Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi
Chương 71-2: Thời khắc nguy hiểm (2)
Editor: Puck
Ánh mắt sắc bén của Thẩm Khiết Như ý bảo hộ vệ khác trên xe chặn đường đi của Lâm Hi, nắm hai tay, con nhóc chết tiệt này, phá hủy thân thể ban đầu, đổi một thân thể mới, liền có dáng vẻ trong mắt không có người này, thật đủ ghét.
Hộ vệ nhà họ Thẩm tự nhiên đủ trung thành và tận tâm với Thẩm Khiết Như, nghe lời ngăn Lâm Hi lại.
“Tránh ra.” Cô cắn răng nói.
“Xin lỗi, tam tiểu thư, mời ngài lên xe với phu nhân.”
Thẩm Khiết Như với phong thái nổi bật chậm rãi đi tới, “Hi Nhi, ngoan ngoãn nghe lời đều tốt cho bất kỳ ai.”
“Thẩm Khiết Như, bà định như thế nào?”
“Không muốn như thế nào, chỉ cần cô nghe lời là được rồi.”
“Nằm mơ.”
“Bên cạnh cô một người cũng không có, bên người tôi một bó lớn hộ vệ, cô muốn rời đi đó là không có khả năng, cho nên hiện giờ tôi muốn như thế nào đối với cô đều rất đơn giản cũng rất dễ dàng.”
Sớm nhận được tin tức, xác định Lâm Hi là Lâm Hi Nhi, bà liền từ nước ngoài gấp gáp trở về.
“Bà có phiền hay không vậy, bây giờ tôi là Lâm Hi, không hề liên quan một chút nào đến nhà họ Thẩm.” Mặt cười hoàn toàn đen, cô không kiên nhẫn, có vẻ hơi táo bạo.
“Vậy thì như thế nào? Tôi chỉ muốn cho cô cảm nhận tốt đẹp của thế gian này, không cần táo bạo như vậy.” Thẩm Khiết Như dịu dàng cười, đưa tay một chưởng bổ lên gáy Lâm Hi. di1enda4nle3qu21ydo0n
Sớm có đề phòng, nhưng vẫn không đỡ nổi Thẩm Khiết Như nhanh tay, cái gáy đau xót, mắt không khống chế được nhắm lại, rơi vào trong bóng tối.
“Sau khi tỉnh lại, cô sẽ thích.” Thẩm Khiết Như đỡ thân thể Lâm Hi đang chậm rãi ngã xuống, vuốt ve gương mặt đầy đặn của cô, “Hai người đàn ông này sao có thể thỏa mãn cô, còn phải tìm thêm vài người mới tốt.”
Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Hi mê mệt tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại phát hiện mắt bị miếng vải đen che kín, trước mắt tối sầm, tay chân bị dây thừng trói chặt, tay bị trói chặt sau lưng, sợi dây thít đau da, miệng bị băng dính dán được cực kỳ chặt chẽ, cánh tay đau như thiêu như đốt, sau gáy còn mơ hồ đau, rất rõ ràng gáy cô bị người đánh.
Cặp mắt cô không thấy được bất cứ thứ gì, không nói được thành lời, tứ chi không cách nào nhúc nhích, cả người cũng bị bao phủ trong một hoàn cảnh đen tối quỷ dị, tim của cô đập rất nhanh, nhanh đến khiến cho trên người cô toát ra mồ hôi lạnh.
Có người kéo miếng băng dính trên miệng cô xuống, đau nóng bừng khiến cho cô không nhịn được khẽ hừ một tiếng.
Tiếp theo đó, trước mắt cũng buông lỏng, chụp mắt che kín ánh mắt cũng được người cởi ra, ánh sáng chói mắt khiến cho cô khép chặt hai mắt.
Cô mơ màng mở to mắt, bởi vì hai mắt bị bịt kín lâu, nhất thời không thấy rõ được sự vật trước mắt, trong mờ mờ ảo ảo chỉ thấy được ánh sáng bốn phía thật tối, trước mặt có hai người đàn ông. Lại chớp mắt vài cái, cảnh tượng trước mắt cô mới rõ ràng một chút. Dieễn ddàn lee quiy đôn
“Tỉnh rồi?” Thẩm Khiết Như lười nhác ngồi trên ghế, không chút để ý nói.
Nụ cười trên mặt Thẩm Khiết Như, nhìn vào trong mắt cô, chán ghét tới cực điểm, “Bà muốn như thế nào?” Tứ chi bị trói, không thể động đậy, trong lòng cô thật uất nghẹn.
“Đừng hung dữ như vậy, đừng khẩn trương, tôi mang cô tới đây, chính là để cho cô hưởng thụ một chút mà thôi.” Lâm Hi căm tức không tạo được thương hại thực chất gì với Thẩm Khiết Như, bà nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu trong tay.
“Thẩm Khiết Như, bà sẽ tốt bụng như vậy sao? Đừng giỡn, bà là người nào, chẳng lẽ tôi còn không rõ ràng sao.” Cô chỉ cảm thấy bị người trói như vậy rất khó chịu, luôn luôn mắt nhìn xuống người khác, hôm nay cô phải ngẩng đầu lên nhìn người khác, thật con mẹ nó khó chịu.
“Hi Nhi, nói thế nào tôi cũng nhìn cô lớn lên, đừng không lễ phép gọi tên tôi như vậy, gọi tôi Thẩm phu nhân là được rồi.” Thẩm Khiết Như vẫy tay để người chung quanh đều đi ra ngoài, chỉ chừa lại bà và Lâm Hi ở đây.
“Da mặt thật dày, đoán chừng cầm đao chém cũng chém không ra.” Thẩm Khiết Như đụng chạm, cô không vui tới cực điểm, “Lấy bàn tay của bà ra.” Đầu tiên gặp phải hai biến thái, khó khăn lắm mới rời đi được, lại gặp phải một nữ thần kinh, hôm nay cô không xem hoàng lịch sao? Xui xẻo thành ra như vậy!
“Miệng lưỡi bén nhọn vốn là tính cách không đổi của cô, thật đúng là không ăn được chút thua thiệt.” Nụ cười ôn hòa thay đổi dần thành cười lạnh, ánh mắt lạnh như băng của Thẩm Khiết Như đánh giá Lâm Hi, sức tay rất lớn túm lấy cằm của cô, “Dáng vẻ này thân thể này nhìn tốt hơn thân thể cũ của cô. Nhìn đôi mắt này đi, thật đẹp! Khó trách có thể khiến tam thiếu nhà họ Quyền mê hoặc đến thần hồn điên đảo.”
“Nếu thân thể của mày bị người khác làm dơ bẩn, Quyền Hạo còn có thể muốn mày sao?” Thẩm Khiết Như ngại bẩn hất cằm Lâm Hi ra, xé đi tất cả ngụy trang, khuôn mặt ác ma hoàn toàn lộ ra, “Nếu như đã chết rồi, tại sao còn trùng sinh chứ? Mày chết có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề, tại sao lại không chết chứ?” die nd da nl e q uu ydo n
“Tôi chính là không chết được, như thế nào?” Thẩm Khiết Như thích diễn trò trước mặt người khác, đợi đến khi không có ai mới lộ ra diện mạo vốn có, cô đã nhìn quen rồi.
“Đúng vậy, đã sống lại, cũng sẽ không dễ dàng chết như thế.” Đôi tay Thẩm Khiết Như hung hăng bóp cổ Lâm Hi, tròng mắt trợn đến lớn nhất, hung ác trần trụi lộ ra.
Bị người bóp chặt cổ, không thở được, đỏ thắm trên mặt đã rút đi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cô giống như muốn tắt thở, tròng trắng mắt không ngừng lật lên trên, trái tim thiếu dưỡng khí rất khó chịu, dường như muốn ngừng đập, thính giác giống như biến mất, cô không nghe được tiếng cười của Thẩm Khiết Như, tầm mắt cũng biến thành bắt đầu mơ hồ, không thấy rõ tất cả trước mặt. Cô từng chết một lần, không sợ chết, nhưng quá trình tử vong quá khó chịu.
Nhìn Lâm Hi đảo tròng trắng mắt lật lên, Thẩm Khiết Như biến thái lấy được thỏa mãn trong lòng, thoáng buông lỏng hơi sức, “Lâm Hi, muốn chết rất đơn giản, nhưng còn sống cũng rất khó khăn.”
“Biến thái.” Chỉ một chút nữa sẽ tắt thở, Lâm Hi khó nhọc mắng.
“Sắp chết, còn có sức mắng tao à.” Lực tay Thẩm Khiết Như tăng thêm.
Không phản kháng được, cổ bị hung hăng nắm chặt, không thở được, não và trái tim đồng thời thiếu dưỡng khí, cô cũng không nhịn được nữa, mí mắt từ từ nhắm lại, ý thức đang mơ hồ.
Một khắc sau cùng Thẩm Khiết Như nới lỏng tay, bà cao cao tại thượng như nữ Vương cao quý nhìn xuống Lâm Hi, nhìn Lâm Hi nhếch nhác, trong lòng bà sẽ vui vẻ, cho dù là trong lòng hay sinh lý đều đạt được thỏa mãn, máu chảy xuôi giống như cũng biết bà đang vui sướng, thoải mái đến toàn bộ lỗ chân lông nở ra, “Mày sai chính là ở chỗ, đã chết rồi còn sống lại, chết thật tốt, xong hết mọi chuyện.” [email protected]
Đôi tay trên cổ buông ra, cô có thể thở được, ho khan một trận. Mới vừa rồi cô cho rằng cô thật sự phải chết, không ngờ Thẩm Khiết Như lại buông tay ra như thế, hung ác nghiến răng, cô sẵng giọng đáp lại, “Luôn có ngày bà khóc.” Biến thái chết tiệt, sẽ không gặp chuyện tốt.
“hiện giờ cũng không phải là lúc tao khóc, muốn khóc là mày.” Thẩm Khiết Như vỗ vỗ tay, ba tên đàn ông điển trai một mực chờ ngoài cửa đi vào.
Thẩm Khiết Như quét nhìn ba gã đàn ông, rất hài lòng khẽ gật đầu, “Những người đàn ông này là tao đặc biệt tìm đến hầu hạ mày, đợi lát nữa, mày không cần quá thoải mái nha.”
Dừng một chút, bà như đăm chiêu nhìn Lâm Hi đang bị trói tứ chi, “Trước kia là hai anh em Thẩm Cảnh Nhiên và Thẩm Cảnh Kỳ hầu hạ mày, bọn họ chơi không xong SM với mày, hôm nay tao cho mày được hưởng thụ SM một phen là tư vị gì, không cần cảm kích tao đâu.”
SM: S (Sadism) – bạo dâm – thích gây đau đớn cho người tình. M (Masochism) – thống dâm – thích nhận đau đớn từ người tình.
“Hôm nay bà không giết tôi, tương lai bà nhất định sẽ hối hận.” Lâm Hi nghiến răng nghiến lợi, giọng nói giống như bật ra từ trong kẽ răng, căm tức trong mắt đủ thấy cô có bao nhiêu căm tức.
Khi là Lâm Hi Nhi, cô từng có ba người đàn ông, hai người trong đó là Thẩm Cảnh Nhiên và Thẩm Cảnh Kỳ, người đầu tiên là mối tình đầu, khi động tình là lúc nếm trái cấm, mà hai anh em nhà họ Thẩm hoàn toàn ngoài ý muốn. Trùng sinh làm Lâm Hi, cô chỉ có một người đàn ông, chính là Quyền Hạo.
“Khi mày sinh ra tao nên bóp chết mày, sự tồn tại của mày khiến cho tao hối hận, tương lai sẽ không hối hận rồi.” Thẩm Khiết Như chỉ coi lời của cô như lời nói đùa, cười đến liều lĩnh, một chút cũng không sợ lời Lâm Hi nói sẽ biến thành sự thật.
Một người đàn ông điển trai cầm một ly trong suốt chứa nước ấm trong tay, tay phải Thẩm Khiết Như cầm lấy, ba người đàn ông khả năng khiến cho mày hơi ăn không tiêu, vì gia tăng chút tình thú, cho nên tao chuẩn bị ly nước này cho mày, sau khi uống hết, mày không chỉ muốn chơi SM, còn có thể nhiệt tình như lửa đó.”
Nghe vậy, Lâm Hi cắn môi dưới, “Thẩm Khiết Như, tôi hận lúc trước tôi đã mềm lòng.”
Một tay Thẩm Khiết Như bóp cằm Lâm Hi, dùng khí lực toàn thân, muốn khiến Lâm Hi hé miệng, bà rót hết sạch nước, “Bây giờ mày chỉ có thể trách mày mềm lòng, nếu mày không mềm lòng, nhà họ Thẩm đã là của mày rồi, đáng tiếc, tâm mày không đủ tàn độc.”
Cằm giống như bị bóp bể, cô đau đến cau thật chặt mày, miệng vẫn không chịu mở ra.
“Không chịu uống đúng không!” Thẩm Khiết Như bóp thật lâu, không nhịn được, kêu người giúp bà mở miệng Lâm Hi ra.
Ba tên đàn ông điển trai vâng theo mệnh lệnh của Thẩm Khiết Như, hai người lấy gậy nhỏ ra cạy mở miệng Lâm Hi, một người khác đúng cơ hội rót sạch nước.
Không biết thứ nước gì gần như trút toàn bộ vào trong miệng Lâm Hi, nước theo yết hầu chảy vào trong hệ tiêu hóa, cô không cam lòng, muốn ói ra, nhưng không thể.
“Đây là thuốc mị nữ * nhà họ Thẩm mới nghiên cứu phát triển, cho dù bình thường mày có thanh thuần bao nhiêu, chỉ cần uống thuốc này, ở trên giường mày sẽ khát vọng đàn ông, còn hy vọng được phạt roi.” Ánh mắt Thẩm Khiết Như đảo qua máy quay phim trên ngăn tủ, trong giọng nói giống như đe dọa thật sâu, “Đúng rồi, tao và Quyền Hạo chưa từng gặp mặt, tao nghĩ, lần đầu tiên gặp mặt dù sao cũng phải đưa lễ gặp mặt. Ừ, lễ gặp mặt này tao đã nghĩ từ lâu rồi, ta sẽ đưa cho nó một DVD.”
(*) Mị nữ: Mị = quyến rũ, nữ = phụ nữ
“Thẩm Khiết Như, mày đồ biến thái chết tiệt.” Đã uống hết nước có thuốc, tạm thời không có phản ứng, Lâm Hi tức giận đến gò má đỏ lên, nhìn thẳng vào máy quay phim. Bị người cường bạo, còn bị quay video, mẹ nó! Con mụ già này, cô không thể không làm thịt bà ta.
Trên khuôn mặt Thẩm Khiết Như treo ý cười đoan trang, “Mày chậm rãi hưởng thụ đi, tao đi đây.”
Trong phòng trống trải, chỉ còn lại Lâm Hi và ba gã đàn ông.
Ba gã đàn ông phục tùng mệnh lệnh của Thẩm Khiết Như, khẳng định không phải người tốt gì, giờ phút này ánh mắt họ như nhìn con mồi mà nhìn chăm chú Lâm Hi, “Tam tiểu thư, ba chúng tôi sẽ hầu hạ cô cho cô thoải mái.”
Không thể không nói Thẩm Khiết Như tên biến thái chết tiệt này chuẩn bị thật quá tốt, dây thừng cột lấy tứ chi của cô thật cứng rắn không phải có thể dễ dàng cởi bỏ, cô dùng sức giãy giụa, trên da thịt trắng nõn đỏ rừng rực.
Ba gã đàn ông như sói đói nhào lên, Lâm Hi vừa hoảng sợ lại sợ hãi hét lên một tiếng.
“A.”
Thẩm Khiết Như ở ngoài cửa nghe được lời muốn nghe, cười cười hài lòng, lập tức cất bước rời đi.
Ánh mắt sắc bén của Thẩm Khiết Như ý bảo hộ vệ khác trên xe chặn đường đi của Lâm Hi, nắm hai tay, con nhóc chết tiệt này, phá hủy thân thể ban đầu, đổi một thân thể mới, liền có dáng vẻ trong mắt không có người này, thật đủ ghét.
Hộ vệ nhà họ Thẩm tự nhiên đủ trung thành và tận tâm với Thẩm Khiết Như, nghe lời ngăn Lâm Hi lại.
“Tránh ra.” Cô cắn răng nói.
“Xin lỗi, tam tiểu thư, mời ngài lên xe với phu nhân.”
Thẩm Khiết Như với phong thái nổi bật chậm rãi đi tới, “Hi Nhi, ngoan ngoãn nghe lời đều tốt cho bất kỳ ai.”
“Thẩm Khiết Như, bà định như thế nào?”
“Không muốn như thế nào, chỉ cần cô nghe lời là được rồi.”
“Nằm mơ.”
“Bên cạnh cô một người cũng không có, bên người tôi một bó lớn hộ vệ, cô muốn rời đi đó là không có khả năng, cho nên hiện giờ tôi muốn như thế nào đối với cô đều rất đơn giản cũng rất dễ dàng.”
Sớm nhận được tin tức, xác định Lâm Hi là Lâm Hi Nhi, bà liền từ nước ngoài gấp gáp trở về.
“Bà có phiền hay không vậy, bây giờ tôi là Lâm Hi, không hề liên quan một chút nào đến nhà họ Thẩm.” Mặt cười hoàn toàn đen, cô không kiên nhẫn, có vẻ hơi táo bạo.
“Vậy thì như thế nào? Tôi chỉ muốn cho cô cảm nhận tốt đẹp của thế gian này, không cần táo bạo như vậy.” Thẩm Khiết Như dịu dàng cười, đưa tay một chưởng bổ lên gáy Lâm Hi. di1enda4nle3qu21ydo0n
Sớm có đề phòng, nhưng vẫn không đỡ nổi Thẩm Khiết Như nhanh tay, cái gáy đau xót, mắt không khống chế được nhắm lại, rơi vào trong bóng tối.
“Sau khi tỉnh lại, cô sẽ thích.” Thẩm Khiết Như đỡ thân thể Lâm Hi đang chậm rãi ngã xuống, vuốt ve gương mặt đầy đặn của cô, “Hai người đàn ông này sao có thể thỏa mãn cô, còn phải tìm thêm vài người mới tốt.”
Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Hi mê mệt tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại phát hiện mắt bị miếng vải đen che kín, trước mắt tối sầm, tay chân bị dây thừng trói chặt, tay bị trói chặt sau lưng, sợi dây thít đau da, miệng bị băng dính dán được cực kỳ chặt chẽ, cánh tay đau như thiêu như đốt, sau gáy còn mơ hồ đau, rất rõ ràng gáy cô bị người đánh.
Cặp mắt cô không thấy được bất cứ thứ gì, không nói được thành lời, tứ chi không cách nào nhúc nhích, cả người cũng bị bao phủ trong một hoàn cảnh đen tối quỷ dị, tim của cô đập rất nhanh, nhanh đến khiến cho trên người cô toát ra mồ hôi lạnh.
Có người kéo miếng băng dính trên miệng cô xuống, đau nóng bừng khiến cho cô không nhịn được khẽ hừ một tiếng.
Tiếp theo đó, trước mắt cũng buông lỏng, chụp mắt che kín ánh mắt cũng được người cởi ra, ánh sáng chói mắt khiến cho cô khép chặt hai mắt.
Cô mơ màng mở to mắt, bởi vì hai mắt bị bịt kín lâu, nhất thời không thấy rõ được sự vật trước mắt, trong mờ mờ ảo ảo chỉ thấy được ánh sáng bốn phía thật tối, trước mặt có hai người đàn ông. Lại chớp mắt vài cái, cảnh tượng trước mắt cô mới rõ ràng một chút. Dieễn ddàn lee quiy đôn
“Tỉnh rồi?” Thẩm Khiết Như lười nhác ngồi trên ghế, không chút để ý nói.
Nụ cười trên mặt Thẩm Khiết Như, nhìn vào trong mắt cô, chán ghét tới cực điểm, “Bà muốn như thế nào?” Tứ chi bị trói, không thể động đậy, trong lòng cô thật uất nghẹn.
“Đừng hung dữ như vậy, đừng khẩn trương, tôi mang cô tới đây, chính là để cho cô hưởng thụ một chút mà thôi.” Lâm Hi căm tức không tạo được thương hại thực chất gì với Thẩm Khiết Như, bà nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu trong tay.
“Thẩm Khiết Như, bà sẽ tốt bụng như vậy sao? Đừng giỡn, bà là người nào, chẳng lẽ tôi còn không rõ ràng sao.” Cô chỉ cảm thấy bị người trói như vậy rất khó chịu, luôn luôn mắt nhìn xuống người khác, hôm nay cô phải ngẩng đầu lên nhìn người khác, thật con mẹ nó khó chịu.
“Hi Nhi, nói thế nào tôi cũng nhìn cô lớn lên, đừng không lễ phép gọi tên tôi như vậy, gọi tôi Thẩm phu nhân là được rồi.” Thẩm Khiết Như vẫy tay để người chung quanh đều đi ra ngoài, chỉ chừa lại bà và Lâm Hi ở đây.
“Da mặt thật dày, đoán chừng cầm đao chém cũng chém không ra.” Thẩm Khiết Như đụng chạm, cô không vui tới cực điểm, “Lấy bàn tay của bà ra.” Đầu tiên gặp phải hai biến thái, khó khăn lắm mới rời đi được, lại gặp phải một nữ thần kinh, hôm nay cô không xem hoàng lịch sao? Xui xẻo thành ra như vậy!
“Miệng lưỡi bén nhọn vốn là tính cách không đổi của cô, thật đúng là không ăn được chút thua thiệt.” Nụ cười ôn hòa thay đổi dần thành cười lạnh, ánh mắt lạnh như băng của Thẩm Khiết Như đánh giá Lâm Hi, sức tay rất lớn túm lấy cằm của cô, “Dáng vẻ này thân thể này nhìn tốt hơn thân thể cũ của cô. Nhìn đôi mắt này đi, thật đẹp! Khó trách có thể khiến tam thiếu nhà họ Quyền mê hoặc đến thần hồn điên đảo.”
“Nếu thân thể của mày bị người khác làm dơ bẩn, Quyền Hạo còn có thể muốn mày sao?” Thẩm Khiết Như ngại bẩn hất cằm Lâm Hi ra, xé đi tất cả ngụy trang, khuôn mặt ác ma hoàn toàn lộ ra, “Nếu như đã chết rồi, tại sao còn trùng sinh chứ? Mày chết có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề, tại sao lại không chết chứ?” die nd da nl e q uu ydo n
“Tôi chính là không chết được, như thế nào?” Thẩm Khiết Như thích diễn trò trước mặt người khác, đợi đến khi không có ai mới lộ ra diện mạo vốn có, cô đã nhìn quen rồi.
“Đúng vậy, đã sống lại, cũng sẽ không dễ dàng chết như thế.” Đôi tay Thẩm Khiết Như hung hăng bóp cổ Lâm Hi, tròng mắt trợn đến lớn nhất, hung ác trần trụi lộ ra.
Bị người bóp chặt cổ, không thở được, đỏ thắm trên mặt đã rút đi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, cô giống như muốn tắt thở, tròng trắng mắt không ngừng lật lên trên, trái tim thiếu dưỡng khí rất khó chịu, dường như muốn ngừng đập, thính giác giống như biến mất, cô không nghe được tiếng cười của Thẩm Khiết Như, tầm mắt cũng biến thành bắt đầu mơ hồ, không thấy rõ tất cả trước mặt. Cô từng chết một lần, không sợ chết, nhưng quá trình tử vong quá khó chịu.
Nhìn Lâm Hi đảo tròng trắng mắt lật lên, Thẩm Khiết Như biến thái lấy được thỏa mãn trong lòng, thoáng buông lỏng hơi sức, “Lâm Hi, muốn chết rất đơn giản, nhưng còn sống cũng rất khó khăn.”
“Biến thái.” Chỉ một chút nữa sẽ tắt thở, Lâm Hi khó nhọc mắng.
“Sắp chết, còn có sức mắng tao à.” Lực tay Thẩm Khiết Như tăng thêm.
Không phản kháng được, cổ bị hung hăng nắm chặt, không thở được, não và trái tim đồng thời thiếu dưỡng khí, cô cũng không nhịn được nữa, mí mắt từ từ nhắm lại, ý thức đang mơ hồ.
Một khắc sau cùng Thẩm Khiết Như nới lỏng tay, bà cao cao tại thượng như nữ Vương cao quý nhìn xuống Lâm Hi, nhìn Lâm Hi nhếch nhác, trong lòng bà sẽ vui vẻ, cho dù là trong lòng hay sinh lý đều đạt được thỏa mãn, máu chảy xuôi giống như cũng biết bà đang vui sướng, thoải mái đến toàn bộ lỗ chân lông nở ra, “Mày sai chính là ở chỗ, đã chết rồi còn sống lại, chết thật tốt, xong hết mọi chuyện.” [email protected]
Đôi tay trên cổ buông ra, cô có thể thở được, ho khan một trận. Mới vừa rồi cô cho rằng cô thật sự phải chết, không ngờ Thẩm Khiết Như lại buông tay ra như thế, hung ác nghiến răng, cô sẵng giọng đáp lại, “Luôn có ngày bà khóc.” Biến thái chết tiệt, sẽ không gặp chuyện tốt.
“hiện giờ cũng không phải là lúc tao khóc, muốn khóc là mày.” Thẩm Khiết Như vỗ vỗ tay, ba tên đàn ông điển trai một mực chờ ngoài cửa đi vào.
Thẩm Khiết Như quét nhìn ba gã đàn ông, rất hài lòng khẽ gật đầu, “Những người đàn ông này là tao đặc biệt tìm đến hầu hạ mày, đợi lát nữa, mày không cần quá thoải mái nha.”
Dừng một chút, bà như đăm chiêu nhìn Lâm Hi đang bị trói tứ chi, “Trước kia là hai anh em Thẩm Cảnh Nhiên và Thẩm Cảnh Kỳ hầu hạ mày, bọn họ chơi không xong SM với mày, hôm nay tao cho mày được hưởng thụ SM một phen là tư vị gì, không cần cảm kích tao đâu.”
SM: S (Sadism) – bạo dâm – thích gây đau đớn cho người tình. M (Masochism) – thống dâm – thích nhận đau đớn từ người tình.
“Hôm nay bà không giết tôi, tương lai bà nhất định sẽ hối hận.” Lâm Hi nghiến răng nghiến lợi, giọng nói giống như bật ra từ trong kẽ răng, căm tức trong mắt đủ thấy cô có bao nhiêu căm tức.
Khi là Lâm Hi Nhi, cô từng có ba người đàn ông, hai người trong đó là Thẩm Cảnh Nhiên và Thẩm Cảnh Kỳ, người đầu tiên là mối tình đầu, khi động tình là lúc nếm trái cấm, mà hai anh em nhà họ Thẩm hoàn toàn ngoài ý muốn. Trùng sinh làm Lâm Hi, cô chỉ có một người đàn ông, chính là Quyền Hạo.
“Khi mày sinh ra tao nên bóp chết mày, sự tồn tại của mày khiến cho tao hối hận, tương lai sẽ không hối hận rồi.” Thẩm Khiết Như chỉ coi lời của cô như lời nói đùa, cười đến liều lĩnh, một chút cũng không sợ lời Lâm Hi nói sẽ biến thành sự thật.
Một người đàn ông điển trai cầm một ly trong suốt chứa nước ấm trong tay, tay phải Thẩm Khiết Như cầm lấy, ba người đàn ông khả năng khiến cho mày hơi ăn không tiêu, vì gia tăng chút tình thú, cho nên tao chuẩn bị ly nước này cho mày, sau khi uống hết, mày không chỉ muốn chơi SM, còn có thể nhiệt tình như lửa đó.”
Nghe vậy, Lâm Hi cắn môi dưới, “Thẩm Khiết Như, tôi hận lúc trước tôi đã mềm lòng.”
Một tay Thẩm Khiết Như bóp cằm Lâm Hi, dùng khí lực toàn thân, muốn khiến Lâm Hi hé miệng, bà rót hết sạch nước, “Bây giờ mày chỉ có thể trách mày mềm lòng, nếu mày không mềm lòng, nhà họ Thẩm đã là của mày rồi, đáng tiếc, tâm mày không đủ tàn độc.”
Cằm giống như bị bóp bể, cô đau đến cau thật chặt mày, miệng vẫn không chịu mở ra.
“Không chịu uống đúng không!” Thẩm Khiết Như bóp thật lâu, không nhịn được, kêu người giúp bà mở miệng Lâm Hi ra.
Ba tên đàn ông điển trai vâng theo mệnh lệnh của Thẩm Khiết Như, hai người lấy gậy nhỏ ra cạy mở miệng Lâm Hi, một người khác đúng cơ hội rót sạch nước.
Không biết thứ nước gì gần như trút toàn bộ vào trong miệng Lâm Hi, nước theo yết hầu chảy vào trong hệ tiêu hóa, cô không cam lòng, muốn ói ra, nhưng không thể.
“Đây là thuốc mị nữ * nhà họ Thẩm mới nghiên cứu phát triển, cho dù bình thường mày có thanh thuần bao nhiêu, chỉ cần uống thuốc này, ở trên giường mày sẽ khát vọng đàn ông, còn hy vọng được phạt roi.” Ánh mắt Thẩm Khiết Như đảo qua máy quay phim trên ngăn tủ, trong giọng nói giống như đe dọa thật sâu, “Đúng rồi, tao và Quyền Hạo chưa từng gặp mặt, tao nghĩ, lần đầu tiên gặp mặt dù sao cũng phải đưa lễ gặp mặt. Ừ, lễ gặp mặt này tao đã nghĩ từ lâu rồi, ta sẽ đưa cho nó một DVD.”
(*) Mị nữ: Mị = quyến rũ, nữ = phụ nữ
“Thẩm Khiết Như, mày đồ biến thái chết tiệt.” Đã uống hết nước có thuốc, tạm thời không có phản ứng, Lâm Hi tức giận đến gò má đỏ lên, nhìn thẳng vào máy quay phim. Bị người cường bạo, còn bị quay video, mẹ nó! Con mụ già này, cô không thể không làm thịt bà ta.
Trên khuôn mặt Thẩm Khiết Như treo ý cười đoan trang, “Mày chậm rãi hưởng thụ đi, tao đi đây.”
Trong phòng trống trải, chỉ còn lại Lâm Hi và ba gã đàn ông.
Ba gã đàn ông phục tùng mệnh lệnh của Thẩm Khiết Như, khẳng định không phải người tốt gì, giờ phút này ánh mắt họ như nhìn con mồi mà nhìn chăm chú Lâm Hi, “Tam tiểu thư, ba chúng tôi sẽ hầu hạ cô cho cô thoải mái.”
Không thể không nói Thẩm Khiết Như tên biến thái chết tiệt này chuẩn bị thật quá tốt, dây thừng cột lấy tứ chi của cô thật cứng rắn không phải có thể dễ dàng cởi bỏ, cô dùng sức giãy giụa, trên da thịt trắng nõn đỏ rừng rực.
Ba gã đàn ông như sói đói nhào lên, Lâm Hi vừa hoảng sợ lại sợ hãi hét lên một tiếng.
“A.”
Thẩm Khiết Như ở ngoài cửa nghe được lời muốn nghe, cười cười hài lòng, lập tức cất bước rời đi.
Tác giả :
Cố Nhiễm Nhiễm