Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 265
Khương Thục Đồng đưa tay lên, nhìn vào chiếc nhẫn trên tay, đây là đích thân anh đeo cho cô hôm qua, nhẫn kim cương của Cartier, đời đời kiếp kiếp một đôi.
Chiếc nhẫn kim cương anh đeo trước đây, anh đã lấy ra, đeo lên và giống hệt chiếc nhẫn của Khương Thục Đồng.
Bây giờ nhìn lại, thật là nực cười.
Hôn nhân với anh ta, chẳng khác gì trò chơi.
Khương Thục Đồng không nghe thấy tiếng nói chuyện của đối phương là ai, bởi vì cô đã quay trở về phòng của mình.
Khi cô xuất hiện trở lại, cô ăn mặc gọn gàng, đeo trên tai một đôi bông tai, mang giày cao gót, ăn mặc rất sang trọng.
Đi xuống cầu thang, mới nhìn thấy Diệp Thu.
Rất lâu rồi không gặp người bà ta rồi.
Diệp Thu khiêu khích nhìn Khương Thục Đồng nói, “Ôi, Cố phu nhân mới hay sao, gặp tôi rồi, có phải nên gọi tôi một tiếng dì không?
Khương Thục Đồng không thèm để ý bà ta, tự mình đi đến trước mặt Cố Minh Thành, ngồi lên đùi của anh ta, ôm lấy anh ta bắt đầu hôn.
Hai tay ôm lấy cổ của CốMinh Thành.
Đây làm cho Diệp Thu có chút ngại ngùng.
Bởi vì sự ngại ngùng của người phụ nữ, cũng vì sự không được tôn trọng.
Lúc bà ta gả cho Cố Thanh Nguyên, Cố Thanh Nguyên đã 40 tuổi rồi, và ta chưa tùng nếm trải tình yêu kịch tính như vậy.
Nhìn thấy hai người như vậy, Diệp Thu cái gì cũng không nói, vừa tức giận vưad dẫm chân bỏ đi.
Nghe thấy động tĩnh phía sau, Khương Thục Đồng ngừng ngay động tác hôn Cố Minh Thành.
“Cố Minh Thành, anh là đồ khốn!” Khương Thục Đồng vẫn ngồi trên người Cố Minh Thành, giọng hận thù, khàn khàn nói một câu.
Cố Minh Thành đè chặt Khương Thục Đồng dưới người, nhưng không nắm chặt tay cô, vì vậy hai tay của Khương Thục Đồng hết sức đấm thật mạnh vào đôi vai của anh.
Cố Minh Thành biến thái tận hưởng bộ dạng không bình tĩnh của Khương Thục Đồng khi đấm vào vai của anh ta, cho nên, anh ta không ngăn cản lại.
“Toàn bộ người trong Hải Thành đều biết, em bây giờ đã kết hôn với tên khốn này rồi.” Đôi tay của Cố Minh Thành giữ lấy eo của Khương Thục Đồng.
“Em và anh kết hôn chỉ là một hình thức mà thôi, hơn nữa đó là cuộc hôn nhân dưới âm mưa của anh!” Khương Thục Đồng rất bất lực, rất uất ức.
Nhưng sự uất ức này không thể để cho Diệp Thu nhìn ra được.
“Cố phu nhân, anh nghĩ là em chưa hiểu rõ hàm ý của cuộc hôn nhân hình thức rồi.” Cố Minh Thành nói một câu.
Khương Thục Đồng cắn răng, cô ta biết kết hôn hình thức là ý gì, cô ta và Lục Chí Khiêm như vậy mới gọi là cuộc hôn nhân hình thức, lãnh giấy kết hôn xong cái gì cũng không làm, đó gọi là cuộc hôn nhân hình thức, cô ta và Cố Minh Thành như vậy, làm qua vô số lần, nhưng chưa lãnh giấy kết hôn, đó gọi là bịt tai trộm chuông, bây giờ Khương Thục Đồng có chút hiểu ý của Cố Minh Thành rồi, anh ta kết hôn giả, chính vì muốn đánh lừa tìm ra chiến lược thực sự của Cố Thanh Nguyên.
Nhưng Khương Thục Đồng không hiểu ý nghĩa của miếng đất L là gì?
Đây là lần đầu tiên Cố Minh Thành gọi cô ta là phu nhân Cố, có lẽ về sau, cái tên Khương tiểu thư từ nay sẽ biến mất ở Hải Thành, thay vào đó là “ Phu nhân Cố”.
Nhìn xem, thật mỉa mai!
Khương Thục Đồng cầm lấy chìa khóa xe, đứng dậy muốn rời đi, chân không cẩn thận đụng trúng cạnh bàn trà.
Cô rên lên một tiếng, chân đã bị đụng bầm rồi.
Cố Minh Thành đã đứng dậy lấy thuốc tím rồi.
Anh ta đưa chân của Khương Thục Đồng lên trên đùi của mình, rất cẩn thận bôi thuốc tím lên vết thương.
Chân trần cọ xát vào quần của anh, nhột nhột tê tê, khi bôi thuốc lên rất đau, Khương Thục Đồng không chịu nổi rên thành tiếng.
“Hôm nay ra ngoài rồi, dự tính khi nào mới về, phu nhân Cố?” Cố Minh Thành vừa bôi thuốc vừa hỏi.
“Không biết! Có thể tối nay không về!” Khương Thục Đồng nói không có chút khách khí.
Cả người cô ta chỉ là một con cờ, bị Cố Minh Thành chơi trong bàn tay, nghĩ rằng đám cưới là một sự thiêng liêng, chẳng qua chỉ là một bước cờ của anh ta, hơn nữa còn là kết quả tương kế tựu kế với Cảnh Thuỵ.
Rõ ràng cũng không có lãnh giấy kết hôn, có thể anh ta chính là muốn tạo ra ảo giác đã lãnh giấy kết hôn cho Diệp Thu, như vậy Diệp Thu mới nói ra mục đích là gì!
Có lẽ anh ta rõ ràng chưa từng nghĩ đến kết hôn.
“Đây không giống hành vi của con gái nhà lành!” Cố Minh Thành ngước mắt lên.
Anh ta đã nắm chắt trái tim của Khương Thục Đồng, mọi việc nắm rất chuẩn, ánh mắt cũng rất chuẩn.
Bôi xong thuốc tím, Khương Thục Đồng đi ra ngoài, mở cửa xe, đi đến xưởng may.
Buổi trưa Cố Minh Thành có một buổi tiệc, những người mới đến trong lĩnh vực khoa học công nghệ đang bàn về xu hướng phát triển trong tương lai, hoạt động kinh doanh bất động sản của tập đoàn Minh Thành đã ổn định rồi, Cố Minh Thành gần đây đang đầu tư rất lớn vào phương diện công nghệ mới.
Nữ CEO người Hồng Kong cũng có đi, cô ta gần đây đang tức giận, cô ta vì theo đuổi Cố Minh Thành, mới ở lại Hải Thành một thời gian lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng, Cố Minh Thành quả nhiên thần không biết quỷ không hay đã kết hôn rồi.
“Cố tổng, vợ ông sao lại không đến? Mới kết hôn, để người đẹp một mình ở nhà, anh yên tâm à! ” Có người la lên.
“Cô ấy bận!”
“Vừa kết hôn, có thể bận như thế nào sao? Đúng lúc vợ tôi đã từng ở xưởng may của cô ta đặt qua quần áo, để tôi bảo vợ tôi lừa cô ấy ra!” Người tên Tân Quý bên khoa công nghệ khoát vai người phụ nữ bên cạnh.
Cố Minh Thành không tiện từ chối.
Toàn bộ người ngồi trong bàn đều nín thở, muốn nghe thử vợ của Tân Quý và Khương Thục Đồng nói với nhau như thế nào.
Nghe nói qua Khương Thục Đồng là mỹ nhân có tiếng của Hải thành, thân thể, tướng mạo đều rất có tiếng, ở đây có rất nhiều người chỉ nghe qua danh tiếng của Khương Thục Đồng, nhưng chưa được gặp qua, trong lòng đều ngứa ngáy, hơn nữa bây giờ đã là vợ của Cố Minh Thành.
“Cố phu nhân đáp ứng rồi!” Vợ của Tân Quý hết sức vui mừng nói.
Mọi người đều nghe rõ rồi, lúc nãy cô ấy viện cớ là, mang thai rồi, bụng lớn, không thể ra ngoài, muốn Cố phu nhân đích thân đến, cô ta hiện nay đang ở khách sạn.
Khương Thục Đồng bình thường không nhận loại công việc này, đúng lúc hôm nay cô ta không có việc gì làm, cho nên mới đồng ý.
Sau khi Khương Thục Đồng vội vàng đến khách sạn, mới phát hiện một bàn người đều đang nhìn cô ta.
Người đó đang ngồi giữa một đám người, đang cầm ly rượu như không có chuyện gì vậy.
Khương Thục Đồng biết rằng mình đã bị lừa, nhưng mọi người đều ở đó, cô không tiện nổi giận.
Sau đó ngồi bên cạnh Cố Minh Thành, cố ý nhường ra một chỗ ngồi, người dựa người, cả phòng một lúc vang lên những âm thanh xào xạc thay đổi chỗ ngồi.
Vợ của Tân Quý chỉ vào chiếc ghế bên cạnh Cố Minh Thành, nói một câu, “Cố phu nhân, ngồi đi! Không phải cố ý gạt cô đến đây, thực sự là mọi người quá kỳ vọng.
Khương Thục Đồng ngồi bên cạnh Cố Minh Thành.
Còn nữa, cô ta chú ý đến người phụ nữ lần trước ở phòng làm việc của Cố Minh Thành.
Cô ta vẫn đang tự mình hối tiếc về cách cư xử thiếu tôn trọng và biểu hiện khốn đốn của mình.
Vị CEO đó cũng tỉ mỉ đánh gía Khương Thục Đồng, và khốn đốn như lần trước, cô ta lần này, vừa xinh đẹp vừa tươi sáng, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, đừng nói đàn ông, đến cả phụ nữ nhìn thấy đều muốn đó.
Khương Thục Đồng vừa mới ngồi xuống, cánh tay của Cố Minh Thành đã đặt phía sau ghế của cô ta, nữa người anh nghiêng về phía Khương Thục Đồng, giống như toàn bộ người Khương Thục Đồng đều trong vòng tay của anh.
“Lần trước chỉ biết hai vị kết hôn rồi, nhưng chúng tôi chưa thấy hai vị uống rượu giao bôi, hôm nay bù đắp như thế nào?” Có người la lên.
Dù sao là vợ chồng mới cưới, với thân phận đặc biệt của Cố Minh Thành, dễ dàng trở thành tâm điểm trong cả căn phòng này.
Khương Thục Đồng vẫn không lên tiếng, không lên tiếng tức là cô không muốn làm sự việc này lớn thêm.
Mọi người đều bắt đầu hô lên, giống như Khương Thục Đồng không nâng ly thì sẽ không bỏ qua cho cô.
“Cố phu nhân, cho người đàn ông của em chút thể diện đi!” Cố Minh Thành bên cạnh cầm sẵn ly rượu, đợi Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng không còn cách, nâng ly rượu đỏ lên.
Cánh tay của Cố Minh Thành đã quàng qua cánh tay của cô ta, đôi mắt Khương Thục Đồng chú ý trên ly rượu, không nhìn Cố Minh Thành.
Vừa muốn uống rượu, đôi môi của Cố Minh Thành đã ép qua rồi.
Khương Thục Đồng muốn tránh, nhưng cánh tay nhỏ bé của cô đã bị anh quàng lại, không gian hoạt động của cô ta có hạn, rõ ràng không cử động được.
Cho nên, cô ta nâng ly rượu, bị động chấp nhận nụ hôn của Cố Minh Thành.
Lúc này, âm thanh xung quanh càng lớn hơn, đều đang hô lên những lời như “ Có lời rồi” “Hôm nay được xem bản giới hạn”.
Khương Thục Đồng bị động bị anh ta hôn trước mặt mọi người.
Có một câu nói mọi người nói rất nhiều, “Dưới sự chứng kiến của mọi người đã không giới hạn như vậy, vậy buổi tối không biết không có giới hạn như thế nào đây? Có phải đang muốn chuẩn bị sinh con thứ hai không?”
Cố Minh Thành buông Khương Thục Đồng ra.
“Sinh hay không sinh, phải xem phu nhân Cố có đồng ý hay không nữa.” Cố Minh Thành ung dung nói một câu.
Xem ra hôm nay tâm trạng không tệ.
Mọi người đều nghĩ rằng ý nghĩa của Cố tổng là, tránh hay không tránh thai đều phải xem Khương Thục Đồng.
Thực ra ý của Cố Minh Thành là:Làm hay không làm, phải xem cô ta.
Khương Thục Đồng cảm thấy đôi môi của bản thân bị anh ta hôn đến đỏ lên, sưng phù, da cũng muốn rơi xuống.
Khuôn mặt cô ta ửng hồng.
Cố Minh Thành đem nửa ly rượu trắng uống hết.
Khương Thục Đồng nhìn vào ly rượu vang đỏ đươc rót đầy đó, nhíu mày.
Cố Minh Thành thì thầm bên tai Khương Thục Đồng một câu, “Dù cho là rượu giao bôi, cách uống cũng phải không giống như người khác!”
Khương Thục Đồng đột nhiên nhớ tới lúc cô ta và Lục Chí Khiêm, chính là bởi một ly rượu giao bôi, Cố Minh Thành đã biến cô thành một người phụ nữ không trung thành, có thể anh đang đề cập đến điều này.
Ý của Cố Minh Thành là, đã từng cùng người đàn ông khác uống qua rượu giao bội rồi, hôm nay anh ta nhất định phải hôn cô ta, phải khác với trước đây.
Chỉ có khác với trước đây, cô ta mới có thể nhớ lấy.
“Không uống sao?” Cố Minh Thành hỏi cô một câu.
Giọng nói “Giúp cô ta uống” “Giúp cô ta uống” Vang lên.
Cho nên, sau khi Khương Thục Đồng uống một ngụm nhỏ thì nhăn lại chân mày, tay kia của Cố Minh Thành lấy qua ly rượu của cô ta, toàn bộ uống hết.
Khương Thục Đồng nhanh chóng rút tay cô ta ra.
Không biết hôm nay Cố Minh Thành xảy ra chuyện gì nữa, chỉ uống có hai ly rượu, thì bất đầu phải tìm cách trả giá, lúc trước, anh ta uống một lít rượu cũng không thành vấn đề.
Khương Thục Đồng ngồi xe của anh ta, cô ta nhát gan, thậm chí chỉ uống một ngụm rượu cũng sợ bị cảnh sát bắt giữ, rất xấu hổ.
Cố Minh Thành ngồi ở phía sau, dựa thật mật vào cô ta.
Vì vậy, Khương Thục Đồng lại một lần nữa ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên cơ thể của anh ta, quyến rũ đến chóng mặt, sự gợi cảm mà ghi hoặc.
Cô ta chỉ là không nói chuyện.
“Phu nhân Cố, còn đang ghi giận chồng mình sao?”
Tay của Cố Minh Thành nhẹ nhàng đặt ra phía sau lưng Khương Thục Đồng.
Đây là lần đầu tiên anh tự xưng hô là “chồng” của Khương Thục Đồng.
Cách xưng hô mới nói ra, thì Khương Thục Đồng tự cảm thấy quan hệ của mình và Cố Minh Thành không giống như trước nữa.
Có chỗ nào không giống, nói không ra, chỉ là rất thân thiết.
“Đương nhiên!” Khương Thục Đồng quay đầu nhìn hướng bên ngoài xe, không muốn nói thêm nữa.
Tuy rằng biết được từ “Chồng” Này, Khương Thục Đồng không xứng đáng để có.
Thiết kế trong xe của anh ta tương đối cao cấp, mặc dù bên ngoài sống động náo nhiệt, bên trong cũng không cảm nhận được một chút động tĩnh, chỉ cảm thấy ổn định yên tĩnh.
Về đến nhà, Khương Thục Đồng cái gì cũng không nói, thì đi đến phòng của con để ngủ.
Không có người phụ nữ nào muốn một một tình yêu đầy âm mưu, Khương Thục Đồng cảm thấy cô ta bị lừa rồi, muốn thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này.
Sáng mai khi thức dậy, Cố Minh Thành đang lười biếng ngồi trong phòng khách ở dưới lầu nhìn gì đó.
Từ trên cầu thang, Khương Thục Đồng chỉ nhìn thấy anh ta có thể đang xem một bộ ảnh, trong bộ ảnh là một người phụ nữ trẻ tuổi, nhưng đang xem là ai, thì Khương Thục Đồng không biết.
Bởi vì lúc này điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên.
Cố Minh Thành nghe thấy động tĩnh, nghiêng đầu nhìn Khương Thục Đồng một cái, đóng bộ ảnh lại.
Hình như luôn bảo mật với Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng thấy khó chịu giống như ăn phải một ngàn con ruồi vậy.
Bắt máy lên, là điện thoại của Khương Lịch Niên gọi đến, anh nói mình nhận được giấy triệu tập rồi.
Khương Thục Đồng sửng sờ một lúc!
Chiếc nhẫn kim cương anh đeo trước đây, anh đã lấy ra, đeo lên và giống hệt chiếc nhẫn của Khương Thục Đồng.
Bây giờ nhìn lại, thật là nực cười.
Hôn nhân với anh ta, chẳng khác gì trò chơi.
Khương Thục Đồng không nghe thấy tiếng nói chuyện của đối phương là ai, bởi vì cô đã quay trở về phòng của mình.
Khi cô xuất hiện trở lại, cô ăn mặc gọn gàng, đeo trên tai một đôi bông tai, mang giày cao gót, ăn mặc rất sang trọng.
Đi xuống cầu thang, mới nhìn thấy Diệp Thu.
Rất lâu rồi không gặp người bà ta rồi.
Diệp Thu khiêu khích nhìn Khương Thục Đồng nói, “Ôi, Cố phu nhân mới hay sao, gặp tôi rồi, có phải nên gọi tôi một tiếng dì không?
Khương Thục Đồng không thèm để ý bà ta, tự mình đi đến trước mặt Cố Minh Thành, ngồi lên đùi của anh ta, ôm lấy anh ta bắt đầu hôn.
Hai tay ôm lấy cổ của CốMinh Thành.
Đây làm cho Diệp Thu có chút ngại ngùng.
Bởi vì sự ngại ngùng của người phụ nữ, cũng vì sự không được tôn trọng.
Lúc bà ta gả cho Cố Thanh Nguyên, Cố Thanh Nguyên đã 40 tuổi rồi, và ta chưa tùng nếm trải tình yêu kịch tính như vậy.
Nhìn thấy hai người như vậy, Diệp Thu cái gì cũng không nói, vừa tức giận vưad dẫm chân bỏ đi.
Nghe thấy động tĩnh phía sau, Khương Thục Đồng ngừng ngay động tác hôn Cố Minh Thành.
“Cố Minh Thành, anh là đồ khốn!” Khương Thục Đồng vẫn ngồi trên người Cố Minh Thành, giọng hận thù, khàn khàn nói một câu.
Cố Minh Thành đè chặt Khương Thục Đồng dưới người, nhưng không nắm chặt tay cô, vì vậy hai tay của Khương Thục Đồng hết sức đấm thật mạnh vào đôi vai của anh.
Cố Minh Thành biến thái tận hưởng bộ dạng không bình tĩnh của Khương Thục Đồng khi đấm vào vai của anh ta, cho nên, anh ta không ngăn cản lại.
“Toàn bộ người trong Hải Thành đều biết, em bây giờ đã kết hôn với tên khốn này rồi.” Đôi tay của Cố Minh Thành giữ lấy eo của Khương Thục Đồng.
“Em và anh kết hôn chỉ là một hình thức mà thôi, hơn nữa đó là cuộc hôn nhân dưới âm mưa của anh!” Khương Thục Đồng rất bất lực, rất uất ức.
Nhưng sự uất ức này không thể để cho Diệp Thu nhìn ra được.
“Cố phu nhân, anh nghĩ là em chưa hiểu rõ hàm ý của cuộc hôn nhân hình thức rồi.” Cố Minh Thành nói một câu.
Khương Thục Đồng cắn răng, cô ta biết kết hôn hình thức là ý gì, cô ta và Lục Chí Khiêm như vậy mới gọi là cuộc hôn nhân hình thức, lãnh giấy kết hôn xong cái gì cũng không làm, đó gọi là cuộc hôn nhân hình thức, cô ta và Cố Minh Thành như vậy, làm qua vô số lần, nhưng chưa lãnh giấy kết hôn, đó gọi là bịt tai trộm chuông, bây giờ Khương Thục Đồng có chút hiểu ý của Cố Minh Thành rồi, anh ta kết hôn giả, chính vì muốn đánh lừa tìm ra chiến lược thực sự của Cố Thanh Nguyên.
Nhưng Khương Thục Đồng không hiểu ý nghĩa của miếng đất L là gì?
Đây là lần đầu tiên Cố Minh Thành gọi cô ta là phu nhân Cố, có lẽ về sau, cái tên Khương tiểu thư từ nay sẽ biến mất ở Hải Thành, thay vào đó là “ Phu nhân Cố”.
Nhìn xem, thật mỉa mai!
Khương Thục Đồng cầm lấy chìa khóa xe, đứng dậy muốn rời đi, chân không cẩn thận đụng trúng cạnh bàn trà.
Cô rên lên một tiếng, chân đã bị đụng bầm rồi.
Cố Minh Thành đã đứng dậy lấy thuốc tím rồi.
Anh ta đưa chân của Khương Thục Đồng lên trên đùi của mình, rất cẩn thận bôi thuốc tím lên vết thương.
Chân trần cọ xát vào quần của anh, nhột nhột tê tê, khi bôi thuốc lên rất đau, Khương Thục Đồng không chịu nổi rên thành tiếng.
“Hôm nay ra ngoài rồi, dự tính khi nào mới về, phu nhân Cố?” Cố Minh Thành vừa bôi thuốc vừa hỏi.
“Không biết! Có thể tối nay không về!” Khương Thục Đồng nói không có chút khách khí.
Cả người cô ta chỉ là một con cờ, bị Cố Minh Thành chơi trong bàn tay, nghĩ rằng đám cưới là một sự thiêng liêng, chẳng qua chỉ là một bước cờ của anh ta, hơn nữa còn là kết quả tương kế tựu kế với Cảnh Thuỵ.
Rõ ràng cũng không có lãnh giấy kết hôn, có thể anh ta chính là muốn tạo ra ảo giác đã lãnh giấy kết hôn cho Diệp Thu, như vậy Diệp Thu mới nói ra mục đích là gì!
Có lẽ anh ta rõ ràng chưa từng nghĩ đến kết hôn.
“Đây không giống hành vi của con gái nhà lành!” Cố Minh Thành ngước mắt lên.
Anh ta đã nắm chắt trái tim của Khương Thục Đồng, mọi việc nắm rất chuẩn, ánh mắt cũng rất chuẩn.
Bôi xong thuốc tím, Khương Thục Đồng đi ra ngoài, mở cửa xe, đi đến xưởng may.
Buổi trưa Cố Minh Thành có một buổi tiệc, những người mới đến trong lĩnh vực khoa học công nghệ đang bàn về xu hướng phát triển trong tương lai, hoạt động kinh doanh bất động sản của tập đoàn Minh Thành đã ổn định rồi, Cố Minh Thành gần đây đang đầu tư rất lớn vào phương diện công nghệ mới.
Nữ CEO người Hồng Kong cũng có đi, cô ta gần đây đang tức giận, cô ta vì theo đuổi Cố Minh Thành, mới ở lại Hải Thành một thời gian lâu như vậy, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng, Cố Minh Thành quả nhiên thần không biết quỷ không hay đã kết hôn rồi.
“Cố tổng, vợ ông sao lại không đến? Mới kết hôn, để người đẹp một mình ở nhà, anh yên tâm à! ” Có người la lên.
“Cô ấy bận!”
“Vừa kết hôn, có thể bận như thế nào sao? Đúng lúc vợ tôi đã từng ở xưởng may của cô ta đặt qua quần áo, để tôi bảo vợ tôi lừa cô ấy ra!” Người tên Tân Quý bên khoa công nghệ khoát vai người phụ nữ bên cạnh.
Cố Minh Thành không tiện từ chối.
Toàn bộ người ngồi trong bàn đều nín thở, muốn nghe thử vợ của Tân Quý và Khương Thục Đồng nói với nhau như thế nào.
Nghe nói qua Khương Thục Đồng là mỹ nhân có tiếng của Hải thành, thân thể, tướng mạo đều rất có tiếng, ở đây có rất nhiều người chỉ nghe qua danh tiếng của Khương Thục Đồng, nhưng chưa được gặp qua, trong lòng đều ngứa ngáy, hơn nữa bây giờ đã là vợ của Cố Minh Thành.
“Cố phu nhân đáp ứng rồi!” Vợ của Tân Quý hết sức vui mừng nói.
Mọi người đều nghe rõ rồi, lúc nãy cô ấy viện cớ là, mang thai rồi, bụng lớn, không thể ra ngoài, muốn Cố phu nhân đích thân đến, cô ta hiện nay đang ở khách sạn.
Khương Thục Đồng bình thường không nhận loại công việc này, đúng lúc hôm nay cô ta không có việc gì làm, cho nên mới đồng ý.
Sau khi Khương Thục Đồng vội vàng đến khách sạn, mới phát hiện một bàn người đều đang nhìn cô ta.
Người đó đang ngồi giữa một đám người, đang cầm ly rượu như không có chuyện gì vậy.
Khương Thục Đồng biết rằng mình đã bị lừa, nhưng mọi người đều ở đó, cô không tiện nổi giận.
Sau đó ngồi bên cạnh Cố Minh Thành, cố ý nhường ra một chỗ ngồi, người dựa người, cả phòng một lúc vang lên những âm thanh xào xạc thay đổi chỗ ngồi.
Vợ của Tân Quý chỉ vào chiếc ghế bên cạnh Cố Minh Thành, nói một câu, “Cố phu nhân, ngồi đi! Không phải cố ý gạt cô đến đây, thực sự là mọi người quá kỳ vọng.
Khương Thục Đồng ngồi bên cạnh Cố Minh Thành.
Còn nữa, cô ta chú ý đến người phụ nữ lần trước ở phòng làm việc của Cố Minh Thành.
Cô ta vẫn đang tự mình hối tiếc về cách cư xử thiếu tôn trọng và biểu hiện khốn đốn của mình.
Vị CEO đó cũng tỉ mỉ đánh gía Khương Thục Đồng, và khốn đốn như lần trước, cô ta lần này, vừa xinh đẹp vừa tươi sáng, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, đừng nói đàn ông, đến cả phụ nữ nhìn thấy đều muốn đó.
Khương Thục Đồng vừa mới ngồi xuống, cánh tay của Cố Minh Thành đã đặt phía sau ghế của cô ta, nữa người anh nghiêng về phía Khương Thục Đồng, giống như toàn bộ người Khương Thục Đồng đều trong vòng tay của anh.
“Lần trước chỉ biết hai vị kết hôn rồi, nhưng chúng tôi chưa thấy hai vị uống rượu giao bôi, hôm nay bù đắp như thế nào?” Có người la lên.
Dù sao là vợ chồng mới cưới, với thân phận đặc biệt của Cố Minh Thành, dễ dàng trở thành tâm điểm trong cả căn phòng này.
Khương Thục Đồng vẫn không lên tiếng, không lên tiếng tức là cô không muốn làm sự việc này lớn thêm.
Mọi người đều bắt đầu hô lên, giống như Khương Thục Đồng không nâng ly thì sẽ không bỏ qua cho cô.
“Cố phu nhân, cho người đàn ông của em chút thể diện đi!” Cố Minh Thành bên cạnh cầm sẵn ly rượu, đợi Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng không còn cách, nâng ly rượu đỏ lên.
Cánh tay của Cố Minh Thành đã quàng qua cánh tay của cô ta, đôi mắt Khương Thục Đồng chú ý trên ly rượu, không nhìn Cố Minh Thành.
Vừa muốn uống rượu, đôi môi của Cố Minh Thành đã ép qua rồi.
Khương Thục Đồng muốn tránh, nhưng cánh tay nhỏ bé của cô đã bị anh quàng lại, không gian hoạt động của cô ta có hạn, rõ ràng không cử động được.
Cho nên, cô ta nâng ly rượu, bị động chấp nhận nụ hôn của Cố Minh Thành.
Lúc này, âm thanh xung quanh càng lớn hơn, đều đang hô lên những lời như “ Có lời rồi” “Hôm nay được xem bản giới hạn”.
Khương Thục Đồng bị động bị anh ta hôn trước mặt mọi người.
Có một câu nói mọi người nói rất nhiều, “Dưới sự chứng kiến của mọi người đã không giới hạn như vậy, vậy buổi tối không biết không có giới hạn như thế nào đây? Có phải đang muốn chuẩn bị sinh con thứ hai không?”
Cố Minh Thành buông Khương Thục Đồng ra.
“Sinh hay không sinh, phải xem phu nhân Cố có đồng ý hay không nữa.” Cố Minh Thành ung dung nói một câu.
Xem ra hôm nay tâm trạng không tệ.
Mọi người đều nghĩ rằng ý nghĩa của Cố tổng là, tránh hay không tránh thai đều phải xem Khương Thục Đồng.
Thực ra ý của Cố Minh Thành là:Làm hay không làm, phải xem cô ta.
Khương Thục Đồng cảm thấy đôi môi của bản thân bị anh ta hôn đến đỏ lên, sưng phù, da cũng muốn rơi xuống.
Khuôn mặt cô ta ửng hồng.
Cố Minh Thành đem nửa ly rượu trắng uống hết.
Khương Thục Đồng nhìn vào ly rượu vang đỏ đươc rót đầy đó, nhíu mày.
Cố Minh Thành thì thầm bên tai Khương Thục Đồng một câu, “Dù cho là rượu giao bôi, cách uống cũng phải không giống như người khác!”
Khương Thục Đồng đột nhiên nhớ tới lúc cô ta và Lục Chí Khiêm, chính là bởi một ly rượu giao bôi, Cố Minh Thành đã biến cô thành một người phụ nữ không trung thành, có thể anh đang đề cập đến điều này.
Ý của Cố Minh Thành là, đã từng cùng người đàn ông khác uống qua rượu giao bội rồi, hôm nay anh ta nhất định phải hôn cô ta, phải khác với trước đây.
Chỉ có khác với trước đây, cô ta mới có thể nhớ lấy.
“Không uống sao?” Cố Minh Thành hỏi cô một câu.
Giọng nói “Giúp cô ta uống” “Giúp cô ta uống” Vang lên.
Cho nên, sau khi Khương Thục Đồng uống một ngụm nhỏ thì nhăn lại chân mày, tay kia của Cố Minh Thành lấy qua ly rượu của cô ta, toàn bộ uống hết.
Khương Thục Đồng nhanh chóng rút tay cô ta ra.
Không biết hôm nay Cố Minh Thành xảy ra chuyện gì nữa, chỉ uống có hai ly rượu, thì bất đầu phải tìm cách trả giá, lúc trước, anh ta uống một lít rượu cũng không thành vấn đề.
Khương Thục Đồng ngồi xe của anh ta, cô ta nhát gan, thậm chí chỉ uống một ngụm rượu cũng sợ bị cảnh sát bắt giữ, rất xấu hổ.
Cố Minh Thành ngồi ở phía sau, dựa thật mật vào cô ta.
Vì vậy, Khương Thục Đồng lại một lần nữa ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên cơ thể của anh ta, quyến rũ đến chóng mặt, sự gợi cảm mà ghi hoặc.
Cô ta chỉ là không nói chuyện.
“Phu nhân Cố, còn đang ghi giận chồng mình sao?”
Tay của Cố Minh Thành nhẹ nhàng đặt ra phía sau lưng Khương Thục Đồng.
Đây là lần đầu tiên anh tự xưng hô là “chồng” của Khương Thục Đồng.
Cách xưng hô mới nói ra, thì Khương Thục Đồng tự cảm thấy quan hệ của mình và Cố Minh Thành không giống như trước nữa.
Có chỗ nào không giống, nói không ra, chỉ là rất thân thiết.
“Đương nhiên!” Khương Thục Đồng quay đầu nhìn hướng bên ngoài xe, không muốn nói thêm nữa.
Tuy rằng biết được từ “Chồng” Này, Khương Thục Đồng không xứng đáng để có.
Thiết kế trong xe của anh ta tương đối cao cấp, mặc dù bên ngoài sống động náo nhiệt, bên trong cũng không cảm nhận được một chút động tĩnh, chỉ cảm thấy ổn định yên tĩnh.
Về đến nhà, Khương Thục Đồng cái gì cũng không nói, thì đi đến phòng của con để ngủ.
Không có người phụ nữ nào muốn một một tình yêu đầy âm mưu, Khương Thục Đồng cảm thấy cô ta bị lừa rồi, muốn thoát ra khỏi cuộc hôn nhân này.
Sáng mai khi thức dậy, Cố Minh Thành đang lười biếng ngồi trong phòng khách ở dưới lầu nhìn gì đó.
Từ trên cầu thang, Khương Thục Đồng chỉ nhìn thấy anh ta có thể đang xem một bộ ảnh, trong bộ ảnh là một người phụ nữ trẻ tuổi, nhưng đang xem là ai, thì Khương Thục Đồng không biết.
Bởi vì lúc này điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên.
Cố Minh Thành nghe thấy động tĩnh, nghiêng đầu nhìn Khương Thục Đồng một cái, đóng bộ ảnh lại.
Hình như luôn bảo mật với Khương Thục Đồng.
Khương Thục Đồng thấy khó chịu giống như ăn phải một ngàn con ruồi vậy.
Bắt máy lên, là điện thoại của Khương Lịch Niên gọi đến, anh nói mình nhận được giấy triệu tập rồi.
Khương Thục Đồng sửng sờ một lúc!
Tác giả :
Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ