Sát Thủ Tim Anh
Chương 25
Dương Thạc tắm xong bước ra ngoài thì thấy Kì Băng mặc chiếc váy ngủ đứng ngoài ban công, vốn đã định đi ngủ nhưng cứ chợp mắt lại nghĩ đến việc đó thì chã còn giấc ngủ nào ngon lành nữa.
Từ phía sau hơi ấm của cánh tay Dương Thạc truyền qua eo cô khiến mạnh cảm xúc của cô bỗng chốc ngắt quãng,cô quay người lại đối diện với khuôn mặt anh tuấn của anh.
Phải chăng ánh trăng cũng như họ cố tình chiếu lên từng góc cạnh trên khuôn mặt anh để lộ ra vài đường nét mơ hồ mệt mỏi. Cô yêu khuôn mặt này...nhưng không yêu cảm xúc ẩn sau nó...nó làm người cô yêu thiếu đi sức sống.
Kì Băng quàng tay ôm lấy thắt lưng anh, trong hơi ấm của anh cô cảm nhận như mình luôn được che chỡ, trong nhịp tim đập vang ở lòng ngực anh cô cảm nhận được như mình đang được cổ vũ.
Anh vỗ vỗ lên tấm lưng mảnh khảnh của cô rồi hai tay giữ lấy vai cô phũ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng. Cảm giác môi chạm môi của hai người không còn xa lạ nhưng vào lúc này, dưới ánh trăng, ngọn gió nụ môi có vẻ kích tình hơn.
Khi lưỡi anh tiến sau vào khoan miệng cô, chiếc lưỡi nhỏ xinh chạm vào lưỡi anh mơ hồ quấn lấy nhau. Có vẽ như nụ hôn càng chậm lại càng làm hai người họ trở nên hưng phấn, mọi thứ diễn ra mỗi lúc một nhanh...không khí nóng lên trông thấy.
Khi Dương Thạc đặt cô xuống giướng vòng tay của họ vẫn chưa rời nhau, nụ hôn có sức nóng bỏng vẫn chưa làm anh thỏa mãn.
Nụ hôn trơn mượt mang hơi ấm của anh lướt qua cổ cô, mùi hương trên người cô vẫn in sâu trong đầu anh từ ngày đầu tiên đến thời điểm hiện tại.
Cô là người con gái mạnh mẻ, có chút bướng bỉnh nhiều người nhìn có lẽ nghĩ cô lạnh lùng, hờ hệt nhưng không...đơn thuần cô vẫn là con mèo nhỏ.
Thân hình mảnh mai lướt qua vài cử chỉ run nhẹ khi môi hôn của Dương Thạc chuyển dần xuống hai bầu ngực trắng noãn đang phập phồng theo từng nhịp thở. Tay Kì Băng vốn dĩ không yên cứ luồng theo từng cơ bắp rắn chắc trên cơ thể Dương Thạc, khiến không thể dừng lại trước dự chủ động mê người đó.
Ta anh tách cặp đùi thon của cô ra, ngón tay đưa sâu vào vườn hoa của cô. Cơn đau có chút tê dại làm dây thần kinh của cô truyền đến cơ thể một loại kích thích không nhẹ. Ta cô siết chặt lấy vai anh, trên môi anh vẫn giữ nụ cười quyến rũ như vậy mỗi khi “ yêu” cô.
- Băng!
Hơi thở Dương Thạc phả vào tai Kì Băng mang hơi ấm quyến rũ mê người, phía dưới tay anh vẫn chuyển động ra vào...nhưng có lẽ việc đó không khiến cô thấy thõa mãn. Cô ôm lấy cổ anh bắt lấy cánh môi, nụ hơn có chút ướu át nhẹ nhàn vụt qua rồi chuyển dần xuống cổ, lồng ngực của anh.
- Thạc! Em yêu anh. Dù sau này có bất cứ chuyện gì xảy ra em vẫn yêu anh như vậy!
Tiếng nói êm đềm cả Kì Băng chảy qua tim anh, như làn gió mát ngoài khi thổi hết ưu phiền của anh đi, chỉ để lại tình cảm của anh dành cho cô.
Vật nóng bỏng kia từ từ đi vào cơ thể Kì Băng, một chốc các dây thần kinh co thắc, cơ đau xông thẳng đến tận cổ họng phát ra những âm thanh rên rỉ mê người.
Bàn tay Dương Thạc siết chặc lấy eo cô đưa đẩy tình yêu của hai người vào chốn dục vọng xa xôi, mái tóc dài của cô vừa sấy khô lại rơi vào trạng thái ban đầu.
Nửa đêm gió lạnh thổi qua khung cửa dài, tấm rèm phất phới lộ ra hình ảnh đôi trai gái đang ôm nhau trên chiếc giướng ấm. Cô gái dựa đầu vào lòng ngực người đàn ông của mình ngủ rất say. Anh gửi đến cô một nụ hôn nhẹ lên trán rồi cười thầm.
- Anh sẽ không để em phải lo lắng nữa! Anh yêu em bà xã của anh.
Ánh trăng huyền ảo, quyến rũ cũng đã nhường chỗ cho ánh mặt trài ấm áp tỏa nắng xuống thành phố xinh đẹp này. Lúc Kì Băng tỉnh dậy đã là 11h trưa hôm sau, đáng lí ra còn định nướng cho khét bánh ai ngờ bị cuộc gọi của vợ chồng Hàn sư huynh đánh thức.
- Alo~
- Giờ này còn ngái ngủ hả kẻ thù sắp đến rồi đấy không lo mà phòng thủ
- Không có gì thì anh đừng gọi cho em, em mệt lắm bye!
- Khoan đã! Cậu không định biết chuyện gì xảy ra sao?
- Con nhỏ này mi không nói thánh cũng chẳng biết!!!
- Ta không nói thì cả thế giới này cũng đang loạn lên vì tin tức Dương Gia sắp bước vào trận địa của Phương Long thôi!
- Cái quái gì mà trận với địa.
- Mi lên xem tin tức hôm nay đi ta cá ngươi sẽ gọi cho ta lấ thông tin trong vòng 5 phút nữa.
Sau khi cúp máy Kì Băng quả thực sững sờ với muôn vàn bài báo trên các trang mạng kinh tế nào là “ Con rồng lớn Phương Long sẽ đánh bật Dương Gia sau khi quay lại”, “ Khu đất được sự tranh chấp của hai nhà đầu tư lớn ai sẽ thắng?”, “ Dương Gia đang chống lại thế lực mạnh hơn trước kia“......
Phải sau đó năm phút cô đã gọi lại cho Tiểu Mạc và Hàn Nhuận để điều tra tất tần tật về tập đoàn lớn này. Khoảng thời gian trước hai tập đoàn lớn nhất giới bất động sản là Dương Gia và Phương Long đã một thời tranh đấu quyết liệt, gần đây tập đoàn này vẫn im hơi lặng tiếng chốt lại chỉ làm những việc mua bán bình thường không động vào công trình lớn hay mảnh đất “ quí “ nào.
Mọi người mới hay tin sáng nay tập đoàn này vừa mở cuộc hội nghị tuyên bố sẽ chính thức quay lại lật đổ các tập đoàn lớn và bắt tay vào việc thua mua nhiều khu đất có giá trị và mục tiêu đầu tiên là khu đất đang sốt giá ở Pháp.
Điều này đã làm cổ phiếu của Dương Gia trớt giá không ít hẳn đây là dấu hiệu cho sự quay lại của tội ác và danh lợi trên thương trường.
Từ phía sau hơi ấm của cánh tay Dương Thạc truyền qua eo cô khiến mạnh cảm xúc của cô bỗng chốc ngắt quãng,cô quay người lại đối diện với khuôn mặt anh tuấn của anh.
Phải chăng ánh trăng cũng như họ cố tình chiếu lên từng góc cạnh trên khuôn mặt anh để lộ ra vài đường nét mơ hồ mệt mỏi. Cô yêu khuôn mặt này...nhưng không yêu cảm xúc ẩn sau nó...nó làm người cô yêu thiếu đi sức sống.
Kì Băng quàng tay ôm lấy thắt lưng anh, trong hơi ấm của anh cô cảm nhận như mình luôn được che chỡ, trong nhịp tim đập vang ở lòng ngực anh cô cảm nhận được như mình đang được cổ vũ.
Anh vỗ vỗ lên tấm lưng mảnh khảnh của cô rồi hai tay giữ lấy vai cô phũ xuống một nụ hôn nhẹ nhàng. Cảm giác môi chạm môi của hai người không còn xa lạ nhưng vào lúc này, dưới ánh trăng, ngọn gió nụ môi có vẻ kích tình hơn.
Khi lưỡi anh tiến sau vào khoan miệng cô, chiếc lưỡi nhỏ xinh chạm vào lưỡi anh mơ hồ quấn lấy nhau. Có vẽ như nụ hôn càng chậm lại càng làm hai người họ trở nên hưng phấn, mọi thứ diễn ra mỗi lúc một nhanh...không khí nóng lên trông thấy.
Khi Dương Thạc đặt cô xuống giướng vòng tay của họ vẫn chưa rời nhau, nụ hôn có sức nóng bỏng vẫn chưa làm anh thỏa mãn.
Nụ hôn trơn mượt mang hơi ấm của anh lướt qua cổ cô, mùi hương trên người cô vẫn in sâu trong đầu anh từ ngày đầu tiên đến thời điểm hiện tại.
Cô là người con gái mạnh mẻ, có chút bướng bỉnh nhiều người nhìn có lẽ nghĩ cô lạnh lùng, hờ hệt nhưng không...đơn thuần cô vẫn là con mèo nhỏ.
Thân hình mảnh mai lướt qua vài cử chỉ run nhẹ khi môi hôn của Dương Thạc chuyển dần xuống hai bầu ngực trắng noãn đang phập phồng theo từng nhịp thở. Tay Kì Băng vốn dĩ không yên cứ luồng theo từng cơ bắp rắn chắc trên cơ thể Dương Thạc, khiến không thể dừng lại trước dự chủ động mê người đó.
Ta anh tách cặp đùi thon của cô ra, ngón tay đưa sâu vào vườn hoa của cô. Cơn đau có chút tê dại làm dây thần kinh của cô truyền đến cơ thể một loại kích thích không nhẹ. Ta cô siết chặt lấy vai anh, trên môi anh vẫn giữ nụ cười quyến rũ như vậy mỗi khi “ yêu” cô.
- Băng!
Hơi thở Dương Thạc phả vào tai Kì Băng mang hơi ấm quyến rũ mê người, phía dưới tay anh vẫn chuyển động ra vào...nhưng có lẽ việc đó không khiến cô thấy thõa mãn. Cô ôm lấy cổ anh bắt lấy cánh môi, nụ hơn có chút ướu át nhẹ nhàn vụt qua rồi chuyển dần xuống cổ, lồng ngực của anh.
- Thạc! Em yêu anh. Dù sau này có bất cứ chuyện gì xảy ra em vẫn yêu anh như vậy!
Tiếng nói êm đềm cả Kì Băng chảy qua tim anh, như làn gió mát ngoài khi thổi hết ưu phiền của anh đi, chỉ để lại tình cảm của anh dành cho cô.
Vật nóng bỏng kia từ từ đi vào cơ thể Kì Băng, một chốc các dây thần kinh co thắc, cơ đau xông thẳng đến tận cổ họng phát ra những âm thanh rên rỉ mê người.
Bàn tay Dương Thạc siết chặc lấy eo cô đưa đẩy tình yêu của hai người vào chốn dục vọng xa xôi, mái tóc dài của cô vừa sấy khô lại rơi vào trạng thái ban đầu.
Nửa đêm gió lạnh thổi qua khung cửa dài, tấm rèm phất phới lộ ra hình ảnh đôi trai gái đang ôm nhau trên chiếc giướng ấm. Cô gái dựa đầu vào lòng ngực người đàn ông của mình ngủ rất say. Anh gửi đến cô một nụ hôn nhẹ lên trán rồi cười thầm.
- Anh sẽ không để em phải lo lắng nữa! Anh yêu em bà xã của anh.
Ánh trăng huyền ảo, quyến rũ cũng đã nhường chỗ cho ánh mặt trài ấm áp tỏa nắng xuống thành phố xinh đẹp này. Lúc Kì Băng tỉnh dậy đã là 11h trưa hôm sau, đáng lí ra còn định nướng cho khét bánh ai ngờ bị cuộc gọi của vợ chồng Hàn sư huynh đánh thức.
- Alo~
- Giờ này còn ngái ngủ hả kẻ thù sắp đến rồi đấy không lo mà phòng thủ
- Không có gì thì anh đừng gọi cho em, em mệt lắm bye!
- Khoan đã! Cậu không định biết chuyện gì xảy ra sao?
- Con nhỏ này mi không nói thánh cũng chẳng biết!!!
- Ta không nói thì cả thế giới này cũng đang loạn lên vì tin tức Dương Gia sắp bước vào trận địa của Phương Long thôi!
- Cái quái gì mà trận với địa.
- Mi lên xem tin tức hôm nay đi ta cá ngươi sẽ gọi cho ta lấ thông tin trong vòng 5 phút nữa.
Sau khi cúp máy Kì Băng quả thực sững sờ với muôn vàn bài báo trên các trang mạng kinh tế nào là “ Con rồng lớn Phương Long sẽ đánh bật Dương Gia sau khi quay lại”, “ Khu đất được sự tranh chấp của hai nhà đầu tư lớn ai sẽ thắng?”, “ Dương Gia đang chống lại thế lực mạnh hơn trước kia“......
Phải sau đó năm phút cô đã gọi lại cho Tiểu Mạc và Hàn Nhuận để điều tra tất tần tật về tập đoàn lớn này. Khoảng thời gian trước hai tập đoàn lớn nhất giới bất động sản là Dương Gia và Phương Long đã một thời tranh đấu quyết liệt, gần đây tập đoàn này vẫn im hơi lặng tiếng chốt lại chỉ làm những việc mua bán bình thường không động vào công trình lớn hay mảnh đất “ quí “ nào.
Mọi người mới hay tin sáng nay tập đoàn này vừa mở cuộc hội nghị tuyên bố sẽ chính thức quay lại lật đổ các tập đoàn lớn và bắt tay vào việc thua mua nhiều khu đất có giá trị và mục tiêu đầu tiên là khu đất đang sốt giá ở Pháp.
Điều này đã làm cổ phiếu của Dương Gia trớt giá không ít hẳn đây là dấu hiệu cho sự quay lại của tội ác và danh lợi trên thương trường.
Tác giả :
Tiểu Song