Quyền Tài
Chương 153: Tiểu Đổng Chủ nhiệm vang danh
Đổng Học Bân biểu diễn ảo thuật, danh tiếng vang dội, tuy lãng phí một lần back nhưng những ngày tết âm lịch này tăng thêm thời gian du lịch tinh Giang Chiết tiết kiệm tích góp từng tí một không ít, giờ đây còn thừa mười lần, cũng không quan tâm lúc này đây tốn hai lần, vì lưu lại ấn tượng tốt cho Tạ Tuệ Lan, vì hạ nhục Ngụy Nam, lân này dùng là phi thường đáng giá. Nhìn ánh mắt Ngụy Nam âm âm, giống như hận không thể lột da mình, trong lòng Đổng Học Bân nở nụ cười ha ha, vô cùng vui sướng, mày có cái đức hạnh này cùng muốn lây Tạ tỷ? Năm mơ đi thôi!
Tạ Tuệ Lan híp mắt cười nói: “Tiểu Đổng, đi cùng tôi không?”
Tạ Hạo vụng trộm giơ ngón tay cái lên đối với Đổng Học Bân, nói: “Chị, chị cùng đi với em một đoạn”.
Thấy như thế, Ngụy Nam cũng không còn cố gắng, “Tuệ Lan, chuyện phim này ngày mai tôi lại hẹn em, chúng ta...”
Tạ Tuệ Lan khẽ lắc đầu, “Hôm nay cảm ơn anh chiêu đãi, ngày mai công tác bề bộn, không rút ra được thời gian, hôm nào khác, được không?”
Phổi Ngụy Nam đều sắp tức điên, một bữa tiệc tốt đẹp, được một cái ước hẹn, toàn bộ để tiểu tử cho họ Đổng quấy nhiễu, không chỉ có như thể, biêt lão bà tương lai của mình thậm chí để cho Đổng Học Bân hôn qua, lửa trong lòng hắn không thể nhẫn nại, đưa mắt nhìn Tạ Tuệ Lan lên Audi rời đi, Ngụy Nam âm thâm bả nhớ kỹ cái món nợ này, Đổng Học Bân! Không phải là một nhân viên công vụ sao! Mẹ! Hai ta không yên!
Trong xe Audi.
Tạ Tuệ Lan cười mỉm lái xe, “Tiểu Đổng, đi chỗ nào?”
Tạ tỷ người ta trước nói ai biến được ảo thuật thì đi với người đó, ngay từ đầu là không đem mình tính vào, cho nên thấy Tạ Tuệ Lan thật sự đúng là định đi chỗ nào đó cùng mình, Đổng Học Bân đương nhiên không dám bò theo cột lên trên, điểm tu dưỡng chính trị ấy hắn vẫn có, thế là vội hỏi: “Tạ tỷ, quấy rầy ngài ước hẹn, thật ra vừa rồi tôi cũng không muốn làm ảo thuật, tôi tới đây, ngài có việc vội vàng, không cần phải để ý tôi, thật sự không cần”.
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Tôi nói ra lời nói, cũng không thể không làm? Hơn nữa, cậu làm cái ảo thuật này rất tốt, sau này nếu có cơ hội, một lần nữa biến vài cái cho tôi, tôi xem cậu phương diện này là hành gia đó, ha ha, vừa rồi chúng ta nói nhiều chuyện về ảo thuật như vậy, cậu cũng không có thanh âm nào, cậu đây là thâm tàng bất lộ đó”.
Tạ Hạo cười cười nói: “Đổng ca khiêm tốn đó”.
Đổng Học Bân tự nhủ trong lòng, tôi khiêm tốn cái rắm, những người lănh đạo trong đơn vị đều phê bình tôi quá không khiêm tôn kìa.
Thấy Tiểu Đổng không nói đi chỗ nào, Tạ Tuệ Lan cũng rõ ràng ý tứ hắn không tốt lắm, cũng tinh tưởng hôm nay hắn tìm Tạ Hạo hẹn mình, nhất định là có chuyện muốn nói, khóe môi cười cười, Tạ Tuệ Lan nói: “Đã như vậy, hệ thống điện sưởi nhà của tôi hơi xấu, theo giúp tôi đi siêu thị mua một cái trước, sau đó đi nhà của tôi ngồi chơi, được không?”
Đổng Học Bân nói: “Chỉ sợ quá quấy rầy”.
“Cậu đó, quá khách khí, cứ như vậy đi”.
“...Nghe ngài”.
Có thể được lãnh đạo Trung ương chủ động mởi về trong nhà, đây là túi nhiệm hạng nào, Đổng Học Bân cảm thấy thời cơ chúi muồi, tất cả băn khoăn tiêu hết, muốn đến nhìn gia đình Tạ Tuệ Lan cùng với việc hắn nói chuyện điều động công tác mình, xem nàng có thể hỗ trợ hay không. Đen nơi đây, Đổng Học Bân lại đột nhiên nhéo nhéo mi tâm, vài ngày này xem vẻ mặt Tạ Tuệ Lan, tựa như nàng căn bản là không để ý sự tình tất chân, nhưng mình dùng tất chân nàng làm cái kia, thay đôi nừ nhán nào cũng sẽ không như vậy, cho dù không nổi giận, trong lòng cũng khó tránh khỏi có ý nghĩ, nhưng Tạ tỷ...
Nghĩ đến một khả năng, Đổng Học Bân đột nhiên sửng sốt một chút.
Mình giống như quá tự kỷ, cảm thấy nhìn tất chân kia, Tạ Tuệ Lan không có khả năng không biết đó là cái gì, nhưng Tạ tỷ người ta tại sao phải hiểu rõ? Nàng xuất thân tốt như vậy, chức quan lại lớn như vậy, bình thường có nên giông như Huyên di đi xem loại phim đó, Tạ tỷ giờ đây cũng chưa kết hôn, rất có thể đều chưa bị nam nhân chạm qua, như vậy mà nói, người ta tại sao phải hiểu rõ? Đàm luận cũng kém quá nhiều so với biểu diễn! Đổng Học Bân rộng mở trong sáng, được rồi, Tạ tỷ không biết mình cầm tất chán nàng làm cái gì, như vậy phản ứng mấy ngày nay của nàng hoàn toàn có thể giải thích!
Kích động! Tảng đá lớn đặt ở trong lòng cuối cùng cùng rơi xuống!
Đổng Học Bân bị Tạ Tuệ Lan thuần khiết đả động, cả người đều thoải mái, không biết là tốt rồi, không biết là tốt rồi!
Reng reng reng, chuông điện thoại di động vangclên, là điện thoại Tạ tỷ.
Tạ Tuệ Lan đang trên đường, xe rất nhiều, cũng không lo liệu đỗ xe, nàng liền cười ngắm nhìn kính chiếu hậu, “Tiểu Hạo, điện thoại”.
Nhưng mà vị trí Tạ Hạo không tốt, không câm được điện thoại, Đổng Học Bân vội vàng ân cần từ chỗ ngồi sau đứng người dậy, mở túi da Tạ Tuệ Lan đặt ở tay lái phụ ra, tìm nửa ngày mới lấy điện thoại ra từ bên trong, chợt đưa ống nghe điện thoại di động tiến đển bên tai Tạ Tuệ Lan, “Ngài mở không an toàn, tôi cầm cho ngài” Dứt lời, Đổng Học Bân đè khóa nghe xuống, cái loại chuyện phục vụ cho lãnh đạo này, hắn đã rất quen thuộc.
“Cảm cm” Tạ Tuệ Lan cười, “...ừm, Alo, Ngô Chủ nhiệm à”.
Đổng Học Bân cách Tạ tỷ phi thường gần, trong lỗ mũi tất cả đều là khí tức thành thục trên người nàng bống bềnh bay lên, cũng không có vị nước hoa thom nức, phảng phất là mùi thơm từ trong tư thái thon thả nàng của xông ra, rất dễ chịu, có điểm nghiện loại mùi hương dễ chịu, hít giống như thuốc phiện. Đổng Học Bân ung dung thản nhiên dùng miệng hút lấy khí, từng ngụm nêm tư vị lành đạo Trung ương, đột nhiên, khóe mắt quét qua, vừa vặn đã rơi vào trong cổ áo sơ mi trắng của Tạ Tuệ Lan, Tạ tỷ tiến vào trong xe thì cởi áo khoác, nút thắt thứ nhất trên mặt áo sơmi không cài, mà Đổng Học Bân khom người ghé vào chỗ tựa lưng ghể da Tạ tỷ, cái chỗ nhô ra kia, vừa vặn nhìn thấy tất cả một bên vú trắng nõn, thậm chí thoáng cái đã thấy đáy!
Tạ Tuệ Lan nhìn thẳng phía trước, ôm lấy khóe miệng nói: “Không cần được không, tôi ở bên ngoài... Ha ha, cậu đó, làm sao cũng học được cái bộ dạng này.
Gì đó? Người yêu cậu cùng tới sao? Ha ha, cậu đây là để cho tôi khó xử! ừm... ừm... đã đến dưới lầu? Được rồi được rồi...” Đưa mắt nhìn ra ngoài, Tạ Tuệ Lan nói: “Vậy cậu với người yêu cậu chờ một chút, hai mươi phút tôi về đến nhà, được chưa...Ha ha, không có việc gì, không quấy rầy, cứ như vậy đi”.
Thoáng nhìn... hai giây... ba giây...
Thấy Tạ Tuệ Lan gọi điện thoại xong, Đổng Học Bân cũng không dám lại nhìn lung tung, cưỡng chế ánh mắt lưu luyến rút về khe vú lãnh đạo Trung ương, ho khan một tiếng, ngăt điện thoại di động, một lần nữa bỏ vào trong túi nàng.
Tạ Tuệ Lan xem xét kính chiểu hậu, cười nói: “Tiểu Đổng, còn nhớ rõ tôi nói người yêu đồng sự tôi hình như cũng là phân cục các cậu? Ha ha. Hai người bọn họ tới chỗ tôi nơi đó, đẩy lại không đẩy được, không bằng cậu cùng Tiểu Hạo đến quán trà ngồi trong chốc lát trước, chờ một giờ sau tôi tới đó?”
Nghe vậy, Đổng Học Bân nói: “Tạ tỷ, ngài bề bộn việc của ngài, không cần phải xen tôi vào. Cái này, nếu không thì để tôi trở về đi”.
Tạ Tuệ Lan hơi lắc đầu,“Không cần, một giờ cũng kém không nhiều lắm, được không?”
Đổng Học Bân lưỡng lự, thấy Tạ tỷ là đoán được mình có chuyện tìm nàng, thì không chối từ nói: “Vậy bằng không thì như thể này, ngài có việc bê bộn, tôi đi siêu thị mua hệ thống điện sưởi hơi về cho ngài, chờ ngài bên kia xong việc, bảo Tiểu Hạo gọi một cuộc điện thoại cho tôi, tôi sẽ đưa hệ thống điện sưởi hơi cho ngài”.
Khóe miệng Tạ Tuệ Lan hơi cong, “Sao như vậy được, bảo Tiểu Hạo đi thôi”.
Tạ Hạo nói: “Đúng đúng, em đi mua”.
Đổng Học Bân còn muốn cầu nàng làm việc, đang lo hôm nay không mang lê vật, “Đừng đừng, một mình tôi đảm nhiệm hay không đảm nhiệm cũng vậy, Tiểu Hạo học một ngày cũng mệt mỏi, để nó cùng ngài trở lại đi”.
Nói xong, Đổng Học Bân chỉ một ngón tay về một siêu thị lớn phía trước, “Tạ tỷ, để tôi ở chỗ này là được, nơi đó có một siêu thị”.
“...Vậy được rồi, phiền toái”.
“Ngài ngàn vạn lần đừng khách khí”.
Xuống xe, Đổng Học Bân không quay đầu rời đi, đó là tôn trọng đối với lãnh đạo, đó là thói quen trong chính trị, hắn đứng tại chô lộ ra vẻ nhàn nhạt cười đối với đèn sau Audi, mười mét... năm mươi mét... một trăm mét... thẳng đến lúc Audi biến nhỏ, đi hướng đèn xanh đèn đỏ phía bắc, Đổng Học Bân mới thu hồi nụ cười, vào siêu thị, hỏi thăm nhân viên công tác một chút về địa phương bản đồ điện, tiếp đó lên lầu ba.
Khu nhà cục Tin tức.
Ký túc xá Tạ Tuệ Lan.
“Mời vào, để cho các cậu đợi lâu” Tạ Tuệ Lan mở cửa cho một nam một nữ hai người không đén bốn mươi tuổi vào nhà.
“Tạ Sở trưởng là chúng tôi mạo muội mới đúng, thời gian nghỉ ngơi còn quấy rầy ngài, thật sự là...” Trong tay Ngô Chủ nhiệm mang theo gì đó, gói to cũng không phải trong suốt, cũng không biết là cái gì, dù sao đem cũng không được tiện nghi. Sau khi hắn cùng người yêu vào nhà liền để lễ vật xuống, cười cười nhìn Tạ Hạo nói: “Đây là đệ đệ của ngài? Hắc, tiêu tử lớn lên thật đẹp trai, sau này tuyệt đối rất tốt, ha ha, lên trung học rồi sao?”
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Mới vừa lên cấp 2, tiêu tử này à, không để cho tôi bớt lo, cả ngày đến chơi bởi lêu lông”.
Tạ Hạo nghe xong không vui, bìu môi thì thầm một câu.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, “Đi, pha trà cho Ngô Chủ nhiệm và Ngô phu nhân”.
Tạ Hạo đưa mắt nhìn Ngô phu nhân, nghe nói nàng cũng là phán cục quốc an, thành tây sợ nàng nhận ra mình tiện đã mật báo về phía lão tỷ, nhưng xem vẻ mặt nàng câu nệ không có gì đặc biệt mất tự nhiên, Tạ Hạo mới là yên tâm, đáp ứng, vui vẻ đi vào phòng bếp pha nước trà.
Ngô Chủ nhiệm hôm nay tới là vì một cái chức quan béo bở, hắn làm Phó Chủ nhiệm đã bảy tám năm, một mực không được đề bạt, giờ đây một cái phòng chỗ nghiên cứu phía dưới giống như có một lãnh đạo muốn lui xuống, Ngô Chủ nhiệm lúc này mới động tâm tư, mang theo lễ vật đen đăng môn bái phỏng, hắn tin tưởng Tạ Sở trưởng cùng biêt mình tới làm gì, loại sự tình này không cần nói rõ, có cái thái độ này người ta đã hiểu, có thể làm thì cho cậu làm, mang theo thể tử tới cũng là vì không khí hòa hoãn, dù sao Tạ Sỡ trường người ta là nừ nhân, như vậy cũng có thể khiển cho nói chuyện càng thêm tùy ý một chút.
Cầu lành đạo làm việc không chỉ có cầm gì đó thật to, rất nhiều công tác cần chuẩn bị làm, ví dụ như lănh đạo có cái gì yêu thích, ví dụ như đưa vật gì đó, ví dụ như câu nói đầu tiên nói khi vào cửa là cái gì, ví dụ như nội dung nói chuyện phiếm, làm sao trải rộng ra, đây đều là được tỉ mỉ bày ra, vì hôm nay, Ngô Chủ nhiệm cùng xác thực chuẩn bị thật lâu. Sau khi cần cần thận thận ngồi xuống, Ngô Chủ nhiệm một bên chú ý đến sắc mặt Tạ Tuệ Lan một bên nói chuyện cùng nàng, Ngô phu nhân cũng không đáp một câu, khiển cho Ngô Chủ nhiệm mừng rỡ là, Tạ Sờ trưởng cũng không có lộ ra bất luận cái tâm tình gì mất kiên nhẫn hoặc là khó xử, đây là điềm tốt, nói rõ chuyện này rất có khả năng.
Không bao lâu, Tạ Hạo đi vào phòng Tạ Tuệ Lan chơi game.
Trong phòng khách, Tạ Tuệ Lan bưng lấy chén trà nhấp một ngụm, cười yếu ớt, thuận miệng vừa nói: “Đúng rồi, Ngô phu nhân là phán cục quốc an thành tây? Các người nơi đó công tác rất bận à?”
Ngô phu nhân cười nói: “Tôi công tác tại cơ quan, cũng không đến nỗi rất bận, môi ngày chính là chút chuyện công văn và lưu trữ”.
Tạ Tuệ Lan nhếch nhếch khóe miệng, “Tôi có bằng hữu cũng ở phân cục các người, ha ha, Tiểu Đổng phòng tổng hợp chị có nhận thức chứ?”
Ngô phu nhân sửng sốt một chút, không đợi nàng nói chuyện, Ngô Chủ nhiệm có chút kinh ngạc, “Ngài nói Tiểu Đổng Chủ nhiệm?”
Tạ Tuệ Lan không khỏi ngoài ý muốn nhìn hắn, “Ngô Chủ nhiệm cũng đã nghe nói qua anh ta?”
Ngô Chủ nhiệm nói: “Tôi nghe người yêu tôi đề cập qua một chút, nhưng đơn vị các nàng có chế độ giữ bí mật, cụ thể cũng không nói qua cùng tôi, thì ra Tiểu Đổng Chủ nhiệm là bằng hữu ngài!”
Tạ Tuệ Lan ùm một câu, “Tôi còn muốn nghe xem năng lực công tác Tiểu Đổng thế nào, ha ha, đã có quy chế giữ bí mật thì thôi”.
Ngô Chủ nhiệm trầm ngâm một lát, vội vàng đem chân đá đá người yêu. Hắn có ngốc cũng nhìn ra Tạ Tuệ Lan rất cảm thấy hứng thú đối với Đổng Chủ nhiệm, ngoài miệng nói không nghe, nhưng thực tế nhất định là muốn nghe cho nên vội bảo người yêu mình nói một câu cho Tạ Sở trưởng, điểm quy chế giữ bí mật này chỉ là giảng đối với người ngoài, Tạ Sở trưởng này, bản thân và ích lợi gia đĩnh sớm đã cùng cùng quốc gia cột vào cùng một chỗ, dĩ nhiên nàng sẽ giữ bí mặt!
Tạ Hạo vừa nghe nói sau Đổng ca, cũng không vọc máy vi tính, lỗ tai lập tức bị dựng lên, hắn cũng hết sức cảm thấy hứng thú đối với Đổng Học Bân.
Ngô phu nhân lưỡng lự một lát, “...Tạ Sở trưởng, thật ra đối với ngài cũng không cần giữ bí mặt cái gì”.
Tạ Tuệ Lan khoát khoát tay, “Không có gì đáng ngại, tôi hiểu rằng các người có quy chế, ha ha, tôi chỉ là nghe nói Tiểu Đổng giống như mới tiến cơ quan không được mấy tháng? Làm sao lại làm phó khoa? Hắn cũng không nói qua với tôi” Tạ Tuệ Lan cũng không biết gì đối với Đổng Học Bân, chỉ biết là hắn là Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp phân cục thành tây, là cán bộ cấp phó khoa, gia đình cũng không có cái bối cảnh gì, một dân chúng bình thường, cho nên có thể trong thời gian ngắn như vậy đi lên, khiến cho Tạ Tuệ Lan có chút buồn bực, lúc này nghĩ tới sẽ theo liền hỏi thoáng cái.
Ngô phu nhân cười khổ một tiếng. “Thật ra muốn tôi nói, Tiểu Đổng Chủ nhiệm lên phó khoa là một chút vấn đề cũng không có, giờ đây phán cục chúng tôi từ trên xuống dưới người nào không biết đại danh Tiểu Đổng Chủ nhiệm, hắn đen phân cục lo liệu những sự tình kia quả thực có thể ghi thành một quyền tiểu thuyết, là tiểu thuyết huyền ảo”.
Tạ Tuệ Lan rất hào hứng nói: “A? Nói nghe một chút”.
Ngô phu nhân ngẫm nghi, “Có lần văn phòng Chủ nhiệm phòng tổng hợp bị cháy, có vài phân văn kiện quan trọng còn đang ở bên trong, nhưng lửa lan tràn cả phòng, đi vào chính là sẽ chết, lúc ấy ai cũng không dám xông vào bên trong, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm tiên vào, còn bình yên vô sự cứu văn kiện ra”.
Tạ Tuệ Lan có chút gật đầu, “Có chút đảm lượng”.
Ngô phu nhân thật tình bội phục nói: “Chuyện này còn có thể dùng dũng khí cùng đảm lượng để hình dung, nhưng nhùng sự tình Tiểu Đổng Chủ nhiệm lo liệu đằng sau kia, đó là căn bản không thể giải thích, ví dụ như cơ quan bóng đá thi đấu, lúc ấy trận đấu đã tiến vào phút thi đấu cuối cùng, đội chúng tôi bị phạt penalty, lúc ây ai cũng không lên, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm vỗ bộ ngực nhận mệnh, đi lên đỡ penalty ra, đây chính là một cú đá penalty vào góc chết, sau đó, ngày hôm sau, lại là vài phút cuôi cùng, phân cục chúng tôi cùng phân cục thành đông đá, măt thấy sắp kết thúc, Tiểu Đổng Chủ nhiệm lại lên sân khấu, tại một giây đồng hồ cuối cùng đá vào gôn”
Tạ Hạo kinh ngạc đẩy cửa đi tới, “Đổng ca còn có thể đá bóng?”
Ngô phu nhân nhìn hắn, cười nói: “Đâu chỉ là biết đá bóng, lão lãnh đạo bộ quốc an xuống thị sát, kết quả trên đường đi gia thuộc viện đột phát bệnh hen suyển, lại bị bệnh tim, lúc ấy thuốc không ở trên người, mắt thấy sắp không được, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm đến đây, vươn tay sờ sờ, hắn không có bệnh hen suyên cũng không có bệnh tim vậy mà lôi ra thuôc hen suyển và bệnh tim, còn có một người trở lại phân cục chúng tôi bắt sai người, bắt cháu lãnh đạo thị cục, ai cũng không cách nào, cuối cùng để Tiểu Đổng Chủ nhiệm gọi tới, kết quả Tiểu Đổng Chủ nhiệm đi vài phút đã làm sự kiện binh yên”.
Ngô Chủ nhiệm thật đúng là không có nghe người yêu nói về những sự tinh này, nghe đen đó, không nhịn được nói nàng, “Đừng nói quá!”
Tạ Tuệ Lan nháy mắt mấy cái, “Nghe thật đúng là như là nói quá”.
Ngô phu nhân dở khóc dở cười nói: “Nhưng xác thực là chuyện thật, rất nhiều chuyện đều là tôi tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không sai, tôi cũng không biêt vì sao Tiểu Đổng Chủ nhiệm thần như vậy, nhưng hắn hết lần này tới lần khác chính là thần như vậy, giờ đây đơn vị chúng tôi nhắc tới hắn, ai không dựng thắng dựng thắng ngón tay cái lên!? Nói có lửa cháy, Tiểu Đổng Chủ nhiệm đều có thể cứu”.
Tạ Tuệ Lan ngó ngó nàng, “Thật sự không có chuyện Tiểu Đổng không thể hoàn thành?”
Ngô phu nhân khắng định nói “Không dám lừa gạt ngậi, không có, một chuyện đều không có, chỉ cần có khó khắn... Tiểu Đổng Chủ nhiệm có thể làm, hơn nữa tất cả đều có thể giải quyết hoàn hảo!”
Tạ Hạo ngạc nhiên nói: “Không phải chứ, Đổng ca lợi hại như vậy?”
Ngô Chủ nhiệm nghe được cùng có điểm ngây người, “Thật hay giả?”
“Đương nhiên là thật” Ngô phu nhân nói: “Nếu không Tiểu Đổng Chủ nhiệm vừa mới tiên vào cơ quan mây tháng, làm sao có thể lên phó khoa? Người ta có bản lãnh, điểm này đơn vị chúng tôi trước kia thật nhiều người cũng không phục, nhưng một sự kiện tiếp một sự kiện, giờ đây ai cùng chịu phục, tâm phục khẩu phục”.
Thật ra cho dù Ngô phu nhân tận mắt nhìn thấy sự tích Tiểu Đổng Chủ nhiệm, nàng cùng đều có điểm không dám tin, dù sao cũng không nghĩ thông, Tiểu Đổng Chủ nhiệm làm như thế nào để có những chuyện thần kỳ này, cho nên, đừng nói chỉ là người không thấy được.
Tạ Tuệ Lan nghe thấy càng hứng thú, “Ha ha, còn có loại sự tĩnh này?”
Chờ Ngô Chủ nhiệm vừa đi, Tạ Hạo trừng mắt nhìn lão tỷ, “Chị, nàng nói chị tin sao?”
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Không tin lắm, nhưng nàng không dám lừa gạt chị, cho nên không tin cũng phải tin”.
“Ta kháo, Đổng ca thực sự mạnh như vậy? Em xem còn tường rằng hắn chính là nhân viên công vụ bình thường” Tạ Hạo nghĩ như thế nào cũng không cảm thay Đổng Học Bân có chỗ gì đặc biệt. A, chỉ là ảo thuật rất được.
Tạ Tuệ Lan cúi đầu ngẫm lại, mỉm cười, “Có ít người xem ra bình thường, trên thực tế lại có thể làm ra một số sự tinh không bình thường, còn nhớ rõ chuyện chị rơi xuống sông không? Giờ đây suy nghĩ một chút, xác thực rất không thể tưởng tượng nổi, vì sao Tiểu Đổng sẽ đột nhiên xuất hiện ở nơi đó? Vì sao trên người Tiểu Đổng vừa mới tới lại có thể mang theo dao gọt trái cây cắt cỏ nước? Ha ha, còn có lần ảo thuật vừa xong kia, em thật cảm thấy đó là ảo thuật?”
Tạ Hạo có điểm hết chỗ nói rồi.
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm thì thào tự nói, “Có khó khắn đều có thể làm? Cái gì cháy đều có thể cứu? Ha ha, tôi đây... cậu có cứu được hay không?”
Tạ Tuệ Lan híp mắt cười nói: “Tiểu Đổng, đi cùng tôi không?”
Tạ Hạo vụng trộm giơ ngón tay cái lên đối với Đổng Học Bân, nói: “Chị, chị cùng đi với em một đoạn”.
Thấy như thế, Ngụy Nam cũng không còn cố gắng, “Tuệ Lan, chuyện phim này ngày mai tôi lại hẹn em, chúng ta...”
Tạ Tuệ Lan khẽ lắc đầu, “Hôm nay cảm ơn anh chiêu đãi, ngày mai công tác bề bộn, không rút ra được thời gian, hôm nào khác, được không?”
Phổi Ngụy Nam đều sắp tức điên, một bữa tiệc tốt đẹp, được một cái ước hẹn, toàn bộ để tiểu tử cho họ Đổng quấy nhiễu, không chỉ có như thể, biêt lão bà tương lai của mình thậm chí để cho Đổng Học Bân hôn qua, lửa trong lòng hắn không thể nhẫn nại, đưa mắt nhìn Tạ Tuệ Lan lên Audi rời đi, Ngụy Nam âm thâm bả nhớ kỹ cái món nợ này, Đổng Học Bân! Không phải là một nhân viên công vụ sao! Mẹ! Hai ta không yên!
Trong xe Audi.
Tạ Tuệ Lan cười mỉm lái xe, “Tiểu Đổng, đi chỗ nào?”
Tạ tỷ người ta trước nói ai biến được ảo thuật thì đi với người đó, ngay từ đầu là không đem mình tính vào, cho nên thấy Tạ Tuệ Lan thật sự đúng là định đi chỗ nào đó cùng mình, Đổng Học Bân đương nhiên không dám bò theo cột lên trên, điểm tu dưỡng chính trị ấy hắn vẫn có, thế là vội hỏi: “Tạ tỷ, quấy rầy ngài ước hẹn, thật ra vừa rồi tôi cũng không muốn làm ảo thuật, tôi tới đây, ngài có việc vội vàng, không cần phải để ý tôi, thật sự không cần”.
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Tôi nói ra lời nói, cũng không thể không làm? Hơn nữa, cậu làm cái ảo thuật này rất tốt, sau này nếu có cơ hội, một lần nữa biến vài cái cho tôi, tôi xem cậu phương diện này là hành gia đó, ha ha, vừa rồi chúng ta nói nhiều chuyện về ảo thuật như vậy, cậu cũng không có thanh âm nào, cậu đây là thâm tàng bất lộ đó”.
Tạ Hạo cười cười nói: “Đổng ca khiêm tốn đó”.
Đổng Học Bân tự nhủ trong lòng, tôi khiêm tốn cái rắm, những người lănh đạo trong đơn vị đều phê bình tôi quá không khiêm tôn kìa.
Thấy Tiểu Đổng không nói đi chỗ nào, Tạ Tuệ Lan cũng rõ ràng ý tứ hắn không tốt lắm, cũng tinh tưởng hôm nay hắn tìm Tạ Hạo hẹn mình, nhất định là có chuyện muốn nói, khóe môi cười cười, Tạ Tuệ Lan nói: “Đã như vậy, hệ thống điện sưởi nhà của tôi hơi xấu, theo giúp tôi đi siêu thị mua một cái trước, sau đó đi nhà của tôi ngồi chơi, được không?”
Đổng Học Bân nói: “Chỉ sợ quá quấy rầy”.
“Cậu đó, quá khách khí, cứ như vậy đi”.
“...Nghe ngài”.
Có thể được lãnh đạo Trung ương chủ động mởi về trong nhà, đây là túi nhiệm hạng nào, Đổng Học Bân cảm thấy thời cơ chúi muồi, tất cả băn khoăn tiêu hết, muốn đến nhìn gia đình Tạ Tuệ Lan cùng với việc hắn nói chuyện điều động công tác mình, xem nàng có thể hỗ trợ hay không. Đen nơi đây, Đổng Học Bân lại đột nhiên nhéo nhéo mi tâm, vài ngày này xem vẻ mặt Tạ Tuệ Lan, tựa như nàng căn bản là không để ý sự tình tất chân, nhưng mình dùng tất chân nàng làm cái kia, thay đôi nừ nhán nào cũng sẽ không như vậy, cho dù không nổi giận, trong lòng cũng khó tránh khỏi có ý nghĩ, nhưng Tạ tỷ...
Nghĩ đến một khả năng, Đổng Học Bân đột nhiên sửng sốt một chút.
Mình giống như quá tự kỷ, cảm thấy nhìn tất chân kia, Tạ Tuệ Lan không có khả năng không biết đó là cái gì, nhưng Tạ tỷ người ta tại sao phải hiểu rõ? Nàng xuất thân tốt như vậy, chức quan lại lớn như vậy, bình thường có nên giông như Huyên di đi xem loại phim đó, Tạ tỷ giờ đây cũng chưa kết hôn, rất có thể đều chưa bị nam nhân chạm qua, như vậy mà nói, người ta tại sao phải hiểu rõ? Đàm luận cũng kém quá nhiều so với biểu diễn! Đổng Học Bân rộng mở trong sáng, được rồi, Tạ tỷ không biết mình cầm tất chán nàng làm cái gì, như vậy phản ứng mấy ngày nay của nàng hoàn toàn có thể giải thích!
Kích động! Tảng đá lớn đặt ở trong lòng cuối cùng cùng rơi xuống!
Đổng Học Bân bị Tạ Tuệ Lan thuần khiết đả động, cả người đều thoải mái, không biết là tốt rồi, không biết là tốt rồi!
Reng reng reng, chuông điện thoại di động vangclên, là điện thoại Tạ tỷ.
Tạ Tuệ Lan đang trên đường, xe rất nhiều, cũng không lo liệu đỗ xe, nàng liền cười ngắm nhìn kính chiếu hậu, “Tiểu Hạo, điện thoại”.
Nhưng mà vị trí Tạ Hạo không tốt, không câm được điện thoại, Đổng Học Bân vội vàng ân cần từ chỗ ngồi sau đứng người dậy, mở túi da Tạ Tuệ Lan đặt ở tay lái phụ ra, tìm nửa ngày mới lấy điện thoại ra từ bên trong, chợt đưa ống nghe điện thoại di động tiến đển bên tai Tạ Tuệ Lan, “Ngài mở không an toàn, tôi cầm cho ngài” Dứt lời, Đổng Học Bân đè khóa nghe xuống, cái loại chuyện phục vụ cho lãnh đạo này, hắn đã rất quen thuộc.
“Cảm cm” Tạ Tuệ Lan cười, “...ừm, Alo, Ngô Chủ nhiệm à”.
Đổng Học Bân cách Tạ tỷ phi thường gần, trong lỗ mũi tất cả đều là khí tức thành thục trên người nàng bống bềnh bay lên, cũng không có vị nước hoa thom nức, phảng phất là mùi thơm từ trong tư thái thon thả nàng của xông ra, rất dễ chịu, có điểm nghiện loại mùi hương dễ chịu, hít giống như thuốc phiện. Đổng Học Bân ung dung thản nhiên dùng miệng hút lấy khí, từng ngụm nêm tư vị lành đạo Trung ương, đột nhiên, khóe mắt quét qua, vừa vặn đã rơi vào trong cổ áo sơ mi trắng của Tạ Tuệ Lan, Tạ tỷ tiến vào trong xe thì cởi áo khoác, nút thắt thứ nhất trên mặt áo sơmi không cài, mà Đổng Học Bân khom người ghé vào chỗ tựa lưng ghể da Tạ tỷ, cái chỗ nhô ra kia, vừa vặn nhìn thấy tất cả một bên vú trắng nõn, thậm chí thoáng cái đã thấy đáy!
Tạ Tuệ Lan nhìn thẳng phía trước, ôm lấy khóe miệng nói: “Không cần được không, tôi ở bên ngoài... Ha ha, cậu đó, làm sao cũng học được cái bộ dạng này.
Gì đó? Người yêu cậu cùng tới sao? Ha ha, cậu đây là để cho tôi khó xử! ừm... ừm... đã đến dưới lầu? Được rồi được rồi...” Đưa mắt nhìn ra ngoài, Tạ Tuệ Lan nói: “Vậy cậu với người yêu cậu chờ một chút, hai mươi phút tôi về đến nhà, được chưa...Ha ha, không có việc gì, không quấy rầy, cứ như vậy đi”.
Thoáng nhìn... hai giây... ba giây...
Thấy Tạ Tuệ Lan gọi điện thoại xong, Đổng Học Bân cũng không dám lại nhìn lung tung, cưỡng chế ánh mắt lưu luyến rút về khe vú lãnh đạo Trung ương, ho khan một tiếng, ngăt điện thoại di động, một lần nữa bỏ vào trong túi nàng.
Tạ Tuệ Lan xem xét kính chiểu hậu, cười nói: “Tiểu Đổng, còn nhớ rõ tôi nói người yêu đồng sự tôi hình như cũng là phân cục các cậu? Ha ha. Hai người bọn họ tới chỗ tôi nơi đó, đẩy lại không đẩy được, không bằng cậu cùng Tiểu Hạo đến quán trà ngồi trong chốc lát trước, chờ một giờ sau tôi tới đó?”
Nghe vậy, Đổng Học Bân nói: “Tạ tỷ, ngài bề bộn việc của ngài, không cần phải xen tôi vào. Cái này, nếu không thì để tôi trở về đi”.
Tạ Tuệ Lan hơi lắc đầu,“Không cần, một giờ cũng kém không nhiều lắm, được không?”
Đổng Học Bân lưỡng lự, thấy Tạ tỷ là đoán được mình có chuyện tìm nàng, thì không chối từ nói: “Vậy bằng không thì như thể này, ngài có việc bê bộn, tôi đi siêu thị mua hệ thống điện sưởi hơi về cho ngài, chờ ngài bên kia xong việc, bảo Tiểu Hạo gọi một cuộc điện thoại cho tôi, tôi sẽ đưa hệ thống điện sưởi hơi cho ngài”.
Khóe miệng Tạ Tuệ Lan hơi cong, “Sao như vậy được, bảo Tiểu Hạo đi thôi”.
Tạ Hạo nói: “Đúng đúng, em đi mua”.
Đổng Học Bân còn muốn cầu nàng làm việc, đang lo hôm nay không mang lê vật, “Đừng đừng, một mình tôi đảm nhiệm hay không đảm nhiệm cũng vậy, Tiểu Hạo học một ngày cũng mệt mỏi, để nó cùng ngài trở lại đi”.
Nói xong, Đổng Học Bân chỉ một ngón tay về một siêu thị lớn phía trước, “Tạ tỷ, để tôi ở chỗ này là được, nơi đó có một siêu thị”.
“...Vậy được rồi, phiền toái”.
“Ngài ngàn vạn lần đừng khách khí”.
Xuống xe, Đổng Học Bân không quay đầu rời đi, đó là tôn trọng đối với lãnh đạo, đó là thói quen trong chính trị, hắn đứng tại chô lộ ra vẻ nhàn nhạt cười đối với đèn sau Audi, mười mét... năm mươi mét... một trăm mét... thẳng đến lúc Audi biến nhỏ, đi hướng đèn xanh đèn đỏ phía bắc, Đổng Học Bân mới thu hồi nụ cười, vào siêu thị, hỏi thăm nhân viên công tác một chút về địa phương bản đồ điện, tiếp đó lên lầu ba.
Khu nhà cục Tin tức.
Ký túc xá Tạ Tuệ Lan.
“Mời vào, để cho các cậu đợi lâu” Tạ Tuệ Lan mở cửa cho một nam một nữ hai người không đén bốn mươi tuổi vào nhà.
“Tạ Sở trưởng là chúng tôi mạo muội mới đúng, thời gian nghỉ ngơi còn quấy rầy ngài, thật sự là...” Trong tay Ngô Chủ nhiệm mang theo gì đó, gói to cũng không phải trong suốt, cũng không biết là cái gì, dù sao đem cũng không được tiện nghi. Sau khi hắn cùng người yêu vào nhà liền để lễ vật xuống, cười cười nhìn Tạ Hạo nói: “Đây là đệ đệ của ngài? Hắc, tiêu tử lớn lên thật đẹp trai, sau này tuyệt đối rất tốt, ha ha, lên trung học rồi sao?”
Tạ Tuệ Lan cười nói: “Mới vừa lên cấp 2, tiêu tử này à, không để cho tôi bớt lo, cả ngày đến chơi bởi lêu lông”.
Tạ Hạo nghe xong không vui, bìu môi thì thầm một câu.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, “Đi, pha trà cho Ngô Chủ nhiệm và Ngô phu nhân”.
Tạ Hạo đưa mắt nhìn Ngô phu nhân, nghe nói nàng cũng là phán cục quốc an, thành tây sợ nàng nhận ra mình tiện đã mật báo về phía lão tỷ, nhưng xem vẻ mặt nàng câu nệ không có gì đặc biệt mất tự nhiên, Tạ Hạo mới là yên tâm, đáp ứng, vui vẻ đi vào phòng bếp pha nước trà.
Ngô Chủ nhiệm hôm nay tới là vì một cái chức quan béo bở, hắn làm Phó Chủ nhiệm đã bảy tám năm, một mực không được đề bạt, giờ đây một cái phòng chỗ nghiên cứu phía dưới giống như có một lãnh đạo muốn lui xuống, Ngô Chủ nhiệm lúc này mới động tâm tư, mang theo lễ vật đen đăng môn bái phỏng, hắn tin tưởng Tạ Sở trưởng cùng biêt mình tới làm gì, loại sự tình này không cần nói rõ, có cái thái độ này người ta đã hiểu, có thể làm thì cho cậu làm, mang theo thể tử tới cũng là vì không khí hòa hoãn, dù sao Tạ Sỡ trường người ta là nừ nhân, như vậy cũng có thể khiển cho nói chuyện càng thêm tùy ý một chút.
Cầu lành đạo làm việc không chỉ có cầm gì đó thật to, rất nhiều công tác cần chuẩn bị làm, ví dụ như lănh đạo có cái gì yêu thích, ví dụ như đưa vật gì đó, ví dụ như câu nói đầu tiên nói khi vào cửa là cái gì, ví dụ như nội dung nói chuyện phiếm, làm sao trải rộng ra, đây đều là được tỉ mỉ bày ra, vì hôm nay, Ngô Chủ nhiệm cùng xác thực chuẩn bị thật lâu. Sau khi cần cần thận thận ngồi xuống, Ngô Chủ nhiệm một bên chú ý đến sắc mặt Tạ Tuệ Lan một bên nói chuyện cùng nàng, Ngô phu nhân cũng không đáp một câu, khiển cho Ngô Chủ nhiệm mừng rỡ là, Tạ Sờ trưởng cũng không có lộ ra bất luận cái tâm tình gì mất kiên nhẫn hoặc là khó xử, đây là điềm tốt, nói rõ chuyện này rất có khả năng.
Không bao lâu, Tạ Hạo đi vào phòng Tạ Tuệ Lan chơi game.
Trong phòng khách, Tạ Tuệ Lan bưng lấy chén trà nhấp một ngụm, cười yếu ớt, thuận miệng vừa nói: “Đúng rồi, Ngô phu nhân là phán cục quốc an thành tây? Các người nơi đó công tác rất bận à?”
Ngô phu nhân cười nói: “Tôi công tác tại cơ quan, cũng không đến nỗi rất bận, môi ngày chính là chút chuyện công văn và lưu trữ”.
Tạ Tuệ Lan nhếch nhếch khóe miệng, “Tôi có bằng hữu cũng ở phân cục các người, ha ha, Tiểu Đổng phòng tổng hợp chị có nhận thức chứ?”
Ngô phu nhân sửng sốt một chút, không đợi nàng nói chuyện, Ngô Chủ nhiệm có chút kinh ngạc, “Ngài nói Tiểu Đổng Chủ nhiệm?”
Tạ Tuệ Lan không khỏi ngoài ý muốn nhìn hắn, “Ngô Chủ nhiệm cũng đã nghe nói qua anh ta?”
Ngô Chủ nhiệm nói: “Tôi nghe người yêu tôi đề cập qua một chút, nhưng đơn vị các nàng có chế độ giữ bí mật, cụ thể cũng không nói qua cùng tôi, thì ra Tiểu Đổng Chủ nhiệm là bằng hữu ngài!”
Tạ Tuệ Lan ùm một câu, “Tôi còn muốn nghe xem năng lực công tác Tiểu Đổng thế nào, ha ha, đã có quy chế giữ bí mật thì thôi”.
Ngô Chủ nhiệm trầm ngâm một lát, vội vàng đem chân đá đá người yêu. Hắn có ngốc cũng nhìn ra Tạ Tuệ Lan rất cảm thấy hứng thú đối với Đổng Chủ nhiệm, ngoài miệng nói không nghe, nhưng thực tế nhất định là muốn nghe cho nên vội bảo người yêu mình nói một câu cho Tạ Sở trưởng, điểm quy chế giữ bí mật này chỉ là giảng đối với người ngoài, Tạ Sở trưởng này, bản thân và ích lợi gia đĩnh sớm đã cùng cùng quốc gia cột vào cùng một chỗ, dĩ nhiên nàng sẽ giữ bí mặt!
Tạ Hạo vừa nghe nói sau Đổng ca, cũng không vọc máy vi tính, lỗ tai lập tức bị dựng lên, hắn cũng hết sức cảm thấy hứng thú đối với Đổng Học Bân.
Ngô phu nhân lưỡng lự một lát, “...Tạ Sở trưởng, thật ra đối với ngài cũng không cần giữ bí mặt cái gì”.
Tạ Tuệ Lan khoát khoát tay, “Không có gì đáng ngại, tôi hiểu rằng các người có quy chế, ha ha, tôi chỉ là nghe nói Tiểu Đổng giống như mới tiến cơ quan không được mấy tháng? Làm sao lại làm phó khoa? Hắn cũng không nói qua với tôi” Tạ Tuệ Lan cũng không biết gì đối với Đổng Học Bân, chỉ biết là hắn là Phó Chủ nhiệm phòng tổng hợp phân cục thành tây, là cán bộ cấp phó khoa, gia đình cũng không có cái bối cảnh gì, một dân chúng bình thường, cho nên có thể trong thời gian ngắn như vậy đi lên, khiến cho Tạ Tuệ Lan có chút buồn bực, lúc này nghĩ tới sẽ theo liền hỏi thoáng cái.
Ngô phu nhân cười khổ một tiếng. “Thật ra muốn tôi nói, Tiểu Đổng Chủ nhiệm lên phó khoa là một chút vấn đề cũng không có, giờ đây phán cục chúng tôi từ trên xuống dưới người nào không biết đại danh Tiểu Đổng Chủ nhiệm, hắn đen phân cục lo liệu những sự tình kia quả thực có thể ghi thành một quyền tiểu thuyết, là tiểu thuyết huyền ảo”.
Tạ Tuệ Lan rất hào hứng nói: “A? Nói nghe một chút”.
Ngô phu nhân ngẫm nghi, “Có lần văn phòng Chủ nhiệm phòng tổng hợp bị cháy, có vài phân văn kiện quan trọng còn đang ở bên trong, nhưng lửa lan tràn cả phòng, đi vào chính là sẽ chết, lúc ấy ai cũng không dám xông vào bên trong, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm tiên vào, còn bình yên vô sự cứu văn kiện ra”.
Tạ Tuệ Lan có chút gật đầu, “Có chút đảm lượng”.
Ngô phu nhân thật tình bội phục nói: “Chuyện này còn có thể dùng dũng khí cùng đảm lượng để hình dung, nhưng nhùng sự tình Tiểu Đổng Chủ nhiệm lo liệu đằng sau kia, đó là căn bản không thể giải thích, ví dụ như cơ quan bóng đá thi đấu, lúc ấy trận đấu đã tiến vào phút thi đấu cuối cùng, đội chúng tôi bị phạt penalty, lúc ây ai cũng không lên, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm vỗ bộ ngực nhận mệnh, đi lên đỡ penalty ra, đây chính là một cú đá penalty vào góc chết, sau đó, ngày hôm sau, lại là vài phút cuôi cùng, phân cục chúng tôi cùng phân cục thành đông đá, măt thấy sắp kết thúc, Tiểu Đổng Chủ nhiệm lại lên sân khấu, tại một giây đồng hồ cuối cùng đá vào gôn”
Tạ Hạo kinh ngạc đẩy cửa đi tới, “Đổng ca còn có thể đá bóng?”
Ngô phu nhân nhìn hắn, cười nói: “Đâu chỉ là biết đá bóng, lão lãnh đạo bộ quốc an xuống thị sát, kết quả trên đường đi gia thuộc viện đột phát bệnh hen suyển, lại bị bệnh tim, lúc ấy thuốc không ở trên người, mắt thấy sắp không được, nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm đến đây, vươn tay sờ sờ, hắn không có bệnh hen suyên cũng không có bệnh tim vậy mà lôi ra thuôc hen suyển và bệnh tim, còn có một người trở lại phân cục chúng tôi bắt sai người, bắt cháu lãnh đạo thị cục, ai cũng không cách nào, cuối cùng để Tiểu Đổng Chủ nhiệm gọi tới, kết quả Tiểu Đổng Chủ nhiệm đi vài phút đã làm sự kiện binh yên”.
Ngô Chủ nhiệm thật đúng là không có nghe người yêu nói về những sự tinh này, nghe đen đó, không nhịn được nói nàng, “Đừng nói quá!”
Tạ Tuệ Lan nháy mắt mấy cái, “Nghe thật đúng là như là nói quá”.
Ngô phu nhân dở khóc dở cười nói: “Nhưng xác thực là chuyện thật, rất nhiều chuyện đều là tôi tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không sai, tôi cũng không biêt vì sao Tiểu Đổng Chủ nhiệm thần như vậy, nhưng hắn hết lần này tới lần khác chính là thần như vậy, giờ đây đơn vị chúng tôi nhắc tới hắn, ai không dựng thắng dựng thắng ngón tay cái lên!? Nói có lửa cháy, Tiểu Đổng Chủ nhiệm đều có thể cứu”.
Tạ Tuệ Lan ngó ngó nàng, “Thật sự không có chuyện Tiểu Đổng không thể hoàn thành?”
Ngô phu nhân khắng định nói “Không dám lừa gạt ngậi, không có, một chuyện đều không có, chỉ cần có khó khắn... Tiểu Đổng Chủ nhiệm có thể làm, hơn nữa tất cả đều có thể giải quyết hoàn hảo!”
Tạ Hạo ngạc nhiên nói: “Không phải chứ, Đổng ca lợi hại như vậy?”
Ngô Chủ nhiệm nghe được cùng có điểm ngây người, “Thật hay giả?”
“Đương nhiên là thật” Ngô phu nhân nói: “Nếu không Tiểu Đổng Chủ nhiệm vừa mới tiên vào cơ quan mây tháng, làm sao có thể lên phó khoa? Người ta có bản lãnh, điểm này đơn vị chúng tôi trước kia thật nhiều người cũng không phục, nhưng một sự kiện tiếp một sự kiện, giờ đây ai cùng chịu phục, tâm phục khẩu phục”.
Thật ra cho dù Ngô phu nhân tận mắt nhìn thấy sự tích Tiểu Đổng Chủ nhiệm, nàng cùng đều có điểm không dám tin, dù sao cũng không nghĩ thông, Tiểu Đổng Chủ nhiệm làm như thế nào để có những chuyện thần kỳ này, cho nên, đừng nói chỉ là người không thấy được.
Tạ Tuệ Lan nghe thấy càng hứng thú, “Ha ha, còn có loại sự tĩnh này?”
Chờ Ngô Chủ nhiệm vừa đi, Tạ Hạo trừng mắt nhìn lão tỷ, “Chị, nàng nói chị tin sao?”
Tạ Tuệ Lan cười cười, “Không tin lắm, nhưng nàng không dám lừa gạt chị, cho nên không tin cũng phải tin”.
“Ta kháo, Đổng ca thực sự mạnh như vậy? Em xem còn tường rằng hắn chính là nhân viên công vụ bình thường” Tạ Hạo nghĩ như thế nào cũng không cảm thay Đổng Học Bân có chỗ gì đặc biệt. A, chỉ là ảo thuật rất được.
Tạ Tuệ Lan cúi đầu ngẫm lại, mỉm cười, “Có ít người xem ra bình thường, trên thực tế lại có thể làm ra một số sự tinh không bình thường, còn nhớ rõ chuyện chị rơi xuống sông không? Giờ đây suy nghĩ một chút, xác thực rất không thể tưởng tượng nổi, vì sao Tiểu Đổng sẽ đột nhiên xuất hiện ở nơi đó? Vì sao trên người Tiểu Đổng vừa mới tới lại có thể mang theo dao gọt trái cây cắt cỏ nước? Ha ha, còn có lần ảo thuật vừa xong kia, em thật cảm thấy đó là ảo thuật?”
Tạ Hạo có điểm hết chỗ nói rồi.
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm thì thào tự nói, “Có khó khắn đều có thể làm? Cái gì cháy đều có thể cứu? Ha ha, tôi đây... cậu có cứu được hay không?”
Tác giả :
Thường Dụ