Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ
Chương 74: Hồng Môn Yến (2)
Edit & Beta: Ami Cuteo ><
Thẩm Lam và Thẩm Nguyệt đã tới quán cà phê trong chốc lát, chẳng qua là bởi vì trong lòng có tâm sự nên làm gì còn tâm trạng uống cà phê, tách cà phê trên bàn cũng chưa được đụng tới.
Hiện tại, Lâm Nhụy mới tới, lực chú ý của 2 người phụ nữ tất nhiên là hoàn toàn bắn về phía cô.
Lâm Nhụy không nhanh không chậm đi đến trước mặt hai người họ rồi ngồi xuống.
“Một ly Latte, cảm ơn.”
Cô nói với nhân viên phục vụ.
Chờ sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Lâm Nhụy mới bình tĩnh hỏi: “Thẩm phu nhân, xin hỏi chị tìm tôi có chuyện gì?”
“Không phải tôi tìm cô mà là em họ của tôi.”
Thẩm Lam nhìn thấy Lâm Nhụy thì không có sắc mặt tốt, đặc biệt là khi nhìn thấy tươi cười nhàn nhạt trên mặt Lâm Nhụy, trong lòng Thẩm Lam càng thêm cảm thấy thực chói mắt.
Như thế nào, đầu năm nay làm nhân tình đều kiêu ngạo như vậy?
Lúc trước, khi nhìn thấy cô gái này ở trong văn phòng thì Thẩm Lam cô đã có cảm giác là cô gái này rất ngoan ngoãn, nhưng tưởng tượng đến việc chính cô gái này đã làm ra những chuyện như vậy, ấn tượng tốt của Thẩm Lam ngay tức khắc liền biến mất, chuyển thành không có hảo cảm.
Thẩm Lam cô ngày thường chính là một người yêu ghét rõ ràng, bởi vì trong lòng chán ghét khinh bỉ, thế cho nên khi nói chuyện cũng mang theo ba phần lửa giận.
Cư nhiên là em họ của Thẩm Lam?
Lâm Nhụy cũng không để ý tới giọng điệu của Thẩm Lam không tốt, dù sao thì chờ đến khi Thẩm Lam biết chuyện giữa cô và Phó Duẫn Thừa thì cả hai sớm hay muộn cũng muốn xé rách mặt. Toàn bộ tâm trí của cô giờ đây đều bị cô em họ của Thẩm Lam hấp dẫn.
Em họ của Thẩm Lam tìm cô làm cái gì a?
Có lẽ là hiểu rõ sự nghi hoặc của Lâm Nhụy, người phụ nữ rũ tóc ngồi ở bên cạnh Thẩm Lam liền ngẩng đầu lên để lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ thoạt nhìn liền thấy có vẻ thập phần dịu dàng.
“Cô Lâm, xin chào.” Người phụ nữa dùng thanh âm tinh tế nhu mềm nói.
“... Chào.”
Vẻ bình tĩnh Lâm Nhụy vốn giả bộ ngay từ đầu không thể giữ nổi nữa, ai có thể nói cho cô biết, tại sao cô em họ của Thẩm Lam cư nhiên lại là vợ của Lục Trạch?
Cốt truyện cẩu huyết này quả thực là đang diễn ra với cô a.
Giờ phút này, hai người vợ của hai đối tượng mà cô quyến rũ đang ở ngay trước mặt cô. Hơn nữa, hai người phụ nữ này còn là chị em họ của nhau, có cái gì còn cẩu huyết hơn so với chuyện này sao?
Nghĩ đến việc bản thân hôm qua mới cùng Lục Trạch dính lấy nhau suốt một buổi trưa, mà hôm nay vợ anh liền ngay lập tức tới tìm cô. Khẳng định là người tới không có ý tốt.
Quả nhiên, Thẩm Nguyệt thiếu kiên nhẫn trước nên mở miệng. “Cô Lâm, tôi là vợ của Lục Trạch, là tôi nhờ chị họ hẹn dùm cô ra nói chuyện.”
“Tôi ngày hôm qua… Phát hiện chuyện giữa cô và chồng của tôi, nên nói như thế nào đây, vốn dĩ, tôi không muốn tin tưởng, nhưng sự thật đặt ở ngay trước mắt, tôi muốn xác nhận một chút, cô Lâm, cô ngày hôm qua đã tới nhà tôi đúng không?”
Trên mặt Thẩm Nguyệt mang vẻ sầu bi, khóe mắt đều là sưng đỏ, rõ ràng có dấu vết đã khóc rất nhiều.
Mỹ nữ rơi lệ, thật là làm người ta thương tiếc không thôi.
Chỉ tiếc, ông xã của cô đã ngoại tình, không có cách nào để xử lý, hoa nhà đâu thơm bằng hoa dại, đàn ông trên thế gian đều giống nhau, điều đáng tiếc chính là, đại đa số phụ nữ đều nhìn không ra.
Lâm Nhụy không chút để ý nghĩ.
Trên mặt cô hiện ra một cái tươi cười lễ phép mà lại khách sáo: “Lục phu nhân, tôi không quá hiểu chị đang nói cái gì, nếu không còn chuyện gì khác thì tôi liền xin phép đi trước.”
Vừa dứt lời, cô đứng dậy muốn đi.
“A.”
Thẩm Lam ở bên cạnh cười lạnh một tiếng, trực tiếp chọc phá: “Chột dạ sao? Tôi đã tận mắt nhìn thấy cô cùng tên xấu xa Lục Trạch kia tình chàng ý thiếp, hiện tại còn ở chỗ này giả ngu có phải hay không? Tôi nói cho cô biết…”
Lâm Nhụy chớp chớp mắt rồi dùng giọng điệu vô cùng chân thành nói: “Tôi cùng với Lục Trạch chẳng qua cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, Lục phu nhân, chị đúng thật là đã hiểu lầm.”
“Đây không phải hiểu lầm…” Thẩm Nguyệt lắc đầu, thanh âm kiên định mà lại chua xót.
“Thôi được rồi, nếu cô một hai phải nói không phải hiểu lầm, vậy xin hỏi Lục phu nhân, chị có chứng cứ sao?” Lâm Nhụy hỏi.
Lâm Nhụy đã quyết định chủ ý ở trong lòng, hiện giờ, hai người phụ nữ này đang đối chọi với một mình cô. Cô rõ ràng là sẽ có hại, còn không bằng tạm giả ngu rồi chạy.
“Chứng cứ?”
Không đợi Thẩm Nguyệt trả lời, Thẩm Lam liền đập tay xuống bàn rồi mở album ảnh ở trong điện thoại ra, sau đó click một tấm ảnh chụp xong đặt ở trước mặt Lâm Nhụy.
“Tự cô nhìn xem đi.”
Lâm Nhụy tùy ý nhìn lướt qua, phát hiện trên ảnh chụp là cảnh chụp lén khi cô cùng Lục Trạch hôn môi ở trước cửa nhà anh, hóa ra bởi vì như vậy mà cô mới bị phát hiện a.
Cô không khỏi than thở bản thân quá mức sơ sẩy.
Chỉ có điều là, trình độ của tấm ảnh chụp này cũng quá kém a, góc nghiêng bên má phải của cô không đẹp bằng má trái, nhưng cố tình tấm ảnh chụp lại được chụp ở góc phía bên phải.
Lâm Nhụy có chút nho nhỏ không vui.
Nhìn ảnh chụp, sắc mặt của Lâm Nhụy vẫn không có gì biến hóa như cũ, cũng không có vẻ xấu hổ khi bị bắt gian.
Cô lại ngồi xuống một lần nữa, ánh mắt nhìn thẳng Thẩm Nguyệt.
“Như vậy thì Lục phu nhân, chị tìm tôi rốt cuộc là muốn nói cái gì a?”
Chứng cứ vô cùng xác thực, những lời này của Lâm Nhụy xem như là cam chịu.
“Tôi muốn…”
Thẩm Nguyệt cắn cắn môi, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm rồi nói: “Xin cô rời khỏi chồng của tôi.”
Thẩm Nguyệt nói năng có khí phách để bảo vệ cuộc hôn nhân của mình.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Chương tặng nek >< cầu khen thưởng muahaha >< Thấy 2 bả này thé nào mn? Truyện đọc vui xin đừng nói lời cay đắng ==
Thẩm Lam và Thẩm Nguyệt đã tới quán cà phê trong chốc lát, chẳng qua là bởi vì trong lòng có tâm sự nên làm gì còn tâm trạng uống cà phê, tách cà phê trên bàn cũng chưa được đụng tới.
Hiện tại, Lâm Nhụy mới tới, lực chú ý của 2 người phụ nữ tất nhiên là hoàn toàn bắn về phía cô.
Lâm Nhụy không nhanh không chậm đi đến trước mặt hai người họ rồi ngồi xuống.
“Một ly Latte, cảm ơn.”
Cô nói với nhân viên phục vụ.
Chờ sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Lâm Nhụy mới bình tĩnh hỏi: “Thẩm phu nhân, xin hỏi chị tìm tôi có chuyện gì?”
“Không phải tôi tìm cô mà là em họ của tôi.”
Thẩm Lam nhìn thấy Lâm Nhụy thì không có sắc mặt tốt, đặc biệt là khi nhìn thấy tươi cười nhàn nhạt trên mặt Lâm Nhụy, trong lòng Thẩm Lam càng thêm cảm thấy thực chói mắt.
Như thế nào, đầu năm nay làm nhân tình đều kiêu ngạo như vậy?
Lúc trước, khi nhìn thấy cô gái này ở trong văn phòng thì Thẩm Lam cô đã có cảm giác là cô gái này rất ngoan ngoãn, nhưng tưởng tượng đến việc chính cô gái này đã làm ra những chuyện như vậy, ấn tượng tốt của Thẩm Lam ngay tức khắc liền biến mất, chuyển thành không có hảo cảm.
Thẩm Lam cô ngày thường chính là một người yêu ghét rõ ràng, bởi vì trong lòng chán ghét khinh bỉ, thế cho nên khi nói chuyện cũng mang theo ba phần lửa giận.
Cư nhiên là em họ của Thẩm Lam?
Lâm Nhụy cũng không để ý tới giọng điệu của Thẩm Lam không tốt, dù sao thì chờ đến khi Thẩm Lam biết chuyện giữa cô và Phó Duẫn Thừa thì cả hai sớm hay muộn cũng muốn xé rách mặt. Toàn bộ tâm trí của cô giờ đây đều bị cô em họ của Thẩm Lam hấp dẫn.
Em họ của Thẩm Lam tìm cô làm cái gì a?
Có lẽ là hiểu rõ sự nghi hoặc của Lâm Nhụy, người phụ nữ rũ tóc ngồi ở bên cạnh Thẩm Lam liền ngẩng đầu lên để lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ thoạt nhìn liền thấy có vẻ thập phần dịu dàng.
“Cô Lâm, xin chào.” Người phụ nữa dùng thanh âm tinh tế nhu mềm nói.
“... Chào.”
Vẻ bình tĩnh Lâm Nhụy vốn giả bộ ngay từ đầu không thể giữ nổi nữa, ai có thể nói cho cô biết, tại sao cô em họ của Thẩm Lam cư nhiên lại là vợ của Lục Trạch?
Cốt truyện cẩu huyết này quả thực là đang diễn ra với cô a.
Giờ phút này, hai người vợ của hai đối tượng mà cô quyến rũ đang ở ngay trước mặt cô. Hơn nữa, hai người phụ nữ này còn là chị em họ của nhau, có cái gì còn cẩu huyết hơn so với chuyện này sao?
Nghĩ đến việc bản thân hôm qua mới cùng Lục Trạch dính lấy nhau suốt một buổi trưa, mà hôm nay vợ anh liền ngay lập tức tới tìm cô. Khẳng định là người tới không có ý tốt.
Quả nhiên, Thẩm Nguyệt thiếu kiên nhẫn trước nên mở miệng. “Cô Lâm, tôi là vợ của Lục Trạch, là tôi nhờ chị họ hẹn dùm cô ra nói chuyện.”
“Tôi ngày hôm qua… Phát hiện chuyện giữa cô và chồng của tôi, nên nói như thế nào đây, vốn dĩ, tôi không muốn tin tưởng, nhưng sự thật đặt ở ngay trước mắt, tôi muốn xác nhận một chút, cô Lâm, cô ngày hôm qua đã tới nhà tôi đúng không?”
Trên mặt Thẩm Nguyệt mang vẻ sầu bi, khóe mắt đều là sưng đỏ, rõ ràng có dấu vết đã khóc rất nhiều.
Mỹ nữ rơi lệ, thật là làm người ta thương tiếc không thôi.
Chỉ tiếc, ông xã của cô đã ngoại tình, không có cách nào để xử lý, hoa nhà đâu thơm bằng hoa dại, đàn ông trên thế gian đều giống nhau, điều đáng tiếc chính là, đại đa số phụ nữ đều nhìn không ra.
Lâm Nhụy không chút để ý nghĩ.
Trên mặt cô hiện ra một cái tươi cười lễ phép mà lại khách sáo: “Lục phu nhân, tôi không quá hiểu chị đang nói cái gì, nếu không còn chuyện gì khác thì tôi liền xin phép đi trước.”
Vừa dứt lời, cô đứng dậy muốn đi.
“A.”
Thẩm Lam ở bên cạnh cười lạnh một tiếng, trực tiếp chọc phá: “Chột dạ sao? Tôi đã tận mắt nhìn thấy cô cùng tên xấu xa Lục Trạch kia tình chàng ý thiếp, hiện tại còn ở chỗ này giả ngu có phải hay không? Tôi nói cho cô biết…”
Lâm Nhụy chớp chớp mắt rồi dùng giọng điệu vô cùng chân thành nói: “Tôi cùng với Lục Trạch chẳng qua cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, Lục phu nhân, chị đúng thật là đã hiểu lầm.”
“Đây không phải hiểu lầm…” Thẩm Nguyệt lắc đầu, thanh âm kiên định mà lại chua xót.
“Thôi được rồi, nếu cô một hai phải nói không phải hiểu lầm, vậy xin hỏi Lục phu nhân, chị có chứng cứ sao?” Lâm Nhụy hỏi.
Lâm Nhụy đã quyết định chủ ý ở trong lòng, hiện giờ, hai người phụ nữ này đang đối chọi với một mình cô. Cô rõ ràng là sẽ có hại, còn không bằng tạm giả ngu rồi chạy.
“Chứng cứ?”
Không đợi Thẩm Nguyệt trả lời, Thẩm Lam liền đập tay xuống bàn rồi mở album ảnh ở trong điện thoại ra, sau đó click một tấm ảnh chụp xong đặt ở trước mặt Lâm Nhụy.
“Tự cô nhìn xem đi.”
Lâm Nhụy tùy ý nhìn lướt qua, phát hiện trên ảnh chụp là cảnh chụp lén khi cô cùng Lục Trạch hôn môi ở trước cửa nhà anh, hóa ra bởi vì như vậy mà cô mới bị phát hiện a.
Cô không khỏi than thở bản thân quá mức sơ sẩy.
Chỉ có điều là, trình độ của tấm ảnh chụp này cũng quá kém a, góc nghiêng bên má phải của cô không đẹp bằng má trái, nhưng cố tình tấm ảnh chụp lại được chụp ở góc phía bên phải.
Lâm Nhụy có chút nho nhỏ không vui.
Nhìn ảnh chụp, sắc mặt của Lâm Nhụy vẫn không có gì biến hóa như cũ, cũng không có vẻ xấu hổ khi bị bắt gian.
Cô lại ngồi xuống một lần nữa, ánh mắt nhìn thẳng Thẩm Nguyệt.
“Như vậy thì Lục phu nhân, chị tìm tôi rốt cuộc là muốn nói cái gì a?”
Chứng cứ vô cùng xác thực, những lời này của Lâm Nhụy xem như là cam chịu.
“Tôi muốn…”
Thẩm Nguyệt cắn cắn môi, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm rồi nói: “Xin cô rời khỏi chồng của tôi.”
Thẩm Nguyệt nói năng có khí phách để bảo vệ cuộc hôn nhân của mình.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Chương tặng nek >< cầu khen thưởng muahaha >< Thấy 2 bả này thé nào mn? Truyện đọc vui xin đừng nói lời cay đắng ==
Tác giả :
Đông Bôn Tây Cố