Sất Trá Phong Vân
Chương 411: Tài sản kếch sù động trời (hạ)
Một bộ công cụ! Càn Kình kinh ngạc nhìn công cụ trong hòm ngọc thạch, đây là công cụ do mỹ ngọc thượng đẳng đủ màu chế tạo ra, công cụ thuộc về Thần Bí Dược sư để tinh luyện thần bí dược tề vân vân, một bộ công cụ hoàn chỉnh.
Bộ công cụ này không chỉ thuộc về hệ thực vật mà nó còn bao gồm các hệ khác, là một bộ công cụ hoàn chỉnh thật sự.
Hai tay Càn Kình nhẹ nhàng nắm chặt quỹ thể, không thể kiềm nén kích động. Một ngàn vạn kim tệ không đáng giá bằng bộ công cụ trước mắt Càn Kình, nó thật sự là kho báu to lớn, ít nhất là kho báu vô giá với học đồ thần bí dược tề.
Càn Kình cẩn thận bưng lên một bát dược cẩm thạch, nhẹ xoay ngắm nghía. Bộ công cụ này được cất giữ tại tiệm thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp, điểm khác biệt duy nhất là bộ công cụ quý giá đó khắc đầy phù văn phụ trợ, bị Âu Lạp Lạp gọi là thần khí không thể thiếu của Thần Bí Dược sư.
Ngọc, trong bảo điển thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp có ghi chép ngọc là một loại chất liệu liên quan rất lớn đến thần bí dược tề. Ngọc khác nhau có thể chế tạo công cụ khác nhau phối hợp với thần bí dược tề sinh ra phản ứng càng tốt hơn.
Nếu thêm vào các loại ma pháp trận minh văn thì là thần khí với thần bí dược tề.
Một bộ ngọc khí không có bất cứ phù văn ma pháp trận nào tương đương với có được tiềm lực vô cùng! Càn Kình nhẹ vuốt mỗi một công cụ, định khi nào quay về Vĩnh Lưu hành tỉnh sẽ bỏ tiền mua các loại tài liệu chế tạo đọa cụ, định nửa năm sau đổi mắt cho Thiết Khắc. Bây giờ dã có tài liệu rồi, còn dược liệu đổi mắt thì...
Càn Kình nhìn xung quanh mặt đất, tuy dược thảo chỗ này không đầy đủ tài liệu hệ thực vật thần bí dược tề nhưng cũng cỡ một phần năm, đặc biệt dược thảo dùng nhiều nhất trong đổi mắt, gom góp một chút không chừng sẽ được đầy đủ.
Càn Kình bỏ ngay công cụ vào đấu giới, hắn đi lòng vòng, nhẹ lắc đầu. Có lẽ trong đống da dê và giấy vụn mục rữa này từng có bí pháp đấu khí huy hoàng bây giờ biến mất theo thời gian.
- Không có thì thôi.
Càn Kình nhún vai.
- So với bí pháp đấu khí cổ hủ mấy ngàn năm trước thì bí pháp đấu khí trải qua mấy ngàn năm thay đổi càng tốt hơn.
Xương tay chưa lành hẳn, dùng sức vận chuyển mấy thỏi vàng này dễ ảnh hưởng vết thương, nên Càn Kình xoay người ra khỏi cửa, đóng mật thất lại.
- Đi lên trước rồi tính.
* * *
- Đây là đấu quả?
Đoạn Phong Bất Nhị hất tóc dài ướt sũng dán hai vai vì gã lặn xuống nước, nhìn chằm chằm trái cây Càn Kình đặt trên mặt đất.
Thiết Khắc không thể giữ sự lạnh lùng thường ngày, ánh mắt ngơ ngác giống Phần Đồ Cuồng Ca cùng nhìn đấu quả.
Đấu quả, nhiều Chiến Sĩ cường đại đều chưa chắc có được thế giới đặc biệt, nếu không thì đấu quả sẽ không là một trong những phần thưởng cho đại tái Chân Sách Tân Nhân Vương Đại Lôi Đài.
Tuy Phần Đồ thế gia có thể dựa vào sức ảnh hưởng gia tộc kiếm vài đấu quả, nhưng đối với Chiến Sĩ ưu tú toàn gia tộc thì vẫn không đủ chia. Gia tộc huyết mạch lớn cỡ Càn gia cũng không đủ chia đấu quả.
- Chỉ có một trái.
Đoạn Phong Bất Nhị nằm trong bụi cỏ, duỗi eo:
- Nghe nói thứ này ít nhất cũng phải cỡ Hàng Ma cửu chiến mới nuốt được, bây giờ ta chưa đến cửu chiến, thôi cho Thiết Khắc đi.
Phần Đồ Cuồng Ca gật đầu, nói:
- Ta có Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp rồi, sau này tại đại tái Tân Nhân Vương...
- Trái đó là của ta!
Đoạn Phong Bất Nhị nằm gối lên tay, quay đầu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca:
- Ngươi đừng mơ nữa, Tân Nhân Vương chắc chắn là ta nên trái đấu quả đó tất nhiên là của ta.
Phần Đồ Cuồng Ca bĩu môi cười khiêu khích:
- Phần Đồ thế gia trước nay là thế gia lấy khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch làm vinh dự. Bây giờ ta học được đỉnh giai đấu khí một trăm lẻ tám đấu khiếu từ chỗ Càn Kình, cũng nên để Chiến Sĩ bình thường đoạt Tân Nhân Vương một lần đi.
- Vậy sao?
Đoạn Phong Bất Nhị quay đầu lại nhìn Càn Kình:
- Ta nói này chiến hữu, bây giờ Cuồng Ca cuồng quá nhỉ?
Càn Kình lấy một cây búa nhỏ ra khỏi đấu giới, từng chút một đập bể xác của Sa Hạt vương, nghiền thành phấn cẩn thận cất đi. Lúc trước vội quá Càn Kình không rảnh nghĩ nhiều, bây giờ mọi chuyện ổn định, phải làm tốt từng chuyện. Vỏ Sa Hạt có hiệu quả rất tốt với xương bị thương, thịt của Sa Hạt rất ngon.
Trong Cổ Hoang Sa Hải dù có nguồn nước thì vẫn khó sống, bị đói chết.
- Trong Cổ Hoang Sa Hải đa số xác ma thú có độc hoặc rất khó ăn, hoặc là ngươi muốn ăn nó ngược lại bị nó ăn, chuyện này thường hay xảy ra.
Toàn bộ Sa Hạt bị phân giải chuyển vào đại sảnh đằng sau màn nước, thành lương thực chủ yếu trong mấy ngày tới.
Thiết Khắc ngây người nhìn đống xương trước mắt. Mới nãy Thiết Khắc nghe kể chuyện vong linh thấy quá kỳ lạ. Loại vong linh chỉ xuất hiện trong miệng Ngâm Du Thi Nhân thế mà thật sự tồn tại?
Càn Kình gom đủ bột vỏ Sa Hạt, ngồi trước mặt Thiết Khắc, nhíu chặt mày. Thuốc trị xương bị thương có chất lượng không phải khó, lúc trước trong di tích tái ngoại Càn Kình có điều chế khá nhiều, bây giờ còn hàng tồn. Nhưng một chưởng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không chỉ tổn thương xương cốt, đấu mạch, đấu khiếu, phổi đều bị tổn thương khác nhau, trong phút chốc khó tìm thấy đủ dược trong Cổ Hoang Sa Hải.
Cổ Hoang Sa Hải cực kỳ thần kỳ, trong đó có khả năng chất chứa dược liệu không thể tìm thấy trong thiên hạ, nhưng muốn tìm được dược liệu trong Cổ Hoang Sa Hải thì điều đầu tiên là phải sống sót.
Đừng nói là gãy xương hai tay... khóe môi Càn Kình co giật. Cho dù tay Càn Kình lành lặn cũng khó sống trong Cổ Hoang Sa Hải, càng đừng nói tới tìm dược gì đó.
Bị thương thì phải chữa nhưng trị làm sao đây? Càn Kình bóp nắn một viên Bách Xuân Thảo trong tay, nhìn Thiết Khắc. Nếu dùng tài liệu thần bí dược tề tạo dược tề thì kết quả sẽ ra sao? Chắc Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đều không thể biết kết quả.
Dược tề và thần bí dược tề trước nay chính là hoàn toàn đối lập. Dược sư và Thần Bí Dược sư chỉ trích, chửi rủa, đấu võ mồm nhau. Từ khi hai loại chức nghiệp tồn tại thì chưa từng ngừng tranh luận.
Học dược tề thì khinh thường học thần bí dược tề, học thần bí dược tề thì khinh thường học dược tề, hai bên đều phòng thủ ranh giới của mình nghiêm ngặt, không tiếp xúc đến ngành học của đối phương.
- Dùng dược thảo tạo ra dược tề bình thường?
Càn Kình rụt cổ. Cách nghĩ này hơi to gan, nếu Âu Lạp Lạp biết chắc sẽ nhét một bình dược độc chết hắn. Lão, Dược Tề Đại Tông Sư bình thường tính tình ôn hòa cũng sẽ hạ độc Càn Kình.
Học sinh như vậy cần làm gì? Không bằng độc chết cho rồi.
Càn Kình như nghe thấy hai vị lão sư tiếng nói chuyện, lại lần nữa rụt cổ nhìn dược thảo trong tay. Dù là dược thảo hay thần bí dược tề đều là ngành học cực kỳ thâm ảo, có thể nói một người suốt đời nghiên cứu một môn học đến chết còn chưa học xong, không rảnh nghiên cứu môn khác.
Người thật sự kiêm luôn thần bí dược tề và dược tề học chưa từng xuất hiện, càng đừng nói là chuyển hoán vận dụng hai loại.
Bộ công cụ này không chỉ thuộc về hệ thực vật mà nó còn bao gồm các hệ khác, là một bộ công cụ hoàn chỉnh thật sự.
Hai tay Càn Kình nhẹ nhàng nắm chặt quỹ thể, không thể kiềm nén kích động. Một ngàn vạn kim tệ không đáng giá bằng bộ công cụ trước mắt Càn Kình, nó thật sự là kho báu to lớn, ít nhất là kho báu vô giá với học đồ thần bí dược tề.
Càn Kình cẩn thận bưng lên một bát dược cẩm thạch, nhẹ xoay ngắm nghía. Bộ công cụ này được cất giữ tại tiệm thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp, điểm khác biệt duy nhất là bộ công cụ quý giá đó khắc đầy phù văn phụ trợ, bị Âu Lạp Lạp gọi là thần khí không thể thiếu của Thần Bí Dược sư.
Ngọc, trong bảo điển thần bí dược tề của Âu Lạp Lạp có ghi chép ngọc là một loại chất liệu liên quan rất lớn đến thần bí dược tề. Ngọc khác nhau có thể chế tạo công cụ khác nhau phối hợp với thần bí dược tề sinh ra phản ứng càng tốt hơn.
Nếu thêm vào các loại ma pháp trận minh văn thì là thần khí với thần bí dược tề.
Một bộ ngọc khí không có bất cứ phù văn ma pháp trận nào tương đương với có được tiềm lực vô cùng! Càn Kình nhẹ vuốt mỗi một công cụ, định khi nào quay về Vĩnh Lưu hành tỉnh sẽ bỏ tiền mua các loại tài liệu chế tạo đọa cụ, định nửa năm sau đổi mắt cho Thiết Khắc. Bây giờ dã có tài liệu rồi, còn dược liệu đổi mắt thì...
Càn Kình nhìn xung quanh mặt đất, tuy dược thảo chỗ này không đầy đủ tài liệu hệ thực vật thần bí dược tề nhưng cũng cỡ một phần năm, đặc biệt dược thảo dùng nhiều nhất trong đổi mắt, gom góp một chút không chừng sẽ được đầy đủ.
Càn Kình bỏ ngay công cụ vào đấu giới, hắn đi lòng vòng, nhẹ lắc đầu. Có lẽ trong đống da dê và giấy vụn mục rữa này từng có bí pháp đấu khí huy hoàng bây giờ biến mất theo thời gian.
- Không có thì thôi.
Càn Kình nhún vai.
- So với bí pháp đấu khí cổ hủ mấy ngàn năm trước thì bí pháp đấu khí trải qua mấy ngàn năm thay đổi càng tốt hơn.
Xương tay chưa lành hẳn, dùng sức vận chuyển mấy thỏi vàng này dễ ảnh hưởng vết thương, nên Càn Kình xoay người ra khỏi cửa, đóng mật thất lại.
- Đi lên trước rồi tính.
* * *
- Đây là đấu quả?
Đoạn Phong Bất Nhị hất tóc dài ướt sũng dán hai vai vì gã lặn xuống nước, nhìn chằm chằm trái cây Càn Kình đặt trên mặt đất.
Thiết Khắc không thể giữ sự lạnh lùng thường ngày, ánh mắt ngơ ngác giống Phần Đồ Cuồng Ca cùng nhìn đấu quả.
Đấu quả, nhiều Chiến Sĩ cường đại đều chưa chắc có được thế giới đặc biệt, nếu không thì đấu quả sẽ không là một trong những phần thưởng cho đại tái Chân Sách Tân Nhân Vương Đại Lôi Đài.
Tuy Phần Đồ thế gia có thể dựa vào sức ảnh hưởng gia tộc kiếm vài đấu quả, nhưng đối với Chiến Sĩ ưu tú toàn gia tộc thì vẫn không đủ chia. Gia tộc huyết mạch lớn cỡ Càn gia cũng không đủ chia đấu quả.
- Chỉ có một trái.
Đoạn Phong Bất Nhị nằm trong bụi cỏ, duỗi eo:
- Nghe nói thứ này ít nhất cũng phải cỡ Hàng Ma cửu chiến mới nuốt được, bây giờ ta chưa đến cửu chiến, thôi cho Thiết Khắc đi.
Phần Đồ Cuồng Ca gật đầu, nói:
- Ta có Đại Chân Kim Đấu Khí bí pháp rồi, sau này tại đại tái Tân Nhân Vương...
- Trái đó là của ta!
Đoạn Phong Bất Nhị nằm gối lên tay, quay đầu nhìn Phần Đồ Cuồng Ca:
- Ngươi đừng mơ nữa, Tân Nhân Vương chắc chắn là ta nên trái đấu quả đó tất nhiên là của ta.
Phần Đồ Cuồng Ca bĩu môi cười khiêu khích:
- Phần Đồ thế gia trước nay là thế gia lấy khiêu chiến Chiến Sĩ huyết mạch làm vinh dự. Bây giờ ta học được đỉnh giai đấu khí một trăm lẻ tám đấu khiếu từ chỗ Càn Kình, cũng nên để Chiến Sĩ bình thường đoạt Tân Nhân Vương một lần đi.
- Vậy sao?
Đoạn Phong Bất Nhị quay đầu lại nhìn Càn Kình:
- Ta nói này chiến hữu, bây giờ Cuồng Ca cuồng quá nhỉ?
Càn Kình lấy một cây búa nhỏ ra khỏi đấu giới, từng chút một đập bể xác của Sa Hạt vương, nghiền thành phấn cẩn thận cất đi. Lúc trước vội quá Càn Kình không rảnh nghĩ nhiều, bây giờ mọi chuyện ổn định, phải làm tốt từng chuyện. Vỏ Sa Hạt có hiệu quả rất tốt với xương bị thương, thịt của Sa Hạt rất ngon.
Trong Cổ Hoang Sa Hải dù có nguồn nước thì vẫn khó sống, bị đói chết.
- Trong Cổ Hoang Sa Hải đa số xác ma thú có độc hoặc rất khó ăn, hoặc là ngươi muốn ăn nó ngược lại bị nó ăn, chuyện này thường hay xảy ra.
Toàn bộ Sa Hạt bị phân giải chuyển vào đại sảnh đằng sau màn nước, thành lương thực chủ yếu trong mấy ngày tới.
Thiết Khắc ngây người nhìn đống xương trước mắt. Mới nãy Thiết Khắc nghe kể chuyện vong linh thấy quá kỳ lạ. Loại vong linh chỉ xuất hiện trong miệng Ngâm Du Thi Nhân thế mà thật sự tồn tại?
Càn Kình gom đủ bột vỏ Sa Hạt, ngồi trước mặt Thiết Khắc, nhíu chặt mày. Thuốc trị xương bị thương có chất lượng không phải khó, lúc trước trong di tích tái ngoại Càn Kình có điều chế khá nhiều, bây giờ còn hàng tồn. Nhưng một chưởng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không chỉ tổn thương xương cốt, đấu mạch, đấu khiếu, phổi đều bị tổn thương khác nhau, trong phút chốc khó tìm thấy đủ dược trong Cổ Hoang Sa Hải.
Cổ Hoang Sa Hải cực kỳ thần kỳ, trong đó có khả năng chất chứa dược liệu không thể tìm thấy trong thiên hạ, nhưng muốn tìm được dược liệu trong Cổ Hoang Sa Hải thì điều đầu tiên là phải sống sót.
Đừng nói là gãy xương hai tay... khóe môi Càn Kình co giật. Cho dù tay Càn Kình lành lặn cũng khó sống trong Cổ Hoang Sa Hải, càng đừng nói tới tìm dược gì đó.
Bị thương thì phải chữa nhưng trị làm sao đây? Càn Kình bóp nắn một viên Bách Xuân Thảo trong tay, nhìn Thiết Khắc. Nếu dùng tài liệu thần bí dược tề tạo dược tề thì kết quả sẽ ra sao? Chắc Âu Lạp Lạp, Á Đương Tư đều không thể biết kết quả.
Dược tề và thần bí dược tề trước nay chính là hoàn toàn đối lập. Dược sư và Thần Bí Dược sư chỉ trích, chửi rủa, đấu võ mồm nhau. Từ khi hai loại chức nghiệp tồn tại thì chưa từng ngừng tranh luận.
Học dược tề thì khinh thường học thần bí dược tề, học thần bí dược tề thì khinh thường học dược tề, hai bên đều phòng thủ ranh giới của mình nghiêm ngặt, không tiếp xúc đến ngành học của đối phương.
- Dùng dược thảo tạo ra dược tề bình thường?
Càn Kình rụt cổ. Cách nghĩ này hơi to gan, nếu Âu Lạp Lạp biết chắc sẽ nhét một bình dược độc chết hắn. Lão, Dược Tề Đại Tông Sư bình thường tính tình ôn hòa cũng sẽ hạ độc Càn Kình.
Học sinh như vậy cần làm gì? Không bằng độc chết cho rồi.
Càn Kình như nghe thấy hai vị lão sư tiếng nói chuyện, lại lần nữa rụt cổ nhìn dược thảo trong tay. Dù là dược thảo hay thần bí dược tề đều là ngành học cực kỳ thâm ảo, có thể nói một người suốt đời nghiên cứu một môn học đến chết còn chưa học xong, không rảnh nghiên cứu môn khác.
Người thật sự kiêm luôn thần bí dược tề và dược tề học chưa từng xuất hiện, càng đừng nói là chuyển hoán vận dụng hai loại.
Tác giả :
Cao Lâu Đại Hạ