Sát Đấu Truyền Kỳ
Chương 99: Đối chiến Đại lục cự nhân
Ầm ầm
Lãnh Mạc vung Sát Thần Trảm, xuất ra 1 đạo kiếm khí mãnh liệt hướng đến Ngũ đại cao thủ tấn công. Đạo kiếm khí này khiến cả vùng trời rung lên mãnh liệt, uy áp chấn động, nhưng như thế vẫn chưa thể khiến những cường giả siêu cấp như họ bị thương. Khói bay mịt mù tan đi, dần hiện ra cả 4 người, 4 người họ không ai bị thương tích gì cả, đều đúng như dự liệu của Lãnh Mạc. Cậu liền lùi lại vài bước thủ thế để chuẩn bị đón nhận sự phản công của họ.
‘Tiểu Lạc lão sư đã làm vậy ta không còn cách nào khác ngoài khống chế người mà thôi’
Vân Vận buồn phiền nói ra, vốn dĩ cô không muốn đối đầu với lão sư của Lãnh Mạc, nhưng tình thế bắt buộc nên đành phải xuất thủ. Bàn tay ngọc ngà đưa lên, kết thành vài thủ ấn chú kỳ lạ.
Rắc rắc
Lập tức không gian bên Lãnh Mạc vặn vẹo 1 chút, 1 lỗ hỏng không gian dần xuất hiện, liền đem Lãnh Mạc hút vào trong.
‘Nguy rồi….’
Câu nói còn chưa hết thì cậu đã hoàn toàn bị hút vào bên trong trong sự chứng kiến của tất cả những người có mặt ở đây. Bát đại thủ lĩnh Xà nhân thần sắc kinh biến, họ không thể tin được cả tia hy vọng cuối cùng của họ lại có thể dễ dàng vụt tắt như thế. Nhưng điều này là lẽ đương nhiên khi người mà Lãnh Mạc đối đầu chính là Đấu Đế, cảnh giới chí tôn của nhân loại tại Thiên Nguyên Lục Địa này. Chỉ cần vài động tác nhẹ nhàng cũng có thể đem cả Xà nhân Đế quốc hủy diệt nhưng y lại không làm thế, chứng tỏ Vân Vận là 1 người chính trực.
‘Tiểu Lạc lão sư đã bị nhốt vào Không Lao của ta, tận dụng lúc này hãy đến và gặp mặt Mỹ Đỗ Toa để trao đổi dị hỏa’
‘Ân’
Khi Vân Vận vừa nói xong thì 3 người kia liền gật đầu, đấu khí dực khẽ động liền đem 4 người họ tiến vào bên trong. Cả Bát đại thủ lĩnh Xà nhân cũng bất lực nhìn họ tiến vào, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép, họ sinh ra đã là Xà nhân, mà Xà nhân thì từ khi sinh ra đều có 1 lời thề chính là dù phải hy sinh mạng sống này cũng phải ngăn cản kẻ thù tiến vào quê nhà. Cả 8 người hạ quyết tâm, đấu khí dực xuất hiện phía sau lưng chuẩn bị lao lên, bọn họ sẽ dùng bí pháp huyết bạo để làm chậm chân 4 người kia mặc dù biết điều đó là vô ích.
‘Rất tiếc Không Lao của Vân Vận tông chủ đối với ta không có tác dụng. Ta xin phép đi ra’
Đột nhiên 1 âm thanh quen thuộc vang khắp bầu trời, 4 người Ngũ đại cao thủ liền sựng lại, gương mặt kinh ngạc nhìn về phía sau. Không gian giữa không trung lại 1 lần nữa trở nên vặn vẹo rồi mở ra 1 lỗ hỏng, từ trong đó Lãnh Mạc thản nhiên bước ra, gương mặt mỉm cười. Đối với Không Lao này Lãnh Mạc tuy bất ngờ nhưng chuyện thoát khỏi nó thì không mấy khó khăn khi có Sát Thần Trảm có thể chém bay đi không gian của Đấu Đế.
‘Không thể nào! Không Lao của ta làm sao có thể dễ dàng mở ra được!!’
Sắc mặt kinh biến nhìn về phía Lãnh Mạc. Vân Vận không tránh khỏi run sợ khi nhìn thấy Không Lao của cô lại có thể dễ dàng mở ra như thế, mà kẻ mở ra có khi chỉ là Đấu Thánh. Bát đại thủ lĩnh Xà nhân thấy cảnh này liền mừng vui khôn xiết, tia hy vọng tưởng chừng đã vụt tắt ai ngờ lại 1 lần nữa xuất hiện.
‘Chỉ là sử dụng 1 chút tài vặt là có thể a, Vân Vận tông chủ không nên quá bất ngờ như thế’
Lãnh Mạc tràn đầy dũng khí hướng đến Vân Vận nói ra. Tuy cậu không muốn làm việc này nhưng vì lời hứa sẽ bảo vệ Xà nhân Đế quốc nên đành phải đánh 1 trận với Vân Vận. Dị hỏa liền xuất hiện, 2 đóm Vẫn Lạc Tâm Viêm và Xích Viêm Địa Hỏa lơ lửng tạo thành 1 vòng tròn phía sau lưng cậu, cùng uy áp đấu khí tuông trào mãnh liệt. Nhiếp Ly, Tân Vân, Lâm Ma và Vân Vận đều trố mắt chấn kinh khi thấy 2 loại hỏa diễm mà bọn họ tốn công tốn sức tìm kiếm lại nằm trong tay người này. Nhưng điều khiến họ chấn kinh hơn chính là Lãnh Mạc sỡ hữu 2 loại dị hỏa, điều mà chỉ người tu luyện cái “công pháp kia” hoặc Thiên Đạo Thần Quyết mới tu luyện được. Mà “công pháp kia” thuộc về cái gia tộc khủng bố đó, làm sao có thể truyền ra ngoài, suy ra chỉ còn lại Thiên Đạo Thần Quyết.
‘Người này, không lẽ tu luyện công pháp kia giống huynh, Nhiếp Ly?!’
‘Điều này…..đúng là thật rồi’
Tân Vân bị điều này làm chấn kinh, liền quay đến Nhiếp Ly để xác thực thì nhận được câu trả lời mà y cũng không thể ngờ. Thiên Đạo Thần Quyết là loại công pháp nếu tính trên toàn đại lục từ thời viễn cổ đến hiện giờ thì chỉ có 6 người tu luyện được, và hiện giờ lại xuất hiện người thứ 7. Ánh mắt kinh động nhìn đến người đó, trong lòng có chút nao núng không rõ lý do khi Tân Vân đã là Đấu Đế, mặc dù tu vi cách xa nhưng cái công pháp đó thật sự có thể làm những điều không tưởng. Nhiếp Ly ánh mắt lạ thường, trong lòng có chút hứng thú đối với người này khi tìm được 1 người có thể gọi là đồng đạo khi tu luyện cùng 1 công pháp. Nhưng vẫn là lo chuyện trước mắt thì hơn.
‘Các vị xin dừng bước, tôi mặc dù tu vi không bằng, nhưng với bằng hữu huyễn thú của tôi thì tôi không muốn làm tổn thương các vị’
Từng lời đe dọa này đến tai 4 người ai nấy cũng đều phải tin cả vì Thiên Đạo Thần Quyết muốn tu luyện nhanh thì phải thu thập 7 huyễn thú lợi hại mới có thể. Nếu như y nói như thế thì huyễn thú của y phải thật sự rất lợi hại mới có thể đe dọa được họ như thế.
‘Hắc hắc! Đường Tiểu Lạc, huynh đúng là 1 kẻ trăm vạn năm hiếm gặp, bây giờ ta có thể gặp được huy thì đúng là may mắn. Nhưng huynh nên biết rằng sự lớn mạnh của ta cách huynh rất xa nên khuyên huynh không nên làm gì thì hơn’
Nhiếp Ly hoàn toàn đã có hảo ý đối với Lãnh Mạc, nhưng trong tình cảnh lúc này thì không thể biểu lộ ra được đành phải thu diễm lại. Đáp trả lại Lãnh Mạc bằng lời đe dọa cũng không kém bởi vì Nhiếp Ly cũng sỡ hữu huyễn thú không phải là dạng tầm thường, nếu không uy danh của y làm sao có thể vang xa như thế được.
‘Vậy thì chúng ta đấu thử 1 trận xem’
‘Hắc, được. Nhưng trước đó hãy đấu với thứ này trước đã’
Trong lòng ý chí chiến đấu dâng trào, Lãnh Mạc muốn thử sức mình đối đầu với Hắc Kim cấp bậc trong truyền thuyết để xem như thế nào. Cậu có ý định sẽ sử dụng cả Sát Thần Ấn hoặc dung hợp huyễn thú với A Ngân để mà đấu với Nhiếp Ly. Nhưng Nhiếp Ly lại muốn cậu đấu với thứ gì đó trước không rõ.
Trên tay xuất ra 1 quyển trục dùng để triệu hồi, Nhiếp Ly gương mặt cười cười, liền đem nó ném ra phía trước cách tường thành 1 dặm. Mi mắt Lãnh Mạc co giật 1 chút, báo hiệu điều gì đó sắp xảy ra. Quyển trục liền mở ra, vô số hoàng kim minh văn trong đó thoát ra khỏi quyển trục, tạo thành 1 trụ quang khổng lồ cao trăm trượng đầy uy lực. 3 người còn lại đã biết Nhiếp Ly muốn triệu hồi thứ gì liền vận đấu khí hộ thể để phòng hờ.
Rầm rầm
Từ trong trụ quang, 1 bàn chân phải khổng lồ bước ra, rồi sau đó là bàn chân trái và từ từ xuất hiện 1 đầu cự nhân khổng lồ cao bằng trụ quang kia. Đấu khí tỏa ra từ nó như những cơn cuồng phong mãnh liệt, bầu trời xám xịt lại, không có thứ gì có thể trụ được dưới chân nó. Lãnh Mạc cùng các Xà nhân đều chấn kinh trước thứ này, cái thể loại cự nhân này có thể đem Xà nhân Đế quốc trực tiếp hủy diệt, nhưng rất may là nó cách xa nơi này đến 1 dặm, vẫn còn thời gian cứu vãn.
‘Đây là Đại lục cự nhân đến từ Cự nhân thế giới. Đây là 1 đầu ma thú mang hình dáng con người nhưng không thể trở thành huyễn thú. Thực lực của nó là bát tinh Đấu Tôn, nếu huynh có thể hạ nó thì ta sẽ đấu với huynh 1 trận’
Những lời này của Nhiếp Ly khiến Lãnh Mạc phải lạnh người, không ngờ người này lại gian xảo như thế. Dám triệu hồi 1 đầu ma thú thực lực bát tinh Đấu Tôn từ thế giới khác đến đây để đấu đầu với cậu, người này suy nghĩ đúng là thâm sâu khó lường. Lãnh Mạc liền nuốt 1 ngụm nước bọt, trừng mắt nhìn y 1 cái rồi quay người tập trung vào đầu cự nhân kia, miệng thở dài 1 hơi, tay thủ ấn dựng lên 1 bức tường hỏa diễm bằng dị hỏa để có thể bảo hộ Xà nhân Đế quốc. Đánh với thứ ma thú này khiến ý chí của Lãnh Mạc có chút lung lay nhưng có Sát Thần Trảm trong tay thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn ổn.
‘Cự nhân gì đó ta không quan tâm. Bảo vệ Xà nhân Đế quốc là nhiệm vụ tuyệt đối!!’
Uỳnh uỳnh uỳnh
Lãnh Mạc hít 1 ngụm khí lạnh, sau đó trừng mắt nhìn về cự nhân khổng lồ kia. Sát khí từ Sát Thần Trảm và sát khí của cậu hòa vào nhau cuồng cuộn cao ngút trời khiến cho thiên địa phải rung lên mãnh liệt như đang sợ hãi. Ánh mắt Lãnh Mạc cũng đã thay đổi, kim sắc đồng tử không còn thay vào đó là 1 màu huyết sắc bao phủ hoàn toàn đôi mắt, kèm vài đạo xích lôi bắn ra, sau lưng vòng cách Thiên Đạo Thần Quyết xuất hiện. Lần này cậu sẽ sử dụng toàn lực để mà chiến đấu.
‘Vòng cách này…đúng là thật….’
4 người Ngũ đại cao thủ bị sát khí của Sát Thần Trảm dọa 1 phen đến phải kinh sợ tột độ. Trước giờ họ chưa từng thấy ai sỡ hữu sát khí cao ngút trời như thế, người này chỉ có diễn tả bằng 2 chữ “quái vật” không hơn không kém. Lấy lại bình tĩnh, họ cứ như vừa hít phải 1 ngụm khí lạnh khiến cho sởn cả óc, người như Nhiếp Ly cũng phải dè chừng trước cái sát khí này. Và kinh ngạc hơn là vòng cách Thiên Đạo Thần Quyết xuất hiện, chứng tỏ người này thật sự có thể tu luyện công pháp này.
‘Nhận lấy đấu kỹ của ta, Liệt Hỏa Oanh Lôi!!!’
Lãnh Mạc gầm thét lên sử dụng đấu kỹ, liền 1 đầu hỏa lôi long xuất hiện rống lên 1 tiếng rồi lao thẳng đến đầu cự nhân kia. Nhận thấy nguy hiểm, đầu cự nhân lập tức đưa cánh tay phải ra để đỡ đòn. So với bàn tay của cự nhân thì đầu hỏa lôi long kia chỉ bằng 1 ngón tay. Nhận thấy sự chênh lệch này, Lãnh Mạc lại sử dụng đấu kỹ thêm 1 lần nữa triệu hoán ra 1 đầu hỏa lôi long khác to lớn hơn lao đến dung hợp vào đầu hỏa lôi long kia.
Rống
Cả 2 đầu lôi long dung hợp lại tạo thành 1 đại cự đầu hỏa lôi long bằng cả cánh tay của Đại lục cự nhân. Nó rống lên 1 tiếng kinh thiên động địa rồi trực tiếp lao vào đánh vào cánh tay của cự nhân.
Lãnh Mạc vung Sát Thần Trảm, xuất ra 1 đạo kiếm khí mãnh liệt hướng đến Ngũ đại cao thủ tấn công. Đạo kiếm khí này khiến cả vùng trời rung lên mãnh liệt, uy áp chấn động, nhưng như thế vẫn chưa thể khiến những cường giả siêu cấp như họ bị thương. Khói bay mịt mù tan đi, dần hiện ra cả 4 người, 4 người họ không ai bị thương tích gì cả, đều đúng như dự liệu của Lãnh Mạc. Cậu liền lùi lại vài bước thủ thế để chuẩn bị đón nhận sự phản công của họ.
‘Tiểu Lạc lão sư đã làm vậy ta không còn cách nào khác ngoài khống chế người mà thôi’
Vân Vận buồn phiền nói ra, vốn dĩ cô không muốn đối đầu với lão sư của Lãnh Mạc, nhưng tình thế bắt buộc nên đành phải xuất thủ. Bàn tay ngọc ngà đưa lên, kết thành vài thủ ấn chú kỳ lạ.
Rắc rắc
Lập tức không gian bên Lãnh Mạc vặn vẹo 1 chút, 1 lỗ hỏng không gian dần xuất hiện, liền đem Lãnh Mạc hút vào trong.
‘Nguy rồi….’
Câu nói còn chưa hết thì cậu đã hoàn toàn bị hút vào bên trong trong sự chứng kiến của tất cả những người có mặt ở đây. Bát đại thủ lĩnh Xà nhân thần sắc kinh biến, họ không thể tin được cả tia hy vọng cuối cùng của họ lại có thể dễ dàng vụt tắt như thế. Nhưng điều này là lẽ đương nhiên khi người mà Lãnh Mạc đối đầu chính là Đấu Đế, cảnh giới chí tôn của nhân loại tại Thiên Nguyên Lục Địa này. Chỉ cần vài động tác nhẹ nhàng cũng có thể đem cả Xà nhân Đế quốc hủy diệt nhưng y lại không làm thế, chứng tỏ Vân Vận là 1 người chính trực.
‘Tiểu Lạc lão sư đã bị nhốt vào Không Lao của ta, tận dụng lúc này hãy đến và gặp mặt Mỹ Đỗ Toa để trao đổi dị hỏa’
‘Ân’
Khi Vân Vận vừa nói xong thì 3 người kia liền gật đầu, đấu khí dực khẽ động liền đem 4 người họ tiến vào bên trong. Cả Bát đại thủ lĩnh Xà nhân cũng bất lực nhìn họ tiến vào, nhưng lòng kiêu hãnh không cho phép, họ sinh ra đã là Xà nhân, mà Xà nhân thì từ khi sinh ra đều có 1 lời thề chính là dù phải hy sinh mạng sống này cũng phải ngăn cản kẻ thù tiến vào quê nhà. Cả 8 người hạ quyết tâm, đấu khí dực xuất hiện phía sau lưng chuẩn bị lao lên, bọn họ sẽ dùng bí pháp huyết bạo để làm chậm chân 4 người kia mặc dù biết điều đó là vô ích.
‘Rất tiếc Không Lao của Vân Vận tông chủ đối với ta không có tác dụng. Ta xin phép đi ra’
Đột nhiên 1 âm thanh quen thuộc vang khắp bầu trời, 4 người Ngũ đại cao thủ liền sựng lại, gương mặt kinh ngạc nhìn về phía sau. Không gian giữa không trung lại 1 lần nữa trở nên vặn vẹo rồi mở ra 1 lỗ hỏng, từ trong đó Lãnh Mạc thản nhiên bước ra, gương mặt mỉm cười. Đối với Không Lao này Lãnh Mạc tuy bất ngờ nhưng chuyện thoát khỏi nó thì không mấy khó khăn khi có Sát Thần Trảm có thể chém bay đi không gian của Đấu Đế.
‘Không thể nào! Không Lao của ta làm sao có thể dễ dàng mở ra được!!’
Sắc mặt kinh biến nhìn về phía Lãnh Mạc. Vân Vận không tránh khỏi run sợ khi nhìn thấy Không Lao của cô lại có thể dễ dàng mở ra như thế, mà kẻ mở ra có khi chỉ là Đấu Thánh. Bát đại thủ lĩnh Xà nhân thấy cảnh này liền mừng vui khôn xiết, tia hy vọng tưởng chừng đã vụt tắt ai ngờ lại 1 lần nữa xuất hiện.
‘Chỉ là sử dụng 1 chút tài vặt là có thể a, Vân Vận tông chủ không nên quá bất ngờ như thế’
Lãnh Mạc tràn đầy dũng khí hướng đến Vân Vận nói ra. Tuy cậu không muốn làm việc này nhưng vì lời hứa sẽ bảo vệ Xà nhân Đế quốc nên đành phải đánh 1 trận với Vân Vận. Dị hỏa liền xuất hiện, 2 đóm Vẫn Lạc Tâm Viêm và Xích Viêm Địa Hỏa lơ lửng tạo thành 1 vòng tròn phía sau lưng cậu, cùng uy áp đấu khí tuông trào mãnh liệt. Nhiếp Ly, Tân Vân, Lâm Ma và Vân Vận đều trố mắt chấn kinh khi thấy 2 loại hỏa diễm mà bọn họ tốn công tốn sức tìm kiếm lại nằm trong tay người này. Nhưng điều khiến họ chấn kinh hơn chính là Lãnh Mạc sỡ hữu 2 loại dị hỏa, điều mà chỉ người tu luyện cái “công pháp kia” hoặc Thiên Đạo Thần Quyết mới tu luyện được. Mà “công pháp kia” thuộc về cái gia tộc khủng bố đó, làm sao có thể truyền ra ngoài, suy ra chỉ còn lại Thiên Đạo Thần Quyết.
‘Người này, không lẽ tu luyện công pháp kia giống huynh, Nhiếp Ly?!’
‘Điều này…..đúng là thật rồi’
Tân Vân bị điều này làm chấn kinh, liền quay đến Nhiếp Ly để xác thực thì nhận được câu trả lời mà y cũng không thể ngờ. Thiên Đạo Thần Quyết là loại công pháp nếu tính trên toàn đại lục từ thời viễn cổ đến hiện giờ thì chỉ có 6 người tu luyện được, và hiện giờ lại xuất hiện người thứ 7. Ánh mắt kinh động nhìn đến người đó, trong lòng có chút nao núng không rõ lý do khi Tân Vân đã là Đấu Đế, mặc dù tu vi cách xa nhưng cái công pháp đó thật sự có thể làm những điều không tưởng. Nhiếp Ly ánh mắt lạ thường, trong lòng có chút hứng thú đối với người này khi tìm được 1 người có thể gọi là đồng đạo khi tu luyện cùng 1 công pháp. Nhưng vẫn là lo chuyện trước mắt thì hơn.
‘Các vị xin dừng bước, tôi mặc dù tu vi không bằng, nhưng với bằng hữu huyễn thú của tôi thì tôi không muốn làm tổn thương các vị’
Từng lời đe dọa này đến tai 4 người ai nấy cũng đều phải tin cả vì Thiên Đạo Thần Quyết muốn tu luyện nhanh thì phải thu thập 7 huyễn thú lợi hại mới có thể. Nếu như y nói như thế thì huyễn thú của y phải thật sự rất lợi hại mới có thể đe dọa được họ như thế.
‘Hắc hắc! Đường Tiểu Lạc, huynh đúng là 1 kẻ trăm vạn năm hiếm gặp, bây giờ ta có thể gặp được huy thì đúng là may mắn. Nhưng huynh nên biết rằng sự lớn mạnh của ta cách huynh rất xa nên khuyên huynh không nên làm gì thì hơn’
Nhiếp Ly hoàn toàn đã có hảo ý đối với Lãnh Mạc, nhưng trong tình cảnh lúc này thì không thể biểu lộ ra được đành phải thu diễm lại. Đáp trả lại Lãnh Mạc bằng lời đe dọa cũng không kém bởi vì Nhiếp Ly cũng sỡ hữu huyễn thú không phải là dạng tầm thường, nếu không uy danh của y làm sao có thể vang xa như thế được.
‘Vậy thì chúng ta đấu thử 1 trận xem’
‘Hắc, được. Nhưng trước đó hãy đấu với thứ này trước đã’
Trong lòng ý chí chiến đấu dâng trào, Lãnh Mạc muốn thử sức mình đối đầu với Hắc Kim cấp bậc trong truyền thuyết để xem như thế nào. Cậu có ý định sẽ sử dụng cả Sát Thần Ấn hoặc dung hợp huyễn thú với A Ngân để mà đấu với Nhiếp Ly. Nhưng Nhiếp Ly lại muốn cậu đấu với thứ gì đó trước không rõ.
Trên tay xuất ra 1 quyển trục dùng để triệu hồi, Nhiếp Ly gương mặt cười cười, liền đem nó ném ra phía trước cách tường thành 1 dặm. Mi mắt Lãnh Mạc co giật 1 chút, báo hiệu điều gì đó sắp xảy ra. Quyển trục liền mở ra, vô số hoàng kim minh văn trong đó thoát ra khỏi quyển trục, tạo thành 1 trụ quang khổng lồ cao trăm trượng đầy uy lực. 3 người còn lại đã biết Nhiếp Ly muốn triệu hồi thứ gì liền vận đấu khí hộ thể để phòng hờ.
Rầm rầm
Từ trong trụ quang, 1 bàn chân phải khổng lồ bước ra, rồi sau đó là bàn chân trái và từ từ xuất hiện 1 đầu cự nhân khổng lồ cao bằng trụ quang kia. Đấu khí tỏa ra từ nó như những cơn cuồng phong mãnh liệt, bầu trời xám xịt lại, không có thứ gì có thể trụ được dưới chân nó. Lãnh Mạc cùng các Xà nhân đều chấn kinh trước thứ này, cái thể loại cự nhân này có thể đem Xà nhân Đế quốc trực tiếp hủy diệt, nhưng rất may là nó cách xa nơi này đến 1 dặm, vẫn còn thời gian cứu vãn.
‘Đây là Đại lục cự nhân đến từ Cự nhân thế giới. Đây là 1 đầu ma thú mang hình dáng con người nhưng không thể trở thành huyễn thú. Thực lực của nó là bát tinh Đấu Tôn, nếu huynh có thể hạ nó thì ta sẽ đấu với huynh 1 trận’
Những lời này của Nhiếp Ly khiến Lãnh Mạc phải lạnh người, không ngờ người này lại gian xảo như thế. Dám triệu hồi 1 đầu ma thú thực lực bát tinh Đấu Tôn từ thế giới khác đến đây để đấu đầu với cậu, người này suy nghĩ đúng là thâm sâu khó lường. Lãnh Mạc liền nuốt 1 ngụm nước bọt, trừng mắt nhìn y 1 cái rồi quay người tập trung vào đầu cự nhân kia, miệng thở dài 1 hơi, tay thủ ấn dựng lên 1 bức tường hỏa diễm bằng dị hỏa để có thể bảo hộ Xà nhân Đế quốc. Đánh với thứ ma thú này khiến ý chí của Lãnh Mạc có chút lung lay nhưng có Sát Thần Trảm trong tay thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn ổn.
‘Cự nhân gì đó ta không quan tâm. Bảo vệ Xà nhân Đế quốc là nhiệm vụ tuyệt đối!!’
Uỳnh uỳnh uỳnh
Lãnh Mạc hít 1 ngụm khí lạnh, sau đó trừng mắt nhìn về cự nhân khổng lồ kia. Sát khí từ Sát Thần Trảm và sát khí của cậu hòa vào nhau cuồng cuộn cao ngút trời khiến cho thiên địa phải rung lên mãnh liệt như đang sợ hãi. Ánh mắt Lãnh Mạc cũng đã thay đổi, kim sắc đồng tử không còn thay vào đó là 1 màu huyết sắc bao phủ hoàn toàn đôi mắt, kèm vài đạo xích lôi bắn ra, sau lưng vòng cách Thiên Đạo Thần Quyết xuất hiện. Lần này cậu sẽ sử dụng toàn lực để mà chiến đấu.
‘Vòng cách này…đúng là thật….’
4 người Ngũ đại cao thủ bị sát khí của Sát Thần Trảm dọa 1 phen đến phải kinh sợ tột độ. Trước giờ họ chưa từng thấy ai sỡ hữu sát khí cao ngút trời như thế, người này chỉ có diễn tả bằng 2 chữ “quái vật” không hơn không kém. Lấy lại bình tĩnh, họ cứ như vừa hít phải 1 ngụm khí lạnh khiến cho sởn cả óc, người như Nhiếp Ly cũng phải dè chừng trước cái sát khí này. Và kinh ngạc hơn là vòng cách Thiên Đạo Thần Quyết xuất hiện, chứng tỏ người này thật sự có thể tu luyện công pháp này.
‘Nhận lấy đấu kỹ của ta, Liệt Hỏa Oanh Lôi!!!’
Lãnh Mạc gầm thét lên sử dụng đấu kỹ, liền 1 đầu hỏa lôi long xuất hiện rống lên 1 tiếng rồi lao thẳng đến đầu cự nhân kia. Nhận thấy nguy hiểm, đầu cự nhân lập tức đưa cánh tay phải ra để đỡ đòn. So với bàn tay của cự nhân thì đầu hỏa lôi long kia chỉ bằng 1 ngón tay. Nhận thấy sự chênh lệch này, Lãnh Mạc lại sử dụng đấu kỹ thêm 1 lần nữa triệu hoán ra 1 đầu hỏa lôi long khác to lớn hơn lao đến dung hợp vào đầu hỏa lôi long kia.
Rống
Cả 2 đầu lôi long dung hợp lại tạo thành 1 đại cự đầu hỏa lôi long bằng cả cánh tay của Đại lục cự nhân. Nó rống lên 1 tiếng kinh thiên động địa rồi trực tiếp lao vào đánh vào cánh tay của cự nhân.
Tác giả :
Lãnh Mạc