Sáp Kiện Vô Địch
Chương 143: Thải Hồng thành
Dưới đáy hồ, cao áp lực trường đã tiêu tan, sinh vật trong hồ không bị áp chế, hiện tại chúng đã có thể tự do tự tại di chuyển trong hồ.
Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy nằm trên chiếc giường lớn màu trắng, bên trên là một tấm trăn mỏng. Trên mặt Thiện Nhược Thủy nở một nụ cười hạnh phúc, nàng gối lên tay Du Dương cùng Du Dương ngắm những chú cá đang bơi lượn bên ngoài trường lĩnh vực.
- Nhược Thủy, nàng thích ở đây sao?
Du Dương vuốt ve làn da láng mịn của Thiện Nhược Thủy hỏi.
- Ân!
Thiện Nhược Thủy nhẹ nhàng nói:
- Hôm nay là một ngày khó quên nhất trong đời ta! Ta vĩnh viễn sẽ nhớ kỹ ngày này, nhớ kỹ từng chi tiết ta với chàng tại hồ nước này!
-Ha ha!
Du Dương cười dâm nói:
-Có phải đã thích kiểu hí thủy này rồi hả?
- Người ta còn chưa có ở khác địa phương thử qua, làm sao biết được kiểu nào là hay nhất!
Thiện Nhược Thủy làm nũng nói.
Hai người tại hồ nước vui đùa ầm ĩ triền miên đại thiên, mãi mới thu thập quần áo trở lại trên bờ!
- Nhược Thủy, nàng biết trên Mạo Hiểm đảo cón chỗ nào có cao áp lực trường không? Loại lớn gấp 30 lần càng tốt.
Du Dương nói.
Du Dương đối với vị trí đảo chủ Mạo Hiểm đảo cũng không phải không có chút nào động tâm, bất quá qua nhiều năm như vậy mà vị trí đó vẫn còn trống hẳn là cái chức đảo chủ này không phải dễ dàng mà có thể làm được. Vậy nên Du Dương muốn tăng thực lực của chính mình, có siêu cường thực lực thì sẽ có tất cả!
- Cao áp lực trường sao! Vật đó thì nhà của ta có!
Thiện Nhược Thủy nói.
-Nhà nàng? Nhà nàng ở nơi nào! Đừng nói với ta là nhà nàng ở Hoa Điệp cốc đấy.
Du Dương cả kinh nói.
- Không, nhà của ta không phải ở Hoa Điệp cốc, nhà của ta ở Thải Hồng thành!
Thiện Nhược Thủy ngượng ngùng xoa xoa góc áo, nói rằng:
- Lão…lão công, theo ta cùng về nhà gặp mẫu thân của ta có được hay không?"
-Ách… gặp mẹ vợ a! Cái này… cái này, ta chưa có chuẩn bị tốt a.
Đổ mồ hôi !©¸®! Soàn soạt con gái nhà người ta, Du Dương định trốn a!
Thiện Nhược Thủy nghe Du Dương không muốn gặp mẫu thân của nàng, hai mắt lập tức ướt át lên, cúi đầu yếu ớt nhỏ giọng nói:
-Đó! Ta biết mà!
-Nàng biết cái gì?
- Ta biết, ta là một tiểu nha đầu dâm đãng.
Nói xong Thiện Nhược Thủy nước mắt cũng ngăn không được, ào ào chảy xuống, nàng vừa nức nở vừa nói:
- Ta không cầu làm vợ chính thức, chỉ muốn ta sau này có thể ở bên cạnh ngươi là tốt rồi.
Du Dương thầm nghĩ: "Oa ha ha, " quá thành công! Lão tử thật là một thiên tài! Có thể đem cao quý Nữ Võ Thần biến thành nữ nhân của mình như vậy" .
Du Dương cũng không nói ra, mà chỉ nói:
- Cùng nàng về nhà gặp mẹ vợ cũng không phải là không thể được! Bất quá ta có hai điều kiện, nếu như nàng có thể đáp ứng ta, ta đây liền đi theo nàng!
- Ân! Vô luận là điều kiện gì! Nhược Thủy đều sẽ đáp ứng ca ca!
Nghe Du Dương đồng ý cùng mình đi gặp mẫu thân, Thiện Nhược Thủy lập tức nín khóc mỉm cười.
- Thứ nhất. Mặc kệ nàng bên cạnh ta có bao nhiêu phóng khoáng, nhưng ở trước mặt người khác nàng nhất định phải bảo trì hình tượng của một nữ thần cao quý.
Du Dương trong lòng tà ác cười nói.
-Ân, Nhược Thủy chấp nhận! Sẽ chỉ nhu hòa với một mình ca ca mà thôi.
Thiện Nhược Thủy nói.
-Thứ hai. Lát nữa trên đường đi, ta có thể nghỉ ngơi, nhưng nàng không thể nghỉ ngơi, nếu có thời gian rảnh thì phải luyện tập kỹ thuật“thổi kèn” cho đến khi ta hài lòng mới thôi!"
Thiên hạ ai vô sỉ nhất? Loại chuyện vô sỉ như vậy cũng chỉ có tên siêu cấp vô sỉ như Du Dương này nghĩ ra.
Câu trả lời của Thiện Nhược Thủy lại khiến Du Dương ngoài ý muốn, nàng đen đầu lưỡi liếm một vòng đôi môi ướt át ma mị nói:
- Ta một mình sẽ không luyện, ta muốn ca ca phải phối hợp với ta mới được!
- Ta đâm! Nàng quả nhiên có tư chất mà! Bây giờ lại dám tới câu dẫn ca ca ta có đúng hay không?
Tiểu Du Dương bên dưới lại bị Thiện Nhược Thủy kích nổ dục hỏa.
- Hì hì, nếu muốn chấp hành gia pháp, vậy ca ca phải bắt được ta mới được!
Thiện Nhược Thủy đùa nghịch nói.
- Hừ, ca ca muốn bắt nàng lại còn không phải chuyện dễ dàng sao!
Vừa nói Du Dương liền hướng Thiện Nhược Thủy bổ nhào qua.
Thiện Nhược Thủy đương nhiên không thể để cho Du Dương khinh ý thực hiện được, hai người một chạy một đuổi, tiếng cười vang vọng Tinh Sơn cốc.
Cuối cùng, Du Dương tại bãi cỏ cũng bắt được Thiện Nhược Thủy.
- Hừ, xem nàng còn chạy đường nào.
Du Dương đem Thiện Nhược Thủy đè trên mặt đất nói.
Thiện Nhược Thủy quay đầu, dùng mắt to ngập nước nhìn Du Dương, nói:
- Cầu ca ca ngươi so với tối hôm qua thô bạo thêm một chút!
- Ta đâm! Đồ ** nhỏ này, lại còn thích tăng khẩu vị!
Du Dương đem Thiện Nhược Thủy đặt trên cỏ, hai người trên bãi cỏ bắt đầu "Dã chiến" Thiện Nhược Thủy rên rỉ vang vọng toàn bộ Truy Tinh sơn cốc. Thải Hồng thành nằm gần trung tâm Mạo Hiểm đảo mà Truy Tinh cốc lại nằm ở phía rà ngoài nên Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy hai người cãi nhau ầm ĩ, mất ba ngày mới đi đến vùng phụ cận Thải Hồng thành.
- Nhược Thủy, nhà nàng ngoài nàng ra thì còn những ai nữa?
Du Dương bắt đầu tìm hiểu tình huống trong nhà Thiện Nhược Thủy.
- Chỉ có hai người, ta với mẫu thân.
Thiện Nhược Thủy nói.
- Vậy còn cha của nàng đâu?
- Không có nghe mẫu thân của ta nói qua! Không rõ lắm!
Du Dương trong lòng vui mừng mà nói:
- Chỉ có một mình mẹ vợ a, vậy là có thể xử lý tốt rồi.
- Đúng rồi, Nhược Thủy mẹ của nàng làm cái gì? Nhà nàng tại sao có thể có cao áp lực trường?
Cao áp lực lực trường không phải ai cũng có thể có được. Mẫu thân Thiện Nhược Thủy có thể sở hữu một cao áp lực trường, như vậy mẫu thân của nàng nhất định không phải là một nhân vật đơn giản.
- Hì hì, không nói cho chàng, chàng đi rồi sẽ biết!
Thiện Nhược Thủy thần bí cười nói.
- Không nói?
Du Dương tà ác cười nói:
- Có phải lại muốn ta dùng gia pháp dạy nàng hay không?
- A! Ngày hôm nay thật không được! Người ta phía dưới đã bị chàng bắt nạt bây giờ còn đang đau nhức, ca ca ngày hôm nay tha ta đi!Thiện Nhược Thủy cầu khẩn nói.
- Phía dưới không được, vậy còn phía trên thì sao?
Du Dương không chịu buông tha Thiện Nhược Thủy.
- Ta đầu lưỡi mệt nhừ hết rồi.
- Vậy a, đến đây, ca ca dùng đầu lưỡi đấm bóp cho nàng một chút!
OoOoO
Thải hồng thành tọa lac bên nhiều dãy núi, những dãy núi nối liền hình đài hoa hình thành một cái liên hoa thật lớn. đem Thải Hồng thành vây quanh ở trong các cánh hoa.
Tại phía nam Thải Hồng thành cứ nửa tháng lại hình thành Thải Hồng hồ, ánh sáng mặt trời chiếu xuống hồ nước, trên mặt hồ xuất hiện một cái cầu vồng kéo từ phía đông sang tây rất đẹp.
Diện tíchThải hồng thành cũng không lớn lắm, chỉ là một thành thị có thể chứa khoảng hơn vạn người, kiến trúc thành thị cũng rất phổ thông, cũng rất cổ xưa, không giống với Vô Dạ thành là xe cộ bay đầy trời. Ở chỗ này, ngoại trừ đi bộ, cũng chỉ có thể dựa vào một số ít động vật để đi lại.
Thải hồng thành cũng có tửu điếm, có thương điểm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt của người dân, bất quá những thứ này đều là sản nghiệp của Mạo Hiểm đảo.
Đến Thải Hồng thành, Thiện Nhược Thủy tháo áo choàng của nàng xuống, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp bên trong.
- Nhược Thủy, nhà nàng ở nơi nào? Có còn xa lắm không!
Du Dương lớn như vậy, nhưng là lần đầu tiên đi gặp mẹ vợ của mình, trong lòng có chút khẩn trương.
- Hì hì, đến nơi sẽ nói cho chàng biết!
Trở lại Thải Hồng thành, tâm tình Thiện Nhược Thủy vô cùng tốt, không khỏi đối với Du Dương làm nũng.
- Hừ, có phải cái mông nhỏ kia lại muốn ăn đòn?
Du Dương cả giận, vươn cánh tay véo lên cặp mông của Thiện Nhược Thủy một cái.
- Hỗn đản, mau bỏ cái tay thối của ngươi ra!
Du Dương đang mò mẫm thoải mái, đột nhiên có người nổi giận gầm lên một tiếng, cắt đứt hành động hèn mọn của Du Dương.
- Ta đâm, lão tử thích như thế đấy! Là người nào không biết sống chết dám ngăn cản lão tử?
Du Dương xoay người nhìn lại truy tìm thanh âm, thì thấy sau lưng có một thanh niên tóc vàng anh tuấn, hắn đang dùng vẻ mặt hết sức tức giận nhìn Du Dương.
Lúc này Thiện Nhược Thủy cũng xoay người, thanh niên tóc vàng vừa thấy Thiện Nhược Thủy liền mừng rỡ bước nhanh chân đến bên canh Thiện Nhược Thủy nói:
- Nhược Thủy muội muội, ngươi rời đi lâu như vậy, sao bây giở mới trở về?
- Hừ!
Thiện Nhược Thủy khôi phục vẻ mặt lãnh khốc trước đây của mình, lạnh lùng nói rằng:
- Levi's, ta có trở về hay không thì có quan hệ gì đến ngươi?
Levi's sớm đã sớm quen với vẻ lãnh khốc của Thiện Nhược Thủy, đối với sự băng lãnh của Thiện Nhược Thủy tuyệt không để ý. Mà vừa rồi nhìn thấy Du Dương sờ soạng cái mông của Thiện Nhược Thủy, Levi's cho rằng đây chẳng qua chỉ là ảo giác, hắn thà tin tưởng đó là ảo giác, cũng sẽ không tin tưởng nữ thần giống như Thiện Nhược Thủy lại để cho nam nhân sờ soạng mông của mình trước mặt mọi người. Bất quá hắn đối với Du Dương lại lộ ra địch ý mãnh liệt.
- Nhược Thủy, hắn là ai vậy?
Levi's chỉ vào Du Dương nói.
- Nhược Thủy, nàng cùng hắn rất quen thuộc sao!
Thiện Nhược Thủy không để ý đến Levi's, mà thập phần nhu thuận đối với Du Dương đáp:
- Ca ca yên tâm, sau này nếu không có sự cho phép của ca ca, ta tuyệt đối sẽ không cùng nam nhân khác tùy tiện nói chuyện!
- Nhược Thủy thật ngoan!
Du Dương vô cùng thân thiết véo véo khuôn mặt nhỏ nhắng nõn nà của Thiện Nhược Thủy.
- Ngươi…ngươi…. ngươi làm sao dám đối với Nhược Thủy vô lễ như vậy, mau đưa cái tay bẩn của ngươi ra!
Levi's hai mắt sung huyết, nổi giận nói.
-Nếu ta sẽ không bỏ tay ra, thì ngươi có thể làm gì ta!
Du Dương cười tà nói:
-Ta không chỉ không bỏ tay ra, ta còn muốn làm như vậy này!
Nói xong, Du Dương nâng chiếc cằm nhỏ của Thiện Nhược Thủy lên, hôn lên đôi môi nhỏ xinh của nàng, cái lưỡi còn cố ý liếm liếm cái môi trên của nàng, động tác này muốn có bao nhiêu hèn mọn thì có bấy nhiêu.
Ken két...
Levi's phảng phất nghe được thanh âm nghiền nát thứ gì đó, trong suy nghĩ của hắn nàng là nữ thần hoàn mỹ nhất, vậy mà bây giờ ngay trước mặt hắn lại bị nam nhân khác giở trò hèn mọn.
Levi's cảm giác đất trời rung chuyển, tâm tình như rơi vào vực sâu vạn trượng!
- Ca ca, ngươi thật xấu! Trên đường nhiều người như vậy, vạn nhất truyền tới tai mẫu thân của ta thì làm sao?
Thiện Nhược Thủy xấu hổ giống như mèo nhỏ trốn trong lòng Du Dương.
- Ách, là ta lỗ mãng! Chúng ta mau đi thôi, đến trước mặt mẫu thân của nàng thú tội, tranh thủ có thể nhận được sự khoan dung từ người!
Du Dương nói.
Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy không để ý tới Levi’s đang hóa đá giữa đường, hai người tiếp tục hướng nhà của Thiện Nhược Thủy mà đi.
Hai người đi được hơn hai mươi thước, Levi's đột nhiên đuổi theo hai người, hắn ngăn trước mặt Du Dương nói:
- Ta muốn cùng ngươi đánh cuộc!
Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy nằm trên chiếc giường lớn màu trắng, bên trên là một tấm trăn mỏng. Trên mặt Thiện Nhược Thủy nở một nụ cười hạnh phúc, nàng gối lên tay Du Dương cùng Du Dương ngắm những chú cá đang bơi lượn bên ngoài trường lĩnh vực.
- Nhược Thủy, nàng thích ở đây sao?
Du Dương vuốt ve làn da láng mịn của Thiện Nhược Thủy hỏi.
- Ân!
Thiện Nhược Thủy nhẹ nhàng nói:
- Hôm nay là một ngày khó quên nhất trong đời ta! Ta vĩnh viễn sẽ nhớ kỹ ngày này, nhớ kỹ từng chi tiết ta với chàng tại hồ nước này!
-Ha ha!
Du Dương cười dâm nói:
-Có phải đã thích kiểu hí thủy này rồi hả?
- Người ta còn chưa có ở khác địa phương thử qua, làm sao biết được kiểu nào là hay nhất!
Thiện Nhược Thủy làm nũng nói.
Hai người tại hồ nước vui đùa ầm ĩ triền miên đại thiên, mãi mới thu thập quần áo trở lại trên bờ!
- Nhược Thủy, nàng biết trên Mạo Hiểm đảo cón chỗ nào có cao áp lực trường không? Loại lớn gấp 30 lần càng tốt.
Du Dương nói.
Du Dương đối với vị trí đảo chủ Mạo Hiểm đảo cũng không phải không có chút nào động tâm, bất quá qua nhiều năm như vậy mà vị trí đó vẫn còn trống hẳn là cái chức đảo chủ này không phải dễ dàng mà có thể làm được. Vậy nên Du Dương muốn tăng thực lực của chính mình, có siêu cường thực lực thì sẽ có tất cả!
- Cao áp lực trường sao! Vật đó thì nhà của ta có!
Thiện Nhược Thủy nói.
-Nhà nàng? Nhà nàng ở nơi nào! Đừng nói với ta là nhà nàng ở Hoa Điệp cốc đấy.
Du Dương cả kinh nói.
- Không, nhà của ta không phải ở Hoa Điệp cốc, nhà của ta ở Thải Hồng thành!
Thiện Nhược Thủy ngượng ngùng xoa xoa góc áo, nói rằng:
- Lão…lão công, theo ta cùng về nhà gặp mẫu thân của ta có được hay không?"
-Ách… gặp mẹ vợ a! Cái này… cái này, ta chưa có chuẩn bị tốt a.
Đổ mồ hôi !©¸®! Soàn soạt con gái nhà người ta, Du Dương định trốn a!
Thiện Nhược Thủy nghe Du Dương không muốn gặp mẫu thân của nàng, hai mắt lập tức ướt át lên, cúi đầu yếu ớt nhỏ giọng nói:
-Đó! Ta biết mà!
-Nàng biết cái gì?
- Ta biết, ta là một tiểu nha đầu dâm đãng.
Nói xong Thiện Nhược Thủy nước mắt cũng ngăn không được, ào ào chảy xuống, nàng vừa nức nở vừa nói:
- Ta không cầu làm vợ chính thức, chỉ muốn ta sau này có thể ở bên cạnh ngươi là tốt rồi.
Du Dương thầm nghĩ: "Oa ha ha, " quá thành công! Lão tử thật là một thiên tài! Có thể đem cao quý Nữ Võ Thần biến thành nữ nhân của mình như vậy" .
Du Dương cũng không nói ra, mà chỉ nói:
- Cùng nàng về nhà gặp mẹ vợ cũng không phải là không thể được! Bất quá ta có hai điều kiện, nếu như nàng có thể đáp ứng ta, ta đây liền đi theo nàng!
- Ân! Vô luận là điều kiện gì! Nhược Thủy đều sẽ đáp ứng ca ca!
Nghe Du Dương đồng ý cùng mình đi gặp mẫu thân, Thiện Nhược Thủy lập tức nín khóc mỉm cười.
- Thứ nhất. Mặc kệ nàng bên cạnh ta có bao nhiêu phóng khoáng, nhưng ở trước mặt người khác nàng nhất định phải bảo trì hình tượng của một nữ thần cao quý.
Du Dương trong lòng tà ác cười nói.
-Ân, Nhược Thủy chấp nhận! Sẽ chỉ nhu hòa với một mình ca ca mà thôi.
Thiện Nhược Thủy nói.
-Thứ hai. Lát nữa trên đường đi, ta có thể nghỉ ngơi, nhưng nàng không thể nghỉ ngơi, nếu có thời gian rảnh thì phải luyện tập kỹ thuật“thổi kèn” cho đến khi ta hài lòng mới thôi!"
Thiên hạ ai vô sỉ nhất? Loại chuyện vô sỉ như vậy cũng chỉ có tên siêu cấp vô sỉ như Du Dương này nghĩ ra.
Câu trả lời của Thiện Nhược Thủy lại khiến Du Dương ngoài ý muốn, nàng đen đầu lưỡi liếm một vòng đôi môi ướt át ma mị nói:
- Ta một mình sẽ không luyện, ta muốn ca ca phải phối hợp với ta mới được!
- Ta đâm! Nàng quả nhiên có tư chất mà! Bây giờ lại dám tới câu dẫn ca ca ta có đúng hay không?
Tiểu Du Dương bên dưới lại bị Thiện Nhược Thủy kích nổ dục hỏa.
- Hì hì, nếu muốn chấp hành gia pháp, vậy ca ca phải bắt được ta mới được!
Thiện Nhược Thủy đùa nghịch nói.
- Hừ, ca ca muốn bắt nàng lại còn không phải chuyện dễ dàng sao!
Vừa nói Du Dương liền hướng Thiện Nhược Thủy bổ nhào qua.
Thiện Nhược Thủy đương nhiên không thể để cho Du Dương khinh ý thực hiện được, hai người một chạy một đuổi, tiếng cười vang vọng Tinh Sơn cốc.
Cuối cùng, Du Dương tại bãi cỏ cũng bắt được Thiện Nhược Thủy.
- Hừ, xem nàng còn chạy đường nào.
Du Dương đem Thiện Nhược Thủy đè trên mặt đất nói.
Thiện Nhược Thủy quay đầu, dùng mắt to ngập nước nhìn Du Dương, nói:
- Cầu ca ca ngươi so với tối hôm qua thô bạo thêm một chút!
- Ta đâm! Đồ ** nhỏ này, lại còn thích tăng khẩu vị!
Du Dương đem Thiện Nhược Thủy đặt trên cỏ, hai người trên bãi cỏ bắt đầu "Dã chiến" Thiện Nhược Thủy rên rỉ vang vọng toàn bộ Truy Tinh sơn cốc. Thải Hồng thành nằm gần trung tâm Mạo Hiểm đảo mà Truy Tinh cốc lại nằm ở phía rà ngoài nên Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy hai người cãi nhau ầm ĩ, mất ba ngày mới đi đến vùng phụ cận Thải Hồng thành.
- Nhược Thủy, nhà nàng ngoài nàng ra thì còn những ai nữa?
Du Dương bắt đầu tìm hiểu tình huống trong nhà Thiện Nhược Thủy.
- Chỉ có hai người, ta với mẫu thân.
Thiện Nhược Thủy nói.
- Vậy còn cha của nàng đâu?
- Không có nghe mẫu thân của ta nói qua! Không rõ lắm!
Du Dương trong lòng vui mừng mà nói:
- Chỉ có một mình mẹ vợ a, vậy là có thể xử lý tốt rồi.
- Đúng rồi, Nhược Thủy mẹ của nàng làm cái gì? Nhà nàng tại sao có thể có cao áp lực trường?
Cao áp lực lực trường không phải ai cũng có thể có được. Mẫu thân Thiện Nhược Thủy có thể sở hữu một cao áp lực trường, như vậy mẫu thân của nàng nhất định không phải là một nhân vật đơn giản.
- Hì hì, không nói cho chàng, chàng đi rồi sẽ biết!
Thiện Nhược Thủy thần bí cười nói.
- Không nói?
Du Dương tà ác cười nói:
- Có phải lại muốn ta dùng gia pháp dạy nàng hay không?
- A! Ngày hôm nay thật không được! Người ta phía dưới đã bị chàng bắt nạt bây giờ còn đang đau nhức, ca ca ngày hôm nay tha ta đi!Thiện Nhược Thủy cầu khẩn nói.
- Phía dưới không được, vậy còn phía trên thì sao?
Du Dương không chịu buông tha Thiện Nhược Thủy.
- Ta đầu lưỡi mệt nhừ hết rồi.
- Vậy a, đến đây, ca ca dùng đầu lưỡi đấm bóp cho nàng một chút!
OoOoO
Thải hồng thành tọa lac bên nhiều dãy núi, những dãy núi nối liền hình đài hoa hình thành một cái liên hoa thật lớn. đem Thải Hồng thành vây quanh ở trong các cánh hoa.
Tại phía nam Thải Hồng thành cứ nửa tháng lại hình thành Thải Hồng hồ, ánh sáng mặt trời chiếu xuống hồ nước, trên mặt hồ xuất hiện một cái cầu vồng kéo từ phía đông sang tây rất đẹp.
Diện tíchThải hồng thành cũng không lớn lắm, chỉ là một thành thị có thể chứa khoảng hơn vạn người, kiến trúc thành thị cũng rất phổ thông, cũng rất cổ xưa, không giống với Vô Dạ thành là xe cộ bay đầy trời. Ở chỗ này, ngoại trừ đi bộ, cũng chỉ có thể dựa vào một số ít động vật để đi lại.
Thải hồng thành cũng có tửu điếm, có thương điểm để phục vụ nhu cầu sinh hoạt của người dân, bất quá những thứ này đều là sản nghiệp của Mạo Hiểm đảo.
Đến Thải Hồng thành, Thiện Nhược Thủy tháo áo choàng của nàng xuống, để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp bên trong.
- Nhược Thủy, nhà nàng ở nơi nào? Có còn xa lắm không!
Du Dương lớn như vậy, nhưng là lần đầu tiên đi gặp mẹ vợ của mình, trong lòng có chút khẩn trương.
- Hì hì, đến nơi sẽ nói cho chàng biết!
Trở lại Thải Hồng thành, tâm tình Thiện Nhược Thủy vô cùng tốt, không khỏi đối với Du Dương làm nũng.
- Hừ, có phải cái mông nhỏ kia lại muốn ăn đòn?
Du Dương cả giận, vươn cánh tay véo lên cặp mông của Thiện Nhược Thủy một cái.
- Hỗn đản, mau bỏ cái tay thối của ngươi ra!
Du Dương đang mò mẫm thoải mái, đột nhiên có người nổi giận gầm lên một tiếng, cắt đứt hành động hèn mọn của Du Dương.
- Ta đâm, lão tử thích như thế đấy! Là người nào không biết sống chết dám ngăn cản lão tử?
Du Dương xoay người nhìn lại truy tìm thanh âm, thì thấy sau lưng có một thanh niên tóc vàng anh tuấn, hắn đang dùng vẻ mặt hết sức tức giận nhìn Du Dương.
Lúc này Thiện Nhược Thủy cũng xoay người, thanh niên tóc vàng vừa thấy Thiện Nhược Thủy liền mừng rỡ bước nhanh chân đến bên canh Thiện Nhược Thủy nói:
- Nhược Thủy muội muội, ngươi rời đi lâu như vậy, sao bây giở mới trở về?
- Hừ!
Thiện Nhược Thủy khôi phục vẻ mặt lãnh khốc trước đây của mình, lạnh lùng nói rằng:
- Levi's, ta có trở về hay không thì có quan hệ gì đến ngươi?
Levi's sớm đã sớm quen với vẻ lãnh khốc của Thiện Nhược Thủy, đối với sự băng lãnh của Thiện Nhược Thủy tuyệt không để ý. Mà vừa rồi nhìn thấy Du Dương sờ soạng cái mông của Thiện Nhược Thủy, Levi's cho rằng đây chẳng qua chỉ là ảo giác, hắn thà tin tưởng đó là ảo giác, cũng sẽ không tin tưởng nữ thần giống như Thiện Nhược Thủy lại để cho nam nhân sờ soạng mông của mình trước mặt mọi người. Bất quá hắn đối với Du Dương lại lộ ra địch ý mãnh liệt.
- Nhược Thủy, hắn là ai vậy?
Levi's chỉ vào Du Dương nói.
- Nhược Thủy, nàng cùng hắn rất quen thuộc sao!
Thiện Nhược Thủy không để ý đến Levi's, mà thập phần nhu thuận đối với Du Dương đáp:
- Ca ca yên tâm, sau này nếu không có sự cho phép của ca ca, ta tuyệt đối sẽ không cùng nam nhân khác tùy tiện nói chuyện!
- Nhược Thủy thật ngoan!
Du Dương vô cùng thân thiết véo véo khuôn mặt nhỏ nhắng nõn nà của Thiện Nhược Thủy.
- Ngươi…ngươi…. ngươi làm sao dám đối với Nhược Thủy vô lễ như vậy, mau đưa cái tay bẩn của ngươi ra!
Levi's hai mắt sung huyết, nổi giận nói.
-Nếu ta sẽ không bỏ tay ra, thì ngươi có thể làm gì ta!
Du Dương cười tà nói:
-Ta không chỉ không bỏ tay ra, ta còn muốn làm như vậy này!
Nói xong, Du Dương nâng chiếc cằm nhỏ của Thiện Nhược Thủy lên, hôn lên đôi môi nhỏ xinh của nàng, cái lưỡi còn cố ý liếm liếm cái môi trên của nàng, động tác này muốn có bao nhiêu hèn mọn thì có bấy nhiêu.
Ken két...
Levi's phảng phất nghe được thanh âm nghiền nát thứ gì đó, trong suy nghĩ của hắn nàng là nữ thần hoàn mỹ nhất, vậy mà bây giờ ngay trước mặt hắn lại bị nam nhân khác giở trò hèn mọn.
Levi's cảm giác đất trời rung chuyển, tâm tình như rơi vào vực sâu vạn trượng!
- Ca ca, ngươi thật xấu! Trên đường nhiều người như vậy, vạn nhất truyền tới tai mẫu thân của ta thì làm sao?
Thiện Nhược Thủy xấu hổ giống như mèo nhỏ trốn trong lòng Du Dương.
- Ách, là ta lỗ mãng! Chúng ta mau đi thôi, đến trước mặt mẫu thân của nàng thú tội, tranh thủ có thể nhận được sự khoan dung từ người!
Du Dương nói.
Du Dương cùng Thiện Nhược Thủy không để ý tới Levi’s đang hóa đá giữa đường, hai người tiếp tục hướng nhà của Thiện Nhược Thủy mà đi.
Hai người đi được hơn hai mươi thước, Levi's đột nhiên đuổi theo hai người, hắn ngăn trước mặt Du Dương nói:
- Ta muốn cùng ngươi đánh cuộc!
Tác giả :
Dã Bạch Thái