Sao Trời Lấp Lánh
Chương 30: Bạch thiếu
Đám phóng viên đứng hai bên thấy bộ đôi chung xe quá sức tưởng tượng bước ra, bao trật tự cố giữ lúc đầu bỗng chốc bị phá vỡ. Ngay sau câu hỏi đầu tiên của ai đó được tung ra, đám phóng viên còn lại nhao lên gào thét hỏi chẳng buồn cầm mic.
“Cừu tiên sinh! Cừu tiên sinh! Trước kia không thấy ngài tham gia hoạt động này, sao tối nay lại quyết định tham dự?”
“Cừu tiên sinh! Ngài có thể nhìn sang bên này một chút không! Cảm ơn!!”
“Ngài đến với quan hệ là cùng xe với Bạch tiên sinh phải không? Quan hệ của Cừu tiên sinh và Bạch tiên sinh không tồi nhỉ.”
“Có phải hai người từng đi du lịch trong lễ nghỉ đông phải không? Xin hỏi là đi đâu vậy?”
“Hai vị cùng xuất phát từ công ty hay từ đâu?”
“Đêm nay Cừu tiên sinh được mời với cương vị gì? Giám đốc All Entertainment hay người thân của Bạch tiên sinh?”
“Bạch tiên sinh! Có thể tiết lộ quan hệ giữa anh và Cừu tiên sinh được không? Ngoài là lãnh đạo thì còn có gì khác không?!”
“Mạnh bạo chi quảng cáo cho ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ có phải do Cừu tiên sinh đứng sau hậu thuẫn không?”
“Cừu tiên sinh quan tâm bộ phim hay Bạch tiên sinh? Cừu tiên sinh có bật mí chút nào không?”
Ánh đèn flash chớp loang loáng trước mặt Bạch Lãng và Cừu Tiềm, hai người cách nhau một bước, sóng vai đi.
Bạch Lãng mỉm cười đối phó với truyền thông, chia đều ánh mắt cho hai bên ống kính. Cừu Tiềm cũng đã quen với những trường hợp này, thần thái tự nhiên, phất tay vẫy chào, coi tất cả vấn đề chỉ như gió thoảng bên tai, lọt qua lại bay mất.
Trong khi Phương Hoa thì đang cười gượng đứng ở cuối thảm đỏ, phòng sẵn có biến xảy ra.
Khi Cừu Tiềm quyết định xuất hiện cùng Bạch Lãng trước công chúng, gã đã ‘tốt bụng’ đánh tiếng với Phương Hoa, làm cô chỉ có thể dáo dác chạy ra, ơn trời, Cừu Tiềm còn biết điều cách Bạch Lãng một khoảng, nhưng sự nhạy bén trời cho của cánh phóng viên thì vẫn cứ phát huy tuyệt vời.
“Cừu tiên sinh!! Có thể trả lời một số vấn đề không!?”
“Cừu tiên sinh không trả lời, Bạch tiên sinh cũng nên tiết lộ chút đi chứ!! Fan rất tò mò đấy!!”
“Xin hỏi những nghệ sĩ từng ‘qua lại’ với Cừu tiên sinh giờ còn hay không?”
“Bạch tiên sinh có cảm nghĩ gì về những đồng nghiệp từng ‘qua lại’ với Cừu tiên sinh hay không?”
“Xin hỏi chiếc đồng hồ trên tay Bạch tiên sinh có phải là của Cừu tiên sinh tặng không?”
“Hôm nay Bạch tiên sinh cũng đeo phải không? Có thể giơ cổ tay cho mọi người chiêm ngưỡng chứ?”
“Cừu tiên sinh, có phải ngài là người tặng không!?”
“Cừu tiên sinh cũng nên trả lời một câu chứ, mọi người đều tò mò lắm mà!!”
“Xin hãy dừng lại cho tôi xin một kiểu ảnh!”
Giữa những câu hỏi ngày càng nhạy cảm bỗng có một yêu cầu thân thiện lạ thường, và Cừu Tiềm quyết định đáp lại nó, gã hẩy hẩy Bạch Lãng bên cạnh.
Bạch Lãng quay sang, Cừu Tiềm chỉ về phía phóng viên kia, “Chụp chung một tấm đi.”
Thế là Bạch Lãng mỉm cười đứng gần vào Cừu Tiềm, vì chênh lệch chiều cao mà Cừu Tiềm khẽ nghiêng đầu.
Lại một loạt tiếng bấm máy vang lên, đám phóng viên bên kia tỏ ra kém miếng khó chịu, vội vã yêu cầu, “Bên này nữa! Xin quay sang bên này!! Cám ơn!!”
Hai người phối hợp chuyển hướng sang bên kia, lại một loạt tiếng tanh tách vang lên. Chụp được kha khá, Cừu Tiềm thoải mái cười, cuối cùng gã cũng chịu đáp, “Phim không tệ đâu, hôm nay tôi đến xem phim, mọi người cũng xem đi.”
Đáp xong một câu trật lất với cả mớ câu hỏi, Cừu Tiềm chỉ cười khoác hờ sau lưng Bạch Lãng, cùng anh đi nốt con đường trải thảm.
Cho đến cuối đường, Phương Hoa chạy ra đón, như muốn dẫn đường cho hai người họ, biến hai người thành ba người.
Ở một chỗ trong rạp chiếu phim.
Hồng Ngụ nhìn khung cảnh náo nhiệt ngoài cổng, ông cười bảo với Cừ Toàn bên cạnh mình, “Hôm nay náo nhiệt quá nhỉ?”
Cừ Toàn mỉm cười họa theo, “Có thể làm Hồng lão hứng thú ắt có chỗ nổi bật.”
“Cũng lâu rồi không ra ngoài,” – Hồng Ngụ bùi ngùi, “Vừa ra đã thấy giới trẻ xuất hiện lớp lớp nhân tài.”
Cừ Toàn vẫn giữ nguyên nụ cười hoàn hảo như trước, nhưng khi khẽ rũ mi xuống, chẳng còn ai biết cảm xúc chân thật trong đó là gì.
***
Quả nhiên vào hôm sau, ảnh chụp về lễ ra mắt đã tràn đầy mặt báo.
Đêm đó, mỗi khi một nghệ sĩ nổi tiếng được mời nào đó vừa bước ra khỏi phòng chiếu là lập tức bị đám phóng viên ngồi chầu chực bên ngoài vồ vập tới hỏi thăm, thành thử ra chủ đề của lễ ra mắt đêm qua cũng muôn hình vạn trạng.
Cũng không biết vì lý do gì mà tấm ảnh Bạch Lãng sóng đôi với Cừu Tiềm trên đại lộ ngôi sao chỉ chiếm một vị trí rất khiêm tốn trong phần điểm tin ngôi sao. Các câu hỏi hóc búa và những nghi ngờ nhạy bén của cánh phóng viên cũng không thể tìm thấy trên báo sáng.
Trong bữa sáng, Bạch Lãng vừa ăn bánh trứng hải sản mới làm xong, vừa lật báo đọc tin tức, Cừu Tiềm lờ đờ chọc đĩa của mình, bảo:
“Yên tâm, em không tìm thấy thứ muốn tìm đâu.”
Bị lây lối sống quy luật ngủ sớm dậy sớm của Bạch Lãng, tối nào không phải đi xã giao là Cừu Tiềm cũng làm việc và nghỉ ngơi theo anh.
Giở hết tờ Tạp chí Ngôi Sao, Bạch Lãng mở tiếp mấy trang báo nhỏ khác.
“Qua anh bảo không phải lo, là vì chuẩn bị trước rồi phải không?”
“Chẳng lẽ báo chí sáng nay chưa làm em hiểu à?”
Cừu Tiềm cắm miếng bánh trứng bỏ vào mồm, nhai nhai hai nhát lại nhồi thêm một miếng tướng, chứng tỏ gã rất thích vị này.
Bạch Lãng ngẩn ra, khó hiểu chỉ vào tiêu đề một trang báo: Kịch bản bộ phim ‘Phong Đế’ gặp phải sự cản trở của đơn vị chủ quản?
“Ý anh là cả hai bài báo này đều do Hồng Ngụ can thiệp?”
“Rõ quá rồi còn gì?” – Cừu Tiềm lại cắn miếng nữa, “Một bên thì nâng ‘Kim ngọc kỳ ngoại’, một bên thì dìm ‘Phong Đế’. Đại khái ông ta muốn nhắc Cừ Toàn nhớ, thế lực của lão có thể làm được những gì. Vậy nên ông ta không để em hay bộ phim xảy ra chuyện gì đâu.”
Bạch Lãng nghe mà giật mình, rồi lại không khỏi hoài nghi, “Anh biết trước rồi phải không?”
“Luôn có tin tức linh thông mà.” – Cừu Tiềm thừa nhận.
Bạch Lãng lặng đi một lúc, “Nên tối qua… anh tính cả rồi?”
Gã hếch mày, “Đã có người lót đường, tội gì không đi nhờ xe.”
Khi cả hai xuất hiện càng thường xuyên chốn công cộng, việc bị rình mó đăng tin tức sẽ càng ít xảy ra.
Bạch Lãng đặt báo xuống, nhìn Cừu Tiềm, cảm thấy đầu óc mình vẫn còn ngây thơ lắm.
“Thế nếu Cừ Toàn nhờ anh giúp thật thì sao? Anh sẽ làm gì?”
Cừu Tiềm dán lại gần anh mà cười đểu, “Sao thế, lo à?”
Bạch Lãng thật thà gật đầu, “Cũng hơi hơi.”
Câu trả lời như rất được lòng Cừu Tiềm, gã kéo và hôn chụt lên môi anh.
Cừu Tiểu Hải ngồi ăn bên cạnh tròn mắt trông theo, đột nhiên cu cậu bảo, “Ba ba, A Tán bảo phải lau mồm trước khi thơm.”
Nhóc tỳ ngoan ngoãn cầm dĩa ăn bánh trứng trong đĩa, miệng dính tương cà tèm lem.
Bị con trai nhắc nhở, Cừu Tiềm dừng lại, chuyển sang vấn đề gã quan tâm hơn.
“A Tán hử? Nó để ý gì lắm thế, hay là con không lau mồm đi hôn người ta đấy hả?”
Tiểu Hải vội vã thanh minh ngay, “Con, sau đó con đều lau mà.”
Lộ rồi cưng ơi!
Trong khi Bạch Lãng thì chột dạ, bởi sau một lần bị bắt quả tang, nhóc con đã ì xèo bắt anh giải thích, “Phải thích ơi là thích mới được ‘thơm thơm’, không ‘thơm‘ linh tinh nghe chưa?”
Vừa nói Bạch Lãng vừa cầm giấy lau miệng cho Tiểu Hải.
“Vâng ạ!” – nhóc con nâng cằm phối hợp, cười toe toét, “Con cũng chỉ thơm A Tán thôi mà.”
***
Quả như lời Cừu Tiềm nói, Hồng Ngụ giở trò bên dìm bên nâng.
Sau lễ ra mắt, Hồng Ngụ tiếp tục tăng cường tuyên truyền bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’. Những vị văn nghệ sĩ gạo cội được ông ta mời đến hôm ấy cũng đều khen ngợi bộ phim không tiếc lời, khiến bộ phim muốn không nổi cũng không được.
Đương nhiên bản thân ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ cũng phải có giá trị nhất định mới có thể chống chịu được áp lực nặng nề từ sự đánh giá của hàng triệu người xem. Song chính nhờ những yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa ấy mà chỉ sau một tuần công chiếu, ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ đã đạt doanh thu phòng vé ấn tượng với con số 72 triệu nhân dân tệ, trong khi toàn bộ chi phí chế tác bộ phim chưa đến 40 triệu. Mặc dù đó không phải là kỷ lục phòng vé cao nhất, nhưng cũng đủ để doanh nghiệp thu hồi nửa số vốn đầu tư.
Bên cạnh đó, bộ phim được xưng là tác phẩm dã sử kinh điển ‘Phong Đế’ lại có thời gian quay kéo dài, tiến độ mới đi được một nửa. Gần đây lại có tin đồn nội dung kịch bản bị đơn vị chủ quản sờ gáy, nội bộ đoàn làm phim cũng lần lượt có người tố cáo thủ tục bảo hiểm bất hợp pháp linh tinh, so với sự hoành tráng ban đầu thì giờ cả bộ phim như bị một bức màn đen che phủ.
Thực tế thì Cừu Tiềm vẫn chưa nói hết, thủ đoạn của Hồng Ngụ lần này còn nhằm cả về gã, thế nên ông ta mới chọn Bạch Lãng như một ‘phương tiện kiểm soát’, ông ta muốn Cừu Tiềm biết rằng, ông có thể nâng Bạch Lãng lên thì cũng có thể dìm Bạch Lãng xuống và buộc Cừu Tiềm phải chọn lựa. Song ngoài Cừu Tiềm, Cừ Toàn vẫn còn nhiều ‘đối tượng hợp tác‘ để thoát khỏi Hồng Ngụ, nếu chỉ nhằm vào Cừu Tiềm chỉ e là không đủ. Nhưng có lẽ vì chung sống với nhau nhiều năm, Hồng Ngụ có thể thăm dò được Cừ Toàn nghĩ gì và hướng tới ai.
Song dù thế nào, việc được Hồng Ngụ nhúng tay cũng giúp Chu Khoan và ông bạn thương nhân Triệu Kinh Tuyên được mẻ cười không khép được miệng.
Cũng nhờ độ hot của bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ mà không đến một tháng, Bạch Lãng đã từ một diễn viên mới tiềm năng nhảy vọt thành một ngôi sao có tài năng và được mến mộ. Dù sao anh cũng cho khán giả thấy một Lý Xuyên Kình dù quỳ xuống đo thân cũng khoan thai đầy khí chất.
Thậm chí có fan còn bắt đầu đặt cho Bạch Lãng biệt danh là ‘Tiểu Cừ Toàn’, tỏ ý tương lai Bạch Lãng sẽ đầy triển vọng. Chẳng qua việc này làm fan cứng của Cừ Toàn tỏ ra khó chịu, họ đả kích móc xỉa người mới đừng mặt dày ăn bám danh tiếng của Cừ Toàn, trong khi fan của Bạch Lãng thì bảo vệ luận điểm của mình rằng gọi thế là nể mặt và còn ca ngợi Cừ Toàn, đừng có ở đấy cả vú lấp miệng em.
Trận cãi vã này càng ngày càng lan rộng, lan từ điện ảnh sang đến báo đài.
Bạch Lãng chỉ biết dở khóc dở cười. Fan nhiệt tình thật, nhưng ‘Tiểu Cừ Toàn’ hay danh hiệu gì đại loại thế, anh nào có ham. Một cánh én chẳng làm nên mùa xuân, một fan không lại được cả ngàn anti. Cuối cùng vẫn là Phương Hoa hao tâm tốn của thu dọn chiến trường, đổi từ ‘Tiểu Cừ Toàn’ dần bằng ‘Bạch thiếu’.
Bạch thiếu Bạch thiếu, ứng với một Bạch Lãng tuổi 24 trẻ trung, luôn chỉnh tề trong sơ mi với quần âu cùng chiếc đồng hồ kim cương nổi tiếng, quả là không thể phù hợp hơn, chẳng vì thế mà một thời gian ngắn sau, biệt danh ‘Bạch thiếu’ đã gán chặt với Bạch Lãng.
Sau chuyện này, có vị phóng viên đã rất dũng cảm khi hỏi cảm tưởng của Cừ Toàn trong một cuộc phỏng vấn.
Khi ấy Cừ Toàn chỉ cười và đáp, “Người mới luôn cần khích lệ, mọi người nên rộng lượng hơn.”
Câu trả lời này cho mọi người thấy rằng khúc mắc đã được cởi bỏ.
Bạch Lãng cũng nhận được ‘lời mời’ từ Cừ Toàn.
Hôm ấy, Cừ Toàn bao trọn một câu lạc bộ, mời Cừu Tiềm và mấy người bạn, bao gồm cả Cừu Tiểu Hải.
Với danh nghĩa là tổ chức sinh nhật cho Cừu Tiềm.
“Cừu tiên sinh! Cừu tiên sinh! Trước kia không thấy ngài tham gia hoạt động này, sao tối nay lại quyết định tham dự?”
“Cừu tiên sinh! Ngài có thể nhìn sang bên này một chút không! Cảm ơn!!”
“Ngài đến với quan hệ là cùng xe với Bạch tiên sinh phải không? Quan hệ của Cừu tiên sinh và Bạch tiên sinh không tồi nhỉ.”
“Có phải hai người từng đi du lịch trong lễ nghỉ đông phải không? Xin hỏi là đi đâu vậy?”
“Hai vị cùng xuất phát từ công ty hay từ đâu?”
“Đêm nay Cừu tiên sinh được mời với cương vị gì? Giám đốc All Entertainment hay người thân của Bạch tiên sinh?”
“Bạch tiên sinh! Có thể tiết lộ quan hệ giữa anh và Cừu tiên sinh được không? Ngoài là lãnh đạo thì còn có gì khác không?!”
“Mạnh bạo chi quảng cáo cho ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ có phải do Cừu tiên sinh đứng sau hậu thuẫn không?”
“Cừu tiên sinh quan tâm bộ phim hay Bạch tiên sinh? Cừu tiên sinh có bật mí chút nào không?”
Ánh đèn flash chớp loang loáng trước mặt Bạch Lãng và Cừu Tiềm, hai người cách nhau một bước, sóng vai đi.
Bạch Lãng mỉm cười đối phó với truyền thông, chia đều ánh mắt cho hai bên ống kính. Cừu Tiềm cũng đã quen với những trường hợp này, thần thái tự nhiên, phất tay vẫy chào, coi tất cả vấn đề chỉ như gió thoảng bên tai, lọt qua lại bay mất.
Trong khi Phương Hoa thì đang cười gượng đứng ở cuối thảm đỏ, phòng sẵn có biến xảy ra.
Khi Cừu Tiềm quyết định xuất hiện cùng Bạch Lãng trước công chúng, gã đã ‘tốt bụng’ đánh tiếng với Phương Hoa, làm cô chỉ có thể dáo dác chạy ra, ơn trời, Cừu Tiềm còn biết điều cách Bạch Lãng một khoảng, nhưng sự nhạy bén trời cho của cánh phóng viên thì vẫn cứ phát huy tuyệt vời.
“Cừu tiên sinh!! Có thể trả lời một số vấn đề không!?”
“Cừu tiên sinh không trả lời, Bạch tiên sinh cũng nên tiết lộ chút đi chứ!! Fan rất tò mò đấy!!”
“Xin hỏi những nghệ sĩ từng ‘qua lại’ với Cừu tiên sinh giờ còn hay không?”
“Bạch tiên sinh có cảm nghĩ gì về những đồng nghiệp từng ‘qua lại’ với Cừu tiên sinh hay không?”
“Xin hỏi chiếc đồng hồ trên tay Bạch tiên sinh có phải là của Cừu tiên sinh tặng không?”
“Hôm nay Bạch tiên sinh cũng đeo phải không? Có thể giơ cổ tay cho mọi người chiêm ngưỡng chứ?”
“Cừu tiên sinh, có phải ngài là người tặng không!?”
“Cừu tiên sinh cũng nên trả lời một câu chứ, mọi người đều tò mò lắm mà!!”
“Xin hãy dừng lại cho tôi xin một kiểu ảnh!”
Giữa những câu hỏi ngày càng nhạy cảm bỗng có một yêu cầu thân thiện lạ thường, và Cừu Tiềm quyết định đáp lại nó, gã hẩy hẩy Bạch Lãng bên cạnh.
Bạch Lãng quay sang, Cừu Tiềm chỉ về phía phóng viên kia, “Chụp chung một tấm đi.”
Thế là Bạch Lãng mỉm cười đứng gần vào Cừu Tiềm, vì chênh lệch chiều cao mà Cừu Tiềm khẽ nghiêng đầu.
Lại một loạt tiếng bấm máy vang lên, đám phóng viên bên kia tỏ ra kém miếng khó chịu, vội vã yêu cầu, “Bên này nữa! Xin quay sang bên này!! Cám ơn!!”
Hai người phối hợp chuyển hướng sang bên kia, lại một loạt tiếng tanh tách vang lên. Chụp được kha khá, Cừu Tiềm thoải mái cười, cuối cùng gã cũng chịu đáp, “Phim không tệ đâu, hôm nay tôi đến xem phim, mọi người cũng xem đi.”
Đáp xong một câu trật lất với cả mớ câu hỏi, Cừu Tiềm chỉ cười khoác hờ sau lưng Bạch Lãng, cùng anh đi nốt con đường trải thảm.
Cho đến cuối đường, Phương Hoa chạy ra đón, như muốn dẫn đường cho hai người họ, biến hai người thành ba người.
Ở một chỗ trong rạp chiếu phim.
Hồng Ngụ nhìn khung cảnh náo nhiệt ngoài cổng, ông cười bảo với Cừ Toàn bên cạnh mình, “Hôm nay náo nhiệt quá nhỉ?”
Cừ Toàn mỉm cười họa theo, “Có thể làm Hồng lão hứng thú ắt có chỗ nổi bật.”
“Cũng lâu rồi không ra ngoài,” – Hồng Ngụ bùi ngùi, “Vừa ra đã thấy giới trẻ xuất hiện lớp lớp nhân tài.”
Cừ Toàn vẫn giữ nguyên nụ cười hoàn hảo như trước, nhưng khi khẽ rũ mi xuống, chẳng còn ai biết cảm xúc chân thật trong đó là gì.
***
Quả nhiên vào hôm sau, ảnh chụp về lễ ra mắt đã tràn đầy mặt báo.
Đêm đó, mỗi khi một nghệ sĩ nổi tiếng được mời nào đó vừa bước ra khỏi phòng chiếu là lập tức bị đám phóng viên ngồi chầu chực bên ngoài vồ vập tới hỏi thăm, thành thử ra chủ đề của lễ ra mắt đêm qua cũng muôn hình vạn trạng.
Cũng không biết vì lý do gì mà tấm ảnh Bạch Lãng sóng đôi với Cừu Tiềm trên đại lộ ngôi sao chỉ chiếm một vị trí rất khiêm tốn trong phần điểm tin ngôi sao. Các câu hỏi hóc búa và những nghi ngờ nhạy bén của cánh phóng viên cũng không thể tìm thấy trên báo sáng.
Trong bữa sáng, Bạch Lãng vừa ăn bánh trứng hải sản mới làm xong, vừa lật báo đọc tin tức, Cừu Tiềm lờ đờ chọc đĩa của mình, bảo:
“Yên tâm, em không tìm thấy thứ muốn tìm đâu.”
Bị lây lối sống quy luật ngủ sớm dậy sớm của Bạch Lãng, tối nào không phải đi xã giao là Cừu Tiềm cũng làm việc và nghỉ ngơi theo anh.
Giở hết tờ Tạp chí Ngôi Sao, Bạch Lãng mở tiếp mấy trang báo nhỏ khác.
“Qua anh bảo không phải lo, là vì chuẩn bị trước rồi phải không?”
“Chẳng lẽ báo chí sáng nay chưa làm em hiểu à?”
Cừu Tiềm cắm miếng bánh trứng bỏ vào mồm, nhai nhai hai nhát lại nhồi thêm một miếng tướng, chứng tỏ gã rất thích vị này.
Bạch Lãng ngẩn ra, khó hiểu chỉ vào tiêu đề một trang báo: Kịch bản bộ phim ‘Phong Đế’ gặp phải sự cản trở của đơn vị chủ quản?
“Ý anh là cả hai bài báo này đều do Hồng Ngụ can thiệp?”
“Rõ quá rồi còn gì?” – Cừu Tiềm lại cắn miếng nữa, “Một bên thì nâng ‘Kim ngọc kỳ ngoại’, một bên thì dìm ‘Phong Đế’. Đại khái ông ta muốn nhắc Cừ Toàn nhớ, thế lực của lão có thể làm được những gì. Vậy nên ông ta không để em hay bộ phim xảy ra chuyện gì đâu.”
Bạch Lãng nghe mà giật mình, rồi lại không khỏi hoài nghi, “Anh biết trước rồi phải không?”
“Luôn có tin tức linh thông mà.” – Cừu Tiềm thừa nhận.
Bạch Lãng lặng đi một lúc, “Nên tối qua… anh tính cả rồi?”
Gã hếch mày, “Đã có người lót đường, tội gì không đi nhờ xe.”
Khi cả hai xuất hiện càng thường xuyên chốn công cộng, việc bị rình mó đăng tin tức sẽ càng ít xảy ra.
Bạch Lãng đặt báo xuống, nhìn Cừu Tiềm, cảm thấy đầu óc mình vẫn còn ngây thơ lắm.
“Thế nếu Cừ Toàn nhờ anh giúp thật thì sao? Anh sẽ làm gì?”
Cừu Tiềm dán lại gần anh mà cười đểu, “Sao thế, lo à?”
Bạch Lãng thật thà gật đầu, “Cũng hơi hơi.”
Câu trả lời như rất được lòng Cừu Tiềm, gã kéo và hôn chụt lên môi anh.
Cừu Tiểu Hải ngồi ăn bên cạnh tròn mắt trông theo, đột nhiên cu cậu bảo, “Ba ba, A Tán bảo phải lau mồm trước khi thơm.”
Nhóc tỳ ngoan ngoãn cầm dĩa ăn bánh trứng trong đĩa, miệng dính tương cà tèm lem.
Bị con trai nhắc nhở, Cừu Tiềm dừng lại, chuyển sang vấn đề gã quan tâm hơn.
“A Tán hử? Nó để ý gì lắm thế, hay là con không lau mồm đi hôn người ta đấy hả?”
Tiểu Hải vội vã thanh minh ngay, “Con, sau đó con đều lau mà.”
Lộ rồi cưng ơi!
Trong khi Bạch Lãng thì chột dạ, bởi sau một lần bị bắt quả tang, nhóc con đã ì xèo bắt anh giải thích, “Phải thích ơi là thích mới được ‘thơm thơm’, không ‘thơm‘ linh tinh nghe chưa?”
Vừa nói Bạch Lãng vừa cầm giấy lau miệng cho Tiểu Hải.
“Vâng ạ!” – nhóc con nâng cằm phối hợp, cười toe toét, “Con cũng chỉ thơm A Tán thôi mà.”
***
Quả như lời Cừu Tiềm nói, Hồng Ngụ giở trò bên dìm bên nâng.
Sau lễ ra mắt, Hồng Ngụ tiếp tục tăng cường tuyên truyền bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’. Những vị văn nghệ sĩ gạo cội được ông ta mời đến hôm ấy cũng đều khen ngợi bộ phim không tiếc lời, khiến bộ phim muốn không nổi cũng không được.
Đương nhiên bản thân ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ cũng phải có giá trị nhất định mới có thể chống chịu được áp lực nặng nề từ sự đánh giá của hàng triệu người xem. Song chính nhờ những yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa ấy mà chỉ sau một tuần công chiếu, ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ đã đạt doanh thu phòng vé ấn tượng với con số 72 triệu nhân dân tệ, trong khi toàn bộ chi phí chế tác bộ phim chưa đến 40 triệu. Mặc dù đó không phải là kỷ lục phòng vé cao nhất, nhưng cũng đủ để doanh nghiệp thu hồi nửa số vốn đầu tư.
Bên cạnh đó, bộ phim được xưng là tác phẩm dã sử kinh điển ‘Phong Đế’ lại có thời gian quay kéo dài, tiến độ mới đi được một nửa. Gần đây lại có tin đồn nội dung kịch bản bị đơn vị chủ quản sờ gáy, nội bộ đoàn làm phim cũng lần lượt có người tố cáo thủ tục bảo hiểm bất hợp pháp linh tinh, so với sự hoành tráng ban đầu thì giờ cả bộ phim như bị một bức màn đen che phủ.
Thực tế thì Cừu Tiềm vẫn chưa nói hết, thủ đoạn của Hồng Ngụ lần này còn nhằm cả về gã, thế nên ông ta mới chọn Bạch Lãng như một ‘phương tiện kiểm soát’, ông ta muốn Cừu Tiềm biết rằng, ông có thể nâng Bạch Lãng lên thì cũng có thể dìm Bạch Lãng xuống và buộc Cừu Tiềm phải chọn lựa. Song ngoài Cừu Tiềm, Cừ Toàn vẫn còn nhiều ‘đối tượng hợp tác‘ để thoát khỏi Hồng Ngụ, nếu chỉ nhằm vào Cừu Tiềm chỉ e là không đủ. Nhưng có lẽ vì chung sống với nhau nhiều năm, Hồng Ngụ có thể thăm dò được Cừ Toàn nghĩ gì và hướng tới ai.
Song dù thế nào, việc được Hồng Ngụ nhúng tay cũng giúp Chu Khoan và ông bạn thương nhân Triệu Kinh Tuyên được mẻ cười không khép được miệng.
Cũng nhờ độ hot của bộ phim ‘Kim ngọc kỳ ngoại’ mà không đến một tháng, Bạch Lãng đã từ một diễn viên mới tiềm năng nhảy vọt thành một ngôi sao có tài năng và được mến mộ. Dù sao anh cũng cho khán giả thấy một Lý Xuyên Kình dù quỳ xuống đo thân cũng khoan thai đầy khí chất.
Thậm chí có fan còn bắt đầu đặt cho Bạch Lãng biệt danh là ‘Tiểu Cừ Toàn’, tỏ ý tương lai Bạch Lãng sẽ đầy triển vọng. Chẳng qua việc này làm fan cứng của Cừ Toàn tỏ ra khó chịu, họ đả kích móc xỉa người mới đừng mặt dày ăn bám danh tiếng của Cừ Toàn, trong khi fan của Bạch Lãng thì bảo vệ luận điểm của mình rằng gọi thế là nể mặt và còn ca ngợi Cừ Toàn, đừng có ở đấy cả vú lấp miệng em.
Trận cãi vã này càng ngày càng lan rộng, lan từ điện ảnh sang đến báo đài.
Bạch Lãng chỉ biết dở khóc dở cười. Fan nhiệt tình thật, nhưng ‘Tiểu Cừ Toàn’ hay danh hiệu gì đại loại thế, anh nào có ham. Một cánh én chẳng làm nên mùa xuân, một fan không lại được cả ngàn anti. Cuối cùng vẫn là Phương Hoa hao tâm tốn của thu dọn chiến trường, đổi từ ‘Tiểu Cừ Toàn’ dần bằng ‘Bạch thiếu’.
Bạch thiếu Bạch thiếu, ứng với một Bạch Lãng tuổi 24 trẻ trung, luôn chỉnh tề trong sơ mi với quần âu cùng chiếc đồng hồ kim cương nổi tiếng, quả là không thể phù hợp hơn, chẳng vì thế mà một thời gian ngắn sau, biệt danh ‘Bạch thiếu’ đã gán chặt với Bạch Lãng.
Sau chuyện này, có vị phóng viên đã rất dũng cảm khi hỏi cảm tưởng của Cừ Toàn trong một cuộc phỏng vấn.
Khi ấy Cừ Toàn chỉ cười và đáp, “Người mới luôn cần khích lệ, mọi người nên rộng lượng hơn.”
Câu trả lời này cho mọi người thấy rằng khúc mắc đã được cởi bỏ.
Bạch Lãng cũng nhận được ‘lời mời’ từ Cừ Toàn.
Hôm ấy, Cừ Toàn bao trọn một câu lạc bộ, mời Cừu Tiềm và mấy người bạn, bao gồm cả Cừu Tiểu Hải.
Với danh nghĩa là tổ chức sinh nhật cho Cừu Tiềm.
Tác giả :
J112233