Sát Long Hệ Thống
Chương 33: Lang lão
Trong ba năm hắn ở trong hang bế quan thì tình hình đại lục bây giờ giống như Atula nói, các thế lực lớn bắt đầu rục rịch nói cách khác là Ma tộc bắt đầu rục rịch, không ngừng hướng nhân tộc và yêu tộc tiến công.
Ma tộc do Ma tôn và ba vị hộ quốc dẫn hơn 600 vạn ma binh chia làm hai đường ồ ạt kéo vào yêu tộc và nhân tộc ,lúc đầu ép hai tộc không thở nổi nhưng sau đó là lại là sự tổn thất cực kỳ nghiêm trọng, nhất là ở trận giáp công yêu tộc ở Ứng Long quan, tên như ý nghĩa đây là nơi ở của Đại nguyên soái của yêu tộc ,Ngao Ứng Long và quân đội của ông tự mình xây dựng lên , là nơi hiểm yếu nhất có thể nói nếu cửa này bị phá thì yêu tộc rất có thể sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục và trận còn lại bạch thành của nhân tộc.
Nếu nói trận chiến ở Ứng Long quan này cực kỳ thảm liệt, máu chảy thành sông ,thây chất đầy đống bên ngoài thành , kết quả thì sao ư? trận đó yêu tộc không tốn một binh một tướng ( như vậy nghĩa là vì yêu tộc chết rất ít phải nói là không đáng kể đối với ma tộc trong trận này)
nhưng ma tộc thì sao : Ma tôn suýt mất mạng , một vị hộ quốc pháp sư bán bộ phi thăng cảnh vẫn lạc ,hơn một trăm vạn ma quân mang theo thì toàn bộ chôn xác ở Ứng Long quan , nắm lấy cơ hội trong tay yêu tộc lập tức phản công không những đem toàn bộ lãnh thổ đoạt lại mà còn đem thêm hơn hai trăm vạn Ma binh và thêm một vị hộ quốc đại pháp sư làm quà khuyến mãi cho chôn giết.
Thì trận ở Bạch thành của nhân tộc do nhân hoàng đích thân dẫn binh thì càng thảm khốc ,càng khốc liệt, không chỉ ngoài thành mà cả trong thành đều là thây người kéo dài hơn vạn dặm, rõ ràng trận này là lưỡng bại câu thương, nhưng phần thắng vẫn thuộc về nhân tộc ,Nhân hoàng dùng kế ''vườn không nhà trống'' đem cánh quân hơn trăm vạn và vị hộ quốc pháp sư tru giết ngay trong thành, số còn lại thì bị mai phục tru giết trên đường hành quân,
Ma tộc vì hai trận đó mà nguyên khí đại thương ,tổn thất 2/3 quân số mang theo, cả ba vị hộ quốc đại pháp sư đều lần lượt vẫn lạc, bắt buộc phải lui về cố thủ, quả thật đây là đợt tiến công gục ngã chóng vánh nhất của Ma tộc trong một ngàn năm trở lại đây.
''Yêu tộc có Ngao Ứng Long , nhân tộc có Nhân hoàng “đây là hai anh hùng của hai tộc nhưng đó cũng là hai cái tên trở thành nỗi ám ảnh của Ma tộc, là hai thứ đem lại nỗi sợ hãi vô bờ của Ma tộc, Ma tộc có lẽ không bao giờ quên hai vị anh hùng này.
Nói về chiến sự đủ rồi, đến lượt anh main của chúng ta, ''đời như chó đái ''đây là câu mà hắn muốn nói nhất bây giờ, cũng phải trong vòng sáu tháng từ khi hắn vừa xuất quan, hắn tổng cộng nhận hơn cả trăm cuộc vây công từ ba phía: nhân tộc ,ma tộc và thậm chí là cả yêu tộc.
Giống như hiện tại , hắn đang bị hai vị yêu tộc đại tướng cấp cắm đầu cắm cổ nhắm mắt liều mạng vây công(trên yêu đế hậu kỳ được xem là đại tướng cấp)
“bang... binh... bốp..”
Hắn không ngừng bị hai vị yêu đế trước mặt bức lui.
“Hai người rút cuộc là ai , báo danh ra đi... tại sao lại vây công ta?''
hắn điên tiết nói, hắn thừa sức bẻ cổ bất kỳ vị nào trước mặt trong trận 1 vs 1 nhưng hai người một lúc thì lại chẳng khác gì phép tính: 1+1>2 cả , hắn cũng chịu bó tay thôi
“Ta là Ngao Thành , còn hắn là Lang Tông ...bọn ta thuộc huyết nguyệt lang kỵ ... ta muốn hỏi ngươi đến đây để làm gì?''
Vị cầm thương mặc huyết giáp ,nhìn hắn lãnh khốc nói.
“Là yêu tộc sao?... Ta đến đây tìm Đại nguyên soái... hai người các ngươi dẫn ta đến gặp hắn được không?”
hắn bây giờ mới để ý vị trước mặt mình, hắn cũng không ngờ vây công hắn lại là yêu tộc nhưng hắn lập tức lấy lại tinh thần bình tĩnh hỏi .
“...bái kiến Lang lão.”
hai người dừng động tác , đứng thẳng nghiêm mình nhìn về hướng khác gập lưng xuống chào.
Hắn quay về hướng đó thì đã có một vị trung niên nhìn còn khá trẻ, tóc trắng, khuôn mặt tuấn dật pha chút cương nghị , một giây để lão có thể từ vị trí đó đến trước mặt hắn, khoảng cách ít nhất cũng năm sáu mét, hắn kinh khủng nói :
“”cái gì... xin hỏi tiền bối là ai?”
Lang lão nhìn hắn nở một nụ cười :“ Ngươi cho ta một cảm giác quen thuộc... mà chỉ có trên người tên kia mới có... nếu ngươi không phiền thì mời ngươi theo ta về quân doanh một chuyến.”
“ách... Tiền bối có tên chứ... tiền bối nói tên kia là ai?”
hắn nhìn vị trung niên trước mặt nói.
“À... ta tên là Lang Tôn... Tên kia là ai à? ... Ừm, hắn là Ngao Ứng Long... ta gọi hắn là huynh hắn gọi ta là đệ... người ngồi lên đi.”
Lang lão vừa nói vừa hiện nguyên hình là một con sói màu trắng cực kỳ to lớn có những yêu văn màu đỏ chạy dọc từ trên trán , khóe mắt , trước ngực rồi kết thúc ở chóp đuôi, nhìn lại hắn nói.
“vậy làm phiền tiền bối rồi...”
hắn cũng chỉ biết ngồi lên lưng Lang lão.
“Lang lão nhưng.. chỗ đó chỉ có... nguyên soái.”
Hai vị đại tướng can ngăn vị Lang lão.
“Hai tên tiểu hài tử các ngươi... lưng của ta thì ta muốn ai ngồi mà chẳng được ... chúng ta đi thôi.”
Lang lão nhìn hai người Ngao Thành và vị kia Lang Tông cũng đã sớm biến thành một con sói màu đỏ đang đứng chôn chân trên đất ngốc trệ, nói.
Số từ: 1154
Ma tộc do Ma tôn và ba vị hộ quốc dẫn hơn 600 vạn ma binh chia làm hai đường ồ ạt kéo vào yêu tộc và nhân tộc ,lúc đầu ép hai tộc không thở nổi nhưng sau đó là lại là sự tổn thất cực kỳ nghiêm trọng, nhất là ở trận giáp công yêu tộc ở Ứng Long quan, tên như ý nghĩa đây là nơi ở của Đại nguyên soái của yêu tộc ,Ngao Ứng Long và quân đội của ông tự mình xây dựng lên , là nơi hiểm yếu nhất có thể nói nếu cửa này bị phá thì yêu tộc rất có thể sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục và trận còn lại bạch thành của nhân tộc.
Nếu nói trận chiến ở Ứng Long quan này cực kỳ thảm liệt, máu chảy thành sông ,thây chất đầy đống bên ngoài thành , kết quả thì sao ư? trận đó yêu tộc không tốn một binh một tướng ( như vậy nghĩa là vì yêu tộc chết rất ít phải nói là không đáng kể đối với ma tộc trong trận này)
nhưng ma tộc thì sao : Ma tôn suýt mất mạng , một vị hộ quốc pháp sư bán bộ phi thăng cảnh vẫn lạc ,hơn một trăm vạn ma quân mang theo thì toàn bộ chôn xác ở Ứng Long quan , nắm lấy cơ hội trong tay yêu tộc lập tức phản công không những đem toàn bộ lãnh thổ đoạt lại mà còn đem thêm hơn hai trăm vạn Ma binh và thêm một vị hộ quốc đại pháp sư làm quà khuyến mãi cho chôn giết.
Thì trận ở Bạch thành của nhân tộc do nhân hoàng đích thân dẫn binh thì càng thảm khốc ,càng khốc liệt, không chỉ ngoài thành mà cả trong thành đều là thây người kéo dài hơn vạn dặm, rõ ràng trận này là lưỡng bại câu thương, nhưng phần thắng vẫn thuộc về nhân tộc ,Nhân hoàng dùng kế ''vườn không nhà trống'' đem cánh quân hơn trăm vạn và vị hộ quốc pháp sư tru giết ngay trong thành, số còn lại thì bị mai phục tru giết trên đường hành quân,
Ma tộc vì hai trận đó mà nguyên khí đại thương ,tổn thất 2/3 quân số mang theo, cả ba vị hộ quốc đại pháp sư đều lần lượt vẫn lạc, bắt buộc phải lui về cố thủ, quả thật đây là đợt tiến công gục ngã chóng vánh nhất của Ma tộc trong một ngàn năm trở lại đây.
''Yêu tộc có Ngao Ứng Long , nhân tộc có Nhân hoàng “đây là hai anh hùng của hai tộc nhưng đó cũng là hai cái tên trở thành nỗi ám ảnh của Ma tộc, là hai thứ đem lại nỗi sợ hãi vô bờ của Ma tộc, Ma tộc có lẽ không bao giờ quên hai vị anh hùng này.
Nói về chiến sự đủ rồi, đến lượt anh main của chúng ta, ''đời như chó đái ''đây là câu mà hắn muốn nói nhất bây giờ, cũng phải trong vòng sáu tháng từ khi hắn vừa xuất quan, hắn tổng cộng nhận hơn cả trăm cuộc vây công từ ba phía: nhân tộc ,ma tộc và thậm chí là cả yêu tộc.
Giống như hiện tại , hắn đang bị hai vị yêu tộc đại tướng cấp cắm đầu cắm cổ nhắm mắt liều mạng vây công(trên yêu đế hậu kỳ được xem là đại tướng cấp)
“bang... binh... bốp..”
Hắn không ngừng bị hai vị yêu đế trước mặt bức lui.
“Hai người rút cuộc là ai , báo danh ra đi... tại sao lại vây công ta?''
hắn điên tiết nói, hắn thừa sức bẻ cổ bất kỳ vị nào trước mặt trong trận 1 vs 1 nhưng hai người một lúc thì lại chẳng khác gì phép tính: 1+1>2 cả , hắn cũng chịu bó tay thôi
“Ta là Ngao Thành , còn hắn là Lang Tông ...bọn ta thuộc huyết nguyệt lang kỵ ... ta muốn hỏi ngươi đến đây để làm gì?''
Vị cầm thương mặc huyết giáp ,nhìn hắn lãnh khốc nói.
“Là yêu tộc sao?... Ta đến đây tìm Đại nguyên soái... hai người các ngươi dẫn ta đến gặp hắn được không?”
hắn bây giờ mới để ý vị trước mặt mình, hắn cũng không ngờ vây công hắn lại là yêu tộc nhưng hắn lập tức lấy lại tinh thần bình tĩnh hỏi .
“...bái kiến Lang lão.”
hai người dừng động tác , đứng thẳng nghiêm mình nhìn về hướng khác gập lưng xuống chào.
Hắn quay về hướng đó thì đã có một vị trung niên nhìn còn khá trẻ, tóc trắng, khuôn mặt tuấn dật pha chút cương nghị , một giây để lão có thể từ vị trí đó đến trước mặt hắn, khoảng cách ít nhất cũng năm sáu mét, hắn kinh khủng nói :
“”cái gì... xin hỏi tiền bối là ai?”
Lang lão nhìn hắn nở một nụ cười :“ Ngươi cho ta một cảm giác quen thuộc... mà chỉ có trên người tên kia mới có... nếu ngươi không phiền thì mời ngươi theo ta về quân doanh một chuyến.”
“ách... Tiền bối có tên chứ... tiền bối nói tên kia là ai?”
hắn nhìn vị trung niên trước mặt nói.
“À... ta tên là Lang Tôn... Tên kia là ai à? ... Ừm, hắn là Ngao Ứng Long... ta gọi hắn là huynh hắn gọi ta là đệ... người ngồi lên đi.”
Lang lão vừa nói vừa hiện nguyên hình là một con sói màu trắng cực kỳ to lớn có những yêu văn màu đỏ chạy dọc từ trên trán , khóe mắt , trước ngực rồi kết thúc ở chóp đuôi, nhìn lại hắn nói.
“vậy làm phiền tiền bối rồi...”
hắn cũng chỉ biết ngồi lên lưng Lang lão.
“Lang lão nhưng.. chỗ đó chỉ có... nguyên soái.”
Hai vị đại tướng can ngăn vị Lang lão.
“Hai tên tiểu hài tử các ngươi... lưng của ta thì ta muốn ai ngồi mà chẳng được ... chúng ta đi thôi.”
Lang lão nhìn hai người Ngao Thành và vị kia Lang Tông cũng đã sớm biến thành một con sói màu đỏ đang đứng chôn chân trên đất ngốc trệ, nói.
Số từ: 1154
Tác giả :
Ngao Du Hồng Trần