Quyền Trượng
Quyển 2 - Chương 51
Hai bàn tay của Mude Val mười ngón đan xen đặt ở trên bàn, mỉm cười nhìn về vị trí Yannick đang đứng, nói: “Thần quan Hill, ngài không muốn chào hỏi với mọi người một chút sao?”
Men theo đường nhìn của pháp sư Val, mọi người hoặc ngẩng đầu hoặc nghiêng người, đều đồng loạt nhìn về phía Yannick.
Tuy rằng hai người đã có minh ước miệng, thế nhưng Yannick thật không ngờ pháp sư Val sẽ chọn thời điểm này lên tiếng vì mình, hơn nữa lại còn đột nhiên như vậy, khiến y hoàn toàn không kịp phòng bị.
Trong lòng Yannick không khỏi có chút nói thầm, thế nhưng trên mặt vẫn giữ vững vẻ lãnh tĩnh, hơn nữa trải qua một phen lời nói của Mude Val, nếu y không đứng ra cũng không thể nào giao phó, ngược lại càng có vẻ luống cuống.
Mọi người kinh ngạc nhìn thấy một thần quan trẻ tuổi từ vị trí sau chót đứng dậy, mà càng khiến cho người kinh ngạc hơn chính là, y chỉ là một đê giai thần quan —— đẳng cấp thấp nhất trong giai tầng của thần quan.
Sau giây phút kinh ngạc ban đầu, không khỏi có người cười xòa một tiếng, trên mặt hiện ra thần sắc trào lộng, mà cũng có người tức tối giận dữ, cảm thấy pháp sư Val hiển nhiên hoàn toàn không có hảo ý, cố tình muốn xem sự chê cười của thần quan!
Mà vị thần quan trẻ tuổi kia tựa hồ không nhìn thấy ánh mắt của những người khác, nho nhã lễ độ nói: “Cảm tạ sự khích lệ của ngài Val, tôi bất quá chỉ làm một chuyện mà bất cứ thần quan nào cũng sẽ làm.”
“Đúng đúng!” Heo đồng đội • thành chủ tiền nhiệm của La Serena • Tyler thình lình xen mồm: “Y chính là Yannick Hill, lúc đó tại La Serena chỉ có một mình y là thần quan, vẫn là do tôi tìm được y!”
Mà Baker đang đứng bên cạnh thần quan, thấy tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía này, không khỏi càng thêm ưỡn ngực, dáng đứng cũng là thẳng tắp, hy vọng có thể dùng diện mạo phấn chấn của mình đổi lấy sự tôn trọng của người khác đối với thần quan Hill. Chỉ là hắn lại không biết, bộ quần áo cũ nát trên người mình đập vào mắt mọi người ở đây ngược lại chỉ càng tăng thêm lý do cười nhạo.
“Thần quan cấp thấp từ lúc nào lại có tư cách dự thính loại hội nghị này? Lại còn từng cùng ma vật cao cấp chính diện giao phong? Không phải là do đám pháp sư các người cố ý tìm kẻ giả trang rồi mang ra cười nhạo bọn ta đi!” Một cao giai thần quan đứng dậy, giận dữ chất vấn Mude Val.
“Là ta mời người này đến dự thính.” Hồng y giáo chủ từ đầu đến giờ cũng không lên tiếng, rốt cục cũng mở miệng, ngũ quan sắc sảo như được khắc ra một cách hoàn mỹ, cho dù y chỉ nhàn nhạt nhìn qua như vậy cũng đã đủ khiến cho lòng người nao núng. “Không biết vị các hạ này có ý kiến gì sao?”
“…” Gã cao giai thần quan kia lập tức hụt hơi, ngượng ngùng ngồi xuống.
Hồng y giáo chủ dời mắt nhìn phía Yannick, nhẹ nhàng hất cằm lên: “Yannick Hill, anh đã từng chính diện giao phong với ma vật cao cấp? Hãy kể lại một chút trải nghiệm của mình.”
Yannick cũng không nói nhảm, trực tiếp tiến vào chính đề: “Bọn họ có thể bám vào cơ thể của nhân loại bình thường, hơn nữa trong phạm vi nhất định còn có thể miễn dịch với ma pháp.”
“Bám vào? Là loại bám vào thế nào? Có phải vì ngươi không kiến thức nên xem pháp thuật biến ảo là sự thật rồi không?” Một vị cao giai thần quan đưa ra nghi vấn.
“Trong hành trình từ Công quốc Mecklen đến Đế quốc Garde, tôi đã từng kết bạn đồng hành cũng một nhóm pháp sư, trên đường có hai vị pháp sư mất tích. Sau đó, khi tôi gặp lại bọn họ, bọn họ đã tính cách đại biến, hơn nữa còn thừa nhận thân phận ma vật của mình.”
“Như vậy, chuyện miễn dịch với ma pháp lại là thế nào?” Hồng y đại giáo chủ hỏi.
Yannick nói: “Tôi cho rằng, bọn họ đang cố gắng mở rộng vị diện của mình, đem những vị diện khác biến thành lĩnh vực của ma vật. Mà trong lĩnh vực đã được mở rộng kia, ma pháp phổ thông không có hiệu quả đối với bọn họ.”
“Những chuyện ngươi nói có căn cứ gì sao?” Một vị cao cấp ma pháp sư cũng hỏi.
“Chính như lời vừa rồi của pháp sư Val, ngay mấy hôm trước tôi đã chạm mặt bọn họ một lần nữa.” Yannick hồi đáp.
“Ngươi rõ ràng là đang nói láo!” Tên kia ma pháp sư cao cấp kia bỗng nhiên cười nhạt, lớn tiếng chỉ trích: “Ở trước mặt ma vật, ngay cả pháp sư cao cấp đều không nhất định có thể toàn thân trở về, ngươi chẳng qua chỉ là một thần quan cấp thấp, dựa vào cái gì có thể an toàn thoát thân!”
“Hơn nữa, ta cho rằng, chuyện ngươi nói bản thân đã từng cứu rất nhiều người ở La Serena cũng có thành phần khoa trương!” Pháp sư cao cấp thấy mọi người đều lộ ra thần sắc bất đồng, không khỏi càng hăng hái lên tiếng: “Mọi người đều biết, trị liệu thuật cấp thấp chỉ có thể xử lý vết thương nhỏ, cho dù ngươi thiên phú siêu phàm lĩnh ngộ được trung cấp trị liệu thuật cũng không có khả năng có thể trị liệu cho nhiều người như vậy. Huống chi La Serena lúc ấy còn có vô số người nhiễm phải cái chết đen, thử hỏi, một mình ngươi làm sao có thể cứu được nhiều người đến thế?”
“Do đó, ta hoàn toàn có căn cứ cho rằng, ngươi là đang cố ý khuếch đại công lao cho mình, hoặc giả còn có một vị cao giai thần quan khác tồn tại, mà ngươi lại ăn cắp công lao thuộc về y!”
Tất thảy thần quan đều trầm mặc, không ai đứng ra biện giải cho Yannick, trong mắt bọn họ, nghi vấn của vị pháp sư cao cấp kia là có đạo lý. Mà những pháp sư khác, cùng với quý tộc đương nhiên lại càng không ra mặt, bọn họ còn phải vui mừng xem trận náo nhiệt này mà.
Làm “Người khởi xướng”, pháp sư Mude Val chỉnh tề lại ung dung ngồi thẳng tại ghế trên, không hề có dự định thay thần quan Hill giải vây.
Theo hắn nghĩ, nếu đã muốn hợp tác với nhau đương nhiên năng lực cũng cần cấp độ tương ứng, nếu như hắn đã đem cơ hội đưa đến trước mặt đối phương, vậy mà đối phương ngay vả việc tay bản thân giải vây hay tự mình tuyên truyền cũng làm không được, như vậy liền không có tư cách trở thành đồng minh của hắn.
Baker đứng sau lưng Yannick, không thể nhìn rõ biểu tình của thần quan, thế nhưng hắn lại cảm thấy rất tức giận.
Thần quan Hill cứu người là sự thật, mà bản thân hắn cũng là một trong những người nhận được ân huệ, thế nhưng những người này lại căn cứ vào việc ngài ấy chỉ là đê giai thần quan liền đưa ra các loại nghi vấn, thậm chí còn cho rằng ngài ấy đang nói dối.
Hắn cảm giác rằng mình nên nói gì đó.
Vì vậy hắn lớn tiếng hỏi: “Ngươi căn bản cũng không hề tận mắt chứng kiến, vì sao có thể hoài nghi nhân cách của thần quan Hill?!”
Vị pháp sư cao cấp kia khinh miệt liếc nhìn Baker, ngay cả một ánh mắt chân chính cũng lười bố thí cho hắn: “Ngươi là ai, hội nghị trọng yếu như vậy vì sao lại có thể để cho đám binh sỹ hạ đẳng này xông vào?”
“Baker không phải binh sỹ hạ đẳng, anh ấy là anh hùng chiến tranh!” Sophia đứng lên, lớn tiếng nói: “Cho dù anh ấy không phải pháp sư hay thần quan, thế nhưng lúc ở La Serena anh ấy đã anh dũng xông vào tiền tuyến đầu tiên, cũng vì vậy mà bị trọng thương. Nếu không phải có thần quan Yannick Hill anh ấy sớm đã chết, vì vậy anh ấy có thể làm nhân chứng, chứng minh toàn bộ lời thần quan Hill nói đều là sự thật!”
“Ngươi lại là ai!” Pháp sư cao cấp tức giận đến đỏ mặt, cho dù là quý tộc cũng không dám vô lễ với một pháp sư cao cấp như vậy.
Sophia cười nhạt, một bước cũng không nhường: “Trước khi chất vấn người khác có phải cũng nên tự giới thiệu bản thân không? Đây là lễ tiết cơ bản nhất. Tôi cho rằng, dù là pháp sư hoặc thần quan… ít nhất… hẳn là nên giống như Yannick Hill, bề ngoài đã đủ chấn động, ngay cả lễ nghi cũng không thể soi mói!”
Thành chủ Loputo thiếu chút nữa không kìm được tiếng cười, cái này là quanh co lòng vòng mắng tên pháp sư cao cấp kia bộ dạng xấu xí nha! Bất quá giống như lời vừa rồi, bộ dạng của thần quan Yannick Hill này quả thực đủ khiến người ta kinh diễm, nhìn một vòng toàn trường, có thể so sánh được với y cũng không có mấy người.
Hắn nhịn được, chỉ là Tyler bên cạnh lại không nhịn được, xì một tiếng bật cười, khiến gã pháp sư cao cấp kia không giữ được mặt mũi, thần sắc từ đỏ chuyển trắng lại từ trắng biến đen, càng lúc càng khó coi.
“Ngươi! Đồ ghê tởm…” Cao giai pháp sư giơ tay lên chỉ vào Sophia, cũng không thấy hắn niệm chú ngữ gì, đầu ngón tay bất chợt lóe lên một điểm quang mang, Yannick nhanh tay lẹ mắt kéo Sophia về phía mình, một hỏa cầu nho nhỏ xẹt qua mái tóc của nàng, thiếu chút nữa đã làm bỏng gương mặt non mịn nọ, cho dù như vậy, hỏa cầu nọ cũng kịp đốt cháy vài sợi tóc vàng xinh đẹp.
Ngay sau đó, từ trong tay áo của Yannick toát ra một đạo bóng đen, nhanh đến mọi người không kịp phản ứng lao đến. Chỉ nghe gã pháp sư cao cấp kia hét thảm một tiếng.
“Người đâu! Cứu mạng! Mau cứu mạng!” Pháp sư cao cấp thét lên còn thê thảm hơn hiện trường giết heo, cổ tay không ngừng vùng vẫy, một con mèo mun cắn ngập nửa đoạn ngón tay của hắn, cơ thể cũng theo sự vùng vẫy của pháp sư mà không ngừng dao động. Pháp sư cao cấp rất sợ ngón tay của mình cứ thế bị cắn đứt, ngay cả cử động cũng không dám dùng sức, cả khuôn mặt đều đau đến vặn vẹo.
Mọi người đối với loại tình huống phát triển thần kỳ này cũng trợn mắt há mồm, Mude Val tiếp thu được ánh mắt cười nhạo của nhóm thần quan cùng với vẻ cầu xin của thành chủ Loputo, rốt cuộc cũng hiểu được chuyện này không thể cứ để yên như vậy, bằng không danh dự của giới pháp sư sẽ bị đem đi quét rác.
Hắn ho nhẹ một tiếng, đang chuẩn bị ra tay con mèo mun kia đã nới lỏng khớp hàm, nương theo lực đạo rơi xuống mặt bàn, bốn chân đạp nhẹ, vèo một tiếng lại xông vào tay áo của Yannick, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta không kịp nhìn rõ.
Làm một thần quan chuyên môn giả thần giả thánh, trong lòng Yannick mặc dù đang rất thoải mái nhưng ngoài mặt vẫn để lộ thần sắc xin lỗi, hướng về vị pháp sư cao cấp kia nói: “Thực sự xin lỗi, là do sủng vật của tôi có hơi kích động, nếu như ngài không ngại, ta nguyện ý trị liệu cho ngài.”
“Ghê tởm! Thực sự quá ghê tởm!” Pháp sư cao cấp ôm bàn tay máu tươi nhễ nhại, bỗng dưng hướng về phía Hồng y giáo chủ, nói: “Ngài Vatican Ridge, đây chính là thần quan do Giáo đình các người dạy dỗ ra sao? Loại giáo dưỡng thô bỉ này! Lại còn mang theo sủng vật đến tham gia hội nghị nghiêm túc! Còn để thứ súc vật kia làm tổn thương người khác! Như vậy có khác gì đám nữ nhân thô bỉ chốn phố phường đâu!”
“Ngài nên cẩn thận cách dùng từ của mình, pháp sư Sardinian!” Vị cao giai thần quan đang ngồi bên cạnh Hồng y giáo chủ đứng lên, ngạo mạn nói: “Đây là hành vi cá nhân của y, không có quan hệ gì với Giáo đình! Hơn nữa, hành vi này đồng thời cũng đã nghiêm trọng làm bẩn sự cao quý của thần quan, chúng ta hoàn toàn có lý do loại bỏ y khỏi đội ngũ thần quan…”
“Thỉnh cho phép tôi cắt đứt một chút.” Yannick mở miệng, thanh âm của y không nhanh không chậm, hơn nữa còn mang theo một loại ưu nhã đặc hữu của quý tộc, khiến cho người nghe phi thường thoải mái.
“Vị cao giai thần quan này, tôi cho rằng ngài hoàn toàn không có tư cách miễn trừ thân phận thần quan của tôi. Oh! Có lẽ nên nói, cho dù là quý ngài Arthur Vatican Ridge bên cạnh cũng không có tư cách này.”
“Thần trí của ngươi đã u mê rồi sao!” Cao giai thần quan sửng sốt, lập tức giận dữ, “Binh sĩ đâu rồi! Còn không mau kéo người này xuống…”
Thanh âm của gã hơi ngừng.
Không chỉ là gã, trong nháy mắt tất cả mọi người khác đều lâm vào im lặng, nhìn thẳng vào Yannick Hill.
Lúc này, tay phải của thần quan trẻ tuổi nhẹ nhàng giơ lên, một đoàn bạch sắc quang mang chậm rãi toát ra, hơn nữa càng lúc càng sáng, mà trên ngón giữa của y là một chiếc nhẫn vô cùng bắt mắt, bắt mắt đến nổi không ai có thể làm lơ sự tồn tại của nó.
“Quang minh phổ chiếu?!” Trong đội ngũ thần quan, cũng không biết là ai kinh hô thành tiếng.
“Oh! Đó là giáo chủ quyền giới!” Lập tức có người dùng âm lượng lớn hơn thất thố gào lên.
Đến đây, đám pháp sư hoặc quý tộc nguyên bản còn chưa rõ chân tướng cũng lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Men theo đường nhìn của pháp sư Val, mọi người hoặc ngẩng đầu hoặc nghiêng người, đều đồng loạt nhìn về phía Yannick.
Tuy rằng hai người đã có minh ước miệng, thế nhưng Yannick thật không ngờ pháp sư Val sẽ chọn thời điểm này lên tiếng vì mình, hơn nữa lại còn đột nhiên như vậy, khiến y hoàn toàn không kịp phòng bị.
Trong lòng Yannick không khỏi có chút nói thầm, thế nhưng trên mặt vẫn giữ vững vẻ lãnh tĩnh, hơn nữa trải qua một phen lời nói của Mude Val, nếu y không đứng ra cũng không thể nào giao phó, ngược lại càng có vẻ luống cuống.
Mọi người kinh ngạc nhìn thấy một thần quan trẻ tuổi từ vị trí sau chót đứng dậy, mà càng khiến cho người kinh ngạc hơn chính là, y chỉ là một đê giai thần quan —— đẳng cấp thấp nhất trong giai tầng của thần quan.
Sau giây phút kinh ngạc ban đầu, không khỏi có người cười xòa một tiếng, trên mặt hiện ra thần sắc trào lộng, mà cũng có người tức tối giận dữ, cảm thấy pháp sư Val hiển nhiên hoàn toàn không có hảo ý, cố tình muốn xem sự chê cười của thần quan!
Mà vị thần quan trẻ tuổi kia tựa hồ không nhìn thấy ánh mắt của những người khác, nho nhã lễ độ nói: “Cảm tạ sự khích lệ của ngài Val, tôi bất quá chỉ làm một chuyện mà bất cứ thần quan nào cũng sẽ làm.”
“Đúng đúng!” Heo đồng đội • thành chủ tiền nhiệm của La Serena • Tyler thình lình xen mồm: “Y chính là Yannick Hill, lúc đó tại La Serena chỉ có một mình y là thần quan, vẫn là do tôi tìm được y!”
Mà Baker đang đứng bên cạnh thần quan, thấy tất cả mọi người đều hướng mắt nhìn về phía này, không khỏi càng thêm ưỡn ngực, dáng đứng cũng là thẳng tắp, hy vọng có thể dùng diện mạo phấn chấn của mình đổi lấy sự tôn trọng của người khác đối với thần quan Hill. Chỉ là hắn lại không biết, bộ quần áo cũ nát trên người mình đập vào mắt mọi người ở đây ngược lại chỉ càng tăng thêm lý do cười nhạo.
“Thần quan cấp thấp từ lúc nào lại có tư cách dự thính loại hội nghị này? Lại còn từng cùng ma vật cao cấp chính diện giao phong? Không phải là do đám pháp sư các người cố ý tìm kẻ giả trang rồi mang ra cười nhạo bọn ta đi!” Một cao giai thần quan đứng dậy, giận dữ chất vấn Mude Val.
“Là ta mời người này đến dự thính.” Hồng y giáo chủ từ đầu đến giờ cũng không lên tiếng, rốt cục cũng mở miệng, ngũ quan sắc sảo như được khắc ra một cách hoàn mỹ, cho dù y chỉ nhàn nhạt nhìn qua như vậy cũng đã đủ khiến cho lòng người nao núng. “Không biết vị các hạ này có ý kiến gì sao?”
“…” Gã cao giai thần quan kia lập tức hụt hơi, ngượng ngùng ngồi xuống.
Hồng y giáo chủ dời mắt nhìn phía Yannick, nhẹ nhàng hất cằm lên: “Yannick Hill, anh đã từng chính diện giao phong với ma vật cao cấp? Hãy kể lại một chút trải nghiệm của mình.”
Yannick cũng không nói nhảm, trực tiếp tiến vào chính đề: “Bọn họ có thể bám vào cơ thể của nhân loại bình thường, hơn nữa trong phạm vi nhất định còn có thể miễn dịch với ma pháp.”
“Bám vào? Là loại bám vào thế nào? Có phải vì ngươi không kiến thức nên xem pháp thuật biến ảo là sự thật rồi không?” Một vị cao giai thần quan đưa ra nghi vấn.
“Trong hành trình từ Công quốc Mecklen đến Đế quốc Garde, tôi đã từng kết bạn đồng hành cũng một nhóm pháp sư, trên đường có hai vị pháp sư mất tích. Sau đó, khi tôi gặp lại bọn họ, bọn họ đã tính cách đại biến, hơn nữa còn thừa nhận thân phận ma vật của mình.”
“Như vậy, chuyện miễn dịch với ma pháp lại là thế nào?” Hồng y đại giáo chủ hỏi.
Yannick nói: “Tôi cho rằng, bọn họ đang cố gắng mở rộng vị diện của mình, đem những vị diện khác biến thành lĩnh vực của ma vật. Mà trong lĩnh vực đã được mở rộng kia, ma pháp phổ thông không có hiệu quả đối với bọn họ.”
“Những chuyện ngươi nói có căn cứ gì sao?” Một vị cao cấp ma pháp sư cũng hỏi.
“Chính như lời vừa rồi của pháp sư Val, ngay mấy hôm trước tôi đã chạm mặt bọn họ một lần nữa.” Yannick hồi đáp.
“Ngươi rõ ràng là đang nói láo!” Tên kia ma pháp sư cao cấp kia bỗng nhiên cười nhạt, lớn tiếng chỉ trích: “Ở trước mặt ma vật, ngay cả pháp sư cao cấp đều không nhất định có thể toàn thân trở về, ngươi chẳng qua chỉ là một thần quan cấp thấp, dựa vào cái gì có thể an toàn thoát thân!”
“Hơn nữa, ta cho rằng, chuyện ngươi nói bản thân đã từng cứu rất nhiều người ở La Serena cũng có thành phần khoa trương!” Pháp sư cao cấp thấy mọi người đều lộ ra thần sắc bất đồng, không khỏi càng hăng hái lên tiếng: “Mọi người đều biết, trị liệu thuật cấp thấp chỉ có thể xử lý vết thương nhỏ, cho dù ngươi thiên phú siêu phàm lĩnh ngộ được trung cấp trị liệu thuật cũng không có khả năng có thể trị liệu cho nhiều người như vậy. Huống chi La Serena lúc ấy còn có vô số người nhiễm phải cái chết đen, thử hỏi, một mình ngươi làm sao có thể cứu được nhiều người đến thế?”
“Do đó, ta hoàn toàn có căn cứ cho rằng, ngươi là đang cố ý khuếch đại công lao cho mình, hoặc giả còn có một vị cao giai thần quan khác tồn tại, mà ngươi lại ăn cắp công lao thuộc về y!”
Tất thảy thần quan đều trầm mặc, không ai đứng ra biện giải cho Yannick, trong mắt bọn họ, nghi vấn của vị pháp sư cao cấp kia là có đạo lý. Mà những pháp sư khác, cùng với quý tộc đương nhiên lại càng không ra mặt, bọn họ còn phải vui mừng xem trận náo nhiệt này mà.
Làm “Người khởi xướng”, pháp sư Mude Val chỉnh tề lại ung dung ngồi thẳng tại ghế trên, không hề có dự định thay thần quan Hill giải vây.
Theo hắn nghĩ, nếu đã muốn hợp tác với nhau đương nhiên năng lực cũng cần cấp độ tương ứng, nếu như hắn đã đem cơ hội đưa đến trước mặt đối phương, vậy mà đối phương ngay vả việc tay bản thân giải vây hay tự mình tuyên truyền cũng làm không được, như vậy liền không có tư cách trở thành đồng minh của hắn.
Baker đứng sau lưng Yannick, không thể nhìn rõ biểu tình của thần quan, thế nhưng hắn lại cảm thấy rất tức giận.
Thần quan Hill cứu người là sự thật, mà bản thân hắn cũng là một trong những người nhận được ân huệ, thế nhưng những người này lại căn cứ vào việc ngài ấy chỉ là đê giai thần quan liền đưa ra các loại nghi vấn, thậm chí còn cho rằng ngài ấy đang nói dối.
Hắn cảm giác rằng mình nên nói gì đó.
Vì vậy hắn lớn tiếng hỏi: “Ngươi căn bản cũng không hề tận mắt chứng kiến, vì sao có thể hoài nghi nhân cách của thần quan Hill?!”
Vị pháp sư cao cấp kia khinh miệt liếc nhìn Baker, ngay cả một ánh mắt chân chính cũng lười bố thí cho hắn: “Ngươi là ai, hội nghị trọng yếu như vậy vì sao lại có thể để cho đám binh sỹ hạ đẳng này xông vào?”
“Baker không phải binh sỹ hạ đẳng, anh ấy là anh hùng chiến tranh!” Sophia đứng lên, lớn tiếng nói: “Cho dù anh ấy không phải pháp sư hay thần quan, thế nhưng lúc ở La Serena anh ấy đã anh dũng xông vào tiền tuyến đầu tiên, cũng vì vậy mà bị trọng thương. Nếu không phải có thần quan Yannick Hill anh ấy sớm đã chết, vì vậy anh ấy có thể làm nhân chứng, chứng minh toàn bộ lời thần quan Hill nói đều là sự thật!”
“Ngươi lại là ai!” Pháp sư cao cấp tức giận đến đỏ mặt, cho dù là quý tộc cũng không dám vô lễ với một pháp sư cao cấp như vậy.
Sophia cười nhạt, một bước cũng không nhường: “Trước khi chất vấn người khác có phải cũng nên tự giới thiệu bản thân không? Đây là lễ tiết cơ bản nhất. Tôi cho rằng, dù là pháp sư hoặc thần quan… ít nhất… hẳn là nên giống như Yannick Hill, bề ngoài đã đủ chấn động, ngay cả lễ nghi cũng không thể soi mói!”
Thành chủ Loputo thiếu chút nữa không kìm được tiếng cười, cái này là quanh co lòng vòng mắng tên pháp sư cao cấp kia bộ dạng xấu xí nha! Bất quá giống như lời vừa rồi, bộ dạng của thần quan Yannick Hill này quả thực đủ khiến người ta kinh diễm, nhìn một vòng toàn trường, có thể so sánh được với y cũng không có mấy người.
Hắn nhịn được, chỉ là Tyler bên cạnh lại không nhịn được, xì một tiếng bật cười, khiến gã pháp sư cao cấp kia không giữ được mặt mũi, thần sắc từ đỏ chuyển trắng lại từ trắng biến đen, càng lúc càng khó coi.
“Ngươi! Đồ ghê tởm…” Cao giai pháp sư giơ tay lên chỉ vào Sophia, cũng không thấy hắn niệm chú ngữ gì, đầu ngón tay bất chợt lóe lên một điểm quang mang, Yannick nhanh tay lẹ mắt kéo Sophia về phía mình, một hỏa cầu nho nhỏ xẹt qua mái tóc của nàng, thiếu chút nữa đã làm bỏng gương mặt non mịn nọ, cho dù như vậy, hỏa cầu nọ cũng kịp đốt cháy vài sợi tóc vàng xinh đẹp.
Ngay sau đó, từ trong tay áo của Yannick toát ra một đạo bóng đen, nhanh đến mọi người không kịp phản ứng lao đến. Chỉ nghe gã pháp sư cao cấp kia hét thảm một tiếng.
“Người đâu! Cứu mạng! Mau cứu mạng!” Pháp sư cao cấp thét lên còn thê thảm hơn hiện trường giết heo, cổ tay không ngừng vùng vẫy, một con mèo mun cắn ngập nửa đoạn ngón tay của hắn, cơ thể cũng theo sự vùng vẫy của pháp sư mà không ngừng dao động. Pháp sư cao cấp rất sợ ngón tay của mình cứ thế bị cắn đứt, ngay cả cử động cũng không dám dùng sức, cả khuôn mặt đều đau đến vặn vẹo.
Mọi người đối với loại tình huống phát triển thần kỳ này cũng trợn mắt há mồm, Mude Val tiếp thu được ánh mắt cười nhạo của nhóm thần quan cùng với vẻ cầu xin của thành chủ Loputo, rốt cuộc cũng hiểu được chuyện này không thể cứ để yên như vậy, bằng không danh dự của giới pháp sư sẽ bị đem đi quét rác.
Hắn ho nhẹ một tiếng, đang chuẩn bị ra tay con mèo mun kia đã nới lỏng khớp hàm, nương theo lực đạo rơi xuống mặt bàn, bốn chân đạp nhẹ, vèo một tiếng lại xông vào tay áo của Yannick, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta không kịp nhìn rõ.
Làm một thần quan chuyên môn giả thần giả thánh, trong lòng Yannick mặc dù đang rất thoải mái nhưng ngoài mặt vẫn để lộ thần sắc xin lỗi, hướng về vị pháp sư cao cấp kia nói: “Thực sự xin lỗi, là do sủng vật của tôi có hơi kích động, nếu như ngài không ngại, ta nguyện ý trị liệu cho ngài.”
“Ghê tởm! Thực sự quá ghê tởm!” Pháp sư cao cấp ôm bàn tay máu tươi nhễ nhại, bỗng dưng hướng về phía Hồng y giáo chủ, nói: “Ngài Vatican Ridge, đây chính là thần quan do Giáo đình các người dạy dỗ ra sao? Loại giáo dưỡng thô bỉ này! Lại còn mang theo sủng vật đến tham gia hội nghị nghiêm túc! Còn để thứ súc vật kia làm tổn thương người khác! Như vậy có khác gì đám nữ nhân thô bỉ chốn phố phường đâu!”
“Ngài nên cẩn thận cách dùng từ của mình, pháp sư Sardinian!” Vị cao giai thần quan đang ngồi bên cạnh Hồng y giáo chủ đứng lên, ngạo mạn nói: “Đây là hành vi cá nhân của y, không có quan hệ gì với Giáo đình! Hơn nữa, hành vi này đồng thời cũng đã nghiêm trọng làm bẩn sự cao quý của thần quan, chúng ta hoàn toàn có lý do loại bỏ y khỏi đội ngũ thần quan…”
“Thỉnh cho phép tôi cắt đứt một chút.” Yannick mở miệng, thanh âm của y không nhanh không chậm, hơn nữa còn mang theo một loại ưu nhã đặc hữu của quý tộc, khiến cho người nghe phi thường thoải mái.
“Vị cao giai thần quan này, tôi cho rằng ngài hoàn toàn không có tư cách miễn trừ thân phận thần quan của tôi. Oh! Có lẽ nên nói, cho dù là quý ngài Arthur Vatican Ridge bên cạnh cũng không có tư cách này.”
“Thần trí của ngươi đã u mê rồi sao!” Cao giai thần quan sửng sốt, lập tức giận dữ, “Binh sĩ đâu rồi! Còn không mau kéo người này xuống…”
Thanh âm của gã hơi ngừng.
Không chỉ là gã, trong nháy mắt tất cả mọi người khác đều lâm vào im lặng, nhìn thẳng vào Yannick Hill.
Lúc này, tay phải của thần quan trẻ tuổi nhẹ nhàng giơ lên, một đoàn bạch sắc quang mang chậm rãi toát ra, hơn nữa càng lúc càng sáng, mà trên ngón giữa của y là một chiếc nhẫn vô cùng bắt mắt, bắt mắt đến nổi không ai có thể làm lơ sự tồn tại của nó.
“Quang minh phổ chiếu?!” Trong đội ngũ thần quan, cũng không biết là ai kinh hô thành tiếng.
“Oh! Đó là giáo chủ quyền giới!” Lập tức có người dùng âm lượng lớn hơn thất thố gào lên.
Đến đây, đám pháp sư hoặc quý tộc nguyên bản còn chưa rõ chân tướng cũng lập tức lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Tác giả :
Mộng Khê Thạch