Quyến Rũ Yêu Nghiệt Thủ Trưởng
Chương 27
“Ưm…Anh đẹp trai ơi…Lưỡi của anh nóng quá…” Đào Lộ cắn môi nói, thật ra cô cảm thấy rất xấu hổ muốn rút chân về, bởi vì cô còn chưa tắm rửa mà.
Hơn nữa, cô chưa từng được Trầm Úy Vũ đối đãi như vậy nên nhất thời không thể thích ứng được, lưỡi anh từ mắt cá chân di chuyển lên trên khiến cho lỗ chân lông của cô run rẩy dựng đứng cả lên.
Ngẩng đầu lên nhìn Đào Lộ đang nằm trên giường, Trầm Úy Vũ tà ác cười nói: “Ừ ~ Em có muốn nóng hơn nữa không?”
Da thịt của cô tỏa ra hương quýt ngọt ngào, làm cho anh say mê âu yếm, bàn tay to cũng không rảnh rỗi mà vuốt ve đùi cô.
Làn da của cô tựa như lụa tơ tằm, dường như chỉ khẽ bóp là có thể chảy ra nước vậy, quả nhiên là một quả đào mật tươi ngon, không ăn thì thật có lỗi với chính mình!
“Hả? Nóng hơn ư…Vậy bổn tiểu thư phải xem xét một chút đã…Ưm…” Đào Lộ dùng ánh mắt vô tội nhìn anh, đưa một ngón tay lên miệng cắn, muốn kìm chế không để tiếng rên rỉ của mình phát ra.
Nghe thấy cô nói phải “xem xét”, còn khẽ cắn ngón tay nữa, làm cho lửa dục của anh lại càng bùng cháy dữ dội hơn!
Anh không kìm lòng được mà ảo tưởng, nếu như thứ mà cô đang ngậm là côn thịt cực đại của anh thì không biết sẽ thế nào nhỉ, chắc chắn là sẽ vô cùng tuyệt vời, hoặc nếu cô chỉ dùng bàn tay nhỏ bé kia cầm vào nó thôi thì cảm giác cũng rất sung sướng rồi.
Tuy nhiên, việc này đối với cô bây giờ mà nói thì hơi khó khăn, sau này anh cứ kiên trì dạy dỗ là ắt sẽ có ngày thực hiện được tâm nguyện!
Liếc mắt vào chiếc quần lót mỏng của Đào Lộ, màu trắng tinh khiết làm lộ rõ một vùng đã trở nên ướt đẫm, anh vừa cúi xuống liếm chân cô, vừa đưa tay bắt đầu kéo quần lót cô xuống.
“A…Anh đẹp trai kia…Anh cởi quần lót của em làm gì đó…” Đào Lộ híp mắt giả vờ ngây thơ hỏi, nhưng hai chân lại rất phối hợp với anh, cứ tưởng rằng chiếc quần lót sẽ được anh cởi ra, nhưng anh lại dừng lại để trêu chọc cô một chút.
Ngón tay chạm lên nơi ướt đẫm trên quần, Trầm Úy Vũ nhẹ đưa lên mũi ngửi, trêu cô: “Ưm, ướt hết rồi ~ mùi thật là ngọt!”
Bình thường nếu như trông thấy có người hành động như vậy, Đào Lộ chắc chắn sẽ gọi người ta là “Đồ thần kinh” hoặc “Đồ biến thái”, nhưng với anh cô chỉ cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng và bối rối, nơi riêng tư cũng bắt đầu có phản ứng rồi.
Trong đầu vang lên một giọng nói động viên: Đào Lộ, mày phải cố lên nhé! Tiểu ác ma! Phải phát huy được uy lực của tiểu ác ma nghe rõ chưa!
“Ưm…Ướt ở đâu cơ…Cho em nhìn với ~” Cô nũng nịu nhìn anh, tay lại kéo váy ra: “Nóng quá…”
Bộ váy vốn còn đang miễn cưỡng che được ít cảnh xuân thì bây giờ đã bị cô kéo lên qua bụng, làm cho vùng kín hoàn toàn bại lộ dưới ánh đèn.
Hoa huyệt từ từ chảy ra một giọt sương mỏng manh, vùng da trắng nõn mê hoặc lòng người, đối với đàn ông thì đây chính là một lời mời gọi không tiếng động.
“Ở chỗ này này!” Trầm Úy Vũ nhẹ nhàng nói, như một người thầy đang trả lời câu hỏi của học sinh vậy, ngón tay sờ vào bên trong hoa huyệt hơi dùng sức ấn vào, khiến cho cô càng tiết ra nhiều mật dịch.
“Có cảm thấy được không? Để anh xem kỹ lại nào!” Anh lại hỏi, sau đó đưa đầu lưỡi liếm dọc bắp đùi của Đào Lộ, nhìn chăm chú vào gương mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng, cặp mắt cô cũng đang long lanh ngập nước, đôi môi khẽ ngâm nga hậm hừ.
Bị cuốn vào sự khiêu khích của anh, Đào Lộ không thể lên tiếng trả lời, chỉ có thể hừ hừ rên khẽ, nghe giống như đang rất sung sướng, làm cho Trầm Úy Vũ trêu chọc đưa ngón tay vào trong tiểu huyệt của cô.
Mật huyệt của cô chưa bị mở rộng nên rất nhỏ, hơn nữa còn bị dị vật xâm nhập nên có chút đau đớn, khiến cho cơ thể tự động co rút lại, muốn đẩy ngón tay của anh ra.
“Ưm…Đau quá…” Đào Lộ khẽ nhíu mày, tay bám chặt vào ga giường, hai chân theo bản năng muốn khép lại, cho dù cô có luyện tập điệu bộ thế nào, thì đến khi thực hành vẫn không thể biểu hiện ra được dáng vẻ như đang hưởng thụ.
“Ngoan nào…Thả lỏng một chút, mở chân ra cho anh xem. ” Trầm Úy Vũ kiên nhẫn dỗ dành cô, cúi đầu hôn lên môi cô một cái, sau đó tiện đà chuyển xuống ngực, há miệng ngậm lấy nhũ hoa, ý đồ muốn phân tán lực chú ý của cô.
Ngón tay đang bị hoa huyệt của cô bóp chặt, đã khiến cho anh hưng phấn không thôi, vật kia của anh bây giờ còn đang sưng cứng sắp không gắng gượng được nữa rồi, anh quả thật muốn điên lên mất!
Nhưng cho dù anh có muốn đi vào đến đâu thì cũng phải hết sức kìm chế, bởi vì cô vẫn chưa thể thích ứng được với vật kia của anh.
Đào Lộ nghe lời thả lỏng toàn thân, mở hai chân ra, vừa bị ngón tay đưa vào bên dưới, vừa bị lưỡi anh mút mát đầu ngực, cảm giác vừa đau vừa tê dại làm cho cô không thể chịu nổi.
Cứ nghĩ rằng cảm giác đau đớn sẽ không thể hết ngay, vậy mà nó thật sự đã dần biến mất, bên dưới bắt đầu truyền đến cảm giác sảng khoái, làm cho cô dần dần thấy thích.
“Ưm…ưm…Úy Vũ…Anh…Anh xấu lắm…” Âm thanh nũng nịu của cô khiến anh vui vẻ không thôi, ngón tay càng thêm dùng sức ra vào thật nhanh và sâu, miệng cũng không quên liếm láp quả anh đào ngọt ngào thơm ngon trên ngực cô…
Hơn nữa, cô chưa từng được Trầm Úy Vũ đối đãi như vậy nên nhất thời không thể thích ứng được, lưỡi anh từ mắt cá chân di chuyển lên trên khiến cho lỗ chân lông của cô run rẩy dựng đứng cả lên.
Ngẩng đầu lên nhìn Đào Lộ đang nằm trên giường, Trầm Úy Vũ tà ác cười nói: “Ừ ~ Em có muốn nóng hơn nữa không?”
Da thịt của cô tỏa ra hương quýt ngọt ngào, làm cho anh say mê âu yếm, bàn tay to cũng không rảnh rỗi mà vuốt ve đùi cô.
Làn da của cô tựa như lụa tơ tằm, dường như chỉ khẽ bóp là có thể chảy ra nước vậy, quả nhiên là một quả đào mật tươi ngon, không ăn thì thật có lỗi với chính mình!
“Hả? Nóng hơn ư…Vậy bổn tiểu thư phải xem xét một chút đã…Ưm…” Đào Lộ dùng ánh mắt vô tội nhìn anh, đưa một ngón tay lên miệng cắn, muốn kìm chế không để tiếng rên rỉ của mình phát ra.
Nghe thấy cô nói phải “xem xét”, còn khẽ cắn ngón tay nữa, làm cho lửa dục của anh lại càng bùng cháy dữ dội hơn!
Anh không kìm lòng được mà ảo tưởng, nếu như thứ mà cô đang ngậm là côn thịt cực đại của anh thì không biết sẽ thế nào nhỉ, chắc chắn là sẽ vô cùng tuyệt vời, hoặc nếu cô chỉ dùng bàn tay nhỏ bé kia cầm vào nó thôi thì cảm giác cũng rất sung sướng rồi.
Tuy nhiên, việc này đối với cô bây giờ mà nói thì hơi khó khăn, sau này anh cứ kiên trì dạy dỗ là ắt sẽ có ngày thực hiện được tâm nguyện!
Liếc mắt vào chiếc quần lót mỏng của Đào Lộ, màu trắng tinh khiết làm lộ rõ một vùng đã trở nên ướt đẫm, anh vừa cúi xuống liếm chân cô, vừa đưa tay bắt đầu kéo quần lót cô xuống.
“A…Anh đẹp trai kia…Anh cởi quần lót của em làm gì đó…” Đào Lộ híp mắt giả vờ ngây thơ hỏi, nhưng hai chân lại rất phối hợp với anh, cứ tưởng rằng chiếc quần lót sẽ được anh cởi ra, nhưng anh lại dừng lại để trêu chọc cô một chút.
Ngón tay chạm lên nơi ướt đẫm trên quần, Trầm Úy Vũ nhẹ đưa lên mũi ngửi, trêu cô: “Ưm, ướt hết rồi ~ mùi thật là ngọt!”
Bình thường nếu như trông thấy có người hành động như vậy, Đào Lộ chắc chắn sẽ gọi người ta là “Đồ thần kinh” hoặc “Đồ biến thái”, nhưng với anh cô chỉ cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng và bối rối, nơi riêng tư cũng bắt đầu có phản ứng rồi.
Trong đầu vang lên một giọng nói động viên: Đào Lộ, mày phải cố lên nhé! Tiểu ác ma! Phải phát huy được uy lực của tiểu ác ma nghe rõ chưa!
“Ưm…Ướt ở đâu cơ…Cho em nhìn với ~” Cô nũng nịu nhìn anh, tay lại kéo váy ra: “Nóng quá…”
Bộ váy vốn còn đang miễn cưỡng che được ít cảnh xuân thì bây giờ đã bị cô kéo lên qua bụng, làm cho vùng kín hoàn toàn bại lộ dưới ánh đèn.
Hoa huyệt từ từ chảy ra một giọt sương mỏng manh, vùng da trắng nõn mê hoặc lòng người, đối với đàn ông thì đây chính là một lời mời gọi không tiếng động.
“Ở chỗ này này!” Trầm Úy Vũ nhẹ nhàng nói, như một người thầy đang trả lời câu hỏi của học sinh vậy, ngón tay sờ vào bên trong hoa huyệt hơi dùng sức ấn vào, khiến cho cô càng tiết ra nhiều mật dịch.
“Có cảm thấy được không? Để anh xem kỹ lại nào!” Anh lại hỏi, sau đó đưa đầu lưỡi liếm dọc bắp đùi của Đào Lộ, nhìn chăm chú vào gương mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng, cặp mắt cô cũng đang long lanh ngập nước, đôi môi khẽ ngâm nga hậm hừ.
Bị cuốn vào sự khiêu khích của anh, Đào Lộ không thể lên tiếng trả lời, chỉ có thể hừ hừ rên khẽ, nghe giống như đang rất sung sướng, làm cho Trầm Úy Vũ trêu chọc đưa ngón tay vào trong tiểu huyệt của cô.
Mật huyệt của cô chưa bị mở rộng nên rất nhỏ, hơn nữa còn bị dị vật xâm nhập nên có chút đau đớn, khiến cho cơ thể tự động co rút lại, muốn đẩy ngón tay của anh ra.
“Ưm…Đau quá…” Đào Lộ khẽ nhíu mày, tay bám chặt vào ga giường, hai chân theo bản năng muốn khép lại, cho dù cô có luyện tập điệu bộ thế nào, thì đến khi thực hành vẫn không thể biểu hiện ra được dáng vẻ như đang hưởng thụ.
“Ngoan nào…Thả lỏng một chút, mở chân ra cho anh xem. ” Trầm Úy Vũ kiên nhẫn dỗ dành cô, cúi đầu hôn lên môi cô một cái, sau đó tiện đà chuyển xuống ngực, há miệng ngậm lấy nhũ hoa, ý đồ muốn phân tán lực chú ý của cô.
Ngón tay đang bị hoa huyệt của cô bóp chặt, đã khiến cho anh hưng phấn không thôi, vật kia của anh bây giờ còn đang sưng cứng sắp không gắng gượng được nữa rồi, anh quả thật muốn điên lên mất!
Nhưng cho dù anh có muốn đi vào đến đâu thì cũng phải hết sức kìm chế, bởi vì cô vẫn chưa thể thích ứng được với vật kia của anh.
Đào Lộ nghe lời thả lỏng toàn thân, mở hai chân ra, vừa bị ngón tay đưa vào bên dưới, vừa bị lưỡi anh mút mát đầu ngực, cảm giác vừa đau vừa tê dại làm cho cô không thể chịu nổi.
Cứ nghĩ rằng cảm giác đau đớn sẽ không thể hết ngay, vậy mà nó thật sự đã dần biến mất, bên dưới bắt đầu truyền đến cảm giác sảng khoái, làm cho cô dần dần thấy thích.
“Ưm…ưm…Úy Vũ…Anh…Anh xấu lắm…” Âm thanh nũng nịu của cô khiến anh vui vẻ không thôi, ngón tay càng thêm dùng sức ra vào thật nhanh và sâu, miệng cũng không quên liếm láp quả anh đào ngọt ngào thơm ngon trên ngực cô…
Tác giả :
Độc Cô Cầu Yêu