Sát Long Hệ Thống
Chương 66: Miểu sát năm vị Bán bộ phi thăng
Hai năm sau không nếu nói rõ ràng là 2 năm 6 tháng, Song tinh đã đạt thiên đế hậu kỳ vượt xa dự đoán của hắn, thời gian hai năm 6 tháng này thật sự đã xảy ra thực sự rất nhiều chuyện, hai chuyện lớn xảy ra,
Song tinh gặp Basara Kamui kết quả suýt chết nếu không phải Kamui có thói quen tha cho ''đối thủ tiềm lực'' thì hai người chắc chắn không tàn cũng phế và đại chiến với Ijuka Yuuto: Song tinh vs Yuuto kết quả thảm bại không có thể xem là hòa cũng được nhưng hắn thì một mình đối chiến năm vị basara mà cả năm vị một đi không trở lại, cái này thì phải xem lại , thực lực đều là bán bộ phi thăng cảnh đấy ( đã bước vào đốt cháy giai đoạn rồi... thực lực tăng nhanh như gió vậy)
Ngoài ra còn có chuyện quan trọng hơn , là hắn đã tìm ra Mayura ,cô bé không phải dạng vừa đâu ,thực lực thì Thiên đế hậu kỳ nhưng chẳng biết vận dụng nó, , trí nhớ của cô bé rất tốt nhưng hễ gặp Kegare là run như cầy sấy, chẳng biết trời trăng gì nữa?, đây là thứ hắn đau đầu nhất, âm dương sư không biết giết Kegare, buồn cười.
Sau đây là truyền hình trực tiếp trận Song tinh và Yuuto:
Một năm 6 tháng trước tại Trường Narukami, bên trong Magano khung cảnh hoang tàn quen thuộc có một tên thiếu niên tuấn mĩ che đi một mắt trái mặc đồng phục học sinh sau lưng của hắn thì có thêm năm tên áo đen nữa đi theo hắn như hình với bóng còn hắn thì nhàn hạ đi đến từng bàn đặt một bông hoa ly, không sai đây là kẻ thù truyền kiếp của Rokuro , Ijuka Yuuto , hắn nhìn thành quả của mình sau đó nở một nụ cười nói giọng mang đầy tính khinh miệt:
“Song tinh... Em gái ta mà thành Song tinh sao?... buồn cười... phế vật mà làm đượ cái gì chứ... sắp đến giờ rồi... thật là phấn khích quá đi... “
Quay lại với căn nhà của Song tinh, trên ghế sô pha Mayura đang nằm bất tỉnh nhân sự, hôm qua cô bé suýt chút nữa biến thành “ Uế linh trụy lạc”, nên hôm nay main tuyệt đối không cho cô đi được,Song tinh đã mặc ''thú y'' mà hắn đưa ,hắn nhìn về phía Song tinh, nói:
“Hai đứa nghe thật kỹ đây... ca biết nếu hai đứa không tới thì bạn bè của mấy đứa sẽ giống Mayura hôm qua trở thành “ Uế linh trụy lạc” cho dù có “ cộng chấn” và ''chân ngôn'' thì cũng chưa chắc kéo họ về được... nhưng không có chuẩn bị đến đó căn bản là tìm chết... hai đứa nhớ “ Bố lưu chi ngôn” mà ta dạy hôm qua không?... ta biết hai đứa mới biết nó một ngày nhưng ta biết hai đứa đã cố gắng rất nhiều để luyện tập nó, nó thực sự rất mạnh... “ Bố lưu chi ngôn” chỉ có hai đứa mới có thể sử dụng nó ... ngoài ra ... rokuro... đây là món quà của Seigen thúc trước khi mất đã đưa cho ta... bây giờ ta đưa nó lại cho đệ... nhớ không nên làm bẩn nó...”
Hắn nói xong thì đưa cho rokuro một lá bùa màu đỏ, bên trên có thể thấy rõ các phù văn màu vàng được vẽ ra hình thành một quyền sáo.
“Hai đứa muốn hỏi gì nữa thì hỏi đi... nếu không có gì nữa thì chúng ta nhanh chóng đi thôi... không nên để vị khách của chúng ta chờ lâu... “
Hắn nhìn hai người nói trong giọng nói mang đầy sự tức giận.
“Ca ca... nếu lần này chúng ta có đi mà không có về thì sao?... tấm phù này là gì?... có tác dụng gì sao?.. mà ''cộng chấn'' của bọn đệ có thật là có thể đánh bại hắn không?... tuy nó có thể đem đệ và Benio trở nên ''bất khả chiến bại'' nhưng kéo không dài hơn nữa rất dễ bị cắt đứt... “
Rokuro nhìn hắn cười nói.
“Có tác dụng hay không là ở hai đứa , cộng chấn hay ''Bố Lưu chi ngôn'' đều phải dựa vào ý chí của hai đứa... ý chí càng dung hòa với nhau thì uy lực ra đòn đánh ra càng mạnh... lá phù đó tên là ''tinh trang xích hiển phù''...ta tin đệ từng nghe tới nó... nó khá giống với lá bùa màu đen của đệ nhưng mạnh hơn một trăm lần... cũng chỉ tại đệ quá phế... chỉ dùng được mỗi một liên trang... tuy nói nhiều ít với đệ không quan trọng nhưng giống Benio dùng một lúc sáu liên trang vẫn tốt hơn, thứ này có thể thay thế bổ sung cho thứ kia... còn vấn đề có đi mà không có về ấy sao?... chỉ cần đệ và Benio chịu đựng hắn đủ thời gian ta tru sát năm tên kia thì... bọn hắn có đi mà không có về... đến giờ rồi “
Hắn nói xong lôi ra một lá bùa ném đến trước mặt cánh cổng màu vàng quen thuộc lại hiện ra cả ba bước vào, cuộc chiến đầy duyên nợ chính thức bắt đầu
Bên trong Magano, Trường Narukami, hai bên đã đứng hai bên khác nhau, hai chiến tuyến khác nhau, Rokuro nhìn Yuuto lạnh giọng nói:
“Chào...”
“ Chào?... chỉ có vậy thôi sao?... Thấy cậu giữ lời tớ rất vui... Tớ vẫn câu hỏi đó... Cậu có muốn làm đồng độ của tớ không?... Rokuro.”
Yuuto giở cái giọng chó má làng cờ hó ra.
“Có bao nhiêu lần thì tao vẫn nói vậy... Thà chết chứ không làm đồng đội của ngươi...”
Rokuro lạnh lùng chắc chắn nói.
“hahaha... tao thật không ngờ đó... tụi mày thực sự không thấy sự khác biệt giữa tao và bọn mày sao?... tao là Thiên đế Đại viên mãn đó.. còn bọn mày thì sao?... thiên đế tiền kỳ à hay trung kỳ... ta thật không ngờ mày lại thiểu não như vậy mời em gái ta làm đồng đội... buồn cười chết ta... tao cũng không cần mày nữa... để tao xẻo thịt từng đứa làm mồi cho Uế Linh...”
Yuuto cười điên cuồng nói,nói xong thì hắn phóng nhanh về phía Rokuro, một quyền mạnh mẽ đánh ra như muốn giết cả hai chỉ với một đòn này vậy.
“bặp... ngươi quên ta rồi sao?... bốp... hai đứa nhanh chóng tuyệt đối không để hắn phản công... cố gắng kéo dài thời gian nhanh nhất có thể...”
Hắn quỷ dị xuất hiện trước mặt Rokuro, một tay bắt lấy quyền của Yuuto sau đó một cước đem Yuuto đá bay sau đó nhìn rokuro nói, sau đó thì lại hướng năm tên Basara xông tới,nếu hắn thất bại thì trận này bọn hắn thua chắc.
“Vâng... Hồng trịch-cộng hưởng- liệt không bộc ma đạn...”
Hai người nắm lấy tay tổ hợp kích” cộng chấn”phát động, xung quanh bắt đầu hiện lên hơn mười mấy viên đá hình thù của man thú, nhanh chóng hướng Yuuto đang hấp hối lao tới.
“BÀnh bành bành...”
Tiếng nổ không ngừng vang lên, đem yuuto đánh văng them vài mét nữa.
“Cái này... là cái thứ bọn hắn dùng để cứu Mayura... cũng chỉ được cái mã mà thôi... tư thế này... “
Yuuto nhanh chóng đứng lên nhìn bàn tay đang bốc khói của mình , sau đó nhìn Rokuro đang từ trên trời rơi xuống nói, nhưng khi nhìn thấy tư thế của Rokuro thì mắt hắn co rụt lại.
“Diễm đoạn- hồng đoạn- cộng hưởng- Song bá khốc hiểu kiếm...”
Benio xuất hiện ngay bên cạnh Rokuro hai người cùng nắm lấy thanh kiếm, hét lên, thanh kiếm cũng theo đó phát sáng nhanh chóng tăng trưởng từ 70 cm lên hai mét , khí tức cũng mạnh hơn,
“Rầm... ầm... ầm...”
Một kiếm trực diện hướng yuuto chém xuống, một tiếng nổ vang lên,tạo thành một cái hố khổng lồ hiểu chiêu vừa rồi nó mạnh thế nào?
“Cộng hưởng?... chỉ có Song tinh các ngươi sử dụng được thôi nhỉ?... một ngày khổ luyện mà mày đã nâng cấp để áp dụng vào thực chiến rồi ha... người đằng sau điều chỉnh cho hợp với hướng mà người đằng trước ra hiệu.. có vẻ kĩ năng khác thì cần khẩu lệnh khác thì phải?... chỉ có vậy thôi sao?.. làm ta kỳ vọng hơn một chút rồi đấy... “
Yuuto xoa xoa cổ bước ra , không chút thương tổn nhìn Rokuro và Benio khinh miệt cười.
“Cái gì... hắn đoán được?... công kích không những không hiệu quả mà còn bị hắn đánh trúng...”
Rokuro trong lòng thầm mắng , nhưng ngoài mặt không có bất kì biểu hiện gì, chỉ nhìn Yuuto làm mặt lạnh nói:
“Ngươi muốn thì ta chiều...”
Truyện được đăng tại T r u y ệ n Cv . C o m
Hắn nói xong thì Benio cũng theo đó bước lui vài bước, rõ ràng đang điều chỉnh cự li, còn Rokuro thì trong tay đã xuất hiện một lá phù màu đỏ, hắn hét lên:
“ Tinh trang hiển phù- diễm... khặc khặc... trọng tấu âm dương thuật thức- Tinh phương vũ trang hiển phù...”
Tay phải của rokuro nhanh chóng hóa thành ''tay quỷ'' nó hóa thành màu tím đỏ không ngừng vang lên tiếng cười quái dị, hắn đặt lá bùa màu đỏ đó vào cánh tay, từ lá phù mấy sợi xích màu vàng hiện ra đem tay quỷ của hắn bao phủ lại,hình thành một quyền sáo màu cam vàng bao bọc bởi liệt diễm , nhiệm độ trong không khí không ngừng tăng lên vì bị cánh tay của hắn thiêu đốt.
“Làm sao có thể chứ... đeo vũ trang lên cánh tay uế linh ư?... vũ trang chỉ có thể mang lên người thôi mà... bốp...”
Yuuto đang kinh ngạc lẩm nhẩm thì đã bị Rokuro một trọng quyền đem hắn đánh văng về phía sau như tên lửa,
“Grừ... muốn chết thì để ta giết cho mau...”
Yuuto đứng dậy tức giận nhìn Rokuro nói.
“Banh... bốp...”
Cả hai bắt đầu lao vào nhau đánh đấm, nhưng rõ ràng có thể thấy rokuro mượn nhờ lá phù màu đỏ đó nên tạm thời chiếm thế thượng phong.
Bây giờ mới đến lượt main của chúng ta, quay lại với vài phút trước hắn đang lao tới năm vị basara, tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, hoàn toàn là không thấy cả tàn ảnh, cả năm người thì dựa vào nhau mà phòng thủ tuy tạm thời vẫn trụ được nhưng quan trong trụ được bao lâu mà thôi.
“Cả đám... phế vật... đi chết hết đi cho ta... brừm... “
Hắn hiện ra cả người bốc lên khí màu đỏ yêu dị, trên người không có lấy một tấm vải che thân toàn bộ đều dày đặc các loại phù văn rõ ràng đây là “ Uế linh chân thân” của hắn, hắn chỉ nhìn năm người khinh bỉ nói,thanh huyết kiếm nhanh chóng hóa thành màu đen yêu dị trong tay nhanh chóng phồng to ra, nhất kiếm kinh thiên trảm xuống cùng một lúc đem năm vị basara đánh bay ra ngoài.
rõ ràng là hắn biết đám Basara này là mượn nhờ đan dược do hắn bán ra đây mà,mà dùng đan dược thì chẳng khác gì phế... bởi vì linh lực trong cơ thể sẽ theo đó thất thoát ra ngoài, nên hắn chỉ cần hiện ra “uế linh chân thân “ để hấp thụ uế khí tăng nhanh sự thất thoát đó mà thôi,nhàn nhã công kích như vậy thì basara cũng sẽ theo đó tan rã nhưng hắn không có thời gian dài như vậy.
“Khốn kiếp... tất cả nhanh chóng triển khai... chiến trận... hắn mạnh hơn chúng ta tưởng nhiều...”
Cả đám năm người khổ sở đứng lên “ lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo” bán bộ phi thăng không phải dễ gặm như vậy , bọn hắn nhìn nhau nói, sau đó nhanh chóng bay về các hướng triển khai chiến trận bao vây lấy main,
“Sát...”
Cả đám nhắm hắn xông lên, dùng ''nhất kích tất sát'' của chính mình, không gian bị năm tuyệt kĩ giày xéo.
“phập.. oàng... bốp... oành... phập... phế vật thật... Chiến cuồng, ngươi đến hơi muộn đó ,thích chiến với ta một trận với ta không?... “
Hắn cũng không hoảng hốt gì lập tức biến mất, một kiếm hạ xuống đóng đinh vị basara bên phải hắn, sau đó tay phải một quả cầu màu đỏ ấn vào vị bên cạnh vị Basara đó, lại một cước đá vị Basara đối diện,hắn dùng tay trái dùng quả cầu còn lại lộn một vòng đem vị Basara ấn bẹp dí trên đất, sau đó lại một kiếm đem vị basara còn lại đóng đinh trên mặt đất, xong mọi việc hắn mới phủi tay mở miệng nói.
“Ừm... thôi bỏ đi... Ta không rảnh thế... ta đánh với ngươi thì để cho ngươi xả hành ta à... nói ngươi muốn ta đến đây làm gì?... mà ngươi làm gì bọn hắn vậy?... mấy tên này là ai?...”
Một thiếu niên mặc tử y để lộ ngực bất ngờ xuất hiện trên tay chính là cái xác của Basara mà hắn đánh bay, thiếu niên nhìn hắn nhếch miệng cười , không sai đây là Kamui, là kẻ lúc trước bị cha hắn ấn đầu xuống đất đây mà, hắn nhìn cái đám nằm la liệt trên đất nhìn main nói
“ À... đều là basara như người cả đấy.. mà mạnh hơn ngươi nhiều... hấp thụ bọn hắn thì ngươi có thể tấn cấp đó... “
Hắn không cảm xúc nhìn Kamui nói, hai người trở thành ''bạn'' sau trận Kamui suýt giết Rokuro và benio.
“Vậy sao?... ta không tin người tốt vậy... nói đúng hơn là thù lao của ta phải không?... ta không tin người vì cái chữ “ bạn bè” mà tốt như vậy... mà ta bán bộ phi thăng rồi... hấp thụ chẳng có mấy lợi ích đâu... “
Kamui nhìn hắn hai chữ ''khinh bỉ'' hiện lên trên mặt nói.
“Ờ... thông minh đó... mà ngươi nói không tác dụng á?... năm tên basara đó?... năm viên uế tinh đó cha... thừa sức cho người phi thăng luôn đó... mà thôi ta có việc nhờ ngươi.. chút nữa ngươi giúp ta biến một người thành “uế linh” ok..”
Hắn nhìn Kamui nói,(uế tinh là thứ mà basara mới có nói đúng hơn là ít nhất đại viên mãn mới có giống như thú hỏa của man thú vậy nhưng quý hiếm và tốt hơn nhiều,...)
“Ừ... ta hai viên thế đủ rồi... cha ta nói tốt quá thì hóa hại... nên ta hai viên thế là đủ... nhưng cái này không liên quan gì đến lời hứa của ngươi với ta đâu đó...”
Kamui tiến đến móc từ trong óc của mỗi tên ra năm viên hắn thu đi hai viên, đưa hắn cho ba viên còn lại, sau đó nói.
“Ok ... được lắm... Kamui, ngươi chơi được... như vậy mới là bạn bè... ta đã hứa cùng ngươi chém hai cái đầu của tên kia thì ta sẽ làm ... tiểu nhân như ta chưa bao giờ nuốt lời, ok”
Hắn cũng vui lòng nhận lấy ba viên Uế tinh thu vào Giới chỉ ,đồ quý mà ngu gì không lấy sau đó nhìn Kamui giơ ngón cái nói.
“Ừm... sao ngươi không hấp thụ luôn đi?... sao còn thu vào giới chỉ làm gì?”
Kamui gật đầu nói nhưng nhìn thấy hành động của hắn thì lại nghi hoặc nói.
“Ừm... để cho sau này có gì dùng không ấy mà... ngươi hấp thụ đi ta làm hộ pháp cho...”
Hắn mặt vô biểu tình nhìn Kamui nói, Kamui nghe vậy cũng vui lòng ngồi xuống đem hai viên Uế linh ra cho hấp thụ.
Song tinh gặp Basara Kamui kết quả suýt chết nếu không phải Kamui có thói quen tha cho ''đối thủ tiềm lực'' thì hai người chắc chắn không tàn cũng phế và đại chiến với Ijuka Yuuto: Song tinh vs Yuuto kết quả thảm bại không có thể xem là hòa cũng được nhưng hắn thì một mình đối chiến năm vị basara mà cả năm vị một đi không trở lại, cái này thì phải xem lại , thực lực đều là bán bộ phi thăng cảnh đấy ( đã bước vào đốt cháy giai đoạn rồi... thực lực tăng nhanh như gió vậy)
Ngoài ra còn có chuyện quan trọng hơn , là hắn đã tìm ra Mayura ,cô bé không phải dạng vừa đâu ,thực lực thì Thiên đế hậu kỳ nhưng chẳng biết vận dụng nó, , trí nhớ của cô bé rất tốt nhưng hễ gặp Kegare là run như cầy sấy, chẳng biết trời trăng gì nữa?, đây là thứ hắn đau đầu nhất, âm dương sư không biết giết Kegare, buồn cười.
Sau đây là truyền hình trực tiếp trận Song tinh và Yuuto:
Một năm 6 tháng trước tại Trường Narukami, bên trong Magano khung cảnh hoang tàn quen thuộc có một tên thiếu niên tuấn mĩ che đi một mắt trái mặc đồng phục học sinh sau lưng của hắn thì có thêm năm tên áo đen nữa đi theo hắn như hình với bóng còn hắn thì nhàn hạ đi đến từng bàn đặt một bông hoa ly, không sai đây là kẻ thù truyền kiếp của Rokuro , Ijuka Yuuto , hắn nhìn thành quả của mình sau đó nở một nụ cười nói giọng mang đầy tính khinh miệt:
“Song tinh... Em gái ta mà thành Song tinh sao?... buồn cười... phế vật mà làm đượ cái gì chứ... sắp đến giờ rồi... thật là phấn khích quá đi... “
Quay lại với căn nhà của Song tinh, trên ghế sô pha Mayura đang nằm bất tỉnh nhân sự, hôm qua cô bé suýt chút nữa biến thành “ Uế linh trụy lạc”, nên hôm nay main tuyệt đối không cho cô đi được,Song tinh đã mặc ''thú y'' mà hắn đưa ,hắn nhìn về phía Song tinh, nói:
“Hai đứa nghe thật kỹ đây... ca biết nếu hai đứa không tới thì bạn bè của mấy đứa sẽ giống Mayura hôm qua trở thành “ Uế linh trụy lạc” cho dù có “ cộng chấn” và ''chân ngôn'' thì cũng chưa chắc kéo họ về được... nhưng không có chuẩn bị đến đó căn bản là tìm chết... hai đứa nhớ “ Bố lưu chi ngôn” mà ta dạy hôm qua không?... ta biết hai đứa mới biết nó một ngày nhưng ta biết hai đứa đã cố gắng rất nhiều để luyện tập nó, nó thực sự rất mạnh... “ Bố lưu chi ngôn” chỉ có hai đứa mới có thể sử dụng nó ... ngoài ra ... rokuro... đây là món quà của Seigen thúc trước khi mất đã đưa cho ta... bây giờ ta đưa nó lại cho đệ... nhớ không nên làm bẩn nó...”
Hắn nói xong thì đưa cho rokuro một lá bùa màu đỏ, bên trên có thể thấy rõ các phù văn màu vàng được vẽ ra hình thành một quyền sáo.
“Hai đứa muốn hỏi gì nữa thì hỏi đi... nếu không có gì nữa thì chúng ta nhanh chóng đi thôi... không nên để vị khách của chúng ta chờ lâu... “
Hắn nhìn hai người nói trong giọng nói mang đầy sự tức giận.
“Ca ca... nếu lần này chúng ta có đi mà không có về thì sao?... tấm phù này là gì?... có tác dụng gì sao?.. mà ''cộng chấn'' của bọn đệ có thật là có thể đánh bại hắn không?... tuy nó có thể đem đệ và Benio trở nên ''bất khả chiến bại'' nhưng kéo không dài hơn nữa rất dễ bị cắt đứt... “
Rokuro nhìn hắn cười nói.
“Có tác dụng hay không là ở hai đứa , cộng chấn hay ''Bố Lưu chi ngôn'' đều phải dựa vào ý chí của hai đứa... ý chí càng dung hòa với nhau thì uy lực ra đòn đánh ra càng mạnh... lá phù đó tên là ''tinh trang xích hiển phù''...ta tin đệ từng nghe tới nó... nó khá giống với lá bùa màu đen của đệ nhưng mạnh hơn một trăm lần... cũng chỉ tại đệ quá phế... chỉ dùng được mỗi một liên trang... tuy nói nhiều ít với đệ không quan trọng nhưng giống Benio dùng một lúc sáu liên trang vẫn tốt hơn, thứ này có thể thay thế bổ sung cho thứ kia... còn vấn đề có đi mà không có về ấy sao?... chỉ cần đệ và Benio chịu đựng hắn đủ thời gian ta tru sát năm tên kia thì... bọn hắn có đi mà không có về... đến giờ rồi “
Hắn nói xong lôi ra một lá bùa ném đến trước mặt cánh cổng màu vàng quen thuộc lại hiện ra cả ba bước vào, cuộc chiến đầy duyên nợ chính thức bắt đầu
Bên trong Magano, Trường Narukami, hai bên đã đứng hai bên khác nhau, hai chiến tuyến khác nhau, Rokuro nhìn Yuuto lạnh giọng nói:
“Chào...”
“ Chào?... chỉ có vậy thôi sao?... Thấy cậu giữ lời tớ rất vui... Tớ vẫn câu hỏi đó... Cậu có muốn làm đồng độ của tớ không?... Rokuro.”
Yuuto giở cái giọng chó má làng cờ hó ra.
“Có bao nhiêu lần thì tao vẫn nói vậy... Thà chết chứ không làm đồng đội của ngươi...”
Rokuro lạnh lùng chắc chắn nói.
“hahaha... tao thật không ngờ đó... tụi mày thực sự không thấy sự khác biệt giữa tao và bọn mày sao?... tao là Thiên đế Đại viên mãn đó.. còn bọn mày thì sao?... thiên đế tiền kỳ à hay trung kỳ... ta thật không ngờ mày lại thiểu não như vậy mời em gái ta làm đồng đội... buồn cười chết ta... tao cũng không cần mày nữa... để tao xẻo thịt từng đứa làm mồi cho Uế Linh...”
Yuuto cười điên cuồng nói,nói xong thì hắn phóng nhanh về phía Rokuro, một quyền mạnh mẽ đánh ra như muốn giết cả hai chỉ với một đòn này vậy.
“bặp... ngươi quên ta rồi sao?... bốp... hai đứa nhanh chóng tuyệt đối không để hắn phản công... cố gắng kéo dài thời gian nhanh nhất có thể...”
Hắn quỷ dị xuất hiện trước mặt Rokuro, một tay bắt lấy quyền của Yuuto sau đó một cước đem Yuuto đá bay sau đó nhìn rokuro nói, sau đó thì lại hướng năm tên Basara xông tới,nếu hắn thất bại thì trận này bọn hắn thua chắc.
“Vâng... Hồng trịch-cộng hưởng- liệt không bộc ma đạn...”
Hai người nắm lấy tay tổ hợp kích” cộng chấn”phát động, xung quanh bắt đầu hiện lên hơn mười mấy viên đá hình thù của man thú, nhanh chóng hướng Yuuto đang hấp hối lao tới.
“BÀnh bành bành...”
Tiếng nổ không ngừng vang lên, đem yuuto đánh văng them vài mét nữa.
“Cái này... là cái thứ bọn hắn dùng để cứu Mayura... cũng chỉ được cái mã mà thôi... tư thế này... “
Yuuto nhanh chóng đứng lên nhìn bàn tay đang bốc khói của mình , sau đó nhìn Rokuro đang từ trên trời rơi xuống nói, nhưng khi nhìn thấy tư thế của Rokuro thì mắt hắn co rụt lại.
“Diễm đoạn- hồng đoạn- cộng hưởng- Song bá khốc hiểu kiếm...”
Benio xuất hiện ngay bên cạnh Rokuro hai người cùng nắm lấy thanh kiếm, hét lên, thanh kiếm cũng theo đó phát sáng nhanh chóng tăng trưởng từ 70 cm lên hai mét , khí tức cũng mạnh hơn,
“Rầm... ầm... ầm...”
Một kiếm trực diện hướng yuuto chém xuống, một tiếng nổ vang lên,tạo thành một cái hố khổng lồ hiểu chiêu vừa rồi nó mạnh thế nào?
“Cộng hưởng?... chỉ có Song tinh các ngươi sử dụng được thôi nhỉ?... một ngày khổ luyện mà mày đã nâng cấp để áp dụng vào thực chiến rồi ha... người đằng sau điều chỉnh cho hợp với hướng mà người đằng trước ra hiệu.. có vẻ kĩ năng khác thì cần khẩu lệnh khác thì phải?... chỉ có vậy thôi sao?.. làm ta kỳ vọng hơn một chút rồi đấy... “
Yuuto xoa xoa cổ bước ra , không chút thương tổn nhìn Rokuro và Benio khinh miệt cười.
“Cái gì... hắn đoán được?... công kích không những không hiệu quả mà còn bị hắn đánh trúng...”
Rokuro trong lòng thầm mắng , nhưng ngoài mặt không có bất kì biểu hiện gì, chỉ nhìn Yuuto làm mặt lạnh nói:
“Ngươi muốn thì ta chiều...”
Truyện được đăng tại T r u y ệ n Cv . C o m
Hắn nói xong thì Benio cũng theo đó bước lui vài bước, rõ ràng đang điều chỉnh cự li, còn Rokuro thì trong tay đã xuất hiện một lá phù màu đỏ, hắn hét lên:
“ Tinh trang hiển phù- diễm... khặc khặc... trọng tấu âm dương thuật thức- Tinh phương vũ trang hiển phù...”
Tay phải của rokuro nhanh chóng hóa thành ''tay quỷ'' nó hóa thành màu tím đỏ không ngừng vang lên tiếng cười quái dị, hắn đặt lá bùa màu đỏ đó vào cánh tay, từ lá phù mấy sợi xích màu vàng hiện ra đem tay quỷ của hắn bao phủ lại,hình thành một quyền sáo màu cam vàng bao bọc bởi liệt diễm , nhiệm độ trong không khí không ngừng tăng lên vì bị cánh tay của hắn thiêu đốt.
“Làm sao có thể chứ... đeo vũ trang lên cánh tay uế linh ư?... vũ trang chỉ có thể mang lên người thôi mà... bốp...”
Yuuto đang kinh ngạc lẩm nhẩm thì đã bị Rokuro một trọng quyền đem hắn đánh văng về phía sau như tên lửa,
“Grừ... muốn chết thì để ta giết cho mau...”
Yuuto đứng dậy tức giận nhìn Rokuro nói.
“Banh... bốp...”
Cả hai bắt đầu lao vào nhau đánh đấm, nhưng rõ ràng có thể thấy rokuro mượn nhờ lá phù màu đỏ đó nên tạm thời chiếm thế thượng phong.
Bây giờ mới đến lượt main của chúng ta, quay lại với vài phút trước hắn đang lao tới năm vị basara, tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, hoàn toàn là không thấy cả tàn ảnh, cả năm người thì dựa vào nhau mà phòng thủ tuy tạm thời vẫn trụ được nhưng quan trong trụ được bao lâu mà thôi.
“Cả đám... phế vật... đi chết hết đi cho ta... brừm... “
Hắn hiện ra cả người bốc lên khí màu đỏ yêu dị, trên người không có lấy một tấm vải che thân toàn bộ đều dày đặc các loại phù văn rõ ràng đây là “ Uế linh chân thân” của hắn, hắn chỉ nhìn năm người khinh bỉ nói,thanh huyết kiếm nhanh chóng hóa thành màu đen yêu dị trong tay nhanh chóng phồng to ra, nhất kiếm kinh thiên trảm xuống cùng một lúc đem năm vị basara đánh bay ra ngoài.
rõ ràng là hắn biết đám Basara này là mượn nhờ đan dược do hắn bán ra đây mà,mà dùng đan dược thì chẳng khác gì phế... bởi vì linh lực trong cơ thể sẽ theo đó thất thoát ra ngoài, nên hắn chỉ cần hiện ra “uế linh chân thân “ để hấp thụ uế khí tăng nhanh sự thất thoát đó mà thôi,nhàn nhã công kích như vậy thì basara cũng sẽ theo đó tan rã nhưng hắn không có thời gian dài như vậy.
“Khốn kiếp... tất cả nhanh chóng triển khai... chiến trận... hắn mạnh hơn chúng ta tưởng nhiều...”
Cả đám năm người khổ sở đứng lên “ lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo” bán bộ phi thăng không phải dễ gặm như vậy , bọn hắn nhìn nhau nói, sau đó nhanh chóng bay về các hướng triển khai chiến trận bao vây lấy main,
“Sát...”
Cả đám nhắm hắn xông lên, dùng ''nhất kích tất sát'' của chính mình, không gian bị năm tuyệt kĩ giày xéo.
“phập.. oàng... bốp... oành... phập... phế vật thật... Chiến cuồng, ngươi đến hơi muộn đó ,thích chiến với ta một trận với ta không?... “
Hắn cũng không hoảng hốt gì lập tức biến mất, một kiếm hạ xuống đóng đinh vị basara bên phải hắn, sau đó tay phải một quả cầu màu đỏ ấn vào vị bên cạnh vị Basara đó, lại một cước đá vị Basara đối diện,hắn dùng tay trái dùng quả cầu còn lại lộn một vòng đem vị Basara ấn bẹp dí trên đất, sau đó lại một kiếm đem vị basara còn lại đóng đinh trên mặt đất, xong mọi việc hắn mới phủi tay mở miệng nói.
“Ừm... thôi bỏ đi... Ta không rảnh thế... ta đánh với ngươi thì để cho ngươi xả hành ta à... nói ngươi muốn ta đến đây làm gì?... mà ngươi làm gì bọn hắn vậy?... mấy tên này là ai?...”
Một thiếu niên mặc tử y để lộ ngực bất ngờ xuất hiện trên tay chính là cái xác của Basara mà hắn đánh bay, thiếu niên nhìn hắn nhếch miệng cười , không sai đây là Kamui, là kẻ lúc trước bị cha hắn ấn đầu xuống đất đây mà, hắn nhìn cái đám nằm la liệt trên đất nhìn main nói
“ À... đều là basara như người cả đấy.. mà mạnh hơn ngươi nhiều... hấp thụ bọn hắn thì ngươi có thể tấn cấp đó... “
Hắn không cảm xúc nhìn Kamui nói, hai người trở thành ''bạn'' sau trận Kamui suýt giết Rokuro và benio.
“Vậy sao?... ta không tin người tốt vậy... nói đúng hơn là thù lao của ta phải không?... ta không tin người vì cái chữ “ bạn bè” mà tốt như vậy... mà ta bán bộ phi thăng rồi... hấp thụ chẳng có mấy lợi ích đâu... “
Kamui nhìn hắn hai chữ ''khinh bỉ'' hiện lên trên mặt nói.
“Ờ... thông minh đó... mà ngươi nói không tác dụng á?... năm tên basara đó?... năm viên uế tinh đó cha... thừa sức cho người phi thăng luôn đó... mà thôi ta có việc nhờ ngươi.. chút nữa ngươi giúp ta biến một người thành “uế linh” ok..”
Hắn nhìn Kamui nói,(uế tinh là thứ mà basara mới có nói đúng hơn là ít nhất đại viên mãn mới có giống như thú hỏa của man thú vậy nhưng quý hiếm và tốt hơn nhiều,...)
“Ừ... ta hai viên thế đủ rồi... cha ta nói tốt quá thì hóa hại... nên ta hai viên thế là đủ... nhưng cái này không liên quan gì đến lời hứa của ngươi với ta đâu đó...”
Kamui tiến đến móc từ trong óc của mỗi tên ra năm viên hắn thu đi hai viên, đưa hắn cho ba viên còn lại, sau đó nói.
“Ok ... được lắm... Kamui, ngươi chơi được... như vậy mới là bạn bè... ta đã hứa cùng ngươi chém hai cái đầu của tên kia thì ta sẽ làm ... tiểu nhân như ta chưa bao giờ nuốt lời, ok”
Hắn cũng vui lòng nhận lấy ba viên Uế tinh thu vào Giới chỉ ,đồ quý mà ngu gì không lấy sau đó nhìn Kamui giơ ngón cái nói.
“Ừm... sao ngươi không hấp thụ luôn đi?... sao còn thu vào giới chỉ làm gì?”
Kamui gật đầu nói nhưng nhìn thấy hành động của hắn thì lại nghi hoặc nói.
“Ừm... để cho sau này có gì dùng không ấy mà... ngươi hấp thụ đi ta làm hộ pháp cho...”
Hắn mặt vô biểu tình nhìn Kamui nói, Kamui nghe vậy cũng vui lòng ngồi xuống đem hai viên Uế linh ra cho hấp thụ.
Tác giả :
Ngao Du Hồng Trần