Sắc Khí Tràn Đầy
Chương 127: Chiều sâu phù hợp
Đái Luật Mậu chưa bao giờ nghĩ chuyện Thẩm Quân là xử nữ sẽ làm hắn phấn chấn tới vậy, côn thịt kia ở trong tiểu huyệt nhỏ hẹp, da đầu hắn tê dại. Khoái cảm ập tới làm hắn không khống chế được, côn thịt bị tiểu huyệt thịt non xung quanh, vây lấy, làm cho hắn tê mỏi tới tận xương.
Làm quân nhân, sợ nhất là hành xử cảm xúc, Đái Luật Mậu sớm đã luyện cách nhịn ham muốn xuống, khi dục vọng đột nhiên phun trào cũng phải chịu đựng. Ở trong tiểu huyệt kia chưa tới mười phút, đột nhiên, nếu mà hắn thật sự buông vũ khí đầu hàng. Điều này chả khác nào chứng minh mình là hàng tốt nhưng mà giẻ cùi, bên ngoài trong hay hay nhưng lại không xài được.
Thẩm Quân cố gắng chịu đau đớn, chưa đắm chìm trong cảm giác thân thể va chạm, khoái cảm chưa được bao nhiêu. Trước mắt cô, là Đái Luật Mậu tuấn lãng, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm cô, hơi thở thô nặng như xuân phong, mưa phùn, dễ chịu vô cùng. Giữa trán hắn hiện lên một tần mồ hôi mỏng, làm cô thấy gợi cảm vô cùng. Người ta nói Đái Luật Mậu là Thiếu Tướng Soái Khí nhất Đế Quốc, đúng là không sai.
Không ngờ lúc này rồi mà Đái Luật Mậu vẫn nhớ tới mục đích ban đầu của bọn họ: "Cảm giác thế nào?"
Hắn tận trách, phối hợp với động tác của cô. Dương vật lúc này tạm dừng động tác, chỉ ngoan ngoãn nằm im bên trong tiểu huyệt.
"A..."
Một lát sau, Thẩm Quân cả người ngứa ngáy, miễn cưỡng duy trì ngữ khí bình thường: "Khá tốt, Thiếu Tướng Đại Nhân đúng là hàng to xài tốt. Rất thoải mái."
Chỉ là, tiểu huyệt kia đột nhiên co rút lại, mút chặt chẽ hắn, bán đứng lời nói vừa rồi của cô.
Côn thịt bị nơi mềm mại kia kẹp chặt, xông thẳng tới nãi, Đái Luật Mậu lại động thân, nhìn Thẩm Quân, kẽ răng nghẹn ra một câu: "Tôi sẽ làm em thoải mái."
"Ách...A...A...."
Đột nhiên hắn động mạnh làm cô không trở tay kịp, cả người thiếu chút nữa là bị đâm ra ngoài. Hắn ra sức phát tiết, tình ái cao trào. Xương mu cũng chạm vào nhau. Tiểu huyệt bên ngoài trở nên đỏ thắm, dâm dịch âm thanh không dứt bên tai.
Thẩm Quân không nhịn được mà tán thưởng, không hổ là quân nhân, tinh lực thật là không ai sánh bằng được.
Đái Luật Mậu cúi đầu, nhìn thân thể trắng nõn dưới thân, nhìn rất ngon miệng, đặc biệt mềm mại hơn người. Hắn chỉ muốn cắn một ngụm, cái vật đang nhô cao kia run rẩy đáng thương vô cùng. Làm hắn không nhịn được mà cúi người, vừa ngậm vừa nghiền nát một bên ngực của Thẩm Quân.
Hắn chưa bao giờ hiểu được cảm giác xem trọng một cô gái là như thế nào, khó trách, nhiều nam nhân trong thiên hạ mơ mơ màng màng, nguyện cúi người ở dưới váy nữ nhân mà nghe họ sai bảo.
"Sướng sao?"
Đái Luật Mậu hỏi. Hắn phối hợp với Thẩm Quân, giúp cô hoàn thành bảng nghiên cứu này, nơi nào không được thì sửa lại, đồng thời, kỹ xảo tình ái của hắn cũng tăng lên vô tận.
Nhưng mà Thẩm Quân lại không cho là như vậy, có người nào lại hỏi câu này lúc đang làm tình sao? Chiều sâu chiều ngang thế nào cũng vô cùng thích hợp, Đái Luật Mậu dưới bộ quân trang, tuy bề ngoài rất đứng đắn, lời hắn nói cũng thập phần tự nhiên, nhưng mà cô không tin, hắn đối với việc kích thích này coi như là tản bộ.
Côn thịt thật dài, nhập sâu vào bên trong tiểu huyệt. Sau đó hắn lại mở miệng: "Góc độ này thì sao? Có đủ sâu không? Có thoải mái không?"
Thẩm Quân có chút nghiến răng nghiến lợi trả lời, ngực phập phồng không ngừng: "Đủ sâu, rất thoải mái. Có thể....A a...."
Đái Luật Mậu đột nhiên nâng hai chân cô lên đặt trên vai, rút ra côn thịt, sau đó lại đâm sâu vào: "Tư thế này thì sao? Lực đạo này có được không? Cảm giác thế nào?"
Thẩm Quân bất đắc dĩ: "Tư thế thì tạm được, lực độ cũng vừa phải, cảm giác thật không tồi....A....a...a...."
Đái Luật Mậu vừa nghe, động tác lại nhanh hơn, một giây vừa bình tĩnh, vừa cuồng bạo, thay phiên nhau không ngừng phát lực, Thẩm Quân cả người có điểm hôn mê.
"Như vậy thì sao?"
"Được...đư....."
"Vậy thì sao?"
"Cũng....có....thể...."
Thượng Tướng ơi Thượng Tướng, anh có thể an tĩnh mà làm tình được không? Mấy vấn đề này hỏi sau không được sao? Đái Luật Mậu tựa như một học sinh vô cùng nghiêm túc, nghiên cứu một cách chăm chú về vấn đề này. Đái Luật Mậu khai phá tiểu huyệt kia, không chừa lại một tấc nào, giống như hắn rất quen thuộc những hành động này vậy.
"A...."
Sau một tiếng rên rỉ thanh thúy, Đái Luật Mậu tàn nhẫn đâm sâu vào trong cơ thể cô, ở nơi nhạy cảm nhất, bắn ra lần tinh thứ ba nóng hổi.
Cả người cô như một bãi bùn vô lực nằm trên cỏ, thở dốc hổn hển, cả người như một vệt đỏ vệt tím xanh đỏ, trước ngực, bầu ngực chứ đầy vết răng, hai đầu vú càng đáng thương hơn. Sưng to đến đau đớn. Giữa hai chân, tiểu huyệt cũng không còn vẻ phấn hồng như ban đầu, biến thành một màu đỏ thẫm, khe thịt hỗn loạn một đống tinh dịch, biểu thị cho sự kích tình vừa rồi.
"Tiến sĩ Thẩm, có thể tiếp tục không?"
Thân thể vừa mới hồi sức, Đái Luật Mậu lại nảy lên cảm giác. Dương vật ở giữa hai chân vừa mềm nhũn không bao lâu lại ngẩng đầu, giờ phút này như đang chào cô, hoàn toàn không có xu hướng suy tàn.
"Tôi...Có thể...."
Nói Không Sao?
Lời chưa dứt, hắn đã xâm nhập vào thân thể Thẩm Quân. Ba chữ sau cùng bị nuốt hết vào bụng.
"A...a...Ha a....Thật thoải mái....A....Thật lớn....Ân..."
Thẩm Quân lắc eo, không tự giác lại nghênh hợp với hành động của hắn. Thân thể cô và côn thịt hắn hòa hợp đến hoàn mỹ, loại khoái cảm kích thích này bay lên một bậc, điều này càng làm hắn đối với Thẩm Quân nảy ra một loại cảm giác dị thường vô cùng.
"Nơi này được không? Thoải mái chứ?" Âm thanh thâm thúy bị che bởi dục vọng, môi mỏng lộ ra ngữ khí vô cùng không bình tĩnh, nữ nhân trước mặt cả khuôn mặt đều chứa phong tình, hai mắt liễm diễm, bộ dáng gợi cảm vô cùng. Đái Luật Mậu cúi đầu, ngậm chặt cái miệng nhỏ, toàn bộ khung cảnh hoàn mỹ vô cùng, đầu lưỡi cũng triền miên trao nhau.
Tiếng nước bên dưới thể hiện rõ độ tương hợp của hai người họ. Nước bọt trong miệng giống như là mỹ vị trên đời, hắn luyến tiếc mà mút hết vào miệng.
Đây chỉ là giả thuyết, bây giờ hai người bọn họ cùng nhau làm tình, kịch liệt vô cùng, hoàn toàn quên mất đây chỉ là ảo ảnh. Hai người họ ra sức giao cấu, va chạm, mồ hôi rơi đầy trên cỏ, dồn dập, lại thô suyễn, bật lên dục vọng dã thú sâu thẩm trong đáy lòng.
Bên không khí lúc này không ngừng vang lên thân thể va vào nhau, từ xa lạ, giờ đây trở nên quen thuộc vô cùng.
"Ân, thật lớn, Thiếu Tướng Đại Nhân....Ha...."
"Kêu tên tôi....A Luật...."
Trong nháy mắt, bao nhiêu phòng ngự trong lòng cô hoàn toàn sụp đổ: "A Luật...."
Không uổng bao nhiêu năm cô ở thế giới này chờ đợi hắn.
"Anh đây...."
Hai người trầm luân vào nhau, không biết giờ đây bên ngoài, đã ồn ào ầm ĩ bàn tán về hai người bọn họ.
Làm quân nhân, sợ nhất là hành xử cảm xúc, Đái Luật Mậu sớm đã luyện cách nhịn ham muốn xuống, khi dục vọng đột nhiên phun trào cũng phải chịu đựng. Ở trong tiểu huyệt kia chưa tới mười phút, đột nhiên, nếu mà hắn thật sự buông vũ khí đầu hàng. Điều này chả khác nào chứng minh mình là hàng tốt nhưng mà giẻ cùi, bên ngoài trong hay hay nhưng lại không xài được.
Thẩm Quân cố gắng chịu đau đớn, chưa đắm chìm trong cảm giác thân thể va chạm, khoái cảm chưa được bao nhiêu. Trước mắt cô, là Đái Luật Mậu tuấn lãng, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm cô, hơi thở thô nặng như xuân phong, mưa phùn, dễ chịu vô cùng. Giữa trán hắn hiện lên một tần mồ hôi mỏng, làm cô thấy gợi cảm vô cùng. Người ta nói Đái Luật Mậu là Thiếu Tướng Soái Khí nhất Đế Quốc, đúng là không sai.
Không ngờ lúc này rồi mà Đái Luật Mậu vẫn nhớ tới mục đích ban đầu của bọn họ: "Cảm giác thế nào?"
Hắn tận trách, phối hợp với động tác của cô. Dương vật lúc này tạm dừng động tác, chỉ ngoan ngoãn nằm im bên trong tiểu huyệt.
"A..."
Một lát sau, Thẩm Quân cả người ngứa ngáy, miễn cưỡng duy trì ngữ khí bình thường: "Khá tốt, Thiếu Tướng Đại Nhân đúng là hàng to xài tốt. Rất thoải mái."
Chỉ là, tiểu huyệt kia đột nhiên co rút lại, mút chặt chẽ hắn, bán đứng lời nói vừa rồi của cô.
Côn thịt bị nơi mềm mại kia kẹp chặt, xông thẳng tới nãi, Đái Luật Mậu lại động thân, nhìn Thẩm Quân, kẽ răng nghẹn ra một câu: "Tôi sẽ làm em thoải mái."
"Ách...A...A...."
Đột nhiên hắn động mạnh làm cô không trở tay kịp, cả người thiếu chút nữa là bị đâm ra ngoài. Hắn ra sức phát tiết, tình ái cao trào. Xương mu cũng chạm vào nhau. Tiểu huyệt bên ngoài trở nên đỏ thắm, dâm dịch âm thanh không dứt bên tai.
Thẩm Quân không nhịn được mà tán thưởng, không hổ là quân nhân, tinh lực thật là không ai sánh bằng được.
Đái Luật Mậu cúi đầu, nhìn thân thể trắng nõn dưới thân, nhìn rất ngon miệng, đặc biệt mềm mại hơn người. Hắn chỉ muốn cắn một ngụm, cái vật đang nhô cao kia run rẩy đáng thương vô cùng. Làm hắn không nhịn được mà cúi người, vừa ngậm vừa nghiền nát một bên ngực của Thẩm Quân.
Hắn chưa bao giờ hiểu được cảm giác xem trọng một cô gái là như thế nào, khó trách, nhiều nam nhân trong thiên hạ mơ mơ màng màng, nguyện cúi người ở dưới váy nữ nhân mà nghe họ sai bảo.
"Sướng sao?"
Đái Luật Mậu hỏi. Hắn phối hợp với Thẩm Quân, giúp cô hoàn thành bảng nghiên cứu này, nơi nào không được thì sửa lại, đồng thời, kỹ xảo tình ái của hắn cũng tăng lên vô tận.
Nhưng mà Thẩm Quân lại không cho là như vậy, có người nào lại hỏi câu này lúc đang làm tình sao? Chiều sâu chiều ngang thế nào cũng vô cùng thích hợp, Đái Luật Mậu dưới bộ quân trang, tuy bề ngoài rất đứng đắn, lời hắn nói cũng thập phần tự nhiên, nhưng mà cô không tin, hắn đối với việc kích thích này coi như là tản bộ.
Côn thịt thật dài, nhập sâu vào bên trong tiểu huyệt. Sau đó hắn lại mở miệng: "Góc độ này thì sao? Có đủ sâu không? Có thoải mái không?"
Thẩm Quân có chút nghiến răng nghiến lợi trả lời, ngực phập phồng không ngừng: "Đủ sâu, rất thoải mái. Có thể....A a...."
Đái Luật Mậu đột nhiên nâng hai chân cô lên đặt trên vai, rút ra côn thịt, sau đó lại đâm sâu vào: "Tư thế này thì sao? Lực đạo này có được không? Cảm giác thế nào?"
Thẩm Quân bất đắc dĩ: "Tư thế thì tạm được, lực độ cũng vừa phải, cảm giác thật không tồi....A....a...a...."
Đái Luật Mậu vừa nghe, động tác lại nhanh hơn, một giây vừa bình tĩnh, vừa cuồng bạo, thay phiên nhau không ngừng phát lực, Thẩm Quân cả người có điểm hôn mê.
"Như vậy thì sao?"
"Được...đư....."
"Vậy thì sao?"
"Cũng....có....thể...."
Thượng Tướng ơi Thượng Tướng, anh có thể an tĩnh mà làm tình được không? Mấy vấn đề này hỏi sau không được sao? Đái Luật Mậu tựa như một học sinh vô cùng nghiêm túc, nghiên cứu một cách chăm chú về vấn đề này. Đái Luật Mậu khai phá tiểu huyệt kia, không chừa lại một tấc nào, giống như hắn rất quen thuộc những hành động này vậy.
"A...."
Sau một tiếng rên rỉ thanh thúy, Đái Luật Mậu tàn nhẫn đâm sâu vào trong cơ thể cô, ở nơi nhạy cảm nhất, bắn ra lần tinh thứ ba nóng hổi.
Cả người cô như một bãi bùn vô lực nằm trên cỏ, thở dốc hổn hển, cả người như một vệt đỏ vệt tím xanh đỏ, trước ngực, bầu ngực chứ đầy vết răng, hai đầu vú càng đáng thương hơn. Sưng to đến đau đớn. Giữa hai chân, tiểu huyệt cũng không còn vẻ phấn hồng như ban đầu, biến thành một màu đỏ thẫm, khe thịt hỗn loạn một đống tinh dịch, biểu thị cho sự kích tình vừa rồi.
"Tiến sĩ Thẩm, có thể tiếp tục không?"
Thân thể vừa mới hồi sức, Đái Luật Mậu lại nảy lên cảm giác. Dương vật ở giữa hai chân vừa mềm nhũn không bao lâu lại ngẩng đầu, giờ phút này như đang chào cô, hoàn toàn không có xu hướng suy tàn.
"Tôi...Có thể...."
Nói Không Sao?
Lời chưa dứt, hắn đã xâm nhập vào thân thể Thẩm Quân. Ba chữ sau cùng bị nuốt hết vào bụng.
"A...a...Ha a....Thật thoải mái....A....Thật lớn....Ân..."
Thẩm Quân lắc eo, không tự giác lại nghênh hợp với hành động của hắn. Thân thể cô và côn thịt hắn hòa hợp đến hoàn mỹ, loại khoái cảm kích thích này bay lên một bậc, điều này càng làm hắn đối với Thẩm Quân nảy ra một loại cảm giác dị thường vô cùng.
"Nơi này được không? Thoải mái chứ?" Âm thanh thâm thúy bị che bởi dục vọng, môi mỏng lộ ra ngữ khí vô cùng không bình tĩnh, nữ nhân trước mặt cả khuôn mặt đều chứa phong tình, hai mắt liễm diễm, bộ dáng gợi cảm vô cùng. Đái Luật Mậu cúi đầu, ngậm chặt cái miệng nhỏ, toàn bộ khung cảnh hoàn mỹ vô cùng, đầu lưỡi cũng triền miên trao nhau.
Tiếng nước bên dưới thể hiện rõ độ tương hợp của hai người họ. Nước bọt trong miệng giống như là mỹ vị trên đời, hắn luyến tiếc mà mút hết vào miệng.
Đây chỉ là giả thuyết, bây giờ hai người bọn họ cùng nhau làm tình, kịch liệt vô cùng, hoàn toàn quên mất đây chỉ là ảo ảnh. Hai người họ ra sức giao cấu, va chạm, mồ hôi rơi đầy trên cỏ, dồn dập, lại thô suyễn, bật lên dục vọng dã thú sâu thẩm trong đáy lòng.
Bên không khí lúc này không ngừng vang lên thân thể va vào nhau, từ xa lạ, giờ đây trở nên quen thuộc vô cùng.
"Ân, thật lớn, Thiếu Tướng Đại Nhân....Ha...."
"Kêu tên tôi....A Luật...."
Trong nháy mắt, bao nhiêu phòng ngự trong lòng cô hoàn toàn sụp đổ: "A Luật...."
Không uổng bao nhiêu năm cô ở thế giới này chờ đợi hắn.
"Anh đây...."
Hai người trầm luân vào nhau, không biết giờ đây bên ngoài, đã ồn ào ầm ĩ bàn tán về hai người bọn họ.
Tác giả :
Đàn Sinh