bực vì chuyện nhỏ Nhung.
- ‘cấm giỡn thế’, mình nói. Chẳng muốn chuyện tình yêu của mình dính dáng tới nhỏ Nhung.
- ‘uhm, biết rồi, anh là của em, nên con nào đụng em đá chết’, em nói chuyện tỏ vẻ đanh đá. Mình cười khi em nói thế, ít nhất em không tỏ ra yếu đuối, dù mình tin em đủ tinh tế để nhận ra nhỏ Nhung là người mẹ mình làm mai cho mình, nhưng em không quan tâm lắm.
- ‘em dữ quá, nhưng anh thích’, mình nói. Hai đứa mình tiếp tục ăn bánh và đùa giỡn. Em gia sư cười suốt, em vui lắm
Ở em có hai trạng thái mình nhận ra giữa rất nhiều trạng thái của em
+ em hay cười nhiều, khi em vui
+ em hay cười thật nhiều, khi em bất ổn.
Hôm nay em gia sư chỉ cười nhiều, có lẽ em có lăn tăn, nhưng em vui.
…
Trưa hôm ấy sau khi em gia sư về, mình cũng lên nhà. Sau đó thì mẹ mình về, mình đang lo lắng ko biết mẹ sẽ tỏ thái độ như thế nào, nhỏ Nhung ko khéo đã nói hết cho mẹ nghe. Nhưng mẹ mình chẳng tỏ thái độ gì, mẹ mình vẫn vui vẻ và thoải mái, mẹ mình vừa ăn cơm vừa hỏi mình mấy thứ lặt vặt như mọi ngày. Mấy hôm nay vì gãy tay nên mình chẳng phải rửa chén. Mẹ mình làm hết.
Tại mẹ mình không nói hay nhỏ Nhung chưa kịp méc. Mình kệ, tới đâu tới, trước sau gì cũng phải nói chuyện rõ ràng mà.
…
Ngày thứ năm trôi qua khá êm ả, mình và em gia sư nhắn tin, mình cũng hẹn là qua tuần mình đi tới trung tâm gia sư. Giờ mong mình khỏe nhanh để đi làm, rồi trở lại cuộc sống bình thường.
Tình cảm của mình và em gia sư ngày càng gắn bó và đang theo chiều hướng tốt đẹp. Mình biết là nhiều phong ba chờ mình, nhưng vui được ngày nào mình sẽ vui, sẽ tận hưởng hạnh phúc. Tay mình gãy và đó là cơ hội để mình và em hiểu nhau hơn
…
Mình nhớ tới lời bài hát mà mấy hôm nay mình nghe, bài hát ở trong khách sạn em mở lên cho mình nghe
‘ Dù bước tới không lùi thì đó cũng là hạnh phúc’. Khi yêu đơn thuần thế thôi, dù thiệt thòi thì còn được yêu cũng cam tâm. Ngay cả không còn đường để lùi. Càng nghe càng thấy tình cảm của cô gái trong bài hát rất nhiều.
…
Tác giả :
wuwu123