Qủy Ba Ba
Chương 65: Phiên ngoại 2
Sinh tử vĩnh viễn tương tùy
Ứng Duyệt x Lý Đức Tân
Thân là Diêm Vương, một trong số các đặc quyền của hắn chính là có thể nhìn ngó bánh xe thời gian, xem trộm quá khứ cùng tương lai của mọi người, duy chỉ có bản thân là nhìn không được.
“Ôi ôi ~~~ bọn họ thật hạnh phúc quá đi ~~~ “
Diêm Hồi nhìn thấy các đôi uyên ương tronh bánh xe thời gian, sát cánh song phi, lại nghĩ tới chính mình cô đơn chiếc bóng, hắn đột nhiên tỉnh ngộ. Nếu như hắn cứ tiếp tục hoa tâm như thế, nói không chừng hắn sẽ không có cách nào an định lại, cuối cùng chính hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn “bọn họ” hạnh phúc bên nhau.
Hình ảnh bên trong bánh xe thời gian hiện giờ chính là Ứng Duyệt cùng Lý Đức Tân.
Ứng Duyệt đã trưởng thành, cũng cao lên không ít, khuôn mặt càng ngày càng tuấn lãng, rất dễ dàng đã đem Lý Đức Tân còn đang xuống bếp ôm lấy, còn thuận tiện đoạt đi con dao thái rau của Lý Đức Tân, đặt ở một bên.
Hành động này tuy nói không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần như thế Lý Đức Tân vẫn rất hoảng sợ, bất quá hắn rất nhanh đã lập tức hồi phục như thường, đơn giản vì người đang ôm lấy hắn chính là người mà hắn yêu thương nhất. Cảm nhận bờ ngực ấm áp vừa mang đến không biết bao nhiêu cảm giác an toàn của Ứng Duyệt, Lý Đức Tân không khỏi đem thân thể lui vào sâu hơn, “Duyệt...”
“Đức Tân, ta đã nói rất nhiều lần rồi, mấy chuyện xuống bếp này cử để cho hạ nhân làm là được!”
Hiện tại, Ứng Duyệt so với chính hắn còn muốn cao lớn hơn mấy phần... Lý Đức Tân nghĩ như vậy trong lòng, bất tri bất giấc si ngốc nhìn Ứng Duyệt một hồi, nên hoàn toàn không để ý Ứng Duyệt đã nói cái gì. Thẳng cho đến khi tính khí của mình bị cầm lấy, hắn mới hồi thần.
Nguy rồi!... Lúc Lý Đức Tân nghĩ như vậy thì đã không còn kịp nữa, chỉ nghe Ứng Duyệt tà nịnh cười hỏi: “Cứng rồi à? Như thế nào lại nhanh như vậy...”
Ngay lúc hắn si ngốc nhìn Ứng Duyệt, phân thân của hắn cũng đã sớm ngẩng lên. Trời ạ... Hắn đã sắp bước vào tuổi lão niên rồi, sao mà còn có thể... “hứng trí” bừng bừng như vậy...
Nói đến hắn sẽ rất nhanh già đi... haehyuk8693
Tuổi của hắn đã không ít, mà Ứng Duyệt chỉ mới hơn hai mươi tuổi...
Không hề nghi ngờ, hắn nhất định sẽ rời khỏi thế gian này trước Ứng Duyệt.
Vừa uống canh Mạnh Bà, hắn sẽ quên hết tất cả những gì liên quan đến Ứng Duyệt.
Rất nhiều hồi ức tốt đẹp cứ như vậy bị một chén canh tiêu hủy không sót lại chút gì...
Còn có một vấn đề quan trọng hơn, một khi hắn rời đi, Ứng Duyệt phải làm sao đây?
Nghĩ vậy, hàng chân mày của Lý Đức Tân không khỏi càng xoắn bệnh lại. Tâm tư *** tế như Ứng Duyệt tự nhiên đã phát hiện ra điểm này, còn đoán trúng y chóc suy nghĩ trong lòng Lý Đức Tân. Thế là hắn liền nhéo nhéo cái mũi Lý Đức Tân, khẽ cười nói: “Nếu biết chính mình tự làm sẽ không ra được, chúng ta còn chờ cái gì?”
Ngôn ngữ thật trắng trợn. Bất quá điều này cũng là sự thật, cho nên Lý Đức Tân cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp nói thẳng: “Ta nghĩ muốn...”
“Muốn cái gì?” Ứng Duyệt đem hắn an trí lên chiếc ghế mây, chiếc ghế vừa lớn lại rắn chắc, có thể dễ dàng chứa được hai đại nam nhân cùng ngồi lên, bất quá vẫn có hơi chen chúc một tí.
“Ta... Ah ah ~~” Lý Đức Tân đang muốn nói chuyện, nào ngờ Ứng Duyệt đã sớm đem quần áo của hai người cởi sạch... Xem ra Ứng Duyệt thật sự đã nhẫn nại rất lâu à.
Kỳ thật cũng không phải Lý Đức Tân không muốn làm, chỉ là… hắn đã không còn trẻ nữa. Ứng Duyệt vì thân thể của hắn mà lo nghĩ nên mới không muốn hắn...
Nhưng bây giờ, Ứng Duyệt đã không thể đợi Lý Đức Tân trả lời, liền vội vã xé mở quần áo của mình. Theo sau, hắn càng gấp gáp đem ngón tay dò xét vào hậu huyệt khô hẹp, không ngừng trở tay quấy đảo, thỉnh thoảng lại dùng ngón tay còn lại mân mê vành nội bích. Thân thể của hắn đã hoàn toàn áp sát vào người Lý Đức Tân, khuôn mặt dán vào trên những bắp thịt không ngừng cọ xát qua lại, tiếp theo liền vươn đầu lưỡi khẽ liếm đầu nhũ phía bên trái.
“Ah ah ~~” Vừa bị một chút kích thích mà Lý Đức Tân đã thỏa mãn kêu thành tiếng, bất quá điều này vẫn chưa phải là hồi kết. Chỉ thấy Ứng Duyệt sau khi liếm láp thỏa mãn xong thì lại dùng hàm răng nhẹ cắn vào đầu nhũ đã đỏ ửng, phía dưới lại đồng thời thêm vào một ngón tay.
Nhìn bộ dáng mê hoặc này của Lý Đức Tân, Ứng Duyệt cười nhẹ, bảo: “Lát nữa ngươi phải kêu to hơn nữa cho ta nghe à ~~ “
“Uh... Ah ah ~~” Không cần chờ đến lát nữa, đơn giản là vì Ứng Duyệt đã đem thịt bổng trướng đại đỉnh nhập vào hậu huyệt non mềm của Lý Đức Tân, bất quá hắn cũng không đâm vào quá sâu.
Ứng Duyệt thật sự không muốn đả thương Lý Đức Tân... Trước kia, hắn luôn xằng bậy, chưa làm bất kì tiền hí gì mà đã hung hăng đâm vào, rút ra, đỉnh vào, lại rút ra, rồi lại đâm vào, hoàn toàn mặc kệ tiếng kêu đau đớn của Lý Đức Tân. haehyuk8693
Nhưng bây giờ hắn phải hảo hảo thương yêu Lý Đức Tân, không thể để cho Lý Đức Tân rơi bất kì giọt huyết lệ nào!
Ngay vào lúc này, Lý Đức Tân lại hướng hắn hô to: “Duyệt... Đâm... đâm sâu vào một chút!”
Nghe vậy, Ứng Duyệt vừa vui vừa sợ, nghĩ muốn xâm nhập vào bên trong, nhưng vừa nghĩ đến tình trạng sức khỏe của Lý Đức Tân, hắn liền bắt đầu do dự không quyết...”Nhưng là ngươi...”
“Ta chịu được!”
Vì những lời này! Chính vì những lời này mà đã làm cho dục hỏa trong người Ứng Duyệt nhất thời tăng vọt. Hít sâu một hơi, hắn liền không ngừng đem phân thân của mình mạnh mẽ xâm nhập vào huyệt động vừa nóng vừa chặt, cũng dùng hai tay giữ chặt thắt lưng của Lý Đức Tân, để đối phương thuận theo tiết tấu luật động của hắn.
“Ah ~~ Duyệt... Nhanh... hơn... Ha ha ~~ “
“Không thành vấn đề!” Ứng Duyệt tăng nhanh tốc độ, hừng hực lửa chảy như lần đầu tiên làm tình, chỉ là lần này lại nhu tình hơn rất nhiều...
Phút chốc, hai người đồng thời tiết ra, lần nữa nếm trải tư vị vui thích khi hoan ái.
Rất nhanh, vài thập niên đã trôi qua...
Lý Đức Tân mệnh rất dài, nay cũng đã trở thành một ông già tám chín mươi tuổi. Mà lúc này, Ứng Duyệt cũng đã bảy mươi.
Lại qua vài năm...
Thân thể Lý Đức Tân bởi vì tuổi già mà chết bệnh... Trong khoảnh khắc khi hắn nhắm mắt lại, Ứng Duyệt vẫn luôn túc trực ở một bên không nói hai lời, cầm lấy con dao cấm vào tim của mình...
Đức Tân... Chúng ta đời đời kiếp kiếp sẽ luôn bên nhau!
Ứng Duyệt x Lý Đức Tân
Thân là Diêm Vương, một trong số các đặc quyền của hắn chính là có thể nhìn ngó bánh xe thời gian, xem trộm quá khứ cùng tương lai của mọi người, duy chỉ có bản thân là nhìn không được.
“Ôi ôi ~~~ bọn họ thật hạnh phúc quá đi ~~~ “
Diêm Hồi nhìn thấy các đôi uyên ương tronh bánh xe thời gian, sát cánh song phi, lại nghĩ tới chính mình cô đơn chiếc bóng, hắn đột nhiên tỉnh ngộ. Nếu như hắn cứ tiếp tục hoa tâm như thế, nói không chừng hắn sẽ không có cách nào an định lại, cuối cùng chính hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn “bọn họ” hạnh phúc bên nhau.
Hình ảnh bên trong bánh xe thời gian hiện giờ chính là Ứng Duyệt cùng Lý Đức Tân.
Ứng Duyệt đã trưởng thành, cũng cao lên không ít, khuôn mặt càng ngày càng tuấn lãng, rất dễ dàng đã đem Lý Đức Tân còn đang xuống bếp ôm lấy, còn thuận tiện đoạt đi con dao thái rau của Lý Đức Tân, đặt ở một bên.
Hành động này tuy nói không phải lần đầu tiên, nhưng mỗi lần như thế Lý Đức Tân vẫn rất hoảng sợ, bất quá hắn rất nhanh đã lập tức hồi phục như thường, đơn giản vì người đang ôm lấy hắn chính là người mà hắn yêu thương nhất. Cảm nhận bờ ngực ấm áp vừa mang đến không biết bao nhiêu cảm giác an toàn của Ứng Duyệt, Lý Đức Tân không khỏi đem thân thể lui vào sâu hơn, “Duyệt...”
“Đức Tân, ta đã nói rất nhiều lần rồi, mấy chuyện xuống bếp này cử để cho hạ nhân làm là được!”
Hiện tại, Ứng Duyệt so với chính hắn còn muốn cao lớn hơn mấy phần... Lý Đức Tân nghĩ như vậy trong lòng, bất tri bất giấc si ngốc nhìn Ứng Duyệt một hồi, nên hoàn toàn không để ý Ứng Duyệt đã nói cái gì. Thẳng cho đến khi tính khí của mình bị cầm lấy, hắn mới hồi thần.
Nguy rồi!... Lúc Lý Đức Tân nghĩ như vậy thì đã không còn kịp nữa, chỉ nghe Ứng Duyệt tà nịnh cười hỏi: “Cứng rồi à? Như thế nào lại nhanh như vậy...”
Ngay lúc hắn si ngốc nhìn Ứng Duyệt, phân thân của hắn cũng đã sớm ngẩng lên. Trời ạ... Hắn đã sắp bước vào tuổi lão niên rồi, sao mà còn có thể... “hứng trí” bừng bừng như vậy...
Nói đến hắn sẽ rất nhanh già đi... haehyuk8693
Tuổi của hắn đã không ít, mà Ứng Duyệt chỉ mới hơn hai mươi tuổi...
Không hề nghi ngờ, hắn nhất định sẽ rời khỏi thế gian này trước Ứng Duyệt.
Vừa uống canh Mạnh Bà, hắn sẽ quên hết tất cả những gì liên quan đến Ứng Duyệt.
Rất nhiều hồi ức tốt đẹp cứ như vậy bị một chén canh tiêu hủy không sót lại chút gì...
Còn có một vấn đề quan trọng hơn, một khi hắn rời đi, Ứng Duyệt phải làm sao đây?
Nghĩ vậy, hàng chân mày của Lý Đức Tân không khỏi càng xoắn bệnh lại. Tâm tư *** tế như Ứng Duyệt tự nhiên đã phát hiện ra điểm này, còn đoán trúng y chóc suy nghĩ trong lòng Lý Đức Tân. Thế là hắn liền nhéo nhéo cái mũi Lý Đức Tân, khẽ cười nói: “Nếu biết chính mình tự làm sẽ không ra được, chúng ta còn chờ cái gì?”
Ngôn ngữ thật trắng trợn. Bất quá điều này cũng là sự thật, cho nên Lý Đức Tân cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp nói thẳng: “Ta nghĩ muốn...”
“Muốn cái gì?” Ứng Duyệt đem hắn an trí lên chiếc ghế mây, chiếc ghế vừa lớn lại rắn chắc, có thể dễ dàng chứa được hai đại nam nhân cùng ngồi lên, bất quá vẫn có hơi chen chúc một tí.
“Ta... Ah ah ~~” Lý Đức Tân đang muốn nói chuyện, nào ngờ Ứng Duyệt đã sớm đem quần áo của hai người cởi sạch... Xem ra Ứng Duyệt thật sự đã nhẫn nại rất lâu à.
Kỳ thật cũng không phải Lý Đức Tân không muốn làm, chỉ là… hắn đã không còn trẻ nữa. Ứng Duyệt vì thân thể của hắn mà lo nghĩ nên mới không muốn hắn...
Nhưng bây giờ, Ứng Duyệt đã không thể đợi Lý Đức Tân trả lời, liền vội vã xé mở quần áo của mình. Theo sau, hắn càng gấp gáp đem ngón tay dò xét vào hậu huyệt khô hẹp, không ngừng trở tay quấy đảo, thỉnh thoảng lại dùng ngón tay còn lại mân mê vành nội bích. Thân thể của hắn đã hoàn toàn áp sát vào người Lý Đức Tân, khuôn mặt dán vào trên những bắp thịt không ngừng cọ xát qua lại, tiếp theo liền vươn đầu lưỡi khẽ liếm đầu nhũ phía bên trái.
“Ah ah ~~” Vừa bị một chút kích thích mà Lý Đức Tân đã thỏa mãn kêu thành tiếng, bất quá điều này vẫn chưa phải là hồi kết. Chỉ thấy Ứng Duyệt sau khi liếm láp thỏa mãn xong thì lại dùng hàm răng nhẹ cắn vào đầu nhũ đã đỏ ửng, phía dưới lại đồng thời thêm vào một ngón tay.
Nhìn bộ dáng mê hoặc này của Lý Đức Tân, Ứng Duyệt cười nhẹ, bảo: “Lát nữa ngươi phải kêu to hơn nữa cho ta nghe à ~~ “
“Uh... Ah ah ~~” Không cần chờ đến lát nữa, đơn giản là vì Ứng Duyệt đã đem thịt bổng trướng đại đỉnh nhập vào hậu huyệt non mềm của Lý Đức Tân, bất quá hắn cũng không đâm vào quá sâu.
Ứng Duyệt thật sự không muốn đả thương Lý Đức Tân... Trước kia, hắn luôn xằng bậy, chưa làm bất kì tiền hí gì mà đã hung hăng đâm vào, rút ra, đỉnh vào, lại rút ra, rồi lại đâm vào, hoàn toàn mặc kệ tiếng kêu đau đớn của Lý Đức Tân. haehyuk8693
Nhưng bây giờ hắn phải hảo hảo thương yêu Lý Đức Tân, không thể để cho Lý Đức Tân rơi bất kì giọt huyết lệ nào!
Ngay vào lúc này, Lý Đức Tân lại hướng hắn hô to: “Duyệt... Đâm... đâm sâu vào một chút!”
Nghe vậy, Ứng Duyệt vừa vui vừa sợ, nghĩ muốn xâm nhập vào bên trong, nhưng vừa nghĩ đến tình trạng sức khỏe của Lý Đức Tân, hắn liền bắt đầu do dự không quyết...”Nhưng là ngươi...”
“Ta chịu được!”
Vì những lời này! Chính vì những lời này mà đã làm cho dục hỏa trong người Ứng Duyệt nhất thời tăng vọt. Hít sâu một hơi, hắn liền không ngừng đem phân thân của mình mạnh mẽ xâm nhập vào huyệt động vừa nóng vừa chặt, cũng dùng hai tay giữ chặt thắt lưng của Lý Đức Tân, để đối phương thuận theo tiết tấu luật động của hắn.
“Ah ~~ Duyệt... Nhanh... hơn... Ha ha ~~ “
“Không thành vấn đề!” Ứng Duyệt tăng nhanh tốc độ, hừng hực lửa chảy như lần đầu tiên làm tình, chỉ là lần này lại nhu tình hơn rất nhiều...
Phút chốc, hai người đồng thời tiết ra, lần nữa nếm trải tư vị vui thích khi hoan ái.
Rất nhanh, vài thập niên đã trôi qua...
Lý Đức Tân mệnh rất dài, nay cũng đã trở thành một ông già tám chín mươi tuổi. Mà lúc này, Ứng Duyệt cũng đã bảy mươi.
Lại qua vài năm...
Thân thể Lý Đức Tân bởi vì tuổi già mà chết bệnh... Trong khoảnh khắc khi hắn nhắm mắt lại, Ứng Duyệt vẫn luôn túc trực ở một bên không nói hai lời, cầm lấy con dao cấm vào tim của mình...
Đức Tân... Chúng ta đời đời kiếp kiếp sẽ luôn bên nhau!
Tác giả :
Tiểu Tiểu Mê Hồ