Sài Lang Hổ Bái - Quyển 1
Chương 17: Ẩn nhẫn
Khụ…… Khụ khụ……”
Đồ uống trút vào khí quản khiến nam nhân hít thở khó khăn, theo bản năng muốn đứng dậy lại bị kẻ khác nắm chặt hai vai ấn mạnh xuống bàn.
Hô hấp còn chưa kịp trở lại bình thường, hai tay đã bị trói ra sau bằng dây lưng……bên cạnh còn truyền tới tiếng cười châm biếm.
“ Đừng……”
Cổ tay không tự giác lại run rẩy.
Loại tư thế khuất nhục này như một đòn giáng thẳng vào đoạn kí ức tối tăm tận sâu trong nội tâm hắn, dáng vẻ chật vật khổ sở, sắc mặt cũng nháy mắt mà trở nên trắng bệch.
Trình Chấn Toàn giãy dụa thân mình, mong có thể thoát khỏi sự trói buộc khiến hắn khủng hoảng.
Bất quá…… tất cả đều vô dụng.
“Các ngươi muốn thế nào cũng được, nhưng, đừng trói ta lại ………”
Biết bản thân không cách nào trốn thoát sự đùa bỡn của nam tử, giọng nói cũng không tránh khỏi yếu ớt.
“Nga?”
Nam tử tóc dài híp mắt lại giống như đang cười nhưng lại không mang chút tiếu ý nào:
“Ngươi……là đang yêu cầu chúng ta sao?”
“…….”
Nhìn dáng vẻ tựa tiếu phi tiếu (cười mà không cười) của đối phương, Trình Chấn Toàn nói không ra lời, chỉ cảm thấy tâm càng lạnh.
Đột nhiên, nam tử tóc dài thô bạo nắm lấy tóc hắn giật ra sau, khiến người hắn bật cong lên.
“Ngươi cho rằng bản thân còn có tư cách sao?”
Khoảng cách giữa hai người quá gần, đến mức đôi môi lạnh lẽo kia cơ hồ đụng vào tai hắn, hơi thở nóng hổi phun vào nhĩ tế khiến cơ thể bất giác run rẩy…..
Như thể, bản thân đang đối mặt với loài dã thú ăn thịt……….
“Ô!!”
Lỗ tai bị nam tử dùng sức cắn mạnh, đau đớn mãnh liệt khiến nam nhân kêu rên, theo bản năng muốn tránh khỏi đau đớn, lại bị y giữ lại, càng thêm ra sức cắn xé.
Từ phía sau,một chiếc hạng quyển kiểu dáng tinh xảo được đeo vào cổ hắn.
Ngay khi nam nhân nghĩ lỗ tai sắp bị cắn đứt, nam tử đột nhiên buông hắn ra, thỏa mãn liếm mép, đem nam nhân quẳng xuống bàn.
“……”
Sườn đập vào cạnh bàn khiến Trình Chấn Toàn đau đớn, nhưng hắn cũng không lên tiếng, chỉ im lặng cuộn mình lại.
Bởi vì hắn biết cho dù có cầu xin hay phản kháng, cuối cùng chỉ khiến bản thân càng thêm thống khổ mà thôi.
Trò chơi vừa mới bắt đầu, lỗ tai hắn đã sắp bị cắn rớt, cũng không dám tưởng tượng kế tiếp còn có thể phát sinh những loại chuyện gì.
Hắn chỉ mong bản thân sau đó có thể tiếp tục đứng vững, cầm tiền mang tới bệnh viện……..
Thân thể đột nhiên bị kéo về phía sau, động tác thực ôn nhu, không hiểu sao so với nam tử tóc dài kia, người ở phía sau còn khiến hắn lạnh run hơn.
“Ha ha, ngươi đang run?”
Bên tai truyền đến tiếng cười nhẹ của nam tử:
“Chẳng lẽ……ta so với tên đó còn đáng sợ hơn?”
Đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ vết thương nơi vành tai hắn.
“…….”
…Đau…….
“Yên tâm, ta sẽ không thô bạo như tên kia đâu.”
Nam tử hôn lên khuôn mặt của Trình Chấn Toàn, vẻ mặt tươi cười, nhẹ nhàng nói:
“Nói tới đổ máu, ta càng thích cái này……sắc nhọn…..lại không dễ lưu lại miệng vết thương…..”
Một con dao tiểu phẫu sắc bén nhẹ nhàng kề vào động mạch cổ của Trình Chấn Toàn……toàn thân hắn phút chốc đông cứng lại…….
“Lan, ta không nghĩ ngươi cũng muốn tham dự.”
Nam tử tóc dài khẽ nhếch miệng gợi lên nụ cười lười biếng quen thuộc, trong lòng có chút ngoài ý muốn.
Tuy rằng bọn họ đều thích ngoạn nam nhân, nhưng mỗi người đều có khẩu vị riêng, nếu ai không có hứng thú với con mồi thường lựa chọn ngồi xem, bởi vì đối với bọn họ, hưởng thụ thị giác cũng là một loại khoái cảm.
Nhưng Lan chưa bao giờ tham gia trò chơi này……..Y thường chỉ yên lặng ngồi nhìn bọn họ hành sự, vì bản thân y mắc bệnh khiết phích.
“Ta đột nhiên lại muốn thử một chút, không được sao?”
Lan cười khẽ, hai mắt ôn hòa hơi nheo lại, hai tay lại siết chặt lấy thân thể của nam nhân. Tuy rằng bộ dáng của hắn cũng thực bình thường, tuổi còn lớn hơn y, nhưng là, Lan thích cảm giác ôn nhuận lại sạch sẽ trên người nam nhân này.
So với mấy tên nam kỹ bề ngoài đẹp đẽ, bên trong lại bẩn muốn chết, y thà chạm nam nhân này còn hơn.
“Đương nhiên có thể, chỉ là nếu làm chết người, khi xử lý cũng có chút phiền toái.”
Nam tử tóc dài nhìn tới thanh tiểu dao vẫn đang đặt trên cổ Trình Chấn Toàn, bản thân cũng không hề nghi ngờ nếu Lan cao hứng, nó sẽ xẹt qua động mạch của nam nhân này.
Bởi vì y biết rõ Lan thích thú khi được cắt vào cơ thể con người như thế nào.
Hơn nữa, lúc làm tình, lại càng khó khống chế hành động tùy hứng của tên bác sĩ này.
“Ngươi không cần phải lo lắng như thế, ta còn chưa bắt đầu ngoạn a……..”
Ngụ ý chính là y còn chưa thỏa mãn dục vọng, tính mạng của nam nhân còn được an toàn.
Bất quá, sau đó ra sao thì cũng không ai nói trước được………
Tiểu dao nhẹ nhàng lướt qua chiếc cổ của nam nhân tạo thành vết thương không quá sâu, một tia huyết đỏ chảy theo miệng vết thương……..
Tốc độ đột nhiên tăng nhanh, mọi người chỉ nghe thấy tiếng quần áo bị cắt xé, từng đường cong của cơ thể nam nhân đã hiện ra trước mắt bọn họ. Thân thể nam nhân mang theo vết máu đỏ tươi run rẩy khiến cho những đôi mắt bên ngoài chợt hiện lên tia hứng thú.
“……”
Hai mày chíu chặt lại, nam nhân vẫn im lặng chịu đựng như cũ. Tựa hồ đối với những chuyện sắp tới, bản thân đã chuẩn bị tâm lí tiếp nhận.
Đồ uống trút vào khí quản khiến nam nhân hít thở khó khăn, theo bản năng muốn đứng dậy lại bị kẻ khác nắm chặt hai vai ấn mạnh xuống bàn.
Hô hấp còn chưa kịp trở lại bình thường, hai tay đã bị trói ra sau bằng dây lưng……bên cạnh còn truyền tới tiếng cười châm biếm.
“ Đừng……”
Cổ tay không tự giác lại run rẩy.
Loại tư thế khuất nhục này như một đòn giáng thẳng vào đoạn kí ức tối tăm tận sâu trong nội tâm hắn, dáng vẻ chật vật khổ sở, sắc mặt cũng nháy mắt mà trở nên trắng bệch.
Trình Chấn Toàn giãy dụa thân mình, mong có thể thoát khỏi sự trói buộc khiến hắn khủng hoảng.
Bất quá…… tất cả đều vô dụng.
“Các ngươi muốn thế nào cũng được, nhưng, đừng trói ta lại ………”
Biết bản thân không cách nào trốn thoát sự đùa bỡn của nam tử, giọng nói cũng không tránh khỏi yếu ớt.
“Nga?”
Nam tử tóc dài híp mắt lại giống như đang cười nhưng lại không mang chút tiếu ý nào:
“Ngươi……là đang yêu cầu chúng ta sao?”
“…….”
Nhìn dáng vẻ tựa tiếu phi tiếu (cười mà không cười) của đối phương, Trình Chấn Toàn nói không ra lời, chỉ cảm thấy tâm càng lạnh.
Đột nhiên, nam tử tóc dài thô bạo nắm lấy tóc hắn giật ra sau, khiến người hắn bật cong lên.
“Ngươi cho rằng bản thân còn có tư cách sao?”
Khoảng cách giữa hai người quá gần, đến mức đôi môi lạnh lẽo kia cơ hồ đụng vào tai hắn, hơi thở nóng hổi phun vào nhĩ tế khiến cơ thể bất giác run rẩy…..
Như thể, bản thân đang đối mặt với loài dã thú ăn thịt……….
“Ô!!”
Lỗ tai bị nam tử dùng sức cắn mạnh, đau đớn mãnh liệt khiến nam nhân kêu rên, theo bản năng muốn tránh khỏi đau đớn, lại bị y giữ lại, càng thêm ra sức cắn xé.
Từ phía sau,một chiếc hạng quyển kiểu dáng tinh xảo được đeo vào cổ hắn.
Ngay khi nam nhân nghĩ lỗ tai sắp bị cắn đứt, nam tử đột nhiên buông hắn ra, thỏa mãn liếm mép, đem nam nhân quẳng xuống bàn.
“……”
Sườn đập vào cạnh bàn khiến Trình Chấn Toàn đau đớn, nhưng hắn cũng không lên tiếng, chỉ im lặng cuộn mình lại.
Bởi vì hắn biết cho dù có cầu xin hay phản kháng, cuối cùng chỉ khiến bản thân càng thêm thống khổ mà thôi.
Trò chơi vừa mới bắt đầu, lỗ tai hắn đã sắp bị cắn rớt, cũng không dám tưởng tượng kế tiếp còn có thể phát sinh những loại chuyện gì.
Hắn chỉ mong bản thân sau đó có thể tiếp tục đứng vững, cầm tiền mang tới bệnh viện……..
Thân thể đột nhiên bị kéo về phía sau, động tác thực ôn nhu, không hiểu sao so với nam tử tóc dài kia, người ở phía sau còn khiến hắn lạnh run hơn.
“Ha ha, ngươi đang run?”
Bên tai truyền đến tiếng cười nhẹ của nam tử:
“Chẳng lẽ……ta so với tên đó còn đáng sợ hơn?”
Đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ vết thương nơi vành tai hắn.
“…….”
…Đau…….
“Yên tâm, ta sẽ không thô bạo như tên kia đâu.”
Nam tử hôn lên khuôn mặt của Trình Chấn Toàn, vẻ mặt tươi cười, nhẹ nhàng nói:
“Nói tới đổ máu, ta càng thích cái này……sắc nhọn…..lại không dễ lưu lại miệng vết thương…..”
Một con dao tiểu phẫu sắc bén nhẹ nhàng kề vào động mạch cổ của Trình Chấn Toàn……toàn thân hắn phút chốc đông cứng lại…….
“Lan, ta không nghĩ ngươi cũng muốn tham dự.”
Nam tử tóc dài khẽ nhếch miệng gợi lên nụ cười lười biếng quen thuộc, trong lòng có chút ngoài ý muốn.
Tuy rằng bọn họ đều thích ngoạn nam nhân, nhưng mỗi người đều có khẩu vị riêng, nếu ai không có hứng thú với con mồi thường lựa chọn ngồi xem, bởi vì đối với bọn họ, hưởng thụ thị giác cũng là một loại khoái cảm.
Nhưng Lan chưa bao giờ tham gia trò chơi này……..Y thường chỉ yên lặng ngồi nhìn bọn họ hành sự, vì bản thân y mắc bệnh khiết phích.
“Ta đột nhiên lại muốn thử một chút, không được sao?”
Lan cười khẽ, hai mắt ôn hòa hơi nheo lại, hai tay lại siết chặt lấy thân thể của nam nhân. Tuy rằng bộ dáng của hắn cũng thực bình thường, tuổi còn lớn hơn y, nhưng là, Lan thích cảm giác ôn nhuận lại sạch sẽ trên người nam nhân này.
So với mấy tên nam kỹ bề ngoài đẹp đẽ, bên trong lại bẩn muốn chết, y thà chạm nam nhân này còn hơn.
“Đương nhiên có thể, chỉ là nếu làm chết người, khi xử lý cũng có chút phiền toái.”
Nam tử tóc dài nhìn tới thanh tiểu dao vẫn đang đặt trên cổ Trình Chấn Toàn, bản thân cũng không hề nghi ngờ nếu Lan cao hứng, nó sẽ xẹt qua động mạch của nam nhân này.
Bởi vì y biết rõ Lan thích thú khi được cắt vào cơ thể con người như thế nào.
Hơn nữa, lúc làm tình, lại càng khó khống chế hành động tùy hứng của tên bác sĩ này.
“Ngươi không cần phải lo lắng như thế, ta còn chưa bắt đầu ngoạn a……..”
Ngụ ý chính là y còn chưa thỏa mãn dục vọng, tính mạng của nam nhân còn được an toàn.
Bất quá, sau đó ra sao thì cũng không ai nói trước được………
Tiểu dao nhẹ nhàng lướt qua chiếc cổ của nam nhân tạo thành vết thương không quá sâu, một tia huyết đỏ chảy theo miệng vết thương……..
Tốc độ đột nhiên tăng nhanh, mọi người chỉ nghe thấy tiếng quần áo bị cắt xé, từng đường cong của cơ thể nam nhân đã hiện ra trước mắt bọn họ. Thân thể nam nhân mang theo vết máu đỏ tươi run rẩy khiến cho những đôi mắt bên ngoài chợt hiện lên tia hứng thú.
“……”
Hai mày chíu chặt lại, nam nhân vẫn im lặng chịu đựng như cũ. Tựa hồ đối với những chuyện sắp tới, bản thân đã chuẩn bị tâm lí tiếp nhận.
Tác giả :
Hắc Sắc Cấm Dược