Sát Đấu Truyền Kỳ
Chương 138: Lãnh Hàn Ngọc - Lãnh Mạc
Có Từ Tuyết ngày đêm bên cạnh Linh Nhi, Lãnh Mạc yên tâm được phần nào mà tập trung cho việc tu luyện và đến học viện. Chuyện nàng có mang quả thật khiến cho cậu xao nhãng rất nhiều, bởi vì cậu không có chuẩn bị tinh thần trước để tiếp nhận. Nhưng cũng trong thời gian ngắn, Lãnh Mạc đã chấp nhận chuyện này, cùng đó là việc thường xuyên chuyên tâm tìm kiếm loại đan dược tốt cho Linh Nhi.
Hôm nay vẫn là 1 ngày bình thường, không có chuyện gì lớn xảy ra. Lãnh Mạc bên trong Đấu kỹ các, xem xét các loại đấu kỹ có trong Vân Viện, đa số chỉ là đấu kỹ Tử tinh giai trung, sơ cấp, chỉ có vài quyển cao cấp, còn Thủy tinh giai thì gần như không có. Cậu tiếp tục lên những tầng trên thì cũng chỉ có 1 quyển Thủy tinh giai sơ cấp mộc đấu khí, nhưng đấu kỹ này không phù hợp với cậu nên liền bỏ qua.
‘Dù con có lục tung cái Đấu kỹ các này, cũng không tìm được đấu kỹ nào phù hợp đâu, vẫn là rời đi thì hơn’
Nguyệt My xuất hiện, nhìn dáng vẻ của Lãnh Mạc nói ra khiến cậu cảm thấy lời này của cô rất đúng. Quả thật đấu kỹ các này không có đấu kỹ nào đáng để vào mắt cậu, có lẽ là do trước đây tu luyện quá nhiều đấu kỹ mạnh nên sinh ra việc không tìm được đấu kỹ phù hợp. Rời Đấu kỹ các, Lãnh Mạc đi qua Dược các 1 lúc rồi cũng rời đi, lúc đó thì cảm nhận được bên ngoài đang rất náo nhiệt về chuyện gì đó, nhưng cậu cũng không để tâm đến.
‘Học viên nội các Lãnh Mạc, mau đến phòng của nhị vị hiệu trưởng, có người cần gặp mặt’
Đột nhiên từ không trung phát ra tiếng nói rất lớn rằng có người cần tìm Lãnh Mạc khiến cậu ngạc nhiên. Từ khi đến học viện thì ngoại trừ Mễ Đặc Nhĩ và 1 số người khác thì làm gì có người để gặp mặt. Rốt cục không biết là người nào tìm, cậu đành phải đi đến phòng của nhị vị hiệu trưởng xem 1 phen, nếu như người quen thì chào hỏi bình thường là được, còn kẻ lạ mặt thì đề phòng nghiêm ngặt.
Trên đường đi, có rất nhiều học viên khác đều nhìn chằm chằm vào Lãnh Mạc rồi thì thầm gì đó. Cảm thấy làm lạ, cậu liền khẩn trương đến phòng của hiệu trưởng.
Bước đến cửa phòng, Lãnh Mạc liền cảm thấy 1 khí tức áp bức khiến cậu phải giật thót, mồ hôi đổ đầy trên tráng. Khí tức này rất thuần khiết, ít nhất phải vượt trên cả Đấu Tôn mà tiến vào Đấu Thánh. Nhưng điều kỳ lạ nhất là Lãnh Mạc không quen biết 1 vị Đấu Thánh cường giả chân chính nào cả, đến cả lão tổ của Mễ Đặc Nhĩ còn chưa đạt đến Đấu Thánh thì đào đâu ra 1 người như thế mà tìm cậu.
‘Học viên nội các Lãnh Mạc, xin phép vào phòng’
Lãnh Mạc cung kính nói ra 1 tiếng rồi lập tức mở cánh cửa ra. Liền 1 nữ nhân tóc trắng mặc chiến y hiện ra trước mắt cậu, người này khí thế bất phàm, người này quay người lại, hướng nhìn đến cậu. Lãnh Mạc nhìn vào người này cảm thấy có nét rất quen thuộc từ gương mặt, đôi mắt, thần sắc, khí tức, chỉ khác duy nhất là mái tóc.
‘Thật không ngờ…lại gặp nhau sớm như vậy’
Nguyệt My từ trong nạp giới nói ra nửa vời rồi lại trốn mất. Lãnh Mạc cũng không thể bận tâm nhiều đến điều đó mà tập trung nhìn đến nữ nhân này, nhưng cậu vẫn không nhận ra được y là ai.
‘Ngươi…tên Lãnh Mạc đúng chứ?’
‘Ân, tại hạ Lãnh Mạc, không biết tiểu thư đây là ai’
Người này bước đến hỏi tên của cậu, rồi đảo mắt nhìn tổng thể cậu từ trên xuống. Chiều cao của 2 người cũng không chênh lệch mấy nên dễ dàng nhìn được.
‘Tử Linh, Lãnh Minh, 2 cái tên này…ngươi nghe quen chứ?’
Vị nữ nhân này từ từ bước đến, nói thầm vào tai Lãnh Mạc tên của 2 người họ liền khiến cậu kinh ngạc. Lập tức lùi về sau vài bước, ánh mắt kinh ngạc hướng đến y. Người này rốt cục là ai mà biết tên của mẫu thân và phụ thân của cậu? Đây không phải là cái tên mà không phải ai cũng dễ biết được, chưa kể là đến để tìm Lãnh Mạc, rốt cục đây là ai?
‘Có lẽ cha và mẹ không nói cho đệ biết. Tỷ tên Lãnh Hàn Ngọc, là tỷ tỷ ruột của đệ’
Hàn Ngọc nói to điều này ra, liền khiến cho Lãnh Mạc cùng với nhị vị hiệu trưởng chấn kinh không thôi. Tỷ tỷ của cậu? Từ lúc nhỏ đến trước khi 2 người kia mất, họ chưa từng nói rằng cậu có 1 tỷ tỷ cả. Đột nhiên hiện giờ lại có người nhận là tỷ tỷ của cậu, chuyện này quá khó tin đi, hơn nữa có khi là nhận nhầm người.
‘Tiểu tử, chuyện này là thật, y là Lãnh Hàn Ngọc, là con gái trưởng của Lãnh Minh và Tử Linh, và cũng là tỷ tỷ của con. Còn chuyện mà họ không nói thì vi sư sẽ nói sau’
Từ trong nạp giới, Nguyệt My xác nhận chuyện này là thật. Lãnh Mạc trong lòng đột nhiên có cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác này giống như là gặp mặt người thân đã xa cách bấy lâu nay. Tuy chỉ mới nghe chuyện này từ 1 phía, nhưng Lãnh Mạc tận sâu trong tâm cang muốn chuyện này là sự thật.
‘Tỷ tỷ…’
Lãnh Mạc xúc động nói ra 2 chữ này, Hàn Ngọc liền lao đến ôm cậu vào lòng, ép chặt cậu vào ngực. Khi cô ôm cậu vào lòng, cậu có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ cô rất giống với lúc Tử Linh ôm cậu vào lòng, hơi ấm này rất lâu rồi Lãnh Mạc mới cảm nhận lại được.
Lúc này, nhị vị hiệu trưởng càng không hiểu được tình hình, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn 2 người này.
Sau 1 lúc, Hàn Ngọc buông Lãnh Mạc, quay lại giải thích với nhị vị hiệu trưởng rằng cậu chính là đệ đệ của cô. Lúc nãy tuy đã có nghe điều này, nhưng do họ quá kinh ngạc nên lúc này nghe lại thì không mấy ngạc nhiên. Nhưng mà Lãnh Mạc này vừa có Mễ Đặc Nhĩ bên cạnh, lại có thêm tông chủ của Bạch Thiên Tông đại danh đại đỉnh như thế này là tỷ tỷ, chỉ cần 1 câu nói cũng có thể đem học viện Thánh Giả toàn diệt. Nhưng may mắn 1 điều là cậu không hề có ý định như vậy nên có thể hoàn toàn yên tâm.
‘Nhị vị hiệu trưởng, ta muốn trong học viện, Lãnh Mạc đệ ấy có thể yên ổn mà học tập, còn nếu có kẻ nào dám bén mảng đến mà gây sự với đệ ấy thì đừng trách ta không nể mặt học viện mà đem kẻ đó ra giải quyết’
‘Ân, chúng ta sẽ ghi nhớ lời dặn của tông chủ, tông chủ cứ yên tâm’
Hàn Ngọc nói qua 1 cái về việc Lãnh Mạc ở trong học viện, cô không muốn có bất cứ ai đến gây sự với cậu nên đưa ra lời cảnh báo. Đương nhiên chuyện này nhị vị hiệu trưởng biết, chỉ mới 1 cái Mễ Đặc Nhĩ thôi cũng đã khiến ai cũng phải sợ hãi, còn nói gì đến việc gây sự với cậu. Nhưng tốt nhất vẫn là họ nên để ý chuyện này 1 chút, nếu không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra trong học viện.
‘Lãnh Mạc, tuy biết hơi gấp gáp nhưng tỷ muốn biết 1 số chuyện, không biết đệ có thể tìm 1 chỗ nào đó để nói chuyện được không?’
‘Ân, cứ đến nhà đệ đã’
Hàn Ngọc cần tìm nơi nói chuyện, Lãnh Mạc liền đề xuất về nhà của cậu thì cô có chút bất ngờ. Sau đó 2 người liền cáo từ nhị vị hiệu trưởng mà quay về nhà cậu, đương nhiên Băng Vũ không hề biết chuyện gì nên vẫn ở trong Vân Viện tu luyện.
Hôm nay vẫn là 1 ngày bình thường, không có chuyện gì lớn xảy ra. Lãnh Mạc bên trong Đấu kỹ các, xem xét các loại đấu kỹ có trong Vân Viện, đa số chỉ là đấu kỹ Tử tinh giai trung, sơ cấp, chỉ có vài quyển cao cấp, còn Thủy tinh giai thì gần như không có. Cậu tiếp tục lên những tầng trên thì cũng chỉ có 1 quyển Thủy tinh giai sơ cấp mộc đấu khí, nhưng đấu kỹ này không phù hợp với cậu nên liền bỏ qua.
‘Dù con có lục tung cái Đấu kỹ các này, cũng không tìm được đấu kỹ nào phù hợp đâu, vẫn là rời đi thì hơn’
Nguyệt My xuất hiện, nhìn dáng vẻ của Lãnh Mạc nói ra khiến cậu cảm thấy lời này của cô rất đúng. Quả thật đấu kỹ các này không có đấu kỹ nào đáng để vào mắt cậu, có lẽ là do trước đây tu luyện quá nhiều đấu kỹ mạnh nên sinh ra việc không tìm được đấu kỹ phù hợp. Rời Đấu kỹ các, Lãnh Mạc đi qua Dược các 1 lúc rồi cũng rời đi, lúc đó thì cảm nhận được bên ngoài đang rất náo nhiệt về chuyện gì đó, nhưng cậu cũng không để tâm đến.
‘Học viên nội các Lãnh Mạc, mau đến phòng của nhị vị hiệu trưởng, có người cần gặp mặt’
Đột nhiên từ không trung phát ra tiếng nói rất lớn rằng có người cần tìm Lãnh Mạc khiến cậu ngạc nhiên. Từ khi đến học viện thì ngoại trừ Mễ Đặc Nhĩ và 1 số người khác thì làm gì có người để gặp mặt. Rốt cục không biết là người nào tìm, cậu đành phải đi đến phòng của nhị vị hiệu trưởng xem 1 phen, nếu như người quen thì chào hỏi bình thường là được, còn kẻ lạ mặt thì đề phòng nghiêm ngặt.
Trên đường đi, có rất nhiều học viên khác đều nhìn chằm chằm vào Lãnh Mạc rồi thì thầm gì đó. Cảm thấy làm lạ, cậu liền khẩn trương đến phòng của hiệu trưởng.
Bước đến cửa phòng, Lãnh Mạc liền cảm thấy 1 khí tức áp bức khiến cậu phải giật thót, mồ hôi đổ đầy trên tráng. Khí tức này rất thuần khiết, ít nhất phải vượt trên cả Đấu Tôn mà tiến vào Đấu Thánh. Nhưng điều kỳ lạ nhất là Lãnh Mạc không quen biết 1 vị Đấu Thánh cường giả chân chính nào cả, đến cả lão tổ của Mễ Đặc Nhĩ còn chưa đạt đến Đấu Thánh thì đào đâu ra 1 người như thế mà tìm cậu.
‘Học viên nội các Lãnh Mạc, xin phép vào phòng’
Lãnh Mạc cung kính nói ra 1 tiếng rồi lập tức mở cánh cửa ra. Liền 1 nữ nhân tóc trắng mặc chiến y hiện ra trước mắt cậu, người này khí thế bất phàm, người này quay người lại, hướng nhìn đến cậu. Lãnh Mạc nhìn vào người này cảm thấy có nét rất quen thuộc từ gương mặt, đôi mắt, thần sắc, khí tức, chỉ khác duy nhất là mái tóc.
‘Thật không ngờ…lại gặp nhau sớm như vậy’
Nguyệt My từ trong nạp giới nói ra nửa vời rồi lại trốn mất. Lãnh Mạc cũng không thể bận tâm nhiều đến điều đó mà tập trung nhìn đến nữ nhân này, nhưng cậu vẫn không nhận ra được y là ai.
‘Ngươi…tên Lãnh Mạc đúng chứ?’
‘Ân, tại hạ Lãnh Mạc, không biết tiểu thư đây là ai’
Người này bước đến hỏi tên của cậu, rồi đảo mắt nhìn tổng thể cậu từ trên xuống. Chiều cao của 2 người cũng không chênh lệch mấy nên dễ dàng nhìn được.
‘Tử Linh, Lãnh Minh, 2 cái tên này…ngươi nghe quen chứ?’
Vị nữ nhân này từ từ bước đến, nói thầm vào tai Lãnh Mạc tên của 2 người họ liền khiến cậu kinh ngạc. Lập tức lùi về sau vài bước, ánh mắt kinh ngạc hướng đến y. Người này rốt cục là ai mà biết tên của mẫu thân và phụ thân của cậu? Đây không phải là cái tên mà không phải ai cũng dễ biết được, chưa kể là đến để tìm Lãnh Mạc, rốt cục đây là ai?
‘Có lẽ cha và mẹ không nói cho đệ biết. Tỷ tên Lãnh Hàn Ngọc, là tỷ tỷ ruột của đệ’
Hàn Ngọc nói to điều này ra, liền khiến cho Lãnh Mạc cùng với nhị vị hiệu trưởng chấn kinh không thôi. Tỷ tỷ của cậu? Từ lúc nhỏ đến trước khi 2 người kia mất, họ chưa từng nói rằng cậu có 1 tỷ tỷ cả. Đột nhiên hiện giờ lại có người nhận là tỷ tỷ của cậu, chuyện này quá khó tin đi, hơn nữa có khi là nhận nhầm người.
‘Tiểu tử, chuyện này là thật, y là Lãnh Hàn Ngọc, là con gái trưởng của Lãnh Minh và Tử Linh, và cũng là tỷ tỷ của con. Còn chuyện mà họ không nói thì vi sư sẽ nói sau’
Từ trong nạp giới, Nguyệt My xác nhận chuyện này là thật. Lãnh Mạc trong lòng đột nhiên có cảm giác rất kỳ lạ, cảm giác này giống như là gặp mặt người thân đã xa cách bấy lâu nay. Tuy chỉ mới nghe chuyện này từ 1 phía, nhưng Lãnh Mạc tận sâu trong tâm cang muốn chuyện này là sự thật.
‘Tỷ tỷ…’
Lãnh Mạc xúc động nói ra 2 chữ này, Hàn Ngọc liền lao đến ôm cậu vào lòng, ép chặt cậu vào ngực. Khi cô ôm cậu vào lòng, cậu có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ cô rất giống với lúc Tử Linh ôm cậu vào lòng, hơi ấm này rất lâu rồi Lãnh Mạc mới cảm nhận lại được.
Lúc này, nhị vị hiệu trưởng càng không hiểu được tình hình, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn 2 người này.
Sau 1 lúc, Hàn Ngọc buông Lãnh Mạc, quay lại giải thích với nhị vị hiệu trưởng rằng cậu chính là đệ đệ của cô. Lúc nãy tuy đã có nghe điều này, nhưng do họ quá kinh ngạc nên lúc này nghe lại thì không mấy ngạc nhiên. Nhưng mà Lãnh Mạc này vừa có Mễ Đặc Nhĩ bên cạnh, lại có thêm tông chủ của Bạch Thiên Tông đại danh đại đỉnh như thế này là tỷ tỷ, chỉ cần 1 câu nói cũng có thể đem học viện Thánh Giả toàn diệt. Nhưng may mắn 1 điều là cậu không hề có ý định như vậy nên có thể hoàn toàn yên tâm.
‘Nhị vị hiệu trưởng, ta muốn trong học viện, Lãnh Mạc đệ ấy có thể yên ổn mà học tập, còn nếu có kẻ nào dám bén mảng đến mà gây sự với đệ ấy thì đừng trách ta không nể mặt học viện mà đem kẻ đó ra giải quyết’
‘Ân, chúng ta sẽ ghi nhớ lời dặn của tông chủ, tông chủ cứ yên tâm’
Hàn Ngọc nói qua 1 cái về việc Lãnh Mạc ở trong học viện, cô không muốn có bất cứ ai đến gây sự với cậu nên đưa ra lời cảnh báo. Đương nhiên chuyện này nhị vị hiệu trưởng biết, chỉ mới 1 cái Mễ Đặc Nhĩ thôi cũng đã khiến ai cũng phải sợ hãi, còn nói gì đến việc gây sự với cậu. Nhưng tốt nhất vẫn là họ nên để ý chuyện này 1 chút, nếu không thì sẽ có chuyện lớn xảy ra trong học viện.
‘Lãnh Mạc, tuy biết hơi gấp gáp nhưng tỷ muốn biết 1 số chuyện, không biết đệ có thể tìm 1 chỗ nào đó để nói chuyện được không?’
‘Ân, cứ đến nhà đệ đã’
Hàn Ngọc cần tìm nơi nói chuyện, Lãnh Mạc liền đề xuất về nhà của cậu thì cô có chút bất ngờ. Sau đó 2 người liền cáo từ nhị vị hiệu trưởng mà quay về nhà cậu, đương nhiên Băng Vũ không hề biết chuyện gì nên vẫn ở trong Vân Viện tu luyện.
Tác giả :
Lãnh Mạc