Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận
Chương 88
[Xoài có tươi không?]
Đại Bạch siêu thích ăn: [Giờ tôi mới làm, rất tươi nha ~]
[Có khuyến mãi gì không?]
Đại Bạch siêu thích ăn: [Trang chủ có mã giảm giá hai đồng nha ~]
Điện thoại lại vang lên một tiếng.
Bạn có đơn hàng mới!
Kỷ Lê kích động, lại có đơn nữa rồi!
Nhưng Kỷ Lê chờ mãi vẫn chưa có thông báo người mua đã thanh toán.
Nguyên nhân gì nhỉ? Vì không có tiền trả sao?
Cậu lại nhắn tin cho người kia.
Đại Bạch siêu thích ăn: [Bạn ơi, nếu thích thì đặt đơn sớm nha, đặt sớm giao hàng sớm ~]
Sau đó click gửi kèm “bạn có đơn hàng chưa thanh toán.”
Nhưng cũng chẳng thấy người kia trả lời.
Kỷ Lê mất mát, có phải mình tư vấn có gì không đúng không?
Cậu duỗi tay muốn nhéo mặt Thẩm Thuật Bạch, cậu còn chưa quên vừa rồi Thẩm Thuật Bạch nhéo mặt cậu đâu.
Thẩm Thuật Bạch vô tội chớp chớp mắt.
Kỷ Lê buông tay: “Hôm nay em còn bận, không chơi với anh nữa.”
Nói xong liền chạy luôn.
Thẩm Thuật Bạch nhìn theo bóng dáng Kỷ Lê rời đi, bỗng cảm thấy như mình bị vứt bỏ rồi…..
……
Kỷ Lê chạy về phòng mở notebook xem số liệu phân tích, còn cả các loại tình huống.
Số liệu cho thấy cậu cũng có một hai trăm lượt truy cập rồi.
Ngày đầu đã có nhiều lượt truy cập như vậy là tín hiệu tốt.
Cậu mở Tiểu Tranh ra.
Lúc mở app ra còn hơi lag chút, rồi cậu thấy video của mình đã có hơn 1k likes cùng mười mấy bình luận.
Thấy nhiều like như vậy, Kỷ Lê ngạc nhiên lắm!
Còn vượt quá mong đợi của cậu nhiều rồi, liệu có phải Tiểu Tranh lại PR không nhỉ?
Kỷ Lê lại càng quyết tâm quay video.
Cậu chạy xuống nhà đóng gói xoài sấy rồi hẹn shipper tới lấy hàng.
……
Lúc shipper tới lấy hàng còn sốc một trận, thấy Kỷ Lê cầm đồ ra còn tò mò hỏi lại: “Đây là nhà cậu à?”
Kỷ Lê nghĩ đến quan hệ giữa mình và Thẩm Thuật Bạch liền gật đầu: “Đúng rồi.”
“Biệt thự này giá bao nhiêu? Có tới mấy chục triệu không?” Anh trai shipper hơi khát khao.
Kỷ Lê cũng không rõ giá cả căn biệt thự này, hơn nữa cũng không thể tùy tiện nói được.
“Tôi cũng không rõ lắm, không phải tôi mua.”
Anh shipper hâm mộ: “Ba mẹ có tiền tốt thật đấy.”
Kỷ Lê phủ nhận: “Không phải ba mẹ đâu, là ông xã.”
Anh trai shipper khựng lại, ánh mắt kinh ngạc, không nghe nhầm chứ? Ông xã? Đồng tính luyến ái sao?
Shipper không nói nữa, lấy hàng rồi rời đi luôn như thể sợ dính virus gì đó vậy.
Kỷ Lê cũng không nói gì thêm.
Sau khi có mã vận đơn và âm báo đã trừ phí vận chuyển, cậu copy lại mã rồi gửi cho người mua hôm nay.
……
Kỷ Lê cũng biết cụm từ đồng tính luyến ái này, dù quốc gia đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính nhưng đa số mọi người vẫn giữ định kiến, trước kia, khi chưa được hợp pháp hóa, có rất nhiều người tưởng tượng khi hợp pháp, sẽ có rất nhiều cặp đôi đồng tính đi lĩnh chứng, nhưng sự thực lại không như vậy.
Ban đầu thì cũng có, nhưng không nhiều như tưởng tượng, hơn nữa có rất nhiều cặp đôi gọi là chân ái đi lĩnh chứng xong về sau cũng chia tay, bởi vì một nguyên nhân rất hiện thực – thành kiến.
Áp lực từ gia đình mình, gia đình chồng, áp lực từ xã hội, áp lực từ chính bạn lữ của mình, hai người yêu nhau dần dần biến thành oán giận.
Sau đó số lượng cặp đôi đồng tính kết hôn càng lúc càng ít.
Kỷ Lê tương đối may mắn, cậu không có áp lực từ gia đình mình, gia đình chồng, bạn lữ, còn áp lực từ xã hội…..ai để ý chứ?
Cậu với Thẩm Thuật Bạch chung sống tốt là được.
Kỷ Lê xoay người trở lại nhà bếp.
Hôm nay cậu tính làm ít dâu tây.
Kỷ Lê cảm thấy hoa quả sấy chỉ có dâu tây và xoài là ngon nhất, mấy loại quả khác không ngon như vậy.
Ngày mai cậu sẽ đi mua lưỡi vịt về làm món lưỡi vịt sốt, cũng rất ngon luôn.
Kỷ Lê nghĩ nghĩ, nhưng động tác trên tay cũng không dừng lại, điện thoại trên giá đã quay lại toàn bộ rồi.
……
Một bên khác.
Vương đặc trợ, người luôn theo sát nhất cử nhất động của Kỷ Lê, mới phát hiện ra phu nhân của Boss lớn vừa mở một cửa hàng nhỏ.
Hắn tận tụy báo tin này cho Boss lớn.
Vương đặc trợ: [Sếp, phu nhân mở một shop online và một tài khoản Tiểu Tranh mới, có cần hỗ trợ gì không?]
Boss đưa tiền: [Tôi biết rồi.]
Boss đưa tiền: [Cứ để em ấy tự làm.]
Thấy thế, Vương đặc trợ não bổ ra một đống cốt truyện.
Tài khoản cũ của phu nhân đã tạm ngừng rồi, giờ mở tài khoản mới, còn mở cả shop online, Boss lại còn bảo cứ để tự làm?
Cốt truyện này……
Đúng rồi.
Chính là cốt truyện truyền thống giữa bá tổng và tiểu kiều thê đây mà, tiểu kiều thê muốn tự lực cánh sinh, bá tổng ồn ào nhốn nháo đòi giúp nhưng không được, cuối cùng đành phải buông tay!
Khoan.
Còn một cốt truyện nữa.
Bạch nguyệt quang của bá tổng về nước, tiểu kiều thê tình cờ phát hiện mình chỉ là thế thân, sau khi thương tâm một ngày một đêm rồi quyết định tự lực cánh sinh nuôi sống bản thân, hơn nữa thoát khỏi khống chế của bá tổng.
Vì thế người trốn, người đuổi, nói chung có chạy đằng trời.
Mà sau khi bá tổng bắt được tiểu kiều thê sẽ vô cùng giận dữ, cảm thấy tiểu kiều thế cố tình ra vẻ, không thuần khiết lại hiểu chuyện như bạch nguyệt quang, vì thế quyết định không để ý tới tiểu kiều thê nữa……
Nghĩ vậy, Vương đặc trợ lại cảm thấy không thể nào, có khi mình não bổ quá mức rồi, Boss lớn cùng phu nhân ân ái vậy cơ mà, hơn nữa Boss lớn móc đâu ra bạch nguyệt quang? Hắn vào công ty nhiều năm vậy rồi nhưng đâu có nghe nói?
Ngay khi Vương đặc trợ cố gắng phủ nhận, điện thoại lại có tin nhắn.
Hoa khổng tước thành phố S: [Đại cẩu, cuối cùng anh cũng về nước rồi!]
Hoa khổng tước thành phố S: [Cảm động.jpg]
Vương đặc trợ: [!!]
Đúng rồi, Tạ Trần Dã và Boss lớn chắc chắn phải có tiếng nói chung trong công việc, hơn nữa!! Tạ Trần Dã chính là người nhà của phu nhân! Chắc chắn là phải giống nhau rồi!!
Tất cả đáp án gần như đã bày ra trước mặt hắn.
Hắn nhìn chằm chằm điện thoại, ước gì có thể xuyên qua đó bóp chết tên kia, thật quá không biết xấu hổ, đến Boss lớn mà cũng không buông tha!
Hoa khổng tước thành phố S: [Video]
Vương đặc trợ click mở.
Trên màn hình là một gương mặt tuấn tú, còn có loáng thoáng tiếng lăn bánh, màn hình chuyển sang hành lý của đối phương: “Em yêu, mau nhìn đi, anh mang cho em cả một vali quà này, lần này chắc chắn em sẽ thích ~”
Vương đặc trợ cười lạnh một tiếng rồi tắt video.
Thích? Ai tin chứ?
Chắc chắn là cả một vali paparazzi nhồi bông chứ gì? Thật sự là nhàm chán vô cùng.
Vương đặc trợ: [Tạ tổng, giữa nam nam luôn phải giữ khoảng cách, tôi thực sự không nhận quà của ngài được.]
Hoa khổng tước thành phố S: [Nhưng mà em yêu, anh muốn khoảng cách giữa chúng ta về âm có được không? Ý anh là thân thể ấy.]
Vương đặc trợ: “………”
Được rồi, hắn đã xác định, tên này không thể là bạch nguyệt quang của Boss lớn được, chỉ đáng làm thần ô uế thôi!
Đại Bạch siêu thích ăn: [Giờ tôi mới làm, rất tươi nha ~]
[Có khuyến mãi gì không?]
Đại Bạch siêu thích ăn: [Trang chủ có mã giảm giá hai đồng nha ~]
Điện thoại lại vang lên một tiếng.
Bạn có đơn hàng mới!
Kỷ Lê kích động, lại có đơn nữa rồi!
Nhưng Kỷ Lê chờ mãi vẫn chưa có thông báo người mua đã thanh toán.
Nguyên nhân gì nhỉ? Vì không có tiền trả sao?
Cậu lại nhắn tin cho người kia.
Đại Bạch siêu thích ăn: [Bạn ơi, nếu thích thì đặt đơn sớm nha, đặt sớm giao hàng sớm ~]
Sau đó click gửi kèm “bạn có đơn hàng chưa thanh toán.”
Nhưng cũng chẳng thấy người kia trả lời.
Kỷ Lê mất mát, có phải mình tư vấn có gì không đúng không?
Cậu duỗi tay muốn nhéo mặt Thẩm Thuật Bạch, cậu còn chưa quên vừa rồi Thẩm Thuật Bạch nhéo mặt cậu đâu.
Thẩm Thuật Bạch vô tội chớp chớp mắt.
Kỷ Lê buông tay: “Hôm nay em còn bận, không chơi với anh nữa.”
Nói xong liền chạy luôn.
Thẩm Thuật Bạch nhìn theo bóng dáng Kỷ Lê rời đi, bỗng cảm thấy như mình bị vứt bỏ rồi…..
……
Kỷ Lê chạy về phòng mở notebook xem số liệu phân tích, còn cả các loại tình huống.
Số liệu cho thấy cậu cũng có một hai trăm lượt truy cập rồi.
Ngày đầu đã có nhiều lượt truy cập như vậy là tín hiệu tốt.
Cậu mở Tiểu Tranh ra.
Lúc mở app ra còn hơi lag chút, rồi cậu thấy video của mình đã có hơn 1k likes cùng mười mấy bình luận.
Thấy nhiều like như vậy, Kỷ Lê ngạc nhiên lắm!
Còn vượt quá mong đợi của cậu nhiều rồi, liệu có phải Tiểu Tranh lại PR không nhỉ?
Kỷ Lê lại càng quyết tâm quay video.
Cậu chạy xuống nhà đóng gói xoài sấy rồi hẹn shipper tới lấy hàng.
……
Lúc shipper tới lấy hàng còn sốc một trận, thấy Kỷ Lê cầm đồ ra còn tò mò hỏi lại: “Đây là nhà cậu à?”
Kỷ Lê nghĩ đến quan hệ giữa mình và Thẩm Thuật Bạch liền gật đầu: “Đúng rồi.”
“Biệt thự này giá bao nhiêu? Có tới mấy chục triệu không?” Anh trai shipper hơi khát khao.
Kỷ Lê cũng không rõ giá cả căn biệt thự này, hơn nữa cũng không thể tùy tiện nói được.
“Tôi cũng không rõ lắm, không phải tôi mua.”
Anh shipper hâm mộ: “Ba mẹ có tiền tốt thật đấy.”
Kỷ Lê phủ nhận: “Không phải ba mẹ đâu, là ông xã.”
Anh trai shipper khựng lại, ánh mắt kinh ngạc, không nghe nhầm chứ? Ông xã? Đồng tính luyến ái sao?
Shipper không nói nữa, lấy hàng rồi rời đi luôn như thể sợ dính virus gì đó vậy.
Kỷ Lê cũng không nói gì thêm.
Sau khi có mã vận đơn và âm báo đã trừ phí vận chuyển, cậu copy lại mã rồi gửi cho người mua hôm nay.
……
Kỷ Lê cũng biết cụm từ đồng tính luyến ái này, dù quốc gia đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính nhưng đa số mọi người vẫn giữ định kiến, trước kia, khi chưa được hợp pháp hóa, có rất nhiều người tưởng tượng khi hợp pháp, sẽ có rất nhiều cặp đôi đồng tính đi lĩnh chứng, nhưng sự thực lại không như vậy.
Ban đầu thì cũng có, nhưng không nhiều như tưởng tượng, hơn nữa có rất nhiều cặp đôi gọi là chân ái đi lĩnh chứng xong về sau cũng chia tay, bởi vì một nguyên nhân rất hiện thực – thành kiến.
Áp lực từ gia đình mình, gia đình chồng, áp lực từ xã hội, áp lực từ chính bạn lữ của mình, hai người yêu nhau dần dần biến thành oán giận.
Sau đó số lượng cặp đôi đồng tính kết hôn càng lúc càng ít.
Kỷ Lê tương đối may mắn, cậu không có áp lực từ gia đình mình, gia đình chồng, bạn lữ, còn áp lực từ xã hội…..ai để ý chứ?
Cậu với Thẩm Thuật Bạch chung sống tốt là được.
Kỷ Lê xoay người trở lại nhà bếp.
Hôm nay cậu tính làm ít dâu tây.
Kỷ Lê cảm thấy hoa quả sấy chỉ có dâu tây và xoài là ngon nhất, mấy loại quả khác không ngon như vậy.
Ngày mai cậu sẽ đi mua lưỡi vịt về làm món lưỡi vịt sốt, cũng rất ngon luôn.
Kỷ Lê nghĩ nghĩ, nhưng động tác trên tay cũng không dừng lại, điện thoại trên giá đã quay lại toàn bộ rồi.
……
Một bên khác.
Vương đặc trợ, người luôn theo sát nhất cử nhất động của Kỷ Lê, mới phát hiện ra phu nhân của Boss lớn vừa mở một cửa hàng nhỏ.
Hắn tận tụy báo tin này cho Boss lớn.
Vương đặc trợ: [Sếp, phu nhân mở một shop online và một tài khoản Tiểu Tranh mới, có cần hỗ trợ gì không?]
Boss đưa tiền: [Tôi biết rồi.]
Boss đưa tiền: [Cứ để em ấy tự làm.]
Thấy thế, Vương đặc trợ não bổ ra một đống cốt truyện.
Tài khoản cũ của phu nhân đã tạm ngừng rồi, giờ mở tài khoản mới, còn mở cả shop online, Boss lại còn bảo cứ để tự làm?
Cốt truyện này……
Đúng rồi.
Chính là cốt truyện truyền thống giữa bá tổng và tiểu kiều thê đây mà, tiểu kiều thê muốn tự lực cánh sinh, bá tổng ồn ào nhốn nháo đòi giúp nhưng không được, cuối cùng đành phải buông tay!
Khoan.
Còn một cốt truyện nữa.
Bạch nguyệt quang của bá tổng về nước, tiểu kiều thê tình cờ phát hiện mình chỉ là thế thân, sau khi thương tâm một ngày một đêm rồi quyết định tự lực cánh sinh nuôi sống bản thân, hơn nữa thoát khỏi khống chế của bá tổng.
Vì thế người trốn, người đuổi, nói chung có chạy đằng trời.
Mà sau khi bá tổng bắt được tiểu kiều thê sẽ vô cùng giận dữ, cảm thấy tiểu kiều thế cố tình ra vẻ, không thuần khiết lại hiểu chuyện như bạch nguyệt quang, vì thế quyết định không để ý tới tiểu kiều thê nữa……
Nghĩ vậy, Vương đặc trợ lại cảm thấy không thể nào, có khi mình não bổ quá mức rồi, Boss lớn cùng phu nhân ân ái vậy cơ mà, hơn nữa Boss lớn móc đâu ra bạch nguyệt quang? Hắn vào công ty nhiều năm vậy rồi nhưng đâu có nghe nói?
Ngay khi Vương đặc trợ cố gắng phủ nhận, điện thoại lại có tin nhắn.
Hoa khổng tước thành phố S: [Đại cẩu, cuối cùng anh cũng về nước rồi!]
Hoa khổng tước thành phố S: [Cảm động.jpg]
Vương đặc trợ: [!!]
Đúng rồi, Tạ Trần Dã và Boss lớn chắc chắn phải có tiếng nói chung trong công việc, hơn nữa!! Tạ Trần Dã chính là người nhà của phu nhân! Chắc chắn là phải giống nhau rồi!!
Tất cả đáp án gần như đã bày ra trước mặt hắn.
Hắn nhìn chằm chằm điện thoại, ước gì có thể xuyên qua đó bóp chết tên kia, thật quá không biết xấu hổ, đến Boss lớn mà cũng không buông tha!
Hoa khổng tước thành phố S: [Video]
Vương đặc trợ click mở.
Trên màn hình là một gương mặt tuấn tú, còn có loáng thoáng tiếng lăn bánh, màn hình chuyển sang hành lý của đối phương: “Em yêu, mau nhìn đi, anh mang cho em cả một vali quà này, lần này chắc chắn em sẽ thích ~”
Vương đặc trợ cười lạnh một tiếng rồi tắt video.
Thích? Ai tin chứ?
Chắc chắn là cả một vali paparazzi nhồi bông chứ gì? Thật sự là nhàm chán vô cùng.
Vương đặc trợ: [Tạ tổng, giữa nam nam luôn phải giữ khoảng cách, tôi thực sự không nhận quà của ngài được.]
Hoa khổng tước thành phố S: [Nhưng mà em yêu, anh muốn khoảng cách giữa chúng ta về âm có được không? Ý anh là thân thể ấy.]
Vương đặc trợ: “………”
Được rồi, hắn đã xác định, tên này không thể là bạch nguyệt quang của Boss lớn được, chỉ đáng làm thần ô uế thôi!
Tác giả :
Ẩm Quân Tửu