Sất Trá Phong Vân
Chương 68: Băng Sắt Trăm Năm
Bố Lai Khắc hơi hất cằm lên, cặp mắt lờ đờ lộ ra vẻ vô cùng kiêu ngạo và tự hào, thực sự có một loại cảm giác kiêu ngạo nhìn thiên hạ:
- Rèn tạo sư chân chính, hắn sẽ phải biết rất nhiều. Sửa chữa Đấu Binh sơ cấp, tự mình tìm kiếm khoáng vật, chế tạo sắt tinh, một mình chế tạo hoàn thành Đấu Binh, phối hợp vật liệu nhóm lửa và than lửa vân vân...
- Sửa chữa Đấu Binh? Cái này ta làm được.
Càn Kình nhớ tới chuyện mình hồi sinh Đấu Binh cho người bảo vệ Áo Khắc:
- Tẩy phong thuật của ta có thể làm được.
- Tẩy phong thuật? Nó và sửa chữa Đấu Binh có liên quan gì?
Bố Lai Khắc nhăn mặt không hiểu nói:
- Nếu như một thanh chiến đao hình Đấu Binh cắt thành hai nửa, tẩy phong thuật của ngươi có lợi ích gì?
Càn Kình lúng túng gãi đầu. Chuyện này mình quả thật không có biện pháp. Xem ra sửa chữa trong hiểu biết của mình và ở trong mắt Bố Lai Khắc hoàn toàn khác nhau.
- Ngươi cầm lấy cái này...
Bố Lai Khắc tìm trong người, móc ra một quyển sách có bìa ố vàng, cũ nát đến mức cảm tưởng bất kỳ lúc nào cũng có thể tan ra:
- Xem qua về thuật tìm quặng một chút.
Tìm quặng là một môn học vấn đặc biệt. Bất luận là nhân loại hay Ma tộc, trên phương diện này tuy rằng bỏ rất nhiều công phu, những vẫn kém xa so với Man tộc nằm giáp ranh phía bắc của hoàng triều Chân Sách. Trong số bọn họ có mấy bộ tộc trời sinh có trực giác đối với tìm quặng mỏ. Hầu như từ nhỏ mỗi người bọn họ đã học về kiến thức nhận biết sự khác nhau của địa chất, các loại tầng nham thạch và sông núi xung quanh, để phán đoán một nơi nào đó có quặng kim loại hay không, có khả năng tồn tại quặng kim loại dạng gì, cùng với sản lượng quặng.
Nghe đồn, mấy tộc mỏ Man tộc, ngoại trừ học tập các loại kiến thức tìm quặng ra, hình như trời sinh bọn họ có một loại năng lực đặc biệt để tìm kiếm khoáng sản.
Càn Kình mở ra quyển sách “thuật tìm quặng” này ra cẩn thận xem. Thoạt nhìn đây là một quyển sách cũng không tính là dầy, mặt trên lại ghi kiến thức phong phú khác thường. Nó không chỉ tiến hành phân loại tầng nham thạch, niên đại, hơn nữa các loại núi, sông có khả năng có tài nguyên khoáng sản nào tương ứng, đều có nói rất rõ ràng.
- Nếu như ngươi muốn sớm trở thành rèn tạo sư, như vậy bây giờ điều ngươi phải làm, chính là xem quyển ghi chép trước mặt.
Bố Lai Khắc cầm cái tẩu thuốc rỗng trong tay gõ vài cái:
- Nhìn vài tờ cuối cùng đi.
Vài tờ cuối cùng? Càn Kình tò mò lật nhanh tới mấy trang cuối cùng của quyển sách “thuật tìm quặng”, phát hiện ra đó không phải là tư liệu kiến thức gì, mà là bốn chữ “cảm nhận các loại quặng” khiến người ta nhìn lại không hiểu.
Càn Kình lại mở ra một trang mới, bắt đầu cẩn thận đọc xem cái gì gọi là cảm nhận các loại quặng. Nó là một loại năng lực đặc biệt hoàn toàn không cần sử dụng kiến thức kinh nghiệm về núi sông. Phương thức vận dụng của nó có phần tương tự với khuếch tán tinh thần lực, chỉ có điều cảm nhận các loại quặng cũng không thuộc về tinh thần lực, mà là hít thở.
Lợi dụng phương pháp hít thở rèn sắt, tích góp một ít nhiệt khí sinh ra từ trong tử khiếu chậm rãi phân tán ở xung quanh thân thể, dùng việc hít thở để cảm nhận nơi kim loại tồn tại, nhận biết các loại kim loại và quặng khác nhau.
Theo phương pháp hít thở rèn sắt tăng cao, phạm vi nhận biết cũng sẽ từ bán kính mười thước mở rộng dần ra.
Càn Kình nhắm mắt lại, dựa theo yêu cầu của “thuật tìm quặng”, hai tay giơ lên thật cao khua tay trong không khí, giống như người điên rồ đang vung cánh tay. Trong lúc vung tay, phương pháp hít thở rèn sắt bắt đầu chuyển động. Một chút nhiệt khí từ lỗ chân lông trên thân thể phun trào, lan rộng ra ngoài.
Sắt? Đây là quặng sắt?
Càn Kình cảm giác cách phía dưới chân mình không xa, có mấy khối quặng sắt tương đối dày đặt giao nhau. Ở xa một chút có một khối tinh sắt, đó là tinh sắt bát cấp rèn lần trước. Ở trong mắt người khác, khối tinh sắt này có thể rất có giá trị, nhưng ở trong mắt lão thợ rèn Bố Lai Khắc này, tinh sắt bát cấp chẳng khác nào thiết khoáng thạch thông thường.
- Đây là cảm nhận các loại quặng sao?
Càn Kình nhắm mắt lại, lại có cảm giác như đang mở to mắt, vẫn có thể thấy rõ được thế giới này. Bất luận là kim loại gì cũng không có cách nào thoát được cảm giác của mình. Những kim loại và quặng kim loại lạnh lẽo không có sinh mạng ngày xưa, giờ khắc này giống như có tính mạng, giống như đều sống vậy.
Càn Kình chưa từng nghĩ tới còn có thể nhận biết kim loại như vậy. Bình thường, kim loại và khoáng thạch lạnh như băng, nhưng vào giờ phút này dường như hoàn toàn khác hẳn.
Càn Kình dừng vung cánh tay, phương pháp hít thở rèn sắt theo đó tự động dừng lại. Hắn mở mắt ra, nhìn thiết khoáng thạch xung quanh thầm nghĩ, cách cảm nhận các loại quặng này quả thực vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Chỉ có điều khi muốn sử dụng cảm nhận các loại quặng, phải vận dụng phương pháp hít thở rèn sắt. Nếu thân thể bất động, lại không cách nào sử dụng được.
Phải làm động tác giống như khi rèn sắt, mới có thể sử dụng được phương pháp hít thở rèn sắt.
Càn Kình hoài nghi, nếu như ở trước mặt người khác sử dụng cảm nhận các loại quặng, tay chân liên tục hoạt động, có thể bị người cho là người điên, xử lý hay không.
- Nhà chơi Càn Kình nắm giữ thuật tìm quặng nhất cấp.
Một đoạn âm thanh của hệ thống vang lên. Càn Kình phát hiện các loại kỹ năng trong cột thuộc tính, thuật tìm quặng: Nhất cấp.
Bố Lai Khắc dùng tẩu thuốc chỉ Trảm Mã Đao đặt ở cách chân Càn Kình không xa, dùng giọng nói khàn khàn nói:
- Cầm nó lên, đi ra dãy núi phía tây bên ngoài làng, tìm một trăm cân quặng băng sắt trăm năm mang về đây.
Núi phía tây?
Càn Kình không cần ra khỏi làng, chỉ cần quay đầu có thể thấy ngọn núi lớn nằm ở phía tây bên ngoài làng. Nói nó cao nghìn trượng, đâm cả vào trong mây cũng không quá đáng. Nếu mang ra so sánh với thành Áo Khắc Lan, như vậy thành Áo Khắc Lan ở trước mặt ngọn núi lớn này, nhỏ bé giống như một khối thạch mềm.
Lớn, rất lớn, vô cùng lớn, đặc biệt rất lớn!
Càn Kình tìm tòi trong đầu tất cả từ ngữ học được trong mấy năm qua, cũng không tìm được từ ngữ nào thực sự thích hợp, để đánh giá ngọn núi lớn phía tây kia.
Bất luận là độ cao mấy ngàn trượng của nó, hay độ dài trùng điệp, đều có thể xem như liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Trong ngọn núi khổng lồ như vậy, lợi dụng bán kính nhận biết của mình chỉ có mười thước để cảm nhận các loại quặng, đi tìm một trăm cân quặng băng sắt trăm năm mang trở về? Cho dù trong “thuật tìm quặng” giới thiệu đặc điểm về quặng băng sắt, về nơi rất có khả năng xuất hiện, nhưng tìm kiếm ở trong núi lớn như vậy, phải tìm bao nhiêu năm mới tìm đủ?
- Hồng Lang thích hàn khí của mỏ băng sắt trăm năm.
Bố Lai Khắc đứng lên, đấm vài cái vào thắt lưng:
- Các loại thực vật và dã thú khác nhau, đều có sự yêu thích hoặc chán ghét đối với các loại kim loại khác nhau. Loại dã thú Hồng Lang này muốn tiến cấp trở thành ma thú, nhất định phải lựa chọn nơi có số lượng lớn quặng băng sắt trăm năm để sinh sống. Cho ngươi. Đây là bản đồ nơi Hồng Lang thường sinh sống.
- Rèn tạo sư chân chính, hắn sẽ phải biết rất nhiều. Sửa chữa Đấu Binh sơ cấp, tự mình tìm kiếm khoáng vật, chế tạo sắt tinh, một mình chế tạo hoàn thành Đấu Binh, phối hợp vật liệu nhóm lửa và than lửa vân vân...
- Sửa chữa Đấu Binh? Cái này ta làm được.
Càn Kình nhớ tới chuyện mình hồi sinh Đấu Binh cho người bảo vệ Áo Khắc:
- Tẩy phong thuật của ta có thể làm được.
- Tẩy phong thuật? Nó và sửa chữa Đấu Binh có liên quan gì?
Bố Lai Khắc nhăn mặt không hiểu nói:
- Nếu như một thanh chiến đao hình Đấu Binh cắt thành hai nửa, tẩy phong thuật của ngươi có lợi ích gì?
Càn Kình lúng túng gãi đầu. Chuyện này mình quả thật không có biện pháp. Xem ra sửa chữa trong hiểu biết của mình và ở trong mắt Bố Lai Khắc hoàn toàn khác nhau.
- Ngươi cầm lấy cái này...
Bố Lai Khắc tìm trong người, móc ra một quyển sách có bìa ố vàng, cũ nát đến mức cảm tưởng bất kỳ lúc nào cũng có thể tan ra:
- Xem qua về thuật tìm quặng một chút.
Tìm quặng là một môn học vấn đặc biệt. Bất luận là nhân loại hay Ma tộc, trên phương diện này tuy rằng bỏ rất nhiều công phu, những vẫn kém xa so với Man tộc nằm giáp ranh phía bắc của hoàng triều Chân Sách. Trong số bọn họ có mấy bộ tộc trời sinh có trực giác đối với tìm quặng mỏ. Hầu như từ nhỏ mỗi người bọn họ đã học về kiến thức nhận biết sự khác nhau của địa chất, các loại tầng nham thạch và sông núi xung quanh, để phán đoán một nơi nào đó có quặng kim loại hay không, có khả năng tồn tại quặng kim loại dạng gì, cùng với sản lượng quặng.
Nghe đồn, mấy tộc mỏ Man tộc, ngoại trừ học tập các loại kiến thức tìm quặng ra, hình như trời sinh bọn họ có một loại năng lực đặc biệt để tìm kiếm khoáng sản.
Càn Kình mở ra quyển sách “thuật tìm quặng” này ra cẩn thận xem. Thoạt nhìn đây là một quyển sách cũng không tính là dầy, mặt trên lại ghi kiến thức phong phú khác thường. Nó không chỉ tiến hành phân loại tầng nham thạch, niên đại, hơn nữa các loại núi, sông có khả năng có tài nguyên khoáng sản nào tương ứng, đều có nói rất rõ ràng.
- Nếu như ngươi muốn sớm trở thành rèn tạo sư, như vậy bây giờ điều ngươi phải làm, chính là xem quyển ghi chép trước mặt.
Bố Lai Khắc cầm cái tẩu thuốc rỗng trong tay gõ vài cái:
- Nhìn vài tờ cuối cùng đi.
Vài tờ cuối cùng? Càn Kình tò mò lật nhanh tới mấy trang cuối cùng của quyển sách “thuật tìm quặng”, phát hiện ra đó không phải là tư liệu kiến thức gì, mà là bốn chữ “cảm nhận các loại quặng” khiến người ta nhìn lại không hiểu.
Càn Kình lại mở ra một trang mới, bắt đầu cẩn thận đọc xem cái gì gọi là cảm nhận các loại quặng. Nó là một loại năng lực đặc biệt hoàn toàn không cần sử dụng kiến thức kinh nghiệm về núi sông. Phương thức vận dụng của nó có phần tương tự với khuếch tán tinh thần lực, chỉ có điều cảm nhận các loại quặng cũng không thuộc về tinh thần lực, mà là hít thở.
Lợi dụng phương pháp hít thở rèn sắt, tích góp một ít nhiệt khí sinh ra từ trong tử khiếu chậm rãi phân tán ở xung quanh thân thể, dùng việc hít thở để cảm nhận nơi kim loại tồn tại, nhận biết các loại kim loại và quặng khác nhau.
Theo phương pháp hít thở rèn sắt tăng cao, phạm vi nhận biết cũng sẽ từ bán kính mười thước mở rộng dần ra.
Càn Kình nhắm mắt lại, dựa theo yêu cầu của “thuật tìm quặng”, hai tay giơ lên thật cao khua tay trong không khí, giống như người điên rồ đang vung cánh tay. Trong lúc vung tay, phương pháp hít thở rèn sắt bắt đầu chuyển động. Một chút nhiệt khí từ lỗ chân lông trên thân thể phun trào, lan rộng ra ngoài.
Sắt? Đây là quặng sắt?
Càn Kình cảm giác cách phía dưới chân mình không xa, có mấy khối quặng sắt tương đối dày đặt giao nhau. Ở xa một chút có một khối tinh sắt, đó là tinh sắt bát cấp rèn lần trước. Ở trong mắt người khác, khối tinh sắt này có thể rất có giá trị, nhưng ở trong mắt lão thợ rèn Bố Lai Khắc này, tinh sắt bát cấp chẳng khác nào thiết khoáng thạch thông thường.
- Đây là cảm nhận các loại quặng sao?
Càn Kình nhắm mắt lại, lại có cảm giác như đang mở to mắt, vẫn có thể thấy rõ được thế giới này. Bất luận là kim loại gì cũng không có cách nào thoát được cảm giác của mình. Những kim loại và quặng kim loại lạnh lẽo không có sinh mạng ngày xưa, giờ khắc này giống như có tính mạng, giống như đều sống vậy.
Càn Kình chưa từng nghĩ tới còn có thể nhận biết kim loại như vậy. Bình thường, kim loại và khoáng thạch lạnh như băng, nhưng vào giờ phút này dường như hoàn toàn khác hẳn.
Càn Kình dừng vung cánh tay, phương pháp hít thở rèn sắt theo đó tự động dừng lại. Hắn mở mắt ra, nhìn thiết khoáng thạch xung quanh thầm nghĩ, cách cảm nhận các loại quặng này quả thực vượt quá sức tưởng tượng của hắn. Chỉ có điều khi muốn sử dụng cảm nhận các loại quặng, phải vận dụng phương pháp hít thở rèn sắt. Nếu thân thể bất động, lại không cách nào sử dụng được.
Phải làm động tác giống như khi rèn sắt, mới có thể sử dụng được phương pháp hít thở rèn sắt.
Càn Kình hoài nghi, nếu như ở trước mặt người khác sử dụng cảm nhận các loại quặng, tay chân liên tục hoạt động, có thể bị người cho là người điên, xử lý hay không.
- Nhà chơi Càn Kình nắm giữ thuật tìm quặng nhất cấp.
Một đoạn âm thanh của hệ thống vang lên. Càn Kình phát hiện các loại kỹ năng trong cột thuộc tính, thuật tìm quặng: Nhất cấp.
Bố Lai Khắc dùng tẩu thuốc chỉ Trảm Mã Đao đặt ở cách chân Càn Kình không xa, dùng giọng nói khàn khàn nói:
- Cầm nó lên, đi ra dãy núi phía tây bên ngoài làng, tìm một trăm cân quặng băng sắt trăm năm mang về đây.
Núi phía tây?
Càn Kình không cần ra khỏi làng, chỉ cần quay đầu có thể thấy ngọn núi lớn nằm ở phía tây bên ngoài làng. Nói nó cao nghìn trượng, đâm cả vào trong mây cũng không quá đáng. Nếu mang ra so sánh với thành Áo Khắc Lan, như vậy thành Áo Khắc Lan ở trước mặt ngọn núi lớn này, nhỏ bé giống như một khối thạch mềm.
Lớn, rất lớn, vô cùng lớn, đặc biệt rất lớn!
Càn Kình tìm tòi trong đầu tất cả từ ngữ học được trong mấy năm qua, cũng không tìm được từ ngữ nào thực sự thích hợp, để đánh giá ngọn núi lớn phía tây kia.
Bất luận là độ cao mấy ngàn trượng của nó, hay độ dài trùng điệp, đều có thể xem như liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối.
Trong ngọn núi khổng lồ như vậy, lợi dụng bán kính nhận biết của mình chỉ có mười thước để cảm nhận các loại quặng, đi tìm một trăm cân quặng băng sắt trăm năm mang trở về? Cho dù trong “thuật tìm quặng” giới thiệu đặc điểm về quặng băng sắt, về nơi rất có khả năng xuất hiện, nhưng tìm kiếm ở trong núi lớn như vậy, phải tìm bao nhiêu năm mới tìm đủ?
- Hồng Lang thích hàn khí của mỏ băng sắt trăm năm.
Bố Lai Khắc đứng lên, đấm vài cái vào thắt lưng:
- Các loại thực vật và dã thú khác nhau, đều có sự yêu thích hoặc chán ghét đối với các loại kim loại khác nhau. Loại dã thú Hồng Lang này muốn tiến cấp trở thành ma thú, nhất định phải lựa chọn nơi có số lượng lớn quặng băng sắt trăm năm để sinh sống. Cho ngươi. Đây là bản đồ nơi Hồng Lang thường sinh sống.
Tác giả :
Cao Lâu Đại Hạ