Sakura, Nắm Tay Tôi
Chương 30: Em đồng ý ! - t3
- Từ lúc anh sinh ra thì đã thấy nó ở đây rồi. Nó luôn luôn khoẻ mạnh và đẹp như vậy. Đôi mắt đen nhìn vào những vết vạch ngang dọc ở thân cây - nơi những kỉ niệm tuổi thơ ùa về với anh...
Là Bố...
Là mẹ...
Là Itachi...
Là những khi anh cao lên một chút Itachi lại vạch vào thân cây để đánh dấu...
Là những khi hoa nở, mẹ anh lại pha trà để cả nhà cùng ngắm chúng dưới ánh trăng....
Là những lần anh bị bố mắng lại ra thân cây này mà úp mặt vào oà khóc...
Chẳng phải nó thật đặc biệt với anh sao, Sasuke-kun? Đôi mắt lục bảo nhìn anh
Hn... Anh lặng thinh
Sakura hiểu... Cô hiểu hết chứ... Chàng trai lạnh lùng của cô ấm áp và tình cảm biết nhường nào.
.
.
.
Nhưng có lẽ hôm nay nó lại càng đặc biệt hơn với anh....
Hít một hơi thật sâu. Anh cúi xuống ( vì ảnh nhà cao hơn 1m8 mà c nhà có 1m6 mấy =))))
Một giọng nói từ sau lưng cô trầm ấm và dịu dàng....
-Haruno Sakura...
Sakura ngạc nhiên khi anh gọi cô như thế, tim cô đập mạnh hơn...
.
.
.
- Haruno Sakura, liệu em... có thể ở bên anh suốt cuộc đời này không?
.
.
.
”Thịch”
Tim cô như muốn nhảy ra ngoài. Sakura chẳng thể tin vào những gì mình vừa nghe được...
Môi cô mấp máy, quay lại nhìn anh...
Hn... Sasuke hắng giọng một lần nữa nhìn cô và nói thật rõ ràng. Trên tay anh cầm một chiếc dây chuyền bạc có biểu tượng là chiếc quạt giấy của gia tộc mình...
Xin lỗi... vì tôi không có nhẫn dành cho em... Cũng không thể tổ chức một đám cưới lộng lẫy như bao người khác...
Nhưng em có thể... làm chủ nhân của chiếc vòng cổ này...
Làm vợ của tôi có được không?
.
.
.
Sakura mím chặt môi. Cô nhắm mắt lại, haii hàng nước mắt trực trào ra như niềm hạnh phúc vỡ oà của cô lúc này...
.
.
.
Em đồng ý!
Cô nhào vào lòng anh, vào vòng tay rộng lớn của anh...
Anh tiến sát lại, tự tay mình đeo chiếc vòng cổ cho cô, cọ nhẹ vào mũi cô...
Cảm ơn em, Sakura...
Chỉ cần được ở bên anh... với em... như vậy đã là hạnh phúc rồi... Sasuke-kun....
Nhưng với anh... như vậy chưa đủ, Sakura..
-------------
Ahihiiiii thế là end chap này nhé =)))) hàng nóng để chap sau nhé các chuỵ em:)))
Muốn thăm dò xem các chuỵ em muốn nhẹ nhàng hay mãnh liệt ở chap sau đây ạ. Tình hình là vừa viết au lại càng mất máu với 2 anh chị này mất thôi huhuuuu:(((
Là Bố...
Là mẹ...
Là Itachi...
Là những khi anh cao lên một chút Itachi lại vạch vào thân cây để đánh dấu...
Là những khi hoa nở, mẹ anh lại pha trà để cả nhà cùng ngắm chúng dưới ánh trăng....
Là những lần anh bị bố mắng lại ra thân cây này mà úp mặt vào oà khóc...
Chẳng phải nó thật đặc biệt với anh sao, Sasuke-kun? Đôi mắt lục bảo nhìn anh
Hn... Anh lặng thinh
Sakura hiểu... Cô hiểu hết chứ... Chàng trai lạnh lùng của cô ấm áp và tình cảm biết nhường nào.
.
.
.
Nhưng có lẽ hôm nay nó lại càng đặc biệt hơn với anh....
Hít một hơi thật sâu. Anh cúi xuống ( vì ảnh nhà cao hơn 1m8 mà c nhà có 1m6 mấy =))))
Một giọng nói từ sau lưng cô trầm ấm và dịu dàng....
-Haruno Sakura...
Sakura ngạc nhiên khi anh gọi cô như thế, tim cô đập mạnh hơn...
.
.
.
- Haruno Sakura, liệu em... có thể ở bên anh suốt cuộc đời này không?
.
.
.
”Thịch”
Tim cô như muốn nhảy ra ngoài. Sakura chẳng thể tin vào những gì mình vừa nghe được...
Môi cô mấp máy, quay lại nhìn anh...
Hn... Sasuke hắng giọng một lần nữa nhìn cô và nói thật rõ ràng. Trên tay anh cầm một chiếc dây chuyền bạc có biểu tượng là chiếc quạt giấy của gia tộc mình...
Xin lỗi... vì tôi không có nhẫn dành cho em... Cũng không thể tổ chức một đám cưới lộng lẫy như bao người khác...
Nhưng em có thể... làm chủ nhân của chiếc vòng cổ này...
Làm vợ của tôi có được không?
.
.
.
Sakura mím chặt môi. Cô nhắm mắt lại, haii hàng nước mắt trực trào ra như niềm hạnh phúc vỡ oà của cô lúc này...
.
.
.
Em đồng ý!
Cô nhào vào lòng anh, vào vòng tay rộng lớn của anh...
Anh tiến sát lại, tự tay mình đeo chiếc vòng cổ cho cô, cọ nhẹ vào mũi cô...
Cảm ơn em, Sakura...
Chỉ cần được ở bên anh... với em... như vậy đã là hạnh phúc rồi... Sasuke-kun....
Nhưng với anh... như vậy chưa đủ, Sakura..
-------------
Ahihiiiii thế là end chap này nhé =)))) hàng nóng để chap sau nhé các chuỵ em:)))
Muốn thăm dò xem các chuỵ em muốn nhẹ nhàng hay mãnh liệt ở chap sau đây ạ. Tình hình là vừa viết au lại càng mất máu với 2 anh chị này mất thôi huhuuuu:(((
Tác giả :
ao-chan