Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 338: Lăng Dao bị đánh (1)
Editor: Tiểu Ly Ly.
Bốp!
Một bàn tay hung hăng quăng xuống, khiến cho Lăng Dao trở nên phát ngốc, còn chưa nói hết lời cũng dứt khoát ngừng lại, nàng kinh ngạc nhìn không biết khi nào xuất hiện trước mặt mình là thiếu nữ tuyệt mỹ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Bởi vì…… vừa rồi một khắc kia, nàng cũng không có thấy Vân Lạc Phong hành động, bóng dáng của đối phương bỗng nhiên liền biến mất.
Giống như một trận gió nhẹ thổi qua, nhanh chóng liền xuất hiện ở trước mặt nàng.
Rốt cuộc là tốc độ nhanh cỡ nào mới có thể như tình hình bây giờ?
“Dao Nhi.” Trong lòng Tiêu Kính căng thẳng, vội vàng đi đến bên cạnh Lăng Dao, hắn gắt gao cau mày, quan tâm hỏi: “Ngươi sao rồi, không có việc gì đi?”
Giọng nói Tiêu Kính cuối cùng cũng làm Lăng Dao phục hồi tinh thần lại, nàng nghĩ đến chính mình lại có thể bị người đánh, cả người đều phát ra lửa giận hừng hực, giương nanh múa vuốt vọt về phía Vân Lạc Phong, vẻ mặt mang theo điên cuồng.
“Tiện nhân, ngươi cũng dám đánh ta, ta muốn giết ngươi! Từ nhỏ đến lớn còn không có người dám đánh ta! Không giết ngươi ta sẽ không gọi là Lăng Dao!”
Hai tròng mắt nàng đỏ bừng, tựa như dã thú muốn ăn thịt người, móng vuốt bén nhọn đâm về trước mặt của Vân Lạc Phong, trước mắt đều là điên cuồng.
Nhưng mà……
Nàng mới vừa vọt tới trước mặt Vân Lạc Phong, tay Vân Lạc Phong liền bắt được cánh tay của nàng, hung hăng quăng ngã trên mặt đất, phịch một tiếng, đầu Lăng Dao vừa vặn đụng trên mặt đất, phát ra một tiếng trầm đục.
Lúc nào Lăng Dao đã chịu nhiều ủy khuất tới như vậy? Đau đến nước mắt đều chảy ra, nàng còn chưa tới kịp đứng lên, chân Vân Lạc Phong cũng đã hung hăng dẫm lên trên ngực nàng.
Một chân này dẫm xuống, Lăng Dao đau hô to lên, hai tròng mắt đỏ bừng chứa sát khí nồng đậm.
“Tiện nhân, ngươi dám động thủ với ta, Lăng gia ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mày, chân phải đột nhiên dùng lực một chút, ngay lập tức, Lăng Dao thê lương hô to một tiếng, nàng đau đến ứa mồ hôi lạnh ra, ngay cả nói cũng không nên lời……
“Dừng tay!”
Rốt cuộc Tiêu Kính cũng từ trong khiếp sợ đi ra, vẻ mặt bình tĩnh, nói: “Vị cô nương này, lưu lại cho người một đường, ngày sau có thể gặp nhau, ngươi đừng làm thật quá đáng, Linh vực chúng ta cũng không phải dễ trêu chọc.”
Ban đầu Tiêu Kính cho rằng báo ra hai chữ Linh vực này, sẽ làm Vân Lạc Phong có chỗ sợ hãi.
Đáng tiếc, không như mong muốn, sau khi nghe đến hai chữ thiếu nữ không có bất kì phản ứng gì, phảng phất không có nghe thấy hắn nói.
Ánh mắt Tiêu Kính trầm xuống: “Các ngươi lên cho ta!”
Hắn vung xuống tay, lạnh giọng ra lệnh.
“Vâng, công tử.”
Nghe vậy, người Tiêu gia đứng sau Tiêu Kính nhanh chóng nhằm về phía Vân Lạc Phong, khi bọn họ sắp sửa tới trước mặt Vân Lạc Phong, quân đoàn mọi người bỗng nhiên đứng ra, giống như một pho tượng Tôn chiến thần che ở trước mặt Vân Lạc Phong.
Oanh!
Khí thế cường đại che trời lấp đất mà đến, thổi quét ở toàn bộ bên trong đình viện……
Sau khi mọi người cảm nhận được khí thế này, đột nhiên sắc mặt Tiêu Kính đại biến, ánh mắt càng thêm ngưng trọng.
“Cao Linh Giả? Nơi này lại có thể có mười người Cao Linh Giả! Khi nào Long Nguyên Quốc Cao Linh Giả biến thành rau cải trắng, lại có thế có nhiều như vậy?”
Tuy rằng ở Tiêu gia có nhiều người Cao Linh Giả, ngay cả Thiên Linh Giả đều có mấy chục người, nhưng mà mười người Cao Linh Giả đối với Long Nguyên Quốc là một tồn tại không nhỏ.
Rốt cuộc, lấy hiểu biết của hắn về Long Nguyên Quốc, trong quốc gia này giống như chỉ có hai gã Cao Linh Giả……
Mà hắn, chúng đệ tử ở Tiêu gia tài năng cũng không kém, chỉ trong mấy tháng đã đạt tới Cao Linh Giả trung cấp, chỉ là, trước mắt số lượng những người này quá nhiều, nếu hắn muốn ứng đối tất nhiên vẫn phải cố hết sức.
Mắt Tiêu Kính lập loè vài cái, trầm giọng nói: “Cô nương, trong Tiêu gia chúng ta có không ít Thiên Linh Giả, Lăng gia cũng giống như vậy không kém, nếu ngươi khăng khăng như thế, tất nhiên sẽ rước lấy phiền toái cho chính mình!”
Bốp!
Một bàn tay hung hăng quăng xuống, khiến cho Lăng Dao trở nên phát ngốc, còn chưa nói hết lời cũng dứt khoát ngừng lại, nàng kinh ngạc nhìn không biết khi nào xuất hiện trước mặt mình là thiếu nữ tuyệt mỹ, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Bởi vì…… vừa rồi một khắc kia, nàng cũng không có thấy Vân Lạc Phong hành động, bóng dáng của đối phương bỗng nhiên liền biến mất.
Giống như một trận gió nhẹ thổi qua, nhanh chóng liền xuất hiện ở trước mặt nàng.
Rốt cuộc là tốc độ nhanh cỡ nào mới có thể như tình hình bây giờ?
“Dao Nhi.” Trong lòng Tiêu Kính căng thẳng, vội vàng đi đến bên cạnh Lăng Dao, hắn gắt gao cau mày, quan tâm hỏi: “Ngươi sao rồi, không có việc gì đi?”
Giọng nói Tiêu Kính cuối cùng cũng làm Lăng Dao phục hồi tinh thần lại, nàng nghĩ đến chính mình lại có thể bị người đánh, cả người đều phát ra lửa giận hừng hực, giương nanh múa vuốt vọt về phía Vân Lạc Phong, vẻ mặt mang theo điên cuồng.
“Tiện nhân, ngươi cũng dám đánh ta, ta muốn giết ngươi! Từ nhỏ đến lớn còn không có người dám đánh ta! Không giết ngươi ta sẽ không gọi là Lăng Dao!”
Hai tròng mắt nàng đỏ bừng, tựa như dã thú muốn ăn thịt người, móng vuốt bén nhọn đâm về trước mặt của Vân Lạc Phong, trước mắt đều là điên cuồng.
Nhưng mà……
Nàng mới vừa vọt tới trước mặt Vân Lạc Phong, tay Vân Lạc Phong liền bắt được cánh tay của nàng, hung hăng quăng ngã trên mặt đất, phịch một tiếng, đầu Lăng Dao vừa vặn đụng trên mặt đất, phát ra một tiếng trầm đục.
Lúc nào Lăng Dao đã chịu nhiều ủy khuất tới như vậy? Đau đến nước mắt đều chảy ra, nàng còn chưa tới kịp đứng lên, chân Vân Lạc Phong cũng đã hung hăng dẫm lên trên ngực nàng.
Một chân này dẫm xuống, Lăng Dao đau hô to lên, hai tròng mắt đỏ bừng chứa sát khí nồng đậm.
“Tiện nhân, ngươi dám động thủ với ta, Lăng gia ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Vân Lạc Phong nhẹ nhàng nhướng mày, chân phải đột nhiên dùng lực một chút, ngay lập tức, Lăng Dao thê lương hô to một tiếng, nàng đau đến ứa mồ hôi lạnh ra, ngay cả nói cũng không nên lời……
“Dừng tay!”
Rốt cuộc Tiêu Kính cũng từ trong khiếp sợ đi ra, vẻ mặt bình tĩnh, nói: “Vị cô nương này, lưu lại cho người một đường, ngày sau có thể gặp nhau, ngươi đừng làm thật quá đáng, Linh vực chúng ta cũng không phải dễ trêu chọc.”
Ban đầu Tiêu Kính cho rằng báo ra hai chữ Linh vực này, sẽ làm Vân Lạc Phong có chỗ sợ hãi.
Đáng tiếc, không như mong muốn, sau khi nghe đến hai chữ thiếu nữ không có bất kì phản ứng gì, phảng phất không có nghe thấy hắn nói.
Ánh mắt Tiêu Kính trầm xuống: “Các ngươi lên cho ta!”
Hắn vung xuống tay, lạnh giọng ra lệnh.
“Vâng, công tử.”
Nghe vậy, người Tiêu gia đứng sau Tiêu Kính nhanh chóng nhằm về phía Vân Lạc Phong, khi bọn họ sắp sửa tới trước mặt Vân Lạc Phong, quân đoàn mọi người bỗng nhiên đứng ra, giống như một pho tượng Tôn chiến thần che ở trước mặt Vân Lạc Phong.
Oanh!
Khí thế cường đại che trời lấp đất mà đến, thổi quét ở toàn bộ bên trong đình viện……
Sau khi mọi người cảm nhận được khí thế này, đột nhiên sắc mặt Tiêu Kính đại biến, ánh mắt càng thêm ngưng trọng.
“Cao Linh Giả? Nơi này lại có thể có mười người Cao Linh Giả! Khi nào Long Nguyên Quốc Cao Linh Giả biến thành rau cải trắng, lại có thế có nhiều như vậy?”
Tuy rằng ở Tiêu gia có nhiều người Cao Linh Giả, ngay cả Thiên Linh Giả đều có mấy chục người, nhưng mà mười người Cao Linh Giả đối với Long Nguyên Quốc là một tồn tại không nhỏ.
Rốt cuộc, lấy hiểu biết của hắn về Long Nguyên Quốc, trong quốc gia này giống như chỉ có hai gã Cao Linh Giả……
Mà hắn, chúng đệ tử ở Tiêu gia tài năng cũng không kém, chỉ trong mấy tháng đã đạt tới Cao Linh Giả trung cấp, chỉ là, trước mắt số lượng những người này quá nhiều, nếu hắn muốn ứng đối tất nhiên vẫn phải cố hết sức.
Mắt Tiêu Kính lập loè vài cái, trầm giọng nói: “Cô nương, trong Tiêu gia chúng ta có không ít Thiên Linh Giả, Lăng gia cũng giống như vậy không kém, nếu ngươi khăng khăng như thế, tất nhiên sẽ rước lấy phiền toái cho chính mình!”
Tác giả :
Tiêu Thất Gia