Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Của Tra Công
Chương 73
“Tiểu Lương……”
Lục Thái Phàn cẩn thận ôm lấy Tô Lương như ôm một món đồ dễ vỡ.
Mà Tô Lương cũng vô thức cuộn tròn trong ngực anh.
Rõ ràng lúc nãy trước mặt Lục Chi Chiêu, cậu còn đang cố gắng ép buộc bản thân phải bình tĩnh, nhưng giờ cảm nhận được hơi thở quen thuộc của người đàn ông ấy, tất cả kiên trì, bình tĩnh cùng cố gắng trấn định đều đã hóa thành bột mịn, Tô Lương cảm thấy bản thân yếu ớt và khổ sở vô cùng.
Một thứ gì đó vừa đặc thù vừa xa lạ khiến cậu cảm thấy một cảm giác suy yếu vô lực nảy lên trong lòng. Tô Lương vô thức vòng tay ôm lấy người đàn ông, càng vùi mặt sâu vào ngực anh hơn, tham lam ngửi mùi hương lạnh lẽo ẩm ướt trên người anh, giống như làm vậy là có thể quên mấy phút trước Lục Chi Chiêu cố ý lưu lại tin tức tố khiến cậu không khỏe…..
Nhưng mùi hương tin tức tố khiến bình thường người ta luôn liên tưởng tới băng sương rêu phong giờ lại tràn ngập hơi thở cực kỳ bạo ngược.
Giống như mùi của một con rắn bị thương, hoặc đã hoàn toàn điên loạn, hoặc một con thú dữ đã hoàn toàn sụp đổ.
Ban đầu Tô Lương còn tưởng bản thân đang vô thức run rẩy do bị tập kích, nhưng lát sau cậu mới nhận ra, người thực sự đang run rẩy không phải mình, mà là Lục Thái Phàn.
Tô Lương cố gắng lên tinh thần, cậu nhìn Lục Thái Phàn, rồi trông thấy ngọn lửa đang thiêu đốt trong mắt đối phương. Tinh thần lực cuồng bạo đang không ngừng cuồn cuộn trong không khí, Tô Lương không nhìn thấy tinh thần lực, nhưng cậu có thể cảm giác được nó đang vặn vẹo điên cuồng.
Cậu ngửi thấy mùi máu tươi ẩm ướt trên người Lục Thái Phàn.
“Em bị thương sao?”
Ngay sau đó, Tô Lương nghe thấy Lục Thái Phàn khàn giọng hỏi.
Người đàn ông ấy run rẩy nâng tay, dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa xoa khóe mắt Tô Lương.
Mãi tới lúc này, Tô Lương mới phát hiện bản thân đã khóc. Cảm giác ghê tởm cùng cơn đau do dị ứng tin tức tố đã khiến cậu chảy nước mắt sinh lý.
Không nghi ngờ gì nữa, nước mắt cậu chính là thứ đã kích thích Lục Thái Phàn phát cuồng.
Môi Tô Lương khẽ run run.
Cậu muốn nói mình không sao, muốn an ủi Lục Thái Phàn rằng em vẫn rất ổn, nhưng trong họng cậu như có thứ gì đó chen ngang khiến cậu không nói nổi một chữ. Cuối cùng Tô Lương nhắm hai mắt lại, cậu hít sâu một hơi, thuận theo bản năng của mình.
Mặc kệ những người khác đang đứng xung quanh, Tô Lương duỗi tay vít cổ Lục Thái Phàn khiến đối phương cúi đầu xuống.
Sau đó, cậu hôn mạnh lên môi Lục Thái Phàn.
Giữa môi lưỡi tương giao, hơi thở cùng tin tức tố của Alpha ấy lập tức nhấn chìm Tô Lương.
Giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
Mọi sự sụp đổ, phát cuồng, bạo ngược…..đều bị ngọn lửa này thiêu rụi. Dịch tin tức tố tràn ra giữa môi lưỡi như thể rượu mật ong nóng bỏng, hết thảy đều vừa nóng vừa ngọt, đủ để trấn an thần kinh căng chặt vì sợ hãi.
Tô Lương cũng cảm giác như tinh thần lực của mình đang hơi giãn ra, “bạch xà” hiện tại có vẻ cũng rất không ổn định, mà khi nó thừa dò ra, bầy “hắc xà” nhanh chóng dây dưa quấn quýt với nó. Mức độ cuồng bạo trong tinh thần lực của Lục Thái Phàn đã giảm đi rất nhiều, nhưng rất nhanh, Tô Lương đã cảm nhận được một loại xao động khác trong tinh thần lực của anh.
Nó hoàn toàn khác với vẻ ngoài bình tĩnh đến mức cực đoan của anh, cũng hoàn toàn khác với biểu hiện khắc chế cùng vụng về khi tỏ tình.
Đôi môi Lục Thái Phàn rất mềm mại, nhưng đòi hỏi của anh lại vô cùng cường thế.
Nụ hôn này là do Tô Lương chủ động, nhưng chỉ vài giây ngắn ngủi, đầu lưỡi của Lục Thái Phàn đã giành quyền kiểm soát, thiên tính tham lam của Alpha đã khiến anh chiếm thế thượng phong.
“Hắc xà” đuổi theo “bạch xà”, nó cố ý dùng cơ thể to lớn mạnh mẽ của mình cuốn chặt lấy “bạch xà” đang muốn rút lui, sau đó liều chết triền miên.
Giây tiếp theo, Tô Lương khẽ rên rỉ như một con thú nhỏ vừa bị cắn vào cổ, cả người khẽ run lên.
Ánh sáng chiếu vào từ khung cửa bị xé toạc kia khiến Tô Lương có thể thấy rõ đôi mắt Lục Thái Phàn.
Cậu trông thấy ánh lửa hắc ám nóng rực, giống như có thể cuốn cả linh hồn người ta vào rồi đốt cháy sạch sẽ.
Nụ hôn dài đằng đẵng cuối cùng cũng kết thúc, Tô Lương khẽ phát ra tiếng nức nở nho nhỏ.
Cậu giãy dụa hồi lâu mới miễn cưỡng tách khỏi Lục Thái Phàn.
Tô Lương nếm được chút vị ngọt tanh, cậu hoảng hốt một chút rồi mới nhận ra, vừa rồi mình hôn quá mức nóng nảy nên đã cắn rách môi Lục Thái Phàn.
“Em xin lỗi…..”
Tô Lương lẩm bẩm nói, giọng còn hơi run run.
“Anh mới là người nên nói xin lỗi.”
Anh đã không bảo vệ được em.
Giọng nói của Lục Thái Phàn vô cùng khàn, anh tựa trán mình lên trán Tô Lương, thì thầm nói.
Xà chủ chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt, anh vô cùng bình tĩnh khi cảm nhận được ác thú bị tự chủ và đạo đức giam cầm trong mình đã từng bước một phá được nhà giam.
Anh đã phạm sai lầm, Lục Thái Phàn có thể nghe thấy trong thân thể mình đang có một giọng nói cực kỳ bình tĩnh mà lại cực kỳ điên cuồng đang khẽ lẩm bẩm.
Anh không nên để lộ trân bảo của mình ra ngoài.
Anh hẳn phải giống như một tên bạo quân bủn xỉn nhất, tham lam nhất lại giàu có nhất, sử dụng cung điện đầy vàng bạc châu báu của mình làm lồng giam, sau đó hoàn toàn giam cầm người yêu dấu của mình.
Chỉ ta mới có thể nhìn em ấy.
Chỉ ta có thể tiếp xúc với em ấy.
Cũng chỉ ta mới có thể nhúng chàm em ấy.
……
Ý niệm đó vừa lóe lên trong nháy mắt, Lục Thái Phàn đã cảm nhận được một cảm xúc ướt át nơi khóe môi mình.
Anh giật mình, phát hiện là do Tô Lương chủ động tiến tới, thiếu niên giống như một bé thú nhỏ đang muốn an ủi đồng bạn bị thương của mình, cậu khẽ liếm lên vết thương nhỏ đang rỉ máu bên khóe miệng Lục Thái Phàn.
Yết hầu Lục Thái Phàn khẽ trượt lên xuống, ít nhất là trong thời khắc vừa rồi, toàn bộ những ý tưởng xấu xa như núi lửa phun trào chỉ nháy mắt đã biến mất.
“Tị tiên sinh, anh đừng giận.”
Giọng Tô Lương thực mềm.
Cậu nhìn chăm chú vào Lục Thái Phàn, nhưng dù cố gắng ra sao, ánh mắt Tô Lương cũng dần dần tan rã.
“Cũng đừng phát điên, em chỉ…….muốn ngủ một chút thôi.”
Cậu nghiêm túc dặn dò thêm một câu nữa, sau đó tự điều chỉnh một tư thế thoải mái cho mình rồi cứ thế ngất đi trong ngực Lục Thái Phàn.
“Đã lâu như vậy rồi……tiểu Lương, cậu tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì nhé…..”
Mấy giờ sau, Tiết Ngân Hoàn ủ rũ dựa vào góc tường, đau đầu nhìn căn phòng cách đó không xa, ngoài phòng y tế là một mảnh sân trống trải, Độc xà bình thường vẫn luôn vô tư giờ lại rầu rĩ tới mức không ngừng lầm bầm.
Sau khi Tô Lương ngất xỉu, cậu đã được đưa thẳng vào phòng điều trị trên phi thuyền của Xà quật. Phòng trị liệu này chính là trung tâm trị thương khẩn cấp dùng trong chiến tranh với người Canaan, năng lực chữa bệnh không hề thua kém trung tâm y tế Xà quật ở tinh khu trung ương.
Theo lý mà nói, Tô Lương chỉ bị ảnh hưởng tinh thần lực, không hề có ngoại thương gì cả, sau khi đưa vào phòng điều trị hẳn rất nhanh sẽ chuyển biến tốt đẹp rồi tỉnh lại mới đúng.
Nhưng đã mấy giờ trôi qua, cánh cửa phòng điều trị vẫn đóng chặt.
Tình huống bất thường này khiến tinh thần của tất cả mọi người vô thức căng chặt, đặc biệt là Lục Thái Phàn, tinh thần lực đã được trấn an lại bắt đầu tuôn ra ngoài, tạo ra một khoảng trống bên ngoài phòng điều trị. Bất kỳ Alpha nào đến gần đều sẽ cảm thấy thở cũng khó khăn, rất khó hoạt động.
Trong một thoáng, Tiết Ngân Hoàn thực sự mong có Hắc Mạn Ba ở bên cạnh mình, ít nhất cũng còn có người nghe mình lải nhải, phát tiết chút cảm xúc. Nhưng vừa nghĩ tới lúc nãy mình và Hắc Mạn Ba xử lý trọng thương trên người Lục Chi Chiêu, nghĩ tới vẻ mặt âm trầm khủng bố của anh ta, Tiết Ngân Hoàn lại thấy may mà giờ Hắc Mạn Ba không có ở đây.
…..Dù sao cũng đã rất lâu rồi anh ta không thấy một Hắc Mạn Ba như vậy nữa. Khi Hắc Mạn Ba thực sự tức giận cũng rất là đáng sợ.
Tiết Ngân Hoàn rùng mình, sau đó khẽ thở dài một hơi.
Do có tinh thần lực của Lục Thái Phàn ngăn trở nên các Độc xà khác không thể tiến lại gần, chỉ có thể chờ đợi ngoài phạm vi đó. Nhưng khi nhìn người đàn ông trước mắt, Tiết Ngân Hoàn lại cảm thấy có lẽ Lục Thái Phàn sẽ không phát cuồng đâu.
Nhưng tiền đề phải là Tô Lương không có chuyện gì.
Nếu Tô Lương thực sự có chuyện, Tiết Ngân Hoàn cảm thấy dù tất cả bọn họ có chống cự ra sao thì cũng không chịu nổi một kích của Lục Thái Phàn.
Trong lơ đãng, Tiết Ngân Hoàn lại nhớ tới một vị đại thiếu gia nào đó giờ vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, mặc dù chẳng có chút thiện cảm gì nhưng Tiết Ngân Hoàn vẫn không khỏi kinh hãi khi nhớ lại thảm trạng của hắn.
May thay, khi áp lực tinh thần của mọi người đều đã căng đến cực hạn thì cửa phòng trị liệu cuối cùng cũng mở ra.
“Xà chủ đại nhân…..”
Khi bác sĩ bước ra khỏi cánh cửa kia, chân còn hơi lảo đảo, rõ ràng chỉ là một Beta nhưng anh ta vẫn bị sức mạnh tinh thần lực của Lục Thái Phàn áp chế đến không thở nổi.
Cũng may mà sau đó Lục Thái Phàn đã thu hồi lại tinh thần lực của mình để bác sĩ thở được vài hơi.
Xà chủ đứng dậy, bình tĩnh nhìn bác sĩ.
“Báo cáo tình hình.”
Anh ra lệnh.
“Hiện tại tình huống của Tô Lương thiếu gia cực kỳ ổn định, cậu ấy chỉ bị dị ứng vô cùng nghiêm trọng với tin tức tố của Lục Chi Chiêu thiếu gia, tính mạng không hề gặp nguy hiểm, nhưng…..”
Bác sĩ vừa quan sát Lục Thái Phàn, vừa cẩn thận lựa chọn từ ngữ.
“Nhưng sao?!”
“Suy xét đến phản ứng dị ứng quá mức của cậu ấy cực kỳ không phù hợp với lẽ thường, để tránh những nguy hiểm tiềm ẩn, chúng tôi đã tiến hành kiểm tra thêm một bước cho cậu ấy. Hơn nữa, sau khi đã tổng hợp và kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ những số liệu mà Xà quật gửi tới, chúng tôi phát hiện phán đoán về phân hóa giới tính của Tô Lương thiếu gia trước đây đã xuất hiện sai lầm vô cùng nghiêm trọng.”
“Cậu ấy không phải Beta, mà đã phân hóa thành một dạng Omega cực kỳ đặc thù.”
Bác sĩ nói tới đây liền đẩy đẩy kính mắt, chóp mũi có một lớp mồ hôi tinh mịn, anh ta có vẻ vô cùng khẩn trương, cũng vô cùng hưng phấn.
“Phân hóa của cậu ấy cực kỳ cực kỳ đặc thù, đặc thù tới mức những dụng cụ trước đó đã ngộ nhận những số liệu của cậu ấy. Dù tôi không muốn dùng những từ ngữ thiếu chuyên nghiệp như vậy để mô tả giới tính của Tô Lương thiếu gia, nhưng có thể nói như vậy sẽ trực quan hơn chút – giới tính của Tô Lương thiếu gia thời điểm này rất giống với huyền thoại Sigma trong truyền thuyết.”
“Sigma?”
Ánh mắt Lục Thái Phàn lập tức càng sắc bén hơn, anh lạnh lùng nhìn đối phương, cẩn thận đánh giá trạng thái tinh thần của vị bác sĩ trước mặt.
Anh thực sự muốn xác định xem bác sĩ dưới trướng mình có bị điên hay không.
Sigma – cũng có thể xưng là Omega trong Omega.
Tinh thần lực của Sigma cực kỳ cường hãn, một khi đã kết thành đôi với họ thì giá trị tinh thần lực của người bạn lữ kia sẽ tăng lên không ngừng, mà khiến người ta kinh ngạc nhất phải kể đến việc người đó sẽ vĩnh viễn không cần lo lắng việc biển tinh thần của mình bạo động. Bởi vì tinh thần lực của Sigma có thể loại bỏ hoàn toàn những quy luật tự nhiên khiến biển tinh thần của Alpha cao cấp sụp đổ.
Trong truyền thuyết, gần như Sigma đều có thể chất gần như ma mị, một khi kết làm bạn lữ là có thể mang đến vui sướng cực hạn mà nhân loại không thể tưởng tượng nổi. Khiến người ta kinh ngạc nhất là khác với Omega bình thường, Sigma còn có một đặc tính rất đặc thù, đó là bất kỳ giới tính nào cũng có thể đánh dấu họ, không giới hạn chỉ có Alpha.
Dưới điều kiện thích hợp, dù là Omega hay Beta cũng có thể đánh dấu họ vĩnh viễn giống như Alpha.
Hơn nữa nghe nói họ rất dễ mang thai, sinh sản nhiều, mỗi một đứa trẻ được sinh ra đều sẽ có đẳng cấp rất cao……
Nhưng dù Sigma có bao nhiêu đặc tính mộng ảo kỳ lạ thì đối với người bình thường, cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa thực tế nào.
Bởi vì Sigma gần như là một tồn tại trong truyền thuyết, cũng giống như nhân mã cùng mỹ nhân ngư trong tưởng tượng của người địa cầu thời kỳ viễn cổ. Con người chỉ hiện thực hóa những tưởng tượng và mong muốn nhất định trong tâm trí của họ thành một sinh vật không tồn tại, và sau đó bịa ra tất cả những câu chuyện cổ tích vô nghĩa xung quanh nó.
Nhưng hiện tại, vị bác sĩ mà Lục Thái Phàn tin tưởng nhiều năm đang đứng trước mặt anh, chính miệng nói với anh------
Tô Lương là một Sigma.
“Các người có thể xác định chắc chắn không?”
Một lúc sau, thấy bác sĩ trước mặt mình vẫn rất bình thường, hơn nữa còn rất tự tin với những gì mình nói, Lục Thái Phàn mới hỏi lại.
Dừng một chút, anh nhanh chóng bổ sung thêm: “Giới tính Sigma này có gây tổn hại gì với thân thể Tô Lương không? Trước đó cậu ấy còn bị tên kia tập kích, hơn nữa còn có vẻ cô cùng khó chịu. Cậu ấy đã ở trong phòng trị liệu rất lâu, vượt xa quy định về thời gian trị liệu thông thường.”
“Việc này cũng vừa lúc là việc mà tôi phải báo cáo lại với Xà chủ ngài.”
Bác sĩ vô cùng nghiêm túc mở miệng.
“Trước đây chúng tôi vẫn luôn cho rằng Tô Lương thiếu gia đã phân hóa xong, nhưng trên thực tế, nguyên nhân chính là vì cậu ấy đã phân hóa thành một hình thái Omega cao cấp, lại vô cùng đặc thù, thực ra cậu ấy vẫn đang ở trong trạng thái phân hóa. Hôm nay chúng tôi đã kiểm tra thể chất chuyên sâu cho cậu ấy, trong quá trình này, chúng tôi phát hiện dục túi của cậu ấy vẫn đang hình thành và phát triển.”
“Trước đây Tô Lương thiếu gia đã thành niên, nhưng tình huống hiện tại, trong cơ thể đã trưởng thành của cậu ấy đang hình thành một cơ quan hoàn toàn mới. Việc này sẽ gây ra gánh nặng không nhỏ cho cơ thể cậu ấy, hơn nữa tin tức tố của cậu ấy sẽ trở nên nhạy cảm và cực kỳ không ổn định. Mà dưới tình huống đó, cậu ấy lại bị một Alpha khác tấn công. Tệ nhất là cậu ấy lại bị dị ứng rất nặng với tin tức tố của Alpha này…..Nếu chúng ta không kịp thời tiến hành trị liệu tin tức tố cho cậu ấy, vậy thì rất có thể việc phân hóa của cậu ấy sẽ xảy ra vấn đề.”
Khi nghe được Tô Lương là Sigma, ngoài mặt Lục Thái Phàn vẫn có thể duy trì bình tĩnh, nhưng vừa nghe câu cuối cùng kia, anh lập tức thay đổi sắc mặt.
“Vấn đề gì? Có ảnh hưởng đến sức khỏe của cậu ấy không? Vì sao không lập tức trị liệu tin tức tố đi?!”
“Dục túi mà một cơ quan vô cùng nhạy cảm đối với Omega, bất kỳ kích thích gì từ thuốc đều sẽ gây ảnh hưởng đến quá trình phát triển của nó. Hơn nữa nếu dục túi không phát dục đầy đủ cũng đồng nghĩa với việc Omega đó đã phân hóa không hoàn chỉnh, việc này sẽ tạo thành những chứng bệnh liên quan đến tin tức tố vô cùng phiền toái, ví dụ như hỗn loạn tin tức tố. Xà chủ đại nhân, hẳn ngài hiểu hơn ai hết những thống khổ do căn bệnh này gây ra. Chúng ta cần phải tránh tuyệt đối không để tình huống đó xảy ra. Đặc biệt lúc này dục túi của cậu ấy đang phát triển, không thể áp dụng những phương pháp trị liệu tin tức tố thông thường được. Cách duy nhất hiện tại là sử dụng các biện pháp tự nhiên.”
Bác sĩ nghiêm túc nhìn Xà chủ đại nhân trước mặt rồi ho nhẹ một tiếng.
“Cũng chính là để một Alpha có độ phù hợp cực cao với tin tức tố của Tô Lương thiếu gia phóng thích tin tức tố tự nhiên hoặc đánh dấu tạm thời, ngăn chặn những tạp chất gây dị ứng và điều tiết sự phân bổ tin tức tố Omega của cậu ấy…..”
Lục Thái Phàn không khỏi ngẩn ra.
Sau đó bác sĩ lập tức nói thêm: “Ừm, đương nhiên cách này cũng có mức rủi ro nhất định, tôi đã kiểm tra ký lục trị liệu của Tô Lương thiếu gia, trước đó cậu ấy đã phải chịu đựng quá nhiều lần trị liệu phóng thích tin tức tố, mà người cung cấp tin tức tố đều là…..ngài. Việc này cũng có ý nghĩa là mặc dù đã loại bỏ khả năng dị ứng ban đầu, nhưng trước đây khi thân thể cậu ấy còn chưa hoàn toàn phát dục, nên xác suất cực cao là cậu ấy sẽ mắc chứng ỷ lại tin tức tố.”
“Tình huống của cậu ấy thực sự rất đặc thù. Đội ngũ bác sĩ hoàn toàn không thể dự đoán được khi nào cậu ấy sẽ phân hóa hoàn toàn. Có lẽ là mấy tháng nữa, thậm chí là mấy năm nữa, cậu ấy đều sẽ có những biểu hiện khát cầu cùng ỷ lại mãnh liệt đối với ngài.” Bác sĩ trộm đánh giá Alpha trước mặt mình, sau đó dùng vẻ mặt phức tạp nói nốt, “Xét đến tình huống cả hai phương án trị liệu này đều sẽ gây ra tác dụng phụ nghiêm trọng, chúng tôi đã đề nghị Tô Lương thiếu gia tự mình bàn bạc với ngài rồi mới quyết định.”
“Ta hiểu.”
Lục Thái Phàn trầm giọng đáp.
Sau đó anh lại nhìn sang cánh cửa phòng điều trị.
“Giờ cậu ấy sao rồi? Ta có thể vào thăm không?”
“Chúng tôi đã dùng một số biện pháp đơn giản để tạm thời giảm thiểu cảm giác khó chịu do dị ứng của cậu ấy. Nhưng tôi nghĩ bây giờ Tô Lương thiếu gia vẫn đang rất yếu, hơn nữa thuốc chỉ có hiệu quả bề ngoài nên rất khó duy trì, cậu ấy hiện tại vẫn đang tỉnh, ngài có thể vào thăm, nhưng nếu có bất luận vấn đề gì, xin hãy gọi chúng tôi ngay lập tức.”
Nói xong, bác sĩ nhanh chóng nhường đường cho Lục Thái Phàn.
Lục Thái Phàn thẳng lưng, hơi vội vàng bước vào phòng trị liệu.
Lục Thái Phàn cẩn thận ôm lấy Tô Lương như ôm một món đồ dễ vỡ.
Mà Tô Lương cũng vô thức cuộn tròn trong ngực anh.
Rõ ràng lúc nãy trước mặt Lục Chi Chiêu, cậu còn đang cố gắng ép buộc bản thân phải bình tĩnh, nhưng giờ cảm nhận được hơi thở quen thuộc của người đàn ông ấy, tất cả kiên trì, bình tĩnh cùng cố gắng trấn định đều đã hóa thành bột mịn, Tô Lương cảm thấy bản thân yếu ớt và khổ sở vô cùng.
Một thứ gì đó vừa đặc thù vừa xa lạ khiến cậu cảm thấy một cảm giác suy yếu vô lực nảy lên trong lòng. Tô Lương vô thức vòng tay ôm lấy người đàn ông, càng vùi mặt sâu vào ngực anh hơn, tham lam ngửi mùi hương lạnh lẽo ẩm ướt trên người anh, giống như làm vậy là có thể quên mấy phút trước Lục Chi Chiêu cố ý lưu lại tin tức tố khiến cậu không khỏe…..
Nhưng mùi hương tin tức tố khiến bình thường người ta luôn liên tưởng tới băng sương rêu phong giờ lại tràn ngập hơi thở cực kỳ bạo ngược.
Giống như mùi của một con rắn bị thương, hoặc đã hoàn toàn điên loạn, hoặc một con thú dữ đã hoàn toàn sụp đổ.
Ban đầu Tô Lương còn tưởng bản thân đang vô thức run rẩy do bị tập kích, nhưng lát sau cậu mới nhận ra, người thực sự đang run rẩy không phải mình, mà là Lục Thái Phàn.
Tô Lương cố gắng lên tinh thần, cậu nhìn Lục Thái Phàn, rồi trông thấy ngọn lửa đang thiêu đốt trong mắt đối phương. Tinh thần lực cuồng bạo đang không ngừng cuồn cuộn trong không khí, Tô Lương không nhìn thấy tinh thần lực, nhưng cậu có thể cảm giác được nó đang vặn vẹo điên cuồng.
Cậu ngửi thấy mùi máu tươi ẩm ướt trên người Lục Thái Phàn.
“Em bị thương sao?”
Ngay sau đó, Tô Lương nghe thấy Lục Thái Phàn khàn giọng hỏi.
Người đàn ông ấy run rẩy nâng tay, dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa xoa khóe mắt Tô Lương.
Mãi tới lúc này, Tô Lương mới phát hiện bản thân đã khóc. Cảm giác ghê tởm cùng cơn đau do dị ứng tin tức tố đã khiến cậu chảy nước mắt sinh lý.
Không nghi ngờ gì nữa, nước mắt cậu chính là thứ đã kích thích Lục Thái Phàn phát cuồng.
Môi Tô Lương khẽ run run.
Cậu muốn nói mình không sao, muốn an ủi Lục Thái Phàn rằng em vẫn rất ổn, nhưng trong họng cậu như có thứ gì đó chen ngang khiến cậu không nói nổi một chữ. Cuối cùng Tô Lương nhắm hai mắt lại, cậu hít sâu một hơi, thuận theo bản năng của mình.
Mặc kệ những người khác đang đứng xung quanh, Tô Lương duỗi tay vít cổ Lục Thái Phàn khiến đối phương cúi đầu xuống.
Sau đó, cậu hôn mạnh lên môi Lục Thái Phàn.
Giữa môi lưỡi tương giao, hơi thở cùng tin tức tố của Alpha ấy lập tức nhấn chìm Tô Lương.
Giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
Mọi sự sụp đổ, phát cuồng, bạo ngược…..đều bị ngọn lửa này thiêu rụi. Dịch tin tức tố tràn ra giữa môi lưỡi như thể rượu mật ong nóng bỏng, hết thảy đều vừa nóng vừa ngọt, đủ để trấn an thần kinh căng chặt vì sợ hãi.
Tô Lương cũng cảm giác như tinh thần lực của mình đang hơi giãn ra, “bạch xà” hiện tại có vẻ cũng rất không ổn định, mà khi nó thừa dò ra, bầy “hắc xà” nhanh chóng dây dưa quấn quýt với nó. Mức độ cuồng bạo trong tinh thần lực của Lục Thái Phàn đã giảm đi rất nhiều, nhưng rất nhanh, Tô Lương đã cảm nhận được một loại xao động khác trong tinh thần lực của anh.
Nó hoàn toàn khác với vẻ ngoài bình tĩnh đến mức cực đoan của anh, cũng hoàn toàn khác với biểu hiện khắc chế cùng vụng về khi tỏ tình.
Đôi môi Lục Thái Phàn rất mềm mại, nhưng đòi hỏi của anh lại vô cùng cường thế.
Nụ hôn này là do Tô Lương chủ động, nhưng chỉ vài giây ngắn ngủi, đầu lưỡi của Lục Thái Phàn đã giành quyền kiểm soát, thiên tính tham lam của Alpha đã khiến anh chiếm thế thượng phong.
“Hắc xà” đuổi theo “bạch xà”, nó cố ý dùng cơ thể to lớn mạnh mẽ của mình cuốn chặt lấy “bạch xà” đang muốn rút lui, sau đó liều chết triền miên.
Giây tiếp theo, Tô Lương khẽ rên rỉ như một con thú nhỏ vừa bị cắn vào cổ, cả người khẽ run lên.
Ánh sáng chiếu vào từ khung cửa bị xé toạc kia khiến Tô Lương có thể thấy rõ đôi mắt Lục Thái Phàn.
Cậu trông thấy ánh lửa hắc ám nóng rực, giống như có thể cuốn cả linh hồn người ta vào rồi đốt cháy sạch sẽ.
Nụ hôn dài đằng đẵng cuối cùng cũng kết thúc, Tô Lương khẽ phát ra tiếng nức nở nho nhỏ.
Cậu giãy dụa hồi lâu mới miễn cưỡng tách khỏi Lục Thái Phàn.
Tô Lương nếm được chút vị ngọt tanh, cậu hoảng hốt một chút rồi mới nhận ra, vừa rồi mình hôn quá mức nóng nảy nên đã cắn rách môi Lục Thái Phàn.
“Em xin lỗi…..”
Tô Lương lẩm bẩm nói, giọng còn hơi run run.
“Anh mới là người nên nói xin lỗi.”
Anh đã không bảo vệ được em.
Giọng nói của Lục Thái Phàn vô cùng khàn, anh tựa trán mình lên trán Tô Lương, thì thầm nói.
Xà chủ chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt, anh vô cùng bình tĩnh khi cảm nhận được ác thú bị tự chủ và đạo đức giam cầm trong mình đã từng bước một phá được nhà giam.
Anh đã phạm sai lầm, Lục Thái Phàn có thể nghe thấy trong thân thể mình đang có một giọng nói cực kỳ bình tĩnh mà lại cực kỳ điên cuồng đang khẽ lẩm bẩm.
Anh không nên để lộ trân bảo của mình ra ngoài.
Anh hẳn phải giống như một tên bạo quân bủn xỉn nhất, tham lam nhất lại giàu có nhất, sử dụng cung điện đầy vàng bạc châu báu của mình làm lồng giam, sau đó hoàn toàn giam cầm người yêu dấu của mình.
Chỉ ta mới có thể nhìn em ấy.
Chỉ ta có thể tiếp xúc với em ấy.
Cũng chỉ ta mới có thể nhúng chàm em ấy.
……
Ý niệm đó vừa lóe lên trong nháy mắt, Lục Thái Phàn đã cảm nhận được một cảm xúc ướt át nơi khóe môi mình.
Anh giật mình, phát hiện là do Tô Lương chủ động tiến tới, thiếu niên giống như một bé thú nhỏ đang muốn an ủi đồng bạn bị thương của mình, cậu khẽ liếm lên vết thương nhỏ đang rỉ máu bên khóe miệng Lục Thái Phàn.
Yết hầu Lục Thái Phàn khẽ trượt lên xuống, ít nhất là trong thời khắc vừa rồi, toàn bộ những ý tưởng xấu xa như núi lửa phun trào chỉ nháy mắt đã biến mất.
“Tị tiên sinh, anh đừng giận.”
Giọng Tô Lương thực mềm.
Cậu nhìn chăm chú vào Lục Thái Phàn, nhưng dù cố gắng ra sao, ánh mắt Tô Lương cũng dần dần tan rã.
“Cũng đừng phát điên, em chỉ…….muốn ngủ một chút thôi.”
Cậu nghiêm túc dặn dò thêm một câu nữa, sau đó tự điều chỉnh một tư thế thoải mái cho mình rồi cứ thế ngất đi trong ngực Lục Thái Phàn.
“Đã lâu như vậy rồi……tiểu Lương, cậu tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì nhé…..”
Mấy giờ sau, Tiết Ngân Hoàn ủ rũ dựa vào góc tường, đau đầu nhìn căn phòng cách đó không xa, ngoài phòng y tế là một mảnh sân trống trải, Độc xà bình thường vẫn luôn vô tư giờ lại rầu rĩ tới mức không ngừng lầm bầm.
Sau khi Tô Lương ngất xỉu, cậu đã được đưa thẳng vào phòng điều trị trên phi thuyền của Xà quật. Phòng trị liệu này chính là trung tâm trị thương khẩn cấp dùng trong chiến tranh với người Canaan, năng lực chữa bệnh không hề thua kém trung tâm y tế Xà quật ở tinh khu trung ương.
Theo lý mà nói, Tô Lương chỉ bị ảnh hưởng tinh thần lực, không hề có ngoại thương gì cả, sau khi đưa vào phòng điều trị hẳn rất nhanh sẽ chuyển biến tốt đẹp rồi tỉnh lại mới đúng.
Nhưng đã mấy giờ trôi qua, cánh cửa phòng điều trị vẫn đóng chặt.
Tình huống bất thường này khiến tinh thần của tất cả mọi người vô thức căng chặt, đặc biệt là Lục Thái Phàn, tinh thần lực đã được trấn an lại bắt đầu tuôn ra ngoài, tạo ra một khoảng trống bên ngoài phòng điều trị. Bất kỳ Alpha nào đến gần đều sẽ cảm thấy thở cũng khó khăn, rất khó hoạt động.
Trong một thoáng, Tiết Ngân Hoàn thực sự mong có Hắc Mạn Ba ở bên cạnh mình, ít nhất cũng còn có người nghe mình lải nhải, phát tiết chút cảm xúc. Nhưng vừa nghĩ tới lúc nãy mình và Hắc Mạn Ba xử lý trọng thương trên người Lục Chi Chiêu, nghĩ tới vẻ mặt âm trầm khủng bố của anh ta, Tiết Ngân Hoàn lại thấy may mà giờ Hắc Mạn Ba không có ở đây.
…..Dù sao cũng đã rất lâu rồi anh ta không thấy một Hắc Mạn Ba như vậy nữa. Khi Hắc Mạn Ba thực sự tức giận cũng rất là đáng sợ.
Tiết Ngân Hoàn rùng mình, sau đó khẽ thở dài một hơi.
Do có tinh thần lực của Lục Thái Phàn ngăn trở nên các Độc xà khác không thể tiến lại gần, chỉ có thể chờ đợi ngoài phạm vi đó. Nhưng khi nhìn người đàn ông trước mắt, Tiết Ngân Hoàn lại cảm thấy có lẽ Lục Thái Phàn sẽ không phát cuồng đâu.
Nhưng tiền đề phải là Tô Lương không có chuyện gì.
Nếu Tô Lương thực sự có chuyện, Tiết Ngân Hoàn cảm thấy dù tất cả bọn họ có chống cự ra sao thì cũng không chịu nổi một kích của Lục Thái Phàn.
Trong lơ đãng, Tiết Ngân Hoàn lại nhớ tới một vị đại thiếu gia nào đó giờ vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, mặc dù chẳng có chút thiện cảm gì nhưng Tiết Ngân Hoàn vẫn không khỏi kinh hãi khi nhớ lại thảm trạng của hắn.
May thay, khi áp lực tinh thần của mọi người đều đã căng đến cực hạn thì cửa phòng trị liệu cuối cùng cũng mở ra.
“Xà chủ đại nhân…..”
Khi bác sĩ bước ra khỏi cánh cửa kia, chân còn hơi lảo đảo, rõ ràng chỉ là một Beta nhưng anh ta vẫn bị sức mạnh tinh thần lực của Lục Thái Phàn áp chế đến không thở nổi.
Cũng may mà sau đó Lục Thái Phàn đã thu hồi lại tinh thần lực của mình để bác sĩ thở được vài hơi.
Xà chủ đứng dậy, bình tĩnh nhìn bác sĩ.
“Báo cáo tình hình.”
Anh ra lệnh.
“Hiện tại tình huống của Tô Lương thiếu gia cực kỳ ổn định, cậu ấy chỉ bị dị ứng vô cùng nghiêm trọng với tin tức tố của Lục Chi Chiêu thiếu gia, tính mạng không hề gặp nguy hiểm, nhưng…..”
Bác sĩ vừa quan sát Lục Thái Phàn, vừa cẩn thận lựa chọn từ ngữ.
“Nhưng sao?!”
“Suy xét đến phản ứng dị ứng quá mức của cậu ấy cực kỳ không phù hợp với lẽ thường, để tránh những nguy hiểm tiềm ẩn, chúng tôi đã tiến hành kiểm tra thêm một bước cho cậu ấy. Hơn nữa, sau khi đã tổng hợp và kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ những số liệu mà Xà quật gửi tới, chúng tôi phát hiện phán đoán về phân hóa giới tính của Tô Lương thiếu gia trước đây đã xuất hiện sai lầm vô cùng nghiêm trọng.”
“Cậu ấy không phải Beta, mà đã phân hóa thành một dạng Omega cực kỳ đặc thù.”
Bác sĩ nói tới đây liền đẩy đẩy kính mắt, chóp mũi có một lớp mồ hôi tinh mịn, anh ta có vẻ vô cùng khẩn trương, cũng vô cùng hưng phấn.
“Phân hóa của cậu ấy cực kỳ cực kỳ đặc thù, đặc thù tới mức những dụng cụ trước đó đã ngộ nhận những số liệu của cậu ấy. Dù tôi không muốn dùng những từ ngữ thiếu chuyên nghiệp như vậy để mô tả giới tính của Tô Lương thiếu gia, nhưng có thể nói như vậy sẽ trực quan hơn chút – giới tính của Tô Lương thiếu gia thời điểm này rất giống với huyền thoại Sigma trong truyền thuyết.”
“Sigma?”
Ánh mắt Lục Thái Phàn lập tức càng sắc bén hơn, anh lạnh lùng nhìn đối phương, cẩn thận đánh giá trạng thái tinh thần của vị bác sĩ trước mặt.
Anh thực sự muốn xác định xem bác sĩ dưới trướng mình có bị điên hay không.
Sigma – cũng có thể xưng là Omega trong Omega.
Tinh thần lực của Sigma cực kỳ cường hãn, một khi đã kết thành đôi với họ thì giá trị tinh thần lực của người bạn lữ kia sẽ tăng lên không ngừng, mà khiến người ta kinh ngạc nhất phải kể đến việc người đó sẽ vĩnh viễn không cần lo lắng việc biển tinh thần của mình bạo động. Bởi vì tinh thần lực của Sigma có thể loại bỏ hoàn toàn những quy luật tự nhiên khiến biển tinh thần của Alpha cao cấp sụp đổ.
Trong truyền thuyết, gần như Sigma đều có thể chất gần như ma mị, một khi kết làm bạn lữ là có thể mang đến vui sướng cực hạn mà nhân loại không thể tưởng tượng nổi. Khiến người ta kinh ngạc nhất là khác với Omega bình thường, Sigma còn có một đặc tính rất đặc thù, đó là bất kỳ giới tính nào cũng có thể đánh dấu họ, không giới hạn chỉ có Alpha.
Dưới điều kiện thích hợp, dù là Omega hay Beta cũng có thể đánh dấu họ vĩnh viễn giống như Alpha.
Hơn nữa nghe nói họ rất dễ mang thai, sinh sản nhiều, mỗi một đứa trẻ được sinh ra đều sẽ có đẳng cấp rất cao……
Nhưng dù Sigma có bao nhiêu đặc tính mộng ảo kỳ lạ thì đối với người bình thường, cũng chẳng có bất kỳ ý nghĩa thực tế nào.
Bởi vì Sigma gần như là một tồn tại trong truyền thuyết, cũng giống như nhân mã cùng mỹ nhân ngư trong tưởng tượng của người địa cầu thời kỳ viễn cổ. Con người chỉ hiện thực hóa những tưởng tượng và mong muốn nhất định trong tâm trí của họ thành một sinh vật không tồn tại, và sau đó bịa ra tất cả những câu chuyện cổ tích vô nghĩa xung quanh nó.
Nhưng hiện tại, vị bác sĩ mà Lục Thái Phàn tin tưởng nhiều năm đang đứng trước mặt anh, chính miệng nói với anh------
Tô Lương là một Sigma.
“Các người có thể xác định chắc chắn không?”
Một lúc sau, thấy bác sĩ trước mặt mình vẫn rất bình thường, hơn nữa còn rất tự tin với những gì mình nói, Lục Thái Phàn mới hỏi lại.
Dừng một chút, anh nhanh chóng bổ sung thêm: “Giới tính Sigma này có gây tổn hại gì với thân thể Tô Lương không? Trước đó cậu ấy còn bị tên kia tập kích, hơn nữa còn có vẻ cô cùng khó chịu. Cậu ấy đã ở trong phòng trị liệu rất lâu, vượt xa quy định về thời gian trị liệu thông thường.”
“Việc này cũng vừa lúc là việc mà tôi phải báo cáo lại với Xà chủ ngài.”
Bác sĩ vô cùng nghiêm túc mở miệng.
“Trước đây chúng tôi vẫn luôn cho rằng Tô Lương thiếu gia đã phân hóa xong, nhưng trên thực tế, nguyên nhân chính là vì cậu ấy đã phân hóa thành một hình thái Omega cao cấp, lại vô cùng đặc thù, thực ra cậu ấy vẫn đang ở trong trạng thái phân hóa. Hôm nay chúng tôi đã kiểm tra thể chất chuyên sâu cho cậu ấy, trong quá trình này, chúng tôi phát hiện dục túi của cậu ấy vẫn đang hình thành và phát triển.”
“Trước đây Tô Lương thiếu gia đã thành niên, nhưng tình huống hiện tại, trong cơ thể đã trưởng thành của cậu ấy đang hình thành một cơ quan hoàn toàn mới. Việc này sẽ gây ra gánh nặng không nhỏ cho cơ thể cậu ấy, hơn nữa tin tức tố của cậu ấy sẽ trở nên nhạy cảm và cực kỳ không ổn định. Mà dưới tình huống đó, cậu ấy lại bị một Alpha khác tấn công. Tệ nhất là cậu ấy lại bị dị ứng rất nặng với tin tức tố của Alpha này…..Nếu chúng ta không kịp thời tiến hành trị liệu tin tức tố cho cậu ấy, vậy thì rất có thể việc phân hóa của cậu ấy sẽ xảy ra vấn đề.”
Khi nghe được Tô Lương là Sigma, ngoài mặt Lục Thái Phàn vẫn có thể duy trì bình tĩnh, nhưng vừa nghe câu cuối cùng kia, anh lập tức thay đổi sắc mặt.
“Vấn đề gì? Có ảnh hưởng đến sức khỏe của cậu ấy không? Vì sao không lập tức trị liệu tin tức tố đi?!”
“Dục túi mà một cơ quan vô cùng nhạy cảm đối với Omega, bất kỳ kích thích gì từ thuốc đều sẽ gây ảnh hưởng đến quá trình phát triển của nó. Hơn nữa nếu dục túi không phát dục đầy đủ cũng đồng nghĩa với việc Omega đó đã phân hóa không hoàn chỉnh, việc này sẽ tạo thành những chứng bệnh liên quan đến tin tức tố vô cùng phiền toái, ví dụ như hỗn loạn tin tức tố. Xà chủ đại nhân, hẳn ngài hiểu hơn ai hết những thống khổ do căn bệnh này gây ra. Chúng ta cần phải tránh tuyệt đối không để tình huống đó xảy ra. Đặc biệt lúc này dục túi của cậu ấy đang phát triển, không thể áp dụng những phương pháp trị liệu tin tức tố thông thường được. Cách duy nhất hiện tại là sử dụng các biện pháp tự nhiên.”
Bác sĩ nghiêm túc nhìn Xà chủ đại nhân trước mặt rồi ho nhẹ một tiếng.
“Cũng chính là để một Alpha có độ phù hợp cực cao với tin tức tố của Tô Lương thiếu gia phóng thích tin tức tố tự nhiên hoặc đánh dấu tạm thời, ngăn chặn những tạp chất gây dị ứng và điều tiết sự phân bổ tin tức tố Omega của cậu ấy…..”
Lục Thái Phàn không khỏi ngẩn ra.
Sau đó bác sĩ lập tức nói thêm: “Ừm, đương nhiên cách này cũng có mức rủi ro nhất định, tôi đã kiểm tra ký lục trị liệu của Tô Lương thiếu gia, trước đó cậu ấy đã phải chịu đựng quá nhiều lần trị liệu phóng thích tin tức tố, mà người cung cấp tin tức tố đều là…..ngài. Việc này cũng có ý nghĩa là mặc dù đã loại bỏ khả năng dị ứng ban đầu, nhưng trước đây khi thân thể cậu ấy còn chưa hoàn toàn phát dục, nên xác suất cực cao là cậu ấy sẽ mắc chứng ỷ lại tin tức tố.”
“Tình huống của cậu ấy thực sự rất đặc thù. Đội ngũ bác sĩ hoàn toàn không thể dự đoán được khi nào cậu ấy sẽ phân hóa hoàn toàn. Có lẽ là mấy tháng nữa, thậm chí là mấy năm nữa, cậu ấy đều sẽ có những biểu hiện khát cầu cùng ỷ lại mãnh liệt đối với ngài.” Bác sĩ trộm đánh giá Alpha trước mặt mình, sau đó dùng vẻ mặt phức tạp nói nốt, “Xét đến tình huống cả hai phương án trị liệu này đều sẽ gây ra tác dụng phụ nghiêm trọng, chúng tôi đã đề nghị Tô Lương thiếu gia tự mình bàn bạc với ngài rồi mới quyết định.”
“Ta hiểu.”
Lục Thái Phàn trầm giọng đáp.
Sau đó anh lại nhìn sang cánh cửa phòng điều trị.
“Giờ cậu ấy sao rồi? Ta có thể vào thăm không?”
“Chúng tôi đã dùng một số biện pháp đơn giản để tạm thời giảm thiểu cảm giác khó chịu do dị ứng của cậu ấy. Nhưng tôi nghĩ bây giờ Tô Lương thiếu gia vẫn đang rất yếu, hơn nữa thuốc chỉ có hiệu quả bề ngoài nên rất khó duy trì, cậu ấy hiện tại vẫn đang tỉnh, ngài có thể vào thăm, nhưng nếu có bất luận vấn đề gì, xin hãy gọi chúng tôi ngay lập tức.”
Nói xong, bác sĩ nhanh chóng nhường đường cho Lục Thái Phàn.
Lục Thái Phàn thẳng lưng, hơi vội vàng bước vào phòng trị liệu.
Tác giả :
Hắc Miêu Bạch Miệt Tử