Sát Thần
Chương 293: Không phải do ngươi
Thánh Linh Thần gào lên, ở trong bộ xương rồng không ngừng phát ra từng luồng khí tức lực lượng linh hồn với mong muốn xoay chuyển cục diện.
Những con Băng cốt tinh long bị thức hải của Thạch Nham trói buộc bỗng giãy giụa kịch liệt, lực lượng linh hồn dần tăng lên.
Nhưng mà nó vẫn còn xem thường tạo nghệ linh hồn của Thạch Nham.
Ở vùng đất bị vứt bỏ, Thạch Nham luôn đào sâu nghiên cứu các loại thần thông áo nghĩa linh hồn của Âm Mị tộc, đồng thời lấy đám người Phan Triết còn sống ra làm thí nghiệm. Hiểu biết của hắn về phương diện linh hồn tuy vẫn không bằng mấy người Dịch Thiên Mạc nhưng so với người thường, thậm chí so với một số tộc nhân bình thường của Âm Mị tộc thì lãnh ngộ của hắn về linh hồn áo nghĩa đã sâu sắc hơn rất nhiều.
Dẫu sao, không phải bất cứ tộc nhân nào của Âm Mị tộc đều có cơ hội tiếp xúc với những bảo điển linh hồn huyền bí tinh diệu nhất trong tộc.
Một mặt là lãnh ngộ sâu sắc của hắn về linh hồn áo nghĩa, thuộc nằm lòng các loại kỹ xảo linh hồn của Âm Mị tộc. Mặt khác là Tâm Hải Ngũ Ma từ Huyết Văn giới của hắn vô cùng thần bí kỳ dị, sỡ hữu năng lực tà ác mà ngay cả thống lĩnh của Âm Mị tộc là Dịch Thiên Mạc sở trường về linh hồn áo nghĩa cũng kinh ngạc không hiểu nổi.
Dưới tình huống này, Thánh Linh Thần còn xem Thạch Nham như Võ Giả nhân loại bình thường tất nhiên sẽ chịu thiệt thòi lớn.
- Không phải do ngươi!
Thạch Nham lạnh lùng hét to lên, trong đôi mắt bỗng bắn ra những tia sáng lạnh lùng như khí tức rét lạnh trong hầm băng, những làn khói mỏng màu trắng sữa từ lỗ chân lông khắp người hắn tuôn trào ra.
Đây là huyền băng hàn lực do Huyền Băng Hàn Diễm rót vào trong thân thể hắn, khói mỏng lượn lờ bao trùm quanh hắn tạo nên một lá chắn băng hàn thiên nhiên, lặng lẽ phòng ngự đợt tấn công tiếp theo của Thánh Linh Thần.
Đồng thời.
Ngũ ma tiêu cực từ bên ngoài trở về, mặt mũi dữ tợn lộ ra dáng vẻ hung ác, đột nhiên nhào tới những con Băng cốt tinh long nhỏ bé đang bị trói chặt.
Những con Băng cốt tinh long mắt nhìn thấy ngũ ma xông vào thức hải liền không ngừng vùng vẫy, muốn thoát khỏi lực lượng trói buộc trong thức hải.
Nhưng mà chủ hồn của Thạch Nham trong thức hải lại liên tục phóng ra lực lượng trói buộc cực kỳ dẻo dai rót đầy vào trong những chùm sáng đang trói buộc Băng cốt tinh long, làm cho những chùm sáng đó chắc chắn trói chặt hơn. Dù cho Băng cốt tinh long có cố gắng thế nào cũng không thể thoát ra được.
- Đừng!
Thánh Linh Thần thét lên chói tai, muốn bay ra khỏi Long tinh nhưng lại bị hỏa viêm lực của Địa Tâm Hỏa Vạn Năm quấn lấy.
Từng luồng lực lượng linh hồn công kích cuồng bạo hơn đột nhiên từ bên trong Long tinh bắn ra, những lực lượng linh hồn đó lần lượt hóa thành hình dạng hư ảo của các loại linh thú với thân thể cường tráng đang gầm gừ gào thét, chúng dần dập xông tới thức hải của Thạch Nham.
Chính vào lúc này, trong bộ xương rồng lạnh rét bỗng nhiên xuất hiện khí tức linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba.
Thần thức Thạch Nham mở rộng ra, Thiên nhãn sáng lên, nhìn thấy Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba dùng trạng thái linh hồn hiện ra, đồng thời lập tức ra tay ngăn cản các loại yêu thú hình dạng hư ảo do Thánh Linh Thần phóng ra.
Nhân cơ hội này, chủ hồn trong thức hải của hắn dồn hết toàn bộ sức lực trói chặt lấy mấy chục con Băng cốt tinh long trong suốt kia.
Trong lòng Thạch Nham cũng hiểu rõ, biết mấy chục con Băng cốt tinh long này chính là lực lượng linh hồn tinh khiết của Thánh Linh Thần, lực lượng linh hồn này mạnh mẽ vô cùng, đủ để phá tan thức hải của hắn, bên trong còn ẩn giấu lực lượng vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà luồng lực lượng linh hồn mạnh mẽ này dường như có thể bị ngũ ma nuốt lấy.
Khi ngũ ma biểu hiện ra sự tham lam mãnh liệt, hắn liền biết những con Băng cốt tinh long trong suốt này tuyệt đối là linh đan thần dược để ngũ ma đột phá tiến hóa. Nuốt gọn những con Băng cốt tinh long này tất nhiên có thể khiến cho ngũ ma càng mạnh mẽ hơn, lực lượng linh hồn sẽ được tăng vọt.
Đúng là cơ hội ngàn năm khó gặp!
Ngũ ma đang bay vút đến kêu gào như ác quỷ chụp mồi nhào lên, chen nhau bay đến xé nát mấy chục con Băng cốt tinh long kia. Giống như đang ăn con mồi thật sự, đưa chúng vào hàm răng nanh dày đặc trong cái miệng lớn âm u nhai ngấu nghiến tới mức băng vụn bay lả tả, tỏ vẻ rất vui sướng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong thức hải, lúc ngũ ma đang cắn nuốt mười mấy con Băng cốt tinh long thì thân thể của chúng dần dần phát sinh biến hóa.
Hư thể của ngũ ma vốn mơ hồ đã trở nên mỗi lúc một rõ ràng, thậm chí từ từ có thể thấy ma văn kỳ lạ trên mình, còn có ánh sáng đen nhàn nhạt chuyển động trong thân thể hư ảo chúng, ngay cả hình thể của chúng tựa như cũng trở nên cường tráng hơn một chút.
Mấy chục con Băng cốt tinh long trong khoảng thời gian mười hơi thở ngắn ngủi đã bị ngũ ma tiêu cực ăn sạch sẽ.
Sau khi ngũ ma ăn sạch Băng cốt tinh long hình như còn chưa thỏa mãn, lại bay ra khỏi thức hải hóa thành những tên ác ma dữ tợn cao mười mét bay lượn lòng vòng quanh Thánh Linh Thần để tìm thời cơ xuống tay.
Nhắm mắt dùng thần thức cảm ứng bốn phía, Thạch Nham nhìn thấy ba người Dịch Thiên Mạc đang hợp lực đối phó linh hồn công kích của Thánh Linh Thần.
Thân là ba vị thống lĩnh của Âm Mị tộc, tạo nghệ linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc quả thực rất phi phàm, cho dù Thánh Linh Thần được xưng là thần đối diện với phòng ngự linh hồn do ba người dựng nên cũng biểu hiện ra vẻ lực bất tòng tâm.
Lại có thêm Địa Tâm Hỏa Vạn Năm vẫn luôn liên tục thiêu đốt Long tinh khiến nó không thể thi triển toàn bộ lực lượng, mấy chục luồng lực lượng linh hồn tinh khiết hóa thân thành Băng cốt tinh long lại bị ngũ ma cắn nuốt sạch sẽ.
Lực lượng của Thánh Linh Thần bị hao tổn rất nhiều, đã sắp không chống đỡ được nổi nữa.
Thánh Linh Thần đang kêu gào ầm ĩ, dùng lực lượng của bản thân để ứng phó vòng phòng ngự linh hồn của Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba, Yết Mãnh, còn phải phân tâm đối phó với Địa Tâm Hỏa Vạn Năm, quả là vô cùng mạnh mẽ.
Đáng tiếc, rốt cuộc nó cũng không phải là thần linh thật sự.
Cuối cùng, Địa Tâm Hỏa Vạn Năm tấn công mãi không được bèn ngưng tụ lực lượng lần nữa, dùng lực lượng của Thái dương chi tinh trong Địa Tâm Hỏa khiến hỏa viêm tăng thêm một cấp.
Địa Tâm Hỏa đang quấn lấy Long tinh trong phút chốc giống như trở thành mặt trời giữa trưa, phát ra sức nóng cực kỳ mãnh liệt, sức nóng này dung hợp với viêm lực của bản thân Địa Tâm Hỏa khiến cho hỏa viêm của Địa Tâm Hỏa tăng vọt lên gấp ba.
"Rắc rắc rắc!"
Long tinh bỗng phát ra tiếng vang kỳ lạ.
Chất lỏng kỳ dị bên trong di chuyển chậm lại, bọt khí bốc lên càng lúc càng nhiều.
- Thực ra chúng ta có thể bàn bạc kỹ lại, các ngươi nhất định cũng không muốn ta có chuyện, nếu ta không còn nữa thiên địa linh khí ở đây sẽ tự nhiên tản mất, ta biết thiên địa linh khí vô cùng quan trọng với việc tu luyện của các ngươi, các ngươi không muốn nhìn thấy hòn đảo này trở thành một hoang đảo chứ?
Thánh Linh Thần chuyển động bên trong Long tinh, chầm chậm biến hóa, chất long dần dần ngưng tụ lại cuối cùng ngưng kết thành một khuôn mặt mờ ảo.
- Ngũ ma trở về.
Thạch Nham dùng tinh thần kêu gọi, chủ hồn trong thức hải liên tục phóng ra những sợi tơ linh hồn như xúc tua linh hồn làm dịu những dao động bên trong thức hải, làm thức hải đang xoay chuyển nhanh chóng ổn định lại.
Ngũ ma tiêu cực đang thèm thuồng bay xung quanh Long tinh nhận được kêu gọi của chủ hồn Thạch Nham quyến luyến không nỡ từ bên cạnh Long tinh bay về, biến thành những chùm sáng đen biến mất trên đỉnh đầu của Thạch Nham, một lần nữa xuất hiện trong thức hải của hắn, từ từ yên lặng lại.
Ngũ ma bay về nhưng Thạch Nham không hề buông lỏng, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt mờ ảo do Thánh Linh Thần ngưng kết ra trong Long tinh, cười lạnh nói:
- Thế nào? Bây giờ biết sợ sao? Không phải vừa rồi ngươi muốn mạnh mẽ chiếm lấy thân thể của ta sao?
- Hiện tại ta biết không thể thành công.
Thánh Linh Thần thở dài, khuôn mặt mờ ảo kia lắc lắc như đụng vào vách trong suốt của Long tinh, vội vàng nói:
- Thu lại Thiên hỏa quái đản này đi, nếu không đến khi hàn lực của Long tinh bị tiêu hao hết, ta sẽ trần trụi bại lộ ra, đến lúc đó ta sẽ xong đời, thiên địa linh khí nồng đậm ở đây cũng sẽ biến mất không còn, nhất định là ngươi không muốn như vậy đâu.
- Không, ta chẳng hề quan tâm.
Thạch Nham lắc đầu, lạnh lùng vô tình nói:
- Cùng lắm thì đổi một hòn đảo khác là được, hòn đảo có thiên địa linh khí nồng đậm còn nhiều, ta chẳng quan tâm việc dời đi nơi khác mà chỉ quan tâm đến việc tiêu diệt ngươi hơn.
Thánh Linh Thần run rẩy, trầm mặc không nói.
- Vừa rồi mấy chục con Băng cốt tinh long do lực lượng linh hồn tinh khiết của ngươi ngưng tụ thành quả là thần dược đại bổ cho linh hồn. Ta thiêu cháy lớp vỏ Long tinh của ngươi, chờ linh hồn ngươi hoàn toàn lộ ra ngoài nói không chừng ta có thể vừa dùng Thiên hỏa luyện hóa ngươi, vừa hút lấy linh hồn ngươi. Ta cảm thấy việc này với ta mà nói còn đáng giá hơn thu được một địa điểm tu luyện có thiên địa linh khí nồng đậm.
Thạch Nham cười lạnh, vốn không quan tâm đến sống chết của Thánh Linh Thần, tỏ thái độ chỉ một lòng vì lợi ích của bản thân.
Thánh Linh Thần run rẩy càng mãnh liệt hơn.
- Tiếp tục đốt! Đốt Long tinh đó thành tro tàn cho ta!
Vẻ mặt Thạch Nham tàn nhẫn, hạ lệnh cho Địa Tâm Hỏa Vạn Năm đang quấn quanh Long tinh kia.
Nhận được chỉ thị của Thạch Nham, Địa Tâm Hỏa càng gia sức hơn, rất nhiều ngọn lửa nóng rực như nước thép nóng chảy trút lên trên Long tinh, khiến cho vách chắn băng hàn bên ngoài Long tinh bị hòa tan chậm rãi.
Nếu tình thế cứ tiếp tục như vậy không bao lâu nữa thì Long tinh sẽ tan chảy hết.
Ba người Dịch Thiên Mạc cũng biết ý nghĩ của Thạch Nham, cười lạnh tăng cường linh hồn phòng ngự, lập nên tầng tầng vách chắn linh hồn đủ màu sắc rực rỡ ngăn cản Thánh Linh Thần, phòng ngừa nó trước cảnh sắp chết sẽ đột nhiên nổi điên làm loạn, liều mạng dùng một kích cuối cùng dẫn đến ngọc đá cùng nát.
- Tại sao các ngươi đều ép ta? Ta chỉ muốn sống sót, chỉ muốn trở thành một sinh mệnh có máu có thịt, không muốn trở thành thần linh hư vô mờ ảo gì đó, không muốn bị người khác lợi dụng, không muốn trở thành thuốc bổ trợ giúp người khác đột phá, cuối cùng sẽ bị nuốt lấy một cách vô tình. Ta chỉ muốn… muốn được sống thôi.
Thánh Linh Thần gào lên giống như điên loạn, từng luồng lực lượng linh hồn sắc bén như lưỡi đao bắn ra, dần dần có dấu hiệu không thể khống chế được.
Sắc mặt Thạch Nham không đổi nhưng lại lặng lẽ phóng ra thần thức để cảm nhận, đưa tinh thần đến gần xung quanh Long tinh, tĩnh tâm suy đoán hành động của Thánh Linh Thần từ dao động linh hồn trong Long tinh.
Muốn bạo hồn sao.
Thạch Nham thấy trong lòng rét lạnh, bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó nên trầm ngâm một lúc quát lên:
- Được rồi, chúng ta có thể nói chuyện, đừng phải cố ngươi chết ta sống nữa.
Đồng thời trong lúc nói chuyện, hắn âm thầm phát ra một tia thần thức truyền tin cho ba người Dịch Thiên Mạc, hơn nữa nhỏ giọng nhắc Địa Tâm Hỏa:
- Không cần tiếp tục gia tăng lực lượng nữa.
Khí tức cực nóng của Địa Tâm Hỏa bao phủ trên Long tinh bỗng giảm xuống.
Hình thể linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc cũng chậm rãi lui về phía sau Thạch Nham, lực thắt linh hồn đang dần tiếp cận đến Long tinh cũng yếu đi từng chút, toàn bộ chuyển hóa thành lực lượng phòng ngự.
Cảm xúc linh hồn nóng nảy bất an của Thánh Linh Thần sau khi bên phía Thạch Nham đưa ra nhượng bộ cũng chầm chậm bình phục lại.
- Ngươi muốn gì? Không phải muốn giết ta sao?
Thánh Linh Thần ở trong Long tinh quan sát Thạch Nham:
- Có phải ngươi muốn trấn an cảm xúc của ta trước, chờ đến lúc ta không chuẩn bị nổ tung linh hồn mới nhân cơ hội ra tay đánh lén, hấp thu lực lượng linh hồn của ta đến mức lớn nhất.
Sắc mặt Thạch Nham không đổi nhưng trong lòng lại rất kinh ngạc.
Thánh Linh Thần một lời đã nói trúng suy nghĩ trong đầu hắn.
Hắn quả thật muốn nhân lúc Thánh Linh Thần không chú ý mà bảo Dịch Thiên Mạc và Địa Tâm Hỏa liên thủ toàn lực ra tay, một kích trói chặt Thánh Linh Thần, trước khi linh hồn nó nổ tung thu lấy mọi thứ của nó, khống chế linh hồn nó để cho ngũ ma hấp thu dần.
Linh hồn nổ tung chính là hành động ngọc đá cùng nát, có thể trong nháy mắt tạo ra hố đen linh hồn, hút lấy nuốt gọn hồn phách của tất cả sinh linh ở xung quanh.
Linh hồn bị nổ tung thì toàn bộ khí tức sẽ biến mất không còn, tất cả lực lượng linh hồn không còn sót lại chút gì, bất kỳ ai cũng không thể thu được chút lợi gì từ linh hồn nổ tung.
Một khi Thánh Linh Thần bạo hồn, Thạch Nham không những không được chút lợi nào mà ngược lại còn có thể sẽ bị hố đen linh hồn do bạo hồn tạo ra hút lấy nuốt gọn linh hồn của hắn, dẫn đến sự hung hiểm không thể lường trước được.
Đó không phải là điều hắn muốn.
- Thực ra chúng ta quả thật có thể nói chuyện hòa thuận với nhau, đối với ta mà nói ngươi còn sống sẽ có tác dụng hơn.
Thạch Nham đột nhiên nở cụ cười, đưa Huyết Văn giới tới hướng Địa Tâm Hỏa từ xa kêu gọi nó.
Địa Tâm Hỏa và hắn tâm linh tương thông tất nhiên hiểu được ý nghĩ của hắn, trong lúc tay hắn đung đưa thì Địa Tâm Hỏa đã hóa thành chùm lửa chui vào Huyết Văn giới.
Địa Tâm Hỏa vừa biến mất, nhiệt độ cực nóng khó chịu nổi trong Long tinh lập tức biến mất sạch sẽ.
Hàn khí rét lạnh như hầm băng lại lần nữa ngập tràn bốn phía bộ xương rồng, Long tinh đã không còn bị Địa Tâm hỏa quấn lấy lại trở nên trong suốt lấp lánh, hàn khí lạnh rét trong bộ xương rồng hóa thành những điểm băng sáng lấp lánh, tựa như bông tuyết rơi xuống chỗ Long tinh bị Long tinh hút lấy, khiến cho Long tinh càng lúc càng sáng, hàn khí cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Thánh Linh Thần không có bày tỏ thêm gì, nó trầm mặc theo nhất cứ nhất động của Thạch Nham, không dám buông lỏng chút nào.
Nó tựa như trải qua quá nhiều điều xảo trá, biết được lòng người hiểm ác, nhất là vẻ lạnh lùng vô tình của Thạch Nham càng để lại cho nó ấn tượng rất sâu sắc. Nó vẫn không cho rằng loại nhân vật hung tàn như Thạch Nham sẽ có lúc lương tâm trỗi dậy.
Nó còn cho rằng Thạch Nham sẽ ra tay đánh lén, nó đang chờ đợi, đồng thời chuẩn bị toàn lực phòng ngự.
- Các người đi lên đi.
Thạch Nham trầm ngâm một hồi bỗng nhiên cười cười hướng về phía linh hồn hư thể của ba người Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba, Yết Mãnh ra lệnh.
- Chủ nhân...
Dịch Thiên Mạc lộ ra vẻ không đồng ý, truyền đi ý niệm linh hồn.
- Không sao đâu.
Vẻ mặt Thạch Nham bình tĩnh phất phất tay với bọn họ ý bảo bọn họ hãy yên tâm
- Chuyện ở đây ta sẽ xử lí cẩn thận, sẽ không có vấn đề gì đâu, các người đi đi.
Ba người Dịch Thiên Mạc chần chờ một lát, thấy hắn dường như đầy tự tin mới chậm chạp rời đi, ba linh hồn hư thể dần biến nhạt, cuối cùng tan thành vô số điểm sáng biến mất không thấy nữa.
Trên đỉnh Tuyết Long sơn.
Thân thể của ba người Dịch Thiên Mạc đột nhiên run mạnh lên, ba người đồng thời mở mắt, hít một hơi thật sâu.
- Sao rồi?
Vũ Nhu vội vàng hỏi.
Đế Sơn cũng khẽ nhíu lông mày.
Tào Chỉ Lam cắn môi, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ tò mò cũng lặng lẽ tiến sát ba người Dịch Thiên Mạc một bước, lỗ tai nhỏ nhắn như dương chi bạch ngọc còn động đậy một cách tinh quái, hiển nhiên vô cùng quan tâm đến câu trả lời của Dịch Thiên Mạc.
Dịch Thiên Mạc nhíu mày liếc mắt quét qua Tào Chỉ Lam.
Tào Chỉ Lam khẽ cười, lùi lại về sau mấy bước nhưng không hề lộ ra vẻ sợ hãi mà lại cười khanh khách nói:
- Ta đã sớm đoán ra quan hệ của các người rồi. Ta biết, giữa các ngươi và hắn có loại giao ước nào đó, dưới tình huống giao ước này chưa bị phá bỏ, các ngươi sẽ rất tôn trọng hắn, thậm chí nghe theo sai khiến của hắn.
Đế Sơn bỗng nheo mắt lại, một tia sáng lạnh lùng ở sâu trong đồng tử hắn chợt lóe lên rồi biến mất ngay.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tào Chỉ Lam khẽ biến, trong lòng thấy rét lạnh, thân thể yêu kiều cũng khẽ run rẩy, vội vàng giơ tay thanh minh:
- Ta không có ác ý, đối với hắn, ta chỉ có thể một dùng phương pháp liên minh hữu hảo, điều này ta nghĩ vị tiền bối kia chắc là biết rõ.
Tào Chỉ Lam chỉ đến hướng Dịch Thiên Mạc.
Dịch Thiên Mạc không khỏi nhớ đến tỏ tình dũng cảm của nàng ta với Thạch Nham, dưới ánh mắt của Đế Sơn, Vũ Nhu, vẻ mặt hắn cổ quái gật đầu thản nhiên nói:
- Nha đầu này chủ động đòi gả cho Thạch Nham, nhưng ánh mắt quả là rất chuẩn xác, lại có thể nhìn ra tiềm lực vô hạn của hắn.
Đôi mặt đẹp của Vũ Nhu bỗng sáng lên, lần đầu tiên bắt đầu nghiêm túc đánh giá Tào Chỉ Lam, vừa nhìn vừa âm thầm gật đầu, nở nụ cười xinh tươi cũng ngập tràn thâm ý:
- Tiểu nha đầu tướng mạo không tầm thường, xem ra là người thú vị, lá gan cũng không nhỏ, nhìn cũng không tệ. Ừm, nhưng mà muốn khiến hắn động lòng vừa ý, ngươi cần dùng nhiều tâm tư hơn.
- Xin hãy chỉ giáo.
Vẻ mặt Tào Chỉ Lam nghiêm chỉnh, dáng vẻ thành tâm thỉnh giáo.
Vũ Nhu lắc đầu cười cười lạnh nhạt nói:
- Phải xem biểu hiện sau này của ngươi thôi.
- Nói đi, một lát hắn đi lên, nếu hắn không muốn cho nha đầu này biết thì các ngươi cứ xóa đi ký ức của nàng ta.
Đế Sơn có hơi chút mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói:
- Đối với các ngươi mà nói, đây là chuyện rất dễ dàng.
Dịch Thiên Mạc gật đầu, cũng không kiêng dè gì nữa nên trầm giọng nói:
- Chúng là cùng liên thủ thiếu chút nữa hủy diệt Thánh Linh Thần, nhưng tên kia phát hiện tình huống không ổn định bạo hồn để cùng chết với chúng ta. Lúc này, chủ... Thạch Nham liền ngừng gây áp lực cho nó, bảo chúng ta lên trước để một mình hắn ở lại dưới đó giải quyết.
- Một mình hắn có thể ứng được tên kia sao?
Vũ Nhu ngạc nhiên, có hơi chút lo lắng.
Dịch Thiên Mạc lắc đầu
- Không biết, nhưng mà trên người hắn có rất nhiều thứ kỳ lạ, có lẽ... sẽ không có vấn đề gì lớn đâu, dù sao Thánh Linh Thần đó đã bị đánh cho sợ rồi.
Nghe hắn giải thích như vậy, Đế Sơn, Vũ Nhu tuy vẫn hơi chút lo lắng nhưng vẫn khôn có nói thêm gì.
"Ầm ầm ầm!"
Không lâu sau, trong lòng đất dưới Tuyết Long sơn lần nữa truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Khu vực mà lúc trước Thạch Nham rơi xuống lại lần nữa nứt ra xuất hiện một thông đạo mới, bên trong có băng nham dày đặc, có thiên địa linh khí cực kỳ nồng nặc từ bên trong tràn ra.
Đám người Đế Sơn đều có vẻ mặt kinh ngạc, đều chăm chú nhìn về thông đạo mới nứt ra, theo dõi động tĩnh phía dưới, âm thầm phòng bị.
Một thân ảnh to lớn từ phía dưới thông đạo chầm rãi thăng lên, tựa như được băng nham dưới lòng bàn chân nâng lên không phí chút sức lực nào một mạch bay lên phía trên.
- Đi ra rồi.
Dịch Thiên Mạc khẽ hét lên một tiếng, trong mắt đầy sự nghi hoặc.
Rất nhanh, dựa vào sự nâng đỡ của băng nham mà Thạch Nham đã không tốn nhiều sức lực đi ra khỏi bụng của Băng cốt tinh long, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt, tâm tình dường như khá tốt.
- Sao rồi?
Chờ hắn vừa ra khỏi, Tạp Ba lập tức đến gần không nhịn được cất tiếng hỏi.
- Xong rồi, nó đồng ý làm việc cho chúng ta, giúp chúng ta tập hợp thiên địa linh khí, giúp chúng ta xây dựng lại Tuyết Long đảo, trở thành ngọn nguồn cung cấp lực lượng dồi dào cho chúng ta.
- A, sao nó lại hiền lành an phận như thế?
- Ta đã đáp ứng nó, sẽ giúp nó luyện chế một thân thể thích hợp cho nó, chỉ thế mà thôi.
Những con Băng cốt tinh long bị thức hải của Thạch Nham trói buộc bỗng giãy giụa kịch liệt, lực lượng linh hồn dần tăng lên.
Nhưng mà nó vẫn còn xem thường tạo nghệ linh hồn của Thạch Nham.
Ở vùng đất bị vứt bỏ, Thạch Nham luôn đào sâu nghiên cứu các loại thần thông áo nghĩa linh hồn của Âm Mị tộc, đồng thời lấy đám người Phan Triết còn sống ra làm thí nghiệm. Hiểu biết của hắn về phương diện linh hồn tuy vẫn không bằng mấy người Dịch Thiên Mạc nhưng so với người thường, thậm chí so với một số tộc nhân bình thường của Âm Mị tộc thì lãnh ngộ của hắn về linh hồn áo nghĩa đã sâu sắc hơn rất nhiều.
Dẫu sao, không phải bất cứ tộc nhân nào của Âm Mị tộc đều có cơ hội tiếp xúc với những bảo điển linh hồn huyền bí tinh diệu nhất trong tộc.
Một mặt là lãnh ngộ sâu sắc của hắn về linh hồn áo nghĩa, thuộc nằm lòng các loại kỹ xảo linh hồn của Âm Mị tộc. Mặt khác là Tâm Hải Ngũ Ma từ Huyết Văn giới của hắn vô cùng thần bí kỳ dị, sỡ hữu năng lực tà ác mà ngay cả thống lĩnh của Âm Mị tộc là Dịch Thiên Mạc sở trường về linh hồn áo nghĩa cũng kinh ngạc không hiểu nổi.
Dưới tình huống này, Thánh Linh Thần còn xem Thạch Nham như Võ Giả nhân loại bình thường tất nhiên sẽ chịu thiệt thòi lớn.
- Không phải do ngươi!
Thạch Nham lạnh lùng hét to lên, trong đôi mắt bỗng bắn ra những tia sáng lạnh lùng như khí tức rét lạnh trong hầm băng, những làn khói mỏng màu trắng sữa từ lỗ chân lông khắp người hắn tuôn trào ra.
Đây là huyền băng hàn lực do Huyền Băng Hàn Diễm rót vào trong thân thể hắn, khói mỏng lượn lờ bao trùm quanh hắn tạo nên một lá chắn băng hàn thiên nhiên, lặng lẽ phòng ngự đợt tấn công tiếp theo của Thánh Linh Thần.
Đồng thời.
Ngũ ma tiêu cực từ bên ngoài trở về, mặt mũi dữ tợn lộ ra dáng vẻ hung ác, đột nhiên nhào tới những con Băng cốt tinh long nhỏ bé đang bị trói chặt.
Những con Băng cốt tinh long mắt nhìn thấy ngũ ma xông vào thức hải liền không ngừng vùng vẫy, muốn thoát khỏi lực lượng trói buộc trong thức hải.
Nhưng mà chủ hồn của Thạch Nham trong thức hải lại liên tục phóng ra lực lượng trói buộc cực kỳ dẻo dai rót đầy vào trong những chùm sáng đang trói buộc Băng cốt tinh long, làm cho những chùm sáng đó chắc chắn trói chặt hơn. Dù cho Băng cốt tinh long có cố gắng thế nào cũng không thể thoát ra được.
- Đừng!
Thánh Linh Thần thét lên chói tai, muốn bay ra khỏi Long tinh nhưng lại bị hỏa viêm lực của Địa Tâm Hỏa Vạn Năm quấn lấy.
Từng luồng lực lượng linh hồn công kích cuồng bạo hơn đột nhiên từ bên trong Long tinh bắn ra, những lực lượng linh hồn đó lần lượt hóa thành hình dạng hư ảo của các loại linh thú với thân thể cường tráng đang gầm gừ gào thét, chúng dần dập xông tới thức hải của Thạch Nham.
Chính vào lúc này, trong bộ xương rồng lạnh rét bỗng nhiên xuất hiện khí tức linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba.
Thần thức Thạch Nham mở rộng ra, Thiên nhãn sáng lên, nhìn thấy Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba dùng trạng thái linh hồn hiện ra, đồng thời lập tức ra tay ngăn cản các loại yêu thú hình dạng hư ảo do Thánh Linh Thần phóng ra.
Nhân cơ hội này, chủ hồn trong thức hải của hắn dồn hết toàn bộ sức lực trói chặt lấy mấy chục con Băng cốt tinh long trong suốt kia.
Trong lòng Thạch Nham cũng hiểu rõ, biết mấy chục con Băng cốt tinh long này chính là lực lượng linh hồn tinh khiết của Thánh Linh Thần, lực lượng linh hồn này mạnh mẽ vô cùng, đủ để phá tan thức hải của hắn, bên trong còn ẩn giấu lực lượng vô cùng đáng sợ.
Nhưng mà luồng lực lượng linh hồn mạnh mẽ này dường như có thể bị ngũ ma nuốt lấy.
Khi ngũ ma biểu hiện ra sự tham lam mãnh liệt, hắn liền biết những con Băng cốt tinh long trong suốt này tuyệt đối là linh đan thần dược để ngũ ma đột phá tiến hóa. Nuốt gọn những con Băng cốt tinh long này tất nhiên có thể khiến cho ngũ ma càng mạnh mẽ hơn, lực lượng linh hồn sẽ được tăng vọt.
Đúng là cơ hội ngàn năm khó gặp!
Ngũ ma đang bay vút đến kêu gào như ác quỷ chụp mồi nhào lên, chen nhau bay đến xé nát mấy chục con Băng cốt tinh long kia. Giống như đang ăn con mồi thật sự, đưa chúng vào hàm răng nanh dày đặc trong cái miệng lớn âm u nhai ngấu nghiến tới mức băng vụn bay lả tả, tỏ vẻ rất vui sướng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong thức hải, lúc ngũ ma đang cắn nuốt mười mấy con Băng cốt tinh long thì thân thể của chúng dần dần phát sinh biến hóa.
Hư thể của ngũ ma vốn mơ hồ đã trở nên mỗi lúc một rõ ràng, thậm chí từ từ có thể thấy ma văn kỳ lạ trên mình, còn có ánh sáng đen nhàn nhạt chuyển động trong thân thể hư ảo chúng, ngay cả hình thể của chúng tựa như cũng trở nên cường tráng hơn một chút.
Mấy chục con Băng cốt tinh long trong khoảng thời gian mười hơi thở ngắn ngủi đã bị ngũ ma tiêu cực ăn sạch sẽ.
Sau khi ngũ ma ăn sạch Băng cốt tinh long hình như còn chưa thỏa mãn, lại bay ra khỏi thức hải hóa thành những tên ác ma dữ tợn cao mười mét bay lượn lòng vòng quanh Thánh Linh Thần để tìm thời cơ xuống tay.
Nhắm mắt dùng thần thức cảm ứng bốn phía, Thạch Nham nhìn thấy ba người Dịch Thiên Mạc đang hợp lực đối phó linh hồn công kích của Thánh Linh Thần.
Thân là ba vị thống lĩnh của Âm Mị tộc, tạo nghệ linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc quả thực rất phi phàm, cho dù Thánh Linh Thần được xưng là thần đối diện với phòng ngự linh hồn do ba người dựng nên cũng biểu hiện ra vẻ lực bất tòng tâm.
Lại có thêm Địa Tâm Hỏa Vạn Năm vẫn luôn liên tục thiêu đốt Long tinh khiến nó không thể thi triển toàn bộ lực lượng, mấy chục luồng lực lượng linh hồn tinh khiết hóa thân thành Băng cốt tinh long lại bị ngũ ma cắn nuốt sạch sẽ.
Lực lượng của Thánh Linh Thần bị hao tổn rất nhiều, đã sắp không chống đỡ được nổi nữa.
Thánh Linh Thần đang kêu gào ầm ĩ, dùng lực lượng của bản thân để ứng phó vòng phòng ngự linh hồn của Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba, Yết Mãnh, còn phải phân tâm đối phó với Địa Tâm Hỏa Vạn Năm, quả là vô cùng mạnh mẽ.
Đáng tiếc, rốt cuộc nó cũng không phải là thần linh thật sự.
Cuối cùng, Địa Tâm Hỏa Vạn Năm tấn công mãi không được bèn ngưng tụ lực lượng lần nữa, dùng lực lượng của Thái dương chi tinh trong Địa Tâm Hỏa khiến hỏa viêm tăng thêm một cấp.
Địa Tâm Hỏa đang quấn lấy Long tinh trong phút chốc giống như trở thành mặt trời giữa trưa, phát ra sức nóng cực kỳ mãnh liệt, sức nóng này dung hợp với viêm lực của bản thân Địa Tâm Hỏa khiến cho hỏa viêm của Địa Tâm Hỏa tăng vọt lên gấp ba.
"Rắc rắc rắc!"
Long tinh bỗng phát ra tiếng vang kỳ lạ.
Chất lỏng kỳ dị bên trong di chuyển chậm lại, bọt khí bốc lên càng lúc càng nhiều.
- Thực ra chúng ta có thể bàn bạc kỹ lại, các ngươi nhất định cũng không muốn ta có chuyện, nếu ta không còn nữa thiên địa linh khí ở đây sẽ tự nhiên tản mất, ta biết thiên địa linh khí vô cùng quan trọng với việc tu luyện của các ngươi, các ngươi không muốn nhìn thấy hòn đảo này trở thành một hoang đảo chứ?
Thánh Linh Thần chuyển động bên trong Long tinh, chầm chậm biến hóa, chất long dần dần ngưng tụ lại cuối cùng ngưng kết thành một khuôn mặt mờ ảo.
- Ngũ ma trở về.
Thạch Nham dùng tinh thần kêu gọi, chủ hồn trong thức hải liên tục phóng ra những sợi tơ linh hồn như xúc tua linh hồn làm dịu những dao động bên trong thức hải, làm thức hải đang xoay chuyển nhanh chóng ổn định lại.
Ngũ ma tiêu cực đang thèm thuồng bay xung quanh Long tinh nhận được kêu gọi của chủ hồn Thạch Nham quyến luyến không nỡ từ bên cạnh Long tinh bay về, biến thành những chùm sáng đen biến mất trên đỉnh đầu của Thạch Nham, một lần nữa xuất hiện trong thức hải của hắn, từ từ yên lặng lại.
Ngũ ma bay về nhưng Thạch Nham không hề buông lỏng, ánh mắt lạnh lùng nhìn khuôn mặt mờ ảo do Thánh Linh Thần ngưng kết ra trong Long tinh, cười lạnh nói:
- Thế nào? Bây giờ biết sợ sao? Không phải vừa rồi ngươi muốn mạnh mẽ chiếm lấy thân thể của ta sao?
- Hiện tại ta biết không thể thành công.
Thánh Linh Thần thở dài, khuôn mặt mờ ảo kia lắc lắc như đụng vào vách trong suốt của Long tinh, vội vàng nói:
- Thu lại Thiên hỏa quái đản này đi, nếu không đến khi hàn lực của Long tinh bị tiêu hao hết, ta sẽ trần trụi bại lộ ra, đến lúc đó ta sẽ xong đời, thiên địa linh khí nồng đậm ở đây cũng sẽ biến mất không còn, nhất định là ngươi không muốn như vậy đâu.
- Không, ta chẳng hề quan tâm.
Thạch Nham lắc đầu, lạnh lùng vô tình nói:
- Cùng lắm thì đổi một hòn đảo khác là được, hòn đảo có thiên địa linh khí nồng đậm còn nhiều, ta chẳng quan tâm việc dời đi nơi khác mà chỉ quan tâm đến việc tiêu diệt ngươi hơn.
Thánh Linh Thần run rẩy, trầm mặc không nói.
- Vừa rồi mấy chục con Băng cốt tinh long do lực lượng linh hồn tinh khiết của ngươi ngưng tụ thành quả là thần dược đại bổ cho linh hồn. Ta thiêu cháy lớp vỏ Long tinh của ngươi, chờ linh hồn ngươi hoàn toàn lộ ra ngoài nói không chừng ta có thể vừa dùng Thiên hỏa luyện hóa ngươi, vừa hút lấy linh hồn ngươi. Ta cảm thấy việc này với ta mà nói còn đáng giá hơn thu được một địa điểm tu luyện có thiên địa linh khí nồng đậm.
Thạch Nham cười lạnh, vốn không quan tâm đến sống chết của Thánh Linh Thần, tỏ thái độ chỉ một lòng vì lợi ích của bản thân.
Thánh Linh Thần run rẩy càng mãnh liệt hơn.
- Tiếp tục đốt! Đốt Long tinh đó thành tro tàn cho ta!
Vẻ mặt Thạch Nham tàn nhẫn, hạ lệnh cho Địa Tâm Hỏa Vạn Năm đang quấn quanh Long tinh kia.
Nhận được chỉ thị của Thạch Nham, Địa Tâm Hỏa càng gia sức hơn, rất nhiều ngọn lửa nóng rực như nước thép nóng chảy trút lên trên Long tinh, khiến cho vách chắn băng hàn bên ngoài Long tinh bị hòa tan chậm rãi.
Nếu tình thế cứ tiếp tục như vậy không bao lâu nữa thì Long tinh sẽ tan chảy hết.
Ba người Dịch Thiên Mạc cũng biết ý nghĩ của Thạch Nham, cười lạnh tăng cường linh hồn phòng ngự, lập nên tầng tầng vách chắn linh hồn đủ màu sắc rực rỡ ngăn cản Thánh Linh Thần, phòng ngừa nó trước cảnh sắp chết sẽ đột nhiên nổi điên làm loạn, liều mạng dùng một kích cuối cùng dẫn đến ngọc đá cùng nát.
- Tại sao các ngươi đều ép ta? Ta chỉ muốn sống sót, chỉ muốn trở thành một sinh mệnh có máu có thịt, không muốn trở thành thần linh hư vô mờ ảo gì đó, không muốn bị người khác lợi dụng, không muốn trở thành thuốc bổ trợ giúp người khác đột phá, cuối cùng sẽ bị nuốt lấy một cách vô tình. Ta chỉ muốn… muốn được sống thôi.
Thánh Linh Thần gào lên giống như điên loạn, từng luồng lực lượng linh hồn sắc bén như lưỡi đao bắn ra, dần dần có dấu hiệu không thể khống chế được.
Sắc mặt Thạch Nham không đổi nhưng lại lặng lẽ phóng ra thần thức để cảm nhận, đưa tinh thần đến gần xung quanh Long tinh, tĩnh tâm suy đoán hành động của Thánh Linh Thần từ dao động linh hồn trong Long tinh.
Muốn bạo hồn sao.
Thạch Nham thấy trong lòng rét lạnh, bỗng nhiên hiểu ra điều gì đó nên trầm ngâm một lúc quát lên:
- Được rồi, chúng ta có thể nói chuyện, đừng phải cố ngươi chết ta sống nữa.
Đồng thời trong lúc nói chuyện, hắn âm thầm phát ra một tia thần thức truyền tin cho ba người Dịch Thiên Mạc, hơn nữa nhỏ giọng nhắc Địa Tâm Hỏa:
- Không cần tiếp tục gia tăng lực lượng nữa.
Khí tức cực nóng của Địa Tâm Hỏa bao phủ trên Long tinh bỗng giảm xuống.
Hình thể linh hồn của ba người Dịch Thiên Mạc cũng chậm rãi lui về phía sau Thạch Nham, lực thắt linh hồn đang dần tiếp cận đến Long tinh cũng yếu đi từng chút, toàn bộ chuyển hóa thành lực lượng phòng ngự.
Cảm xúc linh hồn nóng nảy bất an của Thánh Linh Thần sau khi bên phía Thạch Nham đưa ra nhượng bộ cũng chầm chậm bình phục lại.
- Ngươi muốn gì? Không phải muốn giết ta sao?
Thánh Linh Thần ở trong Long tinh quan sát Thạch Nham:
- Có phải ngươi muốn trấn an cảm xúc của ta trước, chờ đến lúc ta không chuẩn bị nổ tung linh hồn mới nhân cơ hội ra tay đánh lén, hấp thu lực lượng linh hồn của ta đến mức lớn nhất.
Sắc mặt Thạch Nham không đổi nhưng trong lòng lại rất kinh ngạc.
Thánh Linh Thần một lời đã nói trúng suy nghĩ trong đầu hắn.
Hắn quả thật muốn nhân lúc Thánh Linh Thần không chú ý mà bảo Dịch Thiên Mạc và Địa Tâm Hỏa liên thủ toàn lực ra tay, một kích trói chặt Thánh Linh Thần, trước khi linh hồn nó nổ tung thu lấy mọi thứ của nó, khống chế linh hồn nó để cho ngũ ma hấp thu dần.
Linh hồn nổ tung chính là hành động ngọc đá cùng nát, có thể trong nháy mắt tạo ra hố đen linh hồn, hút lấy nuốt gọn hồn phách của tất cả sinh linh ở xung quanh.
Linh hồn bị nổ tung thì toàn bộ khí tức sẽ biến mất không còn, tất cả lực lượng linh hồn không còn sót lại chút gì, bất kỳ ai cũng không thể thu được chút lợi gì từ linh hồn nổ tung.
Một khi Thánh Linh Thần bạo hồn, Thạch Nham không những không được chút lợi nào mà ngược lại còn có thể sẽ bị hố đen linh hồn do bạo hồn tạo ra hút lấy nuốt gọn linh hồn của hắn, dẫn đến sự hung hiểm không thể lường trước được.
Đó không phải là điều hắn muốn.
- Thực ra chúng ta quả thật có thể nói chuyện hòa thuận với nhau, đối với ta mà nói ngươi còn sống sẽ có tác dụng hơn.
Thạch Nham đột nhiên nở cụ cười, đưa Huyết Văn giới tới hướng Địa Tâm Hỏa từ xa kêu gọi nó.
Địa Tâm Hỏa và hắn tâm linh tương thông tất nhiên hiểu được ý nghĩ của hắn, trong lúc tay hắn đung đưa thì Địa Tâm Hỏa đã hóa thành chùm lửa chui vào Huyết Văn giới.
Địa Tâm Hỏa vừa biến mất, nhiệt độ cực nóng khó chịu nổi trong Long tinh lập tức biến mất sạch sẽ.
Hàn khí rét lạnh như hầm băng lại lần nữa ngập tràn bốn phía bộ xương rồng, Long tinh đã không còn bị Địa Tâm hỏa quấn lấy lại trở nên trong suốt lấp lánh, hàn khí lạnh rét trong bộ xương rồng hóa thành những điểm băng sáng lấp lánh, tựa như bông tuyết rơi xuống chỗ Long tinh bị Long tinh hút lấy, khiến cho Long tinh càng lúc càng sáng, hàn khí cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Thánh Linh Thần không có bày tỏ thêm gì, nó trầm mặc theo nhất cứ nhất động của Thạch Nham, không dám buông lỏng chút nào.
Nó tựa như trải qua quá nhiều điều xảo trá, biết được lòng người hiểm ác, nhất là vẻ lạnh lùng vô tình của Thạch Nham càng để lại cho nó ấn tượng rất sâu sắc. Nó vẫn không cho rằng loại nhân vật hung tàn như Thạch Nham sẽ có lúc lương tâm trỗi dậy.
Nó còn cho rằng Thạch Nham sẽ ra tay đánh lén, nó đang chờ đợi, đồng thời chuẩn bị toàn lực phòng ngự.
- Các người đi lên đi.
Thạch Nham trầm ngâm một hồi bỗng nhiên cười cười hướng về phía linh hồn hư thể của ba người Dịch Thiên Mạc, Tạp Ba, Yết Mãnh ra lệnh.
- Chủ nhân...
Dịch Thiên Mạc lộ ra vẻ không đồng ý, truyền đi ý niệm linh hồn.
- Không sao đâu.
Vẻ mặt Thạch Nham bình tĩnh phất phất tay với bọn họ ý bảo bọn họ hãy yên tâm
- Chuyện ở đây ta sẽ xử lí cẩn thận, sẽ không có vấn đề gì đâu, các người đi đi.
Ba người Dịch Thiên Mạc chần chờ một lát, thấy hắn dường như đầy tự tin mới chậm chạp rời đi, ba linh hồn hư thể dần biến nhạt, cuối cùng tan thành vô số điểm sáng biến mất không thấy nữa.
Trên đỉnh Tuyết Long sơn.
Thân thể của ba người Dịch Thiên Mạc đột nhiên run mạnh lên, ba người đồng thời mở mắt, hít một hơi thật sâu.
- Sao rồi?
Vũ Nhu vội vàng hỏi.
Đế Sơn cũng khẽ nhíu lông mày.
Tào Chỉ Lam cắn môi, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ tò mò cũng lặng lẽ tiến sát ba người Dịch Thiên Mạc một bước, lỗ tai nhỏ nhắn như dương chi bạch ngọc còn động đậy một cách tinh quái, hiển nhiên vô cùng quan tâm đến câu trả lời của Dịch Thiên Mạc.
Dịch Thiên Mạc nhíu mày liếc mắt quét qua Tào Chỉ Lam.
Tào Chỉ Lam khẽ cười, lùi lại về sau mấy bước nhưng không hề lộ ra vẻ sợ hãi mà lại cười khanh khách nói:
- Ta đã sớm đoán ra quan hệ của các người rồi. Ta biết, giữa các ngươi và hắn có loại giao ước nào đó, dưới tình huống giao ước này chưa bị phá bỏ, các ngươi sẽ rất tôn trọng hắn, thậm chí nghe theo sai khiến của hắn.
Đế Sơn bỗng nheo mắt lại, một tia sáng lạnh lùng ở sâu trong đồng tử hắn chợt lóe lên rồi biến mất ngay.
Khuôn mặt xinh đẹp của Tào Chỉ Lam khẽ biến, trong lòng thấy rét lạnh, thân thể yêu kiều cũng khẽ run rẩy, vội vàng giơ tay thanh minh:
- Ta không có ác ý, đối với hắn, ta chỉ có thể một dùng phương pháp liên minh hữu hảo, điều này ta nghĩ vị tiền bối kia chắc là biết rõ.
Tào Chỉ Lam chỉ đến hướng Dịch Thiên Mạc.
Dịch Thiên Mạc không khỏi nhớ đến tỏ tình dũng cảm của nàng ta với Thạch Nham, dưới ánh mắt của Đế Sơn, Vũ Nhu, vẻ mặt hắn cổ quái gật đầu thản nhiên nói:
- Nha đầu này chủ động đòi gả cho Thạch Nham, nhưng ánh mắt quả là rất chuẩn xác, lại có thể nhìn ra tiềm lực vô hạn của hắn.
Đôi mặt đẹp của Vũ Nhu bỗng sáng lên, lần đầu tiên bắt đầu nghiêm túc đánh giá Tào Chỉ Lam, vừa nhìn vừa âm thầm gật đầu, nở nụ cười xinh tươi cũng ngập tràn thâm ý:
- Tiểu nha đầu tướng mạo không tầm thường, xem ra là người thú vị, lá gan cũng không nhỏ, nhìn cũng không tệ. Ừm, nhưng mà muốn khiến hắn động lòng vừa ý, ngươi cần dùng nhiều tâm tư hơn.
- Xin hãy chỉ giáo.
Vẻ mặt Tào Chỉ Lam nghiêm chỉnh, dáng vẻ thành tâm thỉnh giáo.
Vũ Nhu lắc đầu cười cười lạnh nhạt nói:
- Phải xem biểu hiện sau này của ngươi thôi.
- Nói đi, một lát hắn đi lên, nếu hắn không muốn cho nha đầu này biết thì các ngươi cứ xóa đi ký ức của nàng ta.
Đế Sơn có hơi chút mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói:
- Đối với các ngươi mà nói, đây là chuyện rất dễ dàng.
Dịch Thiên Mạc gật đầu, cũng không kiêng dè gì nữa nên trầm giọng nói:
- Chúng là cùng liên thủ thiếu chút nữa hủy diệt Thánh Linh Thần, nhưng tên kia phát hiện tình huống không ổn định bạo hồn để cùng chết với chúng ta. Lúc này, chủ... Thạch Nham liền ngừng gây áp lực cho nó, bảo chúng ta lên trước để một mình hắn ở lại dưới đó giải quyết.
- Một mình hắn có thể ứng được tên kia sao?
Vũ Nhu ngạc nhiên, có hơi chút lo lắng.
Dịch Thiên Mạc lắc đầu
- Không biết, nhưng mà trên người hắn có rất nhiều thứ kỳ lạ, có lẽ... sẽ không có vấn đề gì lớn đâu, dù sao Thánh Linh Thần đó đã bị đánh cho sợ rồi.
Nghe hắn giải thích như vậy, Đế Sơn, Vũ Nhu tuy vẫn hơi chút lo lắng nhưng vẫn khôn có nói thêm gì.
"Ầm ầm ầm!"
Không lâu sau, trong lòng đất dưới Tuyết Long sơn lần nữa truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Khu vực mà lúc trước Thạch Nham rơi xuống lại lần nữa nứt ra xuất hiện một thông đạo mới, bên trong có băng nham dày đặc, có thiên địa linh khí cực kỳ nồng nặc từ bên trong tràn ra.
Đám người Đế Sơn đều có vẻ mặt kinh ngạc, đều chăm chú nhìn về thông đạo mới nứt ra, theo dõi động tĩnh phía dưới, âm thầm phòng bị.
Một thân ảnh to lớn từ phía dưới thông đạo chầm rãi thăng lên, tựa như được băng nham dưới lòng bàn chân nâng lên không phí chút sức lực nào một mạch bay lên phía trên.
- Đi ra rồi.
Dịch Thiên Mạc khẽ hét lên một tiếng, trong mắt đầy sự nghi hoặc.
Rất nhanh, dựa vào sự nâng đỡ của băng nham mà Thạch Nham đã không tốn nhiều sức lực đi ra khỏi bụng của Băng cốt tinh long, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt, tâm tình dường như khá tốt.
- Sao rồi?
Chờ hắn vừa ra khỏi, Tạp Ba lập tức đến gần không nhịn được cất tiếng hỏi.
- Xong rồi, nó đồng ý làm việc cho chúng ta, giúp chúng ta tập hợp thiên địa linh khí, giúp chúng ta xây dựng lại Tuyết Long đảo, trở thành ngọn nguồn cung cấp lực lượng dồi dào cho chúng ta.
- A, sao nó lại hiền lành an phận như thế?
- Ta đã đáp ứng nó, sẽ giúp nó luyện chế một thân thể thích hợp cho nó, chỉ thế mà thôi.
Tác giả :
Nghịch Thương Thiên