Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa
Quyển 1 - Chương 24: Khởi sắc tâm [2]
“Bảo Bối à, con theo ta trở về Long Cung đi, ở đó có đủ thứ, con muốn cái gì là có cái đó. Con xem nơi này, thật đơn sơ và đâu có cái gì tốt a, muốn ăn cũng không có, muốn chơi cũng không có gì để chơi, phòng ở còn nhỏ như vậy, phòng bếp của Long Cung còn lớ
n hơn nơi này gấp ba bốn lần. Bảo Bối à, con theo ta trở về Long Cung đi.” Long Duệ vừa thấy Tử Tô rời khỏi, lại bắt đầu dụ hoặc Tiểu Long Nhi, cực lực khuyên hắn cùng đi với mình.
Tiểu Long Nhi nằm ngửa ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non mịn lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào cười tủm tỉm trước những lời dụ dỗ của hắn, cũng không trả lời, bé đang chờ đợi mẫu hậu trở về.
Long Duệ thấy Tiểu Long Nhi hoàn toàn không để ý đến lời nói của hắn, nóng lòng, vội vàng nắm lấy tay chân hắn, vội vàng nói: “Tiểu Long Nhi, con theo ta trở về Long Cung đi, được không? Con muốn cái gì ta cũng cho con được không?” Hắn thật sự đối với Tiểu Long Nhi vô cùng yêu thương, hận không thể mỗi ngày ở bên cạnh bé.
“Không được, Tiểu Long Nhi chỉ muốn ở cùng mẫu hậu, mẫu hậu ở chỗ nào Tiểu Long Nhi liền ở chỗ ấy, bằng không Tiểu Long Nhi thế nào cũng không đi.” Tiểu Long Nhi bỉu môi, nũng nịu trả lời, ánh mắt không nhìn về phía hắn.
Tiểu Long Nhi làm sao lại không biết tâm tư của hắn, nhưng bé không cần đâu, bé có mẫu hậu, nhà của mẫu hậu là nhà của bé, bé muốn vĩnh viễn cùng mẫu hậu chung một chỗ. Dù là Long Cung, làm sao cũng không ó mẫu hậu, cho nên hắn mới không cần đi.
Long Duệ trợn tròn mắt, Tiểu Long này một chút cũng không ngu ngốc, hơn nữa bé rất nhanh nhớ mẫu hậu của bé, không lẽ những đứa trẻ mới sinh đều là như vậy? Nhưng là, hắn lại thầm nghĩ toàn tâm toàn ý đem hắn mang về
“Nhưng mẫu hậu của con là một con người, phàm nhân, không phải Long Tộc, con đi theo cô ấy cũng không được gì, rồng và người không nên ở cùng một chỗ, con là giống rồng cao quý, cô ấy là nhân loại thấp kém. Con nên trở về Long Tộc, nên theo ta trở về đi, cho con làm Long Vương, được không?” Long Duệ tận tình khuyên bảo dụ dỗ, vô cùng gấp hút, hắn cũng không hy vọng lúc nữ nhân kia trở lại mà hắn còn chưa có thể thuyết phục Tiểu Long Nhi.
Tiểu Long Nhi không cười, nheo mắt lại nhìn nhìn hắn không chớp mắt, nhếch cái miệng nhỏ nhắn, phi thường không hờn giận. Sau đó, đột nhiên lặng yên không một tiếng động nở nụ cười.
Sau đó, một cái khăn mặt ướt sũng nhắm chính xác ném vào đỉnh đầu của Long Duệ, ngay sau đó Tử Tô giận dữ hét lên: “Anh nói cái gì? Tôi thấp kém, anh cao quý?” Nàng thật sự là tức chết rồi, nàng lo lắng không biết tên Long Duệ kia sẽ đối với con nàng như thế nào, vội vàng tắm rửa thật nhanh đi ra, liền nghe được những lời nói này, cư nhiên xúi giục con nàng rời khỏi nàng, nam nhân này rất đáng giận.
Khuôn mặt tuấn tú của Long Duệ tái mét, từ trước đến giờ hắn chưa từng bị đối xử như vậy, tức giận đến mức giật mạnh khăn mặt xuống, bất quá là một phàm nhân mà thôi. Rất đáng giận, hắn cũng tức giận tận trời xoay người sang chỗ khác. Nhưng là, khi hắn xoay người, lại ngây người.
Chỉ thấy vẻ mặt Tử Tô đang tức giận nhưng chỉ mặc một cái áo ngủ thắt ngang eo đang trừng mắt nhìn mình, ngoại trừ trên mặt tức giận đến đỏ bừng, da thịt trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, hai chân thon dài, hai tay mảnh khảnh, nhấp nhô theo từng hơi thở, cổ thon nhỏ, hai chân xinh đẹp khéo léo……
Nếu không có vẻ mặt vô cùng giận dữ của nàng, Long Duệ thật sự nhịn không được nuốt nước miếng, thân thể nổi lên những phản ứng không nên Nhưng khi ánh mắt mê đắm của hắn quét từ chân đến tận khuôn mặt nàng, hắn chợt tỉnh.
“Tên xấu xa, anh lập tức lập tức cút cho tôi, đi ngay lập tức.” Tử Tô thật sự là rất giận, gã xấu xa này xúi giục con nàng, còn nói nàng là nhân loại thấp kém, nếu nhân loại thấp kém như thế, hắn đến đây để làm gì, mau nhanh chóng rời khỏi thế giới
Nhìn mặt của Tử Tô giận đến phát điên, trong lòng Long Duệ đột nhiên có loại cảm giác run sợ, người phụ nữ này đang vô cùng tức giận, tuyệt đối không giống như thiếp của hắn, tính tình mềm mại như nước, ôn nhu săn sóc, người này quả thực chính là một Mẫu Dạ Xoa.
Thấy hắn không đi, Tử Tô nhìn trái nhìn phải, gặp bên cạnh tủ quần áo có giá máng áo, liền nhanh nhanh chạy tới cầm lấy cái giá áo, không chút nghĩ ngợi liền đánh về phía hắn.
n hơn nơi này gấp ba bốn lần. Bảo Bối à, con theo ta trở về Long Cung đi.” Long Duệ vừa thấy Tử Tô rời khỏi, lại bắt đầu dụ hoặc Tiểu Long Nhi, cực lực khuyên hắn cùng đi với mình.
Tiểu Long Nhi nằm ngửa ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non mịn lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào cười tủm tỉm trước những lời dụ dỗ của hắn, cũng không trả lời, bé đang chờ đợi mẫu hậu trở về.
Long Duệ thấy Tiểu Long Nhi hoàn toàn không để ý đến lời nói của hắn, nóng lòng, vội vàng nắm lấy tay chân hắn, vội vàng nói: “Tiểu Long Nhi, con theo ta trở về Long Cung đi, được không? Con muốn cái gì ta cũng cho con được không?” Hắn thật sự đối với Tiểu Long Nhi vô cùng yêu thương, hận không thể mỗi ngày ở bên cạnh bé.
“Không được, Tiểu Long Nhi chỉ muốn ở cùng mẫu hậu, mẫu hậu ở chỗ nào Tiểu Long Nhi liền ở chỗ ấy, bằng không Tiểu Long Nhi thế nào cũng không đi.” Tiểu Long Nhi bỉu môi, nũng nịu trả lời, ánh mắt không nhìn về phía hắn.
Tiểu Long Nhi làm sao lại không biết tâm tư của hắn, nhưng bé không cần đâu, bé có mẫu hậu, nhà của mẫu hậu là nhà của bé, bé muốn vĩnh viễn cùng mẫu hậu chung một chỗ. Dù là Long Cung, làm sao cũng không ó mẫu hậu, cho nên hắn mới không cần đi.
Long Duệ trợn tròn mắt, Tiểu Long này một chút cũng không ngu ngốc, hơn nữa bé rất nhanh nhớ mẫu hậu của bé, không lẽ những đứa trẻ mới sinh đều là như vậy? Nhưng là, hắn lại thầm nghĩ toàn tâm toàn ý đem hắn mang về
“Nhưng mẫu hậu của con là một con người, phàm nhân, không phải Long Tộc, con đi theo cô ấy cũng không được gì, rồng và người không nên ở cùng một chỗ, con là giống rồng cao quý, cô ấy là nhân loại thấp kém. Con nên trở về Long Tộc, nên theo ta trở về đi, cho con làm Long Vương, được không?” Long Duệ tận tình khuyên bảo dụ dỗ, vô cùng gấp hút, hắn cũng không hy vọng lúc nữ nhân kia trở lại mà hắn còn chưa có thể thuyết phục Tiểu Long Nhi.
Tiểu Long Nhi không cười, nheo mắt lại nhìn nhìn hắn không chớp mắt, nhếch cái miệng nhỏ nhắn, phi thường không hờn giận. Sau đó, đột nhiên lặng yên không một tiếng động nở nụ cười.
Sau đó, một cái khăn mặt ướt sũng nhắm chính xác ném vào đỉnh đầu của Long Duệ, ngay sau đó Tử Tô giận dữ hét lên: “Anh nói cái gì? Tôi thấp kém, anh cao quý?” Nàng thật sự là tức chết rồi, nàng lo lắng không biết tên Long Duệ kia sẽ đối với con nàng như thế nào, vội vàng tắm rửa thật nhanh đi ra, liền nghe được những lời nói này, cư nhiên xúi giục con nàng rời khỏi nàng, nam nhân này rất đáng giận.
Khuôn mặt tuấn tú của Long Duệ tái mét, từ trước đến giờ hắn chưa từng bị đối xử như vậy, tức giận đến mức giật mạnh khăn mặt xuống, bất quá là một phàm nhân mà thôi. Rất đáng giận, hắn cũng tức giận tận trời xoay người sang chỗ khác. Nhưng là, khi hắn xoay người, lại ngây người.
Chỉ thấy vẻ mặt Tử Tô đang tức giận nhưng chỉ mặc một cái áo ngủ thắt ngang eo đang trừng mắt nhìn mình, ngoại trừ trên mặt tức giận đến đỏ bừng, da thịt trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, hai chân thon dài, hai tay mảnh khảnh, nhấp nhô theo từng hơi thở, cổ thon nhỏ, hai chân xinh đẹp khéo léo……
Nếu không có vẻ mặt vô cùng giận dữ của nàng, Long Duệ thật sự nhịn không được nuốt nước miếng, thân thể nổi lên những phản ứng không nên Nhưng khi ánh mắt mê đắm của hắn quét từ chân đến tận khuôn mặt nàng, hắn chợt tỉnh.
“Tên xấu xa, anh lập tức lập tức cút cho tôi, đi ngay lập tức.” Tử Tô thật sự là rất giận, gã xấu xa này xúi giục con nàng, còn nói nàng là nhân loại thấp kém, nếu nhân loại thấp kém như thế, hắn đến đây để làm gì, mau nhanh chóng rời khỏi thế giới
Nhìn mặt của Tử Tô giận đến phát điên, trong lòng Long Duệ đột nhiên có loại cảm giác run sợ, người phụ nữ này đang vô cùng tức giận, tuyệt đối không giống như thiếp của hắn, tính tình mềm mại như nước, ôn nhu săn sóc, người này quả thực chính là một Mẫu Dạ Xoa.
Thấy hắn không đi, Tử Tô nhìn trái nhìn phải, gặp bên cạnh tủ quần áo có giá máng áo, liền nhanh nhanh chạy tới cầm lấy cái giá áo, không chút nghĩ ngợi liền đánh về phía hắn.
Tác giả :
Phiêu Lượng Hải Yêu