Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1
Chương 40
Sau đó cũng không để ý tới ánh mắt hoảng sợ của nam nhân, đưa đầu gối xen giữa hai chân hắn, giữ chặt thân thể phía dưới, xé rách quần áo hắn.
“Lan...... Dừng tay! Không thể có chuyện này, ngươi không cần nói bậy......” Hai mắt đã đỏ lên, Trình Chấn Toàn cực lực phủ nhận, muốn ngăn lại hành động của đối phương. Nhưng lại không khống chế được tuyệt vọng mà run rẩy thân thể, ngay cả động tác ngăn lại cũng vô lực đến đáng thương.
Từng mảnh quần áo bị xé rách, lộ ra dấu vết tình dục phủ kín trên làn da màu mật ong, rõ ràng hiện ra trước mắt nam nhân, hỗn loạn dấu hôn cùng vết cắn ám màu tím, từ cổ đến ngực, thậm chí kéo dài xuống phía dưới.
“......” Nhìn thấy dấu vết trước mắt, hai mắt xinh đẹp mà âm lãnh của Lan mị lên, khóe miệng gợi lên nụ cười tựa tiếu phi tiếu.
Mà nam nhân ngay cả nói đều nói không ra lời, một loại hàn ý phát ra từ nội tâm khiến hắn theo bản năng muốn lui về phía sau. Nhưng vừa cử động, ngón tay thon dài của Lan bỗng điểm lên huyệt vị sau lưng hắn, trước mắt nhất thời hóa thành mảnh đen, cảm giác tê rần quét qua toàn thân. Nam nhân chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người đã bị đối phương đảo lộn, nằm úp sấp trên ghế.
Ngay sau đó, phần eo bị nâng lên, quần dài bị kéo xuống dưới, hai chân trần trụi không còn thứ che lấp bại lộ ở trong không khí. Còn hơn nửa thân trên, hạ thể nam nhân chi chít dấu vết đậm sâu, nhất là huyệt khẩu đang run nhè nhẹ kia, vẫn còn ẩn ẩn sưng đỏ, hiển nhiên là do lúc trước mới bị nam nhân khác hung hăng xâm phạm.
“Đừng như vậy......” Nam nhân vô lực lắc đầu, liều mạng lấy khuỷu tay chống đỡ, muốn đứng dậy li khai, nhưng lại một lần nữa bị áp chế, cơ hồ tuyệt vọng.
Tuy rằng tướng mạo Lan nhã nhặn mà tuấn mỹ, nhưng khí lực của y lại lớn đến kinh người. Mỗi khi hắn phản kháng kịch liệt, y lại giữ chặt lấy cơ thể hắn, điểm lên một hai huyệt vị, làm cho hắn cơ hồ không thể động đậy.
Nam nhân không biết giờ phút này hạ thân của mình rốt cuộc như thế nào, nhưng ánh mắt phía sau càng khốc liệt khiếp người.
Sau đó, nam nhân cảm thấy eo bị nắm trụ, một nguồn nhiệt áp lên người hắn, thanh âm trầm thấp của đối phương cùng nhiệt khí nhẹ nhàng phun vào tai hắn.
“Ngươi đang nói dối......” Lan dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ vành tai nam nhân, rồi sau đó, đầu lưỡi ướt át vói vào vành tai run rẩy, liếm mạnh.
Ngữ khí cũng vô cùng lạnh lẽo.
Trước khi đi y còn giúp nam nhân bôi thuốc, nơi đó có bao nhiêu dấu vết, y còn nhớ rõ.
Kim Phỉ Lăng cùng Mộ Kha gần đây đều có chuyện không thể xuất hiện, tiểu bạch kiểm mà nam nhân thích (chính là chỉ Thừa Duyệt đó) lại là thẳng nam, thêm vào phần đối thoại lúc nãy của nam nhân với con hắn, y cơ bản có thể khẳng định những dấu vết này là do ai lưu lại.
Chỉ là y thật sự không nghĩ tới...
Thằng nhóc kia cư nhiên làm tới trình độ này......
“......” Lời nói của Lan khiến cho ngay cả đôi môi đạm màu của nam nhân cũng nháy mắt trắng bệch. Hắn lại vẫn như cũ phí công lắc đầu, tuyệt vọng phủ nhận nói: “Không có chuyện đó...... Không có..... Ô......
Nói còn chưa hết lời, ngón tay thon dài mà trắng nõn của Lan đã hung ác đâm vào trong cơ thể hắn, người ở bên tai hắn trêu đùa:”Nga? Nhưng nơi này của ngươi rất ngoan a, đã chịu thừa nhận...... Nó đang nói...... thân tử có quan hệ huyết thống với ngươi đã từng đi vào nơi này a…..”
“Đủ rồi!!” Song đồng kịch liệt co rút, Trình Chấn Toàn rốt cuộc không thể chịu đựng được hô lên, thân thể vốn hư nhuyễn bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, nghiêng người đá văng Lan.
Lập tức, theo bản năng hắn vừa sợ hãi vừa hất chăn, xoay người chạy ra ngoài cửa. Nhưng vừa chạm vào khóa cửa, cổ đã bị kiềm trụ, cả người bị một cỗ lực lượng ném mạnh lên giường!
“...... Ngô......” Cúi đầu kêu rên, Trình Chấn Toàn xụi lơ nằm ở trên giường, lắc lắc đầu, muốn tỉnh táo một chút.
Sau đó, nam tử vừa rồi bị hắn gạt ngã trên mặt đất đã không để cho hắn kháng cự, chế ngự hắn, hai mắt tựa tiếu phi tiếu, thanh âm lại ôn nhu đến mức khiến toàn thân phát lạnh:”Lâu rồi không có ai dám động thủ với ta như vậy ...... Tốt lắm ……….”
“......” Nam nhân đã không dám nói tiếp.
Hắn biết, đối phương hiện tại thật sự sinh khí, tuy rằng y vẫn tươi cười như trước.
“Ngươi còn nhớ rõ lời nói của ta lúc trước?” Dùng ngón tay vuốt ve đôi môi run rẩy của nam nhân, Lan kề sát vào người hắn, nói:”Ta không ngại ngươi thừa dịp ta không có ở đây đi tìm nam nhân khác, nhưng nếu bị ta phát hiện, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý ………”
“......” Nam nhân như trước trầm mặc, thâm úc song đồng thậm chí lộ ra một phần ẩn nhẫn bất đắc dĩ...
Hắn cũng không hiểu Lan, lại theo bản năng biết rõ đối phương rất nguy hiểm...
Mà dưới thắt lưng của hắn, bàn tay như tác phẩm nghệ thuật của y đang nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
Đó là một đôi tay phi thường xinh đẹp, như nhuận ngọc đẽo gọt, khớp xương thon dài mà cân xứng, trắng nõn đến mức cơ hồ tìm không thấy một chút tỳ vết nào. Vuốt ve trên làn da màu mật ong của nam nhân, ngược lại có một loại cảm giác phi thường sắc tình.
Nhìn thân thể càng ngày càng cứng ngắc của nam nhân, Lan hí mắt nở nụ cười, mềm nhẹ cắn cắn đôi môi nam nhân, ám ách nói: “Ngươi nói, ta phải yêu thương ngươi như thế nào đây?”
Nhưng cùng thanh âm ôn nhu của y hoàn toàn bất đồng chính là những ngón tay như tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp mà tao nhã kia, tàn nhẫn đâm vào thân nam nhân.
Nháy mắt, đau nhức hoàn toàn bất đồng với cảm giác tên rần lúc nãy như điện chớp xẹt qua toàn thân nam nhân, mồ hôi lạnh từ trên trán liên tục chảy xuống, đồng tử cũng như run lên.
Nhưng cả một thanh âm hắn cũng không thể phát ra...
Căn phòng nguyên bản yên lặng nhất thời chỉ còn tiếng thở dốc trầm thấp có chút nghẹn ngào của nam nhân, ẩn nhẫn mà khắc chế.
Nằm ở trên giường lớn tuyết trắng, giờ phút này, hắn không khác gì một con thú bị thương, thân thể thon dài cuộn lại, cúi đầu rên rỉ.
Không ngừng toát ra mồ hôi khiến hắn thoạt nhìn giống như từ trong nước vớt ra, ngay cả lông mi cũng ướt đẫm...... Chiếc áo duy nhất che lên cơ thể, cũng bị nam tử cởi xuống vai, đáng thương vắt qua khuỷu tay, ướt tới mức gần như trong suốt.
Ngón tay nhẹ vỗ về cơ bụng vì thống khổ mà căng cứng của đối phương, Lan nhìn thấy dáng vẻ thống khổ của nam nhân, cười càng thêm ôn nhu.
“Thoải mái không?” Vừa nói, Lan vừa cầm lấy hai chân vô lực của nam nhân, đặt lên eo mình.
“......” Nam nhân vô lực lắc đầu, nước mắt cơ hồ sắp tràn ra.
“Ân?” Cúi đầu, Lan cố ý cắn vào mặt trong đùi nam nhân, giương mắt nhìn phản ứng hắn.
“......” Nam nhân cứng đờ, sau đó, vô lực gật gật đầu, hai mắt lộ ra một tia thống khổ cầu xin.
“Ha hả......” Lan thổi khí vào nơi tư mật của nam nhân, chậm rãi nói: “Nhưng..... Ta muốn cho ngươi đau tới mười canh giờ a.”
“Nhìn một cái, mặt đều dọa thanh, ta đáng sợ như vậy sao?” Nam tử nhìn người dưới thân run rẩy, cười càng thêm yêu mị, giống như hồ ly, ngón tay vói vào khơi thông huyệt đạo của nam nhân.
“......” Chẳng lẽ còn không đủ đáng sợ sao? Rốt cục đã được giải thoát, nam nhân hiểu rõ, không nói gì, cũng không chống cự, chỉ có thể vô lực xụi lơ nằm trên giường thở dốc......
Trước đây hắn chưa từng nghĩ rằng bác sĩ lại là chức nghiệp đáng sợ như vậy, không ai am hiểu ngược điểm người khác như bọn họ, chỉ cần bọn họ muốn, sẽ có vô số biện pháp khiến cho người ta sống không bằng chết.
Huống chi hắn đang đối mặt với một vị bác sĩ luôn hỉ nộ vô thường ....
“A!” Nam nhân còn chưa bình tĩnh lại, thắt lưng đột nhiên căng cứng, bị Lan ôm tới trên đùi, hai chân bị ép mở rộng.
“Ngươi khẩn trương cái gì, chẳng lẽ sợ ta làm gì với ngươi sao?” Lan cúi đầu mỉm cười, thanh âm đã trở nên khàn khàn.
Nhuốm màu tình dục.
Tính cả hơi thở nhẹ phất qua tai nam nhân, đều nóng tới kinh người.
Đồng thời, ngón tay xinh đẹp vô cùng tự nhiên tiến vào giữa hai chân hắn, dính một ít tinh dịch nam nhân tràn ra trước đó, vói vào huyệt khẩu của hắn.
Lien tục đâm vào ...
“...... Ô......” Trình Chấn Toàn hút khí, theo bản năng muốn đẩy ngón tay đối phương ra, nhưng hắn vừa cử động, ngón tay còn trong cơ thể đã đâm mạnh một cái, khiến hắn chỉ có thể yếu đuối ở trong lòng ngực đối phương, bất lực run rẩy......
“Có thể hay không...... Không cần như vậy...... A......” Thở hào hển, nam nhân nan kham cau mày, hô hấp theo ngón tay ngày càng chôn sâu trong cơ thể mà bấn loạn, nhu nhuyễn run rẩy.
Tuy rằng, Lan từng cứu mạng con hắn, hắn cũng đã hứa sẽ không cãi lại mệnh lệnh của y …..
Nhưng......
Vì sao nhất định phải là loại chuyện này......
Tuy hắn là GAY, nhưng không có cảm tình, hắn vẫn không thể thản nhiên tiếp nhận nam nhân khác.
“Không cần như thế nào?” Lan khàn khàn hỏi, trong mắt tràn đầy ý cười nghiền ngẫm.
“......” Nam nhân nói không ra miệng......
Hắn dần dần cảm giác được không khí tràn ngập hơi thở tình dục.
Làm hắn nan kham cực độ chính là thứ lửa nóng phía dưới hạ thân hắn.
Mang theo tính uy hiếp mười phần, ngay cả cách quần vẫn khiến hắn có cảm giác như đang bị xâm phạm.
“Ngô......” Giảo lộng hồi lâu, ngón tay Lan mới thong thả rút ra, rồi sau đó, Trình Chấn Toàn cảm thấy mông mình bị nâng lên, cho dù không nhìn thấy, cũng đủ làm toàn thân hắn run sợ, nhất là thứ đang chặt chẽ đặt trước huyệt khẩu ……..
“Không......” Nam nhân sợ hãi đến mức hai mắt đều đỏ bừng, lại như trước không thể động đậy......
Đúng lúc thắt lưng hắn bị áp chế thì …….. cửa phòng mở ra.
Tiếp theo đó, là một giọng nói khiến Trình Chấn Toàn cơ hồ nổ tung từ bên ngoài truyền đến, ngữ điệu luôn ôn hòa còn kèm theo một tia lo lắng.
“Trình thúc, ngươi ở bên trong sao?”
“Lan...... Dừng tay! Không thể có chuyện này, ngươi không cần nói bậy......” Hai mắt đã đỏ lên, Trình Chấn Toàn cực lực phủ nhận, muốn ngăn lại hành động của đối phương. Nhưng lại không khống chế được tuyệt vọng mà run rẩy thân thể, ngay cả động tác ngăn lại cũng vô lực đến đáng thương.
Từng mảnh quần áo bị xé rách, lộ ra dấu vết tình dục phủ kín trên làn da màu mật ong, rõ ràng hiện ra trước mắt nam nhân, hỗn loạn dấu hôn cùng vết cắn ám màu tím, từ cổ đến ngực, thậm chí kéo dài xuống phía dưới.
“......” Nhìn thấy dấu vết trước mắt, hai mắt xinh đẹp mà âm lãnh của Lan mị lên, khóe miệng gợi lên nụ cười tựa tiếu phi tiếu.
Mà nam nhân ngay cả nói đều nói không ra lời, một loại hàn ý phát ra từ nội tâm khiến hắn theo bản năng muốn lui về phía sau. Nhưng vừa cử động, ngón tay thon dài của Lan bỗng điểm lên huyệt vị sau lưng hắn, trước mắt nhất thời hóa thành mảnh đen, cảm giác tê rần quét qua toàn thân. Nam nhân chỉ cảm thấy hoa mắt, cả người đã bị đối phương đảo lộn, nằm úp sấp trên ghế.
Ngay sau đó, phần eo bị nâng lên, quần dài bị kéo xuống dưới, hai chân trần trụi không còn thứ che lấp bại lộ ở trong không khí. Còn hơn nửa thân trên, hạ thể nam nhân chi chít dấu vết đậm sâu, nhất là huyệt khẩu đang run nhè nhẹ kia, vẫn còn ẩn ẩn sưng đỏ, hiển nhiên là do lúc trước mới bị nam nhân khác hung hăng xâm phạm.
“Đừng như vậy......” Nam nhân vô lực lắc đầu, liều mạng lấy khuỷu tay chống đỡ, muốn đứng dậy li khai, nhưng lại một lần nữa bị áp chế, cơ hồ tuyệt vọng.
Tuy rằng tướng mạo Lan nhã nhặn mà tuấn mỹ, nhưng khí lực của y lại lớn đến kinh người. Mỗi khi hắn phản kháng kịch liệt, y lại giữ chặt lấy cơ thể hắn, điểm lên một hai huyệt vị, làm cho hắn cơ hồ không thể động đậy.
Nam nhân không biết giờ phút này hạ thân của mình rốt cuộc như thế nào, nhưng ánh mắt phía sau càng khốc liệt khiếp người.
Sau đó, nam nhân cảm thấy eo bị nắm trụ, một nguồn nhiệt áp lên người hắn, thanh âm trầm thấp của đối phương cùng nhiệt khí nhẹ nhàng phun vào tai hắn.
“Ngươi đang nói dối......” Lan dùng chóp mũi nhẹ nhàng cọ cọ vành tai nam nhân, rồi sau đó, đầu lưỡi ướt át vói vào vành tai run rẩy, liếm mạnh.
Ngữ khí cũng vô cùng lạnh lẽo.
Trước khi đi y còn giúp nam nhân bôi thuốc, nơi đó có bao nhiêu dấu vết, y còn nhớ rõ.
Kim Phỉ Lăng cùng Mộ Kha gần đây đều có chuyện không thể xuất hiện, tiểu bạch kiểm mà nam nhân thích (chính là chỉ Thừa Duyệt đó) lại là thẳng nam, thêm vào phần đối thoại lúc nãy của nam nhân với con hắn, y cơ bản có thể khẳng định những dấu vết này là do ai lưu lại.
Chỉ là y thật sự không nghĩ tới...
Thằng nhóc kia cư nhiên làm tới trình độ này......
“......” Lời nói của Lan khiến cho ngay cả đôi môi đạm màu của nam nhân cũng nháy mắt trắng bệch. Hắn lại vẫn như cũ phí công lắc đầu, tuyệt vọng phủ nhận nói: “Không có chuyện đó...... Không có..... Ô......
Nói còn chưa hết lời, ngón tay thon dài mà trắng nõn của Lan đã hung ác đâm vào trong cơ thể hắn, người ở bên tai hắn trêu đùa:”Nga? Nhưng nơi này của ngươi rất ngoan a, đã chịu thừa nhận...... Nó đang nói...... thân tử có quan hệ huyết thống với ngươi đã từng đi vào nơi này a…..”
“Đủ rồi!!” Song đồng kịch liệt co rút, Trình Chấn Toàn rốt cuộc không thể chịu đựng được hô lên, thân thể vốn hư nhuyễn bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, nghiêng người đá văng Lan.
Lập tức, theo bản năng hắn vừa sợ hãi vừa hất chăn, xoay người chạy ra ngoài cửa. Nhưng vừa chạm vào khóa cửa, cổ đã bị kiềm trụ, cả người bị một cỗ lực lượng ném mạnh lên giường!
“...... Ngô......” Cúi đầu kêu rên, Trình Chấn Toàn xụi lơ nằm ở trên giường, lắc lắc đầu, muốn tỉnh táo một chút.
Sau đó, nam tử vừa rồi bị hắn gạt ngã trên mặt đất đã không để cho hắn kháng cự, chế ngự hắn, hai mắt tựa tiếu phi tiếu, thanh âm lại ôn nhu đến mức khiến toàn thân phát lạnh:”Lâu rồi không có ai dám động thủ với ta như vậy ...... Tốt lắm ……….”
“......” Nam nhân đã không dám nói tiếp.
Hắn biết, đối phương hiện tại thật sự sinh khí, tuy rằng y vẫn tươi cười như trước.
“Ngươi còn nhớ rõ lời nói của ta lúc trước?” Dùng ngón tay vuốt ve đôi môi run rẩy của nam nhân, Lan kề sát vào người hắn, nói:”Ta không ngại ngươi thừa dịp ta không có ở đây đi tìm nam nhân khác, nhưng nếu bị ta phát hiện, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý ………”
“......” Nam nhân như trước trầm mặc, thâm úc song đồng thậm chí lộ ra một phần ẩn nhẫn bất đắc dĩ...
Hắn cũng không hiểu Lan, lại theo bản năng biết rõ đối phương rất nguy hiểm...
Mà dưới thắt lưng của hắn, bàn tay như tác phẩm nghệ thuật của y đang nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
Đó là một đôi tay phi thường xinh đẹp, như nhuận ngọc đẽo gọt, khớp xương thon dài mà cân xứng, trắng nõn đến mức cơ hồ tìm không thấy một chút tỳ vết nào. Vuốt ve trên làn da màu mật ong của nam nhân, ngược lại có một loại cảm giác phi thường sắc tình.
Nhìn thân thể càng ngày càng cứng ngắc của nam nhân, Lan hí mắt nở nụ cười, mềm nhẹ cắn cắn đôi môi nam nhân, ám ách nói: “Ngươi nói, ta phải yêu thương ngươi như thế nào đây?”
Nhưng cùng thanh âm ôn nhu của y hoàn toàn bất đồng chính là những ngón tay như tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp mà tao nhã kia, tàn nhẫn đâm vào thân nam nhân.
Nháy mắt, đau nhức hoàn toàn bất đồng với cảm giác tên rần lúc nãy như điện chớp xẹt qua toàn thân nam nhân, mồ hôi lạnh từ trên trán liên tục chảy xuống, đồng tử cũng như run lên.
Nhưng cả một thanh âm hắn cũng không thể phát ra...
Căn phòng nguyên bản yên lặng nhất thời chỉ còn tiếng thở dốc trầm thấp có chút nghẹn ngào của nam nhân, ẩn nhẫn mà khắc chế.
Nằm ở trên giường lớn tuyết trắng, giờ phút này, hắn không khác gì một con thú bị thương, thân thể thon dài cuộn lại, cúi đầu rên rỉ.
Không ngừng toát ra mồ hôi khiến hắn thoạt nhìn giống như từ trong nước vớt ra, ngay cả lông mi cũng ướt đẫm...... Chiếc áo duy nhất che lên cơ thể, cũng bị nam tử cởi xuống vai, đáng thương vắt qua khuỷu tay, ướt tới mức gần như trong suốt.
Ngón tay nhẹ vỗ về cơ bụng vì thống khổ mà căng cứng của đối phương, Lan nhìn thấy dáng vẻ thống khổ của nam nhân, cười càng thêm ôn nhu.
“Thoải mái không?” Vừa nói, Lan vừa cầm lấy hai chân vô lực của nam nhân, đặt lên eo mình.
“......” Nam nhân vô lực lắc đầu, nước mắt cơ hồ sắp tràn ra.
“Ân?” Cúi đầu, Lan cố ý cắn vào mặt trong đùi nam nhân, giương mắt nhìn phản ứng hắn.
“......” Nam nhân cứng đờ, sau đó, vô lực gật gật đầu, hai mắt lộ ra một tia thống khổ cầu xin.
“Ha hả......” Lan thổi khí vào nơi tư mật của nam nhân, chậm rãi nói: “Nhưng..... Ta muốn cho ngươi đau tới mười canh giờ a.”
“Nhìn một cái, mặt đều dọa thanh, ta đáng sợ như vậy sao?” Nam tử nhìn người dưới thân run rẩy, cười càng thêm yêu mị, giống như hồ ly, ngón tay vói vào khơi thông huyệt đạo của nam nhân.
“......” Chẳng lẽ còn không đủ đáng sợ sao? Rốt cục đã được giải thoát, nam nhân hiểu rõ, không nói gì, cũng không chống cự, chỉ có thể vô lực xụi lơ nằm trên giường thở dốc......
Trước đây hắn chưa từng nghĩ rằng bác sĩ lại là chức nghiệp đáng sợ như vậy, không ai am hiểu ngược điểm người khác như bọn họ, chỉ cần bọn họ muốn, sẽ có vô số biện pháp khiến cho người ta sống không bằng chết.
Huống chi hắn đang đối mặt với một vị bác sĩ luôn hỉ nộ vô thường ....
“A!” Nam nhân còn chưa bình tĩnh lại, thắt lưng đột nhiên căng cứng, bị Lan ôm tới trên đùi, hai chân bị ép mở rộng.
“Ngươi khẩn trương cái gì, chẳng lẽ sợ ta làm gì với ngươi sao?” Lan cúi đầu mỉm cười, thanh âm đã trở nên khàn khàn.
Nhuốm màu tình dục.
Tính cả hơi thở nhẹ phất qua tai nam nhân, đều nóng tới kinh người.
Đồng thời, ngón tay xinh đẹp vô cùng tự nhiên tiến vào giữa hai chân hắn, dính một ít tinh dịch nam nhân tràn ra trước đó, vói vào huyệt khẩu của hắn.
Lien tục đâm vào ...
“...... Ô......” Trình Chấn Toàn hút khí, theo bản năng muốn đẩy ngón tay đối phương ra, nhưng hắn vừa cử động, ngón tay còn trong cơ thể đã đâm mạnh một cái, khiến hắn chỉ có thể yếu đuối ở trong lòng ngực đối phương, bất lực run rẩy......
“Có thể hay không...... Không cần như vậy...... A......” Thở hào hển, nam nhân nan kham cau mày, hô hấp theo ngón tay ngày càng chôn sâu trong cơ thể mà bấn loạn, nhu nhuyễn run rẩy.
Tuy rằng, Lan từng cứu mạng con hắn, hắn cũng đã hứa sẽ không cãi lại mệnh lệnh của y …..
Nhưng......
Vì sao nhất định phải là loại chuyện này......
Tuy hắn là GAY, nhưng không có cảm tình, hắn vẫn không thể thản nhiên tiếp nhận nam nhân khác.
“Không cần như thế nào?” Lan khàn khàn hỏi, trong mắt tràn đầy ý cười nghiền ngẫm.
“......” Nam nhân nói không ra miệng......
Hắn dần dần cảm giác được không khí tràn ngập hơi thở tình dục.
Làm hắn nan kham cực độ chính là thứ lửa nóng phía dưới hạ thân hắn.
Mang theo tính uy hiếp mười phần, ngay cả cách quần vẫn khiến hắn có cảm giác như đang bị xâm phạm.
“Ngô......” Giảo lộng hồi lâu, ngón tay Lan mới thong thả rút ra, rồi sau đó, Trình Chấn Toàn cảm thấy mông mình bị nâng lên, cho dù không nhìn thấy, cũng đủ làm toàn thân hắn run sợ, nhất là thứ đang chặt chẽ đặt trước huyệt khẩu ……..
“Không......” Nam nhân sợ hãi đến mức hai mắt đều đỏ bừng, lại như trước không thể động đậy......
Đúng lúc thắt lưng hắn bị áp chế thì …….. cửa phòng mở ra.
Tiếp theo đó, là một giọng nói khiến Trình Chấn Toàn cơ hồ nổ tung từ bên ngoài truyền đến, ngữ điệu luôn ôn hòa còn kèm theo một tia lo lắng.
“Trình thúc, ngươi ở bên trong sao?”
Tác giả :
Hắc Sắc Cấm Dược