Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói
Chương 116: Tuyệt đại giai nhân từ trên trời giáng xuống
Một người không thể thoát khỏi tám người, rất nhanh người nọ đã bị đuổi theo!
Chỉ thấy người kia cầm đao ở trước người, còn chuẩn bị liều mạng một phen, đao còn chưa vung ra, cánh tay đã bị chém một nhát, một tiếng "Leng keng" binh khí bảo vệ tánh mạng liền rơi xuống đất.
Người nọ kinh hãi, cũng không tới nhặt đao, xoay người lại muốn tiếp tục chạy trốn.
Nhưng người truy sát đã đến gần làm sao hắn còn có thể chạy trốn nữa, tám người cùng vây, đồng loạt xuất kiếm, mắt thấy tám thanh trường kiếm thẳng tới cổ họng, chỉ cần trong nháy mắt người nọ liền quy thiên rồi.
Nhưng vào lúc này, ai cũng không ngờ tới, từ phía đối diện có 8 mũi tên ngắn bắn vào tám người.
Mũi tên kia tản ra ánh sáng lóa mắt, không có người dám nhìn thẳng.
Tên ngắn là hướng về phía cổ tay tám người, khi bọn hắn ý thức được nên thu tay lại tránh né thì đã không kịp.
Bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch!
Tám mũi tên ngắn chính xác gắm vào trên chuôi kiếm, khiến cho tay cầm kiếm run rẩy để kiếm rơi khỏi tay.
Người sắp phải đi đến quỷ môn quan lại lần nữa quay lại dương thế, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ không nghĩ ra rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Lúc mọi người rối rít kinh ngạc, chợt có bóng dáng màu tím giống như bay xuốnglà từ mặt trời, toàn thân tản ra hương cam tùng nhàn nhạt.
Giống như là tiên tử hạ phàm, trong nháy mắt liền tẩy sạch mùi máu tanh trong rừng.
Mọi người đều ngửa đầu nhìn, lại thấy bóng dáng đó hiện ra—— có thắt lưng nổi bật, cổ tay ngọc trắng muốt, tóc mềm đến eo, có mười ngón tay thon dài.
Da trắng hơn tuyết, tướng mạo hoa nhường nguyệt thẹn, rõ ràng là tuyệt đại giai nhân!
Gần thêm chút nữa, nhìn ra giai nhân này tựa như mang theo một loại nhàn nhạt lười biếng, mắt tròn sáng chỉ hơi mở, tựa như tỉnh lại sau giấc ngủ, mơ mơ màng màng, đáng yêu.
Chỉ thấy người kia cầm đao ở trước người, còn chuẩn bị liều mạng một phen, đao còn chưa vung ra, cánh tay đã bị chém một nhát, một tiếng "Leng keng" binh khí bảo vệ tánh mạng liền rơi xuống đất.
Người nọ kinh hãi, cũng không tới nhặt đao, xoay người lại muốn tiếp tục chạy trốn.
Nhưng người truy sát đã đến gần làm sao hắn còn có thể chạy trốn nữa, tám người cùng vây, đồng loạt xuất kiếm, mắt thấy tám thanh trường kiếm thẳng tới cổ họng, chỉ cần trong nháy mắt người nọ liền quy thiên rồi.
Nhưng vào lúc này, ai cũng không ngờ tới, từ phía đối diện có 8 mũi tên ngắn bắn vào tám người.
Mũi tên kia tản ra ánh sáng lóa mắt, không có người dám nhìn thẳng.
Tên ngắn là hướng về phía cổ tay tám người, khi bọn hắn ý thức được nên thu tay lại tránh né thì đã không kịp.
Bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch bịch!
Tám mũi tên ngắn chính xác gắm vào trên chuôi kiếm, khiến cho tay cầm kiếm run rẩy để kiếm rơi khỏi tay.
Người sắp phải đi đến quỷ môn quan lại lần nữa quay lại dương thế, trong lúc nhất thời sững sờ tại chỗ không nghĩ ra rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Lúc mọi người rối rít kinh ngạc, chợt có bóng dáng màu tím giống như bay xuốnglà từ mặt trời, toàn thân tản ra hương cam tùng nhàn nhạt.
Giống như là tiên tử hạ phàm, trong nháy mắt liền tẩy sạch mùi máu tanh trong rừng.
Mọi người đều ngửa đầu nhìn, lại thấy bóng dáng đó hiện ra—— có thắt lưng nổi bật, cổ tay ngọc trắng muốt, tóc mềm đến eo, có mười ngón tay thon dài.
Da trắng hơn tuyết, tướng mạo hoa nhường nguyệt thẹn, rõ ràng là tuyệt đại giai nhân!
Gần thêm chút nữa, nhìn ra giai nhân này tựa như mang theo một loại nhàn nhạt lười biếng, mắt tròn sáng chỉ hơi mở, tựa như tỉnh lại sau giấc ngủ, mơ mơ màng màng, đáng yêu.
Tác giả :
Dương Giai Ny