Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
Chương 6: Xác định muốn tôi cứu em sao?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đột nhiên anh xoay người lợi dụng ưu thế của thân thể đẩy Lê Hiểu Mạn lên tường lạnh băng trong nhà tắm, đặt nụ hôn lên trừng phạt lên môi cô.
Nhấm nháp được hương vị ngọt ngào trên môi cô, Long Tư Hạo không chịu nổi khống chế muốn thu hoạch nhiều hơn, hôn lấy, dây dưa, động tác bá đạo mà cuồng dã.
Lê Hiểu Mạn dựa vào tường, nhiệt độ lạnh băng trên tường càng kích thích thân thể nóng bỏng của cô, đôi môi bị hôn lấy, đầu lưỡi bị quấn quanh long trời lở đất truyền đến từng đợt tê dại, bởi vì dược tính mà cỗ hư không lan tràn quanh người, đầu ngón chân tê dại nhưng thoải mái vô cùng.
Lê Hiểu Mạn hoàn toàn không ý thức được, thân thể cô khát vọng khiến cho cô miệng đắng lưỡi khô mà đáp lại nụ hôn của Long Tư Hạo.
Hai người dính sát vào nhau, da thịt nóng bỏng như mài ra lửa.
Nhận thấy cô đáp lại, hô hấp Long Tư Hạo dồn dập, đôi mắt đầy tình dục càng rõ rang, càng không khống chế được mà hôn cô.
Chưa có một người đàn bà nào có thể làm cho anh không kiềm chế được như vậy, cô là người đầu tiên mà cũng vì đó là cô nên anh mới kìm lòng không được.
Bàn tay lo lớn trắng nõn của anh giữ chặt gáy cô, để cô ngẩng đầu lên, càng thân thiết thừa nhận nụ hôn của anh.
Lê Hiểu Mạn gắt gao ôm cổ anh, theo bản năng dựa vào anh, không hề có ý thức mà đáp lại anh.
Long Tư Hạo dời khỏi môi cô, cuồng nhiệt hôn xuống cổ cô, đi đến đâu để lại dấu vết đến đó.
Đôi mắt xinh đẹp như hạt nước nhiễm tầng sương mỳ, ánh mắt cô mê ly nhìn anh, cô thật khó chịu, nóng muốn chết mất.
Cô không biết mình đang khát vọng cái gì, chỉ biết hôn như vậy không để cứu được cô.
Bởi vì thân thể không nóng không thôi mà âm thanh của cô mang theo sự nức nở: “Khó chịu quá... thật là khó chịu... cứu.. cứu tôi...”
Long Tư Hạo nghe thấy lời cô, đôi mắt nhiễm đầy tình dục nhìn bộ dạng khó chịu của cô, ánh mắt nỏng bỏng để hóa cô thành tro tàn, ánh mắt cô lại mang theo sự khát vọng có thể quyến rũ chết người.
“Xác định muốn tôi cứu em sao?” âm thanh của Long Tư Hạo khàn khan tràn đầy dụ hoặc, đôi mắt đen nháy đầu cảm xúc phức tạp.
Ánh mắt Lê Hiểu Mạn mơ hồ nhìn anh, vô ý thức gật đầu, thân thể mềm mại dính sát vào người anh.
Long Tư Hạo chỉ cảm thấy bụng dưới căng thẳng, máu nóng toàn thân sôi trào, hai tay rắn chắc thon dài của anh ôm lấy eo cô, áp cô lên sàn nhà tắm. Đăng bởi: Thất Liên Hoa
Đột nhiên anh xoay người lợi dụng ưu thế của thân thể đẩy Lê Hiểu Mạn lên tường lạnh băng trong nhà tắm, đặt nụ hôn lên trừng phạt lên môi cô.
Nhấm nháp được hương vị ngọt ngào trên môi cô, Long Tư Hạo không chịu nổi khống chế muốn thu hoạch nhiều hơn, hôn lấy, dây dưa, động tác bá đạo mà cuồng dã.
Lê Hiểu Mạn dựa vào tường, nhiệt độ lạnh băng trên tường càng kích thích thân thể nóng bỏng của cô, đôi môi bị hôn lấy, đầu lưỡi bị quấn quanh long trời lở đất truyền đến từng đợt tê dại, bởi vì dược tính mà cỗ hư không lan tràn quanh người, đầu ngón chân tê dại nhưng thoải mái vô cùng.
Lê Hiểu Mạn hoàn toàn không ý thức được, thân thể cô khát vọng khiến cho cô miệng đắng lưỡi khô mà đáp lại nụ hôn của Long Tư Hạo.
Hai người dính sát vào nhau, da thịt nóng bỏng như mài ra lửa.
Nhận thấy cô đáp lại, hô hấp Long Tư Hạo dồn dập, đôi mắt đầy tình dục càng rõ rang, càng không khống chế được mà hôn cô.
Chưa có một người đàn bà nào có thể làm cho anh không kiềm chế được như vậy, cô là người đầu tiên mà cũng vì đó là cô nên anh mới kìm lòng không được.
Bàn tay lo lớn trắng nõn của anh giữ chặt gáy cô, để cô ngẩng đầu lên, càng thân thiết thừa nhận nụ hôn của anh.
Lê Hiểu Mạn gắt gao ôm cổ anh, theo bản năng dựa vào anh, không hề có ý thức mà đáp lại anh.
Long Tư Hạo dời khỏi môi cô, cuồng nhiệt hôn xuống cổ cô, đi đến đâu để lại dấu vết đến đó.
Đôi mắt xinh đẹp như hạt nước nhiễm tầng sương mỳ, ánh mắt cô mê ly nhìn anh, cô thật khó chịu, nóng muốn chết mất.
Cô không biết mình đang khát vọng cái gì, chỉ biết hôn như vậy không để cứu được cô.
Bởi vì thân thể không nóng không thôi mà âm thanh của cô mang theo sự nức nở: “Khó chịu quá... thật là khó chịu... cứu.. cứu tôi...”
Long Tư Hạo nghe thấy lời cô, đôi mắt nhiễm đầy tình dục nhìn bộ dạng khó chịu của cô, ánh mắt nỏng bỏng để hóa cô thành tro tàn, ánh mắt cô lại mang theo sự khát vọng có thể quyến rũ chết người.
“Xác định muốn tôi cứu em sao?” âm thanh của Long Tư Hạo khàn khan tràn đầy dụ hoặc, đôi mắt đen nháy đầu cảm xúc phức tạp.
Ánh mắt Lê Hiểu Mạn mơ hồ nhìn anh, vô ý thức gật đầu, thân thể mềm mại dính sát vào người anh.
Long Tư Hạo chỉ cảm thấy bụng dưới căng thẳng, máu nóng toàn thân sôi trào, hai tay rắn chắc thon dài của anh ôm lấy eo cô, áp cô lên sàn nhà tắm. Đăng bởi: Thất Liên Hoa
Tác giả :
Thiển Hiểu Huyên