Quốc Sắc Sinh Hương
Chương 9
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Gia Ninh ừng ực ừng ực liên tục uống ngay hai chén, cuống họng cuối cùng cũng hết loại cảm giác nghẹn này, uống no, Tống Gia Ninh vụng trộm thở dài. Ở nhà cậu mấy tháng này, nàng luôn không dám ra cửa, sợ gặp phải oan gia kiếp trước, lần này mẫu thân đề nghị đi An quốc tự thắp hương, nàng vẫn không quá cam tâm tình nguyện đâu, nhưng nghĩ mà sợ những gì đã trải qua, Tống Gia Ninh đột nhiên cảm thấy nàng quả thật nên đi vái Bồ Tát.
Cùng thời khắc đó, Vệ Quốc Công phủ, Quách Bá Ngôn đang cùng Thái phu nhân nói chuyện: "Nương, cuối thu không khí dễ chịu, hiếm khi thanh nhàn, ta muốn đi An quốc tự tìm Tuệ Viễn đại sư luận bàn một chút kỳ nghệ."
Tuệ Viễn đại sư là cao tăng đắc đạo nổi danh kinh thành, nhiều lần được Tuyên Đức Đế mời tiến cung giảng kinh, Quách Bá Ngôn cùng ông quan hệ cá nhân cũng không tệ, rảnh rỗi liền đi gặp đánh một ván cờ. Việc này Thái phu nhân biết rõ, cười nói: "đi đi đi đi, định khi nào trở về?"
Quách Bá Ngôn nói: "Chỉ cần hạ một ván, mới có thể trở về cùng người dùng cơm."
Cao thủ đánh cờ, một ván liền có thể đánh rất lâu, Thái phu nhân gật gật đầu, theo thói quen mà dặn dò nhi tử đi đường cẩn thận.
Quách Bá Ngôn gật đầu, từ biệt mẫu thân, hắn xoay người lại bước ra nhà chính, ánh nắng sáng sớm chiếu vào mặt hắn, vẻ mặt hưng phấn.
~
An quốc tự hương khói hưng thịnh, Lâm thị nắm bàn tay nhỏ bé của nữ nhi, ở bên ngoàiĐại Hùng bảo điện đợi trong chốc lát mới đến phiên các nàng đi vào thắp hương.
Lâm thị lạy trước, trán chạm đất, yên lặng khẩn cầu Phật Tổ phù hộ nàng và nữ nhi cả đời suông sẻ, không tai không nạn.
Tống Gia Ninh vái sau, bé gái nho nhỏ, có da có thịt mà quỳ ở nơi đó, mắt hạnh thanh tịnh yên lặng nhìn lên tượng phật trang nghiêm, thành kính thật giống như ngọc nữ ngồi hầu Quan âm, lúc dập đầu môi hồng im lặng mấp máy, cầu Phật Tổ phù hộ hai mẹ con nàng đời này an toàn, phù hộ nàng có thể gả cho tướng công tốt có thể bảo vệ nàng, hiếu thuận mẫu thân.
Lên hương, Lâm thị thêm hai mươi lượng tiền dầu vừng.
Quách Bá Ngôn thật sự muốn cưới nàng, hắn biết rõ Thái phu nhân sẽ không dễ dàng đồng ý, liền thiết kế một trận khổ nhục kế hắn bị ám sát sau đó được nàng cứu, như thế nàng tuy rằng thân phận thấp kém, nhưng là ân nhân cứu mạng của hắn, chỉ cần Quách Bá Ngôn tận lực truyền bá ra ngoài, chuyện hắn cưới quả phụ báo ân liền sẽ trở thành câu chuyện đứng đầu được mọi người ca tụng.
Thái phu nhân phản đối nhi tử lấy quả phụ, không có gì hơn hai lý do, một là thân phận nàng hèn mọn không xứng với dòng dõi Quốc Công Phủ, hai là lo lắng nhi tử bị quả phụ mê hoặc thần hồn điên đảo, lo lắng trăm họ, đám đại thần cũng nghĩ như vậy, có tổn hại thanh danh Vệ Quốc Công phủ. hiện tại khổ nhục kế của Quách Bá Ngôn vừa truyền ra, lời đồn đãi nhảm nhí đầu tiên bị ngăn chặn, Thái phu nhân ít nhiều còn phải cảm kích nàng, cuối cùng thái độ Quách Bá Ngôn lại kiên định, hôn sự này có lẽ thật có thể thành...
Lâm thị đứng ngồi không yên.
Quách Bá Ngôn thấy rất rõ ràng, có thâm ý khác nói: "Phu nhân không cần sợ hãi, chỉ cần nàng nghe lời, ta tuyệt đối không động tới hai mẹ con nàng."
Thái phu nhân thở dài: "Cánh tay thiếu chút nữa bị người bắn thủng, ngươi còn ngạo mạn cái gì nữa? Sau này đi ra ngoài, đem theo mấy cận vệ đi theo."
Quách Bá Ngôn qua loa vâng dạ.
Lang trung vội vàng chạy đến, rút mũi tên cầm máu bôi thuốc băng bó, quả thực bận rộn một hồi.
"Bình Chương, ngươi đi tiễn khách." Ngồi nghiêm chỉnh, Quách Bá Ngôn sai khiến nhi tử.
Quách Kiêu mắt nhìn Thái phu nhân, tiễn lang trung đi ra ngoài, Quách Bá Ngôn đưa mắt nhìn nhi tử đi xa, lúc này mới khó nén nhảy nhót nói với Thái phu nhân: "Nương, nhi tử lần này đi gặp Tuệ Viễn đại sư, ông ấy nói nhân duyên của con đến rồi, nhi tử không tin, đùa giỡn hỏi ông ấy nhà gái là thần thánh phương nào, Tuệ Viễn đáp là thiên nữ hạ phàm, vượng Quách gia ta. Nương biết rồi đó, nhi tử cũng không có tin mấy cái này đâu, nhưng ai mà nghĩ tới, nhi tử xuống núi lại bị thích khách đuổi giết, tùy tiện ngăn cản một chiếc xe ngựa, vậy mà trong xe thật sự cất giấu một mỹ nhân đẹp như tiên chứ."
Thái phu nhân tin Phật, nghe vậy kinh hãi: "Lại có việc này nữa à?"
Quách Bá Ngôn trấn định nói: "Người con đã an bài ở thiên sảnh rồi, vậy dẫn đến cho người nhìn một cái nhé?"
Thái phu nhân tuy rằng động tâm, nhưng liên quan đến hôn nhân đại sự của nhi tử, bà nhìn nhi tử chằm chằm hỏi: "Chứ không phải là ngươi vừa ý mỹ mạo của con gái người ta, động hoa tâm, cố ý thêu dệt nói dối lừa gạt ta?"
Quách Bá Ngôn nghiêm mặt nói: "Nhi tử nói đều là thật, nương nếu không tin, con lập tức gọi người đi mời Tuệ Viễn đại sư, người tự mình đối chất với ông ấy."
Thái phu nhân trừng mắt liếc nhi tử, suy nghĩ một chút, nói với nha hoàn ngoài cửa: "Nhanh đi mời ân nhân cứu mạng của Quốc Công gia."
Tống Gia Ninh ừng ực ừng ực liên tục uống ngay hai chén, cuống họng cuối cùng cũng hết loại cảm giác nghẹn này, uống no, Tống Gia Ninh vụng trộm thở dài. Ở nhà cậu mấy tháng này, nàng luôn không dám ra cửa, sợ gặp phải oan gia kiếp trước, lần này mẫu thân đề nghị đi An quốc tự thắp hương, nàng vẫn không quá cam tâm tình nguyện đâu, nhưng nghĩ mà sợ những gì đã trải qua, Tống Gia Ninh đột nhiên cảm thấy nàng quả thật nên đi vái Bồ Tát.
Cùng thời khắc đó, Vệ Quốc Công phủ, Quách Bá Ngôn đang cùng Thái phu nhân nói chuyện: "Nương, cuối thu không khí dễ chịu, hiếm khi thanh nhàn, ta muốn đi An quốc tự tìm Tuệ Viễn đại sư luận bàn một chút kỳ nghệ."
Tuệ Viễn đại sư là cao tăng đắc đạo nổi danh kinh thành, nhiều lần được Tuyên Đức Đế mời tiến cung giảng kinh, Quách Bá Ngôn cùng ông quan hệ cá nhân cũng không tệ, rảnh rỗi liền đi gặp đánh một ván cờ. Việc này Thái phu nhân biết rõ, cười nói: "đi đi đi đi, định khi nào trở về?"
Quách Bá Ngôn nói: "Chỉ cần hạ một ván, mới có thể trở về cùng người dùng cơm."
Cao thủ đánh cờ, một ván liền có thể đánh rất lâu, Thái phu nhân gật gật đầu, theo thói quen mà dặn dò nhi tử đi đường cẩn thận.
Quách Bá Ngôn gật đầu, từ biệt mẫu thân, hắn xoay người lại bước ra nhà chính, ánh nắng sáng sớm chiếu vào mặt hắn, vẻ mặt hưng phấn.
~
An quốc tự hương khói hưng thịnh, Lâm thị nắm bàn tay nhỏ bé của nữ nhi, ở bên ngoàiĐại Hùng bảo điện đợi trong chốc lát mới đến phiên các nàng đi vào thắp hương.
Lâm thị lạy trước, trán chạm đất, yên lặng khẩn cầu Phật Tổ phù hộ nàng và nữ nhi cả đời suông sẻ, không tai không nạn.
Tống Gia Ninh vái sau, bé gái nho nhỏ, có da có thịt mà quỳ ở nơi đó, mắt hạnh thanh tịnh yên lặng nhìn lên tượng phật trang nghiêm, thành kính thật giống như ngọc nữ ngồi hầu Quan âm, lúc dập đầu môi hồng im lặng mấp máy, cầu Phật Tổ phù hộ hai mẹ con nàng đời này an toàn, phù hộ nàng có thể gả cho tướng công tốt có thể bảo vệ nàng, hiếu thuận mẫu thân.
Lên hương, Lâm thị thêm hai mươi lượng tiền dầu vừng.
Quách Bá Ngôn thật sự muốn cưới nàng, hắn biết rõ Thái phu nhân sẽ không dễ dàng đồng ý, liền thiết kế một trận khổ nhục kế hắn bị ám sát sau đó được nàng cứu, như thế nàng tuy rằng thân phận thấp kém, nhưng là ân nhân cứu mạng của hắn, chỉ cần Quách Bá Ngôn tận lực truyền bá ra ngoài, chuyện hắn cưới quả phụ báo ân liền sẽ trở thành câu chuyện đứng đầu được mọi người ca tụng.
Thái phu nhân phản đối nhi tử lấy quả phụ, không có gì hơn hai lý do, một là thân phận nàng hèn mọn không xứng với dòng dõi Quốc Công Phủ, hai là lo lắng nhi tử bị quả phụ mê hoặc thần hồn điên đảo, lo lắng trăm họ, đám đại thần cũng nghĩ như vậy, có tổn hại thanh danh Vệ Quốc Công phủ. hiện tại khổ nhục kế của Quách Bá Ngôn vừa truyền ra, lời đồn đãi nhảm nhí đầu tiên bị ngăn chặn, Thái phu nhân ít nhiều còn phải cảm kích nàng, cuối cùng thái độ Quách Bá Ngôn lại kiên định, hôn sự này có lẽ thật có thể thành...
Lâm thị đứng ngồi không yên.
Quách Bá Ngôn thấy rất rõ ràng, có thâm ý khác nói: "Phu nhân không cần sợ hãi, chỉ cần nàng nghe lời, ta tuyệt đối không động tới hai mẹ con nàng."
Thái phu nhân thở dài: "Cánh tay thiếu chút nữa bị người bắn thủng, ngươi còn ngạo mạn cái gì nữa? Sau này đi ra ngoài, đem theo mấy cận vệ đi theo."
Quách Bá Ngôn qua loa vâng dạ.
Lang trung vội vàng chạy đến, rút mũi tên cầm máu bôi thuốc băng bó, quả thực bận rộn một hồi.
"Bình Chương, ngươi đi tiễn khách." Ngồi nghiêm chỉnh, Quách Bá Ngôn sai khiến nhi tử.
Quách Kiêu mắt nhìn Thái phu nhân, tiễn lang trung đi ra ngoài, Quách Bá Ngôn đưa mắt nhìn nhi tử đi xa, lúc này mới khó nén nhảy nhót nói với Thái phu nhân: "Nương, nhi tử lần này đi gặp Tuệ Viễn đại sư, ông ấy nói nhân duyên của con đến rồi, nhi tử không tin, đùa giỡn hỏi ông ấy nhà gái là thần thánh phương nào, Tuệ Viễn đáp là thiên nữ hạ phàm, vượng Quách gia ta. Nương biết rồi đó, nhi tử cũng không có tin mấy cái này đâu, nhưng ai mà nghĩ tới, nhi tử xuống núi lại bị thích khách đuổi giết, tùy tiện ngăn cản một chiếc xe ngựa, vậy mà trong xe thật sự cất giấu một mỹ nhân đẹp như tiên chứ."
Thái phu nhân tin Phật, nghe vậy kinh hãi: "Lại có việc này nữa à?"
Quách Bá Ngôn trấn định nói: "Người con đã an bài ở thiên sảnh rồi, vậy dẫn đến cho người nhìn một cái nhé?"
Thái phu nhân tuy rằng động tâm, nhưng liên quan đến hôn nhân đại sự của nhi tử, bà nhìn nhi tử chằm chằm hỏi: "Chứ không phải là ngươi vừa ý mỹ mạo của con gái người ta, động hoa tâm, cố ý thêu dệt nói dối lừa gạt ta?"
Quách Bá Ngôn nghiêm mặt nói: "Nhi tử nói đều là thật, nương nếu không tin, con lập tức gọi người đi mời Tuệ Viễn đại sư, người tự mình đối chất với ông ấy."
Thái phu nhân trừng mắt liếc nhi tử, suy nghĩ một chút, nói với nha hoàn ngoài cửa: "Nhanh đi mời ân nhân cứu mạng của Quốc Công gia."
Tác giả :
Tiếu Giai Nhân