Sát Đấu Truyền Kỳ
Chương 2: Tu vi
2 ngày trôi qua, vị cô nương kia vẫn chưa tỉnh, vẫn hôn mê nằm trên giường, gương mặt của cô ấy khi hôn mê trông rất mê hoặc, làm ai nhìn qua 1 lần cũng phải xao xuyến mắt không rời. Lãnh Mạc theo chỉ dẫn của Tử Linh, chăm sóc nàng ta qua ngày.
‘Đấu Đế a, không ngờ người có thực lực mạnh thế mà vẫn bị thương như như vầy, không biết là kẻ nào?’
Lãnh Minh đang chuẩn bị thuốc, nghĩ đến những vết thương đó của nàng cũng phải lắc đầu ngoái ngẩm.
‘Cha, thuốc chuẩn bị xong chưa?’
Tiểu Mạc từ phía sau xuất hiện giật giật tà áo của Lãnh Minh, làm cậu giật cả mình.
‘Rồi rồi, đây này, đem vào phòng của nàng ấy đi’
‘Vâng!’
Cha cậu đưa cho cậu 2 phần thuốc, trả lời xong cậu đem đến căn phòng của vị cô nương ấy, tới phòng câu bước vào thì mẹ cậu đang dùng kim để châm mạch, cậu bước tới chỗ cái bàn rồi đặt thuốc xuống, cậu lấy 1 phần để đưa cho Tử Linh.
‘Nương! Thuốc đây ạ’
‘Tốt, giờ con hãy ra ngoài chơi đi, khi nào ta làm xong, ta sẽ ra chơi với con’
‘Nhớ nhanh nha nương’
‘Ta biết mà, chơi cẩn thận a, nếu không té giống lần trước đấy’
‘Ân’
Lãnh Mạc liền chạy ra ngoài thì thấy Yến Khinh Doanh đang mày mò kiếm cái gì đó từ trong Nạp giới, cậu vòng ra trước mặt Khinh Doanh, cậu nhìn với đôi mắt tròn xoa khi cô lôi ra một viên thạch khá lớn cỡ bằng 2 bàn tay đặt ra trước mặt cậu.
‘Mẹ, đây là viên thạch gì mà to thế?’
‘Hừm, đây gọi là Đấu khí thạch dùng để đo đấu khí với hệ ngũ hành ấy, hôm nay ta đem đến là để con dùng’
‘Con ư?’
‘Đúng, giờ hãy đặt tay lên đây, sau đó truyền đấu khí vào, nó sẽ hiện lên mức độ đấu khí và hệ ngũ hành của con’
Lãnh Mạc theo chỉ dẫn của Khinh Doanh, đặt tay lên Đấu khí thạch, truyền đấu khí vào đó, 1 lát sau viên thạch liền phát sáng hiện lên 4 chữ: Đấu khí thất đoạn. Sau đó là đấu khí hệ lôi, hỏa, hắc.
Cùng lúc này, ở một nơi khác, có 1 thân ảnh nhỏ con tóc xanh cũng đang kiểm tra đấu khí, phía sau là 1 bóng hình mờ ảo lặng nhìn. Đấu khí lục đoạn, đấu khí hệ băng, thủy, quang
‘Tốt tốt, sau này con còn sẽ mạnh hơn nữa’
Thân ảnh mờ ảo kia nói
‘Vâng, sư phụ!’
Quay về hiện tại.
‘Cái gì!! Thất đoạn! Với độ tuổi này?! Còn là tam hệ đấu khí!’
Khinh doanh chấn kinh trước kết quả, thất đoạn đấu khí đối với 1 đứa trẻ chỉ mới 7 tuổi thật sự là 1 chuyện kinh thiên đối với các cường giả, với độ tuổi này tứ đoạn là quá cao rồi, nhưng còn lại là tam hệ đấu khí trong truyền thuyết, thật sự nếu mà các vị bô lão Đấu vương hay Đấu hoàng mà nghe được tin này thì chỉ có nước hộc máu mà lăn ra chết.
‘Thất đoạn, vậy có cao không mẹ? Còn gì mà tam hệ đấu khí nữa, con không hiểu?’
‘Thất đoạn là cao đấy con, còn tam hệ đấu khí là con sỡ hữu 3 nguyên tố ngũ hành khác nhau’.
‘Oaa!! Cao ư!! Tuyệt quá!! Tuyệt quá!!’
Yến Khinh Doanh sắc mặt chấn kinh mà nhìn Lãnh Mạc đang nhảy múa lung tung, tam hệ đấu khí chỉ có ở 2 số mệnh trong truyền thuyết là Đấu Thần và Sát Thần mới sỡ hữu, còn việc mà Lãnh Mạc sỡ hữu thì là một câu hỏi lớn.
Hiện giờ trong đầu Khinh Doanh đang hoài nghi xem Lãnh Mạc có phải là Đấu Thần hay Sát Thần không, nhưng càng nghĩ càng rối.
‘Mẹ? Có chuyện gì à?’
‘Hả? À không có gì, mẹ chỉ suy nghĩ vài chuyện lặt vặt thôi’
‘Vậy bỏ qua đi ra chơi với con!’
Tiểu Mạc kéo tay Khinh Doanh ra ngoài sân
‘Rồi con muốn chơi chứ gì, vậy thì chơi’
‘Dạ!’
Gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, cô cùng tiểu Mạc chơi ở ngoài sân, cho đến chiều, cô đem toàn bộ câu chuyện kể lại cho Tử Linh và Lãnh Minh khiến 2 người họ cũng chấn kinh theo.
‘Thật sự là đấu khí thất đoạn với tam hệ đấu khí sao?’
‘Nếu là vậy thì khá khó khăn trong việc dạy nó các đấu kỹ, còn tu vi của nó thì khá lạ kì’
‘Không may nó bị các tổ chức hắc ám nhắm vào thì….’
3 người cũng nheo mắt suy nghĩ về việc của Lãnh Mạc.
‘Thực sự quá bất ngờ a’
‘Cha, mẹ! Vị cô nương kia tỉnh rồi!’
Lãnh Mạc chạy từ ngoài hành lang vào nói về tình hình của vị cô nương kia, Tử Linh liền đứng dậy kêu Lãnh Minh đi và mang dụng cụ chữa bệnh theo. Khinh Doanh cùng Lãnh Mạc cũng đi theo sau
Bước đến trước cửa phòng, 1 thân ảnh nữ thon thả, mảnh mai, cùng với mái tóc trắng đang ngồi trên giường quay đầu ra trước cửa phòng, khiến cho người ta phải động lòng.
‘Các vị là?’
Cô hướng đến 3 người đang đứng ở ngoài cửa mà hỏi.
‘Tôi là Tử Linh, còn đây là phu quân của tôi Lãnh Minh, đây là muội muội của tôi Yến Khinh Doanh, phu quân và con tôi đã tìm thấy cô ở gần nhà với thương tích nghiêm trọng nên mới đưa cô về đây để chữa trị’
‘Ra là vậy, hả? Yến Khinh Doanh? A…!
‘Khoan hả vội, mau nằm xuống đi Vân Vận’
‘À được’
Vân Vận có vẻ khá ngạc nhiên khi Khinh Doanh lại ở nơi này, do cử động mạnh nên vết thương đột ngột đau nhức. Tử Linh đến xem viết thương của nàng,
‘Hiện giờ đừng cử động, cô vẫn chưa khỏi hẳng, để tôi xem vết thương cô thế nào đã’
‘Đa tạ đã cứu giúp cái mạng này, tôi sẽ suốt đời không quên ơn’
Vân Vận cúi đầu xuống, chắp tay cung kính đáp làm cho Khinh Doanh và 2 người ngạc nhiên khi 1 vị cường giả chức cao trọng vọng lại cúi đầu như thế này.
‘Đừng đừng, chỉ là cứu giúp người đang bị thương, không cần phải hành lễ như thế!’
Lãnh Minh liền 2 tay đỡ người của Vân Vận.
‘Đúng đấy, cứu người còn hơn xây 7 tòa tháp, việc này cũng không đáng gì lắm’.
‘Không, dù sao tôi cũng phải đa tạ 2 người, nếu không tôi không xứng đáng mang cái danh Chu Tước Đế’.
‘Vậy được rồi, giờ cô hãy nằm trên giường đi, phu quân tôi sẽ bắt mạch cho cô’
Vừa nói, Vân Vận liền làm theo lời nằm xuống, sau đó Lãnh Minh dùng kim châm vào trên cánh tay của nàng. Thấy không còn việc gì làm, Khinh Doanh cầm tay Lãnh Mạc cùng đi ra ngoài. Ngoài trời trăng đang sáng chiếu xuống cái ao trong vườn làm khung cảnh xung quanh rất đẹp, 2 người đang dạo quanh đó.
‘Mẹ! Lúc nãy cô nương đó nói gì con không hiểu a?’
‘Đại loại là cám ơn ca ca và tỷ tỷ ấy’
‘Oa, thế sau này con cứu người thì con sẽ được cám ơn sao?’
‘Đúng đúng, nhưng con phải cứu được người ta a’
‘Vâng, con hứa, sau này con sẽ cứu những người bị như thế ạ!’
‘Hảo hảo, còn nhỏ mà nghĩ được thế thì tốt, lớn lên sẽ thành tài’
Khinh Doanh vừa cười vừa xoa đầu của Lãnh Mạc, cô lại nghĩ đến tu vi hiện giờ của tiểu Mạc mà tự hào, nhưng cô không biết sau này thằng bé có trở thành mục tiêu của các tổ chức hắc ám không, khiến cô đau đầu không ngừng nghĩ đến. Nếu chỉ cần Lãnh Mạc bị tổ chức hắc ám bắt thì cô sẽ dùng toàn bộ thực lực để có đem tiểu Mạc về cho dù bản thân có bị tàn phế đi chăng nữa. Đến tối, Lãnh Mạc làm theo lời của Tử Linh mà tiếp tục chăm sóc Vân Vận.
‘Đấu Đế a, không ngờ người có thực lực mạnh thế mà vẫn bị thương như như vầy, không biết là kẻ nào?’
Lãnh Minh đang chuẩn bị thuốc, nghĩ đến những vết thương đó của nàng cũng phải lắc đầu ngoái ngẩm.
‘Cha, thuốc chuẩn bị xong chưa?’
Tiểu Mạc từ phía sau xuất hiện giật giật tà áo của Lãnh Minh, làm cậu giật cả mình.
‘Rồi rồi, đây này, đem vào phòng của nàng ấy đi’
‘Vâng!’
Cha cậu đưa cho cậu 2 phần thuốc, trả lời xong cậu đem đến căn phòng của vị cô nương ấy, tới phòng câu bước vào thì mẹ cậu đang dùng kim để châm mạch, cậu bước tới chỗ cái bàn rồi đặt thuốc xuống, cậu lấy 1 phần để đưa cho Tử Linh.
‘Nương! Thuốc đây ạ’
‘Tốt, giờ con hãy ra ngoài chơi đi, khi nào ta làm xong, ta sẽ ra chơi với con’
‘Nhớ nhanh nha nương’
‘Ta biết mà, chơi cẩn thận a, nếu không té giống lần trước đấy’
‘Ân’
Lãnh Mạc liền chạy ra ngoài thì thấy Yến Khinh Doanh đang mày mò kiếm cái gì đó từ trong Nạp giới, cậu vòng ra trước mặt Khinh Doanh, cậu nhìn với đôi mắt tròn xoa khi cô lôi ra một viên thạch khá lớn cỡ bằng 2 bàn tay đặt ra trước mặt cậu.
‘Mẹ, đây là viên thạch gì mà to thế?’
‘Hừm, đây gọi là Đấu khí thạch dùng để đo đấu khí với hệ ngũ hành ấy, hôm nay ta đem đến là để con dùng’
‘Con ư?’
‘Đúng, giờ hãy đặt tay lên đây, sau đó truyền đấu khí vào, nó sẽ hiện lên mức độ đấu khí và hệ ngũ hành của con’
Lãnh Mạc theo chỉ dẫn của Khinh Doanh, đặt tay lên Đấu khí thạch, truyền đấu khí vào đó, 1 lát sau viên thạch liền phát sáng hiện lên 4 chữ: Đấu khí thất đoạn. Sau đó là đấu khí hệ lôi, hỏa, hắc.
Cùng lúc này, ở một nơi khác, có 1 thân ảnh nhỏ con tóc xanh cũng đang kiểm tra đấu khí, phía sau là 1 bóng hình mờ ảo lặng nhìn. Đấu khí lục đoạn, đấu khí hệ băng, thủy, quang
‘Tốt tốt, sau này con còn sẽ mạnh hơn nữa’
Thân ảnh mờ ảo kia nói
‘Vâng, sư phụ!’
Quay về hiện tại.
‘Cái gì!! Thất đoạn! Với độ tuổi này?! Còn là tam hệ đấu khí!’
Khinh doanh chấn kinh trước kết quả, thất đoạn đấu khí đối với 1 đứa trẻ chỉ mới 7 tuổi thật sự là 1 chuyện kinh thiên đối với các cường giả, với độ tuổi này tứ đoạn là quá cao rồi, nhưng còn lại là tam hệ đấu khí trong truyền thuyết, thật sự nếu mà các vị bô lão Đấu vương hay Đấu hoàng mà nghe được tin này thì chỉ có nước hộc máu mà lăn ra chết.
‘Thất đoạn, vậy có cao không mẹ? Còn gì mà tam hệ đấu khí nữa, con không hiểu?’
‘Thất đoạn là cao đấy con, còn tam hệ đấu khí là con sỡ hữu 3 nguyên tố ngũ hành khác nhau’.
‘Oaa!! Cao ư!! Tuyệt quá!! Tuyệt quá!!’
Yến Khinh Doanh sắc mặt chấn kinh mà nhìn Lãnh Mạc đang nhảy múa lung tung, tam hệ đấu khí chỉ có ở 2 số mệnh trong truyền thuyết là Đấu Thần và Sát Thần mới sỡ hữu, còn việc mà Lãnh Mạc sỡ hữu thì là một câu hỏi lớn.
Hiện giờ trong đầu Khinh Doanh đang hoài nghi xem Lãnh Mạc có phải là Đấu Thần hay Sát Thần không, nhưng càng nghĩ càng rối.
‘Mẹ? Có chuyện gì à?’
‘Hả? À không có gì, mẹ chỉ suy nghĩ vài chuyện lặt vặt thôi’
‘Vậy bỏ qua đi ra chơi với con!’
Tiểu Mạc kéo tay Khinh Doanh ra ngoài sân
‘Rồi con muốn chơi chứ gì, vậy thì chơi’
‘Dạ!’
Gạt bỏ những suy nghĩ trong đầu, cô cùng tiểu Mạc chơi ở ngoài sân, cho đến chiều, cô đem toàn bộ câu chuyện kể lại cho Tử Linh và Lãnh Minh khiến 2 người họ cũng chấn kinh theo.
‘Thật sự là đấu khí thất đoạn với tam hệ đấu khí sao?’
‘Nếu là vậy thì khá khó khăn trong việc dạy nó các đấu kỹ, còn tu vi của nó thì khá lạ kì’
‘Không may nó bị các tổ chức hắc ám nhắm vào thì….’
3 người cũng nheo mắt suy nghĩ về việc của Lãnh Mạc.
‘Thực sự quá bất ngờ a’
‘Cha, mẹ! Vị cô nương kia tỉnh rồi!’
Lãnh Mạc chạy từ ngoài hành lang vào nói về tình hình của vị cô nương kia, Tử Linh liền đứng dậy kêu Lãnh Minh đi và mang dụng cụ chữa bệnh theo. Khinh Doanh cùng Lãnh Mạc cũng đi theo sau
Bước đến trước cửa phòng, 1 thân ảnh nữ thon thả, mảnh mai, cùng với mái tóc trắng đang ngồi trên giường quay đầu ra trước cửa phòng, khiến cho người ta phải động lòng.
‘Các vị là?’
Cô hướng đến 3 người đang đứng ở ngoài cửa mà hỏi.
‘Tôi là Tử Linh, còn đây là phu quân của tôi Lãnh Minh, đây là muội muội của tôi Yến Khinh Doanh, phu quân và con tôi đã tìm thấy cô ở gần nhà với thương tích nghiêm trọng nên mới đưa cô về đây để chữa trị’
‘Ra là vậy, hả? Yến Khinh Doanh? A…!
‘Khoan hả vội, mau nằm xuống đi Vân Vận’
‘À được’
Vân Vận có vẻ khá ngạc nhiên khi Khinh Doanh lại ở nơi này, do cử động mạnh nên vết thương đột ngột đau nhức. Tử Linh đến xem viết thương của nàng,
‘Hiện giờ đừng cử động, cô vẫn chưa khỏi hẳng, để tôi xem vết thương cô thế nào đã’
‘Đa tạ đã cứu giúp cái mạng này, tôi sẽ suốt đời không quên ơn’
Vân Vận cúi đầu xuống, chắp tay cung kính đáp làm cho Khinh Doanh và 2 người ngạc nhiên khi 1 vị cường giả chức cao trọng vọng lại cúi đầu như thế này.
‘Đừng đừng, chỉ là cứu giúp người đang bị thương, không cần phải hành lễ như thế!’
Lãnh Minh liền 2 tay đỡ người của Vân Vận.
‘Đúng đấy, cứu người còn hơn xây 7 tòa tháp, việc này cũng không đáng gì lắm’.
‘Không, dù sao tôi cũng phải đa tạ 2 người, nếu không tôi không xứng đáng mang cái danh Chu Tước Đế’.
‘Vậy được rồi, giờ cô hãy nằm trên giường đi, phu quân tôi sẽ bắt mạch cho cô’
Vừa nói, Vân Vận liền làm theo lời nằm xuống, sau đó Lãnh Minh dùng kim châm vào trên cánh tay của nàng. Thấy không còn việc gì làm, Khinh Doanh cầm tay Lãnh Mạc cùng đi ra ngoài. Ngoài trời trăng đang sáng chiếu xuống cái ao trong vườn làm khung cảnh xung quanh rất đẹp, 2 người đang dạo quanh đó.
‘Mẹ! Lúc nãy cô nương đó nói gì con không hiểu a?’
‘Đại loại là cám ơn ca ca và tỷ tỷ ấy’
‘Oa, thế sau này con cứu người thì con sẽ được cám ơn sao?’
‘Đúng đúng, nhưng con phải cứu được người ta a’
‘Vâng, con hứa, sau này con sẽ cứu những người bị như thế ạ!’
‘Hảo hảo, còn nhỏ mà nghĩ được thế thì tốt, lớn lên sẽ thành tài’
Khinh Doanh vừa cười vừa xoa đầu của Lãnh Mạc, cô lại nghĩ đến tu vi hiện giờ của tiểu Mạc mà tự hào, nhưng cô không biết sau này thằng bé có trở thành mục tiêu của các tổ chức hắc ám không, khiến cô đau đầu không ngừng nghĩ đến. Nếu chỉ cần Lãnh Mạc bị tổ chức hắc ám bắt thì cô sẽ dùng toàn bộ thực lực để có đem tiểu Mạc về cho dù bản thân có bị tàn phế đi chăng nữa. Đến tối, Lãnh Mạc làm theo lời của Tử Linh mà tiếp tục chăm sóc Vân Vận.
Tác giả :
Lãnh Mạc