Sát Đấu Truyền Kỳ
Chương 127: Gia nhập Vân Viện
Cuộc chọn viện bắt đầu, các học viên mới bắt đầu tiến đến nơi ký danh của Ngũ Viện. Những người đại diện cho từng viện bước ra xem xét từng học viên xem để có đủ tư cách vào viện của họ không. Sau ít lâu thì có 1 vài học viên mới bị loại ra, phải buộc chọn lấy viện khác mà gia nhập, còn nếu không chọn được viện phù hợp thì sẽ bị đẩy xuống Vân Viện mà ai cũng không muốn vào.
Lãnh Mạc, Băng Vũ 2 người vẫn đứng trò chuyện qua lại về Vân Viện mà không mấy quan tâm đến chuyện trước mắt. Vốn dĩ họ muốn khi những học viên kia chọn xong, chỉ khi còn 2 người họ thì họ mới bắt đầu chọn vào Vân Viện. Nhưng mà trước khi họ kịp làm điều đó thì nhị vị hiệu trưởng bắt đầu chú ý đến Lãnh Mạc và Băng Vũ, bọn họ quan sát và cảm thấy rằng 2 người họ có vẻ xem thường việc chọn viện nên hiệu trưởng Phá Ách Liệt liền lao xuống đứng cạnh 2 người.
‘2 tên tiểu tử kia, người khác chọn viện sắp xong rồi, 2 ngươi còn chưa chọn. Bộ là những kẻ đứng đầu trong khảo nghiệm thì muốn xem thường việc chọn viện à!’
Y liền quát 1 tiếng khiến Băng Vũ và Lãnh Mạc giật cả mình, lập tức bước đến phía trước để chọn viện, nếu không thì sẽ bị lão ta đánh đến nỗi mất mặt trước toàn học viên mới mất. 2 người từng bước đến chỗ của Vân Viện khiến cho ai cũng trố mắt mà nhìn đến, cả người đại diện cho Vân Viện cũng như không tin vào mắt mình vậy. Trước giờ nếu như không có lời thuyết phục trực tiếp của nhị vị hiệu trưởng thì hầu như không ai gia nhập Vân Viện, mà giờ lại có 2 thiên tài đứng đầu khảo nghiệm bước đến chỗ họ.
‘Tân học viên Lãnh Mạc/Băng Vũ xin gia nhập Vân Viện’
Cả 2 người chắp quyền hướng đến người đại diện Vân Viện đồng thanh nói ra. Toàn bộ những người có mặt xung quanh kể cả nhị vị hiệu trưởng cũng kinh ngạc, không ngờ 2 thiên tài này lại chọn Vân Viện xuống dốc. Câu nói này đến tai viện trưởng Vân Viện liền y có chút động tĩnh, bình thường thì lãnh đạm không quan tâm, không nói 1 lời, nhưng khi 2 học viên mới này muốn gia nhập Vân Viện thì ánh mắt của y có chứa vẻ bất ngờ nhìn đến 2 người, đặc biệt là Lãnh Mạc. Y thở dài 1 hơi rồi đột ngột đứng lên bước đến chỗ họ.
‘Các ngươi….tại sao muốn gia nhập Vân Viện’
Y bước đến trước mặt Băng Vũ và cậu thì nói ra câu này khiến ai nấy đều kinh ngạc hơn nữa. Sau bao năm thì câu nói đầu tiên của y nói ra lại là câu này, mà lý do khiến y mở lời lại do 2 học viên thiên tài muốn vào Vân Viện của y. Đến cả viện phó bên cạnh y lâu nay cũng không thấy y biểu hiện gì khác hay nói bất cứ câu nào cả
‘Gia nhập Vân Viện phải còn có lý do sao?’
‘Vân Viện của ta suy tàn đã lâu, học viên không nhiều, còn chưa chắc có đủ tài nguyên thể bồi dưỡng thiên tài như 2 người các ngươi’
Lãnh Mạc ung dung bước lên hỏi 1 câu thì y liền trả lời, nói ra tình trạng hiện giờ của Vân Viện. Những học viên của Vân Viện nghe được lời này của viện trưởng bọn họ thì có chút hổ thẹn khi cũng không thể giúp được Vân Viện trở lại như xưa trong khi mang danh là học viên của Vân Viện. Nhưng đối với Lãnh Mạc thì chuyện này chỉ là bình thường mà thôi, cậu cũng không quan tâm mấy việc này cho lắm, mà quan trọng nhất là cậu và Băng Vũ gia nhập Vân Viện chính là muốn chấn hưng Vân Viện nên lời này có chút thừa thãi.
‘Đương nhiên học viên biết điều đó, nhưng mà viện trưởng trước đây cũng biết được quan hệ của học viên với nơi đó rồi thì chắc rằng học viên sẽ giúp Vân Viện trở lại như xưa. Nếu Vân Viện muốn Đấu Hoàng thì có Đấu Hoàng, Đấu Tông có Đấu Tông, thậm chí là Đấu Tôn cũng có!’
Những lời này của Lãnh Mạc nói ra khiến cho ai cũng cảm thấy buồn cười không ngớt, chỉ là 1 tân học viên mà lại ngạo mạn như thế, trước sau cũng bị phiền phức kéo đến. Nhưng mà câu “quan hệ của cậu với nơi đó” khiến cho những người như viện trưởng viện khác và nhị vị viện trưởng phải suy ngẫm, 1 thiên tài như thế thì phía sau phải có hậu thuẫn rất vững chắc. Rồi còn câu cuối mới khiến cho họ suy nghĩ càng lúc càng nhiều hơn, nếu thật sự cậu có hậu thuẫn cực kỳ chắc thì câu này không phải khoác lác.
‘Hắc, ngươi nói đúng thật, ta thích ngươi rồi đấy. Ta là Lăng Cung Yên, từ giờ 2 người các ngươi…..’
‘Khoan đã!’
Viện trưởng Vân Viện vui vẻ trước câu nói này của Lãnh Mạc, y chuẩn bị nhận họ làm học viên Vân Viện thì lại có giọng nói can ngăn. Những thành viên Vân Viện, 2 người họ và viện trưởng quay sang nhìn lấy thì thấy được viện trưởng Linh Viện đang bước đến, giọng nói lúc nãy cũng chính là của viện trưởng Linh Viện. Nhìn thấy người này, Cung Yên viện trưởng có nét sợ sệt, bước chân lùi lại vài bước. Lãnh Mạc và Băng Vũ biết trước được điều này nên không có chút sợ sệt, mà lại còn có ý niệm căm ghét hắn ta.
‘2 học viên thiên tài mà lại gia nhập Vân Viện, sao không gia nhập Linh Viện chúng ta?’
‘Viện trưởng Linh Viện, cẩn thận tiếng nói’
Tên viện trưởng này mỉa mai Vân Viện, liền hiệu trưởng mở lời cảnh báo hắn. Lãnh Mạc nhìn thấy hắn bị cảnh báo cũng có chút thỏa mãn, liền chuẩn bị mở lời như đã dự đoán.
‘Tôi biết viện trưởng sẽ nói rằng sẽ bồi dưỡng 2 người chúng tôi thật tốt, nhưng mà chúng tôi thích Vân Viện hơn Linh Viện gấp nhiều lần nên xin từ chối lời mời của viện trưởng’
Cậu chắp quyền hướng đến hắn ta nói ra khiến hắn bị mất mặt trước toàn thể những người ở đây, đồng thời cũng giải vây cho Cung Yên viện trưởng. Trước đến giờ chưa có kẻ nào dám từ chối lời mời của hắn, mà giờ đây 1 tên học viên cỏn con lại dám làm hắn mất mặt như thế, mối hận này hắn sẽ ghi trong lòng. Không nói gì thêm, hắn tức tối quay người về nơi của Linh Viện. Thấy người này giải vây cho, Cung Yên cảm giác có thể tin tưởng người này được.
‘Ta tuyên bố, từ giờ 2 tân học viên Lãnh Mạc và Băng Vũ là học viên của Vân Viện!’
Lăng Cung Yên cười cười sau đó phất tay áo nói ra cho toàn bộ mọi người biết được, những học viên của Vân Viện cũng reo hò khi có thêm hậu bối sao bao năm. Tính cách của viện trưởng từ phút này cũng thay đổi đi khiến cho những người xung quanh y cũng vui vẻ được. Từ sự việc có 2 học viên này gia nhập mà lại có thể khiến cho viện trưởng của họ thay đổi thì dốc sức bồi dưỡng họ cũng không phải là không thể.
‘Cung kính viện trưởng!’
Băng Vũ và Lãnh Mạc cung kính chào Lăng Yên 1 cái khiến y hảo hảo hài lòng. Cuối cùng, tất cả tân học viên đều chọn được viện cho mình, từng người đều được giao cho 1 lệnh bài có chữ đầu của từng viện trên đó để biết được ai là học viên của viện nào. Sau đó, hiệu trưởng ra lệnh giải tán, chuẩn bị ngày mai vào học viện và vảo viện của mình để được giải thích rõ về cách tu luyện và học trong đây.
Lãnh Mạc, Băng Vũ 2 người vẫn đứng trò chuyện qua lại về Vân Viện mà không mấy quan tâm đến chuyện trước mắt. Vốn dĩ họ muốn khi những học viên kia chọn xong, chỉ khi còn 2 người họ thì họ mới bắt đầu chọn vào Vân Viện. Nhưng mà trước khi họ kịp làm điều đó thì nhị vị hiệu trưởng bắt đầu chú ý đến Lãnh Mạc và Băng Vũ, bọn họ quan sát và cảm thấy rằng 2 người họ có vẻ xem thường việc chọn viện nên hiệu trưởng Phá Ách Liệt liền lao xuống đứng cạnh 2 người.
‘2 tên tiểu tử kia, người khác chọn viện sắp xong rồi, 2 ngươi còn chưa chọn. Bộ là những kẻ đứng đầu trong khảo nghiệm thì muốn xem thường việc chọn viện à!’
Y liền quát 1 tiếng khiến Băng Vũ và Lãnh Mạc giật cả mình, lập tức bước đến phía trước để chọn viện, nếu không thì sẽ bị lão ta đánh đến nỗi mất mặt trước toàn học viên mới mất. 2 người từng bước đến chỗ của Vân Viện khiến cho ai cũng trố mắt mà nhìn đến, cả người đại diện cho Vân Viện cũng như không tin vào mắt mình vậy. Trước giờ nếu như không có lời thuyết phục trực tiếp của nhị vị hiệu trưởng thì hầu như không ai gia nhập Vân Viện, mà giờ lại có 2 thiên tài đứng đầu khảo nghiệm bước đến chỗ họ.
‘Tân học viên Lãnh Mạc/Băng Vũ xin gia nhập Vân Viện’
Cả 2 người chắp quyền hướng đến người đại diện Vân Viện đồng thanh nói ra. Toàn bộ những người có mặt xung quanh kể cả nhị vị hiệu trưởng cũng kinh ngạc, không ngờ 2 thiên tài này lại chọn Vân Viện xuống dốc. Câu nói này đến tai viện trưởng Vân Viện liền y có chút động tĩnh, bình thường thì lãnh đạm không quan tâm, không nói 1 lời, nhưng khi 2 học viên mới này muốn gia nhập Vân Viện thì ánh mắt của y có chứa vẻ bất ngờ nhìn đến 2 người, đặc biệt là Lãnh Mạc. Y thở dài 1 hơi rồi đột ngột đứng lên bước đến chỗ họ.
‘Các ngươi….tại sao muốn gia nhập Vân Viện’
Y bước đến trước mặt Băng Vũ và cậu thì nói ra câu này khiến ai nấy đều kinh ngạc hơn nữa. Sau bao năm thì câu nói đầu tiên của y nói ra lại là câu này, mà lý do khiến y mở lời lại do 2 học viên thiên tài muốn vào Vân Viện của y. Đến cả viện phó bên cạnh y lâu nay cũng không thấy y biểu hiện gì khác hay nói bất cứ câu nào cả
‘Gia nhập Vân Viện phải còn có lý do sao?’
‘Vân Viện của ta suy tàn đã lâu, học viên không nhiều, còn chưa chắc có đủ tài nguyên thể bồi dưỡng thiên tài như 2 người các ngươi’
Lãnh Mạc ung dung bước lên hỏi 1 câu thì y liền trả lời, nói ra tình trạng hiện giờ của Vân Viện. Những học viên của Vân Viện nghe được lời này của viện trưởng bọn họ thì có chút hổ thẹn khi cũng không thể giúp được Vân Viện trở lại như xưa trong khi mang danh là học viên của Vân Viện. Nhưng đối với Lãnh Mạc thì chuyện này chỉ là bình thường mà thôi, cậu cũng không quan tâm mấy việc này cho lắm, mà quan trọng nhất là cậu và Băng Vũ gia nhập Vân Viện chính là muốn chấn hưng Vân Viện nên lời này có chút thừa thãi.
‘Đương nhiên học viên biết điều đó, nhưng mà viện trưởng trước đây cũng biết được quan hệ của học viên với nơi đó rồi thì chắc rằng học viên sẽ giúp Vân Viện trở lại như xưa. Nếu Vân Viện muốn Đấu Hoàng thì có Đấu Hoàng, Đấu Tông có Đấu Tông, thậm chí là Đấu Tôn cũng có!’
Những lời này của Lãnh Mạc nói ra khiến cho ai cũng cảm thấy buồn cười không ngớt, chỉ là 1 tân học viên mà lại ngạo mạn như thế, trước sau cũng bị phiền phức kéo đến. Nhưng mà câu “quan hệ của cậu với nơi đó” khiến cho những người như viện trưởng viện khác và nhị vị viện trưởng phải suy ngẫm, 1 thiên tài như thế thì phía sau phải có hậu thuẫn rất vững chắc. Rồi còn câu cuối mới khiến cho họ suy nghĩ càng lúc càng nhiều hơn, nếu thật sự cậu có hậu thuẫn cực kỳ chắc thì câu này không phải khoác lác.
‘Hắc, ngươi nói đúng thật, ta thích ngươi rồi đấy. Ta là Lăng Cung Yên, từ giờ 2 người các ngươi…..’
‘Khoan đã!’
Viện trưởng Vân Viện vui vẻ trước câu nói này của Lãnh Mạc, y chuẩn bị nhận họ làm học viên Vân Viện thì lại có giọng nói can ngăn. Những thành viên Vân Viện, 2 người họ và viện trưởng quay sang nhìn lấy thì thấy được viện trưởng Linh Viện đang bước đến, giọng nói lúc nãy cũng chính là của viện trưởng Linh Viện. Nhìn thấy người này, Cung Yên viện trưởng có nét sợ sệt, bước chân lùi lại vài bước. Lãnh Mạc và Băng Vũ biết trước được điều này nên không có chút sợ sệt, mà lại còn có ý niệm căm ghét hắn ta.
‘2 học viên thiên tài mà lại gia nhập Vân Viện, sao không gia nhập Linh Viện chúng ta?’
‘Viện trưởng Linh Viện, cẩn thận tiếng nói’
Tên viện trưởng này mỉa mai Vân Viện, liền hiệu trưởng mở lời cảnh báo hắn. Lãnh Mạc nhìn thấy hắn bị cảnh báo cũng có chút thỏa mãn, liền chuẩn bị mở lời như đã dự đoán.
‘Tôi biết viện trưởng sẽ nói rằng sẽ bồi dưỡng 2 người chúng tôi thật tốt, nhưng mà chúng tôi thích Vân Viện hơn Linh Viện gấp nhiều lần nên xin từ chối lời mời của viện trưởng’
Cậu chắp quyền hướng đến hắn ta nói ra khiến hắn bị mất mặt trước toàn thể những người ở đây, đồng thời cũng giải vây cho Cung Yên viện trưởng. Trước đến giờ chưa có kẻ nào dám từ chối lời mời của hắn, mà giờ đây 1 tên học viên cỏn con lại dám làm hắn mất mặt như thế, mối hận này hắn sẽ ghi trong lòng. Không nói gì thêm, hắn tức tối quay người về nơi của Linh Viện. Thấy người này giải vây cho, Cung Yên cảm giác có thể tin tưởng người này được.
‘Ta tuyên bố, từ giờ 2 tân học viên Lãnh Mạc và Băng Vũ là học viên của Vân Viện!’
Lăng Cung Yên cười cười sau đó phất tay áo nói ra cho toàn bộ mọi người biết được, những học viên của Vân Viện cũng reo hò khi có thêm hậu bối sao bao năm. Tính cách của viện trưởng từ phút này cũng thay đổi đi khiến cho những người xung quanh y cũng vui vẻ được. Từ sự việc có 2 học viên này gia nhập mà lại có thể khiến cho viện trưởng của họ thay đổi thì dốc sức bồi dưỡng họ cũng không phải là không thể.
‘Cung kính viện trưởng!’
Băng Vũ và Lãnh Mạc cung kính chào Lăng Yên 1 cái khiến y hảo hảo hài lòng. Cuối cùng, tất cả tân học viên đều chọn được viện cho mình, từng người đều được giao cho 1 lệnh bài có chữ đầu của từng viện trên đó để biết được ai là học viên của viện nào. Sau đó, hiệu trưởng ra lệnh giải tán, chuẩn bị ngày mai vào học viện và vảo viện của mình để được giải thích rõ về cách tu luyện và học trong đây.
Tác giả :
Lãnh Mạc